K-không phải tại ông Justaclone thúc dick thì tui mới chịu dịch hay j đâu nhé.
----
“…Vậy, tôi xin phép đi ạ.”
“…Ừm.”
Sáng hôm đó, khi tôi cuối cùng cũng bình tĩnh lại và để Kania, người đã an ủi tôi từ nãy tới giờ, đi đến lớp trước.
Thật ra, nếu để Kania ở lại hỗ trợ tôi thì có thể sẽ tốt hơn, bởi vì cơ thể của tôi hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Nhưng nếu tôi làm vậy thì rất có thể sẽ khiến mọi người nghi ngờ.
Vì vậy, dù có hơi khó khăn nhưng việc để Kania đi là một quyết định đúng đắn, vì nếu che giấu mối quan hệ này của chúng tôi sẽ rất có lợi cho những kế hoạch trong tương lai.
“…Haizz.”
Nghĩ vậy, tôi mở cửa hàng kỹ năng lên và bắt đầu xem xét các kỹ năng cần thiết vào lúc này.
[Cửa hàng / Kỹ năng Sơ cấp Cấp 2]
– Hồi phục Sinh lực (1000 điểm)
Mô tả: Tăng nhẹ tốc độ hồi phục sinh lực vĩnh viễn. (Không tăng tổng lượng sinh lực)
“…Mình nên mua nó ngay bây giờ.”
Hôm nay là ngày diễn ra trận đấu đánh giá hiệu suất được đã được mong chờ từ lâu.
Vì thế, tôi cần mua cái kỹ năng này để có thể chịu được phần nào những đòn đánh từ Irina.
“…Ồ.”
Nghĩ vậy, tôi nhấn vào kỹ năng này để mua và ngay lập tức, một luồng năng lượng lan tỏa trong cơ thể tôi.
Tôi không có kỳ vọng nhiều lắm vì kĩ năng này chỉ tăng nhẹ một chút tốc độ thôi, nhưng có vẻ nó vẫn xứng đáng với cái giá 1000 điểm.
“…Hy vọng Irina sẽ bắn thẳng quả cầu lửa vào mình.”
Tôi nhắm mắt một lúc để cảm nhận luồng năng lượng đang chảy trong cơ thể, rồi bắt đầu lục lọi túi xách trong khi lo lắng về Irina.
“…Được rồi, thế này là đủ.”
Cuối cùng, tôi lấy ra ba lọ thuốc mana hàng thượng hạng mà tôi đã mua từ con hẻm sau khi trở về ký túc xá từ nhà thờ hôm qua. Không chút do dự, tôi mở tung nắp và uống cạn từng lọ một.
“…Ư.”
Tôi nghĩ vị của chúng sẽ ngon vì là loại thuốc mana thượng hạng, nhưng vị của chúng như cứt tệ vcl.
Vì thế nên tôi hiện đang cảm thấy rất buồn nôn, nhưng nếu mà nôn hết ra thì hàng chục nghìn vàng sẽ bị lãng phí hết. Tôi cố gắng nuốt chúng xuống, và rồi chẳng mấy chốc, tôi cảm nhận được một luồng mana rực cháy đang xoáy trong bụng mình.
“…Thế này là đủ.”
Sau khi nhắm mắt một lúc để cảm nhận mana trong bụng, tôi mỉm cười khi nhận ra được lượng mana đã được tập trung và cô đặc.
Có lẽ lượng mana stellar này sẽ có thể giúp ích cho Irina.
Và dĩ nhiên là Irina đang muốn lấy mạng tôi, nhưng nếu tôi không truyền mana cho Irina thì rất có thể điểm số của Irina sẽ dần dần trở nên tệ đi… điều này có thể gây ra một vấn đề trong kịch bản.
Đã có quá nhiều biến cố rồi, dù tôi đã cố gắng tránh các biến số hết mức có thể. Nhưng nếu Irina bị đúp xuống lớp thấp hơn hoặc bị đuổi khỏi học viện, thì ai biết chuyện gì sẽ xảy ra đây.
Vì vậy, tạm thời tôi cần phải tiến hành theo đúng nội dung được viết trong sách tiên tri.
“…Được viết trong sách tiên tri á?”
Khi đang sắp xếp những suy nghĩ và chuẩn bị đến lớp, tôi chợt dừng lại và nghĩ về cuốn sách tiên tri.
“…Haizz.”
Tôi lại thở dài và cố gắng trấn an tâm trí lo lắng của mình, rồi lẩm bẩm với vẻ mặt nghiêm túc.
“Hai lời tiên tri trong sách cũng đã được chứng minh là sai…Mình có nên cứ mù quáng mà làm theo nó không?”
Rõ ràng là không có tí ghi chú nào về hình phạt mà khiến tất cả các nữ chính nhớ lại ký ức kiếp trước vì tôi hồi quy cả.
Dĩ nhiên, tôi cũng thấy tình huống này khá là kỳ lạ. Nhưng cho đến giờ, tôi cũng đã cố gắng tự nhủ rằng hình phạt này hẳn là do một số biến cố bất ngờ mà ngay cả tổ tiên tôi cũng không thể lường trước được.
Nhưng giờ đây, tôi phát hiện ra rằng ngay cả các thiết lập về Ferloche cũng đã sai.
Theo ký ức của tôi và thiết lập trong sách tiên tri, Ferloche từ xưa đến nay luôn là một cô gái khá ngây thơ và ngốc nghếch.
Hồi nhỏ, Ferloche đã uống cái lọ thuốc tôi đưa mà không chút nghi ngờ, và khi tôi bảo Ferloche đến nhà thờ thì cổ cũng không nghi ngờ một tí gì về lời nói của tôi mà đi thẳng đến đó luôn.
Nhưng trong giấc mơ của tôi ngày hôm qua, hay đúng hơn là ác mộng , Ferloche đã tự tin tuyên bố với phiên bản nhỏ tuổi hơn của tôi rằng sẽ "vạch trần" tội ác của cậu ấy.
Đó chính là Ferloche, người đã hỏi tôi cái câu ngữ pháp trong lá thư đe dọa vì cổ không biết phân biệt được giữa 2 từ "giam cầm" và "vạch trần".
Dĩ nhiên, nếu giấc mơ đó của tôi chỉ là một giấc mơ ngớ ngẩn, thì không có vấn đề gì hết… nhưng sau khi nhận thấy màu sắc trong thanh kiếm của tôi đã bị phai đi chỉ trong một ngày, tôi chắc chắn rằng linh hồn đang trú ngụ trong thanh kiếm của tôi đã can thiệp.
Vậy thì…
Nếu giấc mơ đó là thật, và nếu như tổ tiên của tôi, những người mà tôi tin rằng họ biết mọi thứ, đã sai… thì tôi phải làm gì nếu lời tiên tri mà tôi đã tận tụy tuân theo cuối cùng cũng là sai?
Liệu có thực sự ổn khi tin vào lời tiên tri đó với hệ thống, và cả ký ức của tôi?
“…”
Tôi đứng đó suy nghĩ rất lâu, nhưng cuối cùng thì tâm trí tôi vẫn không thể tìm ra được câu trả lời.
Vì nếu tôi phủ nhận lời tiên tri và hệ thống… là phủ nhận mọi hành động mà tôi đã từng làm trước đây.
Và nếu tôi phủ nhận hết những điều đó, tôi cảm thấy rằng mình sẽ không thể giữ nổi sự tỉnh táo nữa… Cuối cùng, tôi quyết định gác lại nhũng lo lắng này cho đến khi tìm được bằng chứng cụ thể hơn.
“…Vẫn còn trong tầm kiểm soát. Mình vẫn còn có thể khiến mọi thứ hoạt động một cách trơn tru.”
Tôi tự nhủ như vậy, rồi thở dài và rời khỏi ký túc xá.
“Mọi người chú ý đây. Bây giờ tôi sẽ giải thích những lưu ý cần thiết cho kỳ đánh giá hiệu suất này.”
Tất cả các học sinh lớp A đã tập hợp tại sân huấn luyện.
“…”
Và ngay sau đó, tôi đã cảm nhận được một sát ý mạnh mẽ.
Tôi nhìn xung quanh để xem chuyện gì đã đang xảy ra. Và tôi sớm nhận ra là Clana, Ferloche, Irina đang nhìn tôi chằm chằm.
Ngoài Clana và Irina, tôi không ngờ cả Ferloche cũng nhìn tôi với ánh mắt đầy sát ý như vậy.
“…Tập trung! Tất cả, tập trung vào đây nào!”
Các cô gái đang nhìn tôi chằm chằm, nhưng khi nghe thấy tiếng hét của Isolet, họ liền rời mắt khỏi tôi và chuyển sự chú ý của mình sang Isolet.
Tôi thầm cảm ơn Isolet vì cổ đã cho tôi một chút thời gian để thở, và rồi bắt đầu suy nghĩ về kế hoạch tương lai.
Hôm nay, bằng mọi giá, tôi bắt buộc phải thua Irina.
Sau khi thất bại thì tôi sẽ đóng vai một tên vừa kiêu ngạo, tự cao, rồi buộc phải giao mana cho một thường dân thấp kém vì cái lời thề tử thần đó.
Và dĩ nhiên, khi truyền mana thì tôi chỉ chuyển một lượng vừa đủ để Irina sẽ không bị trượt trong vòng một năm.
Nếu không, tỷ lệ đi ngủ với giun của tôi sẽ tăng vọt mất.
“…Ngoài ra thì dạo gần đây, có những con quái vật bí ẩn đã xuất hiện khắp Đế quốc.”
Trong khi tôi đang (tiếp tục) chìm trong những suy nghĩ, giọng nói của Isolet vang vọng khắp sân huấn luyện nhờ một cổ vật ma thuật khuếch đại âm thanh. (main nghĩ nhiều vcl, thương main)
“Hiệp sĩ vẫn đang ngăn chặn chúng ở một mức độ nào đó, nhưng nếu cứ tiếp tục thì thủ đô Đế quốc - nơi mà chúng ta đang sinh sống sẽ sớm gặp nguy hiểm.”
Quả thực, lời Isolet nói là đúng.
Lúc này, do hậu quả của sự thức tỉnh của con khốn quỷ vương, lũ quỷ hẳn đã và đang xuất hiện khắp Đế quốc.
Và những con quỷ đó sẽ tàn phá những vùng đất cằn cỗi đã từng bị phá hủy bởi "Đại Nạn Đói", gây ra những hỗn loạn và tổn thất lớn khắp Đế quốc.
Và vì thế, một nửa số thần dân của Đế quốc sẽ vào thế chết đói, còn một nửa còn lại sẽ bị lũ quỷ săn lùng.
Dĩ nhiên, các lãnh chúa sẽ bận rộn bảo vệ tài sản của mình rồi bỏ qua những lời cầu xin của thần dân mà đáng lẽ ra họ phải có trách nhiệm bảo vệ. Sau tất cả, đây rốt cục cũng chỉ là một thế giới hoang tàn mà thôi.
“Vì vậy, theo những chính sách mới của Đế quốc, tôi sẽ đào tạo các em trở thành những lá chắn để bảo vệ Đế quốc. Và bước đầu tiên là kỳ đánh giá hiệu suất này.”
Trong khi tôi (lại) đang nghĩ về cái Đế quốc mục nát này, Isolet lần lượt quan sát mọi người với ánh mắt lạnh lùng và tiếp tục nói.
“Vì thế, kỳ đánh giá hiệu suất lần này sẽ được tiến hành dưới hình thức là một "trận chiến thực tế toàn diện(?)".”
Khi các học sinh trông khá bối rối trước những lời đó, Isolet nói ngắn gọn lại.
“…và với quyết tâm tiêu diệt lẫn nhau.”
Với những lời cuối cùng đó, Isolet kết thúc phần lưu ý và ngồi xuống, một sự im lặng nặng nề bao trùm sân huấn luyện.
“Vậy… cặp đầu tiên, Clana Solar Sunrise và Ferloche Astellade, tiến lên.”
Trong bầu không khí nặng nề này, Isolet tuyên bố bắt đầu kỳ đánh giá hiệu suất với giọng trang nghiêm.
“Thánh nữ Ferloche này. Một lần nữa, đây không phải là một trò chơi…”
“…Tôi biết.”
“Hả?”
“…Tôi sẽ không bị lừa nữa đâu.”
Hai người họ nói chuyện với nhau khi đang đứng trên sân đấu với vẻ mặt nghiêm túc.
Bình thường, người ta có thể nghe thấy những câu bông đùa hài hước giữa Clana và Ferloche. Nhưng giờ đây, Ferloche đã sẵn sàng chiến đấu, đứng đó với tư thế chuẩn bị và một biểu cảm lạnh lùng.
“…Ư.
Thấy Ferloche như vậy, tim tôi chợt nhói lên rồi chìm trong cảm giác tội lỗi vì đã vấy bẩn một cô gái thuần khiết và ngây thơ như Ferloche. Hình ảnh ghê rợn của Ferloche trong giấc mơ và những ký ức về một quá khứ hoàn toàn khác với trí nhớ của tôi hòa quyện thành một.
*Bípppppp!*
Khi tôi đang lắc đầu cố xua đi những suy nghĩ phân tâm này, tôi nghe tiếng còi của Isolet rồi ngay sau đó, Công chúa và Thánh nữ ngay lập tức lao vào nhau.
Trong một khoảnh khắc, tim tôi đập thình thịch khi nghĩ rằng Clana sẽ sử dụng "Phước lành của thần mặt trời ", nhưng nhìn kỹ lại, tôi thấy đòn tấn công chứa mana mặt trời của Công chúa bị chặn lại bởi một lá chắn màu trắng.
*Xoẹt…*
Clana lùi lại với những bước di chuyển nhanh nhẹn và bắt đầu tập trung [Mana Mặt Trời] vào ngón tay, trong khi Thánh nữ tập trung [Sức mạnh của Thánh] vào nắm đấm.
“…Họ định kết thúc trận đấu bằng một đòn đánh toàn lực sao?”
Lượng mana lớn đến mức kiến tôi tự hỏi rằng liệu họ có định kết thúc trận đấu bằng một đòn toàn lực duy nhất không, nhưng khi hai đòn tấn công của họ va chạm vào giữa không trung cùng một lúc.
“…À, thì ra là thế.”
Vào khoảnh khắc đó, những mảnh mana khổng lồ va chạm trên không trung rồi bay về phía tôi cùng với những mảnh vỡ.
Có lẽ, nếu bị các mảnh vỡ này đánh trúng trực tiếp, tôi sẽ bị thương nặng đến mức mất 10 tuần để hồi phục mất.
“…!”
Kania kinh ngạc, lặng lẽ tập trung một lượng hắc mana vào lòng bàn tay, nhưng tôi lắc đầu ngăn Kania lại.
*Xoẹt!*
Vì tôi đã dự đoán được trước rằng Isolet sẽ dùng kiếm để chém tan những mảnh mana và mảnh vỡ trước khi chúng chạm đến tôi.
“…Tôi có thể tự tay xử lý những tình huống bất ngờ như thế này, nên các em có thể sử dụng những kỹ thuật cao cấp mà không cần pahir lo lắng. Tiếp tục nào.”
Sau khi Isolet bình tĩnh nói xong, các cô gái trông có vẻ khá thất vọng và tiếp tục trận đấu.
Có vẻ đây là một chiến lược được tính toán với cái ý nghĩ "nếu thành công thì tốt, còn không thì cũng chẳng mất gì". Tuy nhiên, nó vẫn khá nguy hiểm với tôi.
“…Nhân tiện, đó không phải là một đòn tấn công chí mạng. Xem ra lời của Kania nói là đúng.”
Mục đích chính của "Liên minh nữ chính" mà Kania nhắc đến là "Sự sụp đổ" của tôi.
Khi tôi hỏi Kania lý do cho cái quyết định đó, Kania nói là họ cho rằng chỉ cần giết chết kẻ đã hủy hoại thế giới đã là quá mức nhân từ rồi.
Thật sự đấy, tôi rất biết ơn vì họ đã cho tôi thêm thời gian để sống.
“…Kyaa!!”
Khi tôi lặng lẽ quan sát trận đấu với những suy nghĩ ấy, đòn tấn công chứa mana mặt trời của Clana đánh trúng Ferloche, và trận đấu kết thúc đã kết thúc một cách nhạt nhẽo hơn tôi mong đợi.
