The Novel's Extra
Jee Gab Song 지갑송 N/A
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Main Story (từ chap 311)

Chương 326 Hội nghị Hòa bình Xuyên quốc gia (2)

1 Bình luận - Độ dài: 2,912 từ - Cập nhật:

[Đô thị khổng lồ, Lecor]

Tại đô thị khổng lồ này, được biết đến như kinh đô thứ hai của Leores, Yoo Yeonha đã hoàn toàn tận dụng các kỹ năng của mình.

[Thương hội - Hoa Sen]

Thương hội Hoa Sen thuộc sở hữu của gia tộc Yoo Yeonha. Chỉ trong vòng một tháng, Yoo Yeonha đã biến thương hội nhỏ bé này trở thành nhóm nổi tiếng nhất trong khu vực. Những người xung quanh cô đóng vai trò quan trọng trong việc giúp cô đạt được điều này.

Đầu tiên là Rachel. Cô là nô lệ... hay đúng hơn là người hầu của Yoo Yeonha. Sức mạnh nguyên tố của cô đã được khuếch đại ở thế giới này vì tự nhiên và ma lực của thế giới này phong phú hơn Trái Đất.

Các nguyên tố của Rachel có nhiều công dụng khác nhau, chẳng hạn như tăng tốc xe ngựa, làm chậm quá trình phân hủy của các vật phẩm dễ hỏng và tự động thu thập thảo dược.

Tiếp theo là Yi Jiyoon. Cô là con gái của gia tộc Prin, một gia tộc nổi tiếng trong khu vực. Mặc dù hệ thống đẳng cấp đã bị bãi bỏ ở Cộng hòa Leores, gia tộc Prin vẫn được người dân công nhận là 'quý tộc'.

Yi Jiyoon đã đầu tư tiền của gia tộc mình vào thương hội của Yoo Yeonha và thậm chí còn cho cô mượn danh tiếng của gia tộc.

Vì gia tộc Prin là một gia tộc có danh tiếng trong sạch, thương hội của Yoo Yeonha không gặp khó khăn gì trong việc giành được sự tin tưởng của người khác.

"Wow, tỷ suất lợi nhuận còn lớn hơn mình tưởng...."

Trong văn phòng của Thương hội Hoa Sen, Yi Jiyoon lẩm bẩm ngạc nhiên khi nhìn chằm chằm vào báo cáo tài chính của nhóm.

"Cậu định làm gì với tất cả số tiền này?"

Nghe câu hỏi của Yi Jiyoon, Yoo Yeonha nhún vai.

"Đầu tiên, xây dựng một lực lượng. Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra từ bây giờ."

Cô không quên rằng mình đang ở bên trong Cổng Quỷ Giới. Cô lên kế hoạch chuẩn bị mọi thứ cho tương lai, dù là lực lượng quân sự hay tiền bạc.

"Trưởng phòng của chúng ta thật tuyệt vời~"

Yi Jiyoon rúc vào người Yoo Yeonha và khen ngợi cô.

Cốc, cốc - Đúng lúc đó, ai đó gõ cửa.

"Khụ khụ." Yi Jiyoon ho khan một tiếng và tỏ vẻ nghiêm nghị đúng mực của một quý tộc.

Yoo Yeonha nhếch mép cười và lẩm bẩm, "Mời vào."

Cánh cửa mở ra. Vị khách là Rachel, cô đang cầm một vật dài, giống như cây gậy được bọc trong một tấm vải đỏ.

"Ồ, Rachel, cậu đến rồi à?" Yoo Yeonha chào đón cô, và Rachel bước vào với một nụ cười, đặt món đồ cô mang theo xuống.

"Ồ, chắc chắn là nó rồi."

Yoo Yeonha không chút do dự mở lớp vải bọc ra. Bên trong là một thanh kiếm trang trí tỏa ra một hào quang trong trẻo.

"Cái này là gì vậy?" Yi Jiyoon hỏi.

Yoo Yeonha nhấc thanh kiếm lên. Lưỡi kiếm bao phủ một màu xanh lam. Đây là một bảo vật Yoo Yeonha đã mua cho Rachel.

"...Này, cầm lấy đi." Với một nụ cười, Yoo Yeonha đưa thanh kiếm cho Rachel.

Rachel, người đang đứng im lặng, mở to mắt ngạc nhiên.

"..?"

"Đây là một thanh kiếm mà dường như có thể tăng cường sức mạnh của các nguyên tố. Thế giới của chúng ta không có những bảo vật như thế này vì những người điều khiển nguyên tố rất hiếm, nhưng thế giới này lại bất ngờ có rất nhiều.Tên của thanh kiếm này là Wisp."

Yoo Yeonha đặt thanh kiếm vào tay Rachel. Nhận được một món quà bất ngờ, Rachel cúi đầu với một nụ cười chua chát.

"Cảm ơn cậu"

Đúng lúc đó. Keng! Cánh cửa văn phòng bật tung ra, và một người lính canh đẫm mồ hôi chạy xộc vào.

Anh ta hét lên, "Quái vật! Quái vật xuất hiện rồi!"

"...!"

Ngay khi nghe thấy tin báo, cả nhóm liền chạy ra khỏi văn phòng.

Họ bước ra khỏi tòa nhà của thương hội và nhìn xung quanh. Thật ngạc nhiên, thành phố quá yên bình so với việc quái vật xâm nhập.

"Quái vật đâu?"

"Tôi... không biết."

"Trông anh ta không giống đang nói dối...."

Yoo Yeonha, Rachel và Yi Jiyoon mỗi người một vẻ lẩm bẩm. Khi cả ba người đang nghiêng đầu tò mò, một người đàn ông mặc áo choàng tiến đến gần họ.

"Quái vật~?"

Với một giọng nói quen thuộc, người đàn ông đứng cạnh Yoo Yeonha.

Yoo Yeonha cau mày và nhìn chằm chằm vào người đàn ông.

"Anh là ai?"

"Chúng ở đây, nhưng giờ thì không còn nữa."

"...Xin lỗi?"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Yoo Yeonha hơi cúi xuống và nhìn trộm dưới mũ trùm đầu của người đàn ông.

"...A!"

Yoo Yeonha chỉ tay vào người đàn ông và hét lên, "Cậu!"

Người đàn ông, Kim Hajin, mỉm cười.

"Yo, lâu rồi không gặp."

"Hả? Sao Kim Hajin lại ở đây?"

"Ha, Hajin-ssi?"

Yi Jiyoon và Rachel cũng sốc và nhìn Kim Hajin ngơ ngác.

"Tôi cũng ở đây nè~"

Một đứa trẻ nhỏ thò đầu ra từ sau lưng Kim Hajin.

Đứa trẻ nhỏ đó, đương nhiên, là Bậc thầy Linh Ngôn, Aileen.

* * *

[Lâu đài gia tộc Priton]

Trưởng tử của gia tộc Priton, Shin Jonghak, đang nằm trên giường, thở dài.

"Tên khốn đó...."

Những lời hoàng tử nói vẫn văng vẳng trong đầu cậu.

"Hắn biết gì về ông nội? Và bằng cách nào?"

Lo lắng và tò mò trộn lẫn tạo thành một mớ hỗn loạn.

Cốc, cốc-

Khi Shin Jonghak đang vò đầu bứt tóc trong đau khổ, ai đó gõ cửa phòng cậu.

Shin Jonghak không muốn gặp ai vào lúc này, nhưng tiếng gõ cửa chỉ là hình thức vì một người phụ nữ đã mở cửa và bước vào.

"Chào, Shin Jonghak."

Đúng như dự đoán, đó là Chae Nayun.

"...Sao cậu lại ở đây?"

Shin Jonghak thở dài thườn thượt và nhìn chằm chằm vào Chae Nayun.

Hiện tại, Chae Nayun đang có một cái ăng-ten trên đầu.

Vài ngày trước, cô ấy lẩm bẩm, 'chẳng phải thế này sẽ giúp liên lạc nhanh hơn sao~?' và để kiểu tóc ahoge mỗi khi muốn sử dụng Liên lạc Vô Hạn.

"Cậu đã nghe nói về Hội nghị Hòa bình Xuyên quốc gia chưa?"

"...Hội nghị Hòa bình Xuyên quốc gia?"

Shin Jonghak cau mày trước câu hỏi đột ngột.

"Ừ."

"... Tớ nghe nói rồi. Đúng như tên gọi của nó."

"Khi nào thì diễn ra?"

"Tháng tới. Sao vậy?"

"À~ Kim Suho nói có chuyện gì đó sẽ xảy ra vào ngày đó. Cậu ấy bảo chúng ta phải tăng cường sức mạnh để chuẩn bị."

Chae Nayun ngồi xuống mép giường, trong khi Shin Jonghak nhìn chằm chằm vào cô.

"...Kim Suho nói vậy sao?"

"Ừ, tớ có nên liên lạc lại với cậu ấy không?"

Chae Nayun nhắm mắt lại và bắt đầu lắc lư người.

Brr— Brr— Brr—

Những hành động kỳ lạ của cô ấy chẳng có gì nhưng lại đáng yêu trong mắt Shin Jonghak.

"Haha."

Không có một lý do đặc biệt nào khiến Shin Jonghak thích Chae Nayun. Chỉ cần nhìn cô thôi cũng đủ làm tan chảy những cảm xúc u ám trong lòng cậu. Làm sao cậu có thể không rung động trước cô được?

"Chae Nayun."

"...Hả?"

Chae Nayun mở mắt và nhìn cậu.

Shin Jonghak nhìn sâu vào mắt cô và hỏi về chuyện đã làm cậu bận tâm.

"Cậu nghĩ gì về những Hồi Quy Giả?"

"...Hồi Quy Giả?"

"Ừ."

Chae Nayun hơi nhíu mày.

"Sao tự nhiên cậu lại hỏi chuyện đó?"

"...À thì, cậu nghe nói ông nội tớ là người hồi quy rồi đúng không?"

Thật ra, việc Shin Myungchul là một Hồi Quy Giả là một tin đồn mà Shin Jonghak không muốn thừa nhận. Trong tâm trí cậu, điều đó làm giảm đi những thành tựu và sự hy sinh của ông.

"Mm...."

Sau một hồi suy nghĩ, Chae Nayun nhớ lại những gì cô đã nghe từ Yoo Yeonha trong quá khứ.

Yoo Yeonha nói rằng Kim Hajin là một Hồi Quy Giả. Tất nhiên, cô ấy liên tục nói rằng đó chỉ là suy đoán... nhưng Chae Nayun vẫn buộc phải suy nghĩ về chủ đề này.

"Mm... ừm."

Câu trả lời rất đơn giản.

"Tớ ghen tị. Tớ cũng muốn quay ngược thời gian."

"...Không, không phải vậy. Haha."

Shin Jonghak cười và lắc đầu.

'Là lỗi của mình khi hỏi Chae Nayun', cậu nghĩ.

Chae Nayun cau mày. "Sao? Cậu không ghen tị à? Nếu thực sự có người có thể hồi quy, tớ nghĩ điều đó thật tuyệt vời. Cậu nghĩ xem. Đâu phải chúng ta đang ở trong tiểu thuyết đâu. Cậu phải cực kỳ may mắn và mạnh mẽ mới có cơ hội quay ngược thời gian."

"...."

"Ít nhất là tớ nghĩ vậy. Và vì lẽ đó, ai quan tâm liệu ông cậu có phải là Hồi Quy Giả hay không? Có ai ghét ông cậu vì tin đồn ông ấy là Hồi Quy Giả không? Không. Mọi người đều kính trọng ông ấy. Tên của ông ấy được viết trong hầu hết mọi sách giáo khoa lịch sử trên thế giới, tiểu sử của ông ấy là một cuốn sách bán chạy nhất, và có tượng của ông ấy ở khắp mọi nơi. Sao cậu lại phải lo lắng về điều đó chứ?"

Shin Jonghak không nói gì.

Cậu chỉ nhìn chằm chằm vào Chae Nayun.

Một nụ cười mà cậu không thể kìm nén được nở trên khuôn mặt cậu

"Phì... haa."

Với một tiếng thở dài khe khẽ, Shin Jonghak lẩm bẩm, "Đây là lý do tại sao tớ yêu-"

"Ê."

Nhưng lời thú nhận của Shin Jonghak bị cắt ngang. Ai đó đã xuất hiện bên ngoài cửa sổ phòng ngủ của cậu.

"Cái gì!?"

Chae Nayun nhanh chóng vận khí gia cố cơ thể, và Shin Jonghak nhanh tay lấy cây thương của mình từ góc phòng. Chỉ sau khi chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, họ mới xác nhận kẻ đột nhập là ai.

"Khỏe không?"

Đó là Jin Sahyuk.

Cô ta đang ngồi trên bệ cửa sổ, nhìn chằm chằm vào Chae Nayun và Shin Jonghak.

"Con nhỏ này... cô nghĩ đây là đâu hả..."

Chae Nayun chửi rủa và tạo ra một thanh kiếm bằng sức mạnh ma thuật.

Đúng lúc đó.

Jin Sahyuk nói một điều hoàn toàn bất ngờ.

"Chúng ta hãy hợp lực."

"...Cái gì?"

Kinh ngạc, Shin Jonghak và Chae Nayun đều nhìn chằm chằm vào Jin Sahyuk như hóa đá.

Trong khi đó, Jin Sahyuk tiếp tục với vẻ mặt nghiêm nghị, "Có một tên khốn điên tên là Yi Yeonjun mà chúng ta cần phải ngăn chặn...."

"Hừ, cứ như chúng tôi sẽ tin cô chắc—!" Chae Nayun hét lên.

Nhưng ngay khi cô chuẩn bị giải phóng sức mạnh ma thuật của mình, một bóng người khác nhảy vào phòng và ngăn cô lại.

Chae Nayun nhìn chằm chằm vào người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.

Một cơ thể khổng lồ, vạm vỡ, rắn chắc như thép.

"Uhahaha, lâu rồi không gặp, nhóc con."

Giọng nói vui vẻ không lẫn vào đâu được thuộc về Cheok Jungyeong.

* * *

[Văn phòng Thương hội Hoa Sen]

Sau khi gia nhập cùng Yoo Yeonha, chúng tôi bắt đầu thảo luận về Hội nghị Hòa bình Xuyên quốc gia sắp tới.

"Tớ không biết chính xác điều gì sẽ xảy ra," Kim Suho nói. Cậu ấy chắc chắn rằng một thảm họa sẽ xảy ra trong Hội nghị Hòa bình Xuyên quốc gia, nhưng đó là tất cả những gì cậu biết.

Yi Jiyoon hỏi, "Chúng ta không thể ngăn chặn hội nghị đó sao?"

"Không, quá muộn để hủy bỏ nó rồi. Phải mất ba năm chỉ để tất cả các quốc gia đồng ý về một ngày. Tuyên bố hủy bỏ hội nghị chẳng khác nào tuyên chiến."

Với tư cách là kiếm chỉ huy, Kim Suho hiểu rõ về chính trị của thế giới.

Trong khi tập trung vào cuộc họp, tôi liếc nhìn Rachel, người đang ngồi cạnh tôi. Cô ấy cũng đang nhìn tôi. Cả hai chúng tôi đều mỉm cười.

"Hai người đang làm gì vậy?"

Nhưng Yoo Yeonha đã bắt gặp chúng tôi. Cô ấy trừng mắt nhìn chúng tôi, rồi, chát!, đột nhiên vỗ tay.

"Chào hỏi nhau thì để sau đi. Giờ tập trung vào cuộc họp đã. Kim Suho, Nayun và Jonghak đã sẵn sàng chưa?" Yoo Yeonha hỏi Kim Suho.

"Để tớ hỏi. Đợi một chút, cái này hơi bị trễ."

Kim Suho nhắm mắt lại. Khoảng hai phút sau, cậu gật đầu.

"Ừ, họ nói họ sẵn sàng rồi. Hm...?"

Nhưng dường như cậu ấy nhận được một tin nhắn khác khi Kim Suho nghiêng đầu và nhìn vào không trung.

Và, trong khoảnh khắc tiếp theo...

"...."

Vẻ mặt Kim Suho cứng đờ.

"Gì? Chuyện gì vậy?"

Aileen thúc giục cậu.

Kim Suho nghiến răng và lẩm bẩm.

"Jin Sahyuk và Cheok Jungyeong đang ở cùng Chae Nayun."

* * *

[Thành phố cảng Thaines]

Vào một đêm trăng tròn muộn.

Tôi trở lại Thaines, nơi Sếp và Shimurin đang ở. Vì Sếp chắc hẳn đang cảm thấy cô đơn, tôi chắc chắn cô ấy sẽ vui khi biết chúng tôi đã tìm thấy Cheok Jungyeong.

Nhưng khi tôi đến xưởng của Shimurin, tôi đã bất ngờ trước một cảnh tượng đáng ngạc nhiên.

"Đúng vậy, đó là cách cô sử dụng ma lực. Khả năng của cô rất tuyệt vời, nhưng sự kết nối của cô với ma lực chưa đủ tinh tế. Đó là vì cô đang sử dụng Gift của mình theo bản năng chứ không phải bằng ma lực."

Sếp trông không hề cô đơn. Cô ấy thậm chí còn không có vẻ buồn chán.

"Hãy tưởng tượng việc đưa ma lực vào bóng của mình. Khi đó nó sẽ trở thành ma thuật. Ma thuật không có gì đặc biệt cả. Biến đổi ma lực thành thuộc tính mà cô muốn, đó chính là ma thuật."

Cô ấy đang được Shimurin dạy dỗ. Có lẽ nhờ sự chỉ dạy của vị đại pháp sư, bóng của Sếp không còn màu đen nữa.

Nó có màu xanh lam, như băng.

Cô ấy đã thấm nhuần một thuộc tính vào bóng của mình.

"Sếp?"

Tôi cẩn thận gọi cô ấy. Sếp, người đang hăng say luyện tập, quay đầu lại nhìn tôi.

"Ồ, Hajin, cậu về rồi à."

"V-Vâng, em về rồi."

Tôi ngơ ngác đáp lại, và Shimurin cũng nhìn tôi.

Cô ấy chớp mắt vài lần, rồi xoa xoa ngón tay dưới mũi.

"Ồ, cậu về sớm vậy. Ma thuật không gian của ta vẫn chưa sẵn sàng."

"...À, vâng, tôi có chuyện muốn nói với sư cô."

Tôi chậm rãi tiến đến gần họ và đứng cạnh Sếp.

Sếp nhìn tôi với vẻ mặt vô cảm như mọi khi.

"Sếp, em-"

"Ồ, Hajin." Sếp cắt lời tôi. Rồi cô ấy nói với một nụ cười nhẹ, "Tôi đã gặp Jain."

"Jain? Tuyệt vời! Em đã tìm thấy Cheok Jungyeong."

"Đó là Jain."

"...Hả?"

Tôi nghiêng đầu. Cheok Jungyeong mà tôi tìm thấy là Jain sao?

"Jain đang cải trang thành Cheok Jungyeong. Cậu đã gửi Gyeong đến tầng 9 của Tháp Điều Ước, nhớ không?"

"...À đúng rồi."

Cuối cùng tôi cũng nhận ra ý cô ấy. Thật vậy, tôi đã gửi Cheok Jungyeong đến tầng 9.

"Vậy thì chị sẽ không cô đơn khi Jain đến."

Nghe vậy, Sếp hơi nhíu mày.

"Cái gì? Ai nói tôi cô đơn?"

"Phì."

"...Đừng có cười."

Sếp trừng mắt nhìn tôi với vẻ cau có, nhưng nó chẳng đáng sợ chút nào.

Tôi cười như một đứa trẻ và đặt tay lên vai cô ấy.

"Hm. Hai người...." Nhưng đúng lúc đó, Shimurin nhìn qua lại giữa tôi và Sếp rồi hỏi, "Quan hệ của hai người là gì?"

"...Hả?"

Cả hai chúng tôi đều nghiêng đầu trước câu hỏi bất ngờ.

"Quan hệ của hai người là gì? Trông không giống chỉ là bạn bè. Đặc biệt là cô." Shimurin chỉ vào Sếp và hỏi lại.

Sếp không trả lời mà chỉ ngước nhìn tôi. Cô ấy có lẽ muốn nghe câu trả lời của tôi.

Nhìn cô ấy, tôi mỉm cười.

Tôi quay lại nhìn Shimurin và nói điều mình muốn nói, "Như tôi đã nói, cô ấy là Sếp của tôi.... Tôi rất thích cô ấy."

Đồng thời, tôi truyền ma lực của Dấu Thánh vào mắt mình. Thị lực của tôi mở rộng, và tôi có thể quan sát Sếp từ bên cạnh.

Mặc dù cô ấy không nhận ra, nhưng cô ấy đang đỏ mặt thấy rõ.

"...Khụ khụ."

Cô ấy thậm chí còn ho vì xấu hổ. Cô ấy thật sự không thể đáng yêu hơn.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

:)))
Tks trans
Xem thêm