Tiệm dagashi từ thế giới...
Nagano Bunzaburou Neruzo Nemaki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 1

Chương 52: Robot đặc biệt.

4 Bình luận - Độ dài: 1,648 từ - Cập nhật:

Giải đấu Mobile Force được bắt đầu tổ chức vào cuối mùa hạ.

Tôi nghe rằng tổng số những người thi đấu phải vượt quá 500 người, và có cả những vòng sơ tuyển được diễn ra.

Tôi không khỏi cảm thấy xúc động khi thấy Mobile Force đã trở nên nổi tiếng đến thế.

Rất nhiều thí sinh vào được Top 100 là người tôi quen, như Merle, Mira và Gram.

Có cả những mạo hiểm giả kỳ cựu như Komsei-san, người đã đấu với Michelle tại vòng chung kết Giải đấu Suối nước nóng Yahagi.

Địa điểm tổ chức giải đấu là sân vận động trong thành phố, trông như phiên bản nhỏ hơn của một Đấu trường La Mã vậy.

Nó là một địa điểm rộng nhưng vẫn chật kín người.

Hôm nay, tôi sẽ lại dựng quầy ở nơi Nam tước Essel đã chuẩn bị cho tôi.

Trong quầy này, tôi dự định sẽ dựng một gian hàng riêng cho Mobile Force.

Nhà vua và Hoàng hậu sẽ đến xem giải đấu, với một phòng hoàng gia được chuẩn bị riêng cho họ.

Không phải chờ quá lâu, Nhà vua thông báo khai mạc giải đấu.

[Minerva, anh không định đi xem buổi khai mạc sao?]

[Không, tôi không đi đâu. Tôi không muốn thấy Nhà vua và Hoàng hậu hoặc nghe giọng của bọn họ.]

Nếu Michelle đi xem, tôi cảm thấy như cô ấy sẽ lại niệm một lời nguyền lên Hoàng hậu Titti, nên tôi nghĩ không đi cũng được thôi.

Có cả hàng trăm Hiệp sĩ bảo vệ đang thủ thế ở nơi tổ chức.

Bản thân tôi không muốn nhìn thấy giải đấu này thành một bãi chiến trường đâu.

[Vậy thì, tôi đi ngắm nghía một chút đây, nên anh trông quầy hộ tôi nhé?]

[Unnn.]

Tôi có chút tò mò muốn biết Nhà vua và Hoàng hậu là loại người như thế nào.

Không ai trong số họ nổi tiếng với người dân, nên tôi có chút bận tâm về họ.

Sau những gì họ làm với Michelle, tôi cũng không có cái nhìn tốt về bọn họ.

Trong lúc đang định hình mặt Nhà vua trông như thế nào trong đầu, tôi tiến vào khán đài.

Tôi nhìn Nhà vua phát biểu, và nói thật thì, người này giống như một người mờ ám vậy.

Ông ta nhìn cũng được theo kiểu của ông ta, nhưng ông ta tỏa ra sự phù phiếm và kiêu ngạo.

Michelle rất may khi cô ấy không đi cưới một người đàn ông như thế.[note72585]

Ông này lắm mồm vcl.

Tôi cảm thấy chán khi nghe tên này yapping quá nhiều, nên tôi kín đáo trở lại quầy của mình nơi Michelle đang đợi tôi.

[Anh về rồi. Anh thấy được Nhà vua và Hoàng hậu rồi.]

[Hmmm….]

Michelle vô cảm đáp lại.

Hiện tại không có ai ở quầy vào lúc này vì mọi người đã đi tới khán đài.

[Anh cứ nghĩ hai người sẽ nhìn giống nhau vì là chị em, nhưng Hoàng hậu và Michelle nhìn không giống tí nào.]

[Mọi người nói cho em nghe như vậy nhiều rồi. Titti xinh hơn em nhiều, phải không?]

[Em nghĩ vậy sao? Anh rất mong đợi đi xem cô ta vì mọi người đều nói cô ta có vẻ đẹp quyến rũ, nhưng cô ta không phải gu của anh. Ừ thì, cô ta có một khuôn mặt hào nhoáng. Cô ta cũng có sức hấp dẫn về mặt dục tính. Nhưng mà em thấy rõ là cô ta có tính cách rất xấu ha.]

[…..]

[Nên nếu em hỏi anh, anh chắc chắn sẽ chọn Michelle thay vì cô ta. Chắc chắn đấy.]

[Yuusuke…]

[Whoa, mặt nạ của em chuyển màu rồi kìa! Sao vậy!?]

Thường phải là đỏ mặt chứ không phải đỏ mặt nạ, phải không?

[Em xin lỗi, em hưng phấn đến độ Phép thuật Ức chế nhận diện…]

Có vẻ như phép thuật của cô ấy đã bị ngắt.

Tôi bối rối kiểm tra xung quanh, nhưng không có ai để ý đến chỗ chúng tôi cả.

Giải đấu vẫn diễn ra theo đúng tiến độ và Merle vào được Top 16.

Nếu cô ấy thắng trận tiếp theo, cô ấy sẽ có giải, nhưng đời nói là không, và cô ấy bị đánh bại.

Dù sao thì đối thủ của cô ấy là Komsei-san, á quân của giải đấu lần trước.

[Kể cả khi tôi đã dùng Zako tốt nhất có thể…]

Thật khó để nhìn vào cô ấy với đôi vai trùng xuống vì thất vọng.

[Tôi đang nghĩ dùng 1 triệu rim đó để mở một tiệm tạp hóa nhỏ…]

Nghề mạo hiểm giả luôn đứng giữa làn ranh của sự sống và cái chết.

Đó không phải công việc mà họ có thể làm cả đời.

Nhưng mà cả Merle và Mira có vẻ như đang tiết kiệm tiền để bắt đầu công việc kinh doanh trong tương lai.

[Đừng chán nản đến thế, để tôi đãi cô bữa trưa hôm nay nhé.]

[Tôi cóc cần bữa trưa, cứ đưa tôi con đó đi, Yahagi-san!]

Merle chỉ vào một con Mobile Force không để bán.

Tên sản phẩm: Char Zako

Mô tả: Một cỗ máy được tùy chỉnh với 30% sức đâm. Điều khiển khó hơn. Một con robot được khoác lên mình màu đỏ thẫm.

Giá: Không để bán.

Nhờ lên cấp, tôi đã có một vật phẩm khuyến mãi cho Mobile Force.

Con Char Zako này là bản để trưng bày.

Không chỉ có hiệu suất tốt, nó còn có mức giá độc nhất nữa.

Là một người dùng Zako, Merle hẳn là thèm nhỏ dãi phiên bản này.

[Tôi không làm vậy được. Đây là phần thưởng cho người thắng giải chung cuộc.]

[Anh không thể làm gì khác sao!?]

Merle là một vị khách quen đáng yêu, nhưng đây không phải thứ tôi đưa cho cô ấy được.

Làm vậy thì chắc chắn là thiên vị rồi.

[Merle bị thu hút vì anh cứ để nó ra bên ngoài đấy. Sao anh không đưa luôn cho Nam tước đi?]

[Anh nói phải đó Minerva. Tôi sẽ đi đưa nó, nên đợi ở đây một lát.]

[Để tôi đi với anh.]

Nam tước nên ở Phòng cho Khách ở đấu trường.

Nếu tôi đưa cho Lính gác xem Mobile Force bản đặc biệt, họ hẳn sẽ dẫn đường cho tôi.

Minerva và tôi bước đi cùng nhau.

Nơi chứa phòng chờ mà Nam tước và Nhà vua ở có cả đống lính gác.

