Việc xâm nhập vào tòa lâu đài đá sừng sững giữa vương đô diễn ra suôn sẻ đến ngạc nhiên. Chúng tôi đã nắm rõ cấu trúc của lâu đài, thậm chí cả lịch trình tuần tra, nên cuối cùng đã thành công tiến về phía khu vực dưới lòng đất mà không gặp chút trở ngại nào.
Trên hết, kỹ năng của Kano quả thực rất hữu ích. Đặc biệt, khả năng của kỹ năng『Dạ hành』thật đáng kinh ngạc. Một khi kích hoạt, kỹ năng này khiến cho cả nhóm trở nên tàng hình, một kỹ năng ẩn nấp đảm bảo rằng ngay cả các thánh hiệp sĩ cũng không thể phát hiện ra chúng tôi nếu chẳng may có chạm mặt.
Tuy nhiên, điều khiến tôi ngạc nhiên là Kano lại hoàn toàn chẳng biết gì đến sự tồn tại của kỹ năng này.
“Em có thể làm được việc như thế này sao?”
Kano, trong trạng thái tàng hình nhờ sử dụng kỹ năng của chính mình, kinh ngạc thốt lên.
“Từ bao giờ mà em có thể sử dụng khả năng này vậy?”
“Không, không, từ lúc gặp em, đáng lẽ em đã học được kỹ năng này rồi chứ?”
Nhờ『Vua dị giáo』, tôi có thể thẩm định kỹ năng của những kẻ dị giáo thề trung thành với mình. Ngay từ lần đầu gặp nhau, trên đầu Kano đã hiển thị hàng loạt kỹ năng giống như bây giờ rồi.
Kano Rainwood
Chủng tộc: Elf
Kỹ năng dị giáo:『Đạo tặc mắt diều hâu』
Kỹ năng phụ:『Trinh sát』『Ninja』『Bẻ khóa』
Kỹ năng ẩn:『Dạ hành』『Ninh thanh』
(T/N: Tên các kỹ năng đã được giải thích tại chương 8)
Có vẻ như các kỹ năng ẩn là những khả năng mà chính chủ nhân của nó cũng không biết đến, và chỉ qua thẩm định, họ mới có thể sử dụng được.
“Nếu sử dụng『Ninh thanh』, có vẻ như tiếng nói chuyện của chúng ta cũng không bị người xung quanh nghe thấy. Em hóa ra cũng hữu dụng đấy chứ!” [note72665]
“Đúng thế! Cứ theo kế hoạch ban đầu thì chúng ta cần phải cướp lấy bộ giáp của thánh hiệp sĩ, nhưng với kỹ năng của em, chúng ta có thể tiến thẳng đến thánh tích luôn.”
Cho đến bây giờ, nhờ việc tránh được lịch trình tuần tra, chúng tôi chỉ mới bắt gặp có một vài thánh hiệp sĩ. Nếu cứ tiếp tục như thế này, từ tầng hầm đầu tiên nơi chúng tôi đang đứng, sẽ có thể nhanh chóng di chuyển xuống hầm thứ ba nơi thánh tích được cất giữ, và cơ hội thành công của nhiệm vụ sẽ tăng lên.
Xuống đến tầng thứ hai, xung quanh chúng tôi trở nên tối tăm hơn nữa.
Lâu đài đá, đúng như tên gọi, được xây lên từ những khối đá to lớn. Chuyện kể rằng từ hàng trăm năm trước, vô số người lùn đã tỉ mỉ đục đẽo một ngọn núi đá khổng lồ để tạo nên nguyên mẫu của lâu đài hiện tại. Ở các tầng trên, nơi hoàng tộc sinh sống, là một công trình lộng lẫy như tác phẩm nghệ thuật, nhưng càng xuống sâu dưới lòng đất, nơi đây chẳng khác gì một cái hang động. Chúng tôi bắt đầu đi học hành lang, men theo ánh sáng leo lắt của những ngọn đuốc được treo trên tường, cảm giác hồi hộp như thể sắp có quái vật xuất hiện.
Khi đang vội vã bước đi trên con đường tối tăm, giọng Kano bỗng vang lên trong đầu tôi.
“Dừng lại, có người đang đến.”
Đúng như lời em ấy, từ trong bóng tối, một thánh hiệp sĩ đang cầm đuốc tiến đến, tiếng giày vang lên lộp cộp. Anh ta dường như không nhận ra sự hiện diện của chúng tôi, cứ thế đi thẳng qua.
Tôi tự hỏi rằng liệu lịch trình tuần tra từ thời tôi còn ở đây đã thay đổi chăng, rồi tiếp tục bước đi. Nhưng ngay sau đó, một hiệp sĩ khác lại đi ngang qua chúng tôi.
Kano, thông qua『Ninh thanh』, lên tiếng.
“Đúng là càng gần thánh tích, số lượng canh gác lại tăng lên nhỉ.”
“Không, thánh tích đó tuy có giá trị lịch sử, nhưng không được hoàng gia xem trọng lắm đâu, nên bình thường việc canh gác cũng không quá nghiêm ngặt.”
“Ý anh là sao?”
“Hình như kể từ ban nãy, chế độ canh gác đã thay đổi rồi.”
Lâu đài đá này được bố trí vô số cảm biến ma thuật. Có lẽ là, không biết từ khi nào, việc xâm nhập của chúng tôi đã bị các cảm biến phát hiện, khiến số lượng thánh hiệp sĩ tuần tra được tăng cường. Tuy nhiên, chuyện này cũng đã nằm trong tính toán.
“Hiện tại, có vẻ như chỉ có các hiệp sĩ cấp thấp được điều động thôi, nên kỹ năng của Kano sẽ không bị phát hiện. Nhưng nếu chẳng may, các hiệp sĩ cấp cao như Cecil dẫn quân xuống dưới này, thì chúng ta sẽ gặp rắc rối to đấy. Nhưng mà thường thì chuyện đấy sẽ không xảy ra đâu.”
“Nếu chẳng may Cecil-sama thực sự xuống đây thì sao?”
“Quá rõ ràng, nhiệm vụ của chúng ta sẽ thất bại hoàn toàn. Chắc chắn chúng ta sẽ bị bắt và đưa ra tòa án dị giáo. Tuy nhiên, Cecil không đời nào làm mấy công việc vặt vãnh như là bắt trộm đâu, nên cứ yên tâm.”
Sau đó, chúng tôi còn bắt gặp nhiều hiệp sĩ khác, nhưng không một ai nhận ra chúng tôi cả. Dù cho số lượng hiệp sĩ đã tăng lên, nhưng có vẻ như sự xâm nhập của chúng tôi chưa được xem là vấn đề nghiêm trọng, nên họ chẳng hề căng thẳng một chút nào. Tôi và Kano thuận lợi xuống được đến tầng ba, nơi thánh tích tọa lạc.
Xuống đến tầm hầm thứ ba, không còn một chút ánh sáng nào, xung quanh chỉ còn là bóng tối dày đặc. Chúng tôi chỉ có thể dựa vào cảm giác để tiến lên trong màn đêm. Đột nhiên có tiếng người nói chuyện vang lên, khiến tôi và Kano lập tức dừng lại.
Trong bóng tối, chúng tôi không thể thấy gì cả, nhưng rõ ràng là có những hiệp sĩ ở phía trước, và giọng nói đang truyền đến tai tôi thật quen thuộc. Lắng nghe một lúc, một gương mặt đáng ghét đã hiện lên trong đầu tôi. Không thể nhầm được, đó chính là phó đoàn trưởng Nadale, đang nói chuyện với ai đó.
“Vẫn chưa tìm thấy kẻ dị giáo đặc biệt Nina Nightsky à?”
“Đúng thế, chúng tôi đã xác định được rằng con bé đã đến quận Loser vào ngày hôm đó, nhưng vẫn chưa tìm được thêm thông tin nào cả.”
Nadale bực bội nói.
“Tất cả là tại con tu nữ cứng đầu đó, vì nó mà mọi chuyện rối tung cả lên.”
“Đúng là một con ả ngu ngốc, nếu cứ ngoan ngoãn làm theo yêu cầu của chúng ta, thì giờ này nó đã không phải chết rồi. Đoàn trưởng không nhận ra điều gì chứ?”
“Đoàn trưởng cũng nghĩ rằng Nina Nightsky có liên quan đến vụ sát hại nữ tu đó.”
“Thế là tốt rồi, tôi sẽ lên trên kiểm tra xem tên hiệp sĩ cấp thấp kia có đang bép xép về Leon Stein không. Tuyệt đối không thể để Cecil Wave gặp được Leon Stein. Nếu cần thiết, Bumpy Woods sẽ phải bị thủ tiêu.”
Rồi tiếng bước chân lộp cộp vang lên, tiến về phía chúng tôi.
Chúng tôi vô thức sững người lại, lo sợ bị phát hiện, nhưng Nadale, tay cầm ngọn đuốc đi ngang qua chúng tôi mà không chút chú ý. Một lúc sau, sự im lặng lại bao trùm xung quanh.
Tôi bối rối, những gì Nadale nói thật sự khiến tôi không hiểu nổi. Tại sao ông ta lại biết đến sự tồn tại của Nina? Hơn nữa, chuyện không được để tôi gặp Cecil là thế nào? Dù sao đi nữa, giờ là lúc phải hoàn thành nhiệm vụ, nhưng ngay khi vừa bước tiếp, không gian xung quanh đột nhiên sáng bừng lên. Không chỉ có vậy, hiệu lực của『Dạ hành』mà Kano sử dụng cũng biến mất, khiến chúng tôi bị lộ diện.
Kano hoảng sợ nói.
“Ơ, tự dưng hiệu ứng kỹ năng của em bị cắt đứt…”
Tôi nhìn xung quanh, không chỉ sáng lên mà dường như mọi bóng tối đều đã biến mất, cả khu vực tràn ngập trong thứ ánh sáng bất thường. Đây chắc chắn là một thánh thuật cấp cao rồi.
Có lẽ nào là Cecil? Không, chuyện đó chắc chắn là không thể! Trong lúc còn đang suy nghĩ, đôi tai nhọn của Kano bỗng dựng đứng lên.
“Don, hình như có một người rất lợi hại đáng tiến đến gần đây…”
Tôi cũng đã nhận ra, cảm giác áp lực như thể bị nghiền nát ngay tức khắc, giống hệt như khi tôi thấy Cecil trên đại lộ khải hoàn. Tại sao cô ấy lại đích thân xử lý một việc cỏn con thế này?
Trong tình thế bất ngờ này, tôi điên cuồng suy nghĩ, rồi liếc nhìn thấy hai hiệp sĩ ở góc hành lang phía trước.
“Quay lại kế hoạch ban đầu. Cướp lấy áo giáp của hai hiệp sĩ kia, lấy thánh tích rồi thoát khỏi đây. Không còn cách nào khác.”


6 Bình luận