「 Hát karaoke vui thật nhỉ 」
「 Vâng, vui lắm 」
Dù là ngày nghỉ và họ đã chọn gói free time ở quán karaoke gần nhà ga, nhưng dĩ nhiên là họ không thể cứ thế mà ở đó cả ngày. Nên sau khi vượt quá thời gian đảm bảo là ba tiếng, bọn họ đã bị mời ra ngoài
Khi tính tiền, Takashi nhận được ánh mắt ghen tỵ từ một nhân viên nam trông có vẻ là làm thêm, kiểu như 『 Thằng này có bạn gái dễ thương đến vậy à 』.
「 À… tớ có một chỗ muốn đi, được không? 」
Đề nghị đến từ Himeno, người đang nắm tay cậu.
「 Đi đâu vậy? 」
「 Tớ muốn đến trung tâm thương mại để xem quần áo 」
「 Tất nhiên rồi. Nhưng ở đó đông người lắm, cậu có ổn không? 」
Cô ấy đã cảm ơn cậu rất nhiều rồi, nên phần còn lại có thể xem như là dành cho thời gian riêng của Himeno cũng chẳng sao.
Chỉ là, trung tâm thương mại vào ngày nghỉ sẽ rất đông người, điều đó có thể không tốt với trạng thái tâm lý hiện tại của Himeno.
「 Không sao đâu. Vì tớ có Ta-kun bên cạnh mà 」
Cô nói với gương mặt đỏ bừng vì ngại ngùng. Dáng vẻ đáng yêu ấy khiến Takashi cảm thấy nếu cậu không thích Marika, có lẽ đã đổ cô mất rồi.
「 Nếu thế thì được thôi 」
Himeno mỉm cười cảm ơn. Takashi tiếp tục nắm tay cô và cùng nhau đến trung tâm thương mại.
「 À mà… tớ muốn Ta-kun chọn đồ cho tớ, như thế được không? 」
Nơi Himeno dẫn đến là một cửa hàng thời trang chuyên đồ nữ.
Vì là ngày nghỉ nên rất đông khách và tất nhiên chủ yếu là nữ giới.
Dù cũng có nam giới, nhưng chủ yếu là kiểu đi cùng bạn gái.
Takashi nhìn thấy một người đang đi cùng với bạn gái của mình vậy mà lại nhìn chằm chằm vào Himeno, cậu chỉ biết thầm nghĩ chắc là anh ta sẽ sớm bị đá thôi.
「 Tớ chọn á? 」
「 Đúng vậy. Vì từ nay chúng ta sẽ ở bên nhau, nên tớ nghĩ mặc đồ hợp với sở thích của Ta-kun sẽ tốt hơn 」
Nói đến chuyện chọn trang phục, có khi nào Himeno đang ngụ ý là họ sẽ cùng nhau trải qua cả những ngày nghỉ?
Không phải là không được, nhưng như thế thì thời gian riêng tư của Himeno sẽ ít lại.
「 Cả cuối tuần cũng muốn ở cùng tớ à? 」
「 Vâng. Không được… sao? 」
「 Không… không phải là không được 」
Khi bị nhìn bằng đôi mắt xanh long lanh sắp ứa lệ như thế, Takashi không tài nào từ chối.
Hơn nữa, dù sau này có thể nói chuyện lại với Marika, chắc chắn sẽ còn đau lòng một thời gian. Vì vậy, việc được ở cạnh Himeno vào cuối tuần có thể là một điều đáng mừng.
Cô ấy thường làm những hành động vô tư khiến tim Takashi muốn nhảy ra ngoài, nhưng so với nỗi đau thất tình thì điều đó vẫn dễ chịu hơn nhiều.
「 Tớ thật sự rất biết ơn Ta-kun, nên tớ muốn nấu ăn để cảm ơn cậu 」
「 Tớ hiểu rồi 」
Dù nghĩ thầm 『 Marika vẫn là người nấu ăn đấy thôi 』, nhưng Takashi vẫn gật đầu đồng ý.
Dù sao thì Himeno nấu ăn cũng rất ngon, và chắc chắn Marika cũng sẽ nói. 『 Hãy ở bên cạnh Shirayuki-san đi 』
Có một thoáng cậu nghĩ, Không lẽ Marika sẵn sàng từ bỏ vị trí ‘chị gái’ sao?, nhưng có vẻ như hiện tại Marika đặt việc chữa lành vết thương lòng của Himeno lên hàng đầu.
「 Tớ rất vui vì có thể ở bên Ta-kun cả vào cuối tuần nữa đó 」
Nhìn Himeno cười ngại ngùng 『 ehehe 』, trái tim Takashi bất giác đập mạnh.