Nếu là Ferloche trước đây, một con người rất ghét đau đớn, thì Ferloche sẽ không bao giờ để cho bản thân mình bị trúng đòn như vậy.
Nhưng vì một lý do kỳ lạ nào đó, Ferloche đã để mình bị trúng một đòn chí mạng trong khi cố gắng áp sát Clana.
“…Khụ.”
Ferloche run rẩy ôm bụng một lúc lâu, nghiến răng và cố gắng đứng dậy.
“Tại, tại sao chứ…”
“Tôi, tôi… Tôi sẽ không để ai lợi dụng mình nữa…”
“…”
Nhưng Ferloche không thể chịu nổi cú sốc từ đòn đánh bằng ý chí đó, và chẳng mấy chốc cô ấy đã ngất đi.
Nhìn cảnh tượng đó, tôi cúi đầu, cảm giác tội lỗi đè nặng lên tôi vì đã biến từ một cô gái thuần khiết như Ferloche thành như vậy.
“…Người thắng trận đấu là Clana Solar Sunrise. Cặp tiếp theo.”
Cuối cùng, giọng nói bình tĩnh của Isolet vang lên, và Ferloche bất tỉnh được các trợ lý đưa đi.
“Thiếu gia, cậu ổn chứ ạ…?”
“…Suỵt.”
Khi Kania bên cạnh nói với tôi như vậy, tôi huých vai Kania và giữ im lặng, cố gắng kiểm soát biểu cảm của mình.
Thấy Kania cắn môi, có lẽ là biểu cảm của tôi lúc đó khá méo mó nhỉ.
----
Từ đó thì nhiều cặp đã đối đầu với nhau, nhưng hầu hết các trận đấu đã kết thúc chỉ sau một lần var nhau.
Điều này xảy ra bởi vì các học sinh thường dân quá tài giỏi so với những quý tộc bất tài này.
Dù vậy, trận đấu giữa Kania và Arianne lại rất đáng để xem.
Dù người thắng là Arianne, người đã thành công trong việc nhốt Kania hoàn toàn bằng các lá chắn, nhưng kết quả sẽ rất khó đoán nếu Kania có thể sử dụng được hắc ma thuật .
Nhân tiện, thật đáng tiếc khi Serena lại không có ở đây. Nếu Serena có mặt, chúng ta sẽ có thể chứng kiến khả năng dự đoán mọi đường tấn công của đối thủ và áp đảo họ chỉ bằng một ngón tay…
“…Thật đáng tiếc, đó là không.”
Nghĩ lại thì nếu là Serena ở trong tình huống này, Serena cũng sẽ nhắm vào mạng sống của tôi. Giờ nghĩ lại, tôi nên vui mừng thay vì thất vọng vì Serena không ở đây.
Tuy nhiên, giờ đã đến lúc Serena trở lại học viện. Vậy nên… có vẻ tôi cần phải tìm ra cách để đối phó với Serena.
“…Cặp tiếp theo, Frey Raon Starlight và Irina Philliard, tiến lên.”
Trong khi tôi đang bận sắp xếp suy nghĩ lần thứ n, trước khi tôi kịp nhận ra thì đã đến lượt của tôi và Irina.
“…Cô đã sẵn sàng để làm nô lệ cho tôi chưa?”
“…”
Tôi tiến đến bên Irina và buông ra một câu mỉa mai, còn Irina thì nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt dữ tợn.
Tôi bình tĩnh đón nhận ánh mắt ấy của Irina, rồi thì thầm vào tai Irina.
“À, tôi cũng đang nghĩ đến việc ôm người bạn nhỏ của Irina trong lần tới… Irina có thể cho tôi vài lời khuyên sau này không(?)?”
*Chop...!* ( ko bt miêu tả âm thanh này thế nào:(()
Irina cắn chặt môi.
“…Vậy, Irina có sẵn sàng để chăm sóc tôi không?”
Nhìn Irina với vẻ mặt chế giễu, tôi lau đi vết máu đang bắt đầu rỉ ra từ đôi môi của Irina bằng tay rồi bước ra sân đấu, tiếp tục chìm đắm trong những suy nghĩ.
“…Thế này là đủ rồi, đúng không?”
Irina Philliard càng tức giận thì sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Đây không chỉ là một phép ẩn dụ, mà là một "thiết lập chính thức".
Vì ma thuật vĩ đại đã gây ra một đòn chí mạng cho Quỷ Vương, một sinh vật đến từ thế giới khác, và cũng được sinh ra từ những nỗi đau và cơn giận dữ cháy bỏng vì mất đi bạn của Irina, Arianne.
Vì vậy, dù Irina có đang ở trong trạng thái cạn kiệt mana, thì ít nhất irina cũng có thể đánh trúng tôi bằng một quả cầu lửa nếu cô ấy đã tức giận đến mức đó.
*Bípppp!!*
Trong khi tôi lại đang đang chìm trong những suy nghĩ, tôi thấy Irina đã bước vào sân đấu và nhìn tôi chằm chằm, và ngay sau đó thì Isolet thổi còi.
“…Hự!”
Và ngay sau khi tiếng còi còn vang vọng, bảy quả cầu lửa xuất hiện trên đầu Irina.
“Khoan, đợi đã… Tận bảy quả á?”
“Cái gì… Làm sao mà con nhỏ thất bại đó…”
Trong một bầu không khí mà mọi người xì xào, Irina nhìn tôi với biểu cảm đầy thù hận và nói.
“Dù… ta chưa đủ mạnh để giết ngươi... Nhưng ta sẽ khiến ngươi đau đớn nhất có thể…”
“Ừm… Bảy quả thì có hơi…”
“Ta sẽ giết ngươi sau một năm nữa, khi ta đã lấy lại được sức mạnh. Còn bây giờ, ta sẽ để lại những vết bỏng khiến ngươi quằn quại trong đau đớn.”
“Không, cô sẽ không thể điều khiển được hết chúng đâu… haizz.”
Triệu hồi được cả bảy quả cầu lửa trong cái trạng thái cạn kiệt mana như vậy là điều mà nếu báo cáo cho tháp ma thuật, các pháp sư sẽ đổ xô đến để nghiên cứu hiện tượng này với ánh mắt rực cháy.
Irina đã đạt được một kỳ tích đáng kinh ngạc như vậy, nhưng khi nhìn Irina như vậy lại khiến trong lòng tôi trở nên lo lắng.
Vì để điều khiển được bảy quả cầu lửa trong trạng thái hiện tại thì sẽ chẳng khác nào tự sát cả.
“…Ư!”
Quả nhiên Irina, người đang cố gắng để điều khiển được các quả cầu lửa, ngã quỵ xuống.
“Đ*t m*… Khụ…”
‘Không, nếu Irina chỉ bắn vài quả với kích cỡ vừa phải thì mình đã có thể thua rồi… Sao cô ấy lại liều thế chứ?’
Khi tôi nhìn Irina với ánh mắt oán trách, tôi nhận thấy Isolet và Clana đang nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ vì tôi đang đứng yên. Nhận ra ánh nhìn của họ, tôi nghiến răng và tiến lại gần Irina.
“Aarghh!!”
“…Ha, tôi biết ngay mà. Với con đ* này thì quả cầu lửa cái vẹo gì chứ?”
Ngay khi đến trước mặt Irina, tôi đá cô ấy ngã lăn xuống đất.
“Dù cô có vùng vẫy thế nào… thì cũng sẽ có những thứ không bao giờ có thể thay đổi… Irina.”
“Cái mồm bẩn thỉu đó… đừng… đừng bao giờ gọi tên ta… tên khốn…”
“Con đ*, mày rồi cũng sẽ sớm trở thành thú cưng của tao thôi… đồ hạ đẳng.”
“Ư!!”
Khi Irina đang lẩm bẩm nguyền rủa tôi với ánh mắt đầy thù hận, tôi nắm lấy tóc Irina và đập cô ấy xuống đất.
“Á!”
“Hãy nhìn kỹ đi. Cái nền đất bẩn thỉu này rất phù hợp với cô đấy.”
“Ư…”
“Sao thế? Sau này cô còn phải nuốt cả cái đống đất này nữa đấy.”
Cuối cùng, tôi mở một lọ mana tinh khiết giấu trong tay áo và đổ xuống đất mà không để ai phát hiện ra, rồi khiêu khích cô ấy bằng cách chà mặt của Irina vào nền đất ẩm chứa đầy mana. (còn phải dùng cả cái cách này... anh tôi đúng là khổ thật)
“Ư…”
“Sao thế? Cô cảm thấy tệ vì mặt mình bị chà xuống đất à?”
“Khụ, khụ…”
“Nhân tiện, dù tôi nghĩ thế nào thì tôi vẫn thấy cái nền đất bẩn này còn đỡ ghê tởm hơn cô đấy…”
“…Cái gì?”
“Dù dưới nền đất này chứa đầy giun và rác rưởi… nhưng chẳng phải tự nhiên sẽ cảm thấy ghê tởm khi bị thứ gì đó bẩn thỉu như cô chạm vào sao?”
Nói xong, tôi lẩm bẩm trong lòng khi bước ra khỏi sân đấu, để lại một Irina vẫn còn đang nghiến răng ken két.
“…Làm ơn di mà, chỉ cần đánh trúng tôi một phát thôi.”
Khi tôi lê bước, tha thiết mong cầu Irina sẽ đánh trúng tôi chỉ bằng một quả cầu lửa, tôi đã cảm nhận được sức nóng đang bốc lên từ phía sau và quay lại với một nụ cười mãn nguyện.
*Vút!!*
Vào khoảnh khắc đó, quả cầu lửa đầu tiên đã đánh trúng tôi.
“Aarghh…!”
Sau khi bị quả cầu lửa đánh trúng, tôi ngay lập tức lảo đảo lùi lại và cảm thấy thật nhẹ nhõm vì Irina có thể đánh bại được tôi, thay vì phải bối rối vì vết bỏng đau hơn tôi mong đợi.
“…Sao nó lại bỏng thế nhỉ?(?)”
Dù [cầu lửa] là một loại ma thuật chí mạng, nhưng chỉ một quả cầu lửa thôi thì không thực sự đáng sợ cho lắm.
Không giống như [Mưa sao băng], vốn có một sức mạnh riêng biệt, thì [cầu lửa] lại là ma thuật cần dựa vào tốc độ bắn nhanh và số lượng của nó.
Nhưng cái này… nó không phải là quả cầu lửa nữa rồi, mà như là sao băng mới đúng. Sau tất cả thì cho dù Irina có đang cạn mana đi chăng nữa, thì cô ấy vẫn là một Đại pháp sư tương lai mà.
“Aargh, đau quá!!”
Với những suy nghĩ ấy, tôi lăn lộn trên nền đất trong khi nước mắt lưng tròng, và ngay lúc đó thì hai quả cầu lửa bay thẳng vào tôi.
“Á! Nóng quá, nóng quá!!”
Tôi vui mừng đón nhận những quả cầu lửa đó, rồi lại lăn lộn trên đất và bắt đầu đọc những câu thoại của một kẻ phản diện hạng ba mà tôi đã chuẩn bị.
“Cô, cô dám… con đ* thấp kém bẩn thỉu kia…!”
Tôi thấy xấu hổ vcl. Nhưng câu thoại của tôi lại quá hiệu quả và ngay lập tức đã có kết quả luôn. Tôi có thể thấy rõ qua những vẻ mặt của các thường dân ngay sau khi tôi thốt ra câu này.
“…Ngươi thấy cảm giác thế nào khi lăn lộn trên nền đất sau khi bị một thường dân thấp kém và bẩn thỉu đánh bại nhỉ?”
“Khụ… Khụ…”
“…Đứng dậy đi, vẫn còn nữa đấy.”
“Ư… Hả…?”
Sau khi lăn lộn trên đất một lúc lâu, tôi loạng choạng đứng dậy sau khi nghe câu Irina vừa nói. Nhưng ngay sau đó, tôi sững sờ trước cảnh tượng trước mặt mình bây giờ.
*Xèo!*
“Aaaarghhh!!”
Lần này là ba quả cầu lửa đang bay về phía tôi.
“Ư… ư…”
Dù rất đau đớn, nhưng tôi vẫn giả vờ bất tỉnh để tôn vinh Irina, người đã điều khiển cả ba quả cầu lửa cùng một lúc trong khi đang ở trạng thái cạn kiệt mana.
“Đứng… dậy… vẫn… còn một quả nữa…”
Nghe thấy giọng nói đầy oán hận của Irina, tôi mỉm cười cay đắng và loạng choạng đứng dậy với cơ thể đã rách nát.
Dù tuổi thọ và sinh lực của tôi đã giảm mạnh, nhưng tôi vẫn là một anh hùng, nên tôi sẽ có thể chịu được đòn cuối cùng này.
Dĩ nhiên, nếu trúng phát đó thì tôi có thể sẽ thật sự ngất đấy.
Nhưng những hành động xấu xa giả tạo mà tôi đã làm với Irina… Không, nếu là từ góc nhìn của Irina thì đó là những hành động xấu xa thực sự và chứa đầy ác ý, nên việc tôi đối mặt trực tiếp với sự thù hận và cơn thịnh nộ của Irina là hoàn toàn chính đáng thôi.
“À, vẫn chưa xong đâu… Irina…”
Và thế là tôi cuối cùng đã đứng vững, tiếp tục thốt ra những câu thoại ghê tởm cho đến phút cuối cùng, nghiến răng chờ đợi quả cầu lửa cuối cùng mà Irina sẽ phóng tới.
“Nhận… lấy này… và xuống địa ngục đi…”
“Hãy kết thúc chuyện này một lần và mãi mãi…”
*Bịch!*
“…Hả?”
Irina, người đang định phóng quả cầu lửa cuối cùng vào tôi, loạng choạng và ngã xuống ngay lập tức.
“…”
Nhìn cảnh tượng đó, một sự im lặng nặng nề kéo dài.
“Tôi sẽ đếm đến 10. 10, 9, 8…”
“…Chết tiệt, giờ thì mình hết cách rồi.”
Cuối cùng, tôi hoảng loạn khi nghe thấy Isolet đếm nên cố gắng để đánh thức Irina bằng huy hiệu truyền sinh lực từ xa, trong lòng đang khóc thầm.
*Ting!!*
Đột nhiên, một vòng tròn ma thuật lớn bí ẩn xuất hiện trên sàn sân đấu nơi tôi và Irina đang đứng. Khi nó bắt đầu phát sáng, tôi chỉnh lại thanh kiếm và cau mày trước hiện tượng bất thường này.
“…Hả?”
Và ngay khoảnh khắc tiếp theo, một ánh sáng chói lòa bùng lên từ vòng tròn ma thuật, nuốt chửng cả tôi lẫn Irina trong chớp mắt.
“Nh-Nhưng, thứ mình mua là một cuộn hồi phục mà…!?”
Sau khi nghe tiếng kêu hoang mang của Arianne trong ánh sáng chói lòa đó, tôi nhanh chóng mất đi ý thức.
----
“Ư…”
Tôi ôm cái đầu đang đau nhức và khẽ mở mắt ra. Ngay sau đó, tôi thấy vô số cây cối trước mặt mình.
“…?”
Tôi bối rối vì không thấy các học sinh và giám sát viên đang quan sát chúng tôi tại sân huấn luyện. Nhưng khi nhìn xung quanh, tôi chỉ thấy những cây xám xịt trải dài đến tận chân trời thôi.
“…Đt c nó chứ, điên thật đấy.”
Tôi nhìn cảnh tượng trong khi ngẩn ngơ và lập tức buông một câu chửi thề. Vì tôi nhận ra nơi tôi đang đứng là "Rừng Xám", một hang ổ đầy rẫy lũ quỷ và chỉ nên xuất hiện ở giai đoạn giữa đến cuối của trò chơi theo kịch bản trong sách tiên tri.
“…Chuyện quái gì đang xảy ra thế này…?”
Khi đứng dậy và vẫn chưa nắm bắt được tình huống, tôi cúi xuống khi cảm thấy thứ gì đó đang vướng vào chân.
“…”
Tôi thấy Irina đang bất tỉnh, thở hổn hển.
“…Má nó, chắc mình điên mất.”
Có vẻ là cả tôi và Irina đã ngất đi trong hang ổ quỷ này sau khi bị dịch chuyển ra xa hàng trăm cây số khỏi học viện.
Lúc này, tôi đang lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây.
2 Bình luận