Web Novel
Chương 07: Chỉ nắm tay nhau ngủ thôi (Đã không làm được) (2)
5 Bình luận - Độ dài: 3,031 từ - Cập nhật:
Khi tôi bước ra khỏi phòng theo sau Victoria, người mà đang chạy như thể bị ma đuổi, thì tôi thấy các đồng đội khác đã chuẩn bị xong hành lý và đang đợi chúng tôi.
Trong số đó, có một người đang cố nhịn cười, khóe miệng nhếch lên và khoác lấy vai tôi.
"Đêm qua ngủ có ngon không? Trông sắc mặt của cậu thì có vẻ không được ngon giấc cho lắm nhỉ."
Dũng Sĩ Của Ngọn Lửa, Kyle Dragonica, đang liên tục đảo mắt qua lại giữa tôi và Victoria, hỏi một cách thăm dò.
"Thôi đừng hỏi gì nữa. Cái cô Thánh Nữ tuyệt vời của tổ đội chúng ta như muốn vắt chết tôi luôn đây này."
Tôi chỉ đơn giản là đang trả lời đúng sự thật. Đúng là Victoria không có gấu bông nên đã ôm chặt lấy tôi khi ngủ, điều đó đã khiến tôi mất đi một giấc ngủ ngon lành.
Tôi cố tình nói một cách vòng vo vì sợ nếu cái thói quen ngủ tệ hại kia mà bị người khác phát hiện sẽ khiến cho cô ấy xấu hổ chết mất.
"Hả...? Hai người lẽ nào?"
"Cái cậu vừa nói... là thật à?"
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào tôi. Tinh Linh Thuật Sư đang nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ như không thể tin nổi, còn Dũng Sĩ thì chỉ biết há hốc mồm kinh ngạc.
"Tôi đã nghĩ rằng sớm muộn gì thì cả hai cũng sẽ làm vậy với nhau mà thôi. Chứ nếu hai người không thực sự quan tâm tới nhau thì cũng sẽ không cãi nhau làm gì đâu."
Chỉ có mỗi anh chàng cung thủ Thalion là gật gật đầu và tự lẩm bẩm rằng bản thân đã được chiêm ngưỡng một điều kỳ tích.
"Victoria à, không phải chứ? Cô chỉ mới hẹn hò có một ngày thôi mà đã tiến triển nhanh đến mức đó rồi á?"
“....”
『Hai chúng tôi đâu có làm cái gì nhau đâu! Anh ấy rõ ràng đã nói với tôi là chỉ nắm tay nhau ngủ thôi mà! À, chuyện tôi có ôm anh ấy ngủ thì tất nhiên là sự thật rồi...!』
Victoria im lặng trước câu hỏi của Anima. Cô ấy chỉ nhìn tôi, mặt đỏ bừng. Che miệng với đôi mắt dao động thể hiện rõ tâm trạng của cô ấy hiện tại.
"Trả lời đi chứ! Cô đã nói là dù có chết cũng không muốn tiến tới với một gã ma pháp sư như anh ta cơ mà!"
Sao mọi người lại phản ứng quá lên như vậy nhỉ. Tôi có thể nhận ra rằng đang có điều gì đó không ổn từ cái vẻ mặt của Anima lườm tôi như muốn giết người đó vậy.
Khách quan mà nói, mối quan hệ giữa tôi và Victoria vẫn chưa đủ thân thiết đến mức có thể làm những chuyện như vậy.
Tôi không thể ngờ rằng việc tôi chọn cố tình nói vòng vo để giữ gìn phẩm giá của Victoria lại bị họ hiểu thành cái chuyện ấy.
"Có vẻ như mọi người đang hiểu lầm gì đó rồi thì phải, bọn tôi thực sự chỉ định nắm tay nhau ngủ thôi mà? Nhưng riêng Victoria thì..."
Tôi vội vàng định thú nhận toàn bộ sự thật. Có vẻ như nếu càng để hiểu lầm này lâu hơn nữa thì mọi chuyện có lẽ sẽ thực sự không thể cứu vãn được nữa.
