Bạo chúa tại đế chế liên...
Mishima Yomu Takemine Yomu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[LN] Quyển 2

Chương X: Đám người trốn thoát

0 Bình luận - Độ dài: 12,402 từ - Cập nhật:

•TN: Bạn nào muốn donate ủng hộ nhóm, tiếp lửa cho trans có thể check qua số tài khoản: 

1971 0919 79 techcombank.

  Trong lúc phi hạm đội của Peter và bè lũ không tặc bị xoá xổ theo đúng nghĩa đen thì Peter hiện đang trên đường trở lại quê nhà cùng Katerina. Khi phi hạm đội của gia tộc Peter đến rước, Katerina đã không giấu nỗi vẻ bối rối. Tất cả phi hạm đều thuộc dạng cổ lỗ sỉ, công năng thì kém cỏi, vẻ ngoài thì tồn tàn. Trong đó bao gồm cả Peter đệ IIIーthứ được chính Kế tử Petack sử dụng trên đường hồi hươngーđã lỗi thời từ vài thế kỷ trước. Nội thất bên trong toát nên vẻ "hoài cổ", bên ngoài thì được chấp vá để trông thật loè loẹt. Nhìn qua vẻ ngoài khó mà đoán được nó từ đời nào. 

  Phòng riêng của Peter bên trong con tàu cũng khoa trương đến mức thừa thải. Gian phòng ngủ rộng đến mức lố bịch, phòng tiếp khách, sảnh tiệc, tất cả đều được trang bị những thứ ngớ ngẩn, chiếm giữ phần lớn không gian trên phi hạm. Cũng do chú trọng hình thức hơn là chất lượng mà phi hạm này trông thật lố bịch, hiệu xuất như sịt. 

  Song Peter lại hiển nhiên bảo.「Em thấy sao về phi hạm của ta? Tuyệt lắm, đúng không?」

  Katerina chẳng biết phải trả lời ra sao.「K-khá là, etto... cổ điển? Hoài cổ? Nó khiến em phải ngạc nhiên.」

  Khi nghe được những lời tán thưởng ấy, Peter không khỏi nở mũi.「Tuyệt lắm, đúng không? Ta khá là tự hào về nó đấy. Hẳn nhiên nó là phi không hạm tuyệt vời nhất mà ta sở hữu.」Cậu ta nở mũi với chất giọng cường điệu hoá. 

  Katerina không khỏi khó hiểu. 『Cái thứ này mà đã tốt nhất rồi á? Thế mấy cái khác còn tệ hơn nữa à?!』

  Những phi không hạm đã qua sử dụng của quân đội chính quy trực thuộc Đế chế còn ấn tượng hơn nhiều cái gọi là Peter đệ III này. Với suy nghĩ rằng không thể để chuyện này mãi tiếp diễn thế này được, Katerina quyết định cho Peter một số lời khuyên hữu dụng. 

「E-em nghĩ mình thích một phi hạm nhỏ hơn một chút, như một con tàu viễn tra chẳng hạn. Công năng của mẫu mới cũng rất cao.., nếu mua lại thứ đã qua sử dụng từ quân đội Đế chế thì chắc sẽ mua được với giá hời đó ạ.」

『Mình thà sử dụng loại viễn tra trong bãi phế liệu của quân đội Đế chế còn hơn sử dụng cái đống phế liệu đời nhà tống này... phải chăng mình nên hỏi xin Phụ thân một chiếc? Nếu không làm vậy thì khi sử dụng cái đống phế liệu này mình sẽ lo nghĩ không thôi.』

  Katerina đã có một khoảng thời gian chật vật kể từ lúc đi lên con tàu này. Cô chẳng hay biết liệu khi nào thì thứ này sẽ phát nổ và trở thành một đống rác không gian. Song Peter vẫn chẳng mảy may bận tâm đến cô. 

「Ta không thích mẫu viễn tra. Nếu có phải mua phi hạm mới thì ta thích con Thiết giáp hạm hơn, ấy thế mà Đế chế lại không phê chuẩn việc đó.」

「Ểh? Họ không chấp phép ư?」Đôi đồng tử của Katerina mở to kinh ngạc. Chẳng phải gia tộc cô đã kiểm tra lý lịch Peter và được biết rằng gia tộc này đã được phê chuẩn cho mua mẫu Thiết giáp hạm rồi hay sao?

「Đúng vậy. Bọn ta đã yêu cầu, song chẳng biết vì một lý do nào đó mà chúng lại khước từ. Rặt một đám nhỏ mọn.」

  Những mẫu phi hạm quá cỡ như Thiết giáp và Pháo đàiーchỉ được bán cho những gia tộc được Đế chế phê chuẩn. Nó giống như một nghi thức thể hiện sự công nhận của Đế chế dành cho một số gia tộc nhất định. 

  Katerina dần trở nên hoảng loạn.『Thế này là sao!? Lẽ ra mình phải được gả vào một gia tộc quyền uy chứ?! Lẽ nào thông tin thu thập được đều là vớ vẩn?』

  Chỉ với việc ngồi nghe Peter luyên thuyên thôi đã càng củng cố thêm giả thuyết của Katerina, song cậu ta lại chẳng đủ tinh ý để nhận ra vẻ bất an của cô, giờ lại bắt đầu luyên thuyên về một thứ hoàn toàn không liên quan. 

「Em biết không, ba năm qua ta đã "phát triển" rất nhiều đấy. Phần nào đấy đã "gấp đôi" kích thước ban đầu...」

  Katerina ngó lơ mấy thứ không đâu, tập trung suy tính cho tương lai. 

『Mình phải liên lạc với Phụ thân và hỏi xem liệu người có thể huỷ hôn ước này hay không. Gia tộc Razel sẽ rơi vào hố bùn nếu cứ qua lại với cái gia tộc suy tàn này.』

  Chỉ nghĩ thôi mà cô đã tái mặt. 

  Trở lại với dinh thự Razel, lão tử tước đọc qua bản báo cáo mà bàn tay không thôi run rẩy. Nội dung bên trong trái ngược hoàn toàn với thứ mà lão đã từng đọc trước đây. 

「Ta nhầm lẫn gia tộc Banfield và Petack ư?」

  Ngoại trừ bức hình thẻ được đính trên tập tài liệu thì nội dung hai bản báo cáo hoàn toàn giống nhau. Lão tử tước chẳng thể ngừng run khi phát hiện ra cơ sự lần này. Lão không thể tin nổi. Lão không muốn phải tin. Vốn dĩ ngay từ đầu, làm thế quái nào mà sai lầm nghiêm trọng như này lại có thể xảy ra cơ chứ? Những suy nghĩ ấy nhấn chìm tâm trí lão, lão lắc đầu nguây nguẩy như thể muốn trục xuất chúng ra khỏi đầu.

「Mình phải liên lạc với đám không tặc.. Nếu không nhanh lên thì gia tộc Razel sẽ chẳng còn đường lui nữa!!」

  Ấy thế, trận chiến đã sớm diễn ra. Lựa chọn duy nhất của lão tử tước là gửi viện binh tới giúp gia tộc Banfield, chống lại đám không tặc. Lão ngay lập tức hành động, nhưng trước khi kịp ra lệnh thì đã nhận được một cuộc gọi khẩn cấp.

《Randolph-sama!!》

  Một tên cấp dưới đã liên lạc tới và báo tin rằng bè lũ không tặc đã bị nghiền nát. Để khiến mọi chuyện thêm phần trầm trọng hơn thì phi hạm đội của gia tộc Petack cũng đã bị quét sạch, đám bỏ chạy đang hướng thẳng về hướng lãnh phận của gia tộc Razel để xin cứu viện. 

《Gia tộc Petack đang yêu cầu viện trợ, nên chúng tôi đang tiến hành tiếp nhận và bảo trì phi hạm của bọn họ tại không cảng!! Nhưng xét đến số lượng thì có vẻ sẽ quá tải đấy ạ!!》

「K-không được!! Mau đuổi chúng đi!! Đừng hỗ trợ chúng!!」Lão tử tước Razel hét lớn. 

  Viên cấp dưới bất giác chẳng nói nên lời. Gia tộc Razel chỉ vừa mới thiết lập mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện với gia tộc Petack mà thôi. 

《Nhưng? Thưa ngài, chúng ta không thể đuổi họ đi đượcーcả hai gia tộc đã thiết lập mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện thông qua hôn sự của Katerina-ojousama rồi mà.》

  Lão tử tước Razel chỉ còn biết ôm đầu. Cùng với hôn ước kia, bọn họ đã thông qua vô số giao ước với gia tộc Petack, và giờ thì nó đang quay ngược lại cắn lão. 

「K-không thể nào... không thể nào như thế được!! Danh phận hai gia tộc Banfield và Petack đã bị tráo đổi ư? Làm sao lại có thể như thế được chứ?」

  Tất cả những gì lão đang cố bấu víu từ gia tộc Petack thực ra lại thuộc về gia tộc Banfield, song lão tử tước Razel lại đối đãi tệ bạc với Bá tước tại quyền của gia tộc Banfield. Như để chốt hạ, lão còn đuổi thẳng cổ người đấy ra khỏi lãnh phận, cấm không cho tham dự buổi tiệc từ biệt. Lão tử tước càng thêm tuyệt vọng, bị gấm nhấm bởi thứ gọi là hiện thực, ấy thế, tin dữ vẫn chưa dừng lại ở đó. Lần này là cuộc gọi đến từ con gái lão, Katerina. 

《Phụ thân!!》

  Lão định gạt đi và bảo rằng đây không phải lúc, song cơn ác ập tới ngay khi lão nghe qua những gì con bé ấy sắp nói.

《Giờ con đang ở lãnh phận thuộc gia tộc Petack, nhưng chỗ này kỳ lạ lắm!! Nó chẳng phát triển chút nào cảーkhác xa với những gì chúng ta được nghe qua!! Đã thế, đám chủ nợ còn xuất hiện và đang yêu cầu gia tộc Razel trả nợ cho nhà Petack nữa chứ. Song thân của Peter thì đã sớm chuyển đến Hành tinh Thủ đô Đế chế, và khi con liên hệ với họ thì bọn họ bảo rằng chúng ta hãy tự lo liệu đi, rồi cúp máy mà không nói gì thêm nữa!!》

  Nếu gia tộc Petack yêu cầu gia tộc Razel hỗ trợ tài chính do mối liên kết hôn ước giữa hai bên, thì đấy là một vấn đề, song nếu để một tử tước trả hết đống nợ khủng lồ của một gia tộc Bá tước thì quả là phi lý. Đồng ý, gia tộc Razel là một nhà khá giả, song vẫn có một nấc giới hạn nhất định. 

《..Và... un...》

「Còn nữa ư?」Lão tử tước chẳng muốn nghe thêm gì nữa, song Katerina vẫn chốt thêm cú cuối. 

《Peter.. bị STD. C-con nghĩ là nó xuất phát từ lãnh địa của chúng ta. C-chỉ mới vài phút trước, cái.. cái.., người cũng hiểu mà... Nó bộc phá mất rồiii!!!! 》

  Khi lão tử tước nghe xong thì mọi thứ bỗng trở nên tối đen. 

  Phi hạm đội của tôi cuối cùng cũng đã tiếp cận lãnh phận của gia tộc Exner. Ái chà phần lớn phi đội thôi.., tôi đã để lại ba ngàn đơn vị truy vét đám không tặc kia. Nên Phi hạm đội hiện tại chỉ còn lại một vạn hai trăm đơn vị, song gia tộc Exner lại chẳng đủ tài lực để bảo dưỡng một phi hạm đội với quy mô khủng bố như vậy. 

  Nam tước Exner, bắt chuyện với tôi thông qua màn hình chính trên đài chỉ huy, tỏ rõ vẻ hối lỗi. 《Xin ngài đây thứ lỗi cho!!》Tự thân lão này đã chỉ huy vài trăm đơn vị theo sau như một phần liên quân trong chiến dịch chinh phạt đám không tặc. Tôi khá thích thái độ nhún nhường, hèn kém của một quý tộc phẩm thấp đối với một viên Bá tước như tôi đây. 

「Đừng bận tâm, ta chỉ đang trên đường trở về lãnh địa mà thôi.」

  Viên Nam tước đánh mắt nhìn qua Kurt, người hiện đang ở bên cạnh tôi.《Ngài đây không chỉ hộ tống con trai thần trở về an toàn, mà thậm chí còn chuẩn bị binh lực để hỗ trợ chúng thần chinh phạt đám không tặc bên trong lãnh phận. Thần đây quả thực rất lấy làm biết ơn!!》

「Bỏ đi, đừng nhắc nữa.」

  Chúng tôi quyết định để Kurt trải nghiệm trận chiến đầu đời trên Soái hạm của mình. Dạo này cậu ta chỉ toàn quan sát thôi.., chúng tôi không thể để cậu ta lao đầu vào chiến địa được. Để củng cố thêm mối quan hệ giữa đôi bên, tôi quyết định cho cậu ta thưởng lãm vé ngồi hạng nhất. 

  Không may thay, quý tộc thường rất vô minh cho đến khi trải nghiệm được trận chiến đầu đời. Nếu không trải nghiệm qua thì chúng sẽ luôn xem nhẹ tất cả. Nghĩ thôi đã thấy phiền phức rồi. 

  Viên Nam tước Exner là một cựu Kị sĩ, một quân sĩ được truy phong tước phẩm. Bởi lẽ đó mà ông ta khá bình tĩnh. Ổng bắt đầu phổ biến tình hình cho bên tôi.《Kẻ địch hình như đã liên kết với một băng không tặc khác. Báo cáo mới nhất là chúng đã tiếp nhận thêm vài trăm đơn vị vào trong phi hạm đội của mình.》

「Không thành vấn đề」

「Ngài đây biết chúng sao ạ?」

「Có gặp qua, ta đã để chúng thoát nhằm lần đường về tận ổ, song có vẻ như chúng đã tháo chạy đến tận đây. May mắn thật.」

  Tôi đã để vài tên không tặc dám tấn công mình tại lãnh phận của lão tử tước trốn thoát nhằm lần ra tận ổ. Ấy thế mà chúng lại mò đến tận đây, hình như còn hội nhóm với cái đám không tặc đang quấy phá lãnh địa của gia tộc Exner nữa thì phải. 

「Liam-sama, đến lúc rồi ạ.」Tia lên tiếng, nhắc tôi rằng trận chiến đã khai màn. 

  Tôi xác nhận màn khai chiến với việc viên Nam tước sẽ lên tuyến đầu, rồi ngắt kết nối. 

  Đoạn quay sang Kurt và bảo.「Cậu có chắc là bản thân không muốn theo Phụ thân mình không?」

「Không, người đã bảo tôi hãy lưu lại đây, vì nơi này sẽ an toàn hơn. Hơn nữa, tôi cũng muốn quan sát cách cậu làm việc.」

  Kurt sẽ lưu lại đài chỉ huy để tích luỹ thêm kinh nghiệm thực chiến, song tôi đã yêu cầu Eila ở lại phòng trú ẩn cho an toàn, mặc cho điều đó có thể khiến cổ khó chịu. 

「Mà, cứ tận hưởng trận chiến ở hàng ghế hạng nhất đi, Kurt. Tia, đi thôiーđến lúc khởi hành rồi.」

  Tôi rời khỏi đài chỉ huy, theo sau là Tia. 

「Rõ!!」

  Khoang chứa bên trong Vár rất rộng rãi, quả là khó tin khi chúng tôi vẫn còn ở trên tàu, cảm giác cứ như thể ta đang ở bên trong một pháo đài khủng lồ ấy. Nổi bật nhất ở đây là AvidーKị sĩ cơ giới độc quyền của tôi. Kị sĩ cơ giới hạng trung và tiểu có chiều cao tốt đa từ mười bốn đến mười tám mét vốn là thường thức, ấy thế mà Avid lại có cơ thể khủng lồ cao lên tới hai mươi tư mét. Cơ thể khủng lồ ấy trông cứ như thể đang đe doạ những Thao khiển viên của những Kị sĩ khác. Thông thường thì nó sẽ chiếm khá khá diện tích bên trong khoang chứa, song lại chẳng có cán viên nào dám lên tiếng phàn nàn. Suy cho cùng, tôi cũng là người nắm quyền tuyệt đối ở đây mà. 

  Khoác lên mình bộ đồ gia cường dành cho Thao khiển viên, sau đó tiến đến chỗ Avid. Nias, người hiện đang thực hiện bước kiểm tra cuối cùng cho cỗ máy, để ý thấy tôi và liền bay thẳng đến chỗ này. Khoang chứa là một không gian vô trọng lực, nên cô ả mới có thể di chuyển thoải mái như vậy.

「Liam-sama, tạo tác của ngài đang trong tình trạng tốt nhất. Ngài có thể khởi hành bất cứ lúc nào ạ.」

  Tôi tiến đến khoang thao khiển, đặt tay lên Avid.「Ba năm ròng, cuối cùng thì ta cũng có thể bung lụa rồi. Nias, ta ghi nhận công bảo dưỡng của cô trong từng đó năm đấy.」

  Nias quét qua khu vực khoang chứa, trông khá khó chịu.「Nếu ngài thật sự ghi nhận thành quả của tôi thì xin hãy mua Kị sĩ cơ giới từ Công xưởng thứ VII ạ. Phần đa tạo tác còn lại xuất xưởng từ đám thứ III mà, phải không?」

  Đúng như những gì cô ả vừa nói. Ngoại trừ Avid, phần Kị sĩ cơ giới còn lại đang được chuẩn bị bên trong khoang chứa được mua từ Công xưởng thứ III. Thấy chúng xếp hàng ngay ngắn như vậy, tạo ra một khung cảnh cực kỳ ngoạn mục. Mỗi tạo tác ở đây đều có thể thuộc về một sư đoàn tinh nhuệ hoặc binh đoàn đặc chủng trực thuộc Quân đội chính quy Đế chế.

「Hể, thử nhìn vào vẻ đẹp đó đi!!」Tôi bảo. 

「Chúng tôi có thể chuẩn bị cho ngài những đơn vị có hiệu xuất cao hơn nhiều.」

「Mấy món bên cô như hạch ấy, đã bao giờ thử nhìn vào bản kê khai tài chính chưa?!」

  Công xưởng chế tác vũ khí thứ VII chú tâm hoàn toàn vào hiệu xuất mà chẳng màng gì đến tầm quan trọng của hình thức. Avid vốn dĩ là tạo tác của cái đám VII này, song đám Kị sĩ cơ giới còn lại chẳng đủ trình để làm tôi hứng thú, theo lẽ đó mà tôi cũng chẳng ngó qua bên đấy làm gì.

「Mọi người có nói thế, và tôi cũng nhận thấy rằng điều đó khá thuận lợi cho việc kinh doanh, nhưng liệu ngài có thể giành phần thắng trong một trận chiến chỉ với mỗi vẻ bề ngoài? Cốt lõi mới là thứ quan trọng nhất!!」

「Thế thì hãy chế tác mấy con Kị sĩ trông tốt cả ở bên trong luôn đi. Nếu được thì ta sẽ chốt với giá hời.」

「Ngài hứa đấy nhé? Chắc chắn đấy nhé?」Nias lao thẳng về phía này cứ như thể tôi vừa lập giao kèo ấy.「Ngài sẽ mua bao nhiêu ạ?」

「Ta bảo "nếu" cô có thể làm nó trông đủ tốt!! Song vốn ta cũng chẳng mấy kì vọng, thế nên sao cô không từ bỏ đi?」

「Aah, ngài chắc chắn sẽ phải hối hận cho mà xem!!」Nias đáp, nhận kèo. Xét đến việc địa vị khác biệt, thái độ của cô ả cực kỳ thô lỗ, nhưng tôi dung thứ đấyーkhông chỉ bởi vì tôi là một người hào phóng, mà còn bởi vì tôi cần kỹ thuật viên đủ trình để bảo dưỡng cho Avid. Quả thực rất khó chịu khi không có nhân sự dự phòng cho những việc như thế này.

  Tôi truy cập khoang thao khiển của Avid, nơi trông còn rộng rãi hơn vẻ bề ngoài. Cực kỳ rộng rãi là đằng khác, bởi vì nơi đây vốn dĩ được mở rộng bằng không gian ma pháp. Đây là chức năng đặc biệt vốn chỉ được tích hợp trên những mẫu cực kỳ đắt tiền, như tạo tác độc nhất này của tôi.

  Tôi ngồi xuống ghế thao khiển, thứ trong trôi lơ lửng bên trong khoang, những bản dữ liệu thông kê ngay lập tức xuất hiện xung quanh.

