Trans: Mồm bảo tuần/chap mà xủi đến tẩn 2 tuần, thật lòng xl ae nhé.
-------
“…Cô muốn tôi làm hầu gái riêng cho cô sao?”
“Đúng vậy! Từ giờ trở đi, cậu sẽ trở thành hầu gái riêng của tôi và phục vụ tôi suốt đời!”
“…….”
Khi tôi hỏi lại với một tông giọng ngạc nhiên, Thánh Nữ một lần nữa tuyên bố và chỉ tay vào tôi với vẻ mặt đắc thắng.
Cô ấy nói vậy, và khóe môi khẽ nhếch lên.
“Cô bảo tôi là phụ nữ á?”
“Chuẩn rồi còn gì! Cậu là phụ nữ 100%!”
“…Tại sao?”
Theo sách tiên tri nói thì, đấu khẩu với Thánh Nữ là một hành động rất nguy hiểm và nó có thể dẫn tôi tiến thẳng đến một cái bad end luôn.
Nhưng nếu không hỏi rõ ràng cô ấy bây giờ thì tình hình sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát mất, nên tôi mạo hiểm hỏi cô ấy. Thánh Nữ khoanh tay, nhìn tôi bằng vẻ mặt tự mãn rồi mở miệng.
“Hừ, cậu còn định giả vờ đến bao giờ hả…? Được thôi! Vậy thì… tôi sẽ cho cậu biết tại sao nhé!”
Nói xong, cô ấy nhìn xuống quần tôi, giơ ba ngón tay ra và nói.
“Có ba lý do chứng minh cậu là con gái đấy nhé!”
“…Ba lý do?”
“Đúng vậy! Để tôi nói cho cậu nghe lý do đầu tiên này!”
Nói vậy, Thánh Nữ gập một ngón tay và bắt đầu sad.
“Cậu đã tự thừa nhận trước mặt tôi rằng mình là phụ nữ rồi thây!”
“…Tôi nói bao giờ?”
“Còn cãi à! Ở hành lang lúc ấy ấy!”
“…À.”
Lúc này tôi mới nhận ra nguyên nhân của tình huống này rồi.
Hóa ra là, Thánh Nữ ngây thơ của chúng ta đã thực sự tin vào những lời nói mà tôi buột miệng thốt ra để thử cái kỹ năng giúp tăng tính thuyết phục của lời nói dối khi đi ngang qua hành lang ấy.
Lúc đó, đầu óc tôi đang mải mê suy nghĩ nhiều thứ nên tôi mặc kệ cô ấy và tự hỏi rằng liệu cô ấy có thực sự tin vào mấy lời đó không… Nhưng có vẻ như tôi đã đánh giá quá cao trí thông minh của Ferloche.
“Cô còn không biết đó chỉ là joke thôi à?”
“Hừ… Giờ cậu còn viện cớ như thế là không được đâu! Và chưa hết đâu nhé!”
Khi tôi nói đó chỉ là trò đùa với một vẻ mặt tội nghiệp, Thánh Nữ hừ mũi đáp lại rồi gập ngón tay thứ hai và nói tiếp.
“Lý do thứ hai đó là… khuôn mặt xinh đẹp của cậu!”
“…Cô đang nói cái vẹo gì vậy?”
Khi tôi nghiêng đầu hỏi lại, Thánh Nữ mở to mắt và nói.
“Cái khuôn mặt xinh đẹp của cậu ấy… Thực ra, nó hoàn toàn khớp với sự thật rằng cậu là một cô gái xinh đẹp đang cải trang thành con trai!”
“………”
“Cậu thấy sao? Tôi đoán đúng chứ? Tôi nói trúng tim đen của cậu rồi, phải không? Quả nhiên là vậy… suy đoán của tôi là chính xác!”
Nhìn con mắm Thánh Nữ kia đang tự mãn kìa, sau khi nó nêu cái lý do vớ va vớ vẩn thứ hai ấy. không hiểu sao tôi bỗng muốn búng một phát vào trán con mắm này một phát.
Nhưng tôi phải kiềm lại, vì nếu tôi làm thật thì nó sẽ chỉ là một hành động xấu xa đến tận cốt nõi, và nó cũng không mang lại cho tôi được điểm ác giả nào cả nên tôi đành hỏi Thánh Nữ - người lúc này vẫn còn đang nhún vai - một câu hỏi cuối cùng.
“… Thế Lý do cuối cùng là gì?”
“Lý do cuối cùng à… Để tôi nghĩ đã, sẽ xong ngay thôi!”
Nói vậy, cô ấy chợt ném một viên đá trắng về phía tôi.
“…Đây là gì?”
“Quả nhiên… Tôi biết ngay mà… Điều này đã chứng minh được rồi…!”
Khi tôi vô thức bắt lấy viên đá và nghiêng đầu hỏi, Thánh Nữ đáp lại tôi với nụ cười hài lòng.
“Viên đá này sẽ chuyển thành màu đen khi một người không trong sạch chạm vào!”
“Chuyển thành màu đen á?”
“Đúng vậy, tôi chắc chắn luôn! Vì đây là viên đá mà các giám mục trong Giáo Hội bắt tôi cầm đi mỗi ngày!”
Thánh Nữ phấn khích liến thoắng với ánh mắt long lanh, rồi từ từ đứng dậy và tiến lại gần tôi.
“Frey Raon Starlight… Lý do cậu vẫn còn trong sạch, dù rằng xung quanh có rất nhiều phụ nữ vây quanh…”
“…Lý do?”
Cuối cùng, Thánh Nữ dừng lại ngay trước mặt tôi, chỉ tay và tuyên bố.
“Đó là vì cậu là phụ nữ, nên cậu không thể gần gũi với họ được!”
Sau đó, một sự im lặng nặng nề bao trùm lấy thánh đường.
“…Cô học mấy cái đó ở đâu vậy?”
Tôi lặng lẽ nhìn Ferloche, bất giác thốt lên vì ngạc nhiên rằng cô ấy vẫn biết về những chuyện nam nữ như thế này, mà không nhận ra mình đã nói thành lời.
“Đúng chứ đúng chứ! Tất nhiên rồi! Hồi đó, các sơ trong Giáo Hội đã dạy tôi điều đó suốt mấy năm đấy, họ nói rằng nếu tôi đến học viện trong tình trạng như này thì sẽ gặp rất nhiều rắc rối! Nên tôi đã ghi nhớ rất rõ tất cả những lời họ dạy!”
“…Haizz.”
Nghe cô ấy giải thích xong, tôi mong là con mắm này đừng đi khắp nơi rêu rao là mình đã hồi quy, chứ nó đần vcl.
Sau đó, tôi cúi xuống và nhìn viên đá trắng tinh trong lòng bàn tay và chìm vào suy nghĩ.
‘…Dù là Thánh Nữ thật, và cô ấy cũng đã suy nghĩ khá nhiều, nhưng cô vẫn quá mức ngốc nghếch đi.’
Hiện tại, cánh tay trái của tôi đã bị cháy đen do đêm qua cố gắng hấp thụ hắc mana của Kania, nên giờ nó đã được băng kín.
Và dĩ nhiên, lòng bàn tay trái đang cầm viên đá hiện giờ cũng đã được băng lại.
Nói cách khác, viên đá đo độ trong sạch mà cô ấy vừa ném không hoạt động như ý muốn của cổ rồi.
“Lại đây!”
Trong lúc đó, Thánh Nữ nhặt bộ đồ hầu gái dưới chân tôi và đưa ra với đôi mắt lấp lánh.
Nếu đến cuối cùng cô ấy vẫn định đưa cho tôi bộ đồ đó, thì tôi không hiểu tại sao cô ấy lại ném bộ đồ đó vào tôi trước đó.
“Sau khi mặc bộ này xong, cậu sẽ phải dọn dẹp toàn bộ thánh đường này nhé.”
“Này…”
“Sau đó, cậu sẽ được đọc lời cầu nguyện cùng tôi! Rồi sau đó là xưng tội! Và tiếp theo…”
“…Cô còn định làm cái trò hề này đến bao giờ?”
Tôi nói với giọng lạnh lùng vì tôi cũng không còn thời gian cho trò đùa này nữa, Thánh Nữ mở to mắt và đáp.
“Trời ơi, cậu không sợ sự thật sẽ bị bại lộ sao!? Nếu cậu cứ tiếp tục thế này… tôi sẽ tiết lộ bí mật của cậu ở học viện đấy nhé!”
“…Tiết lộ à.”
“Đúng đúng! Tôi sẽ tiết lộ đấy!”
Nhìn cô ấy đột nhiên hét lên, tôi đáp lại với giọng điệu bình thản.
“Cứ việc làm đi.”
“…Hả?”
“Hãy cứ tiết lộ đi.”
“……?”
Nói xong, tôi quay người hướng về lối ra, Thánh Nữ vội vàng chạy theo với một vẻ mặt hoảng loạn.
“Đ-Đừng đi!”
“…Buông tôi ra.”
“Nếu cậu mà đi, tôi sẽ tiết lộ chuyện cậu là phụ nữ…!”
“…Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi? Tôi là Man.”
“Nh-Nhưng…”
“Tôi hiện đang rất là bận. Tôi không có thời gian để đùa giỡn với một đứa như cô đâu. Buông tôi ra và quay lại đi.”
Tôi cảnh cáo Ferloche lần cuối, cố kìm nén sự bực tức sắp bùng nổ, nhưng cô ấy đột nhiên nói với giọng run rẩy.
“Tại sao… Tại sao cậu cứ nói dối chứ…?”
“Hầy… Nếu cô còn định làm phiền tôi một lần nữa, tôi sẽ chính thức khiếu nại với Giáo Hội…”
“Hãy ngừng nói dối đi!!!”
Nói xong, cô ấy tiến nhanh về phía tôi…
“Nói dối là một sự xúc phạm lớn đến Thần Mặt Trời… hả…?”
“…!!!”
– Tóm lấy!
“”………””
Một khoảng lặng kéo dài.
“…Cái gì đây?”
Thánh Nữ - người vừa nắm lấy phần dưới cơ thể tôi - ngẩng lên hỏi với giọng bối rối.
“…Thằng em của tôi đấy.”
Nghe tôi đáp, mặt cô ấy đỏ bừng, lắp bắp.
“Th-Th-Thế… cậu thật sự… là… đàn ông à…?”
“…Cô còn định nắm nó đến bao giờ hả?” (Chịu)
“Kya!!”
Không thể chịu nổi cơn nuwng nữa, tôi gạt tay cô ấy ra. Thánh Nữ lùi lại và hét lên, rồi chắp tay cầu nguyện.
“Th-Thần… Thần Mặt Trời ơi!! Xin hãy tha thứ cho tội lỗi xấu xa của con và cứu con khỏi cái ác này!!”
“…Cô còn không định xin lỗi tôi à?”
“…X-Xin lỗi…! Không… Tôi không xin lỗi đâu… Nhưng mà, vẫn là lỗi của tôi mà… Ugh…”
Nhìn Ferloche lèm bèm với khuôn mặt đỏ bừng, tôi định bỏ lại cô ấy và rời khỏi thánh đường.
*Cạch cạch*
“…Hử?”
Không hiểu sao, cánh cửa ra vào lại bị khóa.
“Này, chuyện gì đang…”
Tôi hoang mang quay lại định hỏi Ferloche, nhưng…
“Frey-sama… cậu… thật sự không phải là phụ nữ ư…?”
Trước khi tôi kịp nói, cô ấy đã tiến sát đến gần tôi với vẻ mặt tràn đầy sát khí.
Trực Giác của Ác Giả [Đã Cảm nhận được sát ý mạnh mẽ!]
Cuối cùng, khi cửa sổ hệ thống hiện lên trước mắt, tôi vội vàng định rút kiếm.
“Cậu chắc chắn LÀ không phải chứ!!!”
“Hự!!”
Trước khi tôi kịp rút kiếm, Thánh Nữ đã túm cổ tôi và quật tôi xuống sàn.
Đây là khoảnh khắc mà sức mạnh thực sự của [Phước Lành của Thần Mặt Trời] được thể hiện, vì không có nhiều kỹ thuật có thể đối kháng trong tình huống một đấu một.
“Hộc…! Cô đang làm cái quái ... gì … vậy?”
Tôi khó nhọc hỏi, cố gắng chịu đựng cơn choáng váng do sức mạnh áp đảo của cô ấy, Ferloche cắn môi, chậm rãi mở miệng.
“Nếu cậu… thật sự không phải là phụ nữ… thì tôi không nắm được điểm yếu của cậu… và cuối cùng, tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài giết cậu…”
“…Cái gì?”
“Dù… tôi đã gặp những người giống mình… và quyết định hợp tác với họ… nhưng cuối cùng, tất cả đều vô ích…”
“Giờ… cô đang cố nói cái gì vậy?”
“…Tôi đã thấy trước được tương lai.”
Tôi lắng nghe, cố gắng giữ tỉnh táo khi cô ấy bóp cổ khiến tôi ngạt thở, rồi nhắm mắt khi nghe cô ấy nói đã thấy tương lai.
“Tương lai… tương lai như thế nào…”
“Tương lai mà cậu sẽ hủy hoại Đế Quốc… Một tương lai mà cậu đã phá hủy cả thế giới này…”
Ferloche - người gần như sắp khóc - siết chặt cổ tôi hơn nữa và tiếp tục nói.
“Tôi… tôi đã cố hết sức… để khiến cậu hối cải và thay đổi trong tương lai đó…”
“Hộc… Hộc…”
“Mỗi ngày tôi đều đến gặp cậu và đọc kinh của Thần Mặt Trời… Mỗi đêm tôi cầu nguyện với Thần Mặt Trời để cứu rỗi cậu… Bất cứ khi nào cậu làm điều xấu, tôi đều đã cố ngăn cản…”
“Ugh…”
“Nhưng cậu vẫn tiếp tục phá tan Đế Quốc này… và khiến người dân Đế Quốc phải đau khổ.”
Trước khi tôi nhận ra thì Ferloche - người tiếp tục kể chuyện - bắt đầu rơi những giọt nước mắt đau buồn, tay cô ấy run rẩy khi bóp cổ tôi.
“Tôi là một đứa ngu ngốc… một kẻ hèn nhát không thể làm gì ngoài việc nhìn cậu hủy hoại mọi thứ…”
“Ughhh…”
“Vì vậy, tôi đã vui mừng khôn xiết khi nghĩ rằng mình đã phát hiện ra điểm yếu chết người của cậu… với ý nghĩ rằng có lẽ tôi có thể thay đổi được tương lai…”
Không chịu nổi nữa, tôi nắm tay Ferloche và cố gắng nói gì đó, nhưng cô ấy tiếp tục siết chặt hơn.
“Có lẽ… lần này… trước khi tương lai tôi thấy xảy ra… Nếu tôi có thể tận dụng điểm yếu của cậu… khi tôi có thể cải tạo cậu, vì dù tôi có làm gì đi chăng nữa thì cậu cũng sẽ không bao giờ hối cải…”
“Đó là lý do… cô cứ nói… tôi là phụ nữ ư…”
“Nhưng cuối cùng, ngay cả điểm yếu đó cũng chỉ tiếp tục là những sai lầm ngu ngốc khác của tôi.”
Nói đến đây Ferloche nhắm mắt, nước mắt lăn dài trên mặt cô ấy, và tiếp tục nói.
“Vì vậy… Cuối cùng, có vẻ tôi buộc phải giết cậu rồi, Frey-sama…”
“Đợi… đợi đã…”
“Dù sao thì, vì Đế Quốc… vì người dân của nó… và là để cứu rỗi linh hồn cậu khỏi bị tra tấn trong hố sâu địa ngục… đây là cách duy nhất…”
Thánh Nữ - nói với giọng run rẩy và vẻ mặt đầy tội lỗi - cố gắng nở một nụ cười gượng gạo.
“Sau khi giết cậu… tôi cũng sẽ tự kết liễu bản thân. Dù cậu có hủy hoại Đế Quốc trong tương lai như thế nào… giết người vì một điều chưa xảy ra vẫn là một tội ác rõ ràng.”
“Ugh…”
“…Thay vào đó, tôi sẽ giúp cậu ăn năn đến cùng, ở kiếp sau nhé.”
*Rắc!*
Sau những lời đó, Ferloche dùng hết sức bẻ gãy cổ tôi.
“…Ugh.”
Ferloche - người cảm nhận được cái cảm giác răng rắc khi cổ tôi bị gãy dưới tay cô - run rẩy vì tội lỗi khi phạm phải tội ác giết người, rồi chắp tay cầu nguyện trong im lặng.
“Lạy Thần Mặt Trời, xin hãy Người hãy hài lòng với linh hồn hèn mọn của con vì đã vi phạm giáo điều… và con khẩn cầu Ngài xin hãy tha thứ cho Đế Quốc và Frey-sama…”
Kết thúc lời cầu nguyện, Ferloche nhẹ nhàng đặt tay lên cổ tôi và thì thầm.
“…Cậu ấy, cũng đã từng là một người tốt.”
Thông Báo! ( Kỹ năng [Bảo Vệ Khẩn Cấp] tự động kích hoạt! )
Mục tiêu: Sức mạnh của Ferloche Astellade được tăng cường bởi [Phước Lành của Thần Mặt Trời]
Chi tiết: [Phước Lành của Thần Mặt Trời] là phước lành huyền thoại chỉ được duy nhất Thần Mặt Trời ban cho Thánh Nữ, kĩ năng này sở hữu khả năng áp đảo trong các tình huống một chọi một. Chỉ có Ma Vương và Anh Hùng Ngôi Sao mang Vũ Khí Anh Hùng Thức Tỉnh mới có thể kháng cự hoặc vượt qua phước lành này.
Tôi bất tỉnh một lúc, nhưng ngay khi cửa sổ hệ thống hiện lên, tôi tỉnh lại và thấy Ferloche đang nắm cổ mình, lẩm bẩm điều gì đó với vẻ mặt buồn bã.
“Tôi hy vọng ở kiếp sau… cậu sẽ giữ được sự thuần khiết ban đầu của mình đến cuối cùng…”
“Đúng rồi! Thật ra tôi là phụ nữ đấy!!”
“Trời ơi!!”
Tôi vội vàng hét lên.
“…Sao cậu vẫn chưa nghẻo?”
Thánh Nữ ngây người nhìn tôi một lúc rồi hỏi với vẻ mặt sững sờ. Và tôi - sau một thoáng suy nghĩ - nhìn đi chỗ khác và đáp bằng một giọng nhỏ như muỗi.
“…Tiếng rắc đó từ cổ không nhất thiết nghĩa là người đó chết đâu.”
“…Hả.”
Nghe vậy, Ferloche đứng hình, ngớ người rồi bắt đầu tiến lại gần tôi, khóc lóc.
“X-Xin lỗi…! Tôi không biết, tôi đúng là một con ngốc…! Chắc cậu đau lắm, phải không…?”
“K-Không… không hẳn…”
“Lần này tôi sẽ bẻ cổ cậu lại như ban đầu. Xin chờ một chút…!”
“Không, tôi là phụ nữ Tôi thực sự là phụ nữ!!” (Trans: vẻ men lì của anh đâu rồi)
Tôi hét lên, vội vã xua tay khi thấy Ferloche định tiến tới với ánh mắt rực cháy, rồi cô ấy nhướn mày hỏi.
“Nhưng… thế còn cái dài dài mà tôi sờ lúc nãy á…”
“…Giả! Là giả! Tôi gắn cái con ciu giả này vào là để giả man ấy mà!”
Không muốn có có lại cái cảm giác răng rắc của cổ khi bị bẻ đó, tôi cố nói sao cho nó thuyết phục nhất… Ferloche giật mình, hỏi tiếp.
“…Thế còn giọng nói của cậu thì sao?”
“Hả?”
“Giờ nghĩ lại… giọng của Frey-sama quá là trầm so với phụ nữ…”
“…Đó là vì tôi đã chỉnh giọng đấy!”
Khi cô ấy hỏi tôi một cách đầy nghi ngờ, tôi tập trung mana stellar vào cổ họng và nói bằng tông giọng trong nhất có thể.
“…Đây là giọng thật của tôi.”
“…..!!!”
Cô ấy nhìn tôi sững sờ, rồi nở nụ cười rạng rỡ.
“…Thật may quá! Vậy là tôi vẫn nắm được điểm yếu của cậu!”
“…Vâng.”
Tôi lặng lẽ gật đầu, Thánh Nữ lau nước mắt và mở miệng.
“Vậy… Từ giờ trở đi, mỗi khi tan học cậu phải đến thánh đường này mỗi ngày! Tôi sẽ khiến cậu phải hối cải!”
“Không… cái đó thì…”
“Đây là mệnh lệnh! Tôi đang nắm ‘điểm yếu’ của cậu đó, đúng không…?”
“Hà, tôi hiểu rồi… vậy... cho tôi chút thời gian được không?”
“…Hả?”
Sau khi tạm thoát khỏi tình huống đó, tôi định rời khỏi đây và nộp đơn khiếu nại chính thức lên Giáo Hội, nhưng rồi dừng lại khi một ý nghĩ bất chợt lóe lên.
‘Khoảnh khắc Ferloche nhận được sự giúp đỡ từ Giáo Hội, vị trí của cô ấy sẽ bị hạ thấp đáng kể…’
Hiện tại, dù có bị coi là ngốc nghếch, Ferloche vẫn được Giáo Hội đối xử như một vị Thánh Nữ thực thụ.
Nhưng Giáo Hoàng và các giám mục tham nhũng kia chắc chắn đang tìm cách làm suy yếu quyền lực của cô ấy để độc chiếm lấy nó.
Vì vậy, nếu tôi nhờ Giáo Hội xử lý Ferloche thì… Trong thời gian ngắn thì có lợi, nhưng dài thì sẽ gây rắc rối lớn.
Vì tội mưu sát và xúc phạm người thừa kế của một gia tộc Công tước của Đế Quốc là tội nặng, đủ để khiến ngay cả Thánh Nữ cũng bị lên án.
‘…Vậy thì tôi lại phải nghe theo lời con mắm đần này sao? Không, đó cũng không phải là vấn đề…’
Nhưng nếu không nhờ Giáo Hội, tôi vẫn sẽ gặp rắc rối.
Nếu không thể báo cáo với Giáo Hội, tôi sẽ phải tự giải quyết tình huống này.
Trong trường hợp đó, tôi còn hai lựa chọn: hoặc ép buộc Ferloche khuất phục trước tôi hoặc làm theo lời cô ấy… Cả hai cái này đều có vấn đề.
Trước hết, gần như không thể ép buộc cô ấy khuất phục trước tôi được.
Để áp đảo và khiến Ferloche - người có [Phước Lành của Thần Mặt Trời] - người không còn dám động đến tôi, tôi cần phải có [Vũ Khí Anh Hùng Thức Tỉnh]. Và với cái trạng thái hiện tại thì tôi không thể thắng được cô ấy trừ khi chiến đấu với ý định giết chóc.
Và tôi tuyệt đối không bao giờ giết Ferloche.
Đầu tiên, đó là điều đó sẽ dẫn đến game over, chưa kể nó còn đi ngược lại với niềm tin bảo vệ mọi người của tôi.
Vậy thì, theo phương pháp loại trừ, chỉ còn cách làm theo lệnh của cô ấy… nhưng tôi không muốn mặc bộ đồ hầu gái dễ thương đó như một thằng gay đâu, dù có phải chết đi chăng nữa.
Ý tôi là, nói sao nhỉ, tôi là một anh hùng chứ không phải là một thằng ga... à nhầm, hầu gái.
Ngoài ra, cô ấy còn tuyên bố sẽ khiến tôi hối cải nữa.
Điều đó có nghĩa là, nếu tôi tỏ ra dù chỉ một chút hối cải trước mặt cô ấy… tôi sẽ bị phạt .
Thật là một tình huống khó khăn.
“…Này, có chuyện gì sao?”
“À, cái đó… thì là mà…”
Trong khi tôi toát mồ hôi, cố nghĩ cách trả lời thì Ferloche thận trọng hỏi tôi có chuyện gì.
Cuối cùng để câu giờ, tôi hỏi về một điều mà cô ấy nhắc đến trước đó mà tôi thấy hơi lạ.
“…Lúc nãy cô nói cô và ‘những người giống mình’ đã gặp nhau và đồng ý hợp tác? Ý cô là gì?”
“…Hả?”
“Và cô nói tất cả đều vô ích, là sao vậy?”
“À… cái đó…”
Khi tôi hỏi, Ferloche định trả lời ngay mà không suy nghĩ nhưng rồi cô ấy hỏi lại, tràn đầy cảnh giác.
“Nhưng sao cậu lại hỏi chuyện đó bây giờ vậy!?”
“Ồ… Cô cũng thông minh lên chút rồi đấy.”
“Cái gì? Cậu vừa nói gì cơ…”
“À, ý tôi là… với tư cách là một hầu gái sẽ phục vụ cô suốt đời, tôi cần biết mọi chi tiết nhỏ nhặt như vậy.” ( Trans: anh ấy đã chấp nhận số phận:(( )
Khi tôi nói dối để giảm bớt cảnh giác của cô ấy, Ferloche thả lỏng vẻ mặt và nói với tông giọng hào hứng.
“Aha! Ý cậu là vậy à! Thật ra này, Frey-sama, tôi vẫn còn hơi nghi ngờ lời cậu một chút… nhưng không hiểu sao tôi lại thấy nó cũng khá đúng, nên tôi sẽ nói cho cậu biết một điều rất đặc biệt!”
“…Vâng.”
“Thực ra, có vài người khác cũng có thể thấy trước tương lai giống như tôi đấy!”
“……”
Nghe vậy cô nói vậy, tôi nhắm mắt và ôm trán và tự hỏi rằng liệu điều đó có thật không.
‘…Họ đã lập liên minh với nhau rồi.’
Việc các Nữ Chính đã lập liên minh - đó chắc chắn là một rắc rối lớn. Có vẻ tôi cần nhanh chóng nghĩ ra một kế hoạch dự phòng thôi.
‘…Nhân tiện, Ferloche nói hết thế này có ổn không vậy? À mà con mắm này đần mà.’
Có vẻ như không bao giờ nên để Ferloche là đồng minh của bạn, không thì những kế hoạch và bí mật của bạn sẽ bị con mắm này tiết lộ hết đấy.
“Này… cô có thể nói cho tôi biết những người mà cô bảo có thể thấy tương lai giống cô là ai không?”
“…Không được!”
Với quyết tâm đó, tôi hỏi dò cô ấy để xem có những Nữ Chính nào trong liên minh của họ, nhưng Ferloche lắc đầu từ chối và hét lên.
“Điện hạ Clana đã cảnh báo tôi không được nói với bất kỳ ai!”
“…Clana?”
“Đúng! C-Cậu lại hỏi nữa à… Hiii…!”
Tuy nhiên, mọi nỗ lực của cô đều tan thành mây khói vì ngay sau đó cô ấy đã để lộ tên Clana một cách không gì có thể ngoo hơn.
“…Tôi sẽ giả vờ như chưa nghe thấy gì. Cô cứ tiếp tục nói đi.”
“À, cảm ơn! Dù sao thì, tôi đã tình cờ gặp những người thấy cùng tương lai như tôi, và tôi cố gắng hợp tác với họ.”
“…Hợp tác cái gì cơ?”
“Frey-sama, hợp tác để hủy hoại cuộc đời cậu và cuối cùng giết cậu!”
“……..”
Thật lòng mà nói, tôi không mong đợi gì nhiều với cái lời giải thích chi tiết đến vậy… Có vẻ như Thánh Nữ là một cái cây cứ cho đi(?).
“Tôi hiểu rồi. Nhưng tại sao cô lại nghĩ tất cả đều vô ích?”
“À… đó là…”
Khi tôi gật đầu và hỏi thêm, Thánh Nữ nói với giọng buồn bã.
“Gần đây, tôi nhận được thần dụ từ Thần Mặt Trời, và tự hỏi rằng liệu những gì tôi đang làm có thực sự đúng không…”
“…Thần dụ?”
“Ừ… Nhưng Thần Mặt Trời đã nói đó là không đúng…”
Khi tôi nhíu mày trước câu trả lời của cô ấy, Ferloche lại mở miệng với nụ cười rạng rỡ.
“Nói cách khác! Tôi không thể đánh bại cậu nếu hợp tác với bọn họ! Vì vậy… tôi đã quyết định tự hành động một mình!”
“…Tôi hiểu rồi.”
“Và thế là, với khả năng suy luận tuyệt vời như conan của mình, tôi đã phát hiện ra điểm yếu của cậu… và bằng cách đe dọa như thế này, tôi đã tạo ra cơ hội để cải tạo cậu và thay đổi tương lai! Dù sao thì, thần dụ luôn luôn đúng!”
“Haizz…”
Tôi thở dài và chạm vào chiếc trâm cài trên ngực, tự hỏi rằng nên trách Ferloche vì hiểu sai ý của thần dụ, hay là Thần Mặt Trời, người mà tôi không biết đang nghĩ gì.
Giờ là lúc quay lại làm kẻ ác giả thôi.
“Được rồi, giờ tôi đã giải thích xong rồi, đúng không? Vậy thì, mặc bộ đồ hầu gái đó vào và bắt đầu dọn dẹp thôi…”
[Điện hạ Clana đã cảnh báo tôi không được nói với bất kỳ ai!]
“…Hả?”
Ferloche - người đang nói với giọng hào hứng và cầm bộ đồ hầu gái đưa cho tôi, nghiêng đầu khi nghe lại lời nói của mình từ chiếc trâm tôi vừa chạm vào.
[…Hợp tác cái gì?]
[Frey, hợp tác để hủy hoại cuộc đời cậu và cuối cùng giết cậu!]
“……!”
Khi cái lời nói vừa chứa đầy sự ngoo dốt lẫn nguy hiểm của cô ấy phát ra từ chiếc trâm cài, cô ấy giật mình và hỏi.
“C-Cái gì vậy…?”
“Cô còn nói cái gì nữa đây? Là đe dọa đấy.”
“Đ-Đe dọa…?”
Tôi lạnh lùng nhìn Ferloche - người đang run rẩy hỏi - và nói.
“Công chúa thứ ba của Đế Quốc và Thánh Nữ âm mưu bắt cóc một ai đó…?”
“Ư-Ưm…”
“Lại còn là người thừa kế của gia tộc Starlight, một gia tộc Anh Hùng rất được kính trọng…?”
“Hiii…!”
Thánh Nữ run rẩy một lúc, bắt đầu hét lên.
“Nếu cậu cứ tiếp tục thế này…! Sự thật rằng cậu là phụ nữ…!”
“Xin lỗi, tôi thực ra là man.”
“Khônggggg! Cậu vừa nói mình là phụ nữ màaa!”
“Tôi nói dối đấy. Cô biết rõ hơn ai hết mà, đúng không? Cô đã sờ nó rồi, không dễ để làm giả được một thứ khổng lồ như thế đâu.”
“Ughhh!!”
Thánh Nữ toát mồ hôi trước thái độ trơ trẽn của tôi, nói với vẻ mặt lạnh lùng.
“Vậy, đến cuối cùng thì cậu vẫn phải chết ở đây…”
“Ừ, cô giết tôi cũng được… Nhưng bản ghi âm này sẽ sớm được lan truyền khắp Đế Quốc, có đúng không?”
“…Cái gì?”
Khi cô ấy lộ vẻ bối rối trước lời nói của tôi, tôi vuốt chiếc trâm trên ngực và nói.
“Chiếc trâm này… không chỉ có chức năng ghi âm đơn thuần, mà còn có cả ma thuật truyền tín hiệu đấy.”
“…Ma thuật truyền tín hiệu?”
“Tôi tin giờ nó đã được gửi đến thuộc hạ của tôi rồi. Dĩ nhiên là, tôi đã ra lệnh trước rằng nếu tôi có chết hoặc biến mất, bản ghi âm tôi gửi phải được công bố khắp thế giới.”
“……”
“Cô đang nói dối!”
Cô ấy đúng. Lời tôi nói là một kẻ Ác Giả nói dối trắng trợn.
[Trâm Cài Ghi Âm] là một trong ba chiếc trâm tôi luôn đeo trên ngực, cùng với [Trâm Cài Truyền Sinh Lực Từ Xa] và [Trâm Cài Lời Thề Tử Thần], và nó có chức năng ghi lại những lời người khác nói.
Nhưng dĩ nhiên, nó không có khả năng truyền tín hiệu. Thêm chức năng đó sẽ tốn hàng chục ngàn vàng và cơ bản là rất lãng phí tiền.
‘…Dù sao thì, tôi mừng vì đã đeo những chiếc trâm cài này.’
Việc đeo những chiếc trâm cài này trên ngực - thứ mà tôi từng rất trân trọng ở kiếp trước - đã hình thành thói quen, và nhờ đó. Hôm nay tôi đã lật ngược tình thế rồi.
Vì vậy, tôi muốn chế tác và đeo thêm nhiều chiếc trâm với những chức năng đa dạng khác… Nhưng tiếc là tôi vẫn chưa tìm được nghệ nhân từng bị Isolet đánh trong ngõ hẻm.
Vậy nên việc chế tác thêm trâm cài sẽ phải tạm hoãn lại.
“Nếu cô nghĩ tôi nói dối, sao không thử tự mình xem đi?”
Tiếc nuối vì không thể mua thêm trâm cài, tôi lắc đầu và đáp lại Ferloche - người đang phủ nhận lời tôi.
“…Argh!”
“Ừ, nếu cô bẻ cổ tôi, tôi chắc chắn sẽ chết… nhưng liệu cô có biết rằng cả cô và Công chúa thứ ba đáng thương đó sẽ không thể an toàn, đúng không? Dù vậy, cô vẫn sẽ phải giết tôi, phải không?”
“Ugh…!”
Thánh Nữ, đang giận dữ nhìn tôi, cúi đầu và lẩm bẩm.
“…Tôi thua rồi.”
“Hử?”
“Tôi thua rồi! Thằng khốn, Frey!!”
Ferloche hét lên, gần như sắp khóc.
“Cửa đã mở khóa rồi đấy, ra khỏi đây ngay đi! Hãy cứ giả vờ như chuyện hôm nay chưa có gì xảy ra…”
“…Không. Tại sao tôi phải giả vờ như không có gì chứ?”
“Cậu nói gì cơ…?”
Tôi tiến lại gần cô ấy với nụ cười khẩy, nhẹ nhàng vuốt cằm cô ấy và thì thầm.
“…Giờ đến lượt cô bị đe doạ, phai chứ?”
“…..Hiii!”
Nghe lời thì thầm chế giễu của tôi, Thánh Nữ run rẩy nhìn tôi với vẻ sợ hãi khi tôi đưa bộ đồ hầu gái trên sàn và nói.
“Mặc nó vào.”
“…Hả?”
“Mặc vào.”
“Ở, ở đây á…?”
Tôi gật đầu trước vẻ bối rối của cô ấy, rồi mỉm cười nói.
“…Từ giờ trở đi, cô sẽ là hầu gái riêng của tôi nhé.”
Nghe những lời đó, Thánh Nữ chậm rãi bắt đầu thay đồ với khuôn mặt đầy xấu hổ. (wtf tại chỗ luôn à)
Sau cùng thì, tôi rất có thiên phú trong việc bị ghét nhỉ.


1 Bình luận