Tuy nhiên,
"Việc hôn hít thì tuyệt đối không bao giờ nhé. Đó là thứ tôi sẽ dành cho người đàn ông tôi thật lòng yêu thương. Cho đến bây giờ, ngài Astal vẫn chưa phải là người như vậy đối với tôi đâu."
『Cho đến tận bây giờ thì bọn mình mới chỉ ôm nhau ngủ thôi à, chứ không phải là đã hôn như mọi người nghĩ đâu! À, tất nhiên là mình cũng đã chịu khó luyện tập cho chuyện đó rất nhiều trong tưởng tượng rồi nhé...!』
Lúc đó, Victoria đã bất ngờ đưa ra một lời tuyên bố gây sốc với tất cả. Tiếng lòng của cô ấy cũng vang lên cùng lúc, cô ấy cho rằng việc quan hệ thể xác với nhau cũng giống như hôn nhau.
Đúng là trí tưởng tượng của một Thánh Nữ thuần khiết chưa từng qua hẹn hò với bất kỳ người đàn ông nào lại có thể đủ để khiến người khác hiểu lầm đến như vậy.
"Hả? Vậy là mấy chuyện khác thì đã làm rồi sao? Hai người chỉ mới hẹn hò thôi mà...!!"
"...Về chuyện đó tôi xin để mọi người tự tưởng tượng nha. Dù sao thì tôi cũng muốn giữ nó làm một bí mật cho riêng hai chúng tôi thôi."
『Cứ nói như thế này thì chắc mọi người sẽ không hiểu lầm nữa đâu nhỉ! Sau này mình còn muốn lấy cái cớ hợp đồng hẹn hò này để hôn anh ấy nữa mà...!』
Tôi lập tức cảm thấy choáng váng đầu óc, đưa tay ôm lấy trán mình. Nếu cô ấy nói như vậy thì ai cũng sẽ lầm tưởng rằng hai bọn tôi đã vượt quá giới hạn ấy chứ.
『Rõ ràng trong sách ‘Tình Yêu’ có nói rằng việc xoay lưỡi theo hình tròn khi hôn là điều rất quan trọng. Sau này mình nhất định sẽ có thể nắm thế chủ động trước ngài Astal một cách điềm tĩnh cho xem...!』
Càng nghĩ, tiếng lòng của cô ấy vang lên càng khiến tôi thấy rùng mình. Trong khoảng thời gian giới hạn là một tháng, Victoria đang cố gắng dùng mọi thủ đoạn để đánh gục tôi.
"Mọi người à, có vẻ như đang hiểu lầm gì đó rồi. Tôi và Victoria thật sự không có làm gì nhau cả."
Tôi thật sự nóng lòng muốn kể ra toàn bộ sự thật trong đêm qua để dập tắt mọi chuyện đang đi theo cái hướng xấu này. Tôi định sẽ nói rằng thực ra đêm qua tôi lén lút uống rượu và hút thuốc cho nên Victoria chỉ mắng tôi thôi.
Nhưng,
"Vậy cái người đàn ông đã nhìn thấy thân thể trần trụi của tôi hôm qua là ai hả? Tôi nhớ rõ ràng đó chính là ngài Astal mà..."
"Đó là bởi vì cô tắm xong rồi mà chỉ quấn mỗi cái khăn tắm đi ra đó..."
"Đầu óc chỉ nhớ được mỗi chuyện đó thôi thì đúng là một tên biến thái bệnh hoạn không hơn không kém nha. Sao nào, ngài có thấy vui không? Khi được ngủ chung với vị Thánh Nữ được mệnh danh là đẹp nhất lục địa này."
Victoria nở một nụ cười thản nhiên, buông lời trêu chọc tôi. Trước câu hỏi của cô ấy, tất cả những người khác đều im lặng, chỉ đang chờ đợi câu trả lời của tôi.
"...Thật sự là tệ còn hơn cả chữ tệ."
