Unbreakable Machine-Doll
Reiji Kaitou Ruroo
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08 - Đối mặt "Lady Justice"

Chương 02 - Để không chết đuối

0 Bình luận - Độ dài: 10,683 từ - Cập nhật:

Hồi 1

『Haaah!』

Cùng với tiếng gào của mình, Raishin nhanh chóng lao đến người thầy của cậu.

『Hai bên cánh em hở kìa.』

Giọng nói của người thầy phát ra từ đằng sau. Một thanh kiếm gỗ cắt qua làn gió chém xuống cậu!

Raishin cố gắng cong người lại để tránh đòn. Tuy nhiên, cái cơ thể non nớt của cậu không di chuyển như cậu muốn. Cậu bắt đầu cảm thấy một cơn đau nhói chạy qua bụng sau khi suýt soát né được đòn tấn công trước đó.

… Cậu bị đá. Cùng với lúc hụt hơi, chân của Raishin rời mặt đất trong giây lát. Khoảnh khắc trọng tâm của cậu lơ lửng trên không, khung cảnh trước mặt cậu cũng đã bị đảo ngược.

Cậu bị ném xuống sàn gỗ. Mặc dù cậu đã cố gắng chuẩn bị cho cú đánh, cú va chạm vẫn khiến nước mắt chảy ra từ mắt cậu.

Raishin đang lờ mờ nhìn xem bên sườn của cậu đã bị đánh đến mức nào.

(Đây có phải là mình... trong quá khứ? Đây là từ bốn... năm năm trước.)

Có một Raishin khác đang quan sát quá trình huấn luyện của mình với người thầy của cậu.

Có vẻ như Raishin đang xem một giấc mơ.

『Em đã cố làm gì khi thất bại trong việc bảo vệ bản thân khỏi cú va chạm và đồng thời mất đi thanh katana của em?』

Người thầy của Raishin mỉm cười duyên dáng, quỳ xuống nhìn cậu.

Anh ấy là một chàng trai có đặc điểm phù hợp nhất là đôi mắt luôn cười. Anh có một khuôn mặt nữ tính phù hợp với một nhà thơ, nhưng anh lại là một võ sĩ cực kỳ mạnh mẽ mặc cho ngoại hình của anh.

Raishin trên mặt đất thở hổn hển đau đớn. Cậu không thể trả lời.

Thầy của cậu nhìn ra ngoài, xác nhận rằng mặt trời đang lặn.

『Hôm nay kết thúc ở đây thôi. Đừng quên lau sàn doujo [note77408] nhé.』

Người thầy rời đi sau khi quay lưng lại với Raishin đã kiệt sức.

Một xô nước đầy lướt qua đầu Raishin trên cơ thể mệt mỏi của cậu.

Raishin đã quên đi cơn đau của mình khi cậu nhìn theo cái xô đang bay ấy.

Sau khi di chuyển đến hành lang mở ở một bên,

『Em thực sự đã bị đánh bầm dập nhỉ, Raishin.』

『Ten-nii!』

Cái xô đã dừng lại trong tay người anh trai đang mỉm cười dịu dàng của cậu—Tenzen Akabane.

Anh trai của cậu đang đứng trước mặt cậu cùng với ba con rối tự làm.

『Anh vui vì em đang làm tốt. Anh sẽ giúp em dọn dẹp. Lát nữa đến ăn với anh nhé.』

Anh trai cậu đang vận ma lực trong khi nói. Đó là một hành động tự nhiên đối với anh, như việc hít thở vậy. Ba con automaton xung quanh anh bắt đầu di chuyển sau khi nhận được ma lực từ anh.

Chúng bắt đầu dọn dẹp sau khi duyên dáng bóp tấm vải nhúng trong xô nước.

Chúng di chuyển như những con automaton song thực sự chỉ là những con búp bê gỗ. Chúng không có tự chủ cũng như khả năng suy nghĩ. Mặc vậy, chúng trông con người hơn bất kỳ automaton thông thường nào khác.

Anh trai cậu thực sự vượt xa tầm với của cậu, đúng như cậu nghĩ.

Tuy nhiên, Raishin thấy tự hào nhiều hơn là thất vọng. Cậu có thể chân thành tôn trọng anh trai mình sau khi chạy trốn khỏi gia tộc và nơi cha mẹ cậu không để vào mắt.

Hoàn thành nhiệm vụ của cậu sẽ nhanh hơn với 4 tay. Việc dọn dẹp đã kết thúc nhanh chóng.

Sau khi xong việc, Raishin tự làm sạch mình bằng nước giếng trong vườn, thay một bộ kimono mới và đi ra phố đêm với anh trai sau khi giải thích lý do ra ngoài với người thầy.

Hai anh em đang đi dạo bên bờ sông trong khi tận hưởng sự sôi động của khu mua sắm.

Cuộc trò chuyện của họ rất bình thường. Những thứ như họ không thích mùa hè vì trời quá nóng hay bánh răng của những con rối sẽ rỉ sét ra sao, những thứ như vậy. Hai anh em sẽ cười cùng nhau trong khi thảo luận về những điều đó.

Sau một thời gian dài, anh trai của cậu đưa Raishin đến một nhà hàng soba truyền thống.

『Em dùng gì?』

『Em sẽ ăn zaru soba! Phần lớn ạ!』

『Cho chúng tôi hai ten-zaru soba [note77409]. Một phần lớn.』

Anh trai cậu gọi món với người phục vụ. Raishin chớp mắt ngạc nhiên.

『Ể? Không, Ten-nii, em không—』

『Em vẫn đang lớn, không phải sao? Chúng ta cần phải cẩn thận với cái nóng của mùa hè nữa.—Đừng lo lắng, anh mời.』

『....Cảm ơn anh!』

Soba 100% dinh dưỡng khiến Raishin phải lặp đi lặp lại "Ngon!" nhiều lần trong khi ăn.

Khi đã hài lòng với bữa ăn, Raishin hỏi anh trai mình khi cậu húp nốt chỗ soba còn lại.

『Nadeshiko thế nào rồi?』

『… Em ấy cảm thấy cô đơn. Không có nhiều thứ anh có thể làm.』

Anh trai cậu nhìn chằm chằm vào Raishin, mỉm cười như thể đang nhìn qua suy nghĩ của cậu.

『Hai em đã cãi nhau, phải không?』

『… Ten-nii, anh thực sự có thể nhìn thấu mọi thứ. Một... trận nhỏ thôi. Khi em đang rời khỏi nhà.』

『Hai em nên làm lành sớm đi.』

『Em biết.』

『Không, em không biết.』

Lời nói của anh cậu khắc nghiệt bất ngờ. Anh trai cậu bắt đầu nói nhẹ nhàng hơn với Raishin đang ngạc nhiên.

『Nghe này, Raishin. Không khí lộng gió rất độc hại. Dòng chảy thời gian có thể dễ dàng cướp đi những thứ quý giá nhất của em. Em sẽ không bao giờ có thể lấy lại những gì em đã đánh mất. Sẽ quá muộn khi em đã hối hận.』

Raishin lúc bấy giờ, không thể thực sự hiểu được lời của anh trai mình.

… Không, cậu đã nghĩ rằng cậu hiểu. Nó rõ ràng mà, tất nhiên cậu biết điều đó—cậu chỉ không suy nghĩ quá nhiều về chúng.

Tuy nhiên, Raishin của hiện tại biết. Đánh mất thứ gì đó có ý nghĩa thế nào. Nỗi đau. Sự nặng nề ấy.

Raishin tự hỏi anh trai mình thực sự đã cố gắng nói gì với cậu vào thời điểm đó.

Tại sao anh ta lại chọn làm điều đó?

『Làm lành với Nadeshiko. Càng sớm càng tốt.』

『… Vâng, em sẽ làm. Em sẽ trở về nhà vào một ngày nào đó.』

『Hôm nay em trung thực một cách kỳ lạ đấy. Đây có phải là một kiểu hành động thương hại nào đó từ tempura soba không vậy?』

Anh trai cậu bắt đầu xoa đầu Raishin.

Đúng vậy—anh trai cậu đã từng... làm điều đó.

Cảm giác nhột nhột luôn thật tuyệt—đó là lý do tại sao Raishin cũng làm vậy với Nadeshiko.

Hai anh em rời khỏi nhà hàng trước khi quá muộn.

Raishin gọi với đến anh trai mình trước khi họ rời đi.

『Ten-nii. Em sẽ để Nadeshiko cho anh chăm sóc. Hãy chăm sóc em ấy nhé.』

『—Được rồi. Anh hứa.』

Hai anh em đã nắm lấy vai nhau, thiết lập một lời hứa mạnh mẽ giữa họ.

    

Hồi 2

Raishin bật dậy khỏi giường sau khi bị hành bởi một cảm giác khó chịu.

(Chết tiệt thật... Một giấc mơ khủng khiếp...)

Mặc dù bị dày vò trong thù hận và bất an trong lòng, bản tính pháp sư bên trong cậu đã khiến cậu bắt đầu suy nghĩ kỹ lưỡng.

Lần đó—làm thế nào mà anh trai cậu điều khiển được những con rối đó mà không sử dụng Kouyokujin?

Hắn đã bắt ba con rối thực hiện một hành động chi tiết như lau sàn. Điều khiển song song một cách hoàn hảo. Ngay cả với ngoại cảm, một pháp sư đỉnh cao có lẽ vẫn không thể làm được.

『Chào buổi sáng, Raishin.』

Yaya đã tiếp cận Raishin với một lon nước trên tay.

Cô ấy đã ở trong một tâm trạng tồi tệ vào ngày hôm qua, nhưng sáng nay trông cô ấy lại bình thường. Raishin hơi nhẹ nhõm.

『Chào buổi sáng. Hôm nay cô đến sớm vậy.』

『Anh trông có vẻ không ổn lắm. Anh gặp ác mộng ạ?』

『Một giấc mơ mà cô hành hạ tôi, ừ. Tôi đang đói tại chuyện đó. Chúng ta đi kiếm gì đó ăn sáng th—』

Sau khi nói đến đó, một vài lời thêm thốt ra từ miệng cậu gần như một cách thật tự nhiên.

『Ah~ Tôi muốn ăn một ít soba...』

Cậu nhận ra đó là cảm xúc thật của mình sau khi bày tỏ bản thân.

Giống như đột nhiên phá vỡ sợi xích, một cảm xúc đau đớn tràn ngập trong cậu. Cậu muốn ăn soba. Raishin tự hỏi liệu đó có phải cái thứ gọi là nhớ nhà không. Mặc dù cậu đã không còn nhà để trở về...

『Nghe hay đó, soba. Em muốn một ít sushi với nó.』

Yaya đồng ý với ý kiến của Raishin, có lẽ cũng thèm đồ ăn Nhật.

『Em nhớ Raishin thích soba.』

『Đúng vậy. Đặc biệt là tempura soba—Không, quên phần tempura đi...』

Raishin đã nhanh chóng xóa bỏ nụ cười của người anh trai xuất hiện trong đầu cậu.

『Dù sao thì, tôi thực sự thèm đồ Nhật. Đặc biệt là soba! Tôi muốn ăn một ít soba! Với zaru và kake nữa!』

『Vậy thì hãy để nó cho em, Raishin-sama!』

*Bùm* Cánh cửa tủ quần áo trong phòng mở tung, để lộ ra ai đó bên trong.

Cả Raishin và Yaya đều không nói nên lời.

Hinowa đang ngồi trong tủ quần áo.

『…… Em đang làm gì vậy, Hinowa?』

『Em đã hiểu toàn bộ chi tiết. Dù sao thì em đã nghe lén mà.』

『Con gái cả của kazoku thì không nên làm thế!』

『Nhưng, Charlotte-san nói đây là cách tốt nhất để hiểu anh hơn—』

『Và cổ cũng từng là con gái của một bá tước... Thực ra, ý em là gì khi nói "hãy để nó cho em"?』

Hinowa tuyên bố sau khi siết chặt nắm đấm và làm một biểu cảm nghiêm trọng.

『Hinowa này, với tư cách là vợ của Raishin-sama, sẽ nhúng tay vào làm soba cho anh!』

『Không, việc đó quá khó. Chúng ta đang ở Vương quốc Anh đó.』

『Đừng lo lắng. Em sẽ nắm được đường dây phân phối ngay cả khi có phải xâm lược Vương quốc Anh.』

『Đừng có làm thế! Em còn có Bữa tiệc đêm nữa. Đừng thúc ép bản thân quá khi bận rộn như vậy.』

『Raishin-sama, thật dịu dàng—♡』

Tim Hinowa hụt một nhịp khi một dấu trái tim hiện trong mắt cô.

『Con hồ ly này...! Bị Raishin lay động ngay trước mặt Yaya...!』

Một luồng khí đen tối bắt đầu tuôn ra từ Yaya khi tóc gáy cô dựng lên trời. Còn ở phía bên kia thì đang tỏa ra một luồng hào quang màu hồng, Hinowa đã bắt đầu bước ra khỏi phòng đầy phấn khích.

『Vậy thì Raishin-sama, xin hãy háo hức chờ đợi!』

『K-Không! Tôi sẽ không để cô cho Raishin ăn!』

Yaya vội vã ngăn Hinowa lại, sau đó cô quay sang Raishin phàn nàn.

『Con hồ ly này là kẻ thù mà chúng ta phải đối mặt trong Bữa tiệc đêm! Không nghi ngờ gì việc cô ta sẽ đầu độc thức ăn như lần đó của Frey. Đó là lý do tại sao Raishin chỉ nên ăn những gì Yaya chuẩn bị!』

『Hả? Những gì cô chuẩn bị? … Cô sẽ làm thế nào?』

『Yaya sẽ đảm bảo lấy được một ít soba! Ngay cả khi phải bắt cóc Bệ hạ!』

『Dừng lại! Sao cả hai người đều cố gắng khởi xướng chiến tranh vậy!?』

『Nghe hay đó. Vậy biến nó thành cuộc thi giữa cả hai đi!』

Hinowa chỉ ngón tay về phía Yaya. Một số tia điện lửa có thể được nhìn thấy giữa hai người.

Raishin chịu. Mọi thứ đã bắt đầu đi theo một hướng đáng ngại lần nữa...

Hinowa ngước lên nhìn Raishin, nói một cách quyến rũ.

『Em đã nghĩ về những gì Raishin-sama đã nói theo cách riêng của em ngày hôm qua. Tóm lại, sẽ ổn khi tụi em có một cuộc đấu tay đôi nếu tính mạng của em không gặp nguy hiểm!』

『… Tại sao chúng ta không thử nói cho ra lẽ trước?』

『Chúng ta không thể tránh khỏi tranh chấp khi lợi ích của hai bên xung đột. Vào những thời điểm va chạm, những cá nhân mạnh nhất, người chiến thắng sẽ áp đặt lý tưởng của mình—đó là cách làm của Izanagi.』

『Mấy em thật sự nghe như mấy tên cướp!』

Hinowa nhìn chằm chằm vào Yaya.

『Chúng ta sẽ có một cuộc đấu tay đôi để xem soba của ai có thể làm cho Raishin-sama hài lòng hơn! Cô có nhận lời không?』

『T-Tất nhiên là tôi chấp nhận!』

Raishin bước đến giữa hai người, như đang cố tách hai con mèo đang đánh nhau.

『Chờ đã, chờ đã. Tôi xin lỗi vì đã ngắt lời cả hai, nhưng hai người sẽ làm gì với bột kiều mạch?』

『Nếu là về chuyện đó, em sẽ nhờ Shouko cho em mượn một ít mà cô ấy đã mang đến từ Nhật Bản.』

『Nếu vậy thì thật tuyệ—Khoan đã, Irori!?』

Cô ấy xuất hiện từ khi nào? Irori đang đứng ở cánh cửa mở của căn phòng với một biểu hiện sáng tạo.

Yaya bắt đầu run rẩy sau khi cân nhắc điều gì đó.

『Nee-sama, đừng nói với em... Chị đang theo dõi bọn em...!?』

『E-E-Em nhầm rồi, Yaya. Đ-Đ-Đó là một cáo buộc vô căn cứ. C-C-Chị chỉ đang làm nhiệm vụ của một bảo vệ thôi, kiểm tra bất kỳ kẻ khả nghi nào xung quanh Raishin-dono.』

『Bảo vệ? Kiểm tra? Tất cả những chuyện này là sao...? Trên thực tế, làm cách nào mà em đến được đây vậy?』

『Raishin-dono, chúng ta hãy gạt những chi tiết tầm thường đó sang một bên.』

『Tầm thường!? Cái này là một vấn đề nghiêm trọng liên quan đến an ninh của học viện đó! Không phải vừa rồi em còn đang lo lắng cho sự an toàn của anh hả!?』

『Em muốn anh để Irori này tham gia cuộc thi soba luôn!』

『Nee-sama! Chị lại xen vào một lần nữa...!』

『Trong trường hợp đó, ta cũng vậy!』

『Uuh, mình cũng vậy!』

Raishin nghe thấy nhiều giọng nói khác nhau lần này. Hai giọng.

Charl và Frey đang đứng sau Irori, cạnh cửa.

Raishin quay lưng lao đầu xuống giường mình.

『Chuyện gì đang xảy ra với cái ký túc xá này vậy chứ!? Nó được kết nối với chiều không gian khác hả!?』

Nó thực sự đáng sợ. Có những thứ bí ản mà cậu không biết đang xảy ra xung quanh cậu!

Charl khoanh tay trong giận dữ.

『Ta chỉ vừa đi cùng Hinowa của ta với tư cách là bạn của cô ấy, để chắc chắn không có con thú đói nào đụng vào cô ấy. Ta cũng đã khuyên trước cô ấy. Và sau đó Frey—』

『Uuh... Mình thấy hai người họ... và đã đi theo.』

Frey gật đầu.

『Mình đến để xem... Coi Raishin đói khát đó chưa làm điều gì xấu...』

『Cả cậu nữa ngừng nói với giả vờ rằng tôi đang đói khát gì đó đi!』

『Uuh. Dù sao thì, mình cũng muốn tham gia! Trong cuộc thi nấu ăn!』

Frey lần này quyết đoán hơn một cách kỳ lạ. Raishin cào cấu đầu mình.

『… Nhưng ngay cả khi hai người nói vậy, cả hai thậm chí còn không biết gì về soba, đúng không?』

『T-Ta không biết nó nhưng ta sẽ làm được bằng cách nào đó thôi. Nó chỉ là một món mì ống của Nhật Bản thôi mà, đúng không? Ta có thể xoay xở được nếu ta thêm một ít nước tương cho nó.』

『Uuh. Mình có một kế hoạch bí mật. Mình chỉ cần đánh lừa lưỡi của cậu để nó nghĩ rằng những gì mình đang làm là soba. Hoặc chỉ cần lừa não của cậu để cậu không thể nhận biết được bất cứ điều gì nữa—[note77410]』

『Cậu rốt cuộc không thể tham gia được! Cậu định giết tôi hả!』

Bức tường bên phòng họ bị đập khi Raishin hét lên.

Có vẻ như học sinh ở phòng bên cạnh đang cố bảo họ im lặng. Raishin đã luôn làm phiền hàng xóm của mình.—Cậu cũng vừa mới nhận ra cậu đã không đi chào hỏi hàng xóm cậu sau khi đến học viện được nửa năm rồi.

Raishin nhỏ giọng lại trong khi cảm thấy có lỗi với người hàng xóm của mình, và bắt đầu nói.

『Tôi sẽ không thể giám sát đúng cách nếu quá nhiều người tham gia. Lần này sẽ là cuộc đấu tay đôi giữa Yaya và Hinowa. Em cũng hiểu mà, đúng không, Irori?』

『N-Nhưng—!』

『Cứ đợi đã. Ý anh muốn nói là sẽ chẳng còn cần phải đấu tay đôi hay gì nữa nếu như em tham gia.』

Irori phụ trách mọi công việc nhà cửa tại trang viên của Shouko. Tất nhiên kỹ năng nấu ăn của cô ấy cũng thuộc hạng nhất. Cô ấy có thể làm udon hoặc Soba rất ngon.

『Đó là lý do tại sao đây sẽ là cuộc thi một đấu một giữa Hinowa và Yaya. Chủ đề là chuẩn bị một món tempura soba và thời hạn là ba ngày. Nếu hiểu rồi thì ra ngoài ngay vì tôi muốn thay đồ!』

Raishin đuổi các cô gái ra khỏi phòng mình sau khi ngẫu nhiên kiểm soát được tình thế. Cậu đã kết thúc với việc thừa nhận cuộc đấu tay đôi, nhưng nó vẫn là tốt hơn việc để các cô gái tiếp tục thảo luận trong phòng của cậu.

Raishin bịt miệng mình với vẻ mặt nhợt nhạt sau khi các cô gái rời đi.

『… Cái tình huống này là sao chứ?』

Cậu có thể hiểu việc Yaya và Hinowa đang cố gắng cạnh tranh với nhau. Tuy nhiên cậu không sao tưởng tượng được rằng Charl và Frey cũng muốn chen vào.

Tất cả họ đều phải đối phó với Bữa tiệc đêm. Họ lẽ ra không có thời gian để đối phó với các mối quan hệ yêu đương—hoặc ít nhất đó là cách nhìn bình thường về nó. Có vẻ như mong muốn kết hôn thẳng thắn của Hinowa đã ảnh hưởng xấu đến các cô gái khác...

Raishin không khỏi sợ hãi tình hình nếu những ngày tiếp theo của cậu tiếp tục như thế này cho đến khi kết thúc Bữa tiệc đêm.

Sau khi đứng dậy trong khi thở dài, Raishin nhận ra có một cái bóng đen trên giường của cậu.

『… Đó là cái gì? Một con chuột?』

Đó là một shikigami. Con chuột đã nhanh chóng biến mất sau khi cúi đầu lịch sự.

Ở đó vẫn còn một mẩu giấy được sử dụng làm phương tiện cho nó.

Trông như một cái gì đó được viết trên đó. Raishin cầm nó trên tay.

"Gửi Raishin-sama. Thứ lỗi cho sự bất lịch sự của em nhưng chúng ta cần phải nói chuyện. Xin hãy đến nhà ăn trung tâm sau khi tiết học kết thúc, trước khi Bữa tiệc đêm bắt đầu.—Hinowa"

Đó là một tin nhắn từ Hinowa.

    

Hồi 3

Đi ăn trưa đi.

Griselda ra lệnh đó cho Raishin giữa buổi học của họ, tại sân tập.

Cô đã nhận thấy ma lực của Raishin bắt đầu giảm.

『Nhưng đừng ăn nhiều quá.—Cậu sẽ ói ra hết đấy.』

『Tôi biết. Tôi từng bị thế rất nhiều lần trong quá khứ.』

Raishin quyết định ngoan ngoãn tuân theo, đưa Yaya đến nhà ăn.

Khi họ đang đi bộ qua khu vườn, Yaya đã mở miệng ra như định nói gì đó.

『Hm? Sao vậy?』

『K-Không có gì ạ! Chúng ta mau đi thôi!』

Yaya cố nhìn về một hướng khác sau khi duỗi lưng. Hành động của cô đã khiến Raishin không để ý nữa.

Đặt Yaya sang một bên, Raishin nhìn thấy một nhóm quyến rũ ở giữa khu vườn đầy lá rụng, trong một không gian trống rỗng.

Bốn cô gái xinh đẹp, ngồi trên một tấm khăn trải trên đất, đang tận hưởng bữa ăn trưa.

Charl và Hinowa, Frey và Henri. Sigmund đang lột da con gà của mình còn đàn Garm ngồi trong tư thế chờ đợi. Vai Hinowa hơi dựng lên một chút mỗi khi đàn Garm di chuyển nhưng—mặc dù không giỏi trong việc đối phó với chó—cô ấy vẫn đang mỉm cười vui vẻ.

Bên cạnh khung cảnh đẹp như tranh vẽ của bốn cô gái đang thưởng thức bữa trưa với thú cưng, nó cũng làm cho mùa thu se lạnh trông giống như một khung cảnh từ mùa xuân.

『Cảnh đó thật sự trông rất tuyệt.』

『Raishin...... Em không thể tin rằng anh đang muốn nhảy lên người họ... "Tất cả là phụ nữ của tôi!"—Em không thể tin được...』

509cb909-0d3f-454b-b7c5-d08139cf2630.jpg

『Tôi nói vậy hồi nào!? Tôi thậm chí còn không nghĩ đến!』

『Khó chịu thật đấy! Kiểm soát chuyện cãi vã yêu đương của mấy người lại đi!』

Raishin và Yaya quay lại sau khi đột nhiên bị mắng.

Hai cậu trai ngồi trên cánh đồng hoa khô héo trong khi nhai bánh thịt.

Đó là Subaru và Mutsura. Có một vài con chuột đen và chim xung quanh họ. Không phải là họ sử dụng shikigami để theo dõi mấy cô gái. Mà có vẻ như họ đang cảnh giác xung quanh Hinowa.

『Làm tốt lắm, Raishin-han.』

Mutsura mỉm cười thân thiện với Raishin, khi cậu bắt đầu nói.

『Tốt cho cậu. Cậu lại một lần nữa ở bên Yaya-chan. Yaya-chan dễ thương quá~』

『D-Dừng lại đi, thật là... ♡』

Yaya rất vui sau khi được gọi là dễ thương. Đó là cảnh tượng hiếm hoi của cô ấy, nhìn xuống trong ngượng ngùng.

『Hẳn phải rất khó khăn cho cậu. Raishin-han dù sao cũng là một người đào hoa mà.』

『Đúng vậy. Thực sự luôn.』

『Em có muốn thành đôi với anh không? Anh sẽ là duy nhất của em và sẽ thậtttttttttttt sự chăm sóc em ♡』

『Tôi thậtttttttttttt sự không muốn ♡』

Mutsura gục ngã. Lớp đề phòng của Yaya là bất khả xâm phạm.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Raishin quyết định ngồi kế Subaru.

『Này, Subaru... Tôi muốn hỏi cậu một chuyện.』

『Đừng gọi tên ta một cách thản nhiên. Như thể chúng ta thân nhau như vậy... Mà, ít nhất ta sẽ lắng nghe.』

『Không phải Hinowa đã trở lại Nhật Bản rồi sao? Tại sao cô ấy lại trở lại học viện?』

『Cái tên............ nguuuuuuuuuuuuuuuu vô đối này!』

Raishin lăn lóc quanh cánh đồng hoa sau khi bị Subaru đá dã man.

『Tất nhiên là cô ấy phải trở lại sau khi nghe tin ngươi đến đây rồi! Ngươi thực sự khiến ta phát ốm!』

『Subaru, bình tĩnh ~ cậu có thể nói với cậu ấy những gì cậu muốn từ từ mà.』

Subaru tặc lưỡi khó chịu. Tuy nhiên, có vẻ như cậu đã suy ngẫm về hành động của mình.

Cậu bắt đầu nói tiếp sau khi ngồi xuống.

『Ta đã nghe nói về gia tộc Akabane. Rằng người kế vị của gia tộc đã gây ra một sự cố lớn và sau đó trốn thoát. Đó là, nói thế nào nhỉ... một sự đáng tiếc. Ta thật sự hiểu cho ngươi.』

Sau khi điều chỉnh lại tư thế của mình một cách lịch sự, Subaru đã thể hiện sự thương tiếc với Raishin. Thái độ thô lỗ của cậu ta rất giống cậu.

『Ta chắc chắn rằng ngươi là người đã phải chịu đựng nhiều nhất sau khi chuyện đó xảy ra ở Nhật Bản. Ta không nghi ngờ điều đó. Tuy nhiên, tiểu thư là người phải chịu đựng nhiều thứ hai!』

Subaru tỏ ra nghiêm khắc hơn khi cậu trừng mắt nhìn Raishin.

『Ngươi nghĩ tiểu thư của bọn ta đã lo lắng cho ngươi đến mức nào khi cô ấy nghe tin ngươi đã mất tích hả!? Sau khi biệt tích gần hai năm liền mà không nói cho ai biết!』

Mỗi lời nói của Subaru đều xuyên qua lồng ngực Raishin.

Cậu đã có thể liên lạc với Hinowa bất cứ lúc nào nếu cậu muốn. Nhưng cậu đã không làm.

Raishin đã nghĩ rằng đó là một "cơ hội tốt" đâu đó trong lòng...

『Nhưng gia tộc Akabane đã bị tiêu diệt. Tôi khá chắc rằng bà già đó sẽ không muốn đứa con trai rắc rối của một gia tộc đã bị nghiền nát như tôi làm rể nhà họ.』

『Có vẻ như ngươi hoàn toàn nhận thức được điều đó. Nhưng còn cảm xúc của tiểu thư thì sao?』

Raishin không thể trả lời. Có lẽ thất vọng vì thái độ của cậu, Subaru tiếp tục nói với vẻ khó chịu.

『Tiểu thư ban đầu đã quyết định đi du học vì cô ấy đã tìm ra vị trí của Akabane Tenzen.』

『—!?』

『Tôi nghe nói cô ấy đã yêu cầu Bộ Ngoại giao kiểm tra hắn ta sau khi nắm bắt được thông tin của một người trông giống hắn. Cô ấy sau đó đã xác nhận thông tin. Tin tưởng rằng ngươi còn sống và muốn trả thù—tiểu thư quyết định đi du học, tất cả trong khi bị áp lực bởi những nỗi sợ trong mình.』

Yaya nhợt nhạt, dùng tay che miệng.

Raishin cũng vậy. Vậy là, Hinowa đã làm tất cả những điều đó vì Raishin...?

『Đó là những gì xảy ra năm ngoái.』

Mutsura mỉm cười nhẹ nhàng khi cố gắng làm họ thư giãn đi.

『Và đó là khi cô ấy phát hiện ra vị trí của cậu, vào đầu xuân. Rằng một puppeteer khác thường đang ở lại chỗ của Karyuusai. … Nên tiểu thư đã nói cô ấy muốn gặp cậu bất chấp tất cả và đã rời đi mặc dù chỉ mới vào năm hai, trở về Nhật Bản.』

Có lẽ nhớ lại chuyện gì đó tại thời điểm đó, Mutsura hơi mỉm cười.

『Sau khi vội vã trở về Nhật Bản, chúng tôi nghe nói Raishin-han đã đi đến Anh. Haha, thật xui rủi làm sao khi cả hai lướt qua nhau như vậy.』

『Đừng có cười! Chính vì điều đó mà tiểu thư của chúng ta đã cãi một trận to với tộc trưởng...!』

『Hinowa á? Với bà già như hiện thân của Acala [note77411] đó á?』

Raishin đặt câu hỏi về những gì cậu vừa nghe. Hinowa chưa từng một lần bất tuân lời bà ấy.

『Tôi chắc rằng cậu cũng biết. Rằng tộc trưởng của chúng tôi không thích những kẻ nói được nhưng không làm được.』

Sức lực dồn trong cánh tay của Subaru làm cho chiếc bánh thịt đã ăn một nửa của cậu vỡ vụn.

『Tiểu thư đã làm điều này hai lần. Lần đầu tiên cô ấy nói rằng cô ấy sẽ trở thành Wiseman chỉ để trở về Nhật Bản giữa chừng. Lần thứ hai cô ấy nói rằng cô ấy sẽ trở về Nhật Bản để kết hôn với ngươi trong thầm lặng chỉ để trở lại Vương quốc Anh một lần nữa.』

『Cô ấy cuối cùng chọn đến đây trong khi nhận thức được đầy đủ khả năng sẽ bị tước quyền thừa kế.』

『Và tất cả đều là nhờ cái bản thân vô tư của ngươi! Ngay cả sáng nay, cái thứ kì l—』

『Subaru!』

Mutsura đã ngăn Subaru nói, với một giọng nói mạnh đến kỳ lạ. Subaru vội vàng dừng lời.

… Cậu ta đã định nói gì?

Subaru bắt đầu nói như đang thử Raishin, sau khi nhìn cậu một cái nhìn lạnh lùng.

『Bây giờ ngươi đã hiểu tiểu thư của bọn ta như thế nào trong suốt thời gian trước khi đến đây chưa?』

『Ừ thì, tôi đoán cô ấy sẽ cảm thấy nản... phải không?』

『Tên ngốc, ngược lại mới phải. Cô ấy thậm chí không thể ngủ vào buổi tối vì chỉ mơ được gặp lại ngươi lần nữa. Ta đã nghe cô ấy tự hỏi bản thân mình nhiều lần rằng liệu cô ấy có thể gặp ngươi hôm nay không, hay ngày mai... Cô ấy trông cực kỳ hạnh phúc từ những gì ta thấy. Giờ thì hãy tưởng tượng cô ấy đã cảm thấy thế nào khi nghe về hôn ước của ngươi với Olga ngay khi cô ấy đến học viện xem?』

『Cậu nhầm rồi! Có lý do đằn—』

『Ngươi nghe không thuyết phục chút nào dù cho ngươi có nói gì! Ngươi chỉ được bao quanh bởi những cô gái dễ thương thậm chí không thèm đếm xỉa đến cảm xúc của tiểu thư, tán tỉnh nhau khắp nơi... Ta thực sự... thực sự... ghen tị với ngươi! Tên ngốccccccccccc!』

『Con người thật của cậu ta lộ ra rồi kìa!』

Subaru lại đá Raishin lần nữa, sau đó bắt cậu đứng dậy bằng cách nắm lấy áo cậu.

『Ngươi định làm cho Hinowa khóc thêm bao nhiêu lần nữa thì ngươi mới hài lòng hả!?』

Raishin có thể nhìn thấy một giọt nước mắt nhỏ rơi ra từ mắt Subaru khi cậu nói vậy.

『Nếu ngươi làm cô ấy khóc lần này nữa... Chính ta sẽ bóp cổ ngươi!』

Subaru đã tác động đến Raishin bằng những cảm xúc mạnh mẽ của mình.

『… Tôi xin lỗi.』

Vì vậy, Raishin chẳng thể trả lời theo bất kỳ cách nào khác. Cậu đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình sau khi từ từ di chuyển tay Subaru sang một bên.

Raishin bắt đầu đi đến lối ra của khu vườn, như thể đang trốn đi.

『A, Raishin! Xin hãy đợi đã!』

Yaya đi theo cậu. Cô ấy đã định nói gì đó nhưng cuối cùng đã không làm.

Cô ấy cũng bị sốc. Tuy nhiên, Raishin cũng không trong tâm trạng có thể lo lắng cho Yaya.

Raishin đã cứu rất nhiều cô gái cho đến bây giờ. Tuy vậy, đó là kết quả của việc chạy tràn lan xung quanh. Raishin không thể thoát khỏi rắc rối của Hinowa bằng cùng phương pháp như cậu thường dùng cho đến nay.

Mình có thể—mình có thể làm gì cho Hinowa?

    

Hồi 4

Trong khoảng thời gian trống giữa buổi huấn luyện của Griselda và thời điểm bắt đầu Bữa tiệc đêm—

Raishin đã để Yaya lại bằng cách nói dối cô rằng cậu đi vệ sinh. Cậu đã lén rời khỏi ký túc xá để đến nơi họ đã hứa sẽ gặp nhau—

Nhà ăn trung tâm được chiếu sáng. Ánh sáng phát ra từ những tấm kính chiếu sáng những chiếc lá màu vàng một cách sống động.

Hinowa đang lặng lẽ đứng bên dưới những chiếc lá vàng đó. Rõ ràng là vì cái lạnh, cô đang hà hơi vào ngón tay mình trong khi nhìn lên những chiếc lá đó.

『Xin lỗi, anh khiến em phải đợi.』

『Không đâu! Em cũng mới đến thôi!』

… Xạo thật. Trông em lạnh đến vậy mà.

Hinowa nhìn xuống khi cô bắt đầu vuốt ve chiếc khăn quàng của mình trong vô thức.

Cô ấy có vẻ rất ý thức về Raishin. Raishin bắt đầu trở nên ngại ngùng cũng vì hành động của cô ấy.

—Nó cực kỳ khó xử.

Những chi tiết mà cậu nghe được từ Subaru đang đè nén trái tim cậu. Raishin tò mò không biết Hinowa muốn nói gì, nhưng cậu nghĩ mình nên xin lỗi trước. Nhưng mà... Cậu xin lỗi như thế nào bây giờ?

Khi cậu đang đứng đó im lặng, tai của Raishin nhột nhột bởi giọng nói nhẹ nhàng của Hinowa.

『… Em rất vui. Raishin-sama và Olga-sama không trong mối quan hệ kiểu đó.』

Nụ cười khiêm tốn của cô ấy vô cùng ngọt ngào. Raishin nghiêng đầu, không biết phải làm gì khác.

『… Anh xin lỗi.』

Hinowa bắt đầu mỉm cười vui vẻ.

『Em thấy anh sẽ không cố gắng bào chữa cho bản thân. Như kiểu "có lý do đằng sau" nhỉ.』

『Sẽ khá mất thời gian nếu anh nói cho em biết... Và cũng chẳng có lý do gì để khiến em lo lắng.』

『Em thực ra đã biết tất cả rồi sau khi hỏi Charlotte-sama.』

Raishin rất ngạc nhiên. Charl thích nói chuyện phiếm nhiều bất ngờ...

『Em không thể tin là anh đang xin lỗi vì anh đang cố gắng cứu bạn bè mình. … Đó chính là Raishin-sama mà Hinowa vô cùng yêu mến.』

Hinowa đã nói rõ cảm xúc của mình. Cô ấy quay lại và che mặt mình đi, có lẽ cảm thấy xấu hổ vì lời nói của chính mình.

『… Em nhầm rồi. Anh không phải chỉ xin lỗi vì điều đó. Em đã đến tận bên kia trái đất chỉ vì anh. Mặc dù vậy, anh thì cứ làm những gì anh muốn chỉ quan tâm đến chính mình... Đó là lý do tại sao...』

Raishin nắm lấy Hinowa sau khi quay cô lại để đối mặt với cô.

『Anh xin lỗi vì đã làm em lo lắng. Anh xin lỗi vì đã khiến em cảm thấy lo sợ và gây phiền phức cho em. Anh sẽ nói điều này trước, nhưng anh chưa quên lời hứa của chúng ta. Tất nhiên anh cũng sẽ không tự ý phá vỡ nó.』

Hinowa ngước lên nhìn Raishin, như thể đang cố gắng xác định điều gì đó, như thể đang cố gắng bám lấy cậu.

『Vậy thì cũng không phải là anh đã quên em...?』

『Chưa một ngày nào anh quên em.』

Cũng chính vì nghĩ cho Hinowa mà Raishin liên tục từ chối sự cám dỗ của Yaya. … Trớ trêu thay cũng chính nhờ Yaya đã luôn theo đuổi cậu mà Raishin đã không có một giây phút nào để quên cô.

0cb27e84-1c2a-4010-9b92-cf93a7d81fd8.jpg

Làn da trắng nõn của Hinowa đột nhiên chuyển đỏ.

Cô loạng choạng sang một bên, suýt ngã xuống đất.

『Hinowa... Có thể chết bất cứ lúc nào rồi...!』

『Sao vậy? Em cảm thấy không khỏe ở đâu hả?』

『Không... nhưng... phải.』

Hinowa có lẽ thực sự cảm thấy không khỏe. Cô ấy đang nhìn chằm chằm vào Raishin với khuôn mặt chóng mặt và đôi mắt ướt át. Cô ấy rõ ràng cũng đang bị sốt. Trái tim của cô ấy đập nhanh và cô ấy dường như bị khó thở.

Raishin cũng bắt đầu cảm thấy khó thở sau khi nhìn Hinowa như vậy sau một lúc. Có một cảm xúc đau đớn nhưng ngọt ngào, kích thích tràn ngập trong cậu.

—Đúng, một sự ngọt ngào.

Đó là lý do tại sao Raishin đã loại bỏ nó. Quyết tâm của cậu sẽ không vững nếu cậu để bản thân chìm đắm trong cảm xúc.

Raishin đang định giết ai đó. Cậu sẽ làm vấy bẩn bàn tay mình trong máu của chính anh trai cậu. Cậu cảm thấy mình không được phép cảm nhận những cảm giác như vậy. Điều đó sẽ chỉ khiến Hinowa đau khổ. Nó sẽ chỉ đưa cô ấy vào đổ máu.

Raishin đẩy Hinowa sang một bên khi cậu bắt đầu nói như đang cố gắng chia tách sự ngọt ngào xung quanh cậu.

『Em muốn nói về điều gì?』

Hinowa có vẻ hơi hối hận, nhưng nhanh chóng bắt đầu nói sau khi gạt cảm xúc của mình đi.

『Em không gọi anh ra để hòa hợp như thế này—Ah, tất nhiên là Hinowa luôn sẵn sàng chấp nhận Raishin-sama bất kể có chuyện gì!』

『… Vậy tại sao?』

『Các Rounds đã bắt đầu hành động.』

Đó là những lời bất ngờ đối với Raishin. Cậu thúc giục Hinowa tiếp tục sau khi nuốt nước bọt.

『Anh đã có mặt trong cuộc trò chuyện của Olga-sama và Hinowa, đúng chứ?』

『Ừm, anh luôn tự hỏi về điều đó. Họ dự định làm gì?』

Cuộc Chiến Bàn Tròn.』

Và như vậy, Hinowa bắt đầu nói về kế hoạch của các Rounds.

    

Hồi 5

Tầng cao nhất của khoa khoa học. Kimberly đang đọc báo trong phòng thí nghiệm của cô.

『Đây sensei. Dùng một ít trà đi ạ.』

Henri mang theo tách trà vừa pha.

『Hoh, thật là một hương thơm tuyệt vời. Có vẻ như em lại tiến bộ hơn rồi, Henriette.』

『Em cảm ơn nhiều. Em rất vui khi nghe vậy.』

Henri mỉm cười vui vẻ. Cô chưa bao giờ phàn nàn về công việc giúp việc của mình mặc cho là con gái của một cựu bá tước. Tính cách và tài năng của cô ấy cả hai đều tốt. Kimberly nghĩ cô ấy là một cô bé ngoan.

『Hmm, quả thật là một mùi thơm ngọt ngào. Em đến đúng lúc đấy.』

Ma vương của Mê Cung, Griselda, đang đứng ở cánh cửa mở của phòng thí nghiệm.

Quần áo cô mặc là của phụ nữ, nhưng hào quang mà cô có là của một chiến binh lành nghề và giàu kinh nghiệm. Sau lưng cô, hai thiên thần cơ khí trắng đang ngoan ngoãn chờ lệnh của cô.

『Có vẻ như chúng đã thực sự quen với em. Em dù sao vẫn luôn nổi tiếng với mấy con rối mà.』

『Em không thể đồng ý với ý kiến đó. Tuy nhiên, em rất biết ơn vì cô đã cho em mượn chúng.』

『Vào trong đi, Selda. Henri, rót trà cho em ấy nữa.』

『Vâng.—Đây ạ, Weston-sensei.』

Griselda bắt đầu uống trà của mình sau khi nhận nó từ Henri.

『Tôi đã đọc báo cáo của em từ tuần trước. Cho một cuộc kiểm tra chạy thử—nó chắc chắn là một ứng dụng khó khăn cho chúng, nhưng có vẻ như chúng ta đã có được một số thu hoạch bất ngờ từ đó. Tôi sẽ không tài nào tưởng tượng ra được em sẽ để chúng tích lũy kinh nghiệm chiến đấu từ hiệu trưởng đó.』

『Em đã bị ông ta giết nếu không nhờ hai bé này.』

Griselda nhẹ nhàng nhìn về phía hai automaton sau khi đặt tách trà đen mình xuống.

『Cảm ơn vì tất cả, hai em. Hai đứa có thể quay lại với chủ nhân ban đầu của mình rồi.』

30b740c6-2eb5-4dd4-810d-3065300417d9.jpg

Hai automaton nhìn nhau bối rối.

Sau một lúc, dường như đã đưa ra quyết định của mình, automaton kiếm bước lên phía trước.

『Chị em chúng em mong muốn được sử dụng bởi một người dùng có kỹ năng.』

『… Em đang nói gì vậy? Cô Kimberly ở đây là một pháp sư rất điêu luyện.』

『Một pháp sư ưu tú, Selda. Nhưng tôi có thể hiểu những gì chúng muốn nói. Em là một Wiseman và cũng là một kiếm sĩ rất điêu luyện. Mặt khác, tôi phù hợp hơn với súng và nghịch ngợm với đống máy móc. Không cần phải nói thêm gì nữa—người mà automaton KiếmKhiên muốn được sử dụng bởi.』

『Nhưng chúng là tài sản của Nectar, phải không? Ngay cả với vị trí của cô—』

『Đó là lý do tại sao tôi sẽ thương lượng với hiệp hội để tôi có thể cho em mượn chúng.』

Griselda đã tỏ ra nghiêm túc, thể hiện sự thận trọng của mình.

『… Không phải vì thiện chí của cô, phải không?』

『Bằng thiện chí. Rất khó để cung cấp cho em một cộng sự phù hợp với một pháp sư như em. Về vấn đề đó, hai automaton này thậm chí không bị tụt hậu ngay cả với lớp Huyền thoại.』

『Nhưng nếu vậy... Em sẽ phải trở thành con chó của Nectar...』

『Này hai đứa. Cả hai đứa đều muốn phục vụ Selda, phải không?』

Hai con automaton đã tận dụng khoảnh khắc đó để đi đến bên cạnh Griselda.

『Dù bằng cách nào!』『Xin hãy giữ chúng em bên cạnh!』

Griselda trông mệt mỏi rõ ràng sau khi bị theo đuổi nhiệt thành như vậy.

『… cô Kimberly. Tất cả những chuyện này không nằm trong kế hoạch của cô đấy chứ?』

『Tất nhiên là không rồi. Nhân đức tốt của em đã mang lại cho em đấy.』

『Chủ nhân! Xin hãy giữ chúng em bên cô!』

『Trời, thật là, ta hiểu rồi! Cả hai đứa có thể theo ta trong thời gian tới!』

『Cảm ơn lòng nhân từ của chủ nhân!』

Hai automaton rất đồng thanh. Cả hai cúi đầu lịch sự. Con automaton kiếm cũng đang nghiêng đầu mình như một hiệp sĩ đang chờ đợi để hoàn thành nhiệm vụ.

『Vậy, chủ nhân. Cô có thể ban cho chị em em một cái tên phù hợp được không?』

『Không... Ta đặt tên cho cả hai em thì có phải phép không? Tôi không hơn gì một chủ nhân tạm thời.』

『Có vấn đề gì với nó chứ, Selda? Sao em không cứ thoải mái mà đặt tên cho chúng đi?』

『… Em thật sự hy vọng cô không có ý định gì với chuyện này.』

Griselda thậm chí càng nghi ngờ hơn nữa. Mặt khác, cô ấy cũng nghĩ hai chị em đang cởi mở với cô ấy rất dễ thương. Sau khi thư giãn cơ mặt mình, Griselda quyết định đặt tên cho họ.

『Vậy thì kiếm, em là Digamma. Khiên, em sẽ là Stigma.』

『Thật là một cái tên tuyệt vời, chủ nhân. Digamma sẽ luôn ở bên cô.』

『Stigma cũng vậy.』

『Hoh, Digamma và Stigma sao. Em không ngờ là một người theo chủ nghĩa lãng mạn đó, Selda.』

Kimberly mỉm cười. Henri đã tiếp cận họ một cách tò mò.

『Một người theo chủ nghĩa lãng mạn? Ý cô là gì ạ?』

『Hai ký tự đó đề cập đến hai ký tự từ ngôn ngữ Hy Lạp đã bị đánh mất. Về thứ tự số, chúng tạo nên từ Epsilon—』

『Dừng lại đi! Chúng ta không cần phải nói về chuyện đó!』

Đỏ mặt, Griselda hờn dỗi quay đi. Kimberly nhìn cô như một người em xa.

『Nhân tiện, học trò của em thế nào rồi? Em nghĩ cậu ta có thể đánh bại Magnus với những bài học của em không?』

『Không, không thể.』

『… Em trả lời dứt khoát thật nhỉ. Second Last chắc chắn đã phát triển mạnh mẽ hơn, phải không? Từ góc nhìn của tôi, khả năng của cậu ta vượt xa bất kỳ Rounds nào từng đi qua các cơ sở này.』

『Nhưng cậu ta thua xa Magnus.』

Griselda nói mà không cần phải nghĩ. Kimberly cũng không phản đối quan điểm đó.

『Tên học trò ngốc của em có một lượng ma lực khổng lồ. Xem xét đến bí thuật của cậu ta, đầu ra tức thời của cậu ta cũng được tăng cường mạnh mẽ đến giới hạn của nó. Tuy nhiên, tất cả những điều này cũng đúng với Magnus, đúng chứ?』

Magnus là anh trai của Raishin—đồng nghĩa với việc hắn cũng có thể sử dụng các kỹ thuật tương tự như cậu.

『Chỉ còn một tháng nữa cho đến khi họ đụng độ và Raishin không thể chỉ quyết liệt tăng cường lượng ma lực tổng của cậu ta trong thời gian đó được. Tùy thuộc vào bí thuật của họ, lượng ma lực phóng ra từ họ có thể là tương tự. Tuy nhiên...』

『Tôi hiểu rồi, vậy đó là lý do cho mấy bài tập đó.』

『Vâng. Nhưng em nghĩ rằng chỉ số tổng thể của Magnus vẫn cao hơn về khía cạnh đó. Trên hết, hắn ta vượt trội hơn mọi mặt về kinh nghiệm chiến đấu giữa họ, các kỹ năng của một pháp sư, kiến thức, và cách áp dụng chiến thuật của họ.』

『Nhưng không phải Second Last đã đánh bại những người trên tầm cậu ta cho đến bây giờ sao?』

『… Có một vài trường hợp hiếm hoi khi một kỳ thủ cờ vua tệ hơn hẳn đối thủ nhưng lại giành chiến thắng.』

Griselda thì thầm, nhìn xuống và lắc lư tách trà trong tay.

『Sẽ ổn nếu cậu ta có thể thực hiện một nước đi thông minh và quyết đoán ở đầu trận đấu và duy trì lợi thế đó cho đến cuối cùng. Tuy nhiên, với cậu ấy hiện tại, cậu vẫn không thể làm bất cứ điều gì đáng kể với phi đội của Magnus. Một pháp sư ưu tú dù sao cũng rất giỏi cả trong việc tự vệ.』

Một pháp sư đã vượt qua một cấp độ kỹ năng nhất định vẫn sẽ vô hiệu hóa được các đòn tấn công ma thuật ở một mức độ nào đó ngay cả khi không có mạch ma thuật. Kết giới của hiệu trưởng là một ví dụ điển hình. Kimberly cũng có thể làm được.

『Automaton của tên học trò ngốc của em rất mạnh. Tuy nhiên, tiêu diệt toàn bộ phi đội chỉ trong một đòn duy nhất là không thể—nên cũng có nghĩa là trận chiến sẽ không tránh khỏi bị kéo dài. Trận chiến càng dài thì càng dễ cho những người chơi có trình độ che đậy những sai lầm của họ. Họ có thể nhanh chóng vượt qua bất cứ bất lợi nhỏ nào mà họ gặp phải.』

『Đó là sự thật. Ngược lại, nếu cậu ta kém hơn về mọi mặt, chỉ khi nào cậu ta có thể dùng một kỹ thuật nào đó để loại bỏ đối phương ngay lập tức—』

『Em nghĩ... Cậu ta có thể có cơ hội tùy thuộc vào cách trận chiến tiếp diễn.』

Đúng, chỉ khi nào cậu ta có một kỹ năng chết người nào đó.

Nó sẽ đóng vai trò như một lá chắn chống lại đối thủ của cậu ta và cũng sẽ trở thành một mối đe dọa. Nó sẽ cho phép lật ngược tình thế trong một trận chiến bất lợi bằng cách tận dụng lỗ hổng nhỏ đó bằng cách làm giảm các lựa chọn của kẻ thù và buộc họ phải liên tục cảnh giác.

Tuy nhiên, Kongouriki của Yaya là một phép thuật rất đơn giản. Bàn tay của Raishin đã lộ rõ cho mọi người thấy sau rất nhiều trận đấu mà cậu tham gia.

Tất nhiên Magnus có rất nhiều lựa chọn sẵn sàng để đối phó với các đòn tấn công của Yaya...

Griselda muốn Raishin có một cái gì đó áp đảo, một cái gì đó dứt khoát hơn để sử dụng.

Bất chấp điều đó, cô không biết phải làm gì để giúp cậu đạt được một cái gì đó như vậy.

Kimberly bắt đầu nói chuyện nhẹ nhàng đến bất ngờ với Griselda.

『Selda, em còn rất trẻ.』

『… Em biết, nhưng chuyện đó thì sao?』

Khi năm tháng trôi qua, phụ nữ cũng vậy, sẽ trở nên cảnh giác và cố gắng quan tâm đến người khác nhiều hơn.』

『… Cô đang nói về bản thân hả?』

Sự dịu dàng của cô sụp đổ cái chốc, Kimberly đã vô thức với lấy con dao găm ở ngực cô.

『Em thực sự muốn tử chiến với tôi vậy sao?』

『Chờ đã chờ đã! Cô là người nói mà!』

『Ý tôi là Karyuusai-dono đã chuẩn bị trước các biện pháp của riêng mình rồi.』

『Karyuusai... Bà chủ quan trọng của tên học trò ngốc của em á, người cũng là vị cứu tinh của cuộc đời của cậu ta. Người thợ làm búp bê lành nghề đã tạo ra những cô gái đó sao.』

『Em chỉ cần giữ bình tĩnh và tiếp tục huấn luyện cậu ta như những gì em đang làm cho đến bây giờ. Những gì em không thể làm thì Karyuusai-dono và—anh ta chắc chắn sẽ bù đắp vào.』

Anh ta...?』

Kimberly không đợi Griselda hiểu, khi cô mỉm cười tinh nghịch.

『Bữa tiệc đêm sắp bắt đầu rồi. Đi xem tên học trò dũng cảm của em sẽ làm gì hôm nay đi.』

『Vâng... Em sẽ đi. Đi thôi, Digamma, Stigma.』

Kimberly cười tươi khi nhìn hai cô automaton hạnh phúc rời khỏi phòng.

    

Hồi 6

Raishin vội vã quay trở lại ký túc xá sau khi tách khỏi Hinowa.

Đã qua khá lâu cho Raishin đi rửa tay ở nhà vệ sinh... Nhưng Yaya không chất vấn gì cậu. Mặc dù cảm thấy có lỗi về điều đó, Raishin quyết định đi đến đấu trường mà không giải thích gì.

Một cậu trai tóc bạc đang đợi ở lối đi dẫn đến cổng vào.

Cậu đang dựa vào một bức tường với Cherubim bên cạnh.

『Loki—ngươi bị thương mà. Đừng ra ngoài vậy chứ.』

『Câm miệng. Ta khiêm tốn và khoan dung nhưng có ba điều mà ta không thể tha thứ. Bị ra lệnh, bị đánh giá thấp và khiến người khác lo lắng cho ta.』

『Ngươi hẳn là khiêm tốn lắm rồi! Có lẽ ý ngươi là ngươi chỉ là một tên ích kỷ!』

Nhưng Raishin biết. Loki không ra đây chỉ vì ích kỷ.

Olga đã định giáng cấp bản thân ngày hôm qua—

Cậu ta có lẽ lo lắng cho Frey sau khi nghe chuyện đó. Nếu Olga thực sự muốn nghiền nát Raishin và những người khác, cô ấy chắc chắn sẽ tìm Frey trước.

Dù sao đi nữa, sự hiện diện của Loki ở đây lúc này thật thuận tiện.

『Loki, mượn tai cái.』

Raishin tiếp cận Loki để nói cho cậu nghe về những gì cậu vừa nghe được từ Hinowa.

『Olga đã kêu gọi các Rounds khác...? Có thật không?』

『Có. Hinowa là một phần của hội nghị bàn tròn đó.』

『Nhưng ta không được gọi.』

『Tất nhiên là bọn tôi sẽ không gọi cậu rồi. Dù sao thì cậu và Charlotte đứng về phía Raishin mà.』

Ai đó đã can thiệp vào cuộc trò chuyện của họ. Đèn nền sân khấu khiến họ khó có thể thấy được khuôn mặt cô, nhưng, không có cách nào mà nhầm lẫn tầm vóc đó, cường độ của lời nói và sự tao nhã trong chuyển động của cô ấy được.

Olga đang đứng ở lối vào cổng.

『Vậy là cậu đã đến, Kentei. Và cả,』

Đôi mắt của Olga xuyên qua Raishin và những người khác—đến khu vực đấu trường.

Dark Princess, Hinowa Domon.』

Có vẻ như Hinowa đã ở trong sân rồi. Bóp méo biểu cảm dũng cảm của mình, Hinowa trong chiếc hakama của mình nhìn thẳng vào Olga.

Yaya cũng bắt đầu thể hiện sự thù địch rõ ràng của mình, bám vào eo Raishin.

Raishin mỉm cười với Olga sau khi đưa Yaya sang một bên.

『Chuyện là tôi nghe nói cô sẽ không tấn công chúng tôi nếu chúng tôi cũng không làm gì hết?』

『Thật đáng tiếc, Công chúa. Vậy là cô đã nói cho cậu ta.』

『Tôi là vợ của Raishin-sama. Tôi không thể giấu bất cứ chuyện gì với chồng tôi được.』

『Cô ấy sai rồi~! Yaya là vợ của Raishin~!』

『Đọc bầu không khí đi, Yaya. Đó không phải là vấn đề.』

『Anh đang nói gì vậy, Raishin-sama!? Đó là một vấn đề rất quan trọng!』

『Sao cả em nữa vậy Hinowa!?』

Olga bắt đầu nói tiếp một lần nữa, bên cạnh một Loki đang mệt mỏi.

『Vậy, các cậu sẽ làm gì? Mục tiêu của tôi là ngăn chặn các cậu—để Bữa tiệc đêm có thể được thực hiện công bằng từ bây giờ. Tôi đoán là cậu đã được thông báo chi tiết, nhưng mỗi Rounds chúng tôi đều có các tổ chức riêng để cạnh tranh với nhau.』

『Cái nào trong số những thứ này là công bằng? Cô chỉ muốn loại bỏ chúng tôi thôi.』

Những người có tài có lợi thế từ quan điểm phổ biến và xã hội. Loki vẫn rất thẳng thừng như mọi khi, và Raishin không nghĩ sẽ có một gia đình tốt nào sẽ liên minh với cậu.

『Các cậu muốn nghĩ thế nào cũng được. Tôi không có ý định tấn công tất cả các cậu nhưng—các cậu sẽ làm gì?』

『Tất nhiên là—』            『Chẳng cần phải nói—』

Sau khi thở đồng thời, cả Raishin và Loki nói cùng một lúc.

『Bọn tôi sẽ đánh bại cô!』

『Thú vị.』

Olga khẽ nhắm mắt lại khi đưa tay phải lên không trung.

Ma lực tập trung trên lòng bàn tay cô, kích hoạt một loại ma thuật nào đó. Đó là loại ma thuật gì? Các hạt ánh sáng lan rộng xung quanh cô, khiến cho một bóng đỏ nhỏ xuất hiện từ hư không.

Cái bóng dang rộng đôi cánh khi nó dừng lại trong một trong những cánh tay của Olga.

Vảy của nó tỏa sáng trong màu đỏ thẫm tươi.

Raishin, Yaya và thậm chí cả Loki đều kinh ngạc. Thứ đã bay đến cánh tay của Olga là—

『Sigmund...!?』

Một con rồng nhỏ giống hệt Sigmund, nhưng với một màu vảy khác.

    

Hồi 7

Charl và Sigmund đang ngồi trên khán đài khi Olga lại một lần nữa xuất hiện trên sàn đấu Bữa tiệc đêm. Cô đã định xem trận đấu ngày hôm nay khi cô đang cùng ăn bánh vòng với người cộng sự của mình, nhưng...

Gram! Sigmund, đó không phải đồng loại của ông sao?』

Sigmund dường như cũng bị ngạc nhiên. Một miếng nhỏ của chiếc bánh vòng đã rơi ra từ miệng ông.

Con rồng nhỏ nằm trên cánh tay của Olga—Ông ta tuy có màu khác nhưng có cùng hình dạng với Sigmund.

Olga tuyên bố với đối thủ của mình trong khi mỉm cười bình tĩnh.

『Các cậu có thể tấn công nếu đã chuẩn bị.』

Olga nhìn Raishin và Yaya, Frey và Loki, cũng như các automaton của hai chị em theo thứ tự.

Raishin có một biểu cảm cứng đờ trên khuôn mặt. Yaya cũng có vẻ căng thẳng hơn bình thường.

『Giờ các cậu lại thấy sợ sao? Kiếm một cái lỗ chui xuống trốn đi nếu các cậu không có ý định chiến đấu.』

Loki bước về phía trước với Cherubim, đẩy Raishin sang một bên.

『Đi thôi, Cherubim. Xiên chúng.』

『Uuh, chúng ta nữa. Rabi!』

Cặp chị em đồng bộ hoàn hảo với nhau. Cherubim đã ném những con dao găm nhỏ của mình vào cùng lúc với khẩu pháo âm thanh của Frey. Hai chị em đứng cách nhau khoảng chừng 10 mét. Các đòn tấn công đã giao nhau thành một đường cắt chéo lao đến kẻ thù, khiến việc né tránh rất khó khăn.

Tuy nhiên, Olga đã dự liệu trước điều đó.

『Luster Shell.』

Ánh sáng mà con rồng nhỏ tạo ra mở rộng như hình dáng thắt lưng—nhanh chóng phân tán thành vô số quả mìn ánh sáng xung quanh Olga.

Một tia sáng dữ dội được tạo ra ngay khi con dao găm của Cherubim và pháo âm thanh của Rabi tác động vào dải ánh sáng.

Khi tia sáng tan biến, cả Olga và con rồng của cô đều có thể được nhìn thấy không một vết trầy xước trên sân.

『Làm thế nào mà cô ấy... có thể sử dụng nó như vậy...!?』

Rabi và Cherubim bắt đầu lại các đòn tấn công của mình. Rabi đã tạo ra một quả pháo âm thanh lớn từ chính giữa trong khi Cherubim phóng dao găm từ bên sườn Olga.

Olga không làm gì cả, nhưng các hạt ánh sáng xung quanh cô di chuyển tự mình bảo vệ cô ấy.

『Chúng có tự chủ! Đó không phải... ngoại cảm, phải không?』

『Tệ quá, lùi lại!』

Sigmund hét lên trên mũ Charl. Yaya đã vòng qua Olga, cố gắng lao về phía cô từ đằng sau.

Lời cảnh báo của Sigmund có lẽ đã không đến được với Yaya. Tuy nhiên, có vẻ như Raishin đã cảm nhận được sự nguy hiểm. Sau khi ném sợi chỉ ma lực—sợi chỉ Kouyokujin của mình đi, cậu đã kéo mạnh cơ thể Yaya trở lại.

Các hạt ánh sáng nhanh chóng hội tụ vào điểm mà Yaya đã định lao vào.

Yaya có thể đã chết nếu cô ấy lao đến đó.

(Thứ đó lại tự di chuyển một lần nữa... Cô ấy làm thế nào...!?)

Sức mạnh của Gram đến từ Vanishton được tạo ra bên trong cơ thể. Gia tốc những hạt đó và phóng chúng ra ngoài là... nền tảng của các đòn tấn công của Charl. Tất nhiên nó không tự chủ, và kiểm soát lượng ánh sáng đó chỉ bằng ngoại cảm là không thể.

Trái ngược với Charl đang không nói nên lời, khán giả đang reo hò trong vui sướng.

『Uuh... Mình không có... cách nào để tấn công...!』

Frey thì thầm với khuôn mặt nhợt nhạt. Bất kỳ kiểu đạn pháo nào cũng hoàn toàn vô hiệu. Cô không thể đến gần.

『Sao vậy, Loki, Raishin? Chuyện gì đã xảy ra với sự dũng mãnh của các cậu vừa rồi thế?』

Olga mỉm cười không chút bận tâm. Cả Raishin và Loki đều nhìn lại cô căng thẳng, nhưng không có bất kỳ động thái nào khác.

『Các cậu không lên sao? Tôi cũng sẽ không chỉ đứng im chờ bị các cậu tấn công sau khi đã bị tấn công một lần đâu nhé.』

Olga giơ cánh tay phải lên, nâng con rồng nhỏ của mình lên trước tầm mắt của cô.

『Luster Fill!』

Một tia sáng lóe ra từ miệng con rồng. … Đó không phải Luster Cannon. Chùm ánh sáng nhấp nhô, cong vênh trong hình dạng lưỡi của một con thằn lằn ngay lập tức phóng đến Yaya.

Yaya tránh đòn bằng một cú lộn nhào—nhưng mục tiêu của Olga không phải cô ấy.

Ánh sáng xoắn như một sợi dây xích, quấn quanh cơ thể Rabi.

『Rabi!? Không! Đừng di chuyển! Ngồi xuống!』

Rabi miễn cưỡng ngồi khi Frey ra lệnh cho cậu.

Olga có thể dễ dàng chặt đầu Rabi nếu cô siết chặt <Xích Ánh Sáng> quanh cổ nó.

『Tôi hy vọng các cậu đã kiểm chứng được sức mạnh của tôi. Cứ ngoan ngoãn ở yên đó đi.』

Olga đi đến chính giữa sân đấu sau khi quay lưng lại với ba đối thủ của cô.

『Xin cho tôi được chào mừng tất cả các quý ông và quý bà hiện có mặt ở đây ngày hôm nay. Tôi là đại diện học sinh, Olga Saladin.』

Olga nói với một giọng rất rõ ràng.

『Như tất cả các vị có thể thấy cho đến lúc này, ba thí sinh của Bữa tiệc đêm—Xếp thứ 100, 99 và 98, đã thể hiện sự tăng tiến vượt bậc. Sự tăng tiến của họ không nên là mục tiêu cho bất kỳ hình thức chỉ trích nào, mà nên thực sự được khen ngợi vì hành động của họ. Tuy nhiên, tôi không thể không nói rằng đối mặt với ba người họ một mình là không công bằng cho tôi.』

Khán giả im lặng. Họ rất tò mò về những gì Olga chuẩn bị nói.

『Trên hết, chúng ta có Kentei ở đây, người được biết đến là một đối thủ mạnh giữa các Rounds. Second Last không hề kém cạnh khi cậu ấy đã từng chặn đứng một trong các Rounds trong quá khứ. Sẽ thật đáng thương nếu có những học viên đã học tập và làm việc chăm chỉ để giành được một vị trí trong Bữa tiệc đêm bị nghiền nát bởi những cá nhân này. Đó là lý do tại sao—』

Hít một hơi thật sâu sau một khoảng dừng, Olga tuyên bố.

『Tôi sẽ có một số tình nguyện viên từ Rounds tham gia vào Bữa tiệc đêm từ bây giờ!』

Olga tiến lên một bước. Chỉ riêng tác động từ động tác đó đã làm cho không khí trong sân run lên.

『Chúng tôi sẽ tự nguyện bị giáng bậc để hỗ trợ những thí sinh khác. Và cũng xin đừng hiểu lầm. Tất cả chúng tôi tới cuối cùng đều không hơn gì những kẻ thù chung—chúng tôi vẫn sẽ sớm tập hợp ý chí của mình thành một và trình diễn một cuộc chiến như những người đứng đầu. Hỡi các Gauntlet, hãy đi theo vị lãnh đạo mà các bạn tin tưởng! Hãy nâng cao tên tuổi các bạn nếu các bạn tin rằng mình phù hợp để trở thành một trong số đó!』

Charl có thể cảm nhận được bằng làn da của mình sự cuồng nhiệt của khán giả bị khuấy động bởi giọng nói trang nghiêm của Olga.

『Tôi chân thành gửi lời xin lỗi đến các vị khán giả của chúng tôi, nhưng xin hãy hiểu rằng tiến trình của Bữa tiệc đêm sẽ cần phải tạm dừng thêm một thời gian nữa. Tôi cũng sẽ rời sân khấu cho ngày hôm nay, nhưng xin hãy hiểu rằng đó không phải vì sơ suất hay bất kỳ hình thức mưu mẹo nào. Tôi làm điều này vì tôi nghĩ sẽ rất khó để chiến thắng họ chỉ với một mình tôi. … Đó là tất cả. Tôi cảm ơn tất cả các bạn vì đã khiêm tốn lắng nghe. Xin hãy háo hức chờ đợi cho đến trận đấu kế tiếp.』

Olga đã rời khỏi đấu trường ngay sau khi cô ấy hoàn thành những gì muốn nói.

Khán giả đang trong một sự náo động như ông vỡ tổ. Những người nổi tiếng đến xem chia sẽ suy nghĩ của mình cùng nhau, còn các phóng viên, nhà cái và điều tra viên của các tờ báo vội vã đuổi theo Olga.

Sau một lúc, những sợi dây trói buộc xung quanh Rabi biến mất cùng với hiệu ứng ma thuật của Olga.

Cô ấy đã rời khỏi chiến trận mặc cho thực tế cô đã có thể giết chết Rabi. Họ không thể hiểu được ý định của cô nhưng thực sự là Rabi đã được cứu. Frey khóc nức lên sau khi bám lấy Rabi.

『… Sao vậy, Charl? Cô trông không ổn lắm.』

Sigmund nhú ra khỏi chiếc mũ của Charl để nhìn mặt cô trong tư thế lộn ngược.

Mặt cô ấy đỏ bừng vì sự ô nhục mà cô ấy đã nhận phải, vì vậy cô ấy không thể trả lời.

Cô có thể hiểu được với tư cách là người sử dụng mạch ma thuật Gram. Sự khác biệt khổng lồ giữa sức mạnh của họ.

Olga đã nghĩ gì sau khi quan sát những kỹ năng non nớt của Charl với Sigmund?

『… Tham gia vào thôi, Sigmund.』

『Ừm, tôi không phản đối, nhưng...』

Charl rời khỏi khán đài với vẻ mặt tăm tối. Sigmund cũng có biểu cảm tương tự trên mũ của cô.

Ông thì thầm với một giọng đủ nhỏ để Charl không nghe thấy.

『Cả hai chúng ta đều là cùng một sự tồn tại từ thế giới khác. Nếu hai Gram đụng độ, một bên chắc chắn sẽ bị phá hủy. … Vậy cậu đã quyết định tham gia vào Bữa tiệc đêm, hoàn toàn nhận thức được điều đó, phải không, Tooru?』

Không ai có thể đáp lại lời thì thầm của ông.

Ghi chú

[Lên trên]
võ đường
võ đường
[Lên trên]
là một món mì soba lạnh của Nhật Bản, kết hợp giữa Zaru soba (mì soba lạnh ăn kèm rong biển) và tempura (hải sản và rau củ tẩm bột chiên giòn)
là một món mì soba lạnh của Nhật Bản, kết hợp giữa Zaru soba (mì soba lạnh ăn kèm rong biển) và tempura (hải sản và rau củ tẩm bột chiên giòn)
[Lên trên]
bí mật dữ chưa chị
bí mật dữ chưa chị
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận