"Tôi cũng muốn tham gia quá!"
Michael-san vừa nói vừa vung vẩy chiếc nĩa, như thể đang tiếc nuối vì không thể tham dự lễ hội thu hoạch.
"Nghe nói còn có món mới phải không?"
Ha ha ha.
Chắc hẳn là về trứng Bloody Viper rồi. Món đó được đánh giá cao đến nỗi cả trăm quả do người khổng lồ mang đến đều được ăn trong chớp mắt.
"Lần sau có hàng tôi sẽ gửi cho anh."
"Cảm ơn nhé. Mà món này cũng ngon tuyệt đấy."
Michael-san đang ăn một thứ trông giống như katsudon. Gần đây đây là món khoái khẩu của anh ấy. Riêng tôi thì muốn anh ấy dùng đũa để ăn, nhưng thôi, không ép.
Sau khi ăn xong, Michael-san bắt đầu bàn bạc với các cô công chức về kế hoạch mua sắm năm nay. Gia vị đang rất được ưa chuộng nên anh ấy muốn đặt thêm. Ngoài ra còn nhiều đơn đặt hàng số lượng lớn khác nữa. Thật đáng cảm ơn. Tuy nhiên, giá nấm truffle họ đưa ra có vẻ cao quá, không biết có ổn không?
Tôi đi xem đàn lợn con mà Michael-san mang theo. Điều mà tôi đã nhờ Michael từ lâu cuối cùng cũng được thực hiện. Tổng cộng hai mươi con. Chúng là thành viên mới của làng. Tuy nhiên, khác với bò, ngựa hay gà, lợn chủ yếu được nuôi để làm thịt. Dù biết thịt lợn ngon thế nào, nhưng với tôi, khi nuôi rồi sẽ sinh tình cảm nên sẽ khó lòng đem làm thịt được...
Sau khi bàn bạc, quyết định cuối cùng là giao cho làng Một chăn nuôi. Không phải tôi đang trốn tránh thử thách đâu... Thật sự không phải vậy đâu.
Làng Đại Thụ của chúng tôi có đủ thịt nhờ việc săn bắn của các Kuro và High Elf. Điều này cũng đúng với các làng khác dưới sự bảo vệ của Kuro. Tuy nhiên, liệu cứ săn bắn thoải mái như vậy có ổn không? Giống như tài nguyên rừng, không phải cứ săn được nhiều là tốt, mà phải nghĩ đến tương lai nữa.
Đó là lý do tôi nhờ Michael-san mang lợn đến. Và kết luận là việc nuôi lợn ban đầu nên được giao cho làng Một, nơi việc cung cấp thịt từ săn bắn còn hạn chế. Làng Một cũng đang muốn tăng thêm hoạt động sinh kế và đây là cơ hội tốt.
Tôi giới thiệu đám lợn con với lũ trẻ của Kuro và Zabuton. Đôi mắt long lanh của những chú lợn trở nên xa xăm hơn...
Tôi nhờ các High Elf rào khu vực chăn nuôi và xây chuồng trại. Trước mắt là tập trung vào việc tăng đàn. Khi số lượng đủ nhiều, chúng tôi sẽ mở rộng việc nuôi sang làng Hai và làng Ba.
Gia đình Gulf, những cư dân mới, đã xây nhà trong khu dân cư của làng Đại Thụ. Hàng xóm của họ là Gatt nên ban đầu tôi lo vợ Gatt có vấn đề với họ vì thuộc làng Howling... nhưng có vẻ đôi bên đang sống rất hòa thuận. Thật tốt quá.
Con trai của Gulf có người yêu ở làng Howling và muốn đón cô ấy đến đây sau này. Điều đó khiến tôi vui. Dù cậu ấy vẫn có thể chọn cách quay về làng Howling vì có vẻ việc thuyết phục bố mẹ cô gái không suôn sẻ lắm...
Họ có đồng ý cho kết hôn không? Hay việc sống ở làng Đại Thụ có vấn đề gì? Tóm lại là tôi muốn tìm hiểu thêm.
À... thì ra bố mẹ cô gái cũng muốn đến làng Đại Thụ sống nhưng chưa được trưởng làng cho phép. À, hóa ra bố cô ấy là người đứng đầu khu vực khai thác mỏ. Họ đang giữ ông ấy lại.
Tôi hiểu rồi. Vì thế họ không muốn con gái đi một mình... Cô ấy phụ trách mọi việc nhà, nếu con gái đi mất thì bố mẹ không thể tự lo được. Còn vợ thì sao? Vì Gatt rời làng nên bà ấy đã trở thành người phụ trách chính ở xưởng rèn.
...
Tuy không giúp được nhiều nhưng nếu có gì cần tôi sẽ hỗ trợ.
Về gia đình Gulf, vì họ là thú nhân nên sẽ thuộc quyền quản lý của Sena. Ban đầu tôi cũng lo lắng về chuyện này, nhưng Gulf đã từ chối vai trò lãnh đạo với lý do không thể đảm nhận được. Thế là Sena tiếp tục giữ vị trí của mình.
Con gái Gulf nhỏ hơn Sena một chút. Vì đã quen biết từ trước nên cô bé chấp nhận chuyện đó một cách tự nhiên, không có xích mích gì. Bản thân cô bé cũng rất tích cực trong việc hòa nhập với cuộc sống ở đây. Nếu có vấn đề gì, hy vọng cô bé sẽ sớm chia sẻ.
Còn về những cư dân mới - Kierbit, Suaruriu và Suarukou, cả ba người họ đã chuyển đến ở trong những phòng trống tại dinh thự của tôi. Họ nói rằng không thể sống một mình mà không có người hầu. Ban đầu tôi nghĩ họ không giỏi việc nhà, nhưng Kierbit lại rất khéo nấu nướng và làm được đủ thứ việc. Thực tế, từ khi chuyển đến, cô ấy còn phụ giúp cả việc giặt giũ, dọn dẹp nữa.
Có lẽ họ ngại xin một ngôi nhà riêng? Không, nếu ngại thì đã chẳng ở nhờ như thế này. Hay là họ muốn được thưởng thức bữa ăn tại dinh thự của tôi? Ừm, có vẻ đúng là vậy. Giờ ăn nào họ cũng có mặt đúng giờ, không sót bữa nào. Cả Suaruriu và Suarukou cũng thế. Mắt họ sáng lên khi luôn miệng khen ngon.
Dù là sinh đôi nhưng khẩu vị của họ lại khác nhau. Mà cũng phải, tuy bề ngoài giống nhau nhưng họ có cá tính khác biệt. Không được, tôi không nên có những quan điểm kỳ lạ về cặp sinh đôi này. Dù sao thì, có vẻ họ sẽ nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống ở đây.
Hiện tại, Suaruriu và Suarukou đã tham gia cùng nhóm của Gran Maria, Kuudel và Corone, phụ trách tuần tra trên không với bộ tộc Harpy. Tôi mong điều này sẽ giúp giảm bớt gánh nặng cho Gran Maria và những người khác.
... Cơ mà sao Suaruriu và Suarukou lại thương tích đầy mình thế kia? Luu, Flora, nhờ các em chữa trị cho họ!
Hóa ra cả hai bay quá thấp nên bị ma thú tấn công. Tôi đang lo không biết họ có sao không thì được biết là đã được lũ con của Kuro cứu giúp. Chúng tự hào khoe rằng đã giúp được họ nên tôi xoa đầu khen ngợi, làm tốt lắm mấy đứa.
Sau khi Michael-san hoàn thành việc mua sắm thì Beezel cũng đến. Lần này anh ấy đến muộn hơn thường lệ, không biết có chuyện gì không?
"Chỉ là mấy cuộc giao tiếp với quý tộc thôi. Dù địa vị của tôi được miễn trừ những việc này nhưng không thể từ chối tất cả được."
"Vất vả cho anh rồi."
"Vâng. Và trong những cuộc gặp gỡ đó, tôi nhận được vài đơn đặt hàng... số lượng hơi nhiều không biết có ổn không?"
Ha ha ha.
Tôi né tránh trả lời thẳng và chuyển cho các cô công chức xử lý. Gia vị đúng là đang rất được ưa chuộng. Còn rượu... lần này yêu cầu chi tiết quá, hóa ra là đơn đặt hàng từ Hou, một trong Tứ Thiên Vương. Ngoài ra còn có đơn từ Ma Vương, Yuri, Randan và Glatts nữa.
À, Glatts còn gửi thư cho Lonana này. Phải nhớ chuyển cho cô ấy mới được.
Dù một số mặt hàng không đạt được số lượng dự kiến, nhưng Beezel vẫn có vẻ hài lòng. Chúng tôi chuyển sang thảo luận về việc di cư của những Centauros mới.
Hiện tại có bốn mươi mốt người muốn chuyển đến đây sinh sống. Con số này nhiều hơn khá nhiều so với lần trước tôi nghe. Tạm thời, tôi gọi Glueworld từ làng Ba và người phụ trách Rashaashi đến để trao đổi...
Theo lời Beezel, ngoài lý do có người quen, có vẻ còn một nguyên nhân khác là để giảm bớt miệng ăn cho mùa đông sắp tới. Do chiến tranh, người Centauros đã phải di tản đến các thành phố và làng mạc khác... Nhưng vì thân hình to lớn hơn người thường nên họ không thể dùng nhà có sẵn, lại không thể sinh con với các chủng tộc khác.
Dù vậy, mùa hè và mùa thu bận rộn thì còn đỡ, đến mùa đông khi tiêu thụ tăng lên, đối với nơi tị nạn mà nói thì... xin lỗi nhưng họ trở thành gánh nặng. Dù này giống như sử dụng họ xong thì vứt bỏ nhưng Beezel nói rằng việc các nơi đó chỉ nhận những người Centauros đến với hai bàn tay trắng đã là rất tuyệt vời rồi. Thôi thì anh đã nói vậy…
May mắn là những người muốn di cư đều hiểu rõ hoàn cảnh của mình, nên cơ bản họ sẵn sàng tuân theo điều kiện của chúng tôi. Điều kiện ở đây là tuân thủ luật lệ của làng và chấp nhận Glueworld làm đại diện cho chủng tộc.
Tuy nhiên, không phải là không có vấn đề. Trong số họ có một người mang tước vị nam tước. Dù chỉ là nam tước nhưng đó là một quý tộc chính thức của Ma Vương Quốc. Glueworld thì chỉ là người có quan hệ với người đứng đầu gia đình tử tước, nói đơn giản là dân thường.
Dù bản thân nam tước nói sẽ tuân theo, nhưng tương lai sẽ ra sao? Có đề xuất từ bỏ tước vị quý tộc nhưng điều này bị từ chối ngay lập tức. Có nhiều lý do được đưa ra, nhưng Rashaashi đã tóm tắt một cách đơn giản... Đó là tước vị mang tính danh nghĩa để giành lại vùng đất đang là chiến trường, nên hiện tại không thể từ bỏ được.
Thật phiền phức.
À phải, nam tước đó là một bé gái mười tuổi nên cũng không thể bỏ rơi em ấy được. Vậy chỉ còn cách là...
—-------------------
Ngày hôm sau.
"Tử tước có được không?"
"Miễn là cao hơn nam tước..."
"Ừm. Vậy thì... e hèm. Glueworld Rabi Cole. Từ giờ ngươi sẽ là tử tước của Ma Vương Quốc. Hãy phấn đấu hết mình."
Ma Vương thể hiện uy nghiêm hiếm thấy khi phong tước cho Glueworld.
"Tuy là người đề xuất nhưng tôi vẫn thắc mắc, việc phong tước quý tộc dễ dàng vậy sao?"
"Bình thường thì không thể đâu ạ."
Rashaashi trả lời câu hỏi của tôi.
"Hơn nữa, khi trở thành quý tộc phải thực hiện các nghĩa vụ... miễn trừ hết là đã rất đặc biệt rồi."
Đổi lại, cô ấy cũng sẽ từ bỏ phần lớn đặc quyền quý tộc. Tôi mới biết là quý tộc còn được nhận một kiểu lương từ quốc gia nữa và chúng tôi từ chối khoản đó. Điều chúng tôi cần chỉ là một vị trí cao hơn nam tước thôi.
"Vậy thì xin lỗi vì đã làm phiền mọi người."
Tôi mang trà đến cho Ma Vương và Beezel, những người đã hoàn thành công việc và đang thư giãn. Buổi lễ phong tước vừa rồi diễn ra ngay tại đại sảnh nhà tôi.
"Ha ha ha. Không sao, đây là lời đề nghị từ trưởng làng mà. Đừng bận tâm."
Tôi chỉ muốn một chức danh trên giấy tờ thôi, nhưng có vẻ không thể đơn giản như vậy.
"Nói lại một lần nữa, chúng tôi sẽ không lợi dụng tước vị của tử tước Cole để làm bất cứ điều gì. Thật sự chỉ là danh nghĩa thôi."
"Tôi hiểu."
Chúng tôi cũng không muốn những rắc rối phiền phức.
"Nhớ giải thích rõ những điều phức tạp đó cho họ nữa đấy."
"Phức tạp ư?"
Theo ngón tay Ma Vương chỉ, tôi nhìn thấy Dors và cụ Tổ-san đang đứng đó.
À, tôi đã giải thích rồi.
Nhân tiện... Rashaashi vẫn đang đứng như trời trồng trong đại sảnh, lẩm bẩm gì đó... không sao chứ?
"Theo tôi đoán... có lẽ anh ấy đang cố kìm nén sự sụp đổ của giá trị quan trong lòng sau khi bỗng nhiên trở thành tử tước."
Tôi để Rashaashi lo liệu vậy.
"Ngay cả tôi cũng thấy thường thức của mình có phần lung lay đấy."
Việc di cư của những Centaurus mới sẽ diễn ra sau này một chút. Hiện tại, những High Elf đang rảnh rỗi đang xây nhà mới ở làng Ba.
Dors nói rằng anh ấy đến thăm tôi, nhưng thực ra là để xem tình hình của Hakuren. Tôi định nói là coi chừng bị Raimeiren mắng, nhưng hóa ra Raimeiren cũng đang trên đường đến đây.
Nói đơn giản thì vì sắp đến thời điểm đứa trẻ ra đời rồi. Nghe nói trong thời gian tới, Doraim sẽ dẫn theo vài người quỷ tộc nữa để chuẩn bị cho việc sinh nở. Trăm sự xin nhờ mọi người!
Cụ Tổ-san thì thật thà thừa nhận chỉ đến để tắm suối nước nóng. Vì khu suối nước nóng không có chỗ nghỉ qua đêm nên ngài ấy ở lại dinh thự của tôi. Dù có phép dịch chuyển tiện lợi, tôi nghĩ về nhà cũng được mà... nhưng tôi không từ chối.
À, nhớ dẫn Dors - người đang phát ra luồng khí "muốn gặp cháu" không thể che giấu - đi tắm suối nước nóng luôn nhé. Không nên tạo áp lực kỳ lạ gì trước khi sinh.
Ma Vương cũng đi cùng à? Cả Beezel nữa? Vậy thì tôi cũng đi vậy...
Tại khu suối nước nóng, tôi giật mình vì số lượng Kỵ sĩ Tử linh đã tăng lên thành ba. Chuyện gì vậy? À, họ tự tụ tập đến đây nên đã cho phụ giúp quản lý ư? Mà, nếu không có ác ý thì không sao...
...
Có lẽ do ở đây toàn hơi nước nên áo giáp của họ bị hư hỏng nặng quá. Để tôi làm cho các người áo giáp gỗ vậy.
Kiếm thì vẫn sáng loáng như thường nhỉ. Có xử lý đặc biệt gì à?
Dù không giúp được gì trong việc quản lý suối nước nóng... nhưng có vẻ họ làm rất tốt việc tiêu diệt ma thú. Nhìn đống xác ma thú chất đống kia... À phải rồi, trước đây từng lấy được Panic Caribou ở đây… Nhưng lần này không có con thứ hai rồi.
Tôi, Dors, Cụ tổ-san, Ma Vương và Beezel cùng thong thả tắm suối nước nóng. Khi nói chuyện về trứng Bloody Viper, họ đều muốn có. Vì Michael-san cũng yêu cầu nên tôi sẽ nhờ người khổng lồ ở hầm ngục phía Bắc cung cấp thêm vậy.


1 Bình luận