"Vậy sao? Còn riêng tôi thì lại thấy thật sự rất tuyệt vời đó nha. Tôi không ngờ hơi ấm của một con người lại ấm áp đến thế đấy."
Victoria khẽ cong khóe mắt, giả vờ tỏ ra không hề có chút xao động nào.
『Mình yêu khoảnh khắc ấy đến mức muốn ngủ như vậy mỗi ngày luôn ấy... Chẳng lẽ nào anh ấy cảm thấy không thích vì mình đã ôm anh ấy chặt quá sao ta? Mình rất tự tin vào vòng một của mình lắm mà. Chắc hẳn là nó cũng khá ư là mềm mại chứ ha...』
Đúng là nó rất to, đến cái mức mà tôi có thể cảm thấy được sự hùng vĩ như thể là của núi Thái Sơn. Đó là một cái ôm đầy ‘bạo lực’, chạm đến mọi ngóc ngách trong cơ thể tôi, khiến tôi, một kẻ đã lỡ nốc quá nhiều rượu, cũng không khỏi cảm thấy mất ngủ.
"Tôi sẽ không bao giờ ngủ chung với cô nữa đâu."
"Lẽ nào, ngài lo rằng sẽ không thể kiềm chế được ham muốn của mình khi ở bên tôi sao? Mới sáng nay tôi vẫn thấy 'nó' trỗi dậy đấy thôi... Đó chẳng phải là hiện tượng sinh lý tự nhiên của con người à?"
『Theo những gì mình kiểm tra được từ lúc sáng thì chắc chắn là không bị bất lực đâu. Nhưng tại sao mà anh ấy lại không chịu đổ gục trước mình nhỉ...? Hay là do đồ lót của mình có vấn đề sao? Lẽ nào, anh ấy thích loại nhỏ hơn chăng?』
"Cô thân là Thánh Nữ mà sao lại nói ra được mấy lời tục tĩu như vậy chứ hả...!"
Tôi không thể kìm được khuôn mặt nóng bừng, hét lớn vào Victoria. Tiếng lòng của cô ấy cứ liên tục vang lên trong đầu, bất kể thời gian và địa điểm, khiến tôi thật sự khó chịu.
"Thánh Nữ thì không được phép nói những lời này sao hả? Quả nhiên ngài là một người chưa từng trải qua bất kỳ mối tình với người phụ nữ nào mà."
『Ngon! Có phản ứng rồi...! Quả nhiên Astal cũng giống mình, chưa từng có kinh nghiệm với người khác giới nên không có sức đề kháng nào! Lần đầu tiên mình thấy anh ấy đỏ mặt luôn đó!』
Victoria thầm reo hò trong lòng, không ngừng trêu chọc tôi. Ngay cả khi một Thánh Nữ, người được thờ phụng như thể một tôn giáo ở Thánh quốc, nói ra những lời như vậy, thì bất cứ ai nghe cũng sẽ cảm thấy rất bối rối mà thôi.
"Cái đó hai người à, cãi yêu với nhau thì hãy để sau đi nha. Xin lỗi vì từ nãy đến giờ chúng tôi không nhận ra sự thật..."
Thậm chí đến cả Dũng Sĩ Kyle cũng phải ra mặt hòa giải cuộc cãi vã của hai chúng tôi. Nếu người ngoài nhìn vào thì chắc sẽ nghĩ chúng tôi đang cãi qua cãi lại như một cặp đôi uyên ương.
"Không phải vậy đâu."
"Đây không phải là cãi yêu với nhau. Chỉ đơn giản là một cuộc cãi vã thông thường thôi."
Trong khoảnh khắc đó, tôi như thể quên mất cả chuyện hợp đồng hẹn hò, vội vàng phủ nhận lời của Kyle. Tôi thấy thật nực cười khi phải cãi yêu với một người phụ nữ như vậy đấy.
