Vol.1 - Sự thức tỉnh của tên cặn bã
Chương 20 - Bình tĩnh lại đi, Riela
2 Bình luận - Độ dài: 1,054 từ - Cập nhật:
Với cái gật đầu của Gregorio, cánh cửa được mở ra.
Tôi cùng với Riela và Gregorio tiến vào bên trong.
Bước xuống hành lang tối. Tôi nghĩ thầm.
‘Bầu không khí của nơi này thật mờ ám.’
Có rất nhiều lính canh ở xung quanh, nhưng…
Mô tả thế nào nhỉ, bọn chúng nhìn trông không được chuyên nghiệp cho lắm?
Ở đây và đằng kia, những gã có thân hình cơ bắp vạm vỡ cười trông chẳng khác gì mấy tên biến thái.
‘Sợ vãi linh hồn.’
“Trên thế giới này, tồn tại hai loại người.”
Gregorio lại bắt đầu lảm nhảm trong khi đang dẫn đường.
“...hai loại?”
“Đúng vậy! Những người đặc biệt, và những thường dân. Và không cần phải nghi ngờ cậu chắc chắn là một trong những người đặc biệt. Những người đặc biệt có thể đối xử với thường dân theo bất cứ cách nào mà họ muốn.”
Gregorio đang cố tình tiêm nhiễm vào đầu tôi, một đứa trẻ ngây thơ về Chủ Nghĩa Tinh Hoa.
Nói cách khác, nơi mà Gregorio muốn cho tôi thấy chính là sân chơi độc quyền dành cho con của những quý tộc cấp cao.
Trong cốt truyện gốc, Kuzutos đã bị ảnh hưởng bởi những lời nói của Gregorio, và bắt đầu suy nghĩ theo kiểu.
“Ta đặc biệt! Ta có thể làm bất cứ thứ gì mà mình muốn.”
Đồng ý hắn ta là một thị trưởng tốt, nhưng hắn cũng là loại người tệ nhất.
Và quan trọng nhất, những lời thuyết phục của hắn thật sự rất ảo ma.
–Ta đặc biệt.
Ừ thì, đã là con của quý tộc cấp cao ít nhiều gì cũng phải có những đặc quyền như vậy.
Nhưng mà cách giải thích của Gregorio lại khiến cho bọn chúng cảm thấy như mình tốt hơn hẳn bất kỳ khác.
“Cậu là người được chọn.”
Gregorio tiếp tục.
Thành thật, tôi đang khá lo lắng.
Mãi cho tới giờ, tôi đã cố gắng tránh hành động như một tên cặn bã, nhưng lần này, để cho sự kiện được tiến triển tốt đẹp, tôi cần phải đóng vai một đứa trẻ hư và đối xử với người khác như cỏ rác.
Đó là cũng là lý do tôi cho phép Riela được làm ‘Ah~n’ bao nhiêu tùy thích.
Dĩ nhiên, tôi không muốn làm nó quá mức và hành xử như một đứa trẻ hư quá nhiều, bởi vì tôi tin rằng nó sẽ dẫn tôi thẳng tới bad ending.
‘Mị không muốn chết.’
Vì vậy, tôi muốn ít nhất phải tạo được một ấn tượng tốt với nữ chính, Iris Webern.
Tôi muốn Iris có ấn tượng về tôi kiểu như thế này–
‘Hmm? Có thể cậu ta là một người tốt?”
Nghe khó khăn vô cùng.
“–và đây, chính là nơi xứng đáng với một người đặc biệt như cậu.”
Tôi được hướng dẫn đứng trước một căn phòng.
Từ phía bên kia cánh cửa, tôi có thể nghe thấy những tiếng trò chuyện.
Có thể, đó là nơi tụ họp của những đứa trẻ ngốc nghếch giống như tôi.
Ughh…
Đúng lúc tưởng mình có thể trốn thoát khỏi bữa tiệc, thì tôi lại được đưa đến đây.
Thôi kệ, giải quyết nhanh vậy.
Tôi sẽ nhanh chóng vượt qua sự kiện này và tiếp tục sống một cuộc đời bình yên. Một nhân vật quần chúng khiêm tốn sống giữa những nhân vật nền.
Khi nhìn lại, tôi thấy Gregorio đang mỉm cười nhẹ.
Có lẽ hắn đang nhìn xuống tôi.
Một thằng nhóc quý tộc dễ dàng bị ảnh hưởng bởi vài lời nói.
Bây giờ, đành phải chấp nhận thôi.
–Riela, làm ơn.
Tôi nhìn về phía Riela.
Sự hợp tác của cô ấy chính là mấu chốt quan trọng cho kế hoạch này.
“Ah, cô ấy là hầu gái của cậu đúng không? Không cần phải lo lắng.”
Gregorio có lẽ nhận ra tôi đang nhìn về phía của Riela.
“Nếu có bất kỳ tin đồn xấu nào về cậu, tôi sẽ giúp cậu dọn dẹp chúng. Với tư cách người thừa kế tiếp theo của Gia Tộc Randall và thị trưởng của Lyon, một khi chúng ta kết hợp sức mạnh, thì không có gì phải sợ.”
Gregorio nói rồi cười khẩy.
“Tôi đặc biệt ư…?”
Dù hơi lo lắng, nhưng tôi cố gắng bình tĩnh hỏi Gregorio.
“Đúng vậy…! Cậu thậm chí có thể làm mọi thứ mà cậu muốn với cô hầu gái này.”
Gregorio thì thầm bên tai tôi với nụ cười tinh nghịch trên khuôn mặt.
Sự phấn khích của hắn đã đạt tới đỉnh điểm.
Gregorio hẳn phải nghĩ hắn đã thành công thao túng được tôi.
“...”
Tôi đang cảm thấy khá mâu thuẫn.
Bình thường, tôi sẽ giả bộ cảm thấy bị kích động bởi những gì Gregorio nói và hành động như một tên cặn bã, rồi nói mấy câu kiểu như–
‘Ta biết mà, ta rất đặc biệt.’
Tôi đang thắc mắc không biết trình độ lừa đảo của tên này tới đâu.
Khi nhìn lại về phía của Riela, tôi nhận ra cô ấy đã nghe thấy những lời mà Gregorio nói, ‘cậu thậm chí có thể làm mọi thứ mà cậu muốn với cô hầu gái này’.
Và cô ấy im lặng làm một hành động như thể vừa dành chiến thắng.
“...p-phải.”
Cuối cùng, vì tôi đã bị phân tâm bởi Riela–
“...T-Tôi hiểu rồi. Tôi đoán mình thực sự đặc biệt?”
Nên tôi không để ý mà nói với vẻ hơi thờ ơ.
…Riela.
Tôi thực sự nghiêm túc về chuyện này.
Tôi không muốn phải chết thảm.
Vậy nên, trong bầu không khí nghiêm trọng này, làm ơn đừng có tạo dáng chiến thắng nữa!
Chúng ta đang bị bao vây bởi kẻ địch.
Hơn nữa, ở đây chỉ toàn là những đứa con ngu ngốc của các quý tộc.
Tôi cần phải dốc hết sức để khiến cho sự kiện này bám sát với cốt truyện gốc nhất có thể, đồng thời vẫn phải tránh xa khỏi cái chết trong tương lai.
Thật mỉa mai khi đồng minh duy nhất hiện tại mà tôi có ở đây, Riela, lại chính là người mà tôi quan ngại nhất…


2 Bình luận