Krische và Berry cùng nhau tận hưởng trà và bánh quy khi quan sát buổi luyện tập từ cửa sổ, nơi ánh nắng chan hòa đang phủ lên khu vườn trải đầy cỏ.
Bogan cầm thanh kiếm trong tay phải một cách thư thái, trong khi Selene giữ kiếm bằng cả hai tay ở tư thế phòng thủ.
Thế đứng của Selene rất vững chãi và ổn định, vượt xa những người đồng trang lứa mà Krische từng chứng kiến.
Cô thậm chí có thể sánh ngang với các cựu binh từng làm người huấn luyện kiếm thuật trong làng, nhưng vẫn chưa đạt tới đẳng cấp của Zaal.
Trình độ có lẽ nằm trong khoảng đó? Krische bình tĩnh đánh giá.
Hai người đứng đối mặt nhau trong một khoảng thời gian ngắn trước khi Selene hơi căng mình và bước lên một cách nhẹ nhàng.
Lưỡi kiếm sắc bén vung xuống theo một đường chéo, nhưng đó chỉ là một đòn giả.
Tận dụng thân hình nhỏ nhắn, cô cúi thấp người rồi đâm thẳng về phía trước.
Một cú vươn người uyển chuyển, khiến mũi kiếm chạm xa hơn những gì người ta có thể ngờ tới.
Nhưng Bogan đã lùi nửa bước và né tránh, rồi phản công.
Selene xoay người chặn đòn bằng thanh kiếm của mình. Những thanh kiếm họ sử dụng là kiếm thật, chỉ là phần lưỡi đã được làm cùn và nặng hơn nhiều so với kiếm gỗ.
Nhíu mày trước sức nặng từ cú va chạm, Selene dùng lực đẩy ngược lại.
Bogan chỉ cầm kiếm bằng một tay, nên Selene đã thành công đánh bật thanh kiếm của ông và nhanh chóng tiến lại gần — nhưng điều đó đã nằm trong tính toán của Bogan.
Ông cố tình để thanh kiếm bị gạt ra, rồi lợi dụng chính lực phản đòn ấy để né cú lao tới của Selene bằng cách hơi nghiêng người.
Ngay sau đó, ông luồn ra phía sau cô và kề mũi kiếm lạnh lẽo lên cổ Selene.
“... Con thua rồi.”
“Ừm, pha ra đòn đầu tiên khá tốt. Nhưng con đã quá nôn nóng muốn kết thúc trận đấu. Chính vì thế mà đòn tấn công trở nên đơn điệu, và rồi bị cuốn vào cái bẫy của ta.”
Bogan là một người đàn ông to lớn, nhưng kiếm thuật của ông lại vô cùng tinh tế.
Ông không chỉ dựa vào sức mạnh để đẩy lùi lưỡi kiếm của đối thủ. Tất nhiên, một phần là vì đối thủ của ông là Selene, nhưng động tác của ông rất mượt mà, không hề có chút thô kệch nào.
Điều này khác biệt hoàn toàn so với những gì Zaal gọi là “kiếm thuật của chiến trường”.
“... Krische. Con nghĩ sao, có muốn thử không?”
“…!”
Bogan mời Krische, người đang quan sát từ cửa sổ. Điều đó khiến Selene nhăn mặt.
“Ta đã nghe chuyện từ ông của con rồi. Nếu có thể, ta cũng muốn được thấy tận mắt một lần… và đây cũng có thể là nguồn động lực tốt cho Selene.”
“Otou-sama.”
Krische biết Selene đang lườm mình, nhưng trước lời mời của Bogan, cô không thể từ chối.
Đặc biệt khi cô vẫn chưa thể hoàn thành yêu cầu “nói chuyện với Selene” của ông, và Krische không muốn hình ảnh của mình trong mắt Bogan xấu đi thêm nữa.
“Vâng, thưa gotoushu-sama.” [note67773]
“… Krische-sama.”
Berry nhìn Krische với vẻ lo lắng. Krische nhìn lại, nghiêng đầu thắc mắc.
Sau đó, cô nhận ra lý do Berry lo lắng và gật đầu.
“Krische sẽ không bị thương hay làm gotoushu-sama bị thương, nên không sao đâu.”
“Ơ… Vâng…?”
Lời nói tự tin của Krische khiến Berry cảm thấy vô cùng bối rối.
◍◍◍◍◍✿✿✿◍◍◍◍◍
Sau khi thưởng thức trà và bánh quy, Krische cùng Berry bước xuống cầu thang rồi hướng tới sân vườn.
Tâm trạng của Selene dường như càng tồi tệ hơn khi lườm Krische, nhưng cô không nói gì.
Được Bogan thúc giục, Selene trao thanh kiếm tập cho Krische rồi dựa vào tường với hai tay khoanh trước ngực.
Krische thử cảm nhận cảm giác của thanh trường kiếm trong tay.
Nó hơi nặng và có lưỡi kiếm dài, vì thế mà trọng tâm của thanh kiếm nằm ở khá xa.
Với Krische, người có thể điều khiển cơ thể bằng ma lực, sức mạnh cơ bắp không phải là vấn đề. Tuy nhiên, việc giữ thăng bằng khi vung một thanh kiếm nặng lại là một câu chuyện khác.
Khi vung, thân hình nhỏ nhắn của cô sẽ dễ bị kéo theo thanh kiếm, khiến cho tư thế mất ổn định.
Thanh kiếm gỗ cô thường dùng không nặng thế này, và thanh kiếm mà cô “mượn” từ bọn cướp chỉ là một thanh kiếm cong nhỏ.
Một thanh trường kiếm thật có lưỡi được mài cùn, quả thật hơi khó để Krische sử dụng.
“Bọn thường dùng loại kiếm này để luyện tập, nhưng vì nó giống với kiếm của những người lính nên có thể hơi nặng một chút. Con dùng được chứ?”
“Krische có thể vung thử một chút được không ạ?”
“Ừ, tất nhiên rồi.”
Krische vung kiếm một cách vô thức.
Trọng tâm ngay lập tức bị lệch, cô khẽ nhíu mày.
Dù đã điều chỉnh bước chân theo đà của thanh kiếm để cân bằng lại trọng tâm, nhưng thanh kiếm vẫn quá nặng.
Bogan mở to mắt trước những đường kiếm sắc bén ấy, Selene bên cạnh cũng có biểu cảm như vậy.
Tuy nhiên, mỗi lần vung kiếm, Krische lại mất thăng bằng, khiến mọi thứ không như ý.
Bogan bắt đầu suy nghĩ đến việc tìm một thanh kiếm nhẹ hơn cho cô bé, còn Selene thì cảm thấy hơi nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, sự vụng về của Krische chỉ là trong chốc lát.
Nếu cơ thể bị kéo đi, vậy thì cô chỉ cần thuận theo đà của thanh kiếm là được.
Krische từ bỏ việc cố gắng duy trì tư thế của mình, thả người theo trọng tâm của lưỡi kiếm.
“… Đó là…”
Bogan lẩm bẩm một mình.
Krische giữ thân thấp và vung kiếm ngang, sử dụng chân trước làm trục để xoay người.
Lưỡi kiếm của cô vẽ ra những vòng tròn sắc bén khi Krische nhảy múa.
Thỉnh thoảng, cô thực hiện những cú đâm dứt khoát, chém lên trên hoặc vung xuống thấp.
Thanh kiếm liên tục được chuyển từ tay phải sang tay trái, rồi lại chuyển sang cầm ngược.
Điệu múa kiếm của Krische chỉ theo đuổi hiệu quả, đang ngày càng được hoàn thiện với tốc độ đáng kinh ngạc.
Ngay khi điệu múa của Krische — không, phải gọi là cơn bão kiếm — dừng lại, Bogan liền cau mày với vẻ mặt nghiêm túc, còn Selene thì ngây người ra trong cơn choáng váng.
Chỉ có Berry là mỉm cười nhẹ nhõm và vỗ tay khen ngợi như thể vừa trút được gánh nặng.
“Thật tuyệt vời, Krische-sama, cứ như điệu múa kiếm của một bậc thầy vậy!”
Krische hiểu rõ đặc tính của vũ khí, phân tích nguyên lý cho từng chuyển động và biến tất cả thành kỹ thuật chiến đấu.
Loại bỏ mọi động tác không cần thiết, chỉ theo đuổi những chuyển động hiệu quả nhất.
Đối với Krische, người đã hoàn thiện khái niệm về kỹ thuật chiến đấu, thì vấn đề vũ khí chỉ là chuyện nhỏ.
Với cô thì điều đó là việc tự nhiên, đây chỉ là một màn khởi động mà thôi.
“…? Cảm ơn nhiều ạ…”
Không hiểu vì sao mình lại được khen, Krische nghiêng người và cảm ơn Berry.
Krische có xu hướng coi những điều “tự nhiên đối với cô” là bình thường và không đánh giá cao giá trị của chúng.
Cách suy nghĩ này chính là gốc rễ của bản chất lệch lạc của cô, luôn trả lại nhiều hơn những gì được nhận.
Krische gạt suy nghĩ đó ra khỏi đầu và kiểm tra tình trạng cơ thể mình.
Vì đã không vận động mạnh như thế này trong một thời gian, các khớp của cô bắt đầu đau.
Mặc dù Krische không cảm thấy đau cơ, nhưng việc vận động vẫn khiến cơ thể cô mệt mỏi.
Má cô hơi ửng đỏ và hơi thở cũng có chút gấp gáp.
“… Chà, vậy đây chính là cái người ta gọi là thiên tài sao? Ta hiểu ý của đội trưởng rồi… Krische, chúng ta có thể đấu một trận không?”
“Vâng, xin lỗi vì đã để ngài phải chờ.”
Krische xoay thanh kiếm trong tay, làm quen với nó và thả lỏng cơ thể.
Cô đứng ngoài tầm với của Bogan. Krische luôn chọn thế đứng phù hợp và hiệu quả nhất với tình hình.
Tư thế tưởng chừng như không chút phòng thủ ấy, thật ra lại không hề để lộ một kẽ hở nào.
