• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Phần 1: Từ khi có thể nhìn thấy thanh trạng thái, tôi đã có bạn gái

Chương 04: Hễ nhìn thấy quần lót là sẽ trở thành người yêu

4 Bình luận - Độ dài: 1,442 từ - Cập nhật:

“Làm ơn, xin đừng nói chuyện này với ai! Xin cậu đấy! Tớ sẽ làm bất cứ điều gì!”

Cô ấy dường như thuộc kiểu người sẽ van xin người khác giữ bí mật nếu thân phận thật sự bị bại lộ.

Còn Tatsuya, đúng như những gì đã nghĩ từ trước đó, cậu không hề có ý định đi rêu rao chuyện này. Do quá sợ hãi và bị bất ngờ, cậu đã vô tình tiết lộ ra những điều mình đã biết.

Tuy nhiên, trong tình huống khi nghe một cô gái nói “tớ sẽ làm bất cứ điều gì”, với tư cách là một nam sinh cấp ba, Tatsuya không thể nào bỏ qua chuyện này được. Hơn nữa, cô ấy lại còn là một Succubus.

Cô có gương mặt xinh đẹp, tuy không dễ thương như nữ hoàng dâm dục Kataoka Saki, nhưng cũng đủ để được gọi là một mỹ nhân. Váy của cô luôn dài quá đầu gối, điều này cũng thật tuyệt, những chiếc váy quá ngắn thì không ổn một chút nào. Mà, nghĩ lại thì, với một chiếc váy như thế, làm sao có thể nhìn thấy quần lót được kia chứ? Tại sao cô ấy lại nghĩ rằng mình đã bị nhìn thấy?

Dù thế nào đi nữa, Tatsuya vốn cho rằng, quần lót mà dễ dàng bị nhìn thấy thì chẳng có giá trị gì cả, nên việc cô ấy giữ gìn bản thân như vậy đúng là hợp gu của cậu quá đi.

Về vóc dáng thì có lẽ sẽ có người khen kẻ chê. Cô ấy có một thân hình mảnh mai, nhưng cũng vì thế mà … hai lưng như một luôn (theo như trạng thái hiển thị). Tatsuya không phải kiểu người cuồng vếu, nên chuyện này cũng không thành vấn đề.

Cậu bỗng nhớ lại cuộc trò chuyện vừa rồi, dù là lý do, tình huống hay phương thức gì đi nữa, Tatsuya đã được tỏ tình. Và cậu vẫn chưa đưa ra câu trả lời.

Thẳng thắn mà nói, cậu không cảm thấy khó chịu chút nào. Nếu được tỏ tình một cách bình thường, có lẽ cậu chẳng có lý do gì để từ chối cả. Vậy thì, vấn đề là gì nào?

Vì cô ấy là Succubus sao?

Chỉ mới khi nãy thôi cậu còn nghĩ đối phương là một người đáng sợ, nhưng giờ đây nhìn cô gái đang van xin trước mặt mình, Tatsuya không cảm nhận được một chút nguy hiểm nào.

Rốt cuộc thì cũng chẳng có vấn đề nào cả. Trước mắt, cậu nghĩ mình nên xoa dịu nỗi bất an của cô, nên quyết định cất tiếng.

“Yên tâm, từ đầu tớ đã không có ý định đi nói lung tung chuyện này ra rồi.”

Nghe những lời đó, Megumi liền nở một nụ cười nhẹ nhõm.

(Ôi, dễ thương quá!)

Tatsuya đã hoàn toàn bị cưa đổ!

“Nhân tiện thì, chuyện viết tên lên quần lót … cậu đã nghe từ đâu ra thế?”, cậu chỉ có thể nghĩ rằng cô ấy đã bị ai đó lừa gạt.

“Ai nói á? Chẳng phải mọi người đều làm vậy sao?”

“Thật á!?”

“Ừm, bởi vì trong lúc thay đồ bọn con gái có thể biết ngay ai thích ai mà.”

Đúng là một sự thật gây sốc! Chẳng lẽ đây là lẽ thường mà chỉ mình Tatsuya không biết?

Ít nhất thì, cậu chưa bao giờ thấy tên bạn trai được viết lên quần lót của em gái mình….

“Ừm… viết kiểu gì thế nhỉ …?”

“Có muốn xem không?”

“Được hả? Vậy thì cho tớ …”

Megumi hỏi một cách rất tự nhiên, nên theo phản xạ Tatsuya cũng tự nhiên đáp lại … rồi chợt nhận ra giữa chừng…

 — M—Mình vừa nói gì thế này?

“Xin hãy … nhìn kỹ nhé….”

Khuôn mặt lại đỏ bừng, cô chậm rãi kéo chiếc váy lên.

Đầu gối.

Đùi.

Mảnh vải được kéo lên từng chút một, ánh mắt của Tatsuya hồi hộp dõi theo, và rồi…

「Endou Tatsuya」

Chiếc quần lót với dòng chữ ấy hiện ra. 

Cảnh tượng này “nóng bỏng” hơn cậu có thể tưởng tượng.

Lúc này đây, cô bạn lớp trưởng đang vén váy lên khoe chiếc quần lót của mình, chỉ riêng điều đó thôi đã có sức công phá khủng khiếp rồi. Hơn nữa, tên của cậu lại được viết lên trên chiếc quần đó.

Tatsuya bỗng cảm thấy bồi hồi, xúc động khó tả.

“Giờ thì, chúng mình đã chính thức thành đôi rồi nhỉ”, những lời nói ấy bất giác bật ra từ miệng Tatsuya.

“Anh không thể nói câu gì khéo léo hơn được sao?”

“Đành chịu thôi, anh đã có bạn gái bao giờ đâu”, mắt của Tatsuya vẫn dán vào chỗ đó trong khi vẫn đang trò chuyện.

“Này, anh chạm vào được không?”

“ … Nếu anh hôn em trước thì được.”

Tatsuya không có gì để phản đối cả. Thứ tự cũng rất quan trọng mà.

~~~~~~~~~~~~~~~~

“Cũng khá muộn rồi nhỉ”, đồng hồ trên điện thoại cho thấy đã hai tiếng trôi qua.

“Không sao đâu, nhờ khả năng của em, thời gian trôi trong căn phòng này khác với bên ngoài. Ở ngoài kia mới chỉ có hai phút trôi qua thôi.”

Vừa mặc quần áo, Megumi vừa thản nhiên nói một chuyện không tưởng.

“Thật á? Succubus thật ngầu quá.”

“Cũng vì những khả năng như thế mà mà mọi người hay gọi là

“mộng quỷ” đấy. Nếu không biết gì thì chắc ai cũng chỉ nghĩ là mình đang mơ thôi.”

Dẫu vậy, với sức mạnh của cô ấy, cũng chỉ có thể điều khiển thời gian trong khoảng ba đến bốn tiếng là tối đa.

“Ah, đó là cái gọi là『Cách ly không - thời gian』đấy sao? Còn chuyện điều khiển anh trong lớp học là do『Ma nhãn thao túng』à?”

Ở trạng thái, ngoài sức bền và sức mạnh, bạn cũng có thể thấy được các kỹ năng. Đối với người bình thường, chỉ có những kỹ năng liên quan đến học lực như『Tiếng Nhật』,『Tiếng Anh』,『Toán học』hoặc liên quan đến câu lạc bộ như『Kiếm thuật』,『Võ thuật』hay『Bóng đá』. Nhưng Megumi lại có những kỹ năng cực kỳ lạ lòn như là『Cách ly không - thời gian』『Ma nhãn thao túng』. Nhân tiện, không có cái gì gọi là『Chuyển giới』đâu.

“Đúng thế… nhưng mà, cái đó cũng thấy được trên trạng thái ư? Cái năng lực đó là gì vậy?”

Megumi hỏi, thế là Tatsuya kể lại những chuyện đã xảy ra từ tối qua. Tất nhiên, cậu không nói gì về thông tin cá nhân của các bạn cùng lớp.

Đúng như dự đoán, khi cậu kể rằng mình đã thử nghĩ “『Trạng thái: mở』” trong đầu, Megumi nhìn cậu với vẻ mặt nghiêm túc và nói:”Hả, anh bị ngốc à?”.

“Mà này, nhà anh không có dòng dõi trừ tà hay gì đó đấy chứ, đúng không?”

“Anh nghĩ là không đâu”, vì vụ lùm xùm về bạn trai của em gái cậu sáng nay, nên Tatsuya vẫn chưa kiểm tra trạng thái của mẹ, nhưng thực sự mẹ chỉ là một bà nội trợ bình thường, bố cậu cũng chỉ là một ông chú chẳng có gì nổi bật mà thôi.

Vừa trò chuyện, Megumi vừa chỉnh trang lại quần áo, chỉ còn…

“Nè, trả lại quần lót cho em.”

Thực ra, trong lúc nói chuyện, Tatsuya vẫn đang cầm và nghịch chiếc quần lót đó, cả về mặt tình cảm lẫn cảm giác khi chạm vào, cậu đều không muốn buông nó ra. Chiếc quần này mang lại cảm giác dễ chịu theo nhiều nghĩa.

“Này, anh giữ lại cái này được không? Ý là, trên này có tên anh mà, nên có thể coi như nó là của anh cũng được mà, phải không?”

“Cái gì…!?”

Tất nhiên là không được rồi. Anh bạn trai này đang nói cái gì vậy?

Megumi cố dùng ma nhãn để kiểm soát cậu, nhưng cậu lại không chịu nhìn vào mắt cô! Việc cậu dễ dàng tìm ra điểm yếu như vậy khiến cô tự hỏi liệu tên này có thật sự là người thường không?

Trong lúc Megumi còn đang hoảng loạn, Tatsuya đã nhanh chóng chuồn khỏi phòng bộ môn.

‘Có lẽ mình đã hành động quá vội vàng rồi.’

Bị cuốn vào suy nghĩ ấy, Megumi đuổi theo Tatsuya…

… Trong khi không mặc quần lót.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Đoạn 65: thiếu 1 từ "cô" kìa. Mà sao đang đoạn hôn hít j mà nhảy phát sang mặc lại quần áo rồi
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
thks bác , đã sửa :d
Xem thêm
Ô sao skip cảnh sẽ hả thớt
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
viết mail report tác giả luôn 😤
Xem thêm