Nichiasa Reincarnation –...
Karasuma Ei Dongurisu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Thứ đang ở nơi đó là . . . ?! Khu rừng của Rối!

Chương 193 : Đến được ngôi làng rồi! Nhưng . . .

2 Bình luận - Độ dài: 1,824 từ - Cập nhật:

“Chào mừng ~ Câu lạc bộ nấu ăn của học viện Luminous! Chào mừng mấy đứa đã đến ngôi làng xa xôi hẻo lánh không có gì đáng chú ý này!”

“Thành thật cảm ơn mọi người vì đã cho phép bọn cháu tá túc tại đây trong những ngày sắp tới, thưa bà chủ!”

“Ừ ừ, dì cũng vậy. Chắc hẳn mấy đứa cũng đã mệt mỏi sau một chuyến hành trình dài rồi đúng chứ? Nếu vậy thì hãy cùng nhau dùng bữa rồi về phòng của mấy đứa để nghỉ ngơi đi nhé!”

Khi Yugo và cả nhóm đến được đích đến thì màn đêm đã bắt đầu buông xuống.

Sau khi chào hỏi bà chủ nhà trọ mà cả nhóm sẽ tá túc lại trong vài ngày tới, mọi người được bà chủ dẫn thẳng đến phòng ăn và bắt đầu tận hưởng những món ăn đã được chuẩn bị sẵn từ trước.

“Ngon quá . . .! Những món ăn ngon này đang thấm vào cái cơ thể mệt mỏi này của mình . . .!!”

“Đúng chứ? Ngôi làng này nổi danh vì những loại rau củ tươi ngon, vậy nên món súp nấu từ chúng thật sự rất là ngon đấy! Và việc chúng được hái tươi ngay tại chỗ càng khiến chúng trở nên ngon hơn nữa!”

“Em hiểu rồi . . .! Nhưng mà món này thật sự rất là ngon đấy! Em thật sự rất muốn thấy những món mà chị có thể nấu ra được từ chúng đấy, chủ tịch!”

“Nào nào, nếu em thật sự kì vọng đến thế, vậy thì chị phải trổ tài hết ga mới được! Nhưng mà ha, muốn nấu gì thì nấu, trước hết thì chúng ta cần phải đi thu thập nguyên liệu trước đã!”

Precia và Yugo liên tục tọng thức ăn vào mồm trong khi vui vẻ nói chuyện.

Dù cho cả hai đang rất hòa thuận, nhưng Hao, người không hề thích thú gì trước chuyện đó, tằng hắng một tiếng trước khi nhảy vào cuộc trò chuyện.

“Precia-senpai, và cả Yugo nữa. Hai người vui lòng kiểm tra lại phòng mà mình được phân vào.”

“À Hao-kun, cảm ơn em nhiều nhé. Em lúc nào cũng giúp ích hết á!”

“Cảm ơn! . . . Hừm? Hử?”

Yugo nhìn vào tờ giấy được Hao đưa cho với vẻ mặt nghi ngờ.

Và khi người bạn của cậu cũng liếc qua nó một cái, cảm thấy có chỗ không đúng, Melt hoài nghi hỏi Hao.

“Nè, chẳng phải phòng của Yugo bị tách biệt khỏi mọi người rồi hay sao? Rốt cuộc chuyện này là sao vậy?”

“À không . . . thì là . . . có một số chuyện ngoài ý muốn . . .”

Mỗi căn phòng hầu hết được chia thành nhóm từ hai đến ba người, và hầu hết được đặt ở cạnh nhau, nhưng . . . Phòng của Yugo, Marcos và Phi lại cái duy nhất bị đặt xa hơn những căn phòng còn lại một chút.

Hoài nghi trước cách sắp xếp phòng dường như là cố ý tách biệt ba người bọn họ ra khỏi cả nhóm, Melt gặng hỏi Hao, và cậu ta chỉ có thể lúng túng lảng tránh câu hỏi của cô.

“Chuyện ngoài ý muốn đó là gì vậy? Đâu phải là không còn phòng trống nào, đúng chứ?”

“Đúng là vậy, nhưng . . . Thật sự có một vài chuyện ngoài ý muốn . . .”

. . . Khỏi nói cũng biết,  vụ này là do Hao bày ra sau khi nói chuyện với Cyan và Egos, để có thể tách Precia và Yugo ra.

Theo quan điểm của Egos và Cyan, miễn là có thể tách Yugo khỏi nhóm, cả hai nghĩ rằng điều đó sẽ giúp cho mình có cơ hội tiếp cận và chiếm lấy tình cảm của Melt và Ann, và đồng thời cũng hoàn toàn phụ hợp với động cơ của Hao.

Tất nhiên, việc cố ý chia tách nhóm của Yugo một cách lộ liễu như vậy không thể qua mắt được ai, và chính chủ tịch Precia cũng tỏ ra nghi ngại trước quyết định này của cậu phó chủ tịch.

Cảm thấy Hao đang cố tình loại trừ Yugo ra khỏi nhóm, Melt và những người khác liếc nhìn cậu ta với vẻ khiển trách xen lẫn tức giận, nhưng rồi chính Yugo lại là người quăng phao cứu sinh để cứu cậu ta.

“À . . . Mình ổn mà. Nếu đã có chuyện ngoài ý muốn khiến phòng của tụi mình bị tách với phần còn lại, vậy thì cũng không thể trách được. Dù sao đi nữa, tụi mình thậm chí còn không phải là thành viên câu lạc bộ cơ mà. Đừng lo lắng nữa, phó chủ tịch.”

“Xin lỗi. Cảm ơn cậu vì đã hiểu cho.”

Yugo thừa biết rằng Hao không hề ưa mình một chút nào.

Xét đến những việc đã xảy ra trong quá khứ,  Yugo cảm thấy việc Hao cố ý tách mình khỏi Precia, người mà cậu hết lòng ngưỡng mộ, cũng là điều hợp lý mà thôi.

Chấp nhận nó như một hình phạt dành cho những gì mà bản thân đã làm trong quá khứ, Yugo nói gỡ cho Hao, khiến cậu ta cảm thấy không thoải mái một chút nào, và đáp lại nó bằng việc nói lời cảm ơn đồng thời xin lỗi cậu.

Dù Melt và những người khác khó lòng chấp nhận điều đó, nhưng vì Yugo đã nói như vậy rồi, cả nhóm cũng không phàn nàn gì thêm nữa.

Trong khi đó, ngồi cách cả nhóm không xa, Cyan bắt chuyện với bà chủ nhà trọ.

“Bà chủ, bà có thể cho cháu hỏi vài câu được không?”

“Ồ, cháu đang muốn tán tỉnh dì đấy à? Dì là Serel! Dù cho dì là góa phụ với một đứa ngon, nhưng nếu cháu không chê, chúng ta vẫn có thể kết hôn nếu cháu muốn đấy!”

“Hahahahaha, bà chủ vui tính quá!”

(Ai thèm lấy một mụ già xấu xí như bà chứ! Ghê chết mồ!)

Cyan mỉm cười nhẹ nhàng  đáp lại bà chủ nhà trọ, nhưng lại liên tục xỉ vả bà trong đầu mình.

Dù trong thâm tâm mình, gã thật sự muốn nói rằng một mụ già quá năm mươi tuổi, mập mạp xấu xí như bà thì nên biết điều lại một chút, Cyan kìm nén mọi thứ lại và tập trung vào câu hỏi chính.

“Chúng cháu sẽ đi thu thập nguyên liệu ở khu rừng gần làng bắt đầu từ ngày mai, nhưng liệu có thứ gì mà bọn cháu cần phải dè chừng hay không? Như là dấu hiệu của lũ ma giáp thú chẳng hạn . . .”

“À, việc đó hả?! Cháu thật sự rất rành những chuyện như vậy nhỉ? Đúng vậy! Có một con ma giáp thú đã được phát hiện ở gần làng cách đây không lâu đấy cháu.”

“Hả?! Thật sao?”

Precia bất ngờ khi nghe thấy điều đó.

Cô bắt đầu lo lắng rằng cả nhóm sẽ không thể nào đi thu thập nguyên liệu được trong điều kiện nguy hiểm như vậy, nhưng rồi Serel mỉm cười và xoa dịu nỗi lo của cô.

“Không sao đâu, mọi chuyện đã ổn rồi! Lũ ma giáp thú đó đã được giải quyết triệt để cả rồi!”

“Ể . . .!?”

Lần này thì, Egos và  Cyan mới là kẻ tỏ ra ngạc nhiên.

Lờ đi phản ứng của hai tên đó, Serel tiếp tục nói chuyện với câu lạc bộ nấu ăn.

“Đúng là có dấu hiệu của lũ quái vật xuất hiện gần đây, nhưng những người lính canh đã được cử đi để xử lý chúng! Và họ đã giải quyết được chúng mà không gặp phải bất cứ khó khăn nào! Khu rừng lúc này an toàn lắm! Vậy nên mọi người đừng lo lắng gì cả, cứ cùng nhau tận hưởng và thu thập nguyên liệu nấu ăn đi nhé!”

“Ồ, ra là vậy . . .! Tạ ơi trời phật . . .!”

“Dì thật lòng xin lỗi vì đã khiến mấy đưa lo lắng nhé! À nhưng mà . . .”

Serel cười lớn đến nỗi run rẩy cả người, nhưng rồi bà đột ngột dừng lại.

Khi Yugo và những người khác nhìn cô với vẻ mặt lo lắng, tự hỏi rằng liệu có gì đó không ổn chăng, bà cười ngượng.

“Chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi, nhưng mà, có một cậu bé trong làng đã bỏ trốn và ẩn nấp ở đâu đó trong rừng. Vậy nên cũng không hẳn là không có vấn đề gì cả . . .”

“Sao chứ? Em ấy ở một mình trong rừng như vậy sao!? Chuyện đó không phải tệ lắm hay sao, thưa bà chủ?”

“Không sao đâu mà! Thằng bé chỉ đơn thuần giận dỗi bố mẹ mình, và sẽ sớm quay về thôi. Nhưng nếu được thì, mấy đứa có thể giúp dì tìm thằng bé trong khi thu thập nguyên liệu nấu ăn trong rừng có được không?”

“V-vâng . . .”

Kể cả khi mối nguy hiểm đã được loại trừ, cả nhóm vẫn không khỏi cảm thấy bất an khi có một đứa trẻ đã bỏ trốn vào trong khu rừng một mình như vậy, nhưng Serel dường như không quá bận tâm về điều đó cho lắm.

Dù Yugo cảm thấy chuyện này khá kì lạ, nhưng nghĩ rằng Serel chẳng hẳn thân thuộc với khu rừng này hơn bất kì ai trong số họ, cậu không nói gì thêm nữa. Nhưng rồi, Yugo nhìn thấy Cyan và Egos đang thì thầm gì đó với nhau.

“Bộ có chuyện gì hay sao?”

“Không. Không có gì cả.”

“Không có gì liên quan tới cậu hết.”

Nghĩ lại thì, chính hai người họ là người đã bắt đầu cuộc trò chuyện này, và khi Yugo nhớ lại câu hỏi của Cyan ban nãy, cậu nghĩ rằng Cyan và Egos chắc hẳn đã cảm thấy có gì đó không đúng xảy đến với ngôi làng này. Nhưng khi cậu cố hỏi cả hai về chuyện đó, tất cả những gì cậu nhận lại chỉ là những câu trả lời lạnh nhạt qua loa, vậy nên cậu nghĩ rằng sẽ không thể hỏi thêm được gì từ họ cả.

Cậu nghĩ rằng có lẽ cả hai cũng giống như Hao vậy, vì đã biết về những lỗi lầm mà cậu gây ra trong quá khứ, họ không hề muốn trở thành bạn với cậu. Vậy nên, cậu quyết định từ bỏ ý định đó, và thay vào đó tiếp tục tận hưởng những món ăn, ăn uống đầy đủ để chuẩn bị cho ngày mai.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

lỗi đánh máy
dì là góa phụ với một đứa ngon=dì là góa phụ với một đứa con
Xem thêm