Khi nhận ra điều đó, Bogan liền xoay người ngang với Krische và giơ bàn tay trái trống không ra trước.
Dùng chiếc khiên ở tay trái để đón lấy lưỡi kiếm của đối thủ, làm họ mất thăng bằng, rồi kết liễu bằng thanh kiếm ở tay phải.
Đây là một dạng kiếm thuật chiến trường được gọi là “phong cách Rolka”.
Ngay cả khi không dùng khiên, cách chiến đấu này vẫn không hề mất đi sức mạnh.
Trong trường hợp này, nếu thấy sơ hở, người dùng sẽ lập tức dùng tay không chụp lấy tay hoặc thân đối thủ.
Đồng thời, tay trái cũng được sử dụng làm mồi nhử vũ khí của kẻ thù, hoặc ngăn đối phương áp sát.
Krische quan sát tư thế lạ lẫm đó bằng đôi mắt lạnh lùng, vô cảm.
Cô xem xét điểm mạnh và điểm yếu của tư thế đó và suy nghĩ cách đánh bại nó.
Nếu cô nhắm vào cánh tay trái đang duỗi ra của Bogan, ông sẽ rụt tay lại và đánh bật thanh kiếm của Krische bằng cánh tay còn lại.
Nhưng nếu cô tiến gần hơn và nhắm vào cơ thể ông, tay trái của Bogan sẽ có thể dễ dàng bắt được Krische.
Krische có thể thấy cái 「fuyo fuyo」[note67774] được Bogan gọi là ma lực đang bao phủ lấy cơ thể của ông. Và nếu đúng là vậy, thì tốc độ vung kiếm giữa hai bên cũng sẽ không có sự chênh lệch quá lớn.
Nếu Bogan không chủ động ra đòn, thì việc phá vỡ thế thủ của ông chỉ bằng một đòn là điều bất khả thi.
Sau khi đi đến kết luận đó, Krische bắt đầu xây dựng chiến lược tấn công trong đầu, trong khi kiên nhẫn chờ đợi hành động của Bogan.
Bogan cũng nhận ra rằng nếu tiếp cận cô một cách bất cẩn thì sẽ rất nguy hiểm.
Đôi mắt của Krische trong suốt như mặt hồ tĩnh lặng.
Đôi mắt ấy không bỏ qua bất kỳ chuyển động nào của đối thủ, và sự điềm tĩnh của cô giống như một lão tướng dày dạn kinh nghiệm.
Bogan có lợi thế áp đảo về tầm đánh. Để Krische có thể gây ra đòn quyết định lên ông, cô chắc chắn sẽ cần phải tiến đến gần hơn.
Vì đó là điểm yếu lớn nhất của cô, Bogan không nên là người ra tay trước.
Nếu Bogan tiến lên, Krische sẽ dễ dàng đưa ông vào trong tầm kiếm của mình hơn.
"…Mu."
Krische bắt đầu bước đi mà không có phòng thủ.
Cô di chuyển theo chiều kim đồng hồ xung quanh Bogan, vẽ một cung tròn.
Con bé đang cố làm xáo trộn thế thủ của mình sao?
Bogan suy nghĩ về ý định của cô trong khi vẫn giữ nguyên thế đứng, và luôn giữ Krische trong tầm nhìn.
Cuối cùng, Krische cũng đã hành động khi đã đến gần bức tường của dinh thự.
Cô bất ngờ lao tới, vung thanh kiếm trong tay trái theo một đường ngang.
Mục tiêu là cánh tay trái của Bogan.
Krische sở hữu một sự linh hoạt và nhanh nhẹn mà không ai ngờ tới ở cô.
Cơ thể mềm dẻo như chiếc roi, và tất cả sức mạnh đều dồn vào thanh kiếm tạo ra tốc độ kinh hoàng.
Nhưng Bogan vẫn đang bình tĩnh theo dõi thanh kiếm đó.
Ông đã thấy tốc độ di chuyển và vung kiếm của Krische, chừng này vẫn nằm trong dự đoán của ông.
Con bé đã mất kiên nhẫn rồi sao? — Bogan thầm nghĩ, rồi lập tức rút tay trái về, chuẩn bị đòn phản công.
Ông vung kiếm, đỡ lấy nhát chém của Krische, và ngay trong khoảnh khắc đó, ông nhận ra bản thân đã nhầm.
Thanh kiếm của cô bị gạt đi mà không có chút phản kháng nào. Thuận theo đà của thanh kiếm, Krische xoay người quay lưng lại với Bogan.
Cô bật nhảy lên bức tường dinh thự, rồi lấy đà đạp mạnh, tung người qua đầu Bogan và đáp xuống như một con mèo.
"…!"
Nhưng Bogan là một chiến binh dày dặn kinh nghiệm.
Ông ngay lập tức hiểu rằng mình đang ở thế bất lợi và cố tình ngã về phía sau.
"Ah…"
Đây chỉ là một trận đấu tập, cô không thể nào thật sự vung kiếm chém Bogan được.