Rất nhiều Cận vệ hoàng gia thưởng đứng gác ở cung điện đang bận rộn đi đi lại lại ở tòa nhà.

Khi tôi đến cửa, tôi ngay lập tức dừng lại.

[Anh định đi đâu?]

[Tên tôi là Yahagi, tôi bán Mobile Force, tôi có việc với Nam tước Essel.]

[Cậu có việc gì với ông ấy?]

[Tôi ở đây để đưa Mobile Force bản đặc biệt này.]

Tôi lấy Char Zako từ hộp và đưa nó cho Lính gác.

Tuy nhiên, Lính gác không chào đón tôi.

[Nơi đây không phải chỗ cho một tên thường dân như cậu. Đi làm việc này ở thời gian và địa điểm khác đi.]

Nếu thời gian và địa điểm thay đổi, giải đấu sẽ kết thúc.

Nếu vậy, giải thưởng vô địch sẽ không kịp xuất hiện.

[Đây là vấn đề cấp bách. Anh thông báo sự xuất hiện của tôi cho Nam tước được không?]

[Không, biến đi!]

Đúng là một kịch bản thường thấy cho việc bị đuổi ra khỏi công.

Sẽ không tốt nếu cứ tiếp tục làm điều mà họ cho là không chính đáng và bị tống vào tù, nên tôi đơn giản từ bỏ.

Tôi cảm thấy không tốt nếu phải đối mặt với những bên có thẩm quyền như vậy.

Suy nghĩ như vậy trong đầu, tôi quay qua chỗ Michelle.

[Chịu thôi, hãy cứ đưa trực tiếp cho người thắng cuộc thôi.]

[Chắc thế sẽ tốt hơn.]

Chúng tôi đang định đi thì nhìn thấy Nam tước đang bước về phía chúng tôi.

Có vẻ như ông ấy đã ở bên ngoài và vừa quay trở lại.

Vì lý do nào đó mà Nam tước bối rối khi nhìn thấy chúng tôi.

[Chà, chẳng phải đây là Yahagi-dono sao, cậu đang làm gì ở đây vậy?]

[Thật tốt khi tôi gặp được ông. Thực ra, tôi có một con robo đặc biệt, nên tôi đến để cho nó vào giải thưởng cho người thắng chung cuộc.]

[Hou…]

Tôi giải thích như vậy, nhưng sự chú ý của Nam tước có vẻ như không trong cuộc trò chuyện của chúng tôi, và ông ấy cứ liên tục nhìn xung quanh tòa nhà.

Lúc đó, một toán Hiệp sĩ bảo vệ chạy tới chỗ chúng tôi, nên tôi, Michelle và Nam tước tránh qua một bên.

[Chuyện gì vậy?]

Không ai trả lời câu hỏi của tôi, nhưng rồi câu trả lời cũng tự đến.

Nhà vua đã ra khỏi tòa nhà.

Nếu Nam tước Essel không ở đây với chúng tôi, chúng tôi hẳn sẽ bị bắt từ lâu rồi.

Nhà vua đang bước đi thong thả với Hoàng hậu.

Tôi liếc Michelle.

Cô ấy sẽ không làm gì kỳ lạ đâu phải chứ?

Cơ mà, Michelle trở lại vẻ bình tĩnh và điềm đạm.

Có vẻ như cô ấy không quan tâm đến Nhà vua.

[Ohh!]

Nhà vua đột nhiên kêu lên và đến chỗ chúng tôi.

Vì lý do nào đó mà ông ta nhìn vào tôi.

Đúng hơn là nhìn vào thứ trên tay tôi.

À, ông ta đang nhìn Char Zako, là con tôi định đưa cho Nam tước ha.

Yep, tôi bảo là có cảm thấy nghi nghi rồi mà…

Ghi chú

[Lên trên]
(cưới t tốt hơn)
(cưới t tốt hơn)
Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Haiz drama đến rồi
Xem thêm