  Khi chạm tay vào cần thao khiển, Avid bắt đầu quá trình nhận diện, kiểm tra thể trạng của Thao khiển viên. Sau khi hoàn tất, cỗ máy nhanh chóng kích hoạt, động cơ bắt đầu gầm lênーchí ít thì những khung ảnh cho tôi biết thế. Bên trong khoang thao khiển, âm thanh chuyền vào đã bị triệt tiêu đi đáng kể, nên tôi chỉ có thể cảm nhận được những rung động nhỏ lẻ. 

  Kiểm tra bên ngoài khoang chứa, xác nhận rằng các viên thợ máy đã di chuyển đến vị trí an toàn. Nias cũng đã giữ khoảng cách, và vẩy tay tiễn tôi. Avid sẽ di chuyển theo những gì tôi hình dung, nên tạo tác này sẽ đáp lại những thao tác dù là nhỏ nhất. Với cánh tay khủng lồ, tôi vẩy tay đáp lại. 

「Ấy chếtーthế này thì có hơi quá. Nhớ cho kỹ, mình là ác nhân.」

  Tôi đang nhắm đến việc trở thành một tên bạo quân, song tại thời điểm hiện tại tôi lại trông giống như đang chơi trò nhập vai phản diện hơn, vì lẽ đó mà tôi cần phải nổ lực thêm nữa, để có một hình ảnh phù hợp.

「Được rồi, đến lúc khởi hành rồi... hm?」

  Tôi nhìn qua ngay đúng lúc Tia đang chuẩn bị tiến vào khoang thao khiển của một Kị sĩ cơ giới xuất phát từ Công xưởng thứ III, bên cạnh cô ả là Eulisia. 

  So với Avid thì mẫu Kị sĩ cơ giới mà Liam mua từ Công xưởng thứ III nhỏ hơn đôi phần. Với chiều cao rơi vào khoảng mười lăm mét, những cỗ máy kiểu này được xếp vào phân khúc tầm trung, mẫu tiêu chuẩn. Cũng giống như Avid, những Kị sĩ cơ giới này cũng được định hình theo dạng hình người và được tích hợp thêm phần giáp ngoài. Nâng cao hình thức, tạo nên một lớp áo choàng hoa mỹ trông tựa như một đôi cánh. Vẻ ngoài đấy mang lại cảm tưởng một Dực Kị sĩ cao quý. 

  Những Kị sĩ ấy phần đa đều sử dụng màu xám làm chủ đạo, phần đầu bộc một lớn giáp, phần khuôn mặt thay vì mắt mũi như thông thường thì lại có một dải quang học theo hình trụ thẳng đứng. Cánh tay trái giữ một tấm đại khiên với thanh kiếm được tích hợp phía sau. Bên cánh tay phải là một khẩu súng bán tự động, trông như thể sắp xuất kích. Bỏ qua phần sản xuất hàng loạt thì đây là mẫu có hiệu xuất cao, một tạo tác hạng ưu. 

  Tia hiện đã mặc bộ đồ gia cường dành cho Thao khiển viên, và đang nghe bản tóm tắt sơ lược từ Eulisia về đơn vị mà cô sắp thao khiển. 

「Công xưởng chế tác vũ khí thứ III chúng tôi đảm bảo chất lượng của những đơn vị này, chúng được gọi là mẫu Nemain. Một đội quân tinh nhuệ trực thuộc quân đội chính quy Đế chế cũng dự định sẽ trưng dụng mẫu này, nên yếu tố công năng, hiệu xuất và chất lượng đầu vào có thể đảm bảo.」

「Về chuyện thông số kỹ thuật thì không có gì để chê. Song tôi cũng muốn chúng có đặc điểm nhận dạng. Về phần mình thì tôi muốn có sắc trắng pha chút lam.」

  Tia đang yêu cầu màu sắc đặc trưng cho mẫu Kị sĩ cơ giới của mình, kèm thêm một chút cải tiến. So với phần còn lại của đội hình, nó sẽ trở nên nổi bật và hiệu xuất cũng nhỉnh hơn một chút. Tạo tác của cô sẽ lấy bạch sắc làm chủ đạo, cùng với một tấm mạn che nhô ra từ phần đầu. Tạo tác của Tia cũng sẽ lược bỏ phần khiên chắn, thể hiện rõ sự tự tin rằng cô có thể dễ dàng tránh né hết tất cả các đòn công kích của kẻ thù. 

  Mặc dù bản thân là một viên tiếp thị thiết bị quân sự, song Eulisia lại chẳng mấy thoải mái trước bầu không khí hối hả, gấp rút chuẩn bị cho chiến tranh, thứ đã và đang nhấn chìm khoang chứa.

  Tia mỉm cười với quý cô bất an.「Ồ? Lần đầu ra trận sao?」

「Tất nhiên là vậy rồi. Nếu mà không đặt chân lên Vár thì tôi đã chẳng phải vướng vào chuyện này rồi. Một tý cũng không.」

  Eulisia nghĩ rằng cô sẽ an toàn nếu ở trên Thiết giáp hạm, kể cả có đang ở giữa chiến trườngーmẫu hạm có thông số cao thường phải vậyーấy vậy, chiến tranh thì làm gì có cái gọi là tuyệt đối. Giờ thì chiến trận đã sát đến đít, Eulisia không khỏi bất an. 

「Cô sẽ được theo dõi Liam-sama chiến đấu ở tầm gần đấy, đáng lý ra còn phải vui mừng mới phải.」

「Hở, hiển nhiên là không rồi.」Eulisia đáp. Binh sĩ dưới quyền Liamーbao gồm cả Tiaーsắp sửa xung trận trên một cổ máy mà họ vừa được cấp và chưa từng được thực nghiệm qua, thế lại càng khiến cô thêm phần lo sợ.「Cô đã thực nghiệm với thứ trang bị này chưa? Nếu xung trận với thứ trang bị mới thì cô sẽ chẳng tài nào phát huy hết công năng của chúng được đâu.」

  Trông thì có vẻ như Eulisia đang lo cho an nguy của Thao khiển viên, song thực ra cô lại đang lo lắng rằng liệu bọn họ có thể phát huy hết hiệu xuất của các đơn vị này hay không thôi. 

「Thông qua kén giáo dục và hệ thống giả lập, chúng tôi đã có trải nghiệm qua rồi, nên chỉ còn mỗi việc trải nghiệm thực tế thôi. Nghe tuyệt lắm, phải không? Chúng tôi sẽ thực nghiệm hộ các vị đấy!!」

  Mặc cho bản thân sắp xung trận, song Tia vẫn rất vui vẻ. Trong lúc đang tán gẫu thì Tia có tra lại thanh kiếm vào bao. Bộ đồ gia cường dành cho các Thao khiển viên là loại bó sát cơ thể, giúp cảm biến truyền thông tin đến cho Kị sĩ cơ giới, nên thường Thao khiển viên sẽ mang theo binh khí như kiếm hoặc thương vào khoang. Kị sĩ cơ giới sẽ dùng chính vũ khí của mình để phỏng theo động tác của viên Thao khiển bên trong. 

  Eulisia không khỏi bàng hoàng.「Thôi đi, cô nào có được đào tạo bài bản, đủ để mà vỗ ngực xưng rằng mình đã hoàn toàn làm chủ được thứ tạo tác này chứ!!」

「Trách nhiệm của chúng tôi là thực thi ý chỉ của Liam-sama. Ngài ấy đã ban cho tôi mẫu tạo tác này, nên tôi buộc phải chứng minh cho ngài ấy rằng bản thân mình xứng đáng với điều đó.」Khi nhìn vào Kị sĩ cơ giới, ánh mắt Tia trở nên mơ màng, song vẻ ngoài đê mê ấy dần dà đanh lại, tạo thành một nụ cười lạnh băng, đáng sợ.「Chỉ cần nghĩ đến đám không tặc bị tiêu diệt bởi cỗ máy này thôi thì... Heh he he Heheheheeee!!」

  Kinh ngạc trước vẻ đáng sợ của cái con người trước mặt, Eulisia vô thức hỏi.「C-cô, cô không sợ sao?」

  Tia hất mái tóc hoàng kim dài đến tận thắt lưng sang một bên, rồi quay người lại, đôi đồng tử lục sắc kia ánh lên nét bí ẩn.「Tại sao lại phải sợ? Trò vui chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà!!」

  Khi tông giọng của Tia vang vọng khắp khoang chứa, tất cả dải sáng hình trụ trên toàn bộ các đơn vị bỗng chốc loé sáng, cứ như thể chúng đồng tình với những gì cô vừa nói.  Những dải sáng hình trụ kia cứ như thể đang chia sẻ cùng một thứ cảm xúc với Tia. 

  Đám không tặc chạy trốn khỏi lãnh phận gia tộc Razel hiện đang an vị tại phòng khách bên trong Pháo đài của một băng không tặc khác. Ở phía đối diện, tên sếp lớn của nơi đây đang phì phèo điếu thuốc lá điện tử. 

  Nhận thức được bản thân đang bị xếp kèo dưới, tên thủ lĩnh của đám không tặc lưu vong mở lời.「Cảm ơn Aniki!! Anh cứu chúng em rồi!!」

  Tên sếp lớn khịt mũi, tỏ vẻ khinh thường. Cả hai đều đã biết nhau từ trước, mối quan hệ cũng tựa anh em ruột, song tên sếp lớn vẫn tỏ ra khinh thường đứa "em trai", cái thằng đã chơi ngu để rồi bay màu phần lớn tổ chức. 

「Xét đến chuyện mày bị một thằng nhãi quý tộc đả bại và phải mò đến tận đây để cầu cứu tao thì hẳn là mày đã không giữ được cái đầu lạnh rồi.」

「E-m không muốn phải thừa nhận, nhưng anh nói đúng. Thằng nhãi đấy thật sự rất mạnh. Cứ như đang đánh với quân đội chính quy ấy!!」

「Rồi, sao cũng được. Nhân tiện, giờ thì mày đã mò đến đây rồi thì phải làm việc cho tao. CHO TAO, chứ không phải VỚI tao, nghe rõ chưa.」

「Ý anh là sao!?」

「Mày nghĩ mình vẫn còn ngang hàng với tao à? Mày, sếp của một nhóm nhỏ chưa tới một trăm đơn vị, hay tao, chỉ huy hẳn ba ngàn đơn vị kèm một cái pháo đài kiên cố?」

  Tên thủ lĩnh không tặc lưu vong kia từng có vị trí bá chủ khi còn làm việc dưới trướng gia tộc Razel, nhưng giờ thì gã đã mất đi phần đa lực lượng, cũng chính vì thế mà gã chẳng tài nào phủ quyết được tên sếp lớn kia.

「E-em hiểu rồi!!」

「Tốt」Tên sếp lớn nở nụ cười thoả mãn rồi hỏi.「Tiện thể, mày đụng phải tên quý tộc nào thế? Hẳn phải là mấy đứa vớ vẩn thôi, phải không?」

「Gia tộc nào đó được gọi là Banfield. Chính thằng nhãi có tên Liam đã khơi mào mọi chuyện. Theo thông tin thu thập được thì nó cũng chỉ là một tên nhãi ranh vớ vẩn mà thôi, nhưngー」

「Mày vừa mới bảo "Banfield" đấy à?!」

  Tên thủ lĩnh cứ nghĩ gã sẽ bị cười vào mặt vì thừa nhận rằng mình vừa bị một tên nhóc đả bại, nhưng tên sếp lớn và người của hắn lại có một phản ứng ngoài sức mong đợi. Tên sếp lớn run lên không ngừng, điếu thuốc điện tử rơi tuột khỏi khuôn miệng. 

  Tên sếp lớn đưa ngón tay chỉ thẳng mặt gã và hét lớn.「M-mày đang nói với tao rằng... mày đã đi kiếm chuyện với cái thằng Liam Sera Banfield đó hả!?」

  Tên sếp lớn đã sớm mất đi vẻ điềm tĩnh vốn có. Trên thực tế, hắn còn đang run sợ. Tên thủ lĩnh chẳng tài nào hiểu được lý do tại sao.「Hả, anh biết thằng đấy à?」

「Mày đang đùa với tao đấy à? Trên đời này làm gì có thằng Liam thứ hai!! Thằng đấy chính là kẻ đã quét sạch cả một băng Goaz đấy thằng ngu!! Mày chưa từng nghe qua chuyện đấy à?!」

  Khi nghe tên sếp lớn to tiếng, một vài tên không tặc có vũ trang ập vào phòng. Bị đám cận vệ bao vây, tên thủ lĩnh và người của gã càng trở nên bấn loạn. 

「N-này, thế này là có ý gì?」

「Mày kiếm chuyện với thợ săn không tặc=Liamーcái tên điên xem việc săn lùng không tặc như sứ mệnhーrồi mày còn cả gan mò đến tận cứ địa của tao!!」

  Tên sếp lớn giật lấy khẩu súng lục và nổ súng, bắn chết cái thằng ngu ngồi trên ghế. Trong cơn tức giận, hắn xả hết băng đạn súng lục. 

「Đều là lỗi của mày!! Là do mày cả đấy thằng ngu!!」

  Tên sếp lớn biết rất rõ Liam là kẻ như thế nào. Đấy là một tên quý tộc luôn truy cũng diệt tận lũ không tặc. 

  Sau khi giết hết đám lưu vong từ lãnh phận Razel thì một tên cấp dưới khác đã sọc thẳng vào phòng. Trong một thoáng, tên cấp dưới vừa tiến vào đã bị sốc trước khung cảnh bên trong phòng, song gã cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, rồi báo cáo. 

「Sếp, không xong rồi!! Phi hạm đội của gia tộc Exner cùng phi hạm đội của gia tộc B...B-Banfield đang trên đường tiến thẳng đến đây!!」

  Ngay khi nghe xong, sắc mặt của tên sếp lớn liền cắt không còn một giọt máu. Màn hình chính, chiếm trọn một bức tường bên trong căn phòng, chiếu lên tình hình ở bên ngoài. Trên màn hình là những Phi hạm có Gia ấn của gia tộc Banfield đang trên đường tiến thẳng đến đây.

「Mau liên lạc với bọn chúng. C-chúng ta sẽ đầu hàng.」

  Theo lệnh của tên sếp lớn, đám đàn em mau chóng sọc ra khỏi phòng để thực hiện mệnh lệnh. 

  Soái hạm thuộc gia tộc Banfield đã nhận được một yêu cầu kết nối từ lũ không tặc. Và nó là đầu hàng vô điều kiện. 

《Chúng tôi đầu hàngーxin hãy tha cho chúng tôi!! Chúng tôi vẫn chưa làm gì tổn hại đến các vị. Chúng tôi chẳng hề liên quan gì đến cái đám người đã bỏ trốn đến đây!!》

  Mặc cho bản thân là sếp của một băng không tặc đủ lớn để sở hữu riêng một Pháo đài, hắn vẫn ra sức cầu xin viên chỉ huy phi không hạm của Liam. Với việc Liam và Tia đã chuẩn bị xuất kích cùng Kị sĩ cơ giới cá nhân, quyền chỉ huy đã được bàn giao cho viên sĩ quan bên phía quân đội. 

  Viên chỉ huy an vị trên đài chỉ huy của Vár, thản nhiên nhấm nháp tách café trong lúc tiếp chuyện tên không tặc.「Ồ? Nghe vui tai nhỉ.」

  Rõ ràng là đám không tặc đang tuyệt vọng cố né tránh giao tranh. Chúng hiểu rõ rằng chẳng có tên không tặc nào còn toàn mạng sau khi đối đầu với phi hạm đội trực thuộc gia tộc Banfield. Một khi Phi hạm đội Banfield nhắm đến không tặc thì trận chiến sẽ chỉ kết thúc khi đám không tặc bị quét sạch. 

《Chúng tôi đã xử tử kẻ dám kiếm chuyện với các vị. Để chứng minh, tôi sẽ gửi thủ cấp của hắn đến đó ngay lập tức!! Tôi cũng sẽ giao hết kho báu mà mình đã tích trữ bấy lâu!! Nên xin các vị hãy rũ lòng thương hại mà tha cho!!》

  Khi nghe tới đây thì viên chỉ huy bật cười. Trong một thoáng, tên sếp đã ngỡ rằng yêu cầu đầu hàng đã được thông qua, nhưng...

「Dành mấy thứ vớ vẩn đấy cho riêng mình đi. Bọn ta thậm chí còn chẳng bận tâm đến cái đám đã bỏ chạy đến đây.., bọn ta vốn đến đây là để hỗ trợ viên Nam tước Exner. Ngươi đã quậy tưng lãnh phận của viên Nam tước trong từng đấy tời gian, ấy vậy mà giờ vẫn còn mặt dày cầu xin tha mạng hử?」

《H-hả?》

「Ngươi cũng biết bọn ta sẽ làm gì với những đám không tặc như ngươi nhỉ?」

《Nhưng chúng tôi đã đụng chạm gì đến các vị đâu!! Chúng tôi chưa từng bén mãn đến lãnh phận của gia tộc Banfield!! V-vậy nênー》

「Bọn ta sẽ không bao giờ thương lượng với bè lũ không tặc, kể cả khi nhà ngươi có giao nộp thủ cấp của kẻ thù thì kết quả vẫn là không. À nhân tiện, bọn ta thả tên đấy đi là có ý đồ cả đấy.., tóm lại là ngươi đen lắm mới bị tên đấy ám.」

《Hả?! C-chỉ với lý do đơn giản như thế mà các người ra tay với chúng tôi ư?!》

「Đúng là thế đấy. Đây là lệnh của Liam-sama.」

《M-mấy người nghiêm túc đấy à?! Mấy người nghĩ mình là ai? Ai cho các người cái quyền chơi đùa với mạng sống của kẻ khác như thế hả?!》

「Này, ta hỏi thật, bộ đám không tặc các ngươi có lập kịch bản từ trước à? Sao lần nào cũng nói những thứ tương tự không vậy, ta chán phải nghe thế lắm rồi. Nếu là Liam-sama thì ngài ấy sẽ bảo thế này『Lộ diện trước mặt ta là lỗi của các ngươi』. À thì ta cũng có chút cảm thông với lũ các ngươi, thật chẳng ngờ lại có đám dám kiếm chuyện với Liam-sama.」

  Tên sếp lớn há hốc mồm, đoạn chuẩn bị hét lớn thì viên chỉ huy đã ngắt liên lạc. Ông thở dài một hơi.「Quả là khó coi. Đối với những kẻ có chút bản lĩnh thì sẽ hơi phiền phức, nhưng thấy cái tên thủ lĩnh chỉ biết trốn chui trốn lũi trong pháo đài thì có hơi... Mà, âu cũng là điều dễ hiểu.」

  Kurt, nghe xong cuộc đàm thoại, gục đầu xuống, nắm tay xiết chặt đến mức các đốt ngón tay bắt đầu biến sắc.「Thật thảm hại, không ngờ trong lúc mình vắng mặt, gia tộc cùng thần dân lại bị lũ khốn đấy giày séo. Dù có ra sao, mình cũng tuyệt nhiên không bao giờ dung thứ.」Một phẫn uất trực cuốn lấy cậu.

  Có vẻ như đám không tặc ấy đã nghĩ rằng chúng có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn miễn là tránh xa lãnh phận của Liam. Chúng sẵn sàng đầu hàng mà chẳng hề bận tâm đến những tội ác mà mình đã từng gieo rắc cho gia tộc Exner trong suốt thời gian qua. 

  Viên chỉ huy của Liam đánh mắt nhìn qua với vẻ đồng cảm.「Kurt-sama, theo tôi thấy thì ngài rồi sẽ trở thành một vị quân chủ tốt. Ngài rất có tài năng.」

「Hi vọng là vậy.」

「Liam-sama đã gọi ngài là bạn. Như thế đã đủ chứng minh rồi, ngài nên tin tưởng vào bản thân mình hơn.」

  Song Kurt lại chẳng rõ liệu mối quan hệ giữa cả hai đã đạt đến mức đó hay chưa『Liệu mình thật sự có thể trở thành bạn của Liam? Liệu mình có thể sánh ngang với Liam sau từng đấy việc mà cậu ấy đã giang tay giúp đỡ?』

  Cậu lắc đầu để bộc bạch những hoài nghi.「Liam chẳng hề tin tưởng tôi đến mức đủ để gọi là bạn bè. Tôi dành phần lớn thời gian để học hỏi từ cậu ấy. Trong tương lai, tôi muốn trở thành một chân quý tộc, tựa như Liam.」

  Kurt noi theo Liam vì tinh thần kiên định, không bao giờ để cái xấu lộng hành. Dù mỏ cậu ta có hơi hỗn, song đối với Kurt mà nói thì Liam chính là hình mẫu quý tộc lý tưởng. 

  Viên chỉ huy mỉm cười. Đối với ông, cái cách Kurt tự chất vấn bản thân lại càng tôn lên những phẩm chất tốt đẹp của cậu.「Theo tôi thấy thì trong khoá tập học lần này, Liam-sama đã tìm thấy được một người bạn tuyệt vời. Tất cả chúng tôi đều rất vui khi nghe được chuyện này. Gửi ngài ấy đi như thế khiến chúng tôi lo lắng không thôi.., chúng tôi sợ rằng ngài ấy rồi sẽ học theo những quý tộc có giá trị quan lệch lạc, để rồi sai đường khuất lối.」

「Liam á? Không đời nào lại thế được. Mặc dù lưu lại gia tộc Razel, song cậu ấy vẫn luôn vững tin vào chính mình.」

「Vậy lại càng nhẹ lòng hơn. Sasuga Liam-sama. Mà, dù gì thì cái khuynh hướng lao đầu vào chiến địa của ngài ta cũng chẳng hề thay đổi...」Viên chỉ huy lắc đầu ngao ngán, trông có phần bất lực.「Được rồi, giờ thì bắt đầu trận chiến thôi nào.」

  Phi hạm đội khi nãy vẫn còn giữ nguyên vị trí thì nay đã tiến về phía trước, Kị sĩ cơ giới được triển khai từ đơn vị này đến đơn vị khác. 

  Bị phủ quyết yêu cầu đầu hàng, đám không tặc mau chóng liều mình phản công. Chiến dịch chiếm đóng pháo đài của kẻ địch đã chính thức bắt đầu. 

  Ngay khi xuất kích từ khoang chứa của Vár, chào đón tôi là một khung cảnh khác xa hoàn toàn so với lúc ở trên phi hạm. Liên quân đã sớm bao vây vệ tinh pháo đài, cái thứ đấy hiện đang pháo kích ra xung quanh bằng những khẩu pháo được thiết lập khắp bề mặt vệ tinh. Sóng năng lượng bắn về phía phe tôi, những mảnh rác đá cũng bay về hướng này. Bọn chúng thậm chí còn bắn cả các tiểu vệ tinh có đường kính bảy mét về hướng phe tôi. Tôi chẻ đôi một trong số đó bằng thanh kiếm laser trên tay Avid. 

「Sau cái gọi là tập huấn kia thì mình có vẻ như đã xuống trình rồi thì phải. Nếu ở nhà và sống theo nhịp độ vốn có thì có khi mình còn tiến bộ hơn nhiều.」

  Khó chịu thật, trong suốt khoá tập huấn, tôi không thể thoả sức tập luyện Nhất thiểm. Một khi trở về lãnh địa, mình phải vào lại khuôn phép mới được. 

  Cái bọn không tặc bên trong cứ địa kia thủ cực kỳ chắc, cứ như thể lũ nhím ấy.「Hừm, chiếm lĩnh công sự khó thật.」Tôi nhận ra bản thân đã mỉm cười. Mấy thử thách kiểu này tôi khoái lắm, trước lúc đi tập huấn, tôi đã chán phải đối phó với mấy con phi hạm rồi. 

  Chùm laser bắn thẳng vào Avid, song lớp giáp tích hợp trên bả vai đã tạo ra một lớp trường lực để chặn chúng lại. Chẳng một chùm tia năng lượng nào có đủ lực để xuyên thủng tấm chắn này. 

「Hm, mình có thể sọc thẳng vào đấy, nhưng mà...」Tôi định sẽ xông thẳng vào đấy, tiện đường thì xuyên thủng hàng phòng ngự của chúng trên đường đi luôn, song phần lại muốn đợi thêm một chút nữa để thưởng ngoạn màn công chiếm pháo đài, xom nó ra làm sao. 

『Liệu mình có nên tự thân làm hết hay là chỉ đứng đây mà quan sát thôi nhỉ?』Trong lúc tôi vẫn còn đang phân vân thì Kị sĩ cơ giới của Tia áp sát. 

《Liam-sama, chúng thần sẽ bắt đầu triển khai chiến dịch chiếm đóng pháo đài.》

「Ngươi đã vào tới bên trong rồi à?」

《Vâng ạ, hiện đang thực hiện đổ bộ ạ.》

  Hình như chiến lược của liên quân là gửi từng tốp nhỏ Kị sĩ cơ giới vào tiếp cận, rồi thực hiện đổ bộ với toán binh sĩ sử dụng bộ đồ gia cường để chiếm đóng pháo đài từ bên trong. 

「Đơn vị đấy có đủ không?」

《Tất nhiên là đủ ạ. Chúng thần đã vô hiệu hoá một vài hệ thống phòng thủ chính của chúng, nói là thế, nhưng đằng đó cũng là lãnh phận của kẻ địch, thời gian vẫn sẽ là yếu tố quyết định.》

「Ta muốn quan sát thêm. Ta nghĩ mình sẽ theo cùng luôn.」

《Ể? Liam-sama, đây chẳng phải việc ngài nên can dự đâu ạ.》

「Để xem, ta sẽ vào đó trước. Ta cùng Avid sẽ mở đường cho các ngươi.」

  Thế này thì một hòn đá trúng hai con nhạn『Tôi vừa có thể quan sát màn chiếm đóng pháo đài địch, vừa có thể tự mình xung kích.』

  Bên trong một bong ke chứa lính, nhóm binh sĩ thực hiện nhiệm vụ đổ bộ lên cứ điểm địch đang bận trên mình những bộ đồ gia cường trông cực kỳ cứng cáp, bọn họ đang phải bất an chờ đợi thời cơ xuất kích lên pháo đài địch. Viên chỉ huy đáng sợ của đơn vị này bật kính chắn trên mũ bảo hộ lên và hét lớn.「Vài phút nữa, chúng ta sẽ thực hiện đổ bộ!! Kẻ địch chắc hẳn sẽ cử ra rất nhiều chiến sĩ để đối ứng, nên phải đảm bảo các người là kẻ sống sót sau cuối!!」

  Chiếc bong ke này được tích hợp lớp giáp dày cộm, cùng với công nghệ nguỵ trang quang học, song cũng chẳng có gì đảm bảo rằng nó sẽ không bị bắn hạ. Kể cả có an toàn đổ bộ thành công thì vẫn phải đối mặt với quân lực của kẻ thù. Nhóm binh sĩ không khỏi lo lắng.

  Trong lúc viên sĩ quan giải thích mức độ cấp thiết của nhiệm vụ thì cô nhận được một tin cấp báo từ thiết bị đầu cuối. Đầu dây bên kia là Tia, viên sĩ quan ngay lập tức vào tư thế chào kiểu quân đội.「Vị đây cần gì ạ?」

《Nếu không thì ta đã chẳng cần phải liên lạc. Liam-sama đã quyết sẽ tự mình dẫn đầu đội đột kích. Hôm nay cô may mắn đấy.., bởi lẽ cô sẽ được chính Liam-sama, đích thân hộ tống tiến vào bên trong kia.》

「C-chuyện đó...」

《Đó đó cái gì. Mau chóng thu xếp lui ra sau Avid.》

  Sau khi Tia thông báo xong thì liền ngắt liên lạc, để lại viên nữ sĩ quan trong cơn lú. Ấy vậy, cũng chẳng mấy chốc cô đã lấy lại vẻ điềm tĩnh vốn có.., trước đây cô đã từng thực hiện chiến dịch đổ bộ lên tàu của một băng không tặc cùng với Liamーcái băng ấy là Goaz. 

「Các người nghe rồi đấy. Đích thân Liam-sama sẽ mở đường cho chúng ta tiến thẳng vào căn cứ địch. Tuyệt đối không được phép phạm lấy bất cứ sai lầm nào!!」

  Cùng với pháo đài, đám không tặc quyết định tử thủ. Chúng biết rõ gia tộc Banfield sẽ chẳng tha cho và yêu cầu đầu hàng cũng sẽ bị gạt bỏ. 

「Bằng bất cứ giá nào cũng phải cầm chân chúng lại!! Đừng để chúng tiến xa thêm nữa!!」

  Tên sếp lớn quát to, ra lệnh cho đám đàn em thông qua kênh liên lạc nội bộ, nhưng rồi một tên đàn em nọ quay sang và báo tin dữ. 

「K-kẻ định đang đột kích thẳng đến đây!! Hệ thống phòng thủ của chúng ta sẽ không thể chịu nổi cuộc đột kích này!!」

  Tên sếp lớn ngay lập tức truyền lệnh cho quân mình tiến đến vị trí bị ảnh thưởng và nói thêm.「Binh sĩ đồn trú trong những lô cốt hãy giữ nguyên vị trí, phòng trường hợp cuộc đột kích kia là nghi binh!! Khoảnh khắc chúng đặt chân vào bên trong thì ngay lập tức xả đạn, quét sạch tất cả!!」

  Liệu chúng còn có thể cầm cự được trong bao lâu? Nếu có thể cầm cự xuyên suốt vài tháng ròng thì có khi gia tộc Banfield sẽ hết kiên nhẫn và ra lệnh rút quân. Đấy là hi vọng giúp gã tiếp tục trận chiến. 

『Dù có thế nào thì cũng phải câu kéo cho bằng được. Chẳng còn lựa chọn nào khác nữa.』

  Với việc pháo đài bị phi hạm đội địch bao vây, bọn chúng đã chẳng còn đường nào để chạy nữa. Phi hạm đội của đám không tặc đang phải đối đầu trực diện với liên quân Banfield và Exner, song kẻ địch vẫn cày nát phi hạm của chúng trên từng bước tiến. Còn bao lâu nữa thì liên quân kia sẽ ập vào tận cửa?

「Nhanh đưa quân tiếp viện vào vị trí!!」

  Nếu chúng để lọt dù chỉ một đơn vị nhỏ nhất thì mọi thứ sẽ coi như chấm hết. Tên sếp lớn điên tiết ra lệnh, nhưng rồi...

「K-không có hiệu quả... bọn chúng vẫn cứ tiếp tục tiến quân!!」

  Tiếng gào thét thống thiết của gã đã vang vọng khắp phòng điều hành. 

「Cút, đừng hòng chắn lối ta đi!!!」

  Bên trong tạo tác bạch lam, Tia xuyên thủng địch thủ bẳng một thanh kiếm laser mỏng nhẹ và vặn nó một vòng. Động cơ đẩy phía sau cô tách ra, bộc phát, tạo nên khung cảnh tựa như một sứ thần. 

  Khi Tia xuyên thủng kẻ địch và rời đi, để lại một cái lỗ trên cơ thể chúng, không lâu sau thì chúng phát nổ. Khi bạch lam phục thù giả tăng tốc tiến về phía trước thì lại có nhiều cổ máy bộc phát hơn. 

  Bắt kịp cỗ máy đã từng né được đòn đâm của mình, Tia bất ngờ vồ lấy nó từ đằng sau. 

「Ái chà!! Bắt được rồi nhé!!」

  Đối với kẻ thù thì cái cỗ máy bạc lam kia trông chẳng khác nào ác quỷ. 

《X-xin hãy tha mạng!!》Tên không tặc bên trong cỗ máy bị tóm lập tức hét lớn. 

  Bên trong khoang thao khiển, Tia bật cười thành tiếng, lộ rõ vẻ lạnh lùng.「Chí ít thì lời cầu xin tha mạng của ngươi nghe cũng khá giải trí đấy.」

  Cô chẳng hề do dự mà đâm xuyên khoang thao khiển của hắn, và Kị sĩ cơ giới cũng vì thế mà ngừng hoạt động. Tia đá tên đấy đi chỗ khác và mau chóng đi tìm con mồi tiếp theo.

「Mẫu tạo tác mới này cũng không đến nỗi tệ.」Cô thì thầm khen ngợi.「Mình khá thích thứ này rồi đấy.」

  Những cỗ máy từ Công xưởng thứ III làm khá được việc khi triệt hạ tất cả những kẻ đã từng bao vây cô. Hiệu xuất đầu ra của thứ này cao hơn nhiều so với thứ mà cô đã từng thao khiển hồi còn được biết đến với Named: Kị cơ.  

  Hai tên cựu Kị sĩ áp sát và đồng thời tung đòn về phía cô. 

《Ngươi hẳn là chỉ huy cầm quân rồi!!》

《E rằng ngươi có hơi quá sức đối với ta!!》

  Hai tên trong có vẻ khó xơiーKị sĩ được tuỳ-tác thêm vung kiếm về phía Tiaーsong cô mau chóng gạt đòn đánh tới của một tên bằng tay trái, xuyên thanh liễu kiếm laser vào khoang thao khiển của tên còn lại. Rồi cô mau chóng đuổi theo cái tên mà mình đã đánh bay đi, chẻ nó làm hai nửa bằng lưỡi kiếm được tích hợp bên dưới phần chân của tạo tác. 

「Nếu muốn cản ta lại thì lũ các ngươi phải khá hơn thế này nhiều. Giờ thì để xem nào, nạn nhân tiếp theo là ai đây nhỉ? Ôi... bên kia trông được đấy.」

  Tia nhắm thẳng vào một phi không hạm của bọn không tặc. Cô nhấn ga, gia tốc thẳng về hướng đó, né hết tất cả các đòn pháo kích của địch thủ. Khi đã tiếp cận, cô xuyên thẳng thanh liễu kiếm vào đài chỉ huy của nó. 

  Trước cả khi có thời gian để la hét, những gã trên đài chỉ huy đã bị vụ nổ nuốt gọn. Với việc trung tâm điều khiển đã bị hạ, con tàu ngay lập tức dừng mọi hoạt động. Tia đổi sang khẩu súng cầm tay, và thổi bay những gì còn sót lại. Trả phần còn sót lại cho Pháo đài địch, xong xuôi thì cô kiểm tra bẳng điểm. 

 「Ba mươi Kị sĩ và sáu phi không hạm. Vẫn chưa đủ.」

  Mặc cho đã tự mình hạ gục rất nhiều địch thủ, song cô vẫn chưa đủ thoã mãn. Hơn nữa, có một người vẫn vượt trội hơn cô hoàn toànーvà người đó tất nhiên là Liam-sama. 

  Kế bên danh xưng Liam, người đang dẫn đầu bảng K/A. Tia tiếp tục tiến bước để có thể chiêm ngưỡng khung cảnh Liam-sama huỷ diệt mọi thứ trong tầm mắt. Avid sử dụng song kiếm, vung kiếm huỷ diệt từng địch thủ một. Cỗ máy vung một bên kiếm theo hình vòng cung, và rồi một vài tên Kị sĩ trong tầm kiếm phát nổ ngay lập tức, tạo thành một chuỗi các vụ nổ liên hoàn. 

 《Bơi hết con mẹ nó vào đây!!》

  Tia có thể nghe thấy tiếng cười sảng khoái của Liam-sama vang dội mỗi khi bảng điểm nhảy số. Cô run lên, mặt đỏ như gấc.「Quả là tuyệt vời mà. Mình không thể để bị bỏ lại phía sau được!!」

  Đưa mắt tìm kiếm con mồi tiếp theo, Kị cơ ngay lập tức lao vào trận chiến. 

「Đây rồi!!」

  Chúng tôi đã đặt chân tới chỗ trông như cửa chính của Pháo đài, mặc dù nó được nguy trang tinh vi bằng đá tảng. 

「Chỗ này trông khá ổn để thông chốt đấy.」

  Tôi cắt cánh cửa sập bằng thanh kiếm laser trên tay Avid, cánh cửa bỗng chốc hoá đỏ và dần tan chảy. Khi nó đã thông, thì cánh cửa sập sau đó bay ra ngoài không gian, với điều này thì hẳn bên trong vệ tinh tự nhiên này không có trọng lực. Giờ thì đã thấy phía bên trongーmột phi không hạm đang chỉa họng pháo vào mặt tôi. 

  Ngay khi cánh cửa sập bị triệt hạ, pháo chính của con tàu ngay lập tức nả đạn. Mà cũng không hẳn là đạn, mà là một chùm tia năng lượng. Lực pháo mạnh đến nỗi đủ sức đẩy lùi Avid. Song tôi vẫn nhấn ga gia tốc, rồi Avid vẫn cứ thế tiến lên, mặc cho đang bị pháo kích. Cảnh tượng Avid từ từ tiến lên chắc hẳn phải trông cực kỳ đáng sợ.

 「Tên Kị sĩ cơ giới kia quá mạnh!! Nếu không định làm gì thì đi tong cả bọn đấy!!」

  Phi không hạm của bọn không tặc được cố định bên trong Pháo đài bằng một sợi cáp, khiến cho năng lượng đầu ra của pháo chính trở nên đáng sợ hơn gấp nhiều lần và vẫn đang tiếp tục xả năng lượng về phía này. Năng lượng đầu ra đã vượt quá giới hạn của khẩu pháo, họng pháo bắt đầu hoá đỏ và tan chảy. Do được cường hoá chung cách, các họng pháo năng lượng khác cũng dần bị hoá lỏng, tia lửa bắn tứ tung khi kim loại quá nhiệt. 

  Khi Avid tiếp cận được phi không hạm, tôi đưa tay tóm lấy thân tàu.「Bắt được rồi nhé!!」

  Theo lệnh tôi, những ma pháp trận dần hình thành từ phía sau Avid, trôi nổi trên không trung, những họng súng trồi ra, khai hoả vào con tàu và đám Kị sị cơ giới đã sớm bao vây tôi bên trong khoang chứa của địch. Ngay lập tức, khoang chứa bị nhấn chìm bởi các vụ nổ. 

  Thế là đã dọn xong cổng vào, song tôi không khỏi thắc mắc rằng liệu mình đã có hơi quá tay chăng. Dư chấn từ sự vụ ban nãy đã khiến cho nơi này trở nên chao đảo. 

「Lần này có hơi thất thu. Lần sau phải gọn gàng hơn mới được.」

  Quay người lại khi vụ nổ tắt ngủm thì thấy nhóm Kị sĩ hộ tống cùng một nhóm nhỏ bong ke chứa quân tiếp cận khoang chứa. Một trong những Kị sĩーkhông phải con mắm Tia đâuーlên tiếng ca ngợi thông qua kênh liên lạc nội bộ. 

《Quả là tuyệt vời, không hổ là Liam-sama!! Giờ thì chúng thần sẽ bắt đầu chiến dịch đổ bộ lên pháo đài địch ạ!!》

 「Bọn này chả là gì đối với ta. Mà con ả Tia đâu rồi?」

《Christiana-sama vẫn đang còn chiến đấu ngoài kia ạ.》

「Hm... Thế cũng được, chắc vậy.」

  Cổng chính của Pháo đài đủ rộng để phi không hạm và Kị sĩ cơ giới ra vô thoải mái, nên Avid đi vào cũng chẳng thành vấn đề. Tôi tiến vào sâu hơn nữa và sớm chạm trán một hàng phi không hạm cùng các cỗ máy khác đang phục sẵn. Ngay khi đám phi hạm ấy xác định được tôi thì chúng liền báo hiệu cho nhau.「Mày tới số rồi. Khai hoả!!」

  Đám Kị sĩ cơ giới chỉa súng, còn phi không hạm thì chỉa pháo về phía này. Tất cả đều được kết nối với Pháo đài thông qua một sợi cáp, chúng có thể nả pháo cho đến khi quá nhiệt, song lần này tôi lại chả muốn phí thời gian như lần trước. 

「Xin lỗi nhé, lần này ta không định chơi đồ hàng với lũ các ngươi đâu. Avid, làm đi.」

  Chiếc đại khiên tích hợp trên bả vai Avid đẩy về phía trước, trường lực xung quanh tôi trở nên khủng bố hơn. Lấy Avid làm trọng tâm, trường lực ngày một mở rộng. 

  Đám không tặc hình như vẫn còn chưa ngộ ra ý định của tôi thì phải. 

《Đừng có mơ đến chuyện che chắn cho đồng minh chỉ bằng cách mở rộng lá chắn!! Con Kị sĩ cơ giới kia sẽーHả-HẢ?!》

  Lá chắn trường lực được thiết kế để chặn pháo kích, nhưng nếu nó cứ tiếp tục được mở rộng thì khi đến một ngưỡng nhất định, nó sẽ đè bẹp khí giới của bè lũ không tặc. Trường lực mở rộng theo hình cầu, tạo thành một cái máy ép theo đúng nghĩa đen. Đám không tặc trước mặt ngay lập tức bị ép tới chết, dư chấn từ vụ nổ một lần nữa làm rung chuyển Pháo đài. 

