• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Toàn tập

Lời bạt

0 Bình luận - Độ dài: 766 từ - Cập nhật:

Là một người vô cùng kị những thứ như là chuyến đi trải nghiệm thực tế và lễ hội văn hóa (hay trường học nói chung), tôi luôn tự hỏi liệu bản thân có coi đại dịch COVID-19 là một cơ may nếu như nó xảy ra trong thời dậy thì của mình hay không. Tất nhiên thế không đồng nghĩa tôi có ý dung túng cho đại dịch—thực chất, tôi thành tâm mong rằng chúng ta sẽ có thể sớm quay lại việc du lịch, xem hoà nhạc và tiệc tùng sau giờ học. Hơn nữa, tôi cũng biết việc bản thân, người đã trải qua tất cả những chuyến đi trải nghiệm thực tế và lễ hội văn hóa kể trên, hàn huyên về câu chuyện ‘nếu như’ thế này là một điều khá thiển cận.

Tuy nhiên, tôi cũng tin rằng hẳn đang có ai đó ngoài kia cảm thấy may mắn với tình hình hiện tại. Như là những học sinh đã thầm (hoặc cũng không thầm cho lắm) thở phào khi lần đầu nghe được tin trường học sẽ đóng cửa tạm thời hay chuyến đi ngoại khóa của cả lớp đã bị hủy. Tôi không dám khẳng định rằng cảm xúc ích kỷ của các em có thể được đặt lên trên những đau thương và mất mát mà đại dịch đã và đang đem lại cho mọi người tới tận hôm nay, nhưng tôi cũng cảm thấy thật thú vị khi nghĩ về cách mỗi người nhìn nhận, đối diện với những bi kịch theo cách rất riêng. Nói là tôi đồng cảm với họ thì không đúng; tôi chỉ mong rằng bằng việc viết nên cuốn sách này, tôi có thể bày tỏ việc bản thân hoàn toàn thấu hiểu những quan điểm kia mà không ngấm ngầm đồng tình với tất cả mọi thứ về chúng. Đương nhiên, tôi đã cố hết sức để biến nó thành một câu chuyện mà ai ai cũng có thể thưởng thức. Và nếu như nó có thể mang lại dù chỉ chút ít sự an ủi tới tới những người cảm thấy bản thân đang bị mắc kẹt trong một tình cảnh tăm tối, với tư cách là một nhà văn, điều ấy sẽ vô cùng đáng trân trọng với tôi.

         

Giờ là đôi lời tri ân.

Đầu tiên là tới vị biên tập viên tận tâm của tôi, anh Yamada. Cũng đã được ba năm kể từ lần bọn tôi cùng nhau xuất bản cuốn sách đầu tiên, nhưng tôi nghĩ là chỉ tới gần đầy tôi mới nhận ra những cuộc xiên xỏ miên man đủ thứ giữa hai người đã trở thành một phần không thể thiếu trong quá trình sáng tác của tôi. Mong là chúng ta sẽ còn làm việc chung trong nhiều năm tới.

Tiếp theo là tới người họa sĩ tài năng của tôi, KUKKA tiên sinh. Cảm ơn vì đã một lần nữa ban tặng cho tác phẩm khiêm tốn của tôi những bức họa tuyệt vời. Tiên sinh cũng là người gắn bó với tôi từ những ngày đầu tiên. Cho đến giờ tôi vẫn luôn cảm thấy tràn trề động lực mỗi khi nhận được những bức tranh của tiên sinh không khác gì so với hồi ta làm việc với nhau cho tác phẩm đầu tay của mình. Sẽ thật là tuyệt vời nếu tôi có thể được tiên sinh giúp đỡ ở những cuốn sách tiếp theo. Thành thật mà nói, tôi cũng chỉ là một fan lớn của tiên sinh mà thôi.

Cuối cùng là tới các bạn độc giả yêu quý của tôi. Cuốn sách này trở thành hiện thực hoàn toàn là nhờ vào sự ủng hộ của mọi người. Hơn nữa, nếu không có nó, hẳn chúng tôi sẽ không bao giờ có thể bước vào giai đoạn hoàn thành việc chuyển thể thành phim cho cuốn tiểu thuyết đầu tay của tôi, “Đường hầm đến mùa hạ và tận cùng là biệt ly”, sẽ ra rạp vào tháng 9 này. Tôi không biết phải cảm ơn từng người các bạn bao nhiêu cho đủ. Tôi tính sẽ tiếp tục cầm bút cho tới khi thân thể này trút hơi thở cuối cùng, nên tôi mong mọi người vẫn sẽ ủng mình mặc cho đích đến kế tiếp trong sự nghiệp của tôi có là đâu đi chăng nữa.

Và đến đây xin chân thành tạm biệt các bạn độc giả thân mến. Mong rằng chúng ta sẽ còn gặp lại.

      

HACHIMOKU MEI

2022

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận