Sau bữa sáng, chúng tôi rời khỏi khách sạn và bắt xe buýt tới đền Hakone. Chúng tôi vào trong ngôi đền qua cánh cổng thứ ba và bắt đầu đi dọc theo lối vào.
“Đúng là đông khách du lịch thật nhỉ.”
“Đền Hakone là nơi linh thiêng nhất vùng Kanto này mà, tất nhiên là sẽ có nhiều người ở đây rồi.”
“Nếu em tới đây lúc nghỉ hè hay tuần lễ vàng thì nó còn đông hơn nữa cơ.”
Vừa đi vừa nói chuyện, chúng tôi đã tới nơi làm lễ rửa tội và tôi liền cầm lấy gáo nước. Khi tôi đang định rửa tay thì chị Kano cất tiếng.
“À mà, Yuito này, em có biết phép lịch sự khi rửa tay không?”
“Không, em chả biết gì hết.”
“Thế thì, chị sẽ dạy một bài học đặc biệt cho em nhé. Trước tiên thì chị sẽ giải thích và làm mẫu cho, nhìn trước đã nhé.”
Tôi định làm kiểu ngẫu nhiên như mọi khi, nhưng vì chị Kano đã nói vậy nên tôi nghĩ cứ xem chị ấy làm như nào đã.
“Trước tiên, cầm gáo nước bằng tay phải, múc một chút nước và rửa tay trái của em.”
“Ơ, vậy là có luật phải rửa tay trái và tay phải sao?”
“Sau đó em rửa tay phải theo các bước trên, em lại cầm gáo bằng tay phải, múc nước bằng tay trái và giữ trong miệng.”
Sau khi nói xong, chị Kano liền súc nước trong miệng rồi nhẹ nhàng nhổ ra ống thoát nước bên dưới trong khi che miệng bằng tay trái.
“Sau đó rửa tay trái, rửa tay cầm bằng số nước còn lại và đổ lại vào chậu.”
“Hữu ích thật, để em thử.”
Tôi làm theo chính xác những gì chị Kano hướng dẫn và bắt đầu rửa tay và miệng. Trước giờ tôi toàn làm hời hợt, nên đây là lần đầu tiên tôi làm đàng hoàng như vậy.
“Được rồi, rửa tay và súc miệng xong rồi, giờ ta đi tiếp thôi.”
“Chúng ta sẽ đi theo hướng này hả?”
“Ừm, bọn mình sẽ đi qua cổng rồi đi theo cầu thang.”
Chúng tôi đi qua cổng và bắt đầu leo các bậc thang. Bậc thang đá được cây tuyết tùng lớn bao quanh trông cũng khá ấn tượng đó chứ.
Chúng tôi đi qua cánh cổng thứ năm và dừng lại trước đền Saga sau khi leo các bậc thang.
“Sắc xanh của trời, màu lục của rừng cây và sắc son của ngôi đền y như một bức tranh tuyệt mỹ nhỉ?”
“Nhìn thấy cảnh này làm em thấy chuyến đi này thật đáng giá.’
“Cùng cầu nguyện thôi nào.”
Chúng tôi bỏ năm yên vào hộp tiền ở ngôi đền, và sau đó cầu nguyện bằng cách cúi chào hai lần, vỗ tay hai lần, và vỗ một lần. Không phải nhắc nữa, vẫn là chị Kano dạy tôi phép tắc ở đây.
“Giờ tới ngôi đền chính thôi nhỉ, đền Kuzuryu ở Shingu.”
“Ơ, không phải ta tới đây cầu nguyện ở đền Hakone thôi sao?”
“Ừm, chị nghĩ mọi chuyện bắt đầu từ đây cơ.”
Có vẻ đây chỉ là dạo đầu. Tôi bắt đầu tới đền Kuzuryu ở Shingu theo chỉ dẫn của chị Kano.
“Shingu là một ngôi đền chính ở chỗ khác ạ?”
“Shingu là một nhánh của đền chính ở hồ Ashi. Người ta xây Shingu ở cạnh Hakone cho những người gặp khó khăn khi tới đền chính.”
“Được cầu nguyện với nhau tốt thật ha.”
“Và có vẻ là em cầu nguyện ở đền nào thì vẫn được ban phước như nhau hết đó.”
“Có những phước lành nào thế?”
“Ngoài phước lành về tài chính, may mắn và kinh doanh phát đạt ra, còn có cả mai mối nữa đó.”
Tôi hỏi chị Kano về thứ đang khiến tôi phiền não, và chị ấy trả lời tôi với nụ cười trên mặt. Ra vậy, mục tiêu của chị Kano chắc chắn là tìm một người phù hợp rồi.
Tôi sẽ cầu nguyện cho tôi và Suzuno có thể kết hôn sau này. Sau vài phút đi bộ, chúng tôi đã tới đền Shingu ở Kuzuryu và cầu nguyện như vừa nãy đã làm.
Trái ngược với tôi, chị Kano dành khá nhiều thời gian ở ngôi đền đó. Tôi không rõ đã bao lâu, nhưng mà nó lâu tới mức cặp đôi đằng sau nhìn chúng tôi như thể đang bị làm phiền vậy.
“...Chị có cần phải cầu nguyện lâu như vậy không?”
“Chị muốn có một mối liên kết thật bền vững và không bao giờ bị chia cắt, dù có chuyện gì đi nữa.”
“Em thấy nếu chị đi xa như vậy thì mối liên kết đó chả bao giờ đứt được ấy chứ.”
“Chị cũng không có ý định buông bỏ đâu, nên em đừng lo.”
Tôi chưa từng thấy chị Kano nghiêm túc thế này bao giờ. Sau đó, chúng tôi xuống cầu thang và đi tới Ryujin Suishal.
Có chín con rồng xếp thành hàng trong đó với nước chảy ra từ miệng. Nước đó là [Ryujin Sui] còn có nghĩa là [Nước Thánh] trong tiếng Nhật, và nó chảy ra từ khuôn viên đền thờ. Người ta nói rằng nó sẽ loại bỏ tạp chất và mang lại những điều tốt đẹp khi uống.
“Cái tên [Ryujin Sui] có vẻ giống chuunibyou ha?”
“Em cũng nghĩ vậy.”
“Nếu uống vào thì em sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều đó.”
Có lẽ tôi không phải là người duy nhất nghe thấy cái tên này và nghĩ tới một vật phẩm có khả năng tăng cường sức mạnh cho một nhân vật trong bộ manga shounen nào đó.
Nhân tiện thì người ta bảo không có vấn đề gì khi mang [Ryujin Sui] đựng trong chai PET về nhà. Thực tế thì mấy cái chai này cũng được bán ở quầy lưu niệm, nên chắc việc này cũng được khuyến khích thôi nhỉ.


4 Bình luận