「Thế này thì cũng hơi quá nhỉ? Tiếp đến nên làm gì đây.」

  Nhóm đồng minh phía sau may mắn thay vẫn chưa bị thương, song tôi vẫn phải khắc cốt ghi tâm rằng Avid đã vượt ngoài quy chuẩn, không thể cứ tiếp tục như vậy được. Cũng giống như Nhất thiểm phái, một khi đã dùng thì rất khó nương tay. 

  Trong lúc tôi tiếp tục tiến lên, nhóm bong ke tải lính phía sau bắt đầu thả lính, nhóm này sẽ chia ra để chiếm quyền kiểm soát Pháo đài địch. 

  Tôi vẫn tiến về phía trước cho đến khi đặt chân đến lõi của Pháo đài.., một căn phòng vô cùng rộng rãi. 

  Đây là bãi đáp, bảo trì và tiếp nhiên liệu của phi không hạm à? Tại đây giờ chỉ còn sót lại vài chiếc phi không hạm, trong khi phần đa đã được huy động để ứng chiến với phe tôi. Phía trên và phía dưới căn phòng chẳng có gì cả.., nơi đây là một cột trụ khủng lồ thẳng đứng được tích hợp bên trong những bức tường đá. Một trong những công trình tại đây là một cầu tàu khủng lồ nhô ra khỏi bức tường, tại đó một vài phi không hạm neo đậu phía bên trên và bên dưới chúng tôi. Thú thật, cấu trúc nơi này trông cứ như một xiên thịt nướng khủng lồ ấy.

  Một nhóm nhỏ tạo tác theo sau Avid tiến vào căn phòng rộng lớn này. Rồi đột nhiên, cánh cửa phía sau bất chợt đóng sầm lại, nhốt tất cả ở bên trong. 

《Liam-sama, mau lùi lại!!》

  Nhóm Kị sĩ hộ tống ngay lập tức bước lên phía trước để che chắn cho Avid khi nhóm Kị sĩ của đám không tặc nhảy ra từ chỗ ẩn núp. Nhóm Kị sĩ này gồm những loại dạng tầm tiểu, được tuỳ-tác trông kỳ lạ vô cùng.

「Phục kích?」

《Bọn tao chờ chúng mày cũng lâu rồi.》Tên chỉ huy nhóm Kị sĩ cơ động này lên tiếng, ra là một tên cựu Kị sĩ. Tên kia hẳn phải là một đối thủ khá cứng cựa đấy.《Bên trong không gian Pháo đài chật hẹp thế này, tạo tác tầm tiểu sẽ có độ cơ động cao hơn cả. Con quái vật như nhà ngươi sẽ bị giới hạn đi đáng kể!!》

  Chắc là tên này đang nghĩ Avid, một tạo tác với quy mô khủng bố, sẽ bị hạn chế đáng kể bên trong khu vực này. Cái đám phục binh này chỉ toàn dạng tiểu, chắc là tên này cũng có chuyên môn đấy. Cái đám tiểu Kị sĩ, với cơ thể hình tròn, được chuyên chế cho việc chiến đấu trong không gian hẹp. Thông thường, bị phục binh kiểu này sẽ khá là nguy hiểm đấy, nhưng đấy là với bình thường thôi. 

  Tôi lên tiếng, ra lệnh cho người của mình.「Hm, ta có thể tự mình hạ gục bọn chúng, nhưng thôi... để xem mấy người có thể làm gì nào.」

《Rõ!!》

  Nhóm Kị sĩ cơ động đứng chắn trước mặt tôi gương súng lên và lao về phía trước. Và cứ thế, cuộc đối ứng chính thức bắt đầu. 

「Hahahaa!! Hạ hết bọn chúng đi!! Đừng để sót bất cứ tên nào!!」

  Đây là cơ hội hoàn hảo để quan sát hiệu năng của Kị sĩ cơ giới xuất xưởng từ Công xưởng thứ III. 

  Một trong những thao khiển viên của phe Banfield là ứng cử viên Kị sĩ. Anh ta vẫn còn trẻ, song lại nuôi râu để trông như một viên chỉ huy chính chắn hơn. Anh ta run lên trong vui sướng vì cuối cùng cũng đã có được cơ hội thể hiện kỹ năng. 

『Mình thực sự rất ngưỡng mộ cách Liam-sama tả xung hủ đột, dẹp hết những thứ dám cản đường ngài ấy. Song nếu cứ núp sau bóng lưng ngài ấy suốt như thế này, Đội (đơn vị) sẽ nghĩ mình là một tên hèn nhát mất.』

  Cảnh tượng Liam tả xung hủ đột đã để lại cho những người phía sau ấn tượng vô cùng lớn. Kể cả những nam Kị sĩ cũng phải ngã mũ thán phục, tự hào không thôi khi được theo bước vị Lãnh chúa trẻ tuổi. 

『Chà, đến lúc làm việc rồi.』

  Được vị Lãnh chúa bảo vệ suốt thì sao dám tự nhận là chiến sĩ, và vị chỉ huy trẻ không khỏi vui thích khi được xung trận. 

  Thông qua kênh liên lạc nội bộ, anh ta hét lớn.「Nghe thấy Liam-sama nói rồi đấy!! Hãy chứng mình bản thân mình với ngài ấy đi!!」

《Sir, yes, Sir!!!》Đội của anh ta đồng thanh trả lời. 

  Viên Kị sĩ chỉ huy tuốt kiếm ra từ tấm khiên tích hợp và lập tức rút ngắn khoảng cách, rồi vung kiếm xuống. 

  Phe địch, tất cả lôi hai khẩu súng máy bán tự động có gắn lưỡi rìu tích hợp dưới nòng súng (?). Đám không tặc được trang bị vũ khí chiến đấu tầm gần với hoả lực tầm xa. Bọn chúng cực kỳ cơ động bên trong gian phòng kỳ lạ này, khiến những Kị sĩ tầm trung khó lòng bắt kịp. Tuy nhiên, tạo tác của Liam-sama lại kinh dị hơn nhiều. 

  Viên Kị sĩ trẻ tuổi tự nhủ.「Nếu là loại cổ lỗ sỉ thì hẳn phải chật vật lắm, song nếu là mẫu hiện đại như này thì chúng bay chỉ là loại cóc ké. Đến lúc đi gặp Jesus rồi.」

  Anh vung kiếm xuống, chém xuyên con Kị sĩ có lớp giáp dầy cộm kia, nhát chém cắt đôi khoang thao khiển. Cỗ máy ngay lập tức bất động, rồi viên Kị sĩ vung chân, đá bay nó sang một bên. 

  Đám không tặc nhanh chóng tập hợp lại, gửi vài tên đến chỗ viên chỉ huy, song Đội của anh ta mau chóng bắn hạ tất cả. Anh nghe thấy một tên không tặc lúng túng hét toáng lên trên kênh liên lạc chung. 

《T-thế đéo nào mà bọn mày lại có thể xuyên qua lớp giáp này chứ? Đây là mẫu tuỳ-tác đấy!!》

  Có vẻ như đám không tặc này được độ giáp dầy hơn thông thường thì phải... hả, thật luôn. 

  Viên chỉ huy nâng tấm khiên bên tay trái lên và hướng phần chỉa ở đỉnh khiên về phía kẻ địch. Rồi khi anh nhảy về phía Kị sĩ địch, phần đỉnh khiên phát sáng, phóng sóng năng lượng xuyên thủng kẻ xấu số. Tên Kị sĩ dính đòn rỉ dầu ra khắp nơi, như thể đang rỉ máu, do môi trường vô trọng mà những hạt dầu cô động lại, rồi trôi nổi khắp nơi. 

  Viên chỉ huy đánh tiếng với kẻ đã chết rằng.「À quên nói, đơn vị của bọn ta cũng thuộc dạng đặc-tác.」

  Khi Kị sĩ địch bị hạ gục hết kẻ này đến kẻ khác, một vài kẻ đã bắt đầu quay đầu tháo chạy, song cũng sớm bị bắn hạ. Chủng loại Kị sĩ sản xuất hàng loạt của Công xưởng chế tác vũ khí thứ III tỏ ra áp đảo hoàn toàn đám tuỳ-tác của lũ không tặc kia. 

  Bên trong phòng điều hành, thông qua màn hình chính, tên sếp lớn đã chứng kiến toàn bộ màn thảm sát một chiều của quân đội Banfield. Trên đường di chuyển, đội quân tinh nhuệ kia quét sạch mọi chướng ngại cản đường. Tạo tác của cả hai phe đều thuộc dạng tuỳ-tác, nên trình Thao khiển viên sẽ là yếu tố kiên quyết định đoạt trận chiến. 

  Toàn bộ không tặc trong phòng điều hành đều phải rùng mình trước cảnh tượng đáng sợ kia. Những bong ke chở lính liên tục được phóng xuất từ phi không hạm thuộc chuyên chế của gia tộc Banfield, còn bên ngoài trận địa thì quân lực của Banfield đang đàn áp tất cả. Hệ thống phòng thủ của Pháo đài đang bị triệt tiêu hết cái này đến cái khác, chúng thậm chí còn chẳng thể câu giờ như đã định. 

「Sếp!!」một tên không tặc nọ hét lớn.「Binh sĩ của kẻ địch đang hướng thẳng đến chỗ này!!」

  Tên sếp lớn kiểu tra màn hình camera an ninh thì thấy một toán lính với vũ trang khí giới hiện đại dành cho việc đổ bộ đang di chuyển dọc hành lang, trên đường di, chúng chém gục bất cứ tên không tặc nào dám cản đường. Chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi bọn chúng đặt chân đến đây. 

  Hắn đánh mắt nhìn lên trần, rồi bật cười như điên dại.「Hahaahahaaaaaa!! Tuyệt con mẹ nó vời luôn!!」

「Sếp!!」

「Đến lúc đốt pháo hoa rồi!! Nếu đây là hồi kết của chúng ta thì ta sẽ tự huỷ và kéo theo toàn bộ phi hạm đội của cái đám súc sinh Banfield kia!!」

  Đám không tặc còn lại ôm đầu như thể đang cố chối bỏ thực tại. Chẳng còn chỗ nào để trốn. Nếu để bị bắt, giết hay tra tấn thì chúng chẳng thà tự bộc phá bản thân còn hơn, đặc biệt là khi còn có thể kéo theo kẻ thù xuống mồ với mình. 