Tất nhiên, vì cậu đã có người mình thích nên không thể gọi đây là 『 đổ 』 hay 『 cảm nắng 』. Nhưng cái cách Himeno nói mấy lời vô tư đó thực sự khiến tim cậu 『 khổ sở 』.
Chỉ là… Himeno không nói mấy điều ấy để khiến cậu rung động. Cô chỉ đơn thuần là muốn cảm ơn.
Takashi cố nhủ lòng mình như vậy.
Dù được gọi là 『 Bạch Tuyết 』, Himeno cũng sẽ không bao giờ thích một người như cậu. Mà kể cả có thích đi nữa, hai người cũng đâu thể thành đôi.
「 Sao vậy? Chẳng lẽ cậu thấy ở cùng nhau vào ngày nghỉ là phiền phức sao? 」
「 Không phải đâu. Chỉ là tớ đang suy nghĩ một chút thôi 」
「 Suy nghĩ sao? Có phải về Shikibe-san không? 」
「 Chỉ một chút thôi, về Marika 」
Takashi giơ bàn tay không nắm với Himeno lên, dùng ngón cái và ngón trỏ tạo thành một khoảng cách rất nhỏ để diễn tả 『 chỉ một chút thôi 』, nhưng Himeno lại bất ngờ phồng má giận dỗi và phát ra tiếng 『 Mou... 』.
「 Đã ở riêng với tớ thế này mà lại nghĩ đến cô gái khác thì không được đâu 」
「 X-xin lỗi... 」
Đúng là, đã cất công đi chơi riêng với nhau thì không nên để tâm đến người con gái khác.
Takashi cúi đầu xin lỗi Himeno một cách nghiêm túc.
「 Nếu cậu thấy có lỗi, vậy thì hãy chọn đồ cho tớ đi nhé 」
「 Được rồi 」
Takashi nhìn quanh để xem nên chọn bộ nào, nhưng vốn không hiểu nhiều về thời trang nữ.
Marika thì lúc nào cũng làm như chị gái, tự chọn đồ cho mình, nên Takashi cũng chẳng biết loại trang phục nào sẽ hợp với người khác.
「 Hử? Cái này là... 」
Một bộ đồ tình cờ lọt vào tầm mắt Takashi trông giống hệt trang phục của một nhân vật nữ trong anime mà cậu từng xem, thế là cậu cầm lấy xem thử.
Là loại váy liền có phần áo màu trắng, phần váy màu xám — tuy là một bộ váy một mảnh nhưng phần trên và dưới lại khác màu.
Hình như đây là kiểu trang phục theo phong cách 『 girly 』 (dễ thương, nữ tính).
Takashi đưa bộ đồ cho Himeno xem và hỏi:
「 Cái này thì sao? 」
「 A... cái này... 」
Vì phần vai áo hơi trong suốt, để lộ rõ phần xương quai xanh, lại là loại váy hơi ngắn, nên mặt Himeno lập tức đỏ bừng.
Takashi chưa từng thấy cô mặc đồ thường nhiều, nhưng cậu chắc rằng kể cả mùa hè thì Himeno cũng không mặc đồ hở hang.
Vậy nên cậu hiểu vì sao cô lại thấy xấu hổ với bộ này.
「 Xin lỗi nhé, để tớ chọn cái khác 」
「 Đ-đợi đã! 」
Vừa định đặt lại bộ váy vào chỗ cũ thì Himeno ngăn lại.
「 Ta-kun muốn tớ mặc kiểu đồ như thế này… phải không? 」
「 Ừm, chắc vậy 」
Không đủ can đảm để nói thẳng khi nhìn vào mắt cô, Takashi hơi liếc đi chỗ khác và trả lời.
Dù phong cách dịu dàng, thanh lịch chắc sẽ hợp với Himeno nhất, nhưng kiểu girly dễ thương như thế này cũng rất hợp với cô.
「 Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ mặc nó khi cả hai ở riêng với nhau thôi nhé 」
Himeno thì thầm ngọt ngào với đôi má ửng hồng, sau đó thử đồ trong phòng thay đồ rồi mang ra quầy thanh toán luôn bộ váy ấy.


7 Bình luận
máy tính tôi hỏng rồi nên tôi không dịch được nữa còn trên điện thoại thì tôi bấm không quen nên lười dịch trên đt lắm nên khi nào sửa xong máy thì tôi sẽ chạy chap tiếp nhé
lần này tôi chỉ ra ngoài net dịch 1 chap để thông báo thô
Mà sớm thì chắc tuần sau