Tập 08 - Đối mặt "Lady Justice"
Chương 03 - Cuộc chiến giành lấy chiếc dạ dày của cậu
0 Bình luận - Độ dài: 10,647 từ - Cập nhật:
Hồi 1
Ngày hôm sau trận đấu với Olga, người đầu tiên theo cô là <The Empress> Sonechka. Một ngày sau đó, <Avatar> Asura xếp hạng 2 đã tự giáng bậc.
Olga tất nhiên cũng ở trong sân. Raishin và Loki đã có ý định tấn công tùy thuộc vào tình hình nhưng... Đêm đó đã kết thúc với các bên đều không để lộ ra sơ hở để bên khác tấn công và chỉ nhìn nhau chằm chằm.
Mặc dù lý do tại sao họ không để lộ ra không chỉ vì nhóm của Raishin.
Olga, Sonechka và Asura đều giữ khoảng cách như thể chặn chân nhau.
(Ra là vậy... Vậy nếu là như Hinowa nói, liên minh của họ chỉ thỏa thuận không tấn công lẫn nhau—)
Mục tiêu của họ là bảo vệ các Gauntlet khác khỏi phe Raishin. Nó không hơn gì một phương tiện để câu giờ cho đến khi có đủ Gauntlet tập hợp để làm cho trận chiến trở nên "công bằng" hơn như Sonechka nói.
Tất cả họ đều làm với quyết tâm có thể bị loại bỏ bất cứ lúc nào nếu họ để lộ ra một điểm yếu nào đó.
Nơi này đã trở thành một <chiến trường> để nhúng tay được vào máu của một người.
Ai trong số họ sẽ sống sót sau cuộc chiến này để đối đầu với Magnus sau cuối?
Trái ngược với sự bế tắc mà sân đấu đã tạo ấn tượng, nơi này đã bắt đầu bị lấp đầy với một sự căng thẳng rất ghê gớm trong không khí.
Hồi 2
Và ngày diễn ra cuộc thi soba cuối cùng đã đến.
『Không phải chuyện đùa đâu... Từ khi nào mà nó đã trở thành... thứ này...!』
Giọng nói trầm của Subaru vang lên trong một chiếc lều tăm tối.
Soba đang sôi trong nồi. Mùi thơm của dashi và dầu tempura trộn lẫn trong không khí làm cho mùi máu bốc lên xung quanh.
Trước mặt Subaru là những gì còn lại của tempura cùng với chiếc đầu bị chặt của một con chó.
Đó không chỉ là một cái đầu bình thường. Nó đang ngậm một chất nổ hình trụ trong miệng.
Túp lều có thể đã thành biển lửa nếu Mutsura không dập tắt ngọn lửa kịp thời.
『Đừng mất cảnh giác. Lần sau thứ nằm đây sẽ là đầu của các ngươi.』
Vệt máu nguệch ngoạc trên mặt đất đã biến mất như mọi khi sau một lúc.
Mutsura bắt đầu phàn nàn với vẻ mặt nhợt nhạt.
『Chúng ta đã luôn ở đây... và chúng ta không hề nhận ra cho đến khi gần như quá muộn...?』
『Bây giờ đã rõ ràng. Đối thủ của chúng ta sở hữu khả năng không chỉ đánh lừa các giác quan của chúng ta, mà cả shikigami của chúng ta. … Đó không phải một pháp sư bình thường. Bây giờ chúng chỉ đang trêu đùa chúng ta nhưng nếu chúng thực sự nghiêm túc... Chúng tôi sẽ không thể làm gì được hết.』
Subaru định rời khỏi lều sau khi thay chiếc tạp dề. Mutsura vội vã đi theo cậu.
『N-Này Subaru... Cậu đang đi đâu vậy?』
『Chúng ta không thể để nó như thế này. Đi nói với cái tên Raishin ngu ngốc đó và—』
『Cậu không được nói với anh ấy!』
Hinowa đã ngăn cậu lại. Cô bắt đầu nói với giọng run run sau khi siết chặt chiếc tạp dề của mình.
『Raishin-sama cần phải lo cho Bữa tiệc đêm quan trọng của anh ấy. Tôi không muốn khiến anh ấy phải lo.』
『Nhưng, tiểu thư...』
『Không sao cả... Hôm nay tôi sẽ dự thi chỉ với soba.』
『Cô thực sự nói vậy được hả!? Ai đó đang cố giết cô đó!』
『Chuyện này thật không thể chấp nhận được.』
Mutsura nói trong một tông giọng nghiêm túc đến bất ngờ. Subaru và Hinowa quay lưng lại với cậu ngạc nhiên.
『Chúng tôi sẽ không thể đối mặt với trưởng tộc nếu có chuyện gì đó xảy ra với cô. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta quay trở lại Nhậ—』
『Không! Cuối cùng tôi đã được đoàn tụ với Raishin-sama... Hinowa chắc chắn sẽ không trở lại!』
Hinowa bướng bỉnh tuyên bố. Subaru mất điềm tĩnh.
『Tại sao cô lại nổi đóa lên như một đứa con nít vậy hả!? Không có gì quan trọng hơn mạng sống của cô cả!』
『Có! Bữa tiệc đêm của Raishin-sama!』
Hinowa nói rất rõ ràng. Cả Subaru và Mutsura đều không biết phải nói gì.
『Akabane Tenzen là một đối thủ đáng sợ... anh ấy chắc chắn sẽ cần tới sức mạnh của tôi khi thời điểm đến. Đó là lý do—』
『—Không ổn! Họ đang đến! Giấu mọi thứ đi!』
Các shikigami ở bên ngoài túp lều đã cảm nhận được sự hiện diện.
Hinowa đã nhanh chóng triệu hồi một shikigami. Vật triệu hồi mang hình dáng một chiếc ví tiền xu đã nhanh chóng nuốt hết mùi hôi trong không khí, đầu của con chó, phần còn lại của tempura và dầu tempura.
Khí độc bên trong lều đã nhanh chóng được thanh lọc, làm sạch.
Sau vài giây, Raishin thò đầu vào trong lều sau khi vén tấm vải che ở lối vào.
『Em đang đợi anh đến! Raishin-sama!』
Hinowa vui vẻ chạy đến chỗ cậu. Subaru đang đau buồn trong lòng. Cô ấy vừa được đoàn tụ với người cô yêu sau hai năm. Tất nhiên cô ấy sẽ không trở lại Nhật Bản dễ dàng như vậy.
Chị em nhà Belew cũng ở đằng sau Raishin.
『Raishin hôm nay hạnh phúc đến khó chịu đấy nhỉ. Làm cho Hinowa của ta bám theo đi khắp nơi.』
『Ể!? Raishin-san hạnh phúc bám theo Hinowa-san ạ...!?』
『Này Henri! Đừng gây hiểu lầm thế!』
Dạ dày của Raishin bắt đầu gầm gừ sau khi nói vậy, có lẽ phản ứng với hương thơm của dashi.
Các cô gái bật cười sau khi nghe thấy âm thanh đó. Hinowa cũng vậy.
『Raishin-sama dù sao cũng là người háu ăn mà.』
『Haha, tôi đã trì hoãn việc này trong hai ngày rồi... Vậy, Em đã làm xong soba của em chưa?』
『Tất nhiên! Em đã chuẩn bị một thứ phù hợp với cái tên Izanagi!』
Subaru lấy soba từ nồi và đổ vào nước lạnh. Bề mặt sáng bóng đúng cách, khiến nó rất hấp dẫn khi nhìn vào.
Charl tò mò nhìn sợi mì mỏng từ soba.
『Đây là một món ăn Nhật Bản phải không? Tôi nghĩ tôi đã nhìn thấy loại bột này ở đâu rồi...』
『Có lẽ là từ các thành phần của bánh galette [note77734], nee-sama.』
『Món tủ của mẹ á? Vậy chị có thể dễ dàng làm được nó. Nhưng hương thơm của súp hoàn toàn khác với những gì chị tưởng tượng. Có lẽ là tốt nhất khi chị không tham gia...』
Raishin ngậm nước bọt nhìn vào phần soba rực rỡ trong tay Subaru.
『Có vẻ như tôi có thể háo hức chờ đợi món soba đó rồi. Nhưng, về tempura—』
『… Em rất xin lỗi. Chuyện này rất khó để nói nhưng.... Ưm...』
Hinowa gục đầu. Tư thế đáng tiếc của cô ấy khiến Subaru cảm thấy nóng rang trong lồng ngực.
Đôi mắt của Raishin đột nhiên trở nên sắc bén hơn. Tình cờ—nhưng khéo léo cẩn thận nhìn xung quanh bên trong túp lều.
(Tên đó vẫn là một tên rất nhạy bén như mọi khi... Nhưng chúng ta không thể để hắn phát hiện ra bất cứ điều gì được.)
Subaru quyết định hành động theo cái hành vi xấu xí thường lệ của mình khi cậu bắt đầu nói từ bên cạnh.
『Tempura? Tempura nào? Bọn ta có được nghe gì về chuyện đó đâu!』
『À? Thật hả...?』
Hinowa cúi chiếc đầu nhỏ của mình khi nước mắt thật sự tuôn ra từ đôi mắt cô.