Krische cố gắng làm chậm đòn tấn công nhằm dừng lưỡi kiếm ngay trước khi chạm trúng, và thế là thanh kiếm của cô lướt qua ngay trước mắt Bogan.
Ngay khoảnh khắc đó, mũi kiếm của Bogan đã kề sát vào cổ Krische.
"Uuu… Krische thua rồi."
Krische, vốn tin chắc rằng mình sẽ thắng, đỏ mặt vì xấu hổ sau thất bại, nhưng vẫn đành chấp nhận điều đó.
Nghe thấy giọng nói không mang chút căng thẳng nào của cô, hai người đang theo dõi cũng thở phào nhẹ nhõm, và cả Bogan cũng thở ra một hơi rồi hạ kiếm xuống.
Và rồi, Bogan được Krische nắm tay đỡ dậy.
"Krische đã nghĩ mình có thể thắng bằng cách đó… nhưng xem ra không được rồi."
"…Không, không phải vậy."
Nếu cô có một thanh kiếm phù hợp hơn với mình. Hoặc nếu đây không phải là một trận đấu mà là một trận chiến thật sự…
Có lẽ ông đã bị cô gái này giết rồi. Ý nghĩ đó khiến Bogan lạnh sống lưng.
Bogan — người đã vươn lên đến chức vị tướng quân từ xuất thân là một quý tộc nhỏ yếu nhờ vào kiếm thuật xuất sắc của bản thân — dĩ nhiên mang trong mình một niềm tự hào nhất định về sức mạnh của chính mình.
Ông không hề có ý định nương tay và thậm chí đã sử dụng ma lực để tăng cường thể chất trong trận đấu.
Nhưng Krische tính toán rằng mình có thể chiến thắng, và cô đã hành động dựa trên tính toán đó.
Sự bất thường của Krische không thể đơn thuần gói gọn trong hai chữ "thiên tài". Chứng kiến tận mắt tài năng ấy, Bogan có thể hiểu lý do vì sao Krische lại bị trục xuất khỏi làng.
Về phần Krische, cô bé không hề nghĩ ra lời biện hộ nào cả.
Họ cùng sử dụng một thanh kiếm, và ở trong cùng một điều kiện phải dừng lại trước khi gây hại cho đối phương. Đó là một trận đấu công bằng.
Krische tin rằng mình đã thua vì bản thân còn thiếu kinh nghiệm, và cô mặt bắt đầu đỏ lên.
Cô hơi nhíu mày khi đưa lại thanh kiếm cho Bogan, rồi khẽ xoa cổ tay và khuỷu tay.
"Con cảm thấy đau ở đâu sao?"
"Không hẳn, chỉ là lâu rồi Krische không vận động nên hơi mỏi một chút… chưa đến mức bị thương đâu ạ."
"…Berry, làm ơn hãy kiểm tra con bé. Nguyên nhân có lẽ là vì thanh kiếm quá nặng."
"V-vâng… Krische-sama, chúng ta đi lên phòng đi."
Krische theo Berry quay trở lại dinh thự.
Selene nhìn theo bóng lưng Krische đang rời đi, rồi nắm chặt tay và run rẩy.
Bogan đưa tay gãi đầu. Ông nghĩ rằng trận đấu vừa rồi sẽ tạo động lực cho con gái mình, nhưng có vẻ như nó đã quá sức.
Krische quá khác biệt, đến mức chẳng thể trở thành tấm gương cho bất kỳ ai noi theo.
"Trên thế giới này, tồn tại những trường hợp đặc biệt như Krische. Đừng để điều đó làm phiền suy nghĩ của con."
Selene thả lỏng vai, hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, rồi giật lấy thanh kiếm mà Krische đã dùng từ tay Bogan.
"… Otou-sama, xin hãy đấu với con thêm lần nữa."
Lần này, lưỡi kiếm của Selene trở nên dữ dội hơn, như thể đang phản chiếu hết thảy những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng.
◍◍◍◍◍✿✿✿◍◍◍◍◍
“Cô sẵn sàng chưa?”
“Vâng, Krische có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”
Krische và Selene đối diện nhau dưới ánh trăng.
Sau khi trở về phòng, Berry đã băng bó cho Krische, rồi cả hai cùng chuẩn bị bữa tối.
Berry bảo Krische nên nghỉ ngơi, nhưng Krische nhất quyết muốn nấu ăn cùng Berry. Cuối cùng, cô đành chiều theo và họ cùng nhau chuẩn bị như thường lệ.
Vì Selene không xuống ăn tối, Berry đã mang phần ăn lên phòng cho cô ấy, và ba người còn lại mới bắt đầu dùng bữa.
Trong lúc ăn, Bogan không ngừng hỏi về ngôi làng nơi Krische từng sống — rằng cô đã học được kiếm thuật ấy ở đâu, từ ai. Những câu hỏi cứ liên tục ập đến, hết câu này đến câu khác, nhưng vì hỏi quá nhiều nên ông đã bị Berry nhắc nhở.
Cuối cùng, cả ba vẫn kết thúc bữa ăn trong bầu không khí đầm ấm và vui vẻ.
Sau bữa tối là đến lúc tắm.
Hầu hết các gia đình không có phòng tắm riêng, nhưng đối với tầng lớp thượng lưu sở hữu dinh thự như gia đình Christand thì khác.
Tuy không lớn đến mức chiếm trọn cả căn phòng, nhưng bồn tắm đủ lớn để hai, ba người ngâm mình cùng lúc. Ngay từ lần đầu nhìn thấy nó, Krische đã vô cùng ấn tượng với sự xa hoa ấy.
Krische là người rất sạch sẽ, đến mức dù cho có là mùa đông thì cô vẫn ra sông tắm mỗi ngày.
Vì thế, cô đặc biệt thích phòng tắm này, nơi cô có thể tắm nước ấm và thư giãn ngâm mình trong đó.
Thường thì Bogan là người tắm đầu tiên, trừ khi ông đi làm xa, sau đó là đến Selene. Tiếp đó đến lượt Krische tắm cùng với Berry.
Ban đầu, Berry tắm chung để hướng dẫn Krische cách sử dụng phòng tắm, nhưng Krische thật sự rất thích được Berry tắm, và dần dần việc tắm chung trở thành thói quen của hai người.
Sau khi tắm xong, họ thưởng thức một chút trà trong phòng của Krische, rồi cô đi đến phòng của Selene.
Bogan đã yêu cầu cô “nói chuyện với Selene”, vì vậy Krische coi đây là trách nhiệm của mình.
Krische tin rằng bản thân phải hoàn thành yêu cầu của Bogan, người đóng vai trò là người giám hộ cũng như tạo ra môi trường cho cô, là điều tự nhiên — và cô hoàn toàn không hề có chút băn khoăn gì về điều đó.
Với Krische, người luôn đặt ra yêu cầu khắt khe với bản thân, thì việc hoàn thành yêu cầu của Bogan là điều hiển nhiên, và cô bé cảm thấy tệ vì mình vẫn chưa thể làm được điều đó.
Dù mỗi lần cố gắng trò chuyện đều bị Selene lạnh lùng xua đuổi, Krische vẫn không bỏ cuộc. Điều ấy khiến cả Bogan và Berry không khỏi ấn tượng.
Họ nói với cô rằng không cần phải ép buộc bản thân. Krische chẳng bận tâm đến lời khuyên từ hai người. Tiêu chuẩn của Krische luôn chỉ là bản thân cô, và hôm nay, như thường lệ, lại tiếp tục đến trước cửa phòng của Selene mà không hề do dự.
Selene dường như đã đoán được Krische sẽ tới. Hôm nay, thay vì bộ đồ ngủ thường ngày, cô ấy đang mặc trang phục luyện tập.
Ngồi trên ghế, hai tay khoanh lại, và điều đầu tiên cô nói khi nhìn thấy Krische là:
“Cô có thể đấu với tôi một trận không?”
Vì Krische đang tìm cơ hội để “nói chuyện”, cô bé không có lý do gì để từ chối — và điều đó dẫn đến tình huống hiện tại.
Berry lo lắng dõi theo họ.
Nhìn Selene đang nắm chặt thanh kiếm đến mức run rẩy.
Selene đã học được cách cường hóa cơ thể tương tự như Bogan, nhưng theo những gì Krische thấy, cô ấy vẫn chưa điều khiển ma lực một cách hiệu quả — vẫn còn rất nhiều điểm thiếu sót.
Selene yếu hơn Bogan rất nhiều, nhưng cô ấy lại yêu cầu một trận đấu, nên Krische đoán rằng cô ấy muốn được huấn luyện. Krische đi đến kết luận đó và thành thật nói ra suy nghĩ của mình.
“Ojou-sama, người đang tập trung quá nhiều ma lực quanh tay phải và chân trái.”
Bằng cách nhìn vào những điểm được cường hóa bởi ma lực, cô có thể chắc rằng Selene đang định lao tới bằng chân trái và tung một đòn chém chéo.
Krische có thể dễ dàng đoán trước động tác của cô ấy.
“… Hả?”
Selene nhăn mặt, má cô hơi đỏ lên một chút.
Nó có quá khó hiểu không? Krische cố gắng chọn những từ ngữ đơn giản hơn những gì cô thường dùng để giải thích cho Selene.
“Ưm… người không tập trung đủ fuyo fuyo để bật lùi lại. Trong trường hợp đó, Oujo-sama chỉ có thể dùng nó để lao tới… Ưm, như thế này.”
Krische bước lên trước một cách mượt mà và vung kiếm về phía cổ Selene.
Berry hét lên, nhưng thanh kiếm dừng lại ngay trước cổ Selene, và ngay sau đó, cô lùi lại phía sau.
Selene đứng trong tư thế cầm kiếm chính diện, chân phải nhích lên, mũi kiếm chỉ thẳng vào đối thủ.
Chân trái lùi về sau để lấy đà dùng để lao lên phía trước, nhưng lại khó bật lùi về sau để né đòn khi cần.
"Điều đó sẽ khiến Oujo-sama rất dễ bị hạ gục bởi một đòn. Nhưng―"
Cảm nhận được fuyo fuyo đang di chuyển đến chân phải của Selene, Krische bước tới.
Lần này, Selene lùi lại trước khi thanh kiếm của Krische kịp chạm đến cô.
"Di chuyển fuyo fuyo ấy sang chân trước, Oujo-sama sẽ có thể né được đòn đầu tiên."
"C, cô... nghĩ mình là ai vậy chứ!"
Selene tiến lên phía trước.
Krische nhìn thấu động tác của cô nhưng không di chuyển, để thanh kiếm của Selene chém vào không khí. Sau đó, cô chĩa mũi kiếm về phía cổ họng Selene và mỉm cười.
“Lần này thì ngược lại rồi. Chân dùng để lao lên không có đủ fuyo fuyo. Hơn nữa, vì dồn sức sai cách nên sức mạnh của fuyo fuyo đã mất tác dụng.”
Selene nhảy lùi lại một khoảng xa.
Chỉ qua một lần trao đổi ngắn, trên trán Selene đã lấm tấm mồ hôi.
"Fuyo fuyo giống như những cơ bắp mạnh mẽ, vì thế Oujo-sama cần thả lỏng cơ thể. Nếu cố gắng dùng cơ bắp thật thì chỉ cản trở chuyển động của fuyo fuyo, vì thế lúc nào Krische cũng luôn hoàn toàn thả lỏng."
"Cô... là thứ gì vậy......"
Xây dựng cơ bắp tưởng tượng.
Việc cường hóa cơ thể bằng ma lực, nói đơn giản thì — bằng cách điều khiển lớp ma lực bán vật chất bao bọc lấy cơ thể, người ta có thể điều khiển nó để thay thế cho sự co duỗi của cơ bắp.
Do đó, không cần phải nỗ lực gồng sức. Thực tế, việc sử dụng cơ bắp thật thường làm cản trở chuyển động của các cơ bắp tưởng tượng.
Nhưng mọi người thường vô thức sử dụng cơ bắp của mình trong giây lát.
Không thể loại bỏ hoàn toàn thói quen này, tất cả các bậc thầy đều nỗ lực suốt cuộc đời để cố gắng loại bỏ việc sử dụng cơ bắp thật trong vô thức.
Tuy nhiên, cô gái trước mặt Selene — người không quá cách biệt tuổi tác với cô — đang dễ dàng thể hiện thứ có thể xem là phương pháp tăng cường thể chất hoàn chỉnh trên lý thuyết.
Một người sử dụng cường hóa thể chất đã loại bỏ hoàn toàn mọi sự không hiệu quả, có thể di chuyển chính xác như họ tưởng tượng.
Giống như một con rối được điều khiển bởi suy nghĩ thông qua ma lực của chính họ.
Krische hoàn toàn thả lỏng, không hề có chút căng thẳng hay áp lực nào trong cơ thể cô.
"...? Krische là Krische."
"Đó không phải là điều tôi muốn hỏi!"
Selene bước tới.
Cô gái này là điều gì đó không thể hiểu nổi.
Cô dễ dàng né tránh đòn tấn công tốt nhất của Selene và lịch sự chỉ ra sai sót trong đó.
Krische nhìn thấu sai lầm của Selene, giải thích chúng như thể cô đang chỉ ra vấn đề trong một công thức.
Như thể cô đang quan sát Selene từ một tầng mây cao chót vót.
Cha mẹ của Selene từng mong muốn có một đứa con trai.
Bogan muốn có người thừa kế, và mẹ cô cũng vậy.
Đối với giới quý tộc, việc khao khát có một đứa con trai là điều bình thường, đặc biệt với một gia tộc quân nhân.
Tất nhiên, cô vẫn được yêu thương, và Selene chưa bao giờ cảm thấy bất mãn với tình yêu ấy.
Ban đầu, Selene cầm kiếm vì muốn cha mẹ có thể yên tâm giao phó danh dự của gia tộc cho cô.
Cô đã rất nỗ lực và được xem là một thiên tài trong thế hệ của mình, nhưng vẫn có những người nói rằng: “Giá như cô ấy là con trai.”
Cha mẹ nói rằng cô không cần phải ép buộc bản thân, nhưng điều đó lại khiến Selene vô cùng phẫn nộ.
Cha mẹ cô vẫn mong có một đứa con trai, một đứa con thứ hai, và thậm chí họ đã tìm bác sĩ để chữa chứng vô sinh.
Cuối cùng, mẹ cô cũng mang thai lần nữa, nhưng cơ thể bà vốn đã yếu. Kết quả là đứa trẻ chết non. Sau đó, bà cũng đã qua đời do sốt hậu sản.
Selene tin rằng nếu cô sinh ra là con trai, điều này đã không xảy ra.
Selene từng nghe Gallen nhắc đến Krische vài lần.
Dù không thể sử dụng cường hóa cơ thể, Gallen lại là cấp trên cũ của cha cô và có kiếm thuật tuyệt vời. Ông cũng là một giáo viên giỏi. Selene đã nài nỉ Gallen huấn luyện cho cô, dù ông khá miễn cưỡng. Trong những lần nghỉ ngơi, Gallen thường nhắc đến cháu gái của mình.
