Nichiasa Reincarnation –...
Karasuma Ei Dongurisu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Thứ đang ở nơi đó là . . . ?! Khu rừng của Rối!

Chương 190 : Chủ tịch câu lạc bộ nấu ăn, Precia Rice

3 Bình luận - Độ dài: 1,963 từ - Cập nhật:

“C-chủ tịch!?”

Người phó chủ tịch, lúc này đang thay mặt cho toàn bộ thành viên câu lạc bộ và gây sức ép lên Yugo, chợt tái mặt khi nghe thấy một giọng nữ nhẹ nhàng quở trách họ.

Những thành viên còn lại cũng vậy, họ nhanh chóng tránh xa khỏi Yugo rồi xếp thành hai hàng để tránh đường cho cô nữ sinh nọ tiến đến gần chàng ta, rồi cô mở lời với nụ cười nhẹ trên môi.

“Thành thật xin lỗi cậu, Yugo-kun. Bình thường thì họ vẫn cư xử đàng hoàng lắm, chỉ là . . .”

“À, không phải như vậy đâu . . . Tôi mới là người phải nói lời xin lỗi mới đúng. Mọi chuyện cũng do tôi mà ra cả, vậy nên mọi người có phản ứng như vậy âu cũng là điều dễ hiểu mà thôi.”

“Phải đó chủ tịch! Chúng ta hà cớ gì phải xin lỗi tên đó chứ . . . Muguh!?”

“Nào nào, thay vì nổi giận, hãy cùng nhau dùng chút đồ ngọt và hạ nhiệt thôi nào. Mọi người hãy bình tĩnh, bình tĩnh lại nhé . . .”

Dù vẫn còn bực bội, cậu phó chủ tịch nọ đã bình tĩnh hơn một chút, khi được chủ tịch câu lạc bộ dồn thẳng một chiếc kẹo dẻo không biết lấy từ đâu ra vào miệng.

Cũng nhờ vậy mà phòng kinh tế gia đình đã lấy lại được sự yên tĩnh ban đầu, và rồi cô nàng chủ tịch nọ bắt đầu tự giới thiệu bản thân mình với Yugo và Marcos.

“Nếu không lầm thì cậu đã bị mất trí nhớ, phải không Yugo-kun . . . Nếu vậy thì để tôi tự giới thiệu mình lại. Tôi là Precia Rice, chủ tịch của câu lạc bộ nấu ăn này. Còn đây là phó chủ tịch, Hao Chi. Cậu ấy cũng là học viên năm nhất như cậu, vậy nên hãy thân thiết với nhau hơn nhé.”

“Em sẽ không đời nào đi hòa thuận với cái tên đó dù chỉ một chút đâu! Tuyệt đối không!”

Hao khịt mũi tức giận nhìn về phía Yugo.

Trong khi Yugo thầm nghĩ rằng nếu xét dưới góc nhìn của cậu ta thì phản ứng như vậy cũng bình thường thôi, Precia hỏi cậu.

“Vậy, điều gì đã mang cậu đến đây vậy, Yugo-kun?”

“À thì . . . Thực ra là . . .”

Trong khi toàn thân run rẩy vì bị nhấn chìm bởi vô số cái liếc nhìn đến từ những thành viên của câu lạc bộ, Yugo nói với Precia lý do cậu đến đây, rằng cậu muốn nhờ câu lạc bộ chuẩn bị giúp mình vài hộp cơm trưa.

Cô lặng lẽ lắng nghe mọi chuyện, rồi gật đầu thật sâu với nụ cười tươi trên môi.

“Thì ra mọi chuyện là như vậy! Được, câu lạc bộ nấu ăn sẽ chấp nhận yêu cầu này!”

“Hả!? C-chị chắc chứ? Ý tôi là, tôi…!!”

“Đúng vậy đấy chủ tịch! Chị không nhớ những chuyện mà tên này đã gây ra hay sao!? Em sẽ không đời nào nấu bất cứ thứ gì cho hắn đâu!! Mugh!?”

Có lẽ (hoặc chắc chắn) không một ai trong số những người có mặt ở đây có thể lường trước được phản ứng tiếp theo của cô nàng chủ tịch, khi mà cô vẫn giữ nụ cười trên môi trong khi nhét thêm một viên kẹo dẻo vào miệng Hao khi anh ta cố phản đối.

Và rồi, trong khi cậu ta mở to mắt, cô bắt đầu nói với giọng điệu trách móc.

