Tập 02: Cầu Nguyện, Lời Nguyền và Phép Màu
Chương 01: The Accursed Game (Trò Chơi Bị Nguyền Rủa) (Phần 3)
0 Bình luận - Độ dài: 1,627 từ - Cập nhật:
Trò Chơi Bị Nguyền Rủa (3)
...Khi dị biến bí ẩn xảy ra, hầu như tất cả mọi người trừ Elsie đều không nhận ra.
Giờ nghỉ trưa. Elsie vui tươi được mọi người yêu mến đang được các bạn khác mời đi chơi.
Họ là Takahara Ayumi, Kosaka Chihiro và Terada Miyako.
"Elly, cùng đi ăn trưa nào!"
Dẫn đầu nhóm bạn, Chihiro gọi Elsie. Nhân tiện, bốn cô gái gồm Elsie tạo thành ban nhạc nữ, Chihiro là ca sĩ chính kiêm guitarist.
Tất cả thông số về ngoại hình, tính cách và sở thích của Chihiro đều bình thường (theo Keima). Cô chỉ là không nổi bật. Nhưng với tính cách chị cả và khả năng dẫn dắt mọi người dù hay hay dở nên cô thường trở thành thủ lĩnh.
Chính cô là người đã mời Elsie tham gia từ đầu.
Nếu là Elsie bình thường, khi nghe Chihiro nói vậy,
"Vâng, em muốn lắm ạ!"
Cô sẽ vui vẻ ngẩng đầu ngay. Nhưng hôm nay,
"À, vâng ạ..."
Dù đã cầm hộp cơm đứng dậy, cô vẫn có vẻ chán nản khi nhìn về chỗ ngồi của Keima ở xa xa.
"..."
Để ý thấy thái độ khác lạ của Elsie, Terada Miyako nghiêng đầu nghi vấn.
"Có chuyện gì sao?"
Elsie lập tức nở nụ cười gượng gạo, rồi vội xua tay.
"À, không có gì đâu ạ!"
Terada Miyako giống Chihiro, trông khá bình thường. Tuy nhiên, khác với Chihiro, cô không thuộc tuýp lãnh đạo. Là người chín chắn và chăm chỉ, trong nhóm bạn, cô luôn là người chăm sóc mọi người.
Vì lẽ đó cô nhận ra Elsie có chút khác thường.
Miyako chơi keyboard.
Đúng lúc ấy,
"Nào, ghép bàn lại đi! Ghép lại đi!"
Takahara Ayumi năng nổ hô hào. Bằng khuôn mặt rạng rỡ, Ayumi đẩy vai Elsie và Miyako từ phía sau.
"À, ừ, được được."
"Ừm."
Elsie và Miyako gật đầu sau khi được nhắc.
Tất cả đều là những cô gái đang tuổi lớn, dù thỉnh thoảng nói "Mình hơi lên cân rồi" hay "Hầy, ngày mai phải ăn kiêng thôi", họ vẫn xử đẹp phần bánh mì hay cơm hộp.
Đáng chú ý nhất là Ayumi của đội điền kinh, ăn nhiều hơn hẳn người thường do lượng calo tiêu hao.
"Cuối cùng, lúc đó các senpai,"
Ayumi vừa tán gẫu vừa tranh thủ nhét miếng bánh mì lớn vào miệng. Độ dễ thương của cô chỉ đứng sau Elsie trong nhóm. Kiểu tóc mang vẻ trong sáng phù hợp với thành viên câu lạc bộ thể thao cùng dáng người khá thon làm cô tương đối được yêu thích trong lớp. TNhưng bản thân cô dường như không quan tâm mấy.
Nhân tiện, trong ban nhạc, cô là guitarist như Chihiro. Dù trong ban nhạc hay giữa bạn bè, cô luôn là người nhiệt tình nhất.
"..."
Ayumi chợt im bặt, Chihiro đang ăn khoai tây chiên cũng nhận thấy điều gì đó.
"..."
Chihiro liếc nhìn Ayumi và Miyako.
"..."
Miyako áp tay lên trán tỏ vẻ phiền muộn.
"..."
Bản thân Ayumi nhún vai như nói 'Mình hổng biết'.
"Thôi được."
Cuối cùng Chihiro lên tiếng thay mọi người.
"Có chuyện gì sao Elly?"
Từ nãy đến giờ, Elsie vẫn ngồi chống tay lên cằm, thấp thỏm nhìn về phía Keima. Có vẻ cô chẳng nghe được mấy lời tán gẫu của Ayumi.
"..."
Ngay cả khi Chihiro gọi, cô gái vẫn không phản ứng, hình như không nhận ra thì phải. Chihiro, Ayumi và Miyako lặng lẽ liếc nhau rồi gật đầu.
"""ELSIE!!!"""
Bộ ba đồng thanh hét tên. Elsie giật bắn người, vội vàng quay lại nhìn họ.
"Vâ, vâng? Có, có chuyện gì ạ?"
Chihiro thở dài. Ayumi ngạc nhiên hỏi:
"Làm sao thế? Cậu chẳng chú ý gì cả? Katsuragi đâu có đẹp trai đến mức khiến cậu mê mẩn thế chứ?"
Miyako tỏ vẻ lo lắng. Elsie ngượng ngùng đưa tay gãi má.
"Ahaha, xin, xin lỗi."
"Sao thế?"
Lần này đến lượt Chihiro nhíu mày hỏi:
"Có chuyện gì làm cậu phiền lòng sao?"
Hai người kia cũng nghiêm túc quan sát. Elsie cảm động vì tình bạn ấy nhưng vẫn do dự không biết có nên hỏi không.
"À, cái đó."
Cô liếc nhìn Keima rồi hạ giọng,"
“…Nii-sama.”
“Katsuragi?”
“Otamegane?” [note74084]
Dù không quá rõ ràng hay lộ liễu, nhưng Ayumi lẫn Chihiro đều đã hơi run. Cả hai đều ửng hồng đôi má, nhưng có lẽ không ai nhận ra, kể cả chính họ.
Elsie gật đầu, dường như đã chuẩn bị tinh thần.
“Mọi người không thấy gần đây… Nii-sama có gì đó kỳ lạ sao?”
Cả nhóm lặng đi một hồi.
Rồi sau đó,
“Ahahaha.”
“Gì, nói gì thế~ đột ngột quá vậy?”
“Này này Elly. Đang ăn cơm đừng đùa nhé?”
Ba cô gái phá lên cười. Elsie mở to mắt không hiểu mọi người đang cười gì. Đúng lúc này, họ đồng thanh cất tiếng:
“““Gã đó lúc nào chả lập dị!”””
Quả là ăn ý.
Đúng thật.
Hiện tại, Keima vẫn đeo kính thực tế ảo, chìm đắm trong thế giới game. Anh bặm môi, mặc kệ xung quanh và tiếp tục chơi galge trong giờ nghỉ trưa.
Ngoài "lập dị" ra, còn từ nào diễn tả được hành động của anh?
“Đ… đúng là thế~”
Elsie xoay xoay ngón tay, vẻ ngượng ngùng.
“Nhưng không chỉ vậy~”
Nhưng ba cô gái kia đã bắt đầu tán gẫu, không nghe thấy lời Elsie.
------
“Tên đó đúng là dị thật~”
Đó là nhận định chung của tất cả.
Từ học sinh đến giáo viên, ai cũng cho rằng Katsuragi Keima là 'kẻ lập dị'. Nhưng mẹ anh lại là người hết sức bình thường.
Là phụ nữ, bà một tay gánh cả quán cà phê 'Grandpa', thậm chí đảm đương cả trách nhiệm của gia đình Katsuragi thay cho người chồng hiếm khi về nhà.
Xưa kia bà là người bốc đồng (dân đua xe), bất cứ ai khiến bà nổi giận đều nhận kết cục thảm hại. Thế nhưng trong thường ngày, bà là người mẹ chu toàn, chu đáo, vị tha và có lỹ lẽ. Bà nuôi dạy đứa con có tính cách kỳ lạ Keima (thực ra trong thâm tâm bà cũng đôi phần lo lắng), thậm chí nhận nuôi cả đứa con ngoài giá thú của chồng là Elsie (dù hiểu nhầm). Từ thái độ hào phóng ấy, có thể thấy bà là một người phụ nữ phi thường.
Nhìn cách bà lễ phép chào khách ở quầy, khó có thể tưởng tượng đây là người mẹ có thần kinh thép.
“Hm~hm~☆”
Bà lầm bầm hát theo giai điệu nào đó, một mình trong bếp sau giờ làm.
Tài nấu nướng đảm bảo dinh dưỡng ấy khiến cả một cô gái như Elsie vô cùng ngưỡng mộ. Elsie đứng bên cạnh nhặt đậu Hà Lan giúp mẹ chuẩn bị cơm tối. Chợt cô tò mò hỏi:
“Mẹ ơi.”
“Hửm?”
Mẹ Keima - Katsuragi Mari vừa đổ nước sôi vừa đáp:
“Có chuyện gì thế Ell-chan?”
Giọng bà nghe rất vui vẻ. Elsie do dự một hồi, nhưng.
“Ưm.”
Elsie vẫn muốn mẹ Mari biết chuyện và hy vọng nhận được lời khuyên từ bà.
“Chuyện này nghe có vẻ kỳ lạ.”
Elsie tiến lại gần Mari và hạ giọng để Keima đang ngồi trong phòng khách không nghe thấy.
“Dạo gần đây,”
Cô nuốt nước bọt.
“Kami nii-sama có hơi… kỳ lạ không ạ?”
Trong chốc lát, Mari quay người nhìn thẳng Elsie, quên cả đặt đũa nấu xuống.
Elsie nhìn Mari đầy mong mỏi. Cô tin chắc. Cô tin rằng nếu là Mari, bà hẳn đã nhận ra điều gì đó bất ổn ở Keima.
“Phụt.”
Mari đột nhiên nhún vai,
“Ahahaha.”
Rồi cất tiếng cười giòn giã.
“Nói gì thế~ đứa bé đó vốn dĩ đã kỳ quặc rồi mà Ell-chan?”
“Ơ, đúng là thế nhưng~”
Đến cả mẹ ruột của Keima còn nói vậy.
Elsie liếc nhìn ra sau, vẻ vô cùng bối rối. Keima vẫn đeo kính thực tế ảo chơi game, tư thế ngồi y hệt lúc ở trường, cả điệu bộ cong môi cũng giống hệt.
“Nhưng mà gần đây nó đã biết ngồi ngoan vào bàn khi đến giờ ăn, coi như có tiến bộ.”
“…”
Elsie đảo mắt qua lại không biết trả lời sao.
“Mà này.”
Biểu cảm Mari trở nên hơi nghiêm túc.
“Dạo này, thứ kỳ lạ không phải là thằng con của mẹ, mà là căn nhà này.”
Mari hạ đũa nấu, lau tay vào tạp dề rồi nhìn Elsie.
“Con không thấy có luồng gió lạ nào luồn qua khe hở sao?”
“…”
“Lạ thật. Cả ngày tìm mà chẳng thấy lỗ hổng nào.”
“…”
“Căn nhà cứ lạnh cóng. Không hiểu tại sao.”
“Nhưng… giờ đang là mùa hè mà.”
“Ừ. Lạ thật. Bình thường nhà mình cũng không bật điều hòa.”
“…”
Elsie ngơ ngác nhìn, Mari nói tiếp:
“Nhà còn tối om nữa. Đèn hỏng hả?”
Bà ngước nhìn trần nhà.”
“…”
Elsie đột nhiên hiếu kỳ quay lại. Đúng lúc này, Keima tháo kính ra đứng dậy, chắc định đi vệ sinh. Anh lê từng bước chậm rãi định rời phòng khách.
“Nhà vệ sinh ẩm thấp quá, nửa đêm nhà còn rung lắc như có ai đi lại. Hay mình nhờ người có chuyên môn kiểm tra nhỉ?”
Khi Mari dùng ngón tay vuốt cằm lẩm bẩm,
“!”
Elsie rùng mình. Lúc Keima mở cửa định rời phòng khách…
“Ơ!”
Cô không nhịn được thốt lên. Bởi trên môi Keima nở nụ cười bí ẩn, làm cô càng thêm bất an.


0 Bình luận