『E-Em đã quên nó... Hãy tha thứ cho em... Hinowa đã thất bại với tư cách một người vợ—』
『Đừng lo về chuyện đó. Anh không thể đợi để được nếm thử món ăn của em!』
『Raishin-sama... ♡』*Kyuuun*
Những giọt nước mắt buồn bã của cô nhanh chóng chuyển sang những giọt nước mắt hạnh phúc. Subaru lặng lẽ quan sát cách Raishin và những người khác rời khỏi lều, cả hai đều khó chịu song nhẹ nhõm bằng cách nào đó.
Mutsura tỏ ra mệt mỏi ngay khi họ rời đi.
『Subaru... Chúng ta cần phải nhanh làm gì đó về vấn đề này...』
『Tôi biết. Nhưng...』
Subaru nghiến răng. Cậu muốn chi ít nói với ban điều hành Bữa tiệc đêm, nhưng Hinowa thẳng thắn từ chối công khai nó.
『Giờ chúng ta cứ tăng cường phòng thủ đi. Tôi sẽ bí mật liên lạc với quê nhà mà không nói với tiểu thư.』
『Ừ, cảm ơn. Tôi sẽ tăng gấp đôi số lượng shikigami.』
Subaru kìm nén tiếng thở dài khi đổ phần soba tiếp theo vào súp.
Hồi 3
(Là mình tưởng tượng sao...? Mình vừa thoáng cảm thấy một cảm giác khó chịu.)
Raishin bước ra khỏi lều của Hinowa trong nghi ngờ.
Có một chiếc bàn được dựng trước lều. Frey đã ở đó. Bọn Garm vẫy đuôi ngay khi nhìn thấy Raishin.
『Này, Frey. Cảm ơn cậu đã giúp đỡ mặc dù lát nữa vẫn phải tham dự Bữa tiệc đêm.』
『Uuh. Cảm ơn vì đã mời mình.』
『Đợi tôi một chút nhé, tôi đi kiểm tra Yaya.』
Raishin di chuyển đến lều bên kia sau khi mỉm cười. Âm thanh của dầu chiên có thể được nghe thấy từ bên trong. Cả Yaya và Irori—người đã đề nghị giúp đỡ—đang làm tempura.
『Raishin... Tại sao anh lại đến lều của con hồ ly đó trước...?』
『Đừng có làm vẻ mặt như thế chỉ vì vậy!—Ồ! Tôm và cà tím, bí đỏ với shimeji [note77735]... Con cá này... Có phải là cá đục không? Tôi ngạc nhiên vì cô có thể thu thập được những thứ này đó.』
Có vẻ như Yaya đã bình tĩnh lại sau khi được khen. "È hem"—Cô ưỡn ngực tự hào.
『Em đã mua nguyên liệu ngoài chợ sau khi lẻn ra khỏi học viện!』
『Đừng có lẻn ra ngoài! Nhưng, ừm, cảm ơn cô.』
Raishin bất ngờ cảm ơn cô. Charl và Henri bắt đầu cười cậu.
『Vậy, soba đâu?』
『Ể? Em sẽ bắt đầu làm nó... bây giờ?』
Thứ tự chuẩn bị rõ ràng là sai. Tempura sẽ lạnh đi nếu cô ấy bắt đầu chuẩn bị soba lúc này.
Yaya dường như đã nhận ra sai lầm của mình sau khi nhìn vào Raishin đang bối rối.
Yaya gửi ánh mắt trách móc của mình đến cô chị gái, Irori. … Tuy nhiên, Irori chỉ vờ như không biết gì khi cô nấu xong nước cốt. Nó trông như cô chỉ giúp những gì Yaya yêu cầu cô chuẩn bị.
『X-Xin hãy chờ đã Raishin! Em có thể bù đắp nó bằng <Kongouriki> của Yaya—』
『Không, chúng ta sắp hết thời gian cho phép rồi. Hãy bắt đầu chuẩn bị món đi.』
『Không thể nào! Ai quyết định thời gian cho phép chứ!?』
『Dạ dày của tôi.』
『Nhưng trong trường hợp đó, cuộc thi này—』
『Đừng lo, trông nó vẫn ngon. Cô thực sự là cộng sự tuyệt nhất trên thế giới.』
Yaya bị úp sọt, mất khả năng suy nghĩ. Cô ấy đã vui vẻ bày tempura trên dĩa, đổ súp vào bát để mang đến bàn ăn.
Sau vài phút, một món tempura soba nóng hổi và được trình bày kỹ lưỡng được phục vụ trước mặt cậu.
Tempura soba—Đó thực sự là tempura soba mà cậu mơ tới.
Raishin chắp tay lại khi nói một cách khiêm tốn.
『Cảm ơn vì bữa ăn.』
Cảm nhận được ánh mắt của Yaya và Hinowa nhìn mình, Raishin biết ơn cầm lấy cả bát khi cậu bắt đầu uống súp.
Raishin cảm thấy shoyu [note77736] sảng khoái như một loại trái cây chạy qua sống mũi.
—Ngon quá. Thật sự đấy.
Cậu cảm thấy mình như một người cuối cùng đã tìm thấy một ốc đảo sau khi lang thang một thời gian dài trên sa mạc.
Raishin ngâm sợi mì sáng bóng trong nước súp trước khi đưa nĩa lên miệng.
Một sự thỏa mãn liên tục. Cảm giác dễ chịu khi thức ăn trượt xuống cổ họng cậu.
Cậu có thể cảm nhận được vị đắng, cay nhẹ, ngọt ngào và ngon ngọt của soba lăn trên lưỡi.
Thật đáng thất vọng khi các cô gái phương Tây sẽ không vừa ăn vừa tạo ra những tiếng húp sống động khi ăn mì nhưng—
『Kuh! Ngon quá! Đây! Chính là nó!』
Charl mỉm cười trên bàn ăn cạnh Raishin.
『Đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ta ăn uống tận hưởng nó như vậy.』
『Uuh... Mình không biết giải thích sao, nhưng nó rất ngon. Vị cá.』
Frey ngồi cùng họ bày tỏ ý kiến của mình khi cô nhai tempura.
Có vẻ như các cô gái khác cũng thích tempura. Sigmund đang nhai nó, có lẽ cũng thấy hứng thú sau khi nếm thử. Charl thì trong như đang bối rối với bộ đồ ăn Nhật Bản, nhưng cũng bắt đầu uống từ chiếc Owan [note77737] sau khi xác định nó là một kiểu ly cốc nào đó.
『Hmm, nó rất ngon!』
Biểu cảm của cô đã truyền tải được nó ngon thế nào. Charl cũng bị ngạc nhiên bởi chiếc bát sau khi hoàn thành những gì bên trong.
『Đồ sơn mài rất đẹp. Nó cũng nhẹ như lông vậy!』
Charl thể hiện sự quan tâm đến bộ dụng cụ ăn uống khi cô là một quý tộc. Raishin cảm thấy thư giãn sau khi nhìn thấy cô ấy như vậy sau khi trông thấy cô buồn bã mấy ngày nay.
Raishin không quan tâm đến sự im lặng của Hinowa và Yaya khi cậu xơi nốt những món ăn trước mặt cậu.
Sau khi đi về phía lều, Raishin giơ bát lên.
『Nó ngon lắm, Subaru. Cho tôi thêm với.』
『Tch!』
『Cậu vừa tặc lưỡi hả!?』
Thái độ của cậu ta rất xấu nhưng hành động lại rất lịch sự. Cậu rất khéo léo thể hiển những kỹ năng rất mượt mà và bài bản.
Raishin bắt đầu một cách tự nhiên nhìn Subaru khi cậu nhìn xung quanh lều. Sự khó chịu mà cậu đã cảm nhận được trước đó là một sự hiện diện—cậu vẫn còn lo lắng về chuyện đó.
Subaru có vẻ bình thường. Hinowa trông không có vẻ gì là cô sẽ che giấu gì đó khỏi Raishin, nhưng...?
『Này, Subaru. Vừa rồi—』
『Đây, đi ra đi. Sự ngu ngốc của ngươi sẽ lây tới ta mất.』
『Này, ít nhất thì nghe tôi nói đã!』
『Phiền phức thật đấy! Ngay từ đầu ta đã không thích ngươi rồi!』
Subaru chĩa cái muôi ra trước, nhân cơ hội nói lên những gì mình nghĩ như muốn công kích cậu.
『Tránh xa tiểu thư ra! Mãi mãi cút đi!』
『Đ-Được rồi. Tôi sẽ cố gắng không đến gần cô ấy khi Bữa tiệc đêm kết thúc.』
『Không thể nào... Raishin-sama...』*quỵ xuống trong buồn rầu*
Hinowa đã nghe thấy. Cả Raishin và Subaru đều hoảng loạn khi họ nhìn thấy nước mắt trên mặt cô.
『N-Những kẻ nào dám làm tiểu thư khóc đều phải chết! Tan biến khỏi thế giới này đi!』
『Cậu cũng có trách nhiệm mà! Cậu muốn tôi phải làm gì chứ!?』
『Này bình tĩnh lại đi Subaru, cậu không cần phải làm vẻ mặt đó.』
Mutsura cố gắng hòa giải cho hai người khi cậu thờ ơ húp mì.
『Tôi ủng hộ cuộc hôn nhân của cậu. Nếu tiểu thư của chúng ta và Raishin có một đứa con, nó sẽ là sự ra đời bùng nổ của một pháp sư đáng kinh ngạc. Chúng chắc chắn sẽ là mạnh nhất Nhật Bản.』
Lần này chính Yaya là người bày ra một khuôn mặt buồn sau khi nghe những lời đó. Subaru cũng vậy.
『Đừng có nói nhảm tên Mutsura chết tiệt... Cái đó... Cái tương lai đó... Tôi không muốn nó!!』
Subaru chạy khỏi đó sau khi vứt chiếc tạp dề của mình đi để lại nồi Soba đang sôi.
Mutsura khẽ thở dài khi nhìn về tấm lưng to lớn của cậu ta đang chạy trốn.
『Xin hãy tha thứ cho chúng tôi. Dù sao thì Subaru cũng yêu tiểu thư đến điên cuồng mà. Mà, đó là thứ chúng ta gọi là yêu đơn phương đấy.』
Hinowa che miệng ngạc nhiên.
『Ôi trời, là vậy sao... Subaru, thật tội nghiệp...』
『Haha... Cô thực sự nói vậy hả, tiểu thư?』
『Việc tôi yêu một người khác ngoài Raishin-sama là không thể xảy ra như Susanoo no Mikoto [note77738] đổi nghề sang làm thợ làm bánh kẹo vậy.』
Raishin có hơi đau đớn khi tưởng tượng ra hình ảnh Susanoo một cách nhiệt thành cống hiến hết mình làm bánh.
『… Giờ tôi thực sự cảm thấy buồn cho cậu ta.』
Raishin nhấm nháp sợi mì của mình. Chúng thực sự rất ngon... Tuy nhiên, cậu không thể tận hưởng chúng như trước nữa.
Có một nỗi sợ không tên trào dâng trong cậu.
Sau khi ăn hết chỗ soba mà cậu có thể ăn, cả dạ dày và linh hồn cậu đều đã hoàn toàn hài lòng.
Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề cần giải quyết. Đây là <cuộc thi> giữa Hinowa và Yaya.
Ý kiến của những cô gái khác bị chia ra.
Charl bỏ phiếu cho Hinowa và Frey cho Yaya. Henri không quyết định được, nên cô ấy đã hủy phiếu bầu của mình. Xét đến tính cách của Henri, cô ấy có lẽ đã rút lui vì lợi ích của cả hai.
『Raishin-sama xin hãy cho chúng em quyết định của anh!』
『Yaya thắng rồi đúng không, Raishin!?』
Hai cô gái đã đến để gây áp lực cho cậu. Sau khi hít một hơi thật sâu, Raishin bắt đầu nói với những lời cậu đã chuẩn bị.
『Đầu tiên, tempura của Yaya rất tuyệt vời.』
Yaya làm một tư thế banzai trong vui sướng.
『Nó được nấu kỹ, chứa hương vị tuyệt vời. Hương vị đó pha trộn với súp ngon vô cùng. Phần soba không phải của cô ấy, nhưng phần súp gà thì đỉnh. Mỡ của con gà thực sự rất hợp. Lưỡi tôi đã phải run lên trong hương vị đó, khiến tôi thậm chí còn cảm thấy chóng mặt.』
Raishin lúc này nhìn sang Hinowa, sau khi chuyển mắt khỏi Yaya đang vui vẻ.
『Và Soba của Hinowa cũng thật đáng kinh ngạc.』
Hinowa ngẩng mặt lên với một tinh thần cầu khẩn. Theo đó, biểu cảm của Yaya bắt đầu mờ mịt.
『Kết cấu, độ mịn màng của nó khi chạy xuống cổ họng anh cùng với súp trắng rất ngon... Nói thế nào nhỉ, nó gợi nhớ anh về soba của mẹ. Nếu anh bao gồm cả nỗi nhớ nhà của mình vào cuộc thi này, đó là tất cả những gì mà anh muốn, một phần soba tuyệt vời.』
『Vậy là Yaya thắng rồi phải không?』
『Nhảm nhí! Ý của anh ấy là tôi thắng!』
Raishin đưa ra phán quyết cuối cùng của mình sau khi tách hai cô gái đang cãi cọ.
『Điều này có nghĩa đây là một trận hòa.』
『E-Em không thể đồng ý! Đúng thật chủ đề là tempura soba, nhưng em chắc chắn Raishin-sama chỉ muốn ăn soba... Em chính là người đã chuẩn bị soba!』
『Không, anh chắc chắn rằng Subaru là người nấu. Anh nhớ cậu ấy rất giỏi việc đó.』
Hinowa đỏ mặt, thu mình như một chú sóc nhỏ.
『E-Em xin lỗi... Họ không cho em vào bếp kể từ khi em còn nhỏ...』
『Hinowa, dù sao em cũng là công chúa mà. Nên cũng đành chịu thôi.』
『Raishin! Vậy còn Yaya thì sao!? Tại sao Yaya không thắng!?』
『Bởi vì cô đã lẻn ra khỏi học viện khi không được phép và cô cơ bản là đã để Irori làm hầu hết mọi thứ. Tôi có sai không?』
『Nee-sama... Em không thể tin được là chị ấy đã nói với Raishin...!』
『Từ đã, từ đã. Irori không nói gì cả. Với cả, tôi đã từng ăn đồ ăn Irori nấu trong gần hai năm trời. Tôi có thể nhận ra ngay cách nêm ướp gia vị là của em ấy ngay lập tức.』
Raishin định trấn an cô bằng điều đó, nhưng cơn khát máu của Yaya chỉ trở nên mạnh mẽ hơn. Ngay cả Hinowa, Charl và Frey cũng nhìn Irori một cách hơi căng thẳng. Ngược lại, như đang cảm thấy vui sướng, Irori nhìn xuống với vẻ xấu hổ trong khi mỉm cười nhẹ nhàng.
Hể? Sao mình lại có cảm giác tâm trạng của mọi người đột nhiên trở nên tồi tệ vậy...?
Cậu thực sự không hiểu, nhưng xét đến việc cậu vẫn chưa nói đến phần quan trọng nhất, Raishin vội nói tiếp.
『Trên hết tôi rất vui vì đã được ăn tempura soba. Tôi sẽ không cảm thấy thế này nếu nó chỉ là soba hay tempura. Vì vậy cảm ơn cả hai—Và tất cả mọi người.』
Chỉ khi nói vậy thì Hinowa và Yaya mới có vẻ chấp nhận tình hình.
Cả hai nhìn nhau một cách xấu hổ.
Có lẽ cảm thấy tự hào và hạnh phúc. Thậm chí có thể là tình đồng đội.
Cảm giác thật tuyệt. Raishin quyết định đưa ra kết luận của mình, nghĩ rằng không có thời điểm nào tốt hơn lúc này.
『Vậy nên đó sẽ là lý do, đây là một trận hòa. Được rồi, tất cả đã được giải quyết!』
『Chưa có gì được giải quyết hết!』
Hai cô gái đồng thanh la lên, nhìn nhau một cách nguy hiểm một lần nữa.
(Mặc dù trước đó vài giây vẫn còn là một tâm trạng tốt... Mình có sai khi nói vậy không?)
Raishin có thể thấy Charl đã mệt mỏi thế nào, Frey đang cho cậu một cái nhìn thảm hại và Henri nhìn cậu trong ghê tởm. Nói cách khác—Ánh mắt của mọi người đều rất thốn.
『Chúng ta không thể tin tưởng Raishin trong chuyện này được! Hinowa-san, chúng ta hãy tiếp tục cuộc đấu sau khi Bữa tiệc đêm kết thúc!』
『Đ-Được thôi!』
『Fufu, cô có chắc muốn nói vậy không? Chủ đề thứ hai của trận đấu là phục vụ một người đàn ông qua đêm.』
『Dừng lại!』
Không thể kìm được nữa, Raishin nện một đấm vào đầu Yaya.
Hồi 4
Đêm đó cũng vậy, không có trận chiến nào.
Raishin, Loki, Frey hay Hinowa đều không đánh.
Olga, Sonechka hay Asura cũng vậy.
Cedric là người đang ở sau lưng Olga đêm nay.
Cedric đã nở một nụ cười đầy ý nghĩa tới Raishin khi ánh mắt họ chạm nhau.
(Tên đó... Hắn ta không phải chỉ là người đi kèm!)
Hắn là một pháp sư điêu luyện. Hắn trông có vẻ quen với chiến đấu. Trên hết...
(Mình đã gặp hắn trước đây... Ở đâu đó... Mình không nhớ là ở đâu.)
Dù sao đi nữa, Bữa tiệc đêm hôm nay cũng đã kết thúc trong yên bình.
Mối nguy hiểm thực sự, nằm ở cuộc sống riêng tư của Raishin.
Điều chờ đợi Raishin khi cậu trở lại ký túc xá...
『Chào mừng anh trở lại Raishi—không, chồng yêu.』
『Em đang đợi anh về đây, chồng yêu của em.』
Yaya và Hinowa mặc juban [note77739], tựa đầu xuống sàn với ba ngón tay chìa ra phía trước.
Raishin loạng choạng sang một bên, đập đầu vào tường.
『Hai cô đang làm cái quái gì vậy...?』
『Hãy từ bỏ đi, Raishin. Hôm nay chính là ngày mà em sẽ bắt anh thưởng thức ham muốn xác thịt của một bữa tối ba sao đầy đủ. Nhân tiện, Yaya là đầu bếp!』
『Trong trường hợp đó, em sẽ là quản lý!』
『Cái nhà hàng đó phá sản là cái chắc! Đừng nói với tôi là hai người định tiếp tục cuộc thi nhé...!?』
『Raishin-sama. Có một điều mà em phải nói với anh trước.』
Hinowa bắt đầu nói với vẻ mặt căng thẳng và giọng nói nghiêm túc.
『Hinowa đã thành thạo tất cả các thuật ẩn của gia tộc Izanagi và nhận được chứng chỉ cho nó.』
『Anh biết điều đó, rất ấn tượng với độ tuổi của em.』
『Tuy nhiên, em vẫn chưa nhận được hướng dẫn về <Nghệ thuật giường chiếu> của Izanagi.』
『Thứ đó có tồn tại hả!?』
『Vì vậy, những gì anh sẽ được thấy đêm nay sẽ không hơn gì những kỹ thuật nghèo nàn mà em chỉ được nghe nói đến...』
Vội vã đưa tay ra sau lưng, Hinowa đã lấy ra một cuốn sách rất đáng ngờ với hình ảnh trên đó.
『X-Xin hãy yên tâm! Em đã nhận được tài liệu tham khảo từ Charlotte-sama!』
『Này Hinowa! Tôi đã bảo cậu không được nhắc tên tôi mà!』
Charlotte đã lao ra khỏi tủ quần áo sau khi đá tung cánh cửa.
Biểu cảm của cô cho thấy cô vừa đào mồ trôn chính mình, nhưng cô cũng chẳng biết phải làm gì bây giờ. Cô quyết định lấy cuốn sách khỏi Hinowa và cố gắng viện cớ.
『Cuốn sách này tình cờ nằm trong bộ sưu tập của mẹ ta. Ta thậm chí chưa nhìn vào bên trong.』
『… Nhưng mà bìa sách trông như có hai người đàn ông đang ôm nhau?』
『Đ-Đó không phải là vấn đề. Ở bên trên đó có viết là chỉ có đàn ông mới có thể thỏa mãn được đàn ông.』
『Cô rõ ràng đã đọc sạch nó rồi!』
『Trời ạ, chuyện đó đâu có quan trọng!』
Yaya quơ tay điên khùng.
『Cởi quần ra ngay đi, Raishin! Chúng ta có thể nói chuyện sau đó!』
『Đã lâu rồi tôi không nghe cô nói câu đó! Mà tôi cũng không muốn nghe câu đó!』
『Em sẽ nghe anh thuyết giáo như nào cũng được sau! Nhưng lúc này xin hãy để em xoa dịu phần đàn ông đang gào thét bên trong anh!』
『Nó không có gào! Đừng có làm cái vẻ mặt gớm ghiếc đó!』
『Em cũng vậy! Em sẽ chứng minh rằng em cũng có thể chăm sóc phần cứng cáp đó của Raishin-sama!』
Hai cô gái ném mình về phía eo Raishin như đang cạnh tranh với nhau xem ai là người đầu tiên.
Sau khi đã bỏ cuộc, Raishin—nện một đấm xuống đầu họ.
Yaya và Hinowa ôm đầu quỳ xuống.
Đó là lúc Raishin để ý thấy chiếc băng cá nhân trên tay Hinowa.
『Này! Cái này... Đã có chuyện gì!?』
Thông thường, Hinowa không thể bị thương. Bỏ qua thời điểm khi cô vẫn còn là một đứa bé, cô ấy có <Cường Hóa Thân Thể> cũng như shikigami bảo vệ. Cô ấy sẽ không thể bị thương dễ dàng vậy—
Hinowa nhanh chóng giấu tay đi.
『K-Không có gì đâu ạ! Quan trọng hơn, nếu anh cho rằng dịch vụ giường chiếu của tụi em không ổn thì ít nhất hãy để Hinowa ở lại đây với Raishin-sama!』
Hinowa đang cầu xin Raishin với đôi mắt đẫm lệ. Raishin không biết nói gì, nên Hinowa bắt đầu khóc nức lên.
『… Không được ư?』
『Tất nhiên không rồi. Tỉnh táo lại dùm cái. Đây là ký túc xá nam mà.』
『Nhưng anh khi nào cũng ở đây với con tiểu tam...!』
Raishin không thể trả lời. Cậu không muốn bào chữa cho mình vì Yaya là một automaton.
『Bình tĩnh và suy nghĩ thật cẩn thận nhé. Không thể nào anh có thể cho Yaya ngủ ngoài đường được, đúng không?』
『Hinowa cũng sẵn sàng ngủ ngoài đường nếu anh đuổi em ra!』
『Đừng có sẵn sàng cho điều đó! Aah trời ạ, sao cuối cùng nó lại trở nên phiền phức thế này...』
Ngay lúc đó, Raishin cảm thấy nhiệt độ phòng giảm nhanh gấp đôi.
Hinowa bắt đầu nhìn chằm chằm vào Raishin một cách trống rỗng, làm một biểu cảm như ngày tận thế.
『Raishin-sama... Vừa nãy... Anh vừa nói Hinowa phiền phức...?』
『A! Em nhầm rồi! Anh không có nói đến em! Lý do cho vết thương đó—』
『E-Em vô cùng xin lỗi... Em chỉ nghĩ đến bản thân mình... Em đã không cân nhắc đến cảm xúc của Raishin-sama... Hinowa... Hinowa là... Thật đáng xấu hổ...!』
Ngay khi Raishin nghĩ rằng cô ấy sẽ bắt đầu khóc, Hinowa đã che mặt mình đi và rời khỏi phòng. [note77740]
Ai đó đã nắm lấy tay Raishin khi cậu chuẩn bị đuổi theo cô.
Sau khi quay lại, Raishin có thể nhìn thấy ánh mắt của Yaya đang lên án mình. Raishin không thể nhớ lần cuối Yaya nhìn cậu bằng đôi mắt lạnh lùng đó kể từ khi cô hứa trở thành cộng sự của cậu.
『Anh thật sự tồi tệ, Raishin. Anh là đồ khốn, nỗi ô nhục của tất cả đàn ông.』
『Một nửa trong số đó là lỗi của cô! Trên thực tế, cô đã nghe thấy những câu từ đáng ngưỡng mộ từ Hinowa rồi, phải không? Cố gắng học hỏi một ít từ cô ấy đi!』
Nhiệt độ trong phòng một lần nữa giảm xuống. Yaya bắt đầu run rẩy khi đôi mắt cô tràn đầy nước mắt.
『T-Tôi xin lỗi, Yaya! Tôi nghĩ tôi có thể nói theo cách tốt hơn. Tôi cũng vậy—』
『Raishin là... đồ ngốc!』
Yaya nhảy ra khỏi cửa sổ, khóc lóc chạy đi. [note77741]
Raishin quyết định ngồi xuống không thể quyết định phải đuổi theo ai.
Cậu lo lắng rằng Yaya sẽ làm điều gì đó không tưởng, nhưng cậu cũng lo lắng về vết thương của Hinowa.
『Tôi nên làm gì...? Ai đó... Xin hãy chỉ giáo cho tôi...』
『Không phải hai người đó chỉ đau khổ vì ngươi không thể quyết định sao?』
Sau khi ngẩng đầu lên, Raishin có thể thấy Charl đang nhìn đi khỏi cậu, ôm Sigmund trong mình.
『Ta biết ơn, và ta nghĩ có rất nhiều điều tốt đẹp về ngươi nhưng—khoan đã, k-không phải vậy! Ta không thể nghĩ ra bất kì điều gì tốt đẹp về ngươi! Mà... Ta đoán ngươi có vẻ thuộc kiểu người làm việc chăm chỉ? Một người sẽ thực hiện đúng như những gì mình đã hứa? Ta nghĩ cũng không hại gì khi cho rằng ngươi đôi khi cũng đáng tin cậy, hoặc rằng ngươi có thể ném mình đi vì người khác, hoặc rằng ngươi dũng cảm như thế nào—』
『Charl, đừng liệt kê mấy cái đó nữa. Chúng ta chẳng đi tới đâu hết.』
Charl làm mới tinh thần mình sau khi hắng giọng. Cô nhìn chằm chằm đến Raishin.
『Nghe nhé, điểm tốt mà ngươi có là cách ngươi có thể khiến người khác cảm thấy rằng họ thực sự có thể tin tưởng ngươi. Cách ngươi làm người khác cảm thấy ngươi sẽ không phản bội họ, rằng bọn ta có thể phó thác lưng mình cho ngươi. Ngươi khiến bọn ta cảm nhận được điều đó từ tận đáy lòng.』
Đó là những lời rất trực tiếp. Raishin có thể cảm nhận được hơi ấm trở lại với cái lạnh trong lòng mình.
Tuy nhiên, Charlotte không phải đang khen ngợi Raishin—cô ấy thực ra đang trách móc cậu.
『Mặc dù vậy, người ta chỉ đơn giản là ngừng tin tưởng vào ngươi. Ngay khi nó là về phụ nữ... Ta không còn biết liệu có thể tin tưởng ngươi được không nữa.』
『Vậy... Là cái nào? Vậy là cô không thể tin tôi hả?』
『Ta không biết! Ta chỉ muốn nói vậy thôi. Tạm biệt, đồ biến thái!』
Charl rời đi ngay sau khi giận dữ để lại những lời đó.
Raishin đã cố gắng ngăn cô lại, nhưng cậu không thể làm vậy. Cậu đã muốn nhờ cô giúp. Cậu muốn nói với cô hãy cảnh giác xung quanh Hinowa và bảo vệ cô ấy.
Nhưng cậu không thể nói ra. Đây là vấn đề giữa Hinowa và Raishin...
Vẫn ngồi đó, Raishin cố gắng xử lý những lời mà Charl đã để lại cho cậu.
『Raishin cậu... cậu không xem nhẹ các quy tắc của ký túc xá đâu nhỉ...?』
Sau khi ngước lên, Raishin có thể nhìn thấy khuôn mặt giận dữ của cố vấn ký túc xá trước mặt cậu sắp nổ tung.
『Tôi đã bảo cậu không được mang gái vào mà! Lần này chắc chắn tôi sẽ đuổi cậu ra ngoài!』
『—Tôi xin lỗi, để chuyện thuyết giáo sau đi!』
Raishin vội vã phóng ra khỏi phòng.
Hồi 5
『Tiểu thư! Xin hãy trả lời, tiểu thư!』
Cánh cửa bị đập mạnh. Cố gắng phớt lờ âm thanh đó, Hinowa chôn vùi mặt và cơ thể mình sâu trong futon.
(Mình đã... Quá sức ngu ngốc...!)
Cô không thể không căm ghét bản thân từ tận đáy lòng. Cô chắc chắn rằng Raishin có lý do riêng để hoãn chuyện đính hôn của họ. Mặc dù vậy, cô đã gây áp lực cho cậu bằng cảm xúc một chiều của mình.
Cô đã kiệt sức vì những mối đe dọa liên tục mỗi ngày. Sau khì chìm trong một ác ý không xác định, trái tim vốn yếu ớt của cô cuối cùng cũng đã tan vỡ với những gì đã xảy ra.
Nước mắt của cô không rời. Hinowa sẽ chỉ che đi tiếng la của mình khi chôn vùi mặt mình trong tấm nệm futon.
Đột nhiên, Hinowa nghe thấy một tiếng gõ cửa dè dặt hơn qua tấm futon dày.
Đó không phải Subaru. Trực giác siêu phàm của Hinowa đã nhận ra đó là ai.
『… Hinowa, tôi vào được không?』
Đó là Charl. Hinowa thoáng do dự khi bước ra.
Chỉ vài ngày trước, Hinowa đã không ra ngoài khi Charl đến thăm cô theo cách tương tự. Cô nhớ mình đã hối hận. Mắc một sai lầm tương tự bây giờ là—
Một cái gì đó cô ấy không muốn. Hinowa lôi mình ra khỏi futon và mở cửa.
『Mình xin lỗi, Charlotte-sama... tha thứ cho vẻ ngoài của mình...』
『Không có gì để tha thứ cho cậu hết. Khóc cũng ổn mà. Chúng ta dù sao cũng là bạn! Bạn. Giọng của Charl nghe rất vui vẻ khi cô đặt từ "bạn" trong miệng.』
Tâm trạng của Hinowa cũng vậy, trở nên vui vẻ hơn, cuối cùng cũng bắt đầu cảm thấy nhẹ lòng.
『… Charlotte-sama là người bạn đầu tiên mà mình từng kết bạn.』
『Ể, thật sao?』
Charl chớp mắt ngạc nhiên. Hinowa gật đầu đáp lại, mời Charl vào bên trong.
Hai cô gái ngồi cạnh nhau sau khi dọn dẹp giường.
『Mình không học ở bất kỳ loại trường học hay học viện nào trước khi chuyện đi du học được quyết định.』
『Vậy là cậu được dạy ở nhà? Cũng giống như quý tộc cũ.』
『Vâng. Có một số dịp mình được gặp anh em họ và người quen nhưng... tất cả họ đều rất dè dặt. Ngay cả sau khi đến đây, mình vẫn bị cấm nói chuyện với bất kỳ học sinh bình thường nào khác.』
『Cậu thực sự là một cô công chúa rất được bao bọc. Đúng rồi, tôi nhớ cậu nói rằng đây cũng là lần đầu tiên cậu vào ký túc xá nữa.』
『Vâng. Nhưng mình đã mất đi sự hỗ trợ từ gia đình—vì vậy mình đã cố gắng lấy một chút can đảm.』
『Can đảm?』
『Mình muốn mạnh mẽ như Raishin-sama.』
Hinowa lau nước mắt và nhìn chằm chằm vào bức tường.
『Mình đã sống chính xác theo cách bà mình muốn mình sống cho đến tận bây giờ. Quy định của gia tộc, giới luật gia đình và những cách dạy cũ—mình đã sống thu mình với nó. Nhưng bây giờ có một thứ mình phải bảo vệ ngay cả khi nó có nghĩa là chống lại bà mình.』
『Hôn ước giữa cậu và cậu ta hửm. Nhưng đó cũng là điều mà gia đình cậu đã quyết định mà, đúng không?』
『Vâng. Cha mình cũng làm theo bất cứ điều gì mà bà bảo ông làm.』
Hinowa mỉm cười buồn bã, khi cô nhớ lại khuôn mặt của người cha đáng ghê tởm của mình.
『Nửa thế kỷ sau Duy Tân Minh Trị—chúng mình không thể để gia tộc Izanagi và Akabane cứ trong tình trạng vĩnh viễn đối đầu với nhau trong thời điểm Nhật Bản đang cố gắng vươn lên như một cường quốc. Đối với gia tộc Akabane cũng vậy, đó là một cơ hội tốt để giành lại quyền lực chính trị mà họ đã mất sau một kỷ nguyên bất hạnh, và đối với chúng mình nữa... có được dòng máu của Akabane sẽ chỉ làm cho chúng mình mạnh mẽ hơn.』
『Máu? Máu mủ, ý cậu là—con cái hả...』
Mặt Hinowa và Charl đỏ lên rất nhanh.
『N-Nhưng đó là những gì người lớn muốn. Mình chỉ muốn trở thành vợ của Raishin-sama mà thôi. Mình muốn luôn được ở bên cạnh anh ấy.』
Charl rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào chân mình.
Sau một lúc, cô mỉm cười và vui vẻ hỏi Hinowa.
『Này! Cậu ta thế nào khi còn là một đứa trẻ!?』
『A, ưm—không, c-chuyện đó...』
Hinowa trở nên lo lắng sau khi truy lại những ký ức mạnh mẽ đó trong tâm trí. Mặt cô đỏ bừng khi cảm giác xấu hổ tràn ngập trong lòng. Charl càng thúc cô ấy nhiều hơn để tìm câu trả lời, sau khi thấy cô ấy như vậy.
『Này, phản ứng như vậy là sao chứ!? Nói cho tôi biết mọi thứ ngay đi! Đừng che giấu cái gì hết!』
Hinowa bắt đầu nói sau khi bị áp lực.
Bảy năm trước kể từ hiện tại—
Ngày hôm đó, tộc trưởng Akabane đã đến thăm trang viên Domon nằm trong Núi Tengu.
Đó là để nói về lễ đính hôn. Bởi vì cả hai nhà đều vẫn còn trong hoàn cảnh phải che giấu những bí mật quý giá của mình với nhau, cả hai bên đều được hộ tống bởi các thành viên khác trong gia tộc. Tất nhiên điều đó cũng áp dụng cho Raishin vừa tròn 10 tuổi.
Khi lễ hội bắt đầu, bọn trẻ tất nhiên bị bỏ sang một bên.
Hinowa xấu hổ đến mức cô thậm chí không thể nhìn vào mặt Raishin bình thường. Thành ra cô đã trốn sau một cây cột cả lúc đó. Đó là lý do tại sao cô không nhớ chính xác tất cả các chi tiết về việc tại sao họ lại rơi vào tình huống đó—
Tất nhiên, những người theo cùng Hinowa—Subaru và Mutsura đã chế giễu Raishin.
Tất cả bắt đầu như một cuộc chiến bình thường giữa những đứa trẻ. Bất chấp điều đó, bằng cách nào đó nó đã biến thành những lời cãi cùn và rồi phát triển thành một cuộc thi sức mạnh.
Tất cả xảy ra trong một khu vườn phía sau một nhà kho mà người lớn không thể thấy.
Shikigami mà Subaru cố gắng triệu hồi đã chiếm hữu một con chó hoang thay vì <bùa>.
Chúng đến từ trên núi hay có thể ai đó thả rong nó quanh đây? Có khoảng năm đến sáu con chó hoang. Rất khó để tạo ra một shikigami chiếm hữu một sinh vật sống. Trên hết, điều khiển shikigami trở nên khó khăn hơn một khi bị chiếm hữu. Đúng như mong đợi, bọn chó hoang đã thoát khỏi sự kiểm soát của Subaru và bắt đầu quấy phá xung quanh.
Hinowa đã tình cờ vấp phải một hòn đá khi cô cố gắng chạy trốn. Đám chó hoang đã nhận thấy điều đó và để mắt đến cô—Hinowa vẫn nhớ rõ đến tận hôm nay—khoảnh khắc khiến trái tim cô đóng băng.
Tiếng sủa và tiếng hú của chúng về phía cô. Cô sẽ bị cắn đến chết—nhưng điều đó đã không xảy ra.
Raishin đã nhảy vào nhanh hơn đám chó để bảo vệ Hinowa.
Raishin đã bị cắn thay cho cô. Hinowa tái nhợt khi nhìn thấy dòng máu tươi chảy ở chân Raishin. Cậu, tuy vậy, vẫn không chùn bước mà thay vào đó đã hét lên giận dữ.
『Làm cái gì đi Subaru! Cậu là một chuyên gia từ gia tộc Izanagi mà, phải không!?』
『Đồ ngốc! Ta-ta không thể!』
『Subaru, tệ quá! Tôi không tập trung được...!』
Hai đứa trẻ nói với giọng khổ sở. Thật khó để họ vận ma lực của mình như bình thường họ vẫn làm, ở giữa một cuộc đấu tranh thực sự. Họ trên hết vẫn chỉ là những đứa trẻ, và cả hai đều bị thương.
『Vậy thì ít nhất hãy bảo vệ Hinowa!』
Không có thời gian để ngăn cản cậu. Raishin đã nhảy lên một cái cây và bẻ một cành cây lớn để sử dụng nó như một thanh kiếm gỗ. Cứ như vậy, cậu đã cố gắng chém vào một vài con chó.
Đó là một vết chém sắc bén. Một trong những con chó bị mẻ trán bởi tác động đã rú lớn khi chúng rời đi.
—Cậu đã đánh được một con! Nó có tác dụng!
Raishin không còn co rúm lại trong sợ hãi nữa sau khi nhận ra các đòn tấn công của mình có tác dụng.
Raishin đã lao vào đám chó khi cậu bắt đầu khô máu.
Sau một thời gian—có lẽ là sau khi sự kiểm soát đã biến mất hay có lẽ bởi chúng đã mất đi ý chí chiến đấu—đám chó chạy trốn khỏi đó.
Raishin còn sống, nhưng bộ đồ trang trọng của cậu đã bị xé thành từng mảnh và cả hai cánh tay và chân của cậu đầy máu.
Hinowa kéo tay áo Subaru một cách tuyệt vọng.
『Subaru, nhanh lên, nhanh, điều trị...』
『Đúng rồi đó Subaru. Đưa Hinowa ra khỏi đây và điều trị cho em ấy đi. Da em ấy bị rách lúc ngã rồi.』
Raishin nói với Subaru khi cậu đối mặt với cậu ta. Hinowa rất ngạc nhiên tới mức nuốt xuống những lời cô muốn nói.
Tuy nhiên, Subaru hiểu rất rõ ý định của Hinowa. Sau khi chỉ vào Raishin, cậu—
『Đồ ngốc, ý cô ấy muốn nói đến là mấy vết thương của ngươi kìa! Ngươi như một bãi máu vậy!』
Sau khi nhìn vào cơ thể đầy thương tích của mình, Raishin quay sang họ một lần nữa khi mỉm cười ngây thơ.
『Đây chỉ là mấy vết chó cắn bình thường thôi. Tôi quen với mấy vết thương này rồi.』
Đó là một hành động phù hợp với lứa tuổi của cậu, nụ cười của một cậu bé nghịch ngợm.
『Gì vậy chứ!? Vậy cậu ta là một tên lưu manh từ khi còn nhỏ rồi hả.』
Charl cười. Có vẻ như cô ấy có thể dễ dàng hình dung ra khuôn mặt của Raishin khi cô ấy nói những lời đó.
Hinowa cũng đã mỉm cười vui vẻ, gật đầu đáp lại.
『Cả mình và Subaru, ưm—Nghe có vẻ giống như đang khoe khoang, nhưng chúng mình đến từ nơi mà cậu có thể gọi là những gia đình có tiếng. Người hầu của chúng mình sẽ ngay lập tức bị đuổi việc nếu làm nếu chúng mình bị thương. Chúng mình không có bất kỳ kinh nghiệm nào với việc chạy nhảy bên ngoài hay làm bẩn mình khi chơi đùa.』
『Đó là lý do cậu bị thu hút bởi cậu ta sao. Bởi sự liều lĩnh của cậu ta.』
『Tất nhiên không chỉ có vậy... nhưng vâng.』
『Tôi có thể hiểu điều đó. Cậu ta luôn như thế, làm những điều không tưởng.』
『—Vâng.』
Trong một thoáng, Hinowa dường như đã cau mày đau đớn. Charl thấy hơi đáng nghi, nhưng giả vờ không nhận ra. Sau đó, Charl đã ở lại nói chuyện với Hinowa khoảng một giờ trong phòng cô ấy.
Hinowa dường như đã hồi phục lại một chút, khiến bước chân Charl nhẹ nhàng hơn khi cô rời khỏi phòng cô.
Chẳng mấy chốc đã đến lúc tắt đèn. Charl thở dài khi đóng cánh cửa phía sau cô lại.
『… Tôi thật là một cô gái xấu tính.』
『Vậy là cô ghen tị với Hinowa sao?』
Sigmund thực sự có thể nhìn thấu cô.
『Chỉ nghĩ về việc cô ấy biết những phần của cậu ấy mà tôi không biết... Ừm.』
『Chuyện đó không có gì để cảm thấy thất vọng cả. Đó là một cảm xúc bình thường. Với lại, điều đó có thể nói cho cả hai mà, đúng không?』
『Ể... Ý ông là gì?』
『Cô cũng biết một vài câu chuyện anh hùng của Raishin mà cô ấy không biết. Hinowa cũng đã làm cùng một khuôn mặt mà cô đang làm bây giờ, khi cô nói cô có thể hiểu câu chuyện của cô ấy.』
Sigmund hơi di chuyển cổ để đáp lại Charl đang im lặng.
『Không phải cô nên thực sự lo về hôn ước giữa Hinowa và Raishin sao?』
『Tôi không lo về chuyện đó. Cậu ấy sẽ không kết hôn với ai đó chỉ vì cha mẹ đã quyết định như vậy.』
『Cô thực sự tin tưởng Raishin nhỉ.』
『Cá—Ô-Ông, đồ ngố—Ông sai rồi! Tôi sẽ đổi gà cho bữa trưa của ông thành trấu của soba!』
Sigmund không thể nhịn được cười ngay khi nghe thấy từ soba.
『Hôm nay là một ngày rất bận rộn nhưng—nó rất vui. Soba cũng ngon ngạc nhiên. Tôi chẳng thể thấy chán khi ở bên cạnh cậu ấy.』
Charl đang trong một tâm trạng du dương khi cô đi qua hành lang.
『Có một vài điều tồi tệ trong những tháng qua. Tôi cũng suýt bị giết. Nhìn một cách khách quan, đó là một giai đoạn vô cùng đau đớn. Tuy vậy—』
Charl mỉm cười thành thật. Đó là một nụ cười mà cô thường không bao giờ thể hiện cho ai thấy.
『Cũng có những điều vui vẻ và thú vị. Ý tôi là, ông có tin được không? Tôi đã đoàn tụ với Henri và bây giờ tôi thậm chí còn được sống với em ấy. Tôi đã không nghĩ rằng tôi có thể tận hưởng điều đó một lần nữa sau khi bị tách khỏi cha mẹ, cũng như những automaton của gia đình.』
Charl tiếp tục nói như thể đang cầu nguyện, đặt một tay lên ngực nhỏ của mình.
『Nó khiến tôi mong rằng những ngày này sẽ mãi tiếp tục.』
『Điều đó là không thể.』
Charl quay sang nhìn cộng sự của mình, ngạc nhiên. Sigmund tiếp tục nói, vỗ cánh trong không trung.
『Raishin sẽ giải quyết ân oán của mình với Magnus trong một tháng. Nếu cậu ấy không chết—nói theo cách khác, nếu cậu ấy thắng trận, cậu ấy rất có thể sẽ trở lại Nhật Bản.』
『Điều đó có thể đúng nhưng, điều đó không có nghĩa là tôi sẽ không thể gặp lại cậu ấy nữa...』
『Cậu ấy đối mặt với Magnus đồng nghĩa với việc cô và Loki thua cậu ấy. Sẽ không có gì lạ nếu tôi đã bị phá hủy vào thời điểm đó.』
『Cậu ấy sẽ không giết ông!』
『Đừng đánh giá thấp <Gram>, Charl.』
Giọng nói của Sigmund, thường rất bình tĩnh, đột nhiên nghe nghiêm trọng hơn.
『Sức mạnh của Gram là rất lớn. Ngay cả một người như Yaya cũng sẽ bị xóa xổ nếu cô ấy bị nó đánh chúng. Điều đó có nghĩa là Raishin sẽ không ngần ngại. Cậu ấy có thể sẽ cố gắng làm tôi mất khả năng chiến đấu trong một đòn, và không có cách nào tốt hơn việc trực tiếp nhắm đến trái tim tôi. Đó sẽ là một trận chiến giữa giết hoặc bị giết.』
Có một điểm đặc biệt trong mạch ma thuật Gram—Đó là một sự tồn tại không thể chia cắt với trái tim của Sigmund. Sẽ không phải là phóng đại khi nói rằng sẽ là bất khả thi để chỉ phá hủy mạch ma thuật.
『Với lại, Raishin không phải là kẻ thù duy nhất của chúng ta. Loki và các Rounds khác cũng sẽ thử phá hủy tôi không nghi ngờ gì. Đó là ý nghĩa của việc sử dụng tôi trong Bữa tiệc đêm.』
『Tôi thậm chí còn chưa nghĩ về điều đó... rằng ông có thể... chết như vậy...』
Một giọt nước mắt bắt đầu chảy qua khuôn mặt Charl.
Chỉ nghĩ về điều đó thôi cũng khiến cô cảm thấy trái tim mình bị nghiền nát. Sigmund đã luôn ở bên cô kể từ khi cô sinh ra. Cô đã ích kỷ nghĩ rằng ông sẽ ở bên cô ấy cho đến khi cô chết.
『… Tha lỗi cho tôi. Tôi cuối cùng lại đổ nước lạnh vào niềm vui của cô. Đừng khóc, Charl. Cô chỉ cần điều khiển tôi để điều đó không xảy ra.』
Sau khi cố gắng an ủi Charl bằng những lời nói của mình—Sigmund nở một nụ cười gượng gạo.
『Cô vẫn chỉ là một đứa trẻ. Tôi dù sao cũng không thể để bản thân bị phá hủy dễ dàng như vậy được.』
『Tất nhiên! Tôi chắc chắn sẽ không để ông chết!』
『Hãy cầu nguyện rằng nó sẽ diễn ra như vậy.』
Charl lau nước mắt khi cô ôm lấy Sigmund trong vòng tay và bắt đầu đi bộ về phòng của mình.
Một vụ nổ xảy ra sau lưng cô.
Có lẽ là sau vài giây, hoặc có thể là vài phút, Charl đã ngã xuống bất tỉnh.
Khi cô tỉnh dậy, cô thấy mình nằm ở một bên hành lang, ho vì khói ngập trong không khí.
『C-Chuyện... gì vậy...? Chuyện... gì đã xảy ra...?』
『Đó là từ phòng của Hinowa, Charl. Một cái gì đó đã phát nổ!』
『Ể... Hinowa!?』
Charl đứng dậy, buộc đôi chân đang bị thương của mình phải vượt qua làn khói.
Hồi 6
Raishin đã tìm kiếm xung quanh học viện được một lúc, nhưng cậu không tìm thấy Yaya.
Sau khi đi qua sân tập, khán phòng và gọi điện, cậu bắt đầu tìm kiếm một lần nữa. Khi cậu đi bộ phía sau khoa khoa học, Raishin cảm thấy một ma lực quen thuộc đến từ xa hơn những cái cây đằng sau cậu.
(Tên đó vẫn đang luyện tập vào giờ này hả...? Hắn ta lẽ ra vẫn còn đang trong tình trạng rất tệ.)
Raishin thoáng nghi ngờ, nhưng quyết định đi theo hướng đó khi cậu muốn nói chuyện với cậu ta.
Cậu có thể nhìn thấy một ánh sáng xanh mờ nhạt trong bóng tối.
Ma lực phản chiếu trên mái tóc bạc của cậu khiến nơi này tràn ngập một sự rực rỡ huyền bí.
Dưới ánh trăng, Loki cười như thể chế giễu Raishin khi cậu ta nhìn cậu với đôi mắt đỏ của mình.
『Ngưng làm cái vẻ mặt lo lắng đó trước mặt ta đi. Sự liều lĩnh của ngươi chắc nên là đặc điểm tốt duy nhất của ngươi.』
『Đó không phải lời khen đúng không!? Ta vừa được nghe về những điểm tốt của ta chỉ vừa nãy!』
『Ngươi muốn gì? … Ngươi muốn nói chuyện, phải không?』
Cậu ta đã nhìn thấu cậu. Raishin bắt đầu nói sau khi quyết định.
『Đó là về Bữa tiệc đêm. Loki, ngươi—ngươi đã chuẩn bị sẵn một biện pháp chống lại Gram, đúng không?』
『Không phải ngươi là người che giấu sao?』
『… Ta có biện pháp của riêng mình.』
『Ta hiểu. Ta cũng vậy.』
Cậu ta đã nhanh chóng thừa nhận điều đó. Raishin đã nghĩ đúng như cậu nghĩ, nhưng một số câu hỏi xuất hiện trong đầu cậu sau khi Loki thừa nhận điều đó dễ dàng như vậy.
『Vậy tại sao ngươi không sử dụng nó?』
『Tại sao ngươi lại không?』
『Ta... Ta nghĩ Olga không sai. Nếu vị trí của ta bị đảo ngược, nó sẽ là cực kỳ khó khăn cho ta để chống lại mấy tên xấu trong một nhóm. Nhưng đó không phải là tất cả... Đó là vì nó cũng thuận tiện cho ta.』
Loki hủy bỏ sự tập trung vào ma lực của mình, ra hiệu cho Raishin tiếp tục.
『Ta của hiện tại không thể đánh bại Magnus. Ta cần sức mạnh. Một cái áp đảo hơn. Tất nhiên có một số điều ta có thể học hỏi từ những trận thực chiến... và với việc các Rounds đang dừng Bữa tiệc đêm...』
『Ngươi có thể dễ dàng trải qua quá trình luyện tập của Wiseman Griselda ha?』
Đó là một trong những lý do. Trên thực tế, nó là lý do chính cho đến bây giờ.
Tuy nhiên, ngay lúc này—
Giác quan khác người của Raishin khiến cậu chắc chắn về điều đó.
Có một sự hiện diện đáng ngại xung quanh Hinowa.
Cậu có ấn tượng rằng một thứ gì đó chết chóc sẽ tấn công Hinowa.
Raishin có thể để ý đến Hinowa miễn là Bữa tiệc đêm tiếp tục bị đình trệ như thế này. Nếu cậu chiến đấu bất cẩn và bị thương, cậu sẽ không còn tự tin rằng mình có thể bảo vệ Hinowa nữa.
Có lẽ nhận ra ý định thực sự của cậu, Loki nhìn Raishin một cách nghiêm túc.
『Ta vẫn sẽ giữ mình ở vị trí người quan sát nếu ngươi chưa có ý định hành động. Chỉ cần nhớ rằng Olga là một người phụ nữ nguy hiểm. Có thể những ý định cao cả của cô ta không hơn gì một bức bình phong. Cô ta có thể có một kế hoạch rất thuận tiện để nghiền nát tất cả chúng ta. Sẽ thông minh hơn khi đánh bại cô ta càng sớm càng tốt. Ngay từ đầu—ngay cả khi ngươi đã trở nên mạnh mẽ hơn, ngươi có đủ tự tin rằng ngươi có thể xử lý bất lợi về số lượng mà ngươi sẽ gặp sau này?』
『Ngươi thấy đấy, về vấn đề đó—』
Raishin nhìn sang hướng khác, như thể xấu hổ.
『Khi bị thúc đẩy, ta vẫn có ngươi. Frey, Rabi và những con chó khác.』
Loki rất ngạc nhiên. Sau một lúc, cậu ta trả lời với sự khinh bỉ.
『Trên thực tế, ngươi có thể thử đứng về phía Olga. Ta vẫn sẽ nghiền nát tất cả các ngươi. Ta sẽ là người đánh bại Magnus và trở thành Wiseman.』
『… Hể, đùa hay vậy. Ta sẽ đối đầu với Magnus.』
『Tên ngốc đẳng cấp thiên hà. Ngươi thực sự nghĩ rằng ngươi có thể đánh bại ta hả?』
『Đúng chính xác, tên ngốc đẳng cấp tinh vân. Cứ từ bỏ ngay bây giờ và đi dã ngoại với cô chị gái của ngươi đi.』
『Đừng làm ta cười, tên ngốc vật chất tối. Ngươi mới là người nên kết hôn với công chúa Izanagi rồi trở về vùng đất phía đông của ngươi.』
『Hả!? Làm thế nào ngươi biết về hôn ước của bọn ta!? Tên ngốc siêu thiên hà!』
『Tiếng mấy người cả cái học viện này nghe được hết đấy! Bọn ngốc xuyên không gian!』
Cả hai người họ mỗi người một hướng rời đi sau khi xúc phạm nhau.
Tuy nãy giờ họ chỉ xúc phạm lẫn nhau, Raishin bây giờ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
(Cảm ơn, Loki.)
Ngay khi cậu chuẩn bị trở về ký túc xá Tortoise với những bước chân nhẹ nhàng—
Thính giác nhạy bén của Raishin đã nghe thấy tiếng nổ.
『Hướng đó—ký túc xá Griffon!』
Tim cậu bắt đầu đập nhanh đến mức khiến cậu cảm thấy nó có thể phát nổ bất cứ lúc nào. Raishin bắt đầu chạy về phía ký túc xá Griffon bằng thứ nhiên liệu gọi là sợ hãi như sự thúc đẩy cho mình.
Khói bốc lên từ ký túc xá nữ. Nó không đủ để gây ra một trận cháy to, nhưng nó đủ để gây ra một vài sự náo loạn.
Raishin đá một bức tường trắng và nhảy lên ngọn cây, tận dụng ngoại cảm của mình.
Sau khi đáp xuống, Raishin tập trung các giác quan của mình và sử dụng <Thị Giác Tâm Linh> để nhìn qua làn khói. Cậu đã có thể làm một cách dễ dàng những gì từng là một giấc mơ viển vông trong một thời gian dài đối với cậu nhờ có sự huấn luyện của Griselda.
Hinowa—vẫn ổn!
Raishin suýt ngã khỏi cây sau khi giải tỏa căng thẳng trong cơ thể. Căn phòng đã bị phá hủy một nửa, tủ quần áo của cô ấy bị đốt cháy và cánh cửa đã bị thổi bay, nhưng Hinowa dường như không có bất kỳ chấn thương nghiêm trọng nào.
Charl đã chạy đến chỗ Hinowa ôm cô khóc. Nó thực sự trông như Hinowa còn điềm tĩnh hơn cô. Cô ấy đang xoa dịu Charl khi cô ấy xoa lưng cho cô.
… Giờ thì không còn nghi ngờ gì nữa. Thực sự có ai đó đang muốn giết Hinowa.
『Raishin! Em ở đây!』
Với một bước di chuyển đột ngột từ những cành cây bên trên cậu, Komurasaki đột nhiên thò đầu ra nhìn xuống cậu.
『… Xin lỗi vì đã gọi em ra thế này. Anh thực sự cần em kiểm tra xung quanh Hinowa.』
Komurasaki thốt lên "Uwaah..." sau khi nhìn vào ký túc xá nữ.
『Raishin... Ngay cả em cũng không thể cho qua chuyện này. Em không thể tin được là anh muốn em theo dõi mấy cô gái.』
『Em sai rồi! Anh muốn em tìm kiếm kẻ thù của Hinowa. Không để bất cứ ai để ý —Em làm được chứ?』
『Ừmm... chúng ta đang nói về Izanagi lần này... nhưng em sẽ cố gắng hết sức.』
Raishin rất biết ơn cô. Cậu tiếp tục nói trong khi nhẹ nhàng vuốt ve má Komurasaki.
『Anh cũng muốn em nói với Shouko hãy xem xét mấy gã ở Nhật Bản. Chúng ta có thể biết được gì đó.』
『Ý anh là gia tộc Izanagi, phải không? Nhưng điều đó có thể sẽ mất nhiều thời gian.』
『Chà, họ dù sao cũng đang ở phía bên kia thế giới. Nhưng anh vẫn muốn biết điều gì đó trước khi quá muộn.』
『Được rồi~ Em sẽ thử hỏi chị ấy!』
Komurasaki giấu mặt mình giữa những cành cây một lần nữa. Lá khô đều đã rơi xuống cùng một lúc, sau khi di chuyển một hồi.
Sau khi tách khỏi Komurasaki, Raishin rời khỏi ký túc xá nữ, quay trở lại rừng.
Cậu đã cố gắng tìm kiếm bất kỳ sự hiện diện kỳ lạ nào nhưng—tất nhiên, cậu không thể tìm thấy bất cứ điều gì. Ngay từ đầu, Subaru, Mutsura và bản thân Hinowa phải đã tìm thấy kẻ thù nếu đó là người mà Raishin có thể tìm thấy một cách dễ dàng.
Sau khi bằng cách nào đó cố gắng sắp xếp cảm xúc của mình, Raishin quyết định quay trở lại ký túc xá đêm nay.
Yaya đã trở lại trước khi cậu trở lại.
Cô ấy đã mặc đồ ngủ, ngồi trên giường của mình. Cô ấy dường như vẫn còn thức, nhưng cô ấy không nhìn Raishin. Cô ấy có vẻ đang ở trong một tâm trạng vô cùng tồi tệ.
Đã lâu rồi Yaya không mang theo thái độ đó với cậu. Tuy nhiên, nó chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi họ hòa giải, nhìn vào cách cô ấy đã tự mình trở về phòng.
Sau khi "chúc ngủ ngon" cô trong lòng, Raishin tắt đèn.
Tuy nhiên, kẻ thù của Hinowa đáng gờm hơn những gì Raishin nghĩ.
—Nhiều đến nỗi hai tuần đã trôi qua mà cậu không thể biết được gì về họ.
Tuần thứ tư của tháng Mười. Cuối thu, âm thanh của mùa đông đã có thể được nghe thấy ở góc phố.
Cơn gió mà bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được trên da mình lạnh một cách đau đớn. Một sự ẩm ướt lạnh lẽo bao trùm toàn bộ thành phố.
Ngoài việc nhận được sự huấn luyện của Griselda trong hai tuần này, Raishin vẫn tiếp tục tìm kiếm manh mối xung quanh Hinowa. Những gì cậu biết được là Hinowa đang bị ai đó đe dọa. Chúng tiếp tục yêu cầu Hinowa rút lui khỏi Bữa tiệc đêm.
Không, chúng không chỉ đe dọa cô ấy. Cô đã bị tấn công bởi kim độc, và bom, thậm chí cả bẫy. Một số đã bị phá hủy bởi shikigami của Subaru, một số đã bị Raishin và Komurasaki tháo dỡ.
Có vẻ như kẻ thù đã hành động sau khi biết Hinowa đã đánh mất toàn bộ sự hậu thuẫn. Nghĩ theo lẽ thường, thủ phạm sẽ là ai đó từ Bữa tiệc đêm—một thí sinh.
Kẻ thù rất khéo léo trên hết. Họ không thể tìm ra đó là ai mặc dù có tới ba thành viên từ gia tộc Izanagi, và thậm chí cả Raishin cộng với Komurasaki tìm kiếm chúng. Nếu đó là một người tham gia Bữa tiệc đêm, đó chắc chắn là một trong những người đứng đầu.
Sự thiếu kiên nhẫn của Raishin đã lên đến đỉnh điểm. Trong số vô số cạm bẫy, ba cái đó—không có cách nào mà Hinowa có thể bị giết, nhưng chỉ nếu...
Và rồi, ngày định mệnh đã đến.
Cảm thấy một cơn ớn lạnh khó chịu, Raishin đã thức dậy sớm hơn một giờ so với thường ngày.
Bên ngoài vẫn còn tối. Cái lạnh từ bình minh tràn ngập căn phòng ẩm ướt.
Một vài bước chân bình tĩnh đã đến gần hơn—dừng lại trước phòng Raishin.
Raishin đứng dậy khỏi giường trong im lặng, chú ý đến cánh cửa. Trước khi chuẩn bị ma lực của mình để đánh thức Yaya, cậu nghe thấy một số tiếng gõ nhẹ trên cửa.
—Đó không phải kẻ thù?
Ít nhất cậu không thể cảm thấy bất kỳ sự thù địch nào. Raishin mở cửa, chuẩn bị cho những gì ở phía bên kia.
Đó là một nam sinh đang đứng giữa cái lạnh khẽ ở hành lang. Da cậu ta sẫm màu, đôi mắt cũng vậy. Vẻ ngoài điềm tĩnh của cậu ta khiến cậu trông giống như một sinh viên năm tư, nhưng đôi mắt trí tuệ của cậu ta vẫn thẳng như bất kỳ thanh niên nào khác.
『Xin lỗi vì đã đến sớm như vậy. Raishin Akabane, tôi muốn nói chuyện với cậu.』
『… Cậu là...』
Cậu biết. Cậu đã nhìn thấy khuôn mặt của cậu ta mỗi ngày trong Bữa tiệc đêm.
Raishin nói ra tên của cậu ta, chứa đựng sự cảnh giác ngày càng tăng của mình.
『Đây là lần đầu tiên chúng ta nói chuyện, Asura Owen.』
Đó là người được xếp hạng <Vị Trí Thứ Hai> trong Bữa tiệc đêm. Mã đăng ký <Avatar>—Asura đó.


0 Bình luận