“Tôi hiểu cảm giác của tất cả mọi người mà~. Nhưng cứ đấu đá như vậy mãi thì cũng chẳng giúp ích gì được cho ai cả. Dù cho bản thân đã mất hết trí nhớ, cậu ấy vẫn nói lời xin lỗi rồi mà, chẳng phải như vậy là đủ rồi hay sao? Từ giờ trở đi, hãy cố bỏ mọi chuyện đã qua rồi lại phía sau và trở nên thân thiết với nhau hơn. Nhé?”

“Guh…! Nếu chị đã nói như vậy thì, tụi em sẽ không bàn cãi gì thêm nữa. Thôi được rồi, bọn này sẽ chấp nhận yêu cầu đó của cậu.”

“Phải như vậy chứ, Hao-kun. Và mọi người nữa! Vậy thì . . . Câu lạc bộ nấu ăn giờ sẽ chấp nhận yêu cầu của cậu, Yugo-kun. Chúng tôi sẽ dồn hết toàn bộ kỹ năng của mình vào những hộp cơm trưa đấy, nên hãy trông đợi vào thành quả đi nhé!”

“Oo, o, ooooh…!?”

Lắng nghe những lời của Precia, cùng với nụ cười rạng rỡ và bao dung của cô nàng, Yugo trở nên quá đỗi ngạc nhiên

Không chỉ tha thứ cho những hành vi sai trái của bản thân mình trong quá khứ, cô còn sẵn sàng đi xa đến vậy. . . Dưới đôi mắt của cậu, Precia không khác gì một nữ thần nhân từ hạ thế cả.

“Cảm ơn chủ tịch rất nhiều…! Em sẽ không bao giờ quên lòng tốt này của chị…!”

“Thôi nào, đừng có phóng đại lên như vậy chứ~. Không có gì to tát đâu mà~!”

Yugo quỳ xuống và chắp hai tay lại như thể đang cầu nguyện với thần linh. Kết hợp với khuôn mặt không khác gì một tên phản diện của mình, chàng ngố của chúng ta gần như đã tạo nên bức tranh hoàn hảo về một tên tội đồ đang ăn năn với chúa trời.

Và trong khi Marcos nghĩ rằng, sự ngưỡng mộ của chàng ta dành cho Precia đã đạt đến mức cực độ như vậy chắn hằn là vì cô nàng đã đối xử tử tế đến nhường này với cậu ta trong khi những người khác đều coi cậu không khác gì một tên cặn bã, Precia tiếp tục.

 “Nhưng Yugo-kun này, dù sao thì chúng tôi vẫn không thể tha thứ cho cậu dễ dàng như vậy được~. Vậy nên là, cậu sẽ phải làm một việc cho chúng tôi, vừa để xin lỗi, vừa để trả tiền cho những hộp cơm trưa đó, được chứ?”

“Vâng! Hãy nói cho em biết mình cần phải làm gì đi! Em sẽ dốc toàn lực ra để giúp đỡ!”

“Wah~! Thật đáng tin cậy~! Nhưng đừng lo, sẽ không khó khăn đến thế đâu. Thêm nữa, nếu Yugo-kun muốn đi chơi với em trai và bạn bè, thì đó cũng là một ý tốt đấy~.”

“Chủ tịch, đừng nói là…! Chị muốn cậu ta thực hiện cái đó sao!?”

“Ồ? Xin thứ lỗi, nhưng cô có thể cho tôi biết ‘cái đó’ là gì được không?”

Nhận ra từ dòng chảy của cuộc hội thoại này, rất có khả năng rằng bản thân sẽ phải hỗ trợ công việc của Yugo, vậy nên Marcos quyết định xen vào bằng một câu hỏi, và nhận được câu trả lời từ Precia với nụ cười vẫn giữ trên môi.

“Thực ra thì, chúng tôi sẽ hướng đến một khu rừng lân cận trong vài ngày nữa để thu thập nguyên liệu nấu ăn. Chúng tôi sẽ qua đêm ở một ngôi làng gần đó và thu thập những nguyên liệu tươi ngon nhất vào ban ngày~. Chúng tôi muốn mọi người cùng đi với chung tôi~.”

“Ngủ lại qua đêm và thu thập nguyên liệu nấu ăn sao . . . ! Nghe có vẻ vui đấy!”

“Đúng vậy~! Chúng ta sẽ vui vẻ thu hoạch trong rừng, rồi sau đó cùng nhau chế biến và dùng bữa những món nhẹ. Rồi sau khi quay về trường, chúng ta sẽ dùng chỗ nguyên liệu kiếm được để mở tiệc! Nghe vui lắm đúng chứ!”

Bị thu hút bởi nụ cười trên môi của Precia khi cô nàng mở lời, Yugo cũng mỉm cười theo trong khi hình dung ra cảnh tượng ấy.

Sau khi thay đổi bầu không khí bằng việc thu thập và hái lượm những nguyên liệu nấu ăn trong rừng, cả nhóm sẽ cùng nhau thưởng thức một bữa tiệc ngon lành. Hình dung ra cảnh tương Phi đang làm điều đó, Yugo đối diện với Precia trước khi nói với giọng điệu tràn đầy năng lượng.

“Làm ơn cho tụi em đi cùng! Em sẽ làm bất cứ điều gì để có thể giúp đỡ mọi người!”

“Wah~! Tuyệt quá~! Nếu vậy thì tôi sẽ liên lạc với Yugo-kun sau để bàn bạc mọi chuyện cụ thể hơn nhé!”

“Đợi đã!? Chủ tịch!!”

Dù cho kế hoạch ban đầu sẽ phải thay đổi một chút, nhưng Yugo rất vui vì Precia sẽ biến ý tưởng đưa Phi đi đâu đó thành hiện thực.

Cô ấy cũng mỉm cười đầy ấm áp trước niềm vui của cậu, nhưng phản ứng của Hao thì hoàn toàn ngược lại.

"Chủ tịch, chị quên rồi hay sao!? Tên đó là Yugo Clay đấy! Nếu đi chung với một kẻ lăng nhăng như tên đó, lỡ như hắn ta dụ dỗ chị đi đâu đó để giở trò đồi bại thì sao!?

"Hao-kun, em đa nghi quá rồi đấy~! Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu, đúng không~? Không sao đâu, sẽ không sao đâu mà!"

"Không sao đâu . . . Làm sao mà chị có thể thoải mái được đến vậy trong khi bản thân còn không chắc chứ . . .!!"

Riêng lần này thì Hao hoàn toàn có lý.

Nếu xét đến tính cách tệ hại của Yugo và thói xấu thích động chạm vào con gái nhà lành mà cũng biết của cậu ta, thì việc cùng nhau rời trường và qua đêm ở đâu đó thật sự là một ý tưởng tệ hại.

Nếu như tên đó thực sự ra tay với Precia-senpai . . . Hao không thể im lặng với suy nghĩ đó trong đầu, nhưng trước cô nàng chủ tịch là hiện thân của sự tin tưởng vào lòng tốt của con người như thế này, cơ hội khiến cho cô nàng để tâm đến lời cảnh báo của cậu ta gần như bằng không.

Đây là lúc mà mình cần phải ra tay để bảo vệ chị ấy.

Nghĩ rằng bản thân cần phải chuẩn bị một ai đó để ngăn chặn Yugo lại để phòng ngừa trường hợp tệ nhất có thể xảy ra, Hao liên lạc với Egos, một trong số những ứng viên người hùng và cũng là người thường xuyên lui tới câu lạc bộ nấu ăn trong khoảng thời gian gần đây, để xin lời khuyên và yêu cầu cậu ta bảo vệ Precia. Rồi Egos ngay sau đó mời Cyan tham gia vào yêu cầu này cùng mình . . . Và mọi chuyện cứ như vậy diễn ra.

Và rồi cứ như vậy, khi đến ngày hẹn, nhóm bao gồm câu lạc bộ nấu ăn, Yugo cùng những người bạn của mình, cùng với Cyan và Egos, hướng thẳng đến ngôi làng gần bìa rừng.

                   

Refference Time!! (ngắn)

Trans: Cũng lâu rồi mới có mục này nhỉ? Mà thôi, quay lại vấn đề chính.

Tiêu điểm nhân vật lần này của chúng ta sẽ là Precia Rice và Hao Chi.

Cái tên Hao Chi trong tiếng Hán là 好吃, có nghĩa là ngon miệng.

Còn về Precia Rice, cô nàng được dựa trên Cure Precious/ Nagomi Yui trong phần phim Delicious Party Pretty Cure.

Precia thì lấy từ Precious mà ra, còn Rice là liên hệ đến món ăn yêu thích đồng thời cũng là mô típ của Cure Precious - cơm nắm, và tinh linh đồng hành của cô nàng, Kome-Kome(dịch ra là Rice-Rice á)

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

mà cũng biết của cậu ta=mà ai cũng biết
lỗi đánh máy thiếu mất từ ai
Xem thêm
1 chị gạo khác vừa xuất hiện
Xem thêm
Lần này thì gọi là "chị gạo" ha
Tfnc
Xem thêm