Ngày hôm sau.
Vì hôm nay là ngày làm việc ở chi nhánh, mọi người đều bắt tay vào chế tạo vật phẩm. Lát sau, Martina đến, tôi và Sophie liền ra tiếp chuyện.
"Chỗ đó sai rồi. Đúng là dốt Vật lý quá mà..."
"Nh-Như thế này ạ?"
"Sao lại ra thế được? Phải là bên này chứ."
"A, vâng..."
Tôi với Sophie chẳng có việc gì để làm.
"Này, con hamster đó là linh thú đúng không? Sao nó lại trịch thượng thế?"
"Không biết. Chắc nó có vai vế cao."
Chắc là nữ hoàng của thế giới hamster.
"Như thế này ạ?"
"Sai! Đã-bảo-là, bên này cơ mà! Tại sao đến cả cái này cũng không hiểu!"
Con hamster vừa nói vừa đập bôm bốp vào cuốn sách giáo khoa. Nhìn thoáng qua thì cũng dễ thương.
"Nó vừa vẫy cái đuôi tròn xoe dễ thương vừa nói những lời y hệt anh đó."
"Tôi nói hồi nào."
"Nhưng anh nghĩ vậy, đúng không?"
"Ngoài cảm nhận đó ra thì còn gì nữa đâu."
Chắc Sophie cũng nghĩ vậy. Dám cá cả ba cô gái kia cũng vậy. Đó không phải là điểm số mà một nhà giả kim nên có.
"Nh-Như thế này?"
"Hừm... con bé này bị gì vậy? Không lẽ cố tình làm sai để chọc cười ta hả?"
"Không có đâu ạ..."
"Này? Thử nghĩ một cách thông thường xem, đầu óc còn kém hơn cả một con hamster thì có kỳ cục không? Dung lượng não bộ hoàn toàn khác nhau đó. Ta chỉ là một tiểu động vật biết ăn với ngủ thôi đó?"
Trông không giống chút nào. Hừm, ngươi chắc chắn rất thông minh.
"Ernestine này, điểm Hóa học của con bé lại rất xuất sắc. Ta nghĩ không phải nó dốt đâu."
Đồ dốt không thể lấy 100 điểm môn Hóa được.
"Vậy thì do ý thức của bản thân rồi. Được rồi, ta sẽ rèn luyện cho ngươi thật kỹ càng. Đi ra hiệu sách thôi."
Ernestine khéo léo trèo lên người Martina.
"Ể? Hiệu sách ạ?"
"Phải. Cuốn sách giáo khoa này quá tầm với trình độ của ngươi. Chúng ta sẽ đi mua một cuốn sách Vật lý mà ngay cả trẻ con cũng hiểu. Hay là ngươi muốn rơi từ tầng 3 xuống để trực tiếp trải nghiệm chuyển động rơi tự do?"
Đúng là kiểu spartan.
"Em chết mất..."
"Yên tâm đi. Ta còn dùng được cả phép thuật hồi phục."
Không biết yên tâm ở chỗ nào luôn.
"Chúng ta đi hiệu sách thôi ạ."
"Tốt. Cứ giao cho ta. Ta sẽ biến ngươi thành dược sĩ số một thế giới."
Martina cùng với Ernestine rời khỏi chi nhánh.
"Con bé đó cũng thật đáng thương. Ở chỗ làm thì có Heidemarie là một kẻ S, về nhà thì lại có một con hamster nữ hoàng."
"Với con bé thì nhiêu đó là vừa đủ. Nếu không áp lực một chút sẽ không trưởng thành được."
Vì con bé có một điểm yếu chí mạng là Vật lý.
"Chắc vậy. Nhưng mà, con hamster đó, không phải nó vừa nói là dùng được phép thuật hồi phục sao?"
"Có nói."
"Đó là một loại phép thuật cực kỳ cao cấp, quả nhiên không phải là một con hamster bình thường."
Trong các game ở kiếp trước của tôi cũng có tồn tại phép thuật hồi phục. Tôi chưa dùng bao giờ, nhưng nó là thứ giúp hồi phục HP và chữa lành vết thương. Tuy nhiên, ở thế giới này, phép thuật hồi phục được xem là một loại phép thuật rất cao cấp. Chính vì vậy nên thuốc chữa thương, thứ có thể dễ dàng chế tạo, mới được sử dụng rộng rãi. Nếu không, đội Sản xuất Dược phẩm của Heidemarie đã sớm dẹp tiệm rồi.
"Nhưng con bé nhà tôi vẫn dễ thương hơn."
Mà, con bé dễ thương đó đang cuộn tròn ngủ ở bàn làm việc.
"Tôi đâu có ý đó..."
"Sao cũng được. Nhờ có con hamster đó mà chúng ta cũng nhàn hơn nhiều. Quay lại làm Hỏa Diệu Thạch thôi."
Chắc Ernestine sẽ trông chừng Martina.
"Ừm. A, tôi sẽ hoàn thành nốt bản thiết kế."
Chúng tôi quay lại bàn làm việc và tiếp tục công việc của mình. Một lúc sau, Martina và Ernestine cũng quay lại rồi bắt đầu học Vật lý.
"Ngươi có tỉnh táo không vậy...? Cái này là bài của trẻ con đó. Ta không bảo ngươi phải được 100 điểm, nhưng ít nhất cũng phải được 80 điểm chứ."
"Từ nhỏ em đã dở môn này rồi..."
Một người muốn làm nhà giả kim mà lại bỏ mặc nó à... Nếu đã biết mình yếu thì phải học nhiều hơn để cải thiện chứ.
"Là chỗ đó đó. Ngươi có cái tật đó. Một thói quen bỏ mặc vấn đề và luôn có xu hướng đi theo con đường dễ dàng hơn. Trước hết phải sửa cái đó đã."
"E-Em sẽ cố gắng ạ."
Cố lên.
Chúng tôi vừa làm việc vừa quan sát Martina đang học bài ở phía ghế sofa.
"Zieg, thế này được chưa?"
Sophie đưa cho tôi xem bản thiết kế.
"Cô cũng tỉ mỉ thật..."
Đúng là một bản vẽ chi tiết, có đến 5 tờ.
"Chẳng phải anh bảo tôi vẽ một bản vẽ mà ngay cả đám đệ tử của anh cũng hiểu được sao."
Thì cũng phải. Nhưng tôi không ngờ cô lại viết cả bảng kê nguyên vật liệu.
"Có vẻ không có lỗi gì đặc biệt, ngày mai đi mua đồ thôi. Erika, em dẫn Sophie đến cửa hàng được không? Anh không biết chỗ."
Tôi nói rồi đưa bản vẽ cho Erika. Erika vừa xem bản vẽ vừa bắt đầu suy nghĩ.
"Ừm... em hiểu rồi. Có một cửa hàng chuyên dụng nên em sẽ đi cùng cô Sophie. Cô Sophie, chúng ta đi một vòng vào buổi sáng nhé."
"Tôi biết rồi... Này, cô bằng tuổi tôi mà, đúng không? Tại sao lại nói chuyện lễ phép như thế?"
Vì là cô bé lễ phép.
"Vì cô là tiền bối ạ."
"Không... mà thôi cũng được. Vậy, hẹn mai nhé. Từ hôm nay tôi sẽ ở khách sạn Side nên sáng mai tôi sẽ qua đón."
"Vâng ạ."
Sophie nhát người lạ, giờ cũng đã quen dần rồi, mà nếu là Erika thì chắc không sao đâu.
"Sophie, nhân tiện cho bọn họ xem cô lắp ráp và luyện kim động cơ nhé. Sẽ học được nhiều điều đó."
"Cũng được, nhưng tôi nghĩ họ sẽ không hiểu đâu."
"Sau này tôi sẽ để họ làm nên chỉ cần tham khảo thôi."
Tất nhiên là tôi không nói chỉ với bấy nhiêu đó mà có thể hiểu hoàn toàn được.
"Thôi, tôi biết rồi. Cứ mỗi lần lại bị gọi điện thì phiền lắm."
Ai thèm gọi đâu.


7 Bình luận
YAAI