Tập 07 - Đối mặt "Genuin Legends"
Chương 04 - Ai là kẻ thua cuộc?
1 Bình luận - Độ dài: 7,377 từ - Cập nhật:
Hồi 1
『Kreuzritter...!』
Raishin méo mặt. Đó là một cái tên khó chịu. Những kẻ đã tấn công Yaya và Shouko cách đây một thời gian—
Shin gật đầu với vẻ nghiêm túc.
『Đúng vậy. Một đơn vị đặc biệt bao gồm các học viên đến từ Đức mà hắn ta thuộc về.』
『Chúng tìm kiếm điều gì? Chúng muốn làm gì vào thời điểm này? Ngay từ đầu, mấy tên đó lẽ ra phải bị phân tán rồi—và chỉ cặp song sinh kia là nên ở lại học viện.』
Shin rút ra một mảnh giấy từ ngực thay vì đưa ra câu trả lời.
Nó có một nét vẽ nguệch ngoạc kèm với một tấm bản đồ. Một tin nhắn từ kẻ thù.
『Bảng chữ cái—Đây là tiếng gì? Latin?』
『Tiếng Đức. "Đưa Raishin Akabane đến địa điểm được chỉ định trước 4:30 chiều. Đừng nói với bất kỳ ai, và ngươi không được phép mang theo bất kỳ automaton nào khác bên mình. Chúng tôi sẽ đợi cùng với cô Rutherford".』
『Cô Rutherford—Alice.』
『Tôi tin rằng mục tiêu chính của hắn sẽ là muốn tiêu diệt tôi.』
『Dù sao thì ngươi cũng là automaton tiên tiến nhất nước Đức mà... một Machine Doll, ngươi gọi vậy đúng không?』
Một Bandoll được chế tạo giống như một Machine Doll, dựa trên bản gốc của lý thuyết gốc của Đức.
Họ nói rằng Shin là hình mẫu hoàn chỉnh của nó. Thông qua mạch ma thuật được trang bị trong cơ thể, Fragarach có thể thể hiện sức mạnh siêu phàm, sức tấn công đáng kinh ngạc và độ cơ động cao. Ngay cả khi hắn ta không có một pháp sư bên cạnh, hắn ta vẫn có thể sử dụng được khả năng đó nhờ vào ma lực được tạo ra bởi bản thân.
『Fragarach là một thanh kiếm huyền thoại. Nếu ném nó vào đối thủ, nó sẽ tự mình bay cho đến khi quay trở lại với người sử dụng sau khi đánh bại kẻ thù. Người ta nói rằng cú đánh duy nhất đó không thể bị ngăn chặn bởi bất kỳ bộ giáp nào. So sánh với nó, khả năng của tôi, và của tất cả những mô hình tương tự tôi, kém xa với những mô hình huyền thoại đó—mặc dù vậy, đối với Đức, đó vẫn là một bí mật tuyệt mật.』
『Và nếu nó bị học viện đánh cắp như vậy... Tất nhiên họ sẽ không im lặng, chỉ quan sát và không làm gì.』
Họ sẽ cần phải lấy lại nó, hoặc phá hủy nó.
『Và... Có vẻ như chúng còn muốn chấm dứt sự trả thù của chúng lên tôi.』
Raishin là người đã chặn đứng tham vọng của hắn, loại bỏ ảnh hưởng của Đức khỏi học viện. Nhờ điều này, Bữa tiệc đêm [note75350] hiện tại đã không có một cái nhìn tốt về phía Đức. Tệ hơn nữa, có tin đồn rằng mối quan hệ của họ với học viện chỉ trở nên tồi tệ hơn.
Có lẽ đối với họ, Raishin là một sự tồn tại cần phải bị loại bỏ cả về mặt cảm xúc và chiến lược.
Đó là lý do tại sao tờ giấy nói phải mang Raishin.
Tuy nhiên, có thực sự chỉ nhiêu đó không?
Có một điều gì đó kỳ lạ. Nó khiến cậu lo lắng... nhưng cậu không có thời gian để suy nghĩ cẩn thận lúc này.
『Ta hiểu tình hình rồi. Vậy tấm bản đồ dẫn đến đâu?』
『Lối vào khoang ngầm.』
『Ngầm... từ học viện?』
Khoảng một thời gian trước, Raishin cũng đã xuống nơi đó. Đó là nơi cậu đã ngã xuống cùng Henri.
Một cơn ớn lạnh đã lan rộng khắp cơ thể cậu. Chắc chắn, có những thứ không xác định cư ngụ ở đó. Raishin nhớ đến vô số những ánh mắt lóe sáng như những ngôi sao từ bên dưới khi đó.
Cậu sẽ phải quay lại đó một lần nữa...
『Ta không thực sự muốn làm... nhưng ta không có sự lựa chọn nào khác ngoài lên đường. Dẫn ta đến đó đi.』
Raishin cố gắng chạy ra khỏi khoa khoa học nhưng đột nhiên dừng lại.
Shin không đi theo cậu. Raishin cất giọng mạnh mẽ, nóng vội.
『Shin có chuyện gì vậy? Đừng đứng đực mặt ra đó nữa!』
Mặt khác, Shin mang biểu cảm như thể đang nhìn vào một con vật kỳ lạ nào đó.
『… Cậu sẽ đi với tôi sao?』
『Ta không có bất kỳ lựa chọn thay thế nào khác. Charl sẽ giữ nguyên hình dạng như vậy cả cuộc đời cô ấy nếu có điều gì đó xảy ra với Alice.』
『Tuy nhiên, đây tất nhiên là một cái bẫy.』
『Đúng, chắc chắn. Trên hết, Yaya không ở bên ta lúc này!』
Mình có nên ít nhất để lại một ghi chú không? Raishin có ấn tượng rằng... Cho dù đối thủ có ghê gớm đến đâu, cậu vẫn có thể bằng cách nào đó xử lý được nếu cậu có thể báo cáo mọi thứ cho Kimberly trước.
Nhưng, nếu làm việc khiến những kẻ đó giết Alice—Charl sẽ mãi mãi không còn bất kì cách cứu chữa nào nữa.
Một nụ cười rất, rất cay đắng hình thành trên khuôn mặt cậu. Bị choáng ngợp bởi sự trớ trêu trong tình cảnh của mình, Raishin bắt đầu nói trong khi mỉm cười.
『Đó là vận may của ta. Thôi, chúng ta đi ngay thôi.』
『… Hiểu rồi.』
Shin tiếp tục dẫn đường cho cậu. Họ không chạy để tránh thu hút sự chú ý từ mọi người xung quanh.
Một cô gái quen thuộc xuất hiện ở hướng họ đang đi sau khi băng qua bãi cỏ phía trước của tòa nhà khoa khoa học, khi họ đang đến gần những cây cối trong rừng.
Một mái tóc bạc pha chút xanh với bộ kimono xanh biển—
『Irori!』
『Raishin-dono!』
Má Irori đỏ lên khi cô chuyển ánh mắt theo đường chéo xuống. Một cử chỉ đáng yêu quyến rũ.
Raishin có một thôi thúc không thể kiểm soát được muốn hét lên bảo cô ấy đi cùng mình.
Nhưng cậu không thể làm vậy. Cậu bị cấm nói chuyện với người khác và cấm mang theo một automaton khác cùng mình. Raishin phải đến đó mà không trang bị gì cả. Cậu không thể biết được những tên đó đang quan sát họ từ đâu.
Và chừng nào còn như vậy, cậu phải cư xử như cậu bình thường sẽ.
『Có chuyện gì sao? Vẫn còn chuyện gì với anh hửm?』
Biểu cảm của Raishin cứng đờ. Irori bắt đầu nói, như thể đã nhận ra điều gì đó một cách sắc sảo.
『Raishin-dono... Tình hình của anh khẩn cấp vậy sao?』
『… Em đang nói về điều gì vậy?』
『Raishin-dono đó—Uhm, đã đ-đ-đi-đ-đính h—』
『… Em đang nói về việc đính hôn của anh á?』
『A-A-A-Anh đang nói gì vậy! E-e-em sẽ không nói về mấy thứ quá tai tiếng vậy đâu!』
Irori bắt đầu xua tay một cách tuyệt vọng, vung tung không khí trước mặt mình.
Raishin cảm thấy đau đầu. Và cậu đã tin tưởng rằng cô ấy là thông minh nhất trong ba chị em.
Irori ngước lên nhìn Raishin như thể đang chờ đợi điều gì đó, với đôi mắt ươn ướt.
『Có... thật không?』
『Đúng vậy, anh sẽ kết hôn với Olga—này, em không sao chứ? Trông em nhợt nhạt quá.』
『Anh đừng lo... Ngay từ đầu em đã là một người phụ nữ nhợt nhạt rồi. Một người phụ nữ nhợt nhạt như một cái xác vậy, nên là... Fufufu.』
『… Em đang nói những thứ kì lạ đó.』
『Anh có thể đang nói về cái gì ấy nhỉ? Thôi, người phụ nữ nhợt nhạt này sẽ lên đường lần cuối vậy. Chúc anh một ngày vui vẻ.』
Irori đã đập trán vào một cây cột đèn ngoài trời khi cô quay lại.
Vấp phải một cái băng ghế sau khi đi được vài bước và tông vào một cái thùng rác cách đó không xa, Irori cuốc bộ rời đi một cách thiếu vững vàng như một bóng ma.
『… Em ấy có vẻ trở nên rất kì lạ bởi điều này. Việc mình đính hôn với ai đó thật sự sốc dữ vậy sao?』
『Cậu vẫn nổi tiếng hơn bao giờ hết, Mister Akabane. Như những gì tôi mong đợi từ một Don Juan [note75351] đến từ phương đông. Rằng sẽ tấn công mỗi khi có thể—』
『Đừng có đi vòng vòng nói ba cái thứ tào lao nữa! Nếu Yaya mà nghe được những lời đó—』
Raishin đã dừng câu phản đối của mình lại giữa chừng.
Yaya không ở đó. Cậu không việc gì phải lo lắng ai đó sẽ nghe được bất cứ điều gì cậu nói.
Trò đùa tệ hại của hắn khiến cậu muốn điên lên. Raishin gãi đầu mạnh bạo.
『Thôi đi thôi.』
『Được.』
Raishin tăng tốc, theo cùng là Shin đang vội vã đằng sau.
Hồi 2
Một vài phút sau, Raishin đã ở trên tàu điện ngầm.
Họ không có thời gian. Giờ đây khi đã di chuyển khỏi tầm mắt của người khác, cả cậu và Shin đều bắt đầu chạy hết sức mình.
Họ chạy qua đường dẫn của ống dẫn nước, đâm xuyên qua làn không khí ẩm ướt ở nơi này. Trần nhà có các vật thể ánh sáng ma thuật, vì vậy không cần phải lo lắng về đường đi. Không khí cũng trong lành, nên cậu không cảm thấy khó thở chút nào.
Bước chân của họ ồn ào khi chạy, nhưng Raishin đã quyết định hỏi Shin một câu.
『Nơi này là gì?』
『Hiện tại, nó được sử dụng như một trung tâm cung ứng.』
『Cấp nước sao... Mặc dù ta đoán nó không phải nước uống đâu nhỉ?』
『Sử dụng cho thí nghiệm, hoặc có thể chỉ là nước để làm mát—bên này.』
Shin rẽ sang bên phải của một con đường được chia thành ba ngã, không chút do dự.
『… Ngươi có vẻ quen với nơi này.』
『Cậu quên rồi sao? Chúng tôi từng sử dụng đường hầm ngầm này như một pháo đài, khi cô chủ đóng giả là người thừa kế nhà Grandville. Tôi có một phần lớn cấu trúc bên trong lưu lại trong ký ức của tôi.』
Shin cũng thực sự vượt trội. Hắn ta đã ghi nhớ đầy đủ cái nơi như mê cung này.
Mặc dù Raishin tự tin vào khả năng định hướng của mình, cậu đã không còn quá chắc mình đang hướng về đâu nữa. Nhưng dù thế nào, ít nhất cậu có thể hiểu rằng họ đang hướng về nơi sâu nhất. Con đường mà họ đang theo có lẽ được kết nối với cái khoang khổng lồ đó.
『—?』
Trong một khắc nhỏ, Raishin bằng cách nào đó cảm nhận được một chút sự hiện diện của ai đó đang đi theo họ từ đằng sau.
Một con thú nhỏ? Có thể là một con chuột hay gì đó. Theo một nghĩa nào đó, có lẽ đó cũng có thể là một sát thủ được đào tạo vô cùng tốt—
Có một thứ gì đó giống như sự thù địch đang trải dài trong không khí. Liệu có phải ai đó đang che giấu hơi thở của mình trong khi theo đuổi họ...?
Nhưng Raishin không thể nghe rõ lắm bởi sự cản trở từ âm thanh của tiếng bước chân đang chạy của họ.
『Mister Akabane? Có chuyện gì không ổn sao?』
『… Không, quên nó đi. Mà nhân tiện, Shin.』
『Nói đi.』
『Ngươi là automaton đến từ Đức phải không?』
『Tất nhiên.』
『Vậy tại sao ngươi lại thề nguyện trung thành với Alice?』
Shin không nói gì. Raishin tiếp tục chất vấn hắn, như thể cố nặn ra một câu trả lời.
『Trước đó—ngươi đã phục vụ gia đình Bernstain đúng chứ?』
Vậy tại sao bây giờ hắn lại phục vụ Alice? Ngay cả khi danh tính của hắn ta đã đã bị phơi bày.
Sự im lặng của hắn tiếp tục được một lúc. Raishin quyết định hỏi một câu hỏi khác, nhận ra rằng hắn ta có thể không muốn trả lời, song Shin đã thì thầm gì đó bằng một giọng bình tĩnh ngay lúc đấy.
『Gia đình Bernstain ngay từ đầu đã là những con rối của Rutherford rồi.』
『—』
『Chính tôi cũng không biết. Chỉ có vậy. Do đó, ngay cả hiện tại, tôi vẫn là quản gia nhà Bernstain.』
『Sau khi phát hiện ra rằng gia đình mà ngươi phục vụ là giả—Mặc cho điều đó, ngươi chỉ có thể chấp nhận như vậy và không gì khác sao?』
『Chấp nhận như vậy và không gì khác?』
Shin cười khinh bỉ.
『Tôi cũng có thể nói điều tương tự với cậu đấy. Vì lí do gì cậu lại tới tận Vương quốc Anh?』
Shin đưa một cái nhìn nhẹ nhàng nhưng sâu sắc đến cậu. Lần này Raishin là người không thể nói được gì.
Tuy nhiên—cậu phải trả lời hắn một cách trung thực vì Shin cũng đã làm vậy.
Di chuyển chiếc lưỡi thứ đã bắt đầu nặng nề, Raishin trung thực trả lời.
『Em gái ta... Ta đến để giết kẻ thù của gia tộc ta.』
『Marshall Magnus? Tại sao?』
『Tại sao...?』
『Không phải vì cậu yêu mến em gái mình rất nhiều sao?』
『… Ta không biết. Nhưng đó là điều duy nhất ta có thể làm cho Nadeshiko bây giờ.』
Shin không nói gì khác nữa.
Nhưng, chỉ một chút thôi—và chỉ trong một khoảnh khắc, hắn dường như đã nhìn Raishin với một ánh mắt thông cảm.
Liệu hắn ta có nghĩ như vậy đối với Alice, như khi Raishin nghĩ cho em gái của cậu vậy? Liệu hắn có bị cô ấy mê hoặc đến mức đó không? Cho cô gái tàn nhẫn và nguy hiểm đó?
Trong khoảnh khắc đó, con đường đột nhiên kết thúc.
Con đường gạch kết thúc tại nơi đó, mang đến một không gian đột ngột và hoàn toàn mở. Ánh đèn cũng đã biến mất tại thời điểm nào, vì vậy trời hoàn toàn tối thui. Trần nhà cao đáng kể. Sàn nhà đá hơi dốc.
Raishin lập tức cảm thấy ớn lạnh.
Đó là một sự hiện diện kì lạ, như thể một số lượng lớn người bò trườn trong bóng tối đó, cứ như có thứ gì đó cư ngụ.
Không nghi ngờ gì nữa, đó là cái khoang khổng lồ đó. Shin bắt đầu đi xuống con dốc không do dự. Raishin bắt đầu chạy trong khi thắp lửa vào ngọn đèn nhỏ mà cậu lấy ra từ đống đồ của mình.
『Nơi này là cái quái gì vậy? Ngươi và Alice biết mà, phải không?』
『Cô chủ biết. Tất nhiên, hiệu trưởng cũng vậy.』
Nói cách khác, hắn không biết?
『Trước đây, khi Charl bị Alice đe dọa, cô ấy đã cố gắng ám sát hiệu trưởng, đúng chứ?』
Trong một trong những sự kiện đó, Charl đã hoàn toàn thổi bay tháp đồng hồ—tiết lộ sự tồn tại của nơi này như một hệ quả.
『Alice nói rằng cô ấy còn nhiều lý do khác để làm vậy, nhưng tóm lại, mục tiêu của cô luôn là làm cho thế giới nhận thức được sự tồn tại của cái hố khổng lồ này... Ta có sai không?』
Shin không trả lời. Không quan tâm đến điều đó, Raishin tiếp tục nói về nó.
『Hồi đó, Alice vẫn đang đóng giả là người thừa kế của Grandville. Nói cách khác, đó là ý định của nhà Grandville—của chính Vương quốc Anh. Nếu đó là mặt tối của học viện mà họ muốn làm sáng tỏ, nơi này chắc hẳn phải là một trung tâm nghiên cứu. Một nơi thử nghiệm ma thuật cấp độ cực cao, hoặc nếu không phải, thì...』
Nếu nó không còn chỉ là thử nghiệm—
『Một thiết bị ma thuật khổng lồ...?』
『… Cậu thực sự là một người nguy hiểm, Mister Akabane.』
Mặt Shin không biểu cảm. Một điều tương đương với lời khẳng định cho sự nghi ngờ của Raishin.
Nói cách khác, nguyên khoảng không gian mở này liên quan đến một thiết bị ma thuật khổng lồ.
Một cái gì đó có quy mô lớn như thế này lẽ ra phải tiêu tốn một lượng lớn ngân sách, nhân công và thời giờ. Và nếu họ đang nói về một cái gì đó mà học viện uy tín nhất nền văn minh máy móc, Học viện Máy móc Hoàng gia vĩ đại, Walpurgis, khao khát đến mức cực đoan đó—thì.
『Đừng nói là—nó có liên quan đến một Machine Doll!?』
『Đây là một phương pháp hoàn toàn khác so với phương pháp được sử dụng ở Đức nhưng—có lẽ là đúng.』
Shin đã đặt dấu kết cho những hoài nghi của cậu. Raishin dường như mất đi sức lực ở chân mình.
Kéo theo nhiều người, đôi khi hạ sát, khiến cô con gái ruột của mình hành động như một gián điệp, lạm dụng quyền lực chính trị bản thân, và đầu tư một lượng lớn vốn chỉ cho duy mục đích đó—tất cả để hiệu trưởng hoàn thành mục tiêu của mình.
Tất cả vì một Machine Doll!
『… Để có thể làm nhái con người quan trọng đến thế sao!?』
Thật ngu ngốc. Thật ngu ngốc. Thật ngu ngốc!
Đó là lý do tại sao Nadeshiko cũng...!
Tầm nhìn của cậu đã chuyển đỏ hoàn toàn vì tức giận. Raishin, người đang nghiến răng bằng tất cả sức lực của mình, được gọi bởi giọng nói bình tĩnh của Shin.
『Cậu có nghĩ hành động của con người là vô lý không?』
『… Hả?』
『Rằng con người sinh con, nuôi dạy chúng và rằng dây chuyền của sự sống cứ tiếp tục như vậy, cậu có nghĩ đó là một thứ gì đó vô lý không?』
『Chuyện này và chuyện kia là những chuyện khác nhau! Nếu họ muốn có con, một cặp nam nữ có thể làm chuyện đó chả sao cả!』
『Nhưng cũng có những người không thể làm chuyện đó.』
『—!』
『Ngoài ra, nếu có thể thiết kế con người, một tương lai tốt đẹp hơn có thể sẽ đột phá.』
『Ý ngươi là gì?』
『Những con người xuất chúng, những con người ghét xung đột, những con người được ban cho một ý thức công lý phong phú—nếu có một thế giới đầy những con người tốt như vậy, và không ai phải chịu đựng các cuộc chiến tranh giữa các cường quốc, cũng không cần quan tâm đến những người đang phạm tội?』
『Đó—đó chỉ là một bước nhảy vượt của logic! Một ảo tưởng!』
Mặc dù xa lạ với bản thân, Raishin đã đặt sự bất an của riêng mình thành lời nói theo cách đó.
Ngay lúc này cậu đã nghe thấy một điều đáng sợ.
Cậu đã chế giễu chúng như những ảo tưởng nhưng—đó là một ý tưởng chứa đựng một sức hút tà ác tiềm ẩn.
Con người chiến đấu vì sự khác biệt trong lợi ích của họ. Ngay cả hiện tại, các cường quốc chiến đấu để bảo vệ lợi ích của công dân mình. Đó là câu hỏi của việc ai bóc lột và ai bị bóc lột.
Ngay cả trong các cường quốc đó cũng có một trò chơi quyền lực xem ai kiểm soát và ai bị kiểm soát.
Sẽ không thể phân loại tất cả con người một cách công bằng. Cả sự khác biệt hiện có về năng lực mà mọi người được sinh ra, cùng với các năng lượng cần thiết khác nhau để tồn tại và khao khát có được thứ gì đó, tất cả đều khác nhau với mỗi con người.
Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu họ tạo ra con người lý tưởng luôn làm những điều lý tưởng?
Có lẽ sẽ có thể hiện thực hóa một thế giới hạnh phúc nơi tất cả mọi người cùng sống trong hòa bình. Có thể hiện tại tất cả mấy điều đó nghe giống như một giấc mơ bịa đặt, giống như những ảo tưởng đơn thuần—nhưng không phải đó là hình hài cuối cùng của nhân loại sao, đích đến của con đường tiến hóa?
(Họ sai rồi!)
Logic đó là đúng từ một góc nhìn. Nhưng, nó chắc chắn sai...
『… Đó chỉ là sự ngụy biện, Shin.』
『Ngụy biện?』
『Những kẻ này không muốn có được Machine Doll để hiện thực hóa một điều không tưởng. Họ chỉ muốn có những vũ khí hoàn hảo hơn thôi. Thật dễ đoán những gì họ thực sự muốn, bao bọc tất cả bằng những từ hay ý đẹp.』
『Tuy nhiên, như một bước đầu tiên hướng tới lý tưởng, cũng hợp lý khi muốn kiếm một số kiểu ích lợi trước từ nó mà.』
Điều đó đúng. Xã hội chuyển đổi dựa theo lợi ích của họ. Để mang đến thay đổi cho toàn nhân loại, trước tiên người ta sẽ tìm kiếm một số kiểu ích lợi trong tương lai trước mắt—một số loại phần thưởng nào đó.
『Tôi chỉ là một ma mới khi nói đến các cuộc xung đột của nền văn minh. Cứ để tương lai của nhân loại cho các nhà lãnh đạo của thế giới này. Tôi chỉ cần thực hiện những gì cô chủ bảo tôi làm và chỉ vậy thôi.』
Những câu phục tùng mù quáng của hắn đã xuyên thủng trái tim Raishin một cách bí ẩn.
Lời nói của Shin khác với lời nói của một kẻ phụ thuộc đơn giản.
Đó là quyết tâm của hắn. Shin công nhận Alice là chủ nhân của mình và quyết định biến sự phục tùng mù quáng đó thành công lý của riêng mình.
Có một lòng trung thành cố gắng sửa chữa những sai lầm cho người chủ nhân của mình để giúp họ không lặp lại chúng nữa. Đó là thứ được biết đến như lòng trung thành dũng cảm cao quý.
Tuy nhiên, lòng trung thành của Shin thì khác. Nếu Alice sai, thì hậu quả của những sai lầm đó, tội ác và hình phạt của cô ấy cho nó—hắn sẽ phải chịu đựng tất cả theo cách giống như cô chủ của mình vậy. Hắn có chừng đó quyết tâm như vậy trong mình.
Raishin nghĩ rằng đây cũng là một hình thức trung thành cao quý khác.
『Chúng ta sắp đến địa điểm được chỉ định rồi.』
Shin chậm lại. Ngay sau đó, một vách đá có thể được nhìn thấy phía trước.
Bên dưới vách đá dốc, Raishin lờ mờ thấy được một cái gì đó như pháo đài trong bóng tối sâu thẳm.
『Đưa tay cho tôi, Mister Akabane. Chỗ này cao đấy.』
Shin vươn bàn tay to lớn của mình ra. Nắm tay bàn tay đó với Raishin đáng sợ nhiều hơn là xấu hổ. Shin đã từng cố gắng giết cậu trong quá khứ.
Giao cơ thể mình cho Shin như vậy sẽ là một hành động liều lĩnh nhưng—Raishin đã quyết định nắm lấy nó.
Shin bay lên không trung sau khi nhấc Raishin lên và tự mình kích hoạt Fragarach.
Bay trong không trung, Raishin hạ xuống như thể đang lướt dọc theo vách đá cùng Shin.
『Mister Akabane. Tôi rất ghét cậu.』
『Ta biết. Giờ thì sao?』
『Nhiều như mùi hôi thối của xác chết phân hủy giữa mùa hè ẩm ướt vậy.』
『Nhiều như vậy á!? Ngươi đang cố nói gì vậy!?』
『Nhưng bất chấp điều đó, ngay cả khi chỉ là bây giờ, cậu có thể tin tưởng vào tôi không?—không, cậu có thể tin vào cô chủ với tâm trí thối nát đó không?』
『… Tin?』
『Chỉ một lúc thôi... Sẽ ổn với chỉ một niềm tin chốc lát.』
Một yêu cầu chất chứa cảm xúc. Tuy nhiên, Shin đã nhanh chóng trở lại giọng điệu bình thường của mình.
『—Mặc dù tôi cho rằng sẽ vô ích nếu tôi cho cậu thấy kiểu chân thành hời hợt đó. Đó là lý do tại sao tôi sẽ nói nó theo cách này. Cậu sẽ không thể cứu cô Belew nếu cậu phạm sai lầm trong phán đoán với những gì xảy ra từ bây giờ.』
Raishin hiểu được nó. Đặt nó theo cách này thật sự hiệu quả đến kinh tởm.
Sau một lúc, Shin đã xuống tận đáy vách đá.
Bề mặt của nơi này phát sáng mờ nhạt. Nhìn từ xa nó trông như là đá cẩm thạch, nhưng nhìn kỹ lại thì, đó là một loại hợp kim ma thuật. Ánh sáng nó tỏa ra như thể chính sàn nhà đã được đánh bóng vậy.
Sau khi chạy trong vài phút qua nơi đó, một cung điện có thể được nhìn thấy.
Một mái vòm với mái tròn, tựa như một nhà thờ Hồi giáo. Một công trình đầy bí ẩn, tỏa sáng đẹp như phấn.
『Cậu đã làm tốt khi đến đây, Raishin.』
Một giọng nói đến Raishin từ ban công của cung điện. Alice đang đợi cậu ở đó.
『Này, Alice. Đây là gì? Một cung điện?』
『Thánh Địa Của Kẻ Ngốc—còn được gọi là Spriggan ζ Cycle.』
Một từ cậu chưa bao giờ nghe. Mặc dù cậu nhớ Alpha Cycle.
Alice nhún vai sau khi nhận ra rằng Raishin không hiểu cô ấy đang nói về cái gì.
『Cậu có thể hình dung được không nếu tôi nói đây là một thiết bị để dựng nên những linh hồn nhân tạo?』
『… Tôi có nghe nhầm không? Tôi nghĩ tôi vừa nghe thấy từ linh hồn.』
『Bỏ qua việc có thực sự tồn tại một thứ như linh hồn hay không, cái tôi đang nói là về một thiết bị ma thuật tạo ra một dạng ý thức, khiến nó bám vào một không gian cố định.』
Không giải thích gì thêm, Alice nhắm mắt lại một chút trong khi hướng ánh mắt về phía Shin.
『Làm tốt lắm, Shin. Vì đã xoay sở để lừa và mang Raishin đến đây.』
Không phải là cậu không thực sự xem xét đến khả năng đó nhưng—Raishin đơ ra trong giây lát.
Alice búng ngón tay và trong khoảnh khắc đó, mất đi hiệu ứng của Brocken, những cái bóng khác nhau của con người lần lượt xuất hiện từ trong bóng tối. Một số lượng với hơn hai mươi người. Khoảng một nửa trong số họ mang giáp và mũ giống như của các hiệp sĩ thời Trung cổ, cùng với những hình khắc thánh giá có tổ chức trên mặt nạ của họ.
Trong số họ, một chàng trai trẻ hấp dẫn trông có vẻ là đội trưởng tiến về phía trước.
『Ngươi đã rất bất cẩn, Second Last. Rơi vào một cái bẫy đơn giản như thế này.』
『Rosenberg...!』
Học sinh chuyển trường từ Đức với tham vọng đã bị Raishin nghiền nát một lần—
Rosenberg đó đang đứng ở đây, cùng với kỵ binh của hắn ta.
Hồi 3
Một cuộc hội ngộ tẻ nhạt. Raishin tránh không thở dài khi nhìn vào đối thủ của mình.
Những gì Shin nói là sự thật.
Đối phương là Rosenberg. Một quý tộc từ một gia đình quý tộc vang danh đã bị Loki đánh bại trong quá khứ.
Hắn ta không mặc đồng phục vì đã bị đuổi khỏi học viện. Thay vào đó, giống hệt như trang phục của một hiệp sĩ, hắn đang mặc một bộ trang phục lính được trang trí quá đà.
『Một lần nữa, một gương mặt cũ khác xuất hiện.』
Raishin quyết định sử dụng một cuộc đối thoại phù phiếm, làm một một khuôn mặt chua chát như vừa giẫm lên một con côn trùng.
『Những kẻ bị trục xuất khỏi Bữa tiệc đêm bởi kết quả kém cỏi của mình lại muốn làm gì vào thời điểm này nhỉ?』
Rosenberg chỉ mỉm cười nhẹ. Các thành viên trong nhóm xung quanh hắn ta cũng không thể hiện bất kỳ phản ứng nào.
Sự bình tĩnh đủ để không bị cuốn theo những lời khiêu khích...những kẻ thù đáng gờm.
Raishin nhanh nhẹn đếm số lượng địch.
Đám puppeteer, bao gồm cả Rosenberg, là mười một người. Những con rối hiệp sĩ là mười.
Và trong nhóm, một con rối duy nhất khác rõ với những con rối khác trộn lẫn giữa chúng.
Một con rối cơ khí làm bằng kim loại. Cánh tay nó to như tấm thân nó vậy, trong khi đôi chân của nó thì ngược lại. Một tấm thép khổng lồ bao bọc phần trên của cơ thể, giống như cái áo choàng của Loki.
Cổ tay của nó chứa ba vật dài và mỏng, mỗi vật được gắn vào như vây lưng của cá. Nó rõ là một lưỡi dao—một thứ có thể nhô ra khỏi cánh tay khi tấn công, được sử dụng như móng vuốt. Dựa trên kích thước khổng lồ của cánh tay và những lưỡi kiếm đó, nó trông giống như loại rối có thể áp đảo bất kỳ ai trong cận chiến.
Nhưng nếu chỉ thế, đôi chân của nó quá vô nghĩa. Chân không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với tính cơ động. Đó là bởi vì các thao tác nhanh có thể được thực hiện bằng ma thuật, rằng cũng có thể nghĩ rằng chúng sẽ không cần thiết.
Các bánh răng bên trong nó có thể được nghe thấy. Nó trông như một mô hình kiểu cũ. Ý tưởng thiết kế và hình dạng của các bộ phận của nó, vì một lý do nào đó mang một mùi lỗi thời. Một con búp bê cũ chăng...?
Raishin không chắc về danh tính của nó, song có một điều cậu chắc chắn.
Thứ đó che giấu một sức mạnh khủng khiếp. Không nghi ngờ gì nữa.
Chúng có thể sẽ sử dụng nó nếu nó là một thứ gì đó mạnh mẽ như maschinensoldat. Sẽ không ngoa khi nói rằng chúng đã chuẩn bị một thứ như thế, sức mạnh kết hợp giữa chúng sẽ không kém gì Shin.
『Bắt Second Last.』
Rosenberg ra lệnh. Tất cả đám hiệp sĩ đồng loạt di chuyển.
Những con rối đã lướt qua không trung và vây lấy Raishin. Một vòng vây thích hợp, duy trì khoảng cách vừa phải với nhau. Bọn hiệp sĩ bắt đầu tiến lên từng bước, dần xích lại gần. Họ đã xoay sở để phong tỏa mọi lối thoát.
(Mình có thể làm gì đây?)
Raishin đã có được Kouyokujin nhờ ơn Griselda. Mặc dù không giỏi bằng cô, cậu cũng có thể chiến đấu theo cách riêng của cậu chống lại các automaton khác.
Nhưng kẻ thù của cậu lần này là Maschinensoldat. Các Fragarach mà chúng trang bị về cơ bản giống như Shin. Cậu không thể đánh giá thấp độ bền và sức tấn công đó.
Để cho mọi thứ tồi tệ hơn, Rosenberg thậm chí còn có một automaton lạ đi cùng mình.
Sẽ rất nguy hiểm nếu chống lại chúng—chắc chắn. Tuy nhiên, có lẽ đó là lý do tại sao cậu nên làm thế. Chỉ cần sự khác biệt sức mạnh giữa hai bên còn tồn tại, một khi để bị bắt, cậu sẽ không còn cơ hội nào để trốn thoát nữa.
Mình nên làm gì...!?
Raishin hướng ánh mắt về phía Alice. Cô ấy đang mỉm cười.
Alice đang tận hưởng tình thế của Raishin, với đôi mắt trêu chọc như đang nhìn con mồi rơi vào bẫy của mình... hoặc trông có vẻ là vậy.
Với điều đó, Raishin cuối cùng đã hiểu. Điều Shin đã nói với cậu cách đây ít lâu?
(Là vậy sao...!)
Raishin tặc lưỡi và giơ cả hai tay lên, cho thấy rằng cậu không có ý định chống cự.
Rosenberg mở tròn mắt, ngạc nhiên.
『Ồ. Ngươi đang nói rằng ngươi sẽ không kháng cự?』
Raishin phớt lờ hắn khi cậu quay mặt đi. Alice thay vào đó, trả lời.
『Chà, đó là bởi vì tôi đã bắt Charlotte làm con tin. Thật nhàm chán nhưng, đó là một quyết định phù hợp để cậu ta chọn.』
『—Vậy bắt lấy hắn đi. Đừng mất cảnh giác.』
Bọn hiệp sĩ ghim Raishin xuống đất, đeo còng tay ức chế ma lực vào tay cậu.
Một sự khó chịu kì quái như một cơn ngột ngạt bóp nghẹt lấy cậu. Dòng phát ma lực của cậu đã bị cắt đứt. Nó có vẻ là một thiết bị kìm hãm vô cùng mạnh mẽ.
Alice quay sang Rosenberg sau khi chúng đã kìm hãm xong Raishin.
『Rồi, tôi đã giao kho báu ra rồi—chúng ta chốt thỏa thuận tại đây nhé?』
『À, tất nhiên. Nhưng... xin lỗi, chuyện là tôi quên mất một vài chi tiết trong thỏa thuận của chúng ta rồi. Cái thứ mà bọn tôi sẽ nhận được từ cô là gì nhỉ?』
『Một Akabane còn sống và dữ liệu các người thu được từ việc quan sát Spriggan ζ Cycle. Mấy người có thể đi xa được đến mức này vào thánh địa là nhờ có tôi.—Điều đó không phải rất may mắn cho mấy người sao?』
Alice chỉ vào Thánh địa dưới chân cô. Rosenberg gật đầu.
『Chắc chắn rồi, ngay cả khi chỉ từ bên ngoài, có thể quan sát và thu thập thông tin về thứ này bản thân nó đã là một thu hoạch lớn rồi. Thứ mà nên là sự bù đắp đủ cho chúng ta.』
『Mong muốn của học viện là hòa giải với Đức, cũng như thu thập mẫu MK4.』
Alice chỉ vào Shin, hơi vặn chiếc hàm nhỏ của mình. Tuy nhiên—
Rosenberg đã vặn cổ trong một tư thế đe dọa.
『Chà... Tôi nghĩ những gì mà cô nên nhận...』
Đột nhiên, một nụ cười lan rộng như một vệt nứt chạy dọc gương mặt Rosenberg.
『Liệu còn có thể là gì khác ngoài sự trừng phạt của bọn ta không?』
Toàn bộ đám rối hiệp sĩ đồng loạt rút kiếm.
Các puppeteer đã chuẩn bị ma lực khi chúng chuyển sang tư thế tấn công. Raishin cũng đã nhận thấy rằng bọn rối không chỉ bao quanh lấy cậu, mà còn cả Alice và Shin.
Rosenberg bắt đầu thu hẹp khoảng cách giữa hắn và Alice, một cách bình tĩnh.
『Ngoài việc có được một người mang dòng máu Akabane, bọn ta sẽ theo kế hoạch ban đầu là chăm sóc kẻ phản bội và tiêu diệt MK4.』
『… Mà, tôi biết chuyện này sẽ xảy ra mà.』
Thứ gì đó đã bay qua bầu trời khi Alice mỉm cười.
Thực thể bí ẩn đó hạ xuống bề mặt của hợp kim ma thuật dưới mặt đất, gây ra một cú va chạm đáng sợ.
Raishin ngạc nhiên vì hai lý do.
Thứ nhất, tác động vừa rồi không để lại một vết nứt nào trên mặt đất. Mặt sàn có một sức kháng chịu đáng ngưỡng mộ.
Thứ hai—
Đó là bởi vì thực thể bí ẩn đã hạ xuống vừa rồi là một cô gái tóc đen, được bao phủ trong một bộ kimono sẫm màu.
『Yaya!』
Yaya đã nhanh chóng vòng qua lưng Raishin và bẻ gãy chiếc còng trong tay Raishin.
Shin đã nhảy lên không trung, nhanh chóng đáp xuống giữa Alice và
Rosenberg. Chuyển động của hắn rất trơn tru, như đã sẵn sàng để làm vậy ngay từ đầu.
Yaya bước ra trước Raishin, như đang bảo vệ cậu. Cô ấy nhìn cẩn thận đến đám hiệp sĩ xung quanh.
『Anh không sao chứ, Raishin!?』
『Tôi ổn. Làm thế nào cô tìm ra nơi này?』
『Em đã nói với anh. Rằng Yaya sẽ đi cùng anh đến bất kì nơi đâu.』
『… Vậy là cô đã theo dõi tôi.』
Vậy ra cô ấy chính là sự hiện diện mà cậu cảm nhận được trong con đường dưới lòng đất cách đây không lâu.
…không, mà khoan đã. Chẳng phải cậu cảm nhận được cái gì đó giống như sự thù địch trong sự hiện diện đó nữa sao?
『Vậy con ả tóc vàng liều lĩnh đó đâu? Đứa mà Yaya đã lên kế hoạch giết ấy.』
『Không có cái kế hoạch đó đâu! Vậy ra đó là nguồn cơn của sự thù địch đó à!』
Vậy ra đó là cơn khát máu tràn ngập hướng về Olga.
Yaya quan sát xung quanh—và ngạc nhiên khi thấy Alice.
『Người đó! Đừng nói với em...!?』
『Đúng rồi. Olga đó là giả—』
『Anh định tấn công không chỉ Olga-san, mà cả Alice-san...!?』
『Sao cô có thể bỏ qua mọi chi tiết và đi đến kết luận đó vậy!? Danh tính thực sự của Olga là Alice!』
Raishin cảm thấy một cảm xúc ấm áp trong lồng ngực khi cậu trả lời.
Yaya cũng giống như Shin.
Công nhận những đức tính tuyệt đối của chủ nhân, cô cũng có quyết tâm tuân theo Raishin bất kể cậu làm gì.
Yaya đã từng nói. Rằng cô sẽ luôn bảo vệ cậu. Ngay cả khi cậu phạm sai lầm, cô có quyết tâm tiếp tục tin tưởng cậu cho đến cuối chặng đường—và đó là một trách nhiệm rất lớn đối với Raishin.
Đó là lý do tại sao tôi cũng không nên mắc bất kỳ sai lầm nào.
Rót đầy một quyết tâm mới, Raishin đối đầu bọn hiệp sĩ xung quanh họ.
Rosenberg nhìn Alice, như đang hứng thú với điều gì đó.
『Đây là sao, Alice?』
『Đừng ngớ ngẩn vậy chứ. Nói đơn giản thì, là vậy đó.』
Một lượng lớn người đã xuất hiện từ phía sau, bao vây các hiệp sĩ từ bên ngoài đội hình của chúng.
Đống phụ kiện trang trí trên áo khoác của các học viên đã được cởi xuống, làm cho đồng phục của họ trông giống như một bộ chiến phục phù hợp hơn cho thực tế. Nó giống như đồng phục của lính canh học viện, nhưng màu trắng và xanh của nó chắc chắn là khác biệt. Các học viên đã mang theo Heimgardner cùng mình. Những automaton sản xuất hàng loạt.
Yaya cũng đang ngạc nhiên nhìn những bóng dáng kỳ lạ đó. Họ trông giống như những lính canh từ học viện—nhưng họ là những người mà cả cô và Raishin đều mới thấy lần đầu tiên.
『Những người này là ai...?』
『Katzbalger. Một đơn vị chuyên đánh chặn và loại bỏ những kẻ xâm nhập.』
Alice đưa ra lời giải thích cho Raishin đang bối rối.
Các lính canh này thuộc thẩm quyền của hội đồng quản trị nhưng—đơn vị đây nằm dưới quyền kiểm soát trực tiếp của hiệu trưởng.
Cũng có nghĩa là chính hiệu trưởng cũng liên quan!
Alice đáp lại bằng những lời mỉa mai tới Rosenberg, nói với đầy sự bình tĩnh.
『Ngươi đã rất bất cẩn, Rosenberg. Rơi vào một cái bẫy đơn giản như thế này.』
Mình hiểu rồi. Vậy là Alice đã lên kế hoạch đối đầu với Rosenberg ngay từ đầu...
Shin đã bảo cậu tin tưởng Alice trước đó.
Điều đó có lẽ nghĩa là Alice sẽ không phản bội Raishin.
Mục tiêu của Alice là phơi bày tất cả tàn dư của Kreuzritter, để cô có thể bắt gọn chúng một lần.
Chính vì mục đích đó mà cô ấy cần dùng Raishin làm mồi nhử!
『Ngươi vẫn chưa hiểu lý do tại sao ta chọn nơi này làm địa điểm giao dịch sao?』
Alice dồn Rosenberg vào chân tường bằng lời nói và một nụ cười tàn bạo trên khuôn mặt.
『Ngươi sẽ không thể hiểu được dù chỉ một nửa cấu trúc của Thánh địa chỉ bằng cách quan sát nó từ bên ngoài. Học viện sẽ không bao giờ để mất bất cứ thứ gì từ phía mình—và mặt khác, không thể nào có chuyện Katzbalger sẽ không nhảy vào hành động nếu có chuyện gì đó xảy ra bên trong nơi này.』
Có thể thấy rằng... Cô ấy đã cố gắng sử dụng các lính canh của học viện để loại bỏ kẻ thù.
Nhưng phương pháp của cô ấy rất gián tiếp. Raishin gần như chắc chắn rằng nếu hiệu trưởng muốn làm điều này, ông ta có thể nghiền nát chúng trực tiếp mà không cần phải trải qua cái đống phim cảnh này.
Không quan tâm đến sự nghi ngờ của Raishin, Alice quyết định nói ra câu kết của mình.
『Cha là một người đầy toan tính. Ông ấy sẽ không thèm nghĩ đến chuyện hòa giải với những kẻ vô dụng như các người đâu.—Mọi chuyện kết thúc ở đây thôi, Rosenberg.』
Rosenberg ngẩng đầu lên sau khi nghe những lời Alice nói trong im lặng.
『Cẩu thả làm sao. Thật sự... Ta thậm chí còn cảm thấy tội nghiệp cho ngươi.』
Rosenberg cười. Một cách vui vẻ—và khinh bỉ.
Raishin không bỏ qua chuyển động nhẹ từ đôi lông mày của Alice trong thời khắc đó.
Một tín hiệu nguy hiểm vang vọng trong não cậu.
Một cơn ớn lạnh chạy xuống gáy cậu như xung điện. Raishin đã kích hoạt Kongouriki của Yaya ngay lập tức, áp tác dụng của nó lên cơ thể mình và nhảy lên như một viên đạn.
Sau khi nhanh chóng hạ cánh xuống ban công của Cung điện, Raishin nắm lấy cánh tay Alice và nhảy khỏi đó một lần nữa.
Một tia sét dữ dội giáng xuống nơi Alice từng đứng cách đây chỉ vài giây trước. Năm heimgardner hạ xuống ban công đó. Họ dường như đã bắn một số đòn tấn công bằng điện sau khi rút ngắn khoảng cách giữa họ và Alice trong tích tắc. Shin thậm chí không thể phản ứng. Đó là một đòn tấn công bất ngờ tuyệt hảo.
Sự cơ động của những con rối này cao hơn nhiều so với heimgardner bình thường. Alice giờ đây có thể đã trở thành một đống thịt đen nếu phản ứng của Raishin chậm hơn.
Raishin bối rối. Những tên lính canh dưới sự kiểm soát trực tiếp của hiệu trưởng vừa nhắm vào Alice—!?
Rosenberg che mặt bằng tay phải [note75352]. Hắn ta dường như đang kìm nén tiếng cười của mình.
『Hừm... Đúng vậy đó! Rutherford quả thật là một gã đàn ông đầy toan tính!』
Cơ thể Alice cứng đờ trong vòng tay của Raishin.
Cô ấy đã nhanh chóng hiểu được tình hình, như mong đợi từ cô.
Sự bối rối của cô tuy vậy chỉ kéo dài trong tích tắc. Alice đã nhanh chóng nắm bắt tình hình.
『… Vậy ra là vậy sao.』
『Cô đang nói gì vậy! Giải thích đi!』
Raishin lắc Alice. Cô ấy không trả lời.
Rosenberg bắt đầu chế giễu họ với sự khinh miệt, sau khi nhìn thấy họ trong tình huống đó.
『Ngươi thiếu não sao, Second Last.』
『… Ta dù gì cũng là Second Last mà. Nói theo cách nào mà một học sinh tệ như ta hiểu được đi.』
『Ưu tú như bọn ta đây, tất nhiên đã không còn là học viên nữa. Ngươi nghĩ bọn ta có thể được di chuyển tự do đến mức độ này mà không cần sự cho phép của hiệu trưởng sao?』
『—!』
『Tôi biết rõ sự khôn ngoan của ả đàn bà đó. Tất nhiên là cô ta sẽ chuẩn bị gì đó cho một thứ thế này.』
『Này, Alice! Hắn ta đang nói gì vậy!?』
『… Một điều đơn giản thôi.』
Cô gái trong vòng tay cậu run rẩy, như thể cô ấy là một kẻ giả mạo chứ không phải người thật.
… Alice thì thầm, với khuôn mặt tái nhợt như một xác chết.
『Cha... đã từ bỏ tôi rồi.』


1 Bình luận