Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 5

Chương 178: Triệu Hồi

14 Bình luận - Độ dài: 1,011 từ - Cập nhật:

"Tầm này là được rồi."

Tôi vẽ xong vòng tròn phép thuật trên mặt đất rồi cất trượng đi.

"Trông giống nhà ma thuật quá ạ."

Martina vừa nhìn vòng tròn phép thuật vừa tỏ vẻ thán phục.

"Không phải là ‘giống’, mà anh là nhà ma thuật. Và em cũng là một nhà ma thuật." 

"Vâng. Vậy em phải làm gì ạ?" 

"Dùng vòng tròn này để gọi linh thú ra. Nào, nhỏ máu của em lên vòng tròn này đi." 

"Ể? Máu của em ạ?"

Chứ của ai.

"Anh nhỏ máu vào làm gì? Anh đã có Helen, người bạn đồng hành tốt nhất trọn đời rồi." 

"Tôi rất vui, nhưng những lời đó ngài nên nói với người vợ tương lai đi..."

Vợ à (cười). Kể cả có lấy vợ đi nữa, thì người đó cũng chỉ đứng thứ hai. Không ai có thể thay thế được Helen.

"À, ừm, cần bao nhiêu máu ạ?"

Martina hỏi.

"Một giọt là đủ. Đưa tay đây."

Tôi nói rồi lấy ra một con dao găm.

"Íiii! Một tên tâm thần biến thái!"

Ai cơ.

"Em tự làm không được đâu. Để anh làm cho." 

"K-Không cần ạ! Em tự làm được!" 

"Em làm tốn thời gian lắm. Anh làm một giây là xong."

Tôi nói rồi nắm lấy cổ tay của Martina.

"Oái! Các chị tiền bối ơi, cứu em! Sợ quá!"

Ồn ào ghê...

"Đừng có giãy giụa. Lệch tay bây giờ."

Này, đừng có đánh!

"Anh Zieg, hay là thôi đi ạ..." 

"Ép buộc không tốt đâu~" 

"Trông cảnh này ghê quá..."

Bị ba cô gái ngăn lại, tôi liền buông tay ra. Ngay lập tức, Martina chạy đi nấp sau lưng Erika.

"Phiền phức thật... Biết rồi, tự làm đi."

Tôi đưa con dao cho Erika.

"Martina, cứ từ từ thôi nhé."

Erika vừa dịu dàng nói vừa đưa con dao cho Martina. Martina nhìn con dao rồi đơ người ra.

"Đã bảo tốn thời gian mà..." 

"Dù vậy, cậu Zieg cũng không được làm thế. Trông giống tội phạm lắm đó."

Leonora lên tiếng phàn nàn với vẻ chán nản.

"Mấy chuyện này để người ta làm một cái xoẹt là tốt nhất. Càng kéo dài càng sợ."

 "Thì cũng phải, nhưng một người lớn cầm dao rồi nắm lấy cổ tay một đứa trẻ, thôi bỏ đi. Nếu ở ngoài đường là lính tuần tra bay đến rồi đó."

Ở chỗ đông người thì tôi đã không làm rồi.

"Haizz... Học bài thôi. Con bé đơ toàn tập rồi kìa."

Martina cứ nhìn chằm chằm vào con dao, không hề nhúc nhích.

"Chúng ta cứ kiên nhẫn chờ đợi thôi ạ." 

"Chuyện này còn lâu đây." 

"Tôi không nhìn nổi đâu, tự dưng cũng thấy sợ theo."

Chúng tôi đi về bàn và bắt đầu học.

"Ừm... giám định đúng là khó thật. Cái này, là hạng C ạ?"

Erika vừa đưa viên đá ma thuật ra vừa hỏi.

"Hạng D." 

"Mấy chi tiết nhỏ em không nhận ra được... Sao chị Leonora lại biết ạ?" 

"Cứ cảm giác thôi. Nhìn không khí. Nhìn bề ngoài."

Toàn đoán mò...

"Chẳng tham khảo được gì cả..."

Đúng là không tham khảo được gì.

"Leonora có con mắt tốt mà. Nói gọn trong một từ thì là tài năng. Nhưng em cứ yên tâm. Giám định có thể tốn thời gian, nhưng chắc chắn sẽ làm được thôi."

Mấy cái này quen mắt là được.

"Vậy ạ?" 

"Chúng ta cứ từ từ thôi..."

Erika và Adele lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào viên đá ma thuật.

"Còn cô thì sao?"

Tôi hỏi Leonora, người đang đọc sách tham khảo.

"Cấp 8 chắc thi rớt quá..." 

"Phần viết à?" 

"Ừm..."

Leonora cũng giống Martina, yêu ghét rõ ràng lắm...

"Chỗ nào?" 

"Đây này."

Tôi vừa xem bài giám định của Erika và Adele, vừa dạy cho Leonora. Trong lúc đó, Martina tuy có thử đặt con dao lên ngón tay, nhưng lại lập tức rút ra, thở dài.

"Anh Zieg, em nghĩ sắp đến giờ chuẩn bị bữa trưa rồi... phải làm sao đây ạ?"

Erika vừa nhìn Martina vừa hỏi.

"Có vẻ không xong rồi... Martina, để đến chiều đi. Chúng ta ăn cơm thôi." 

"A-Anh Zieg, xin lỗi ạ, hay anh rạch giúp em được không ạ? Chắc đến tối em cũng không làm được mất."

Martina ngẩng mặt lên, nước mắt lưng tròng cầu xin tôi.

"Anh biết rồi."

Tôi đứng dậy, đi đến chỗ Martina, nhận lấy con dao.

"À, ừm, xin hãy đếm một hai b~ Đau! Ác quá!"

Phiền phức quá nên tôi rạch một đường vào ngón trỏ của con bé trong một nốt nhạc.

"Đếm một hai ba còn đáng sợ hơn. Thôi, nhỏ máu vào đi." 

"Anh này, chắc chắn là một tên tâm thần..."

Martina vừa lẩm bẩm vừa nhỏ máu vào vòng tròn phép thuật.

"Đây, dùng thuốc này bôi lên đi." 

"Em cảm ơn... Anh giống như mấy gã đàn ông tồi tệ, đánh phụ nữ xong lại dỗ dành để bắt họ nghe lời vậy."

Ý nói tôi là vũ phu hả.

"Này, vòng tròn phép thuật bắt đầu phát sáng rồi kìa."

Vòng tròn phép thuật tỏa ra một luồng sáng chói lòa, rồi dần dần dịu đi.

"Ồ... Ồ? Ồ... Ồ?"

Martina nghiêng đầu với vẻ mặt ngơ ngác.

"Ai đã triệu hồi Ernestine vĩ đại này?"

Một giọng điệu có vẻ trịch thượng xuất hiện.

"L-Là tôi ạ." 

"Hửm... một tiểu nha đầu như ngươi dám triệu hồi ta sao... cũng can đảm lắm." 

"T-Tôi tên là Martina ạ." 

"Hừm... không phải gã kia, mà là ngươi à?"

Ernestine liếc nhìn tôi.

"Anh trai đó chỉ giúp tôi vẽ vòng tròn phép thuật thôi ạ, người triệu hồi là tôi." 

"Hừm... thôi cũng được. Dù sao ở đây cũng có một con mèo mà ta không ưa."

Không ưa là phải rồi... 

Bởi vì, con vật này là một con hamster. Một con hamster đang triệu hồi một con hamster khác...

Bình luận (14)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

14 Bình luận

TRANS
vl mới đọc xong mà lại chap mới r
trans mạnk vlul
Xem thêm
Xin cái lần đầu
Xem thêm
Mất chuỗi tem do bận chs gem(・`ω・´)
YAAI
Xem thêm