Một cô bé cùng tuổi Selene nhưng không chỉ vượt trội so với những người cùng lứa, mà còn có thể đánh bại cả những người đàn ông trưởng thành và khiến họ khiếp sợ. Thậm chí Gallen cũng không chắc mình có thể thắng cô bé ấy.
Ông cũng từng bày tỏ lo ngại về tương lai của Krische, nhưng Selene nhớ rằng Bogan đã thể hiện sự hứng thú và muốn gặp cô bé được đội trưởng của mình gọi là thiên tài.
Selene càng cố gắng hơn nữa.
Cô không muốn thừa nhận rằng có một cô gái khác giỏi hơn mình, và muốn tin rằng mình cũng có sức mạnh để đánh bại những người trưởng thành.
Đó là lý do cô cảm thấy rất bất an khi nghe tin Bogan nhận nuôi cô gái ấy — người đã giết hơn mười tên cướp và bị đuổi khỏi làng.
Việc thừa nhận Krische vượt trội hơn cô chẳng khác gì bảo rằng mọi nỗ lực từ trước đến giờ của cô đều là vô ích.
Selene sẽ phải thừa nhận rằng, cuối cùng, cô chỉ là một cô gái bình thường. Cô không thể chấp nhận việc có một cô bé đồng trang lứa giỏi hơn mình. Cô không thể chấp nhận điều đó.
Nhưng cô gái ngay trước mắt Selene lại có thể dễ dàng đập tan niềm tin đó.
Selene vung kiếm. Krische né tránh. Krische chỉ ra lỗi của Selene.
Krische tạo khoảng cách hoặc phản công nhanh chóng để ngăn Selene tấn công lần thứ hai.
Selene chỉ có thể cố gắng né tránh và nhìn vào đôi mắt tím vô hồn của Krische, khi cô bé ấy tận dụng những khoảng trống ngắn ngủi giữa các đòn tấn công để nhanh chóng giải thích sai lầm của Selene.
Những lời đó xuất phát từ người đứng ở vị thế vượt trội hơn cô rất nhiều.
Krische giải thích chính xác những vấn đề mà Selene chỉ có thể mơ hồ nhận thấy, nhưng không thể tìm ra nguyên nhân.
Dù không muốn nghe, Selene vẫn lắng nghe. Và gần như theo bản năng, cô bắt đầu sửa chữa các lỗi, khiến bản thân vừa ngạc nhiên vừa tức giận.
Selene chỉ biết tiếp tục di chuyển.
Dù bao nhiêu lần tấn công thất bại, cô vẫn không dừng lại.
Né tránh, đỡ đòn, tấn công.
Nhưng điều đó không kéo dài lâu.
Cuối cùng, Selene đã đạt giới hạn, và những giọt nước mắt không kiểm soát cứ thế trào ra trong sự tức giận.
"Ơ... Ojou-sama có ổn không?"
"Hức, ư. C, câm, đi..."
Krische sững người khi Selene đột nhiên ngã gục xuống và bắt đầu khóc.
Chẳng lẽ Krische đã quá nghiêm khắc?
Krische tự hỏi, nhưng theo quan điểm của cô, cách huấn luyện này đã cực kỳ nhẹ nhàng rồi.
Có lẽ Selene sẽ cảm thấy biết ơn, nhưng chẳng có lý do gì để cô ấy khóc cả.
Ngay lập tức, Krische đặt kiếm xuống và không chút do dự, ôm chầm lấy Selene.
Cách tốt nhất để dỗ dành một đứa trẻ đang khóc là ôm lấy chúng.
Krische ngay lập tức áp dụng những gì cô từng học được ở làng.
Tất nhiên, Selene vùng vẫy, nhưng Krische không buông tay.
Thay vào đó, cô dịu dàng xoa đầu Selene khi cô ấy khóc.
Berry đứng gần đó, lo lắng, nhưng cuối cùng quyết định không xen vào.
Cô nhận ra rằng Krische đang cố gắng an ủi Selene.
"D, dừng lại, tại sao, cô lại..."
"Kaa-sama đã dạy Krische làm thế này khi trẻ con khóc. Nhưng Krische không thực sự hiểu tại sao Ojou-sama lại khóc."
Krische tuyên bố như vậy, rồi tiếp tục xoa đầu Selene và phớt lờ nỗ lực vùng vẫy của cô.
Cuối cùng, Selene từ bỏ việc giãy giụa và thả lỏng, dựa vào vòng tay của Krische.
"Krische vẫn chưa thể nói chuyện với Ojou-sama chút nào, nên nếu có thể, Krische muốn Ojou-sama ngừng khóc để chúng ta có thể trò chuyện. Krische sẽ không thể nói chuyện nếu Ojou-sama đang khóc. Thật lãng phí nếu hôm nay không thể nói chuyện."
"Nói chuyện…?"
"Vâng, Krische muốn nói chuyện với Ojou-sama. Đã một tuần rồi mà chúng ta chưa nói gì cả."
Selene hít sâu, cố nén tiếng khóc.
"Thật ngớ ngẩn. Nói chuyện? Cô muốn nói cái gì cơ chứ…"
"À."
Krische đỏ mặt.
"Krische chưa nghĩ tới điều đó."
Selene ngẩn người nhìn Krische trong sự ngạc nhiên, nước mắt vẫn chảy dài trên khuôn mặt.
"… Cô, sau khi đến chỗ tôi suốt cả tuần và bị đối xử như vậy, cô không ghét tôi sao?"
"…? Krische không nhớ là mình đã bị đối xử tệ."
"Cô vô tư đến mức nào vậy chứ…"
"Vô tư…?"
Krische nghiêng đầu bối rối. Selene thở dài sau một cái hít thở sâu.
"Haa… giờ tôi thấy thật ngớ ngẩn. Cảm giác mình thật ngu ngốc khi cứ bướng bỉnh như vậy…"
"Krische nghĩ Ojou-sama là một người chăm học và rất thông minh."
“Tôi không có ý đó, thôi bỏ đi…"
Bên ngoài thật sự đang rất lạnh.
Krische bắt đầu cảm thấy muốn quay vào trong và liếc nhìn Berry.
Berry thoáng bối rối, rồi mỉm cười, nhặt kiếm lên và gọi họ quay lại.
Krische gật đầu và bế Selene lên.
"Cô, cô làm gì vậy, thả tôi ra, tôi tự đi được…"
"Fufu, Krische-sama, xin hãy đưa Ojou-sama về phòng. Tôi sẽ dọn dẹp nơi này trước khi quay lại. Giờ đã hơi trễ, nhưng tôi sẽ đi chuẩn bị trà."
"Vâng…"
Krische gật đầu, mỉm cười và bế Selene đang vùng vẫy về phòng.
Đối với Krische, yêu cầu của Berry quan trọng hơn nhiều so với lời cằn nhằn của Selene.
◍◍◍◍◍✿✿✿◍◍◍◍◍
Có thể vì Selene đã bị nhìn thấy lúc cô khóc lóc khi nãy hoặc vì cô bị bế về phòng, mà sau khi về đến phòng mình, cô cứ lầm lầm lì lì, chôn khuôn mặt đỏ bừng dưới chăn.
Berry phải kéo cô ra ngoài, chia đều những chiếc bánh còn thừa từ bữa trưa và pha trà, tạo ra bữa tiệc trà nhỏ vào ban đêm.
Khi họ uống trà ngọt, Krische đã suy nghĩ lại về buổi huấn luyện vừa rồi, không biết nói gì thêm. Selene cảm thấy miễn cưỡng nhưng vẫn lắng nghe.
Dù Selene cảm thấy thế nào, lời giải thích của Krische luôn rõ ràng và dễ hiểu.
Selene là người đam mê kiếm thuật và không thể làm ngơ.
Không lâu sau, cô bắt đầu hỏi những câu hỏi và cuối cùng những câu hỏi đó chuyển sang việc Krische đã học được những kỹ năng đó như thế nào và cuộc sống của cô ra sao.
Krische trả lời một cách bình thản, không biểu lộ cảm xúc, nhưng câu chuyện của cô khiến Selene hình dung ra cảm giác của Krische. Cảm thấy có lỗi, Selene giải thích về bản thân và lý do tại sao cô đã đối xử với Krische như vậy, rồi xin lỗi một cách chân thành.
Krische cảm thấy Selene không cần phải xin lỗi, nhưng Selene khăng khăng và họ cứ tiếp tục qua lại như vậy một lúc lâu.
Berry cười khổ, rồi nhét cả hai vào chung một giường, bảo họ tiếp tục nói chuyện trên giường.
Khi có một chiếc gối ấm áp để ôm, Krische nhanh chóng thiếp đi. Selene nhìn cô với vẻ mệt mỏi, nhưng rồi cũng ngủ thiếp đi ngay sau đó.
◍◍◍◍◍✿✿✿◍◍◍◍◍
"… Con bé này."
Khi Selene thức dậy vào sáng hôm sau, Krische vẫn đang ngủ say sưa.
Nhìn vào gương mặt say ngủ của cô bé ấy, Selene lại cảm thấy mình thật ngu ngốc và cười khổ khi xoa đầu Krische.
Đôi mắt của Krische hơi mở ra, cô bé dụi mắt mơ màng rồi chào Selene trong lúc còn đang mơ ngủ.
"Chào buổi sáng, Ojou-sama."
"Gọi tôi là Selene đi."
"Selene…?"
"… Ừ. Còn sớm, em có thể ngủ thêm một chút nữa."
"Được rồ…"
Khi Selene lại xoa đầu cô một lần nữa, Krische ôm lấy Selene và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ một cách ngon lành.
Khi nghe thấy nhịp thở của Krische, Selene cũng chìm vào giấc ngủ, dậy muộn lần đầu tiên sau một thời gian dài. Họ ngủ cho đến khi Berry đến đánh thức cả hai với một nụ cười.
Selene và Berry.
Đây là cách mà Krische gặp hai người họ, những người mà cô sẽ gắn bó lâu dài về sau.


4 Bình luận