"Rồi rồi, dù sao thì tôi cũng hiểu rồi. Bây giờ chúng ta vẫn nên tập trung vào điểm đến tiếp theo thôi. Các cậu cũng biết là nơi chúng ta sắp sửa đến chính là 'Làng của những kẻ nói dối' mà nhỉ?"
Kyle vừa nói vừa nhìn vào bản đồ của Ma giới được khắc trên một bức tường của quán trọ, cậu dùng ngón tay gõ nhẹ vào một địa điểm không xa lắm ở trên để xác định vị trí.
"Phải, nơi đó có truyền thuyết kể rằng khi bước chân vào làng, người ta sẽ bị lạc trong màn sương dày đặc, và bị những con ma vật đội lốt người thân quen sẽ lừa gạt rồi cướp đi tính mạng."
Làng của những kẻ nói dối. Nơi đó được mệnh danh là vùng đất hiểm trở nhất Ma giới, là địa điểm bắt buộc phải đi qua mới có thể đến được lãnh địa của Tứ Đại Thiên Vương.
Trước khi chiến đấu với Ma Vương, chúng tôi cần phải loại bỏ Tứ Đại Thiên Vương trước để không bị bọn chúng cản trở đồng thời để giải cứu những người vô tội khác đang bị chúng bắt giữ.
"Ừm, ban đầu chúng ta định tận dụng tối đa sức mạnh ma thuật của Astal để di chuyển mà không bị lạc... nhưng sau khi nghe chủ quán trọ nói hôm nay, có vẻ như chúng ta phải thay đổi kế hoạch rồi."
Kyle gật đầu với tôi, rồi nhìn về phía một người có chiếc đầu heo đang ngồi ở bàn đằng xa đang lau từng cái ly
Vì ma thuật ‘bẻ cong nhận thức’ của tôi khiến cho những người bình thường cũng trông giống ma tộc, nên Kyle có lẽ đã dùng máu của mình làm tiền boa cho chủ quán trọ.
"Ông ta nói rằng để lột bỏ lớp da giả mạo đó ra thì không có phép thuật nào nào, thần lực nào, bí ẩn nào, tinh linh thuật nào, thậm chí cả thánh kiếm của tôi cũng không có tác dụng được."
"...Gì cơ? Thật sự là đến nổi vậy luôn sao?"
Tôi nghe lời Kyle mà không thể tin vào tai mình. Nếu điều đó là sự thật, thì chẳng phải Ma Vương và Tứ Đại Thiên Vương cũng có thể làm được điều tương tự sao?
Cho đến nay, tôi đã gặp rất nhiều kẻ địch có khả năng kháng ma pháp cao hoặc miễn nhiễm với các đòn tấn công vật lý. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp phải một con ma tộc hoặc ma vật có thể vô hiệu hóa tất cả các kỹ năng đặc biệt của chúng tôi.
"Kẻ hiện đang tọa trấn ở đó chính là Rồng Tắc Kè Hoa. Hay còn gọi là Hư Long (虛) cũng được."
Kyle giơ ngón tay lên, nhắc đến tên kẻ địch mà chúng tôi sẽ phải đối mặt tiếp theo. Loài rồng, trong thế giới này, được xếp vào loại sinh vật mà con người tuyệt đối không thể đánh bại.
"Ban đầu tôi đoán đó có thể là những con ma vật như Bản Ngã Bóng Tối hay Kẻ Vô Hình... nhưng tình hình đã thay đổi rồi."
Thậm chí gia tộc của Kyle còn nổi tiếng là gia tộc diệt rồng với lý do riêng. Điều đó có nghĩa là nếu không đạt đến được cấp độ của bậc thầy thì không thể giết được chúng.
"Dù là rồng con hay rồng trưởng thành trong loài này, chúng ta cũng không thể nào phân biệt được đâu là giả mạo và đâu là thật bằng bất kỳ cách nào. Chúng có thể đọc được ký ức và thói quen của đối tượng bị nhắm đến nên sẽ hành động y hệt theo."
"Vấn đề ở đây là chúng ta có thể làm bị thương người thật đúng chứ? Nghĩa là nếu phát hiện nó là giả thì tấn công vào nó thì sẽ có tác dụng?"
"Ừm. Thông thường, để đối phó với loài rồng, tốt nhất là ta nên tấn công vào phần cơ dưới cánh của nó... nhưng con này lại giống như một con tắc kè hoa nên nó chỉ bò dưới mặt đất thôi."
Kyle là một người có kiến thức khá chuyên sâu về loài rồng. Khi cậu ta nói về thông tin của kẻ địch, tôi đã ngay lập tức nảy ra ý tưởng để đánh bại Rồng Tắc Kè Hoa.
"Hay là chúng ta thử dùng sợi chỉ vô hình để buộc chặt lấy nhau thì sao? Như vậy thì kẻ nào không có sợi chỉ thì chúng ta có thể dễ dàng nhận ra ngay. Mắt tôi có thể đọc được dòng chảy ma lực mà."
"Không được. Hư Long có khả năng sao chép cả ma pháp được thi triển lên đối tượng mà nó ngụy trang."
"Vậy thì, rốt cuộc ta phải làm thế nào đây?"
"Cũng không biết nữa..."
Bất chợt Kyle nhìn tôi và Victoria một lúc, rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý và lên tiếng:
“Biết đâu nếu các đôi yêu nhau đi theo cặp, thì việc phân biệt thật giả sẽ dễ dàng hơn thì sao nhỉ?”
"Gì?"
"Tại sao chúng tôi phải làm thế hả? Không phải cậu nói kẻ địch là loài sinh vật có thể ngụy trang một cách hoàn hảo sao? Vậy thì khi đi cùng nhau sẽ hợp lý hơn chứ."
Tôi sững sờ trước giải pháp bất ngờ được đưa ra từ Kyle, còn Victoria thì kiên quyết phủ nhận, cô tỏ thái độ rõ ràng là không chấp nhận được. Dù biết đây chỉ là hợp đồng hẹn hò nhưng thái độ này của cô ấy suýt nữa khiến tôi cảm thấy bị tổn thương đôi chút.
"Nghe cho hết đã nào, ký ức của chúng ta mà Hư Long có thể đọc được chính xác là cho đến một tuần trước mà thôi. Điều đó khác với hiện tại mà chúng ta đang biết, vì vậy thì nó sẽ cố bịa ra những lý do để giả mạo chúng ta."
Trước phản ứng của tôi và Victoria, Kyle đưa tay lên trán, giải thích thêm về Rồng Tắc Kè Hoa. Cuối cùng,trọng tâm cậu ta muốn nói rằng nó sẽ ngụy trang dựa trên ký ức trước khi chúng tôi hẹn hò, nên chỉ cần tìm ra điểm khác biệt tại đó là được. Thực tế là, nếu một con ma vật, không thuộc Tứ Đại Thiên Vương, mà không có chút sơ hở nào như vậy, thì nó đã vượt trội hơn cả Nữ hoàng Succubus từ lâu rồi.
"Vậy thì, chẳng phải tới lúc đó là tôi có thể cố tình tra hỏi thử ngài Astal để thăm dò xem đối phương có phải là thật hay giả nhỉ? Chuyện này coi bộ có vẻ thú vị à nha."
『À ha~... Vậy là mình có lý do chính đáng để hỏi về mẫu người lý tưởng của ngài Astal rồi. Đa tạ quý ngài Tắc Kè Hoa nha.』
Victoria nghe vậy, khẽ bật cười và có vẻ đang nghĩ ra điều gì đó kỳ lạ. Có vẻ như cô ấy đang lên kế hoạch hỏi tôi những điều mà cô ấy tò mò bấy lâu nay để cổ chuẩn bị đối phó với Hư Long.
"...Ê, cô có thể cho tôi biết mẫu người lý tưởng của cô là gì được không? Tôi muốn tham khảo qua một chút."
Vì thế nên tôi đã quyết định ra tay trước.
=================================


5 Bình luận