  Tên sếp lớn mau chóng rời khỏi phòng điều hành, mang theo mastercard. Hắn tiến đến mật thất dẫn đến phòng chứa một thiết bị khủng lồ. 

「Để rồi xem hậu quả khi dám kiếm chuyện với bọn ta. Nếu chịu thoả thuận với bọn ta thì các ngươi đã không phải chết rồi.」

  Hắn mau chóng tích hợp mastercard vào trong cỗ máy khủng lồ kia và kích hoạt nó. Khi bắt đầu đếm ngược, hắn gằn giọng.「Cùng nhau chơi pháo hoa nào!!」

  Cánh của của phòng ẩn đã đóng kín vào khoá chặt, và cũng chẳng phải thứ dễ mở. Vận mệnh đang đếm ngược. 

  Thông qua thiết bị đầu cuối, hắn mở kênh liên lạc với gia tộc Banfield.「Yo!! Ngươi nghe thấy ta chứ, Thợ săn không tặc, Liam?」

  Chẳng có hồi đáp, song tên sếp lớn vẫn tiếp tục, phòng trường hợp bọn chúng đang nghe.「Pháo đài này là hàng của quân đội chính quy Đế chế từ vài trăm năm trước. Chúng đã khai thác xong tài nguyên và vứt bỏ nó, song vẫn để lại một cơ sở quân sự khá ấn tượng đấy, nên bọn ta đã trưng dụng.」Hắn dùng đốt tay gõ vào thứ thiết bị phía sau mình.「Đây là một quả bom đủ sức thổi bay nơi này thành từng mảnh, và quét sạch những vùng lân cận. Ta chẳng rõ mã hiệu của thứ này là gì, tại sao nó lại ở đây và ở đây với mục đích gì. Song ta đảm bảo về uy lực đầu ra.」

  Tập tài liệu bị bỏ lại trong Pháo đài đã đủ để hắn khẳng định chuyện gì sẽ xảy ra nếu quả bom được kích hoạt, và việc thiết bị phản hồi cho thấy nó vẫn đang trong tình trạng hoàn hảo. Hắn chẳng rõ tại sao pháo đài này lại chứa một quả bom, song hắn đã quyết tất tay, nên sẽ chơi cho đến cùng. 

「Tệ quá nhể. Nếu mà ngươi để yên cho bọn ta thì đã chẳng phải lâm vào hoàn cảnh này rồi!!」

  Trong khi tên sếp lớn vẫn còn đang tiếp tục khiêu khích đối phương thì một tên nhóc đã xuất hiện trên màn hình thiết bị đầu cuối và... 

《Nhà ngươi chỉ định nói thế thôi à?》

「Hả!! Ngươiー」

《Đủ rồi đấy, có nút Skip không. Im mẹ mồm đi. Cuối game rồi, nên bọn bay chỉ đang cố tự huỷ thôi chứ gì. Nếu đã định làm thế thì sao không im lặng mà thực hiện? Bộ mày bị dở người à? Tất nhiên là ta vẫn còn sống thôi, nhưng...》

  Tên sếp lớn khịt mũi, tỏ vẻ kinh thường, hắn nghĩ rằng tên nhóc này chỉ đang cố tỏ vẻ uy dũng.「Không cần phải ra vẻ cứng cỏi đâu nhãi ranhーmày tới số rồi!!」

《Hả, đang mơ đấy à... Mả bố mày, chuẩn bị tinh thần đi.》

  Cái tên mà bọn không tặc gọi là "sếp" trong đoạn tin mà phe tôi đã nhận được, rõ ràng đang cố tự huỷ. Thông số năng lượng bên trong Pháo đài đột nhiên tăng vọt, nhóm binh sĩ xung quanh bắt đầu lo lắng cho an nguy của tôi, cố đưa tôi rời khỏi nơi này. Đấy cũng là khi tên sếp mở kênh liên lạc và bảo rằng hắn đã kích hoạt quả bom, thứ có thể huỷ diệt vệ tinh tài nguyên, và phi hạm đội xung quanh. Nên đây hẳn là cách hắn muốn quét sạch phe tôiーbằng cách tự huỷ á?

「Đây là đối sách tốt nhất mà ngươi có thể nghĩ ra à? Nếu là ta, ta sẽ im ỉm kích hoạt quả bom. Nà, mọi chuyện đã kết thúc ngay khi ngươi bị dồn đến đường cùng và phải kích hoạt cái thứ đấy rồi.」

  Nếu ngươi đã lâm vào tình thế như vậy thì đã bị chiếu tướng rồi. Một tên ác nhân thực thụ sẽ luôn chuẩn bị đối sách gì đó trước khi lâm vào hoàn cảnh đấy. 

  Nias, người đã sớm phân tích sự gia tăng thông số năng lượng, xuất hiện theo dạng ảnh ba chiều trên khoang thao khiển của tôi. 

《Liam-sama, chúng tôi đã hoàn tất công cuộc phân tích. Ngài có thể an toàn phá huỷ thiết bị trước khi chuỗi phản ứng hạt hoàn tất và đi vào hoạt động. Nhưng ngài phải nhanh lên, vì nếu thứ đó quá tải thì sẽ tái hiện một vụ nổ siêu tân tinh thu nhỏ đấy ạ!!》

『Ra là không phải kỹ sư rởm.』

「Gửi ta địa điểm cụ thể của thứ thiết bị kia.」

《Tôi đã gửi rồi ạ.》

「Ồ... cô đúng là giỏi thật.」

《Này nhé!! Tôi lúc nào mà chẳng giỏi chứ!!》

  Nias phồng má khó chịu, ngắt liên lạc trước cả khi tôi kịp trả lời.『Hừ, nếu là đứa khác thì ta đã mang ra thử kiếm với Nhất thiểm trảm kích rồi!!』

「Thôi, bỏ đi. Kết thúc mọi chuyện thôi nào Avid.」

  Đôi mắt Avid rực sáng. Khi tôi hướng thẳng đến địa điểm mà Nias đã đánh dấu trên màn ảnh, một ma pháp trận khủng lồ được triển khai phía sau Avid. Một họng pháo quá cỡ, thứ đủ tiêu chuẩn để tích hợp lên phi không hạm như một loại vũ khí chính, chồi ra từ ma pháp trận. Avid với tay trái ra sau, chộp lấy món vũ khí, kéo nó ra khỏi cổng ma pháp đang ánh lên tia lửa. 

  Thứ vũ khí này là sản phẩm của khoa học kết hợp ma pháp, uy lực thì khỏi phải bàn, song lại không được ổn định cho lắm. Nhắm vào mấy thứ di chuyển thì chịu, món này vốn được thiết kế để huỷ diệt những thứ cố định. Cho tới thời điểm này, đây là lần đầu tiên tôi sử dụng tới thứ này, bởi vì kiểm soát được nó là cả một vấn đề. 

  Một chất giọng điện tử vang lên bên trong khoang thao khiển. 《Toạ độ, phạm vi đã thiết lập. Lock on. System all green. Ready to Fire.》

TN: Toạ độ, phạm vi đã xác định. Khoá mục tiêu. Hệ thống đồng bộ. Sẵn sàng khai hoả. 

  Avid giữ khẩu pháo khủng lồ vào thế sẵn sàng, khuỵ gối xuống, nhắm thẳng vào bức tường chỗ hành lang. Bên kia là phòng ẩn, nơi tên sếp đang ẩn mình. 

「Xin lỗi nhé, nhưng hôm nay chỉ có mỗi ngươi là kẻ duy nhất ở đây sẽ hoá thành cám cò thôi.」

  Tôi gạt cò khai hoả được tích hợp trên thân khẩu pháo, và một chuỗi các ma pháp trận cỡ nhỏ bắt đầu triển khai dọc thân pháoーthực ra là cả trăm cáiーcấu thành một đại ma pháp trận. Rồi một sóng năng lượng vặn xoắn thoát ra khỏi nòng súng, xuyên qua bức tường phía trước, và biến mất. 

  Ấy vậy mà khi hạ khẩu pháo xuống thì tôi cảm thấy có hơi hụt hẫng. Khi khai hoả, nó chẳng nổ kiểu *bùm* mẹ gì hết, không phản chấn, trên bức tường còn chẳng có cái lỗ nào. Sóng ma lực đã làm nguội nó trước cả khi kịp quá nhiệt. Khá là nhàm chán, thật đấy, kiểu như tôi chưa từng khai hoả một siêu khí tài cấp chiến lược nào ấy. Nhưng đấy là cho đến khi...

  Khi tên sếp lớn đứng trước thiết bị tự huỷ, quan sát nó chậm rãi đếm ngược cho đến khi quét sạch tất cả, hắn không khỏi sợ hãi mà run lên. Hắn tự nhủ với bản thân, cố giữ cho sự sợ hãi kia không chuyển hoá thành cơn hoảng loạn. Không phải là để ra vẻ, mà là để tự lừa chính bản thân. 

「Tao sẽ thổi bay lũ chúng mày đến cấp độ nguyên tử. Gia tộc Banfield và cả cái thằng được gọi là Thợ săn không tặc=Liam kia nữa!! Nếu mình có thể xoá sổ nó khỏi dòng lịch sử thì có khi tên tuổi mình còn được lưu danh, cũng chẳng chừng?」

  Nhưng rồi, ngay lúc đó, tên sếp lớn đánh mắt nhìn lên thì thấy một đại ma pháp trận bỗng xuất hiện từ bức tường phía trên đầu. Một vật thể hình trụ xuất hiện từ trung tâm ma pháp trận và lao thẳng về phía hắn. 

  Lúc tên sếp nhận ra thì đã quá muộn, chẳng kịp bỏ chạy nữa rồi. Vật thể kim loại kia lao thẳng về phía hắn, nghiền nát cơ thể, trước cả khi hắn kịp cảm nhận nỗi đau. 

  Trước cả khi vũ khí bí mật của tên sếp kịp hoàn tất chuỗi phản ứng và phát nổ thì thứ vật thể mà Liam bắn tới đã bộc phát thay, vụ nổ thổi tung mọi thứ bên trong căn phòng. 

「」「」「」「」「」「」「」「」

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận