• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 2 (WN)

Chương 32: Một Cecil mà tôi không biết

3 Bình luận - Độ dài: 1,863 từ - Cập nhật:

Nở một nụ cười khinh khỉnh chẳng khác gì so với lúc trục xuất tôi, phó đoàn trưởng thánh hiệp sĩ Nadale dẫn theo một số hiệp sĩ cấp cao đứng trước trụ sở hội, chăm chú nhìn tôi một lúc rồi quay về phía Kano.

“Ồ, quả không hổ danh là Don của hắc hội, nuôi được cả một nàng elf xinh đẹp thế này, làn da kia trong suốt cứ lụa vậy.”

Trước khi tôi kịp trả lời, Kano đã lên tiếng.

“Trước tiên, chúng tôi không phải là hắc hội mà là một thương đoàn hợp pháp làm ăn chân chính. Thứ hai, từ “nuôi” nghe thật là khó chịu. Don chưa bao giờ đối xử với tôi thô lỗ như vậy cả.”

“Một thương đoàn bình thường mà lại nhận làm bảo kê cho nhà thổ cao cấp ‘La Bohème’ trứ danh sao?”

“Ông đang nói về việc gì vậy? Chúng tôi không biết gì hết.”

Nadale bật cười.

“Chúng ta muốn ngươi hiểu rằng chúng ta đã nắm đằng chuôi rồi, Kano, tiểu thư elf ạ. Và từ giờ, ngươi có thể ngậm cái miệng lắm lời đó đi được không? Ta đến đây để gặp Don Michino, chứ không phải ngươi.”

Nói rồi, Nadale nhìn thẳng vào tôi với một thái độ vô cùng lịch sự.

“Hôm nay ta đến theo lệnh của Cecil-sama để điều tra các người. Và ngạc nhiên thay, gia tộc Michino lại là một tổ chức nhỏ bé lấy khu ổ chuột này làm địa bàn.”

Đúng là như thế, ai mà tin được một tổ chức ở nơi tồi tàn thế này lại làm vệ sĩ cho ‘La Bohème’ cơ chứ?

Nadale bắt đầu nói những điều kỳ quặc.

“Don Michino, kiếm tiền là chuyện rất tốt, nhưng anh có biết rằng để điều hành một hắc hội trong vương đô này cần phải chuẩn bị trước rất nhiều thứ không?”

“Chuẩn bị cái gì cơ?”

Nadale lại nhếch mép cười khẩy, nhưng không phải điệu cười mỉa mai thường thấy, mà là một vẻ mặt lạnh lùng mà tôi chưa từng gặp trước đây.

“Tất nhiên, nếu có sự hậu thuẫn của quý tộc thì lại là một chuyện khác. Nhưng với các người, không có bất kỳ ai chống lưng, thứ các người cần là một mối quan hệ tốt với chúng ta, thành hiệp sĩ đoàn. Giao dịch với chúng ta, và mạng sống của các ngươi sẽ được bảo đảm an toàn.”

Tôi bối rối, chưa kịp hiểu ẩn ý trong câu chữ của Nadale. Vốn dĩ hắc hội với thánh hiệp sĩ như là nước với lửa, giao dịch là giao dịch thế nào cơ?

Trong lúc tôi còn đang hoang mang, ông ta đã giơ năm ngón tay lên.

“Thế, 50% thì thế nào?”

“Ý ông là sao?”

“Tiền quyên góp từ thương đoàn Michino cho thánh hiệp sĩ đoàn chúng ta. 50% lợi nhuận thu được từ ‘La Bohème’. Chúng ta có thể thỏa thuận ở mức này.”

“Khoan đã”, trước khi tôi kịp trả lời, Kano đã lên tiếng.

“Quyên góp 50%? Ông dựa vào quyền gì mà đòi hỏi phi lý như thế?”

“Ta đang nói rằng mạng sống của tất cả các ngươi đều nằm trong tay ta. Dù gì đi nữa thì một tổ chức như thế này chắc chắn có liên quan đến dị giáo. Nếu ta cưỡng chế mở một phiên tòa dị giáo, các ngươi nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra?”

Nghe những lời đó, Kano chỉ biết cắn chặt môi im lặng.

Tôi sững sờ trước những gì Nadale nói. Thánh hiệp sĩ đoàn, vốn đại diện cho công lý, lại lấy tòa án dị giáo ra để moi tiền ư? Tôi chưa bao giờ nghe đến một chuyện nào như vậy cả.

“Chuyện này … chỉ huy thánh hiệp sĩ đoàn Cecil-sama có biết không?”

“Ta không có trách nhiệm phải nói với anh chuyện đó. Chỉ cần biết rằng, một thánh nữ tôn nghiêm như ngài ấy có công việc riêng của mình. còn ta có công việc của ta. Hơn nữa, Cecil-sama sắp tới sẽ không còn là chỉ huy hiệp sĩ đoàn nữa đâu.”

Ý ông ta là sao? Khi tôi còn đang suy nghĩ, Nadale lại tiếp tục.

“Hôn lễ giữa Cecil-sama và hoàng tử Raymond sẽ được công bố sớm thôi. Vì thế, nếu các người muốn sống sót trong vương đô này, tốt nhất là hãy ưu tiên đặt mối quan hệ với ta, người sẽ trở thành chỉ huy thánh hiệp sĩ tiếp theo.”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cho đến lúc rời khỏi dinh thự, Nadale thậm chí còn chẳng nhắc đến cái tên Kirke. Có vẻ như chuyến viếng thăm của ông ta chẳng liên quan gì đến việc truy bắt Kirke, mà chỉ để nhằm điều tra về chúng tôi và tiện thể mõi tiền.

Những lời nói và hành động của Nadale, cũng như câu chuyện về Cecil, đã để lại vô số nghi vấn trong tôi. Người ta nói rằng việc phá giới sẽ làm thánh năng bị suy giảm đáng kể. Tuy nhiên, những chiến công của Cecil Wave được đăng trên nhật báo hoàng gia vẫn không hề suy giảm, và cô ấy vẫn là người mạnh nhất trong thánh hiệp sĩ đoàn. Trong lúc các hắc hội đang cạnh tranh quyết liệt như hiện nay, tại sao hoàng gia lại quyết định thay thế vị trí chỉ huy của cô ấy?

Hơn nữa, liệu người luôn dành hết nhiệt huyết để bảo vệ an nguy của dân chúng như Cecil lại dễ dàng chấp nhận hôn sự như thế sao? Ngay cả tấm phim đó cũng vậy, tôi có cảm giác như Cecil đang bị ai đó thao túng.

Nghĩ lại thì, kể từ khi cô ấy bắt đầu lăng mạ tôi, tôi đã cảm nhận được có chuyện gì đó không ổn. Bình thường, Cecil là một cô gái dịu dàng, nhưng mỗi khi trở về từ buổi tiệc với hoàng tử Raymond, cô ấy như biến thành một người khác và buông những lời cay nghiệt với tôi. Trái lại, vài ngày sau, cô ấy lại ôm tôi thật lâu và nói về việc cùng phá vỡ lời thề trinh bạch, và có nhiều hành động khó hiểu khác. Rốt cuộc thì những chuyện đó có ý nghĩa gì?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Khi ánh hoàng hôn bắt đầu nhuộm đỏ khu phố Loser, tiếng gõ cửa vang lên, và Kano bước vào.

“Thương tích nặng, nhưng đã được điều trị, phù thủy Kirke tàn nhẫn đã qua cơn nguy kịch.”

“Thật là may mắn, cô ta mà chết thì chúng ta chỉ chuốc thêm cơn thịnh nộ của Gambino mà thôi. Nina thế nào rồi?”

“Em ấy thấm mệt rồi nên ngủ suốt. Nhưng mà Don này, sao anh lại đồng ý đưa tiền theo lời ông ta chứ!” 

“Không còn cách nào khác. Đúng như Nadale đã nói, nếu bị đưa ra tòa án dị giáo thì chúng ta tiêu đời là cái chắc. Trong lúc này, chúng ta nên tránh đối đầu với thánh hiệp sĩ càng nhiều càng tốt.”

“Cũng đúng … nhưng mà … em không ngờ thánh hiệp sĩ đoàn lại làm những chuyện như vậy đấy.”

“Ừm, anh cũng vậy.”

Đúng lúc đó, một tiếng reo vang lên.

“Aniki! Chúng mừng anh đã đánh bại được Kirke!”, người vừa bước vào phòng là Seneca.

“Trận chiến tiếp theo với Gambino, cho em tham gia với nhé!”

“Seneca, sẽ không có thêm trận chiến nào nữa đâu.”

“Ể, sao lại thế, Aniki? Bọn chúng đã tấn công trước, chúng ta phải đáp trả chứ!”

Kano lên tiếng.

“Seneca, tôi nghĩ Don muốn kết thúc mọi chuyện ở đây nếu có thể.”

Seneca ngẩn người, lẩm bẩm.

“Kết thúc? ………. Không, không, không, không, bây giờ là thời điểm hoàn hảo để tấn công! Bọn chúng đã dùng vũ lực trước, nên chúng ta có lý do chính đáng. Aniki và Nina đã đánh bại Kirke còn đội vệ sĩ của em cũng đã mạnh lên nhiều rồi. Nếu chúng ta hợp sức, bọn chúng sẽ biết thế  nào là lễ hội ngay!!!”

“Seneca, quy mô của chúng ta và gia tộc Gambino khác nhau một trời một vực. Và quan trọng hơn là …”, Kano ngập ngừng một lát rồi nói tiếp:”như lời phó chỉ huy thánh hiệp sĩ đã nói, chúng ta không được hoàng gia hay quý tộc chống lưng. Nên nếu cứ bất cẩn chiến đấu, chính chúng ta sẽ là những người bị tùy tiện kết án mất.”

Thiếu hậu thuẫn với hoàng gia và quý tộc – đây là kết luận chung của tôi và Kano. Lý do mà các hắc hội khác có thể ung dung tồn tại trong vương đô là bởi vì ba hắc hội lớn nhất đều có mối liên kết chặt chẽ với hoàng gia và quý tộc. Gia tộc Gambino kiểm soát phố đèn đỏ, Capone độc quyền sòng bạc, còn gia tộc Marcelo thì kiếm lời từ ma túy — tất cả đều cung cấp tiền bạc và các thú vui giải trí để nuông chiều giới quý tộc, đồng thời gây dựng lòng tin của họ bằng cách nhận những nhiệm vụ mà chỉ một hắc hội mới có thể làm.”

Đúng lúc này, tôi nhớ đến yêu cầu nhiệm vụ của công tước Leblanc.

“Don, nếu hoàn thành được nhiệm vụ đó, công tước Leblanc không chỉ trả thù lao mà còn hứa sẽ hậu thuẫn cho gia tộc Michino nữa! Nếu có công tước Leblanc – người đứng thứ hai trong danh sách kế vị, chống lưng cho chúng ta, thì vị thế của gia tộc Michino sẽ thêm phần vững chắc. Nếu Don không muốn thì hãy giao nhiệm vụ đó cho em — một đạo tặc giỏi như em có thể tự mình thực hiện được!”

Tôi lắc đầu.

“Không thể giao cho Kano được. Nếu em bị bắt thì Sani sẽ buồn lắm.”

“Nhưng, nếu cứ để thế này, chúng ta sẽ bị thánh hiệp sĩ bào tiền và chịu tấn công liên tục từ bọn Gambino mất!”

Tôi hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng. Ta đã đưa quyết định kể từ khi bị gia tộc Gambino tấn công.

“Anh sẽ tự mình thực hiện nhiệm vụ này. Sau khi có được sự hậu thuẫn của công tước Leblanc, anh sẽ lập tức đưa gia tộc Michino trở thành một tổ chức hùng mạnh, không để bất kỳ kẻ nào dám đùa cợt trong quận Loser — lãnh địa của chúng ta nữa, và cũng sẽ chẳng cống cho thánh hiệp sĩ một đồng cắc nào hết.”

Đúng như những gì Sofia Glacier đã nói với tôi trước đây: để bảo vệ ai đó, thì cần phải có sức mạnh. Không thể quay đầu lại được nữa rồi, tôi chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước.

Và Nadale, tôi chắc chắn sẽ đòi lại gấp nhiều lần số tiền một trăm đồng bạc này, cứ nhớ đấy.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Bình luận đã bị xóa bởi justaclone