High School DxD
Ishibumi Ichiei Miyama-Zero
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 7: Trận Chiến Ragnarok Sau Giờ Học

Chương 02: Lão Già Khốn Kiếp Từ Phương Bắc Đã Đến

0 Bình luận - Độ dài: 15,642 từ - Cập nhật:

Phần 1:

 

“Hohoho, ta đến thăm các ngươi đây.”

Lão Odin cười lớn trong phòng VIP nằm trên tầng cao nhất của dinh thự nhà Hyoudou. Hình như ông ta có việc ở Nhật và ghé qua thị trấn này. Có vẻ nơi đây, dưới sự quản lý của Tam Đại Thế Lực gồm thiên thần, thiên thần sa ngã và ác quỷ, an toàn hơn so với các nơi khác.

Một vị thần đến thăm nhà mình… Chuyện kỳ diệu gì thế này vậy, ông nội đang ở trên thiên đàng ơi.

Mọi người trong gia tộc Gremory đều đã tụ họp tại nhà tôi. Azazel-sensei cũng xuất hiện nữa.

Buổi hẹn hò với Akeno-san, như tôi dự đoán, đã bị hủy. Sau đó, chúng tôi hội ngộ với Hội trưởng và những người khác, rồi đưa lão già kia về nhà cùng. Akeno-san có vẻ thất vọng nhưng chị ấy còn lo lắng hơn về việc gặp cha mình. Chị ấy trông buồn bã. Chị ấy thậm chí không tiến lại gần, và đã ngừng cười.

Cha của Akeno-san, Barakiel-san, cũng có mặt, nhưng Akeno-san thậm chí không nhìn ông ấy. ...Có vẻ mối bất hòa giữa họ rất sâu sắc.

Barakiel-san. Tôi từng nghe Sensei kể về ông ấy. Ông là một người đàn ông kiểu chiến binh và rất nghiêm túc. Nghe nói ông mạnh ngang ngửa với Sensei. Xét về sức tấn công thuần túy, ông là người mạnh nhất trong số các thiên thần sa ngã. Vậy thì chắc chắn ông phải cực kỳ mạnh...

“Trà của ngài đây.”

Hội trưởng mỉm cười rót trà cho lão Odin. Fufufu. Trước đó tôi vừa bị Hội trưởng véo má rất đau. Chị ấy bảo sẽ nói chuyện nghiêm túc với tôi sau. Tôi muốn trốn quá...

“Ngươi không cần lo cho ta. Nhưng mà, thật sự là to quá~. Cái kia cũng to ghê~.”

Lão già khốn kiếp này... Lão đang nhìn chằm chằm bộ ngực của Hội trưởng và Akeno-san với ánh mắt dâm tà! Nếu lão dám đụng vào thì tôi sẽ không tha đâu! Ngực của Hội trưởng và Akeno-san là của tôi!

“Mou! Odin-sama, ngài không được nhìn họ bằng ánh mắt dâm dục như vậy! Cô ấy là em gái của Ma Vương Lucifer-sama đó!”

Cô gái Valkyrie đi cùng đánh đầu lão Odin bằng một cái quạt. Lão già bắt đầu xoa đầu, mắt nhắm mắt mở. Liệu có ổn không khi đánh đầu Thần Tối Cao của phương Bắc bằng quạt nhỉ? Cô gái Valkyrie đó thật là ghê gớm.

“Geez, ngươi thật là cứng đầu. Em gái của Sirzechs nổi tiếng là một mỹ nữ có thân hình gợi cảm, nên nếu ta nhìn chằm chằm vào ngực cô ấy cũng là chuyện dễ hiểu thôi. À, đây là Valkyrie hộ tống của ta. Tên cô ấy là---”

“Tôi tên là Rossweisse. Rất mong được giúp đỡ trong thời gian ở lại Nhật Bản. Rất hân hạnh được gặp mọi người.”

Với lời giới thiệu của lão già… Rossweisse-san cúi chào chúng tôi. Cô ấy trông khác hẳn khi không mặc bộ giáp như trước, và quả thật rất xinh đẹp. Cô ấy có cùng độ tuổi với tôi chăng?

Cô ấy có vẻ là kiểu mỹ nữ lạnh lùng, làm việc rất giỏi dù còn trẻ.

“Cô ta là một thiếu nữ trinh trắng mà ‘số năm không có bạn trai bằng với tuổi đời’.”

Lão già mặt dâm dục chen thêm một thông tin không cần thiết. Rossweisse-san bắt đầu hoảng loạn dữ dội.

“C-C-Chuyện đó chẳng liên quan gì hết! Tôi đâu có muốn mình không có bạn trai đâu! Tôi cũng đâu có chọn là vẫn còn trinh chứ! Hu hu!”

Á... cô ấy quỳ gối xuống và bắt đầu đập sàn. Cô ấy làm tôi liên tưởng đến chính mình, nên tôi thấy đồng cảm ghê gớm.

Tôi cũng đâu có chọn là không có bạn gái...

Nhưng Rossweisse-san, tôi tưởng cô là một mỹ nữ lạnh lùng cơ mà, giờ thì tính cách của cô khác hẳn...

“Ừ thì, chiến binh nữ giới cũng gặp nhiều khó khăn. Dù có nhiều người xinh đẹp, nhưng phần lớn lại không có gì nổi bật. Gần đây, số lượng anh hùng và dũng giả giảm xuống, số lượng thành viên Valkyrie cũng bị thu hẹp do thiếu kinh phí, nên cô này trước kia chỉ ngồi ở góc phòng cho tới khi được chọn làm vệ sĩ cho ta.”

Lão già gật đầu nói. Vậy sao? Hmm, tôi thật sự không thể hiểu nổi thế giới phương Bắc.

Sensei bật cười trước câu chuyện rồi nói:

“Trong thời gian lão già này ở Nhật, chúng ta sẽ làm nhiệm vụ bảo vệ ông ta. Barakiel sẽ là thành viên hỗ trợ từ phía thiên thần sa ngã. Gần đây ta cũng bận rộn, nên không thể ở đây thường xuyên. Khi đó, Barakiel sẽ thay ta chăm sóc các ngươi.”

“Tôi mong được hợp tác với mọi người.”

Barakiel-san giới thiệu ngắn gọn.

Vậy là chúng tôi sẽ làm vệ sĩ cho lão già này sao…

“Lão già, ông không nghĩ là ông đến đây hơi sớm sao? Ngày đến đáng lẽ phải là vài ngày nữa cơ mà. Lý do ông đến lần này là để nói chuyện với các vị Thần Nhật Bản đúng không? Michael và Sirzechs sẽ làm trung gian, còn tôi sẽ ngồi cùng ông trong buổi họp đó… đúng chứ?”

Azazel-sensei hỏi khi đang uống trà xanh.

“Đúng vậy. Ở đất nước ta hiện đang có một vài rắc rối… Thật ra thì có một tên nhóc phiền phức đang chống lại cách làm việc của ta. Ta nghĩ mình nên hành động nhanh hơn trước khi hắn làm gì đó. Đó là lý do ta muốn thảo luận một số vấn đề với các vị Thần Nhật Bản. Cho đến nay, chúng ta hầu như không giao thiệp và cũng chẳng có mối quan hệ nào.”

Lão già thở dài trong khi vuốt bộ râu trắng dài của mình. Vậy là Thần phương Bắc cũng có vấn đề riêng à. Mà cũng phải thôi, mỗi phe đều có ít nhiều rắc rối mà.

“Khi ông nói rắc rối, có phải ông đang nói đến chuyện bị bọn Vanir[note73962] săn lùng không? Tôi xin ông đấy, đừng có mà tự mình khơi mào Ragnarok[note73963], lão già à.”

Azazel-sensei cười mỉa.

Hmm. Có quá nhiều từ chuyên môn khiến tôi chẳng hiểu họ đang nói cái gì.

“Ta chẳng quan tâm đến bọn Vanir... Mà thôi, không bàn chuyện đó nữa. Nhân tiện, nhóc Azazel. Nghe nói bọn Khaos Brigade đang gia tăng số lượng người có thể sử dụng Balance-Breaker. Thật đáng sợ. Nhưng ta nghe nói đó là hiện tượng hiếm gặp?”

--!

Tất cả chúng tôi đều chết lặng và nhìn nhau. Cuối cùng thì họ cũng đi vào chủ đề này! Như chúng tôi đã nghĩ, lý do khiến bọn chúng bắt những người sở hữu Sacred Gear chiến đấu với các phe là để khiến họ đạt được trạng thái Balance Breaker!

“Đúng vậy, đó là chuyện hiếm. Nhưng có một tên ngốc đã dùng cách nhanh nhất, dễ nhất, nhưng cũng đáng sợ nhất để cưỡng ép tạo ra hiện tượng hiếm đó. Đó là một phương pháp mà bất kỳ ai có kiến thức về Sacred Gear đều từng nghĩ đến một lần, nhưng chưa ai từng thực hiện vì sẽ bị chỉ trích từ các phe. Dù thành công hay thất bại, chắc chắn sẽ bị phê phán nặng nề.”

“Cách đó là gì vậy?”

Sensei trả lời câu hỏi của tôi:

“Báo cáo của Rias về cơ bản là chính xác. Đó là kế hoạch mà nếu làm đủ nhiều thì sớm muộn gì cũng sẽ thành công. Trước hết, ép buộc tập hợp những con người sở hữu Sacred Gear – nói trắng ra là bắt cóc. Sau đó là tẩy não. Rồi đưa họ đến nơi có những kẻ địch mạnh tụ tập… những địa điểm trọng yếu có các sinh vật cấp cao trú ngụ. Tiếp tục làm thế cho đến khi có ai đó đạt được Balance-Breaker. Khi họ đạt được rồi, thì dùng ma pháp trận để cưỡng ép triệu hồi họ về.”

Vậy là tên điều khiển bóng tối kia thực sự đã đạt tới Balance-Breaker rồi...

Sensei tiếp tục:

“Đây là điều mà không phe nào dám làm dù có nghĩ đến. Nếu ta, một người có liên minh với thiên thần và ác quỷ, làm chuyện tương tự ở các địa điểm trọng yếu, thì đó sẽ là dấu hiệu khai chiến. Vì thế không ai dám thực hiện. Nhưng bọn chúng làm được vì chúng là khủng bố.”

Vậy là nếu dám đối xử với những người sở hữu Sacred Gear như thế, thì sẽ bị các phe khác trừng phạt.

...Hả? Tôi nhớ là mình cũng đã luyện tập để đạt được Balance-Breaker theo cách vô nhân đạo lắm mà… Tôi bị một con rồng quái vật truy đuổi suốt kỳ nghỉ hè…

“Cái mặt cậu đang nói rõ ràng là cậu đã đạt được Balance-Breaker theo cách đó đấy, Ise.”

“Đúng vậy mà, Sensei.”

“Nhưng cậu là ác quỷ. Cậu dai hơn con người mà, biết không?”

“Dù vậy thì em cũng suýt chết đó!”

“À à, thì cũng chẳng sao vì đó là cậu.”

“Áaa! Thầy nói vậy là xong hả~! Tàn nhẫn quá, Sensei!”

Hức, chỉ có mình tôi bị đối xử thế này! Tôi sẽ đi phá làng phá xóm để trút giận một ngày nào đó!

“Dù sao thì, cách của bọn khủng bố [Khaos Brigade] là bắt cóc con người, tẩy não họ để đạt được Balance-Breaker.”

“Loại người nào lại làm ra những chuyện như thế chứ?”

Sensei tiếp tục trả lời câu hỏi của tôi.

“Các thành viên phe Anh hùng thông thường là tập hợp của những vị anh hùng và dũng giả huyền thoại. Thể chất của chúng không hề thua kém thiên thần hay ác quỷ. Chúng còn sở hữu Sacred Gears và cả vũ khí truyền thuyết. Hơn nữa, họ đã đạt đến Balance-Breaker, lại còn sở hữu cả Longinus – thứ có thể giết chết cả Thần. Theo như báo cáo, phe Anh hùng có lập trường không đụng đến những con rắn của Ophis, nên việc liệu chúng có gia tăng sức mạnh hay không vẫn chưa rõ.”

Dù sao đi nữa, các thành viên trung tâm của phe đó đều mạnh kinh khủng nhỉ. Mà, dũng giả và anh hùng thật sự có thể làm ra những việc vô nhân đạo thế sao?

“Chúng định làm gì khi tăng số người đạt được Balance-Breaker mới là điều đáng lo.”

Odin – lão già kia – chẳng hề có vẻ nghiêm túc, vừa uống trà xanh vừa nói. Lão già này đúng là kiểu người vô tư. Có thể gọi là can đảm cũng được. Trong trận chiến hôm nọ, ông ta đã đối đầu với cả đội quân quỷ cấp trung và cấp cao một mình. Đúng là điều đáng mong đợi từ một vị Thần.

“Chuyện này vẫn đang được điều tra, nên thảo luận ở đây cũng chẳng giúp gì. Lão già, ông có muốn đi đâu không?”

Khi Sensei hỏi vậy, lão già cử động ngón tay với vẻ mặt dâm dê.

“Ta muốn đi đến quán Oppai-pub!”

“Haha, gu thẩm mỹ của ngài thật tuyệt, Thần Tối Cao-dono! Tuyệt lắm, đi ngay bây giờ thôi! Những cô gái trẻ trong tổ chức của tôi mới mở một quán dành cho VIP trong thị trấn này. Tôi sẽ mời ngài đến đó!”

“Uhohoho! Đúng là nhóc Azazel! Ngươi biết hưởng thụ thật! Mau chuẩn bị cho ta một cô ngực to ngay lập tức! Ta sẽ sờ thật nhiều!”

“Đi theo ta, lão già dâm đãng! Chào mừng đến Nhật Bản! Ngài có muốn thử tháo đai lưng kimono không? Đó là điều nhất định phải làm khi đến Nhật Bản đấy! Ta sẽ cho ngài thấy phong cách Nhật Bản thực thụ!”

“Ta không thể chờ được nữa~! Không thể chờ thêm chút nào nữa~!”

Cả hai người họ hưng phấn tột độ và lập tức rời khỏi phòng! Những tên lãnh đạo dâm dục! Mọi người có thể tin được không!? Có thể tin rằng người đó là một vị Thần Tối Cao sao!?

Và cả Thống đốc biến thái kia cũng là người đứng đầu phe mình! Aaah, đến cả Hội trưởng cũng đưa tay lên trán, lông mày thì giật liên hồi~!

Làm ơn cho tôi đi cùng với! Tôi muốn nói vậy, nhưng đã kìm lại. Cảm giác như nếu tôi nói ra, Hội trưởng sẽ nổi giận thật sự.

“Odin-sama! T-Tôi cũng đi theo!”

Rossweisse-san đuổi theo họ, nhưng...

“Cô ở lại đi. Có Azazel đi cùng ta là đủ rồi. Cô cứ ở yên trong nhà.”

“Không! Tôi nhất định đi!”

Hai người họ nói chuyện như vậy ở hành lang, và cô ấy vẫn quyết tâm đi theo. Cả nhóm chúng tôi cùng với Barakiel-san – những người còn lại – chỉ biết thở dài.

“Akeno, ta muốn nói chuyện với con.”

Tôi đang ở trong bếp ở tầng một. Trên đường quay trở lại tầng trên, tôi nghe thấy một cuộc trò chuyện. Khi tôi tới nơi... Tôi chứng kiến Akeno-san và Barakiel-san đang cãi nhau gì đó.

“Đừng tùy tiện gọi tên tôi.”

Giọng của Akeno-san sắc như dao, lạnh lùng đến mức tôi chưa từng nghe thấy trước đây. Khuôn mặt chị ấy không còn nụ cười, mà là vẻ mặt đầy khó chịu.

“......Ý của con là gì khi qua lại với Xích Long Đế Vương?”

Là chuyện liên quan đến tôi sao!? Căng thật đấy! Cách ông ta nói nghe như từ thời cổ lỗ sĩ vậy. Tôi thấy thật thất lễ nếu tiếp tục nghe lén, nhưng nếu bỏ đi thì chắc sẽ bứt rứt lắm.

“Đây là cuộc sống của tôi. Tại sao tôi lại phải để ông can thiệp vào chứ?”

“Ta nghe tin đồn. Rằng cậu ta là con rồng trơ trẽn, chiến đấu bằng cách hút năng lượng từ... ngực phụ nữ. Và cậu ta còn có biệt danh là Chichiryuutei nữa.”

Barakiel-san hiểu lầm tôi rồi!? Dùng ngực làm nguồn năng lượng!? Thật điên rồ! Tôi bị đồn những chuyện kỳ quặc như vậy sao!? Tôi ôm đầu vì sốc nặng trước lời nói đó.

「.....Uuu. Chiến hữu, tha cho ta đi~. Cậu còn định hành hạ ta đến mức nào nữa.....」

Ddraig đang khóc trong lòng tôi. Làm ơn im lặng một chút đi! Đây cũng là vấn đề sinh tử đối với tôi nữa mà! Bị gọi là Rồng Vếu thì tôi còn chịu được! Nhưng mà sao tôi có thể đi lại ở Địa ngục với lời đồn rằng tôi “ăn” ngực phụ nữ chứ!?

「.......Uooooon! Uoooooon!」

Đừng khóc nữa, Ddraig! Tôi cũng muốn khóc đây!

Ngực chỉ là món phụ thôi! Không phải món chính đâu!

“Ta lo cho con. Ta lo là con đang phải chịu đựng những điều xấu hổ.”

À, thì ra, đó cũng là cách suy nghĩ của một người cha khi có con gái. Hơn nữa, Barakiel-san không có vẻ gì là người xấu cả.

Chuyện gì đã xảy ra giữa ông ấy và Akeno-san...

“Đừng nói về em ấy như vậy. Ise-kun thì......đúng là dê xồm thật, nhưng em ấy là người tử tế và đáng tin cậy. Vậy mà ông lại đánh giá người khác dựa vào tin đồn. Ông thật tệ. Như tôi đã nghĩ, tôi không thể làm được điều gì như là...tha thứ cho ông........”

Akeno-san! Chị ấy đang bảo vệ tôi! Tôi cảm thấy hạnh phúc thật sự. Mắt tôi bắt đầu ngấn lệ rồi.

“Ta nói điều này với tư cách là một người cha—”

Barakiel-san định nói tiếp, nhưng Akeno-san cắt ngang lời ông.

“Đừng làm ra vẻ như là cha tôi! Vậy tại sao ông không đến tìm tôi khi đó!? Chính ông là người đã để mặc mẹ chết mà không cứu bà ấy!”

“.............”

Barakiel-san lặng người sau lời nói ấy.

Lúc đó, ánh mắt tôi — người đang trốn trong bóng tối — và ánh mắt của Akeno-san chạm nhau.

“Ise-kun......Em đã nghe rồi à?”

Bị bắt gặp rồi. Không, tôi sai khi nghe lén......

Tôi bước ra với vẻ ngượng ngùng. Barakiel-san lập tức nổi giận khi thấy tôi!

“Ngh! Vô liêm sỉ! Một người đàn ông mà lại đi nghe lén! Đúng như ta nghĩ, tin đồn rằng cậu nhắm vào ngực phụ nữ là đúng! Ta sẽ không để ngươi đụng vào ngực con gái ta đâu, đồ Chichiryuutei khốn kiếp!”

Ông ấy hiểu lầm nặng nề rồi!

Tôi muốn khóc mất! Bị cha của Akeno-san hiểu nhầm như vậy! Nhưng, vì ông ấy là bạn của Sensei, đáng lẽ phải giải thích để hóa giải hiểu lầm này........ Mà cũng có thể không được! Với kiểu người như Sensei thì rất có thể ông ấy sẽ thấy vui và còn thêm mắm dặm muối vào chuyện đó nữa kìaaaa!

[Cái gì cơ! Cậu nói Xích Long Đế Vương ăn ngực phụ nữ trẻ à, Azazel!?]

[Ừ, đúng vậy. Khi cậu ta chạm vào, quần áo phụ nữ sẽ nổ tung, và khi cậu ta nói chuyện, bộ ngực họ bắt đầu... nói. Cẩn thận đấy, Barakiel. Có thể ngực của Akeno sẽ là nạn nhân tiếp theo~. Đùa thôi. Đừng coi là thật đấy, Barakiel. Nèeeee, nghe rõ không đó~?]

[Khốn nạn...... Cậu ta giống như một con quái vật – kẻ thù tự nhiên của phụ nữ – mang hình hài thực thể..... Một con rồng ăn ngực..... A...Akenooooooo! Đồ khốn Xích Long Đế Vươngggggg!]

Tôi dễ dàng tưởng tượng ra viễn cảnh đó! Thật sự trông rất giống như điều sẽ xảy ra! Và đáng sợ là... một nửa trong số đó còn khớp với mấy tin đồn nữa!

“Ta sẽ không cho phép hai người gặp nhau nữa!”

LÓE SÁNG!

Barakiel-san đang tích tụ thánh lôi trong lòng bàn tay! Nàyyyy! Gì thế này!? Tôi sắp bị thổi bay vì một sự hiểu lầm đây sao!?

Akeno-san bước đến đứng giữa tôi và Barakiel-san, rồi ôm chặt lấy tôi như thể đang bảo vệ tôi.

“Đừng chạm vào em ấy. Làm ơn đừng cướp người này khỏi tôi. Em ấy là người mà tôi cần đến....... Vì vậy, hãy biến khỏi đây! Ông không phải là cha tôi!”

......Tiếng hét của Akeno-san. Nghe thấy vậy, Barakiel-san dừng lại tia sét trong tay, rồi khẽ nhắm mắt lại nói:

“.......Xin lỗi.”

Chỉ một lời xin lỗi ngắn ngủi, ông rời khỏi nơi đó. Tấm lưng của ông — một người có thân hình vạm vỡ — nhìn sao mà... có vẻ cô đơn.

“Akeno-san.....”

Akeno-san ôm chặt lấy tôi. Dường như trong lòng chị ấy có những cảm xúc không thể nói ra.

“Xin em đấy. Đừng nói gì cả. .......Cho chị được như thế này một lúc thôi. Làm ơn, Ise.....”

Giọng chị ấy run lên trong nước mắt.

.......Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra giữa người cha và người con gái này, nhưng.....

Tôi nhẹ nhàng ôm lấy Akeno-san.

Phần 2:

Ngày hôm sau, nhà Gremory của chúng tôi tham gia một sự kiện ở Địa ngục được tổ chức bởi gia tộc Gremory.

“Ừ, cảm ơn nhé.”

Đó là một buổi ký tặng và bắt tay.

Một hàng dài người đang xếp trước mặt chúng tôi, và tôi đưa tờ giấy có chữ ký của mình cho từng đứa trẻ trong khi bắt tay với chúng. Các đứa trẻ vui vẻ nhận chữ ký — được tôi viết bằng mấy nét chữ xấu tệ — rồi bắt tay tôi với nụ cười rạng rỡ...

“Rồng vếu! Cố lên nhé!”

Chúng nói những lời như vậy với tôi.

Chỉ cần thấy thế thôi là tôi đã muốn rơi nước mắt bên trong bộ giáp rồi.

Trờiiii ơi! Tôi đang hạnh phúc đến phát khóc đây!

Vì mấy đứa nhỏ này, tôi sẽ tiếp tục là Rồng vếu!

“Vếu của Công chúa công tắc! Bật nào!”

“Kyaa.”

Hội trưởng đang ở ngay bên cạnh tôi, cũng đang ký tên và bắt tay, khẽ hét lên. Một thằng nhóc tinh nghịch đang chọc vào ngực của Hội trưởng!

“Êêêêêêê! Không được chạm vào ngực của Hội trưởnggggg! Bộ ngực đó là của anh mày! Không được chạm vào!”

Tôi vừa khóc vừa cảnh cáo thằng nhóc đó!

Không được chạm vào! Ngực của Hội trưởng là của tôi! Người khác không được phép!

“Mou~, Ise. Đừng có ghen chỉ vì đó là một đứa bé thôi mà. Chị sẽ cho em chạm vào sau, nên hãy bình tĩnh lại đi.”

Hội trưởng nói vậy trong khi thở dài.

Uuuu, nhưng mà, Hội trưởng à....... vếu của Hội trưởng thì......

Vâng, làm ơn, hãy để em chạm vào sau nhé.......

Haaa...... Vậy có nghĩa là Công chúa công tắc cũng được yêu thích. À, nếu tôi nhìn kỹ thì thấy có rất nhiều phụ nữ đang xếp hàng trước mặt Kiba. Tôi ganh tỵ với cậu ta quá!

Kiba đảm nhận vai trò “Hiệp sĩ Bóng tối Nanh Sói” — kẻ phản diện trong chương trình truyền hình. Ngoại hình của cậu ta giống như một thủ lĩnh phe phản diện trong bộ giáp hiệp sĩ.

Ban đầu tôi cũng hy vọng được vào vai đó! Giấc mơ đầu tiên của tôi tan biến vì được bọn trẻ ủng hộ làm Rồng vếu, nhưng Kiba lại đạt được vai diễn mà tôi hằng mong muốn.

Không sao cả! Dù sao thì tôi cũng là Rồng vếu rồi!

Còn phía trước Koneko-chan — người đang mặc trang phục thú cực dễ thương — có rất nhiều người đang xếp hàng. Koneko-chan cũng vào vai “Mèo địa ngục-chan”, người ở phe thiện cùng với Rồng vếu. Koneko-chan không ghét vai diễn này và em ấy đang đối đáp rất nghiêm túc với mọi người.

Đúng là chuyên nghiệp! Tôi cảm nhận được tinh thần của một người làm nghề từ Koneko-chan!

Chúng tôi kết thúc buổi ký tặng và trở lại phòng thay đồ.

Vậy là, sự kiện đã kết thúc! Nhiệm vụ hoàn thành rồi!

Mệt quá chừng luôn~. Tôi tắt chế độ giáp và trở lại hình dạng bình thường. Sau đó, một nhân viên tiến đến gần tôi.

“Ise-sama, cảm ơn anh vì đã vất vả rồi.”

Người mang khăn đến cho tôi là... tiểu thư tóc uốn — em gái của Raiser — Ravel Phoenix.

“Ồ, Ravel, cảm ơn em.”

Tôi nhận lấy khăn và lau mồ hôi.

Khi Ravel nghe tin rằng chúng tôi sẽ tham gia một sự kiện ở Địa ngục, em ấy đã đến giúp chúng tôi.

“C-Chuyện này cũng là một phần trong quá trình rèn luyện của em! Và em nghĩ việc mang lại ước mơ cho trẻ em ở Địa ngục là một công việc tuyệt vời, vì vậy em mới đến giúp! K-Không phải là vì em làm điều này cho Ise-sama hay gia tộc Gremory đâu nhé!”

Em ấy tuy nói vậy, nhưng lại làm việc rất nghiêm túc.

Tôi cũng không hiểu rõ em ấy lắm, nhưng tôi nghĩ Ravel là một cô gái tốt. Khi mới gặp, em ấy có thái độ rất kiêu kỳ, và tôi chỉ nghĩ em ấy là một tiểu thư chảnh chọe. Tôi không ưa em ấy vì em ấy tỏ ra coi thường tôi, nhưng giờ em ấy có thể nói chuyện với tôi một cách bình thường rồi.

Đôi khi tôi cảm thấy ánh mắt ngưỡng mộ từ em ấy... Có lẽ chỉ là do tôi tưởng tượng thôi.

“Anh bắt đầu nghĩ rằng việc mang lại giấc mơ cho lũ trẻ cũng không phải là điều tồi tệ.”

“Tất cả bọn trẻ đều chỉ toàn nghĩ về anh thôi.”

“Ừ. Chúng đã bắt tay anh một cách rất nghiêm túc. Nên anh cũng cảm thấy mình phải nghiêm túc bảo vệ những giấc mơ của chúng.”

Đúng vậy, tôi không biết mình có thể làm được bao nhiêu cho chúng, nhưng tôi sẽ cố gắng làm Rồng vếu hết sức có thể vì bọn trẻ.

“Ise, đến lúc phải trở về Nhân Giới rồi.”

Hội trưởng bước vào phòng thay đồ của tôi.

“À, đúng rồi. Hôm nay còn phải bảo vệ ông già Odin nữa.”

Lão già chết tiệt đó cứ liên tục yêu cầu mấy việc tào lao kể từ khi đến đây. Hết đến mấy quán Oppai-pub, rồi còn tán gái dọc đường — lão cái gì cũng làm!

Tôi thật sự muốn đập đầu lão một phát bằng cái quạt như Rossweisse-san hay làm, chỉ một lần thôi cũng được!

“Phải, chúng ta cần phải nhanh chóng trở về. Cảm ơn em nhiều, Ravel. Cảm ơn vì hôm nay nhé.”

“K-Không sao đâu ạ, tất cả cũng là để em học hỏi thôi.”

Ravel đỏ mặt khi được Hội trưởng cảm ơn.

“Vậy thì, hẹn gặp lần sau.”

“V-Vâng, xin hãy gọi em nếu có sự kiện tiếp theo. Nếu anh c-cần em thì em nhất định sẽ giúp!”

Sau khi trò chuyện như vậy với Ravel, tôi cùng Hội trưởng và mọi người trở về Nhân Giới.

Ôi trời, buổi ký tặng bắt tay hôm nay thật tuyệt! Tôi nhất định muốn làm lại lần nữa!

Phần 3:

Sự kiện ở Địa ngục đã kết thúc, và sau khi bị lôi kéo theo ông già Odin trong chuyến tham quan ở Nhật, tôi, Kiba và Gasper — đội nam — đang luyện tập chiến đấu.

GOOOOOOOOO!

Tôi đang ở trạng thái Balance Breaker, lửa phun ra từ các động cơ đẩy trên lưng, và tôi đang đuổi theo Kiba, người đang di chuyển theo kiểu ngoằn ngoèo với tốc độ thần thánh. Kiba là một [MÃ], nên tốc độ chân nhanh hơn tôi. Nhưng...

[BoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoost!!]

Tôi có thể vượt qua trực diện nếu tăng sức mạnh và tốc độ bứt phá!

Động cơ trên lưng tôi đạt công suất tối đa, và tôi lập tức thu hẹp khoảng cách với Kiba!

GIIIIIIN!

Kiba vung thanh Thánh-Ma kiếm, và tôi triệu hồi Ascalon để đỡ đòn của cậu ta!

GIN! GIIN! GIIIIN!

Cả hai chúng tôi di chuyển với tốc độ cao trong nhiều hướng khác nhau. Trong suốt trận đấu, Kiba không để lộ một kẽ hở nào khi vung kiếm.

......Chết thật. Đấu kiếm với Kiba thì tôi sẽ bất lợi. Tôi bắt đầu bị dồn ép, và lưỡi kiếm của cậu ta đã bắt đầu chạm tới tôi.

Tốc độ của Thánh-Ma kiếm ngày càng nhanh! Tôi bắt đầu không theo kịp được chuyển động của lưỡi kiếm bằng mắt thường. Khi Kiba đạt đến tốc độ tối đa, chắc chắn cậu ấy sẽ tung một đòn quyết định.

– Vậy thì tôi chỉ còn cách là đánh cận chiến bằng nắm đấm để áp sát hơn nữa!

GOOO!

Tôi kích hoạt động cơ đẩy trên lưng một lần nữa và lao vào trong phạm vi của cậu ta!

Một cú đấm vào người ở cự ly gần! Khác với tôi, Kiba không có giáp bảo vệ cơ thể. Về phòng thủ, tôi có lợi thế áp đảo. Tấn công cũng mạnh hơn. Nếu trúng đòn, cơ hội thắng của tôi sẽ tăng vọt!

Nhưng mà...

GAKIN!

Tôi nghe thấy tiếng kim loại va chạm. Kiba dùng chuôi kiếm như một quả bóng bowling, và đập ngang vào giáp mũ của tôi!

Có lẽ cậu ấy đã đoán được cú đánh của tôi, nên Kiba tung ra đòn phản công!

......Có thể do bị đánh vào đầu, ý thức và tầm nhìn của tôi trở nên chao đảo trong chốc lát..... Não tôi bị chấn động rồi.

Vậy là nếu không thể gây sát thương từ bên ngoài đầu tôi, Kiba đã quyết định tấn công vào bên trong.

Phản đòn của Kiba thực sự rất hiệu quả đối với những người chiến đấu tầm gần. Tôi đã dính đòn đó nhiều lần, và Xenovia cũng không ngoại lệ.

Tôi luôn trong trạng thái cảnh giác, nhưng tôi không thể đoán được cậu ấy sẽ phản công từ đâu và như thế nào vì nó luôn thay đổi.

Tôi chưa từng nghĩ rằng cậu ta sẽ dùng... chuôi kiếm như thế... Tôi cứ tưởng nếu áp sát đến mức cậu ta không thể vung kiếm thì cậu ấy sẽ không kịp phản ứng với đòn của tôi...

Tôi không thể để bị trúng thêm một đòn như thế nữa, nên tôi quyết định rút lui khỏi vị trí hiện tại. Nhưng...

Chân tôi bị đóng băng lại, và tôi cảm thấy mình đang bị dính chặt xuống mặt đất.

“–Là thanh Thánh-Ma kiếm Băng Giá.”

Kiba đang cầm một thanh kiếm được tạo ra từ băng. Với nó, cậu ấy đã phong tỏa đôi chân tôi, khiến tôi không thể chạy thoát!

CHÓI LÓA!

Và rồi một thanh kiếm khác. Trong tay còn lại, cậu ấy đang cầm một thanh Thánh-Ma kiếm được bao phủ bởi điện...

Thánh kiếm Lôi! Cậu ta định dùng nó để làm tôi bị điện giật bên trong bộ giáp!

Vậy thì! Tôi cũng sẽ cho cậu thấy tuyệt chiêu bí mật của mình!

BAN!

Một đôi cánh rồng đỏ xuất hiện từ sau lưng tôi! Trên mỗi cánh có một móng vuốt nhỏ giống như của loài Pteranodon[note73964]!

Đây là thứ mới có được do ảnh hưởng từ [Juggernaut Drive]. Tôi vẫn chưa bay được hoàn chỉnh, nhưng ít nhất cũng có thể điều khiển chúng!

Tôi điều khiển đôi cánh một cách chính xác và dùng móng vuốt của chúng tóm lấy tay Kiba! Được rồi! Tôi đã giữ chặt cả hai tay cậu ấy!

“Cậu sơ hở rồi!”

Tôi cố tung một cú đấm mạnh vào bụng cậu ấy vì lớp phòng thủ ở đó khá mỏng!

Mặc dù hai tay bị giữ chặt, Kiba đã tạo ra một lưỡi kiếm từ chân phải và tung cú đá với nó! Gì cơ!? Cậu còn có thể tạo ra kiếm ở chỗ đó!?

Khi cú đấm của tôi và thanh kiếm trên chân Kiba sắp va chạm nhau...

KENGGG!

Một âm thanh nặng nề vang lên.

“T-Tới giờ rồi~! Hết giờ rồi! Dừng lại thôi~!”

Gasper vừa nhảy vừa vẫy một cái chuông lớn.

Kiba và tôi lập tức dừng đòn tấn công lại ngay trước khi chạm vào nhau.

Trận đấu luyện tập có giới hạn thời gian. Kiba và tôi cùng rút lui với nụ cười hơi chua chát.

Hôm nay là hòa.

“Đôi khi tôi còn không theo kịp cường độ luyện tập của Ise-kun nữa đó.”

Sau buổi đấu tập, Kiba nói vậy khi đang uống nước bù khoáng.

Sau đó, mỗi người chúng tôi tiếp tục phần huấn luyện riêng của mình.

Kiba đang nghỉ ngơi. Gasper thì luyện tập bằng cách dùng ánh mắt của mình để dừng một con robot cỡ nhỏ đang bay trên không. Con robot đó là thiết bị luyện tập cá nhân của Gasper do Sensei chế tạo.

Tôi thì tắt bộ giáp và vừa  squat vừa cười gượng với câu nói của Kiba.

“Có lẽ tôi đã giải phóng một sức mạnh điên rồ khi dùng [Juggernaut Drive]. Nhưng giờ tôi không thể dùng lại nữa vì sẽ gây nguy hiểm tới tính mạng. Nếu Asia mà... Không, nếu đồng đội của tôi bị liên lụy thì sao. Ngay cả khi tôi không thể dùng [Juggernaut Drive] nữa, điều đó không có nghĩa là tôi sẽ chấp nhận chuyện đó. –Tôi sẽ mạnh lên theo cách khác. Nếu không có tài năng, thì bù đắp bằng nỗ lực. Nếu thiếu ma lực, thì bù lại bằng thể lực. Tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi nghe rằng Sairaorg-san cũng giành được vị trí người thừa kế theo cách đó. Nếu có người làm được trước tôi, thì tôicũng có thể cố gắng hơn nữa.”

Đúng vậy, dù một kẻ ngốc như tôi có rút ngắn tuổi thọ vì [Juggernaut Drive], thì cũng chẳng có lý do gì để tôi ngồi chờ chết.

Tôi cũng không thể để bọn trẻ thấy mình trong tình trạng thảm hại như thế. Nếu trận đấu giữa Hội trưởng và Sairaorg-san diễn ra, nó sẽ được phát sóng toàn Địa ngục.

Tôi không muốn lũ trẻ nhìn thấy hình ảnh thảm hại của mình.

“Nhưng về mặt tốc độ thì tôi vẫn không thắng được cậu đâu, Kiba.”

Khi tôi nói vậy, Kiba lắc đầu.

“Pha bứt tốc vừa rồi của cậu đã bắt được tôi rồi.”

“Chỉ khi tăng tốc theo đường thẳng. Ngay cả khi tôi áp sát cậu trực diện, cậu vẫn né được hầu hết các đòn. Có vẻ như tôi cần phải di chuyển theo kiểu zigzag như cậu, nhưng tôi vẫn chưa sử dụng thành thạo bộ booster. Hiện tại, tôi chỉ có thể lao thẳng về phía trước với nó.”

“Cậu sẽ phải quen dần thôi. Nhưng về sức mạnh thì cậu hoàn toàn áp đảo tôi. Hơn nữa, việc có Xích Long Đế Vương làm đối thủ tạo cho tôi một áp lực rất lớn, tôi nổi cả da gà mỗi khi nắm đấm của cậu lao tới. Cho dù tôi có bao nhiêu mạng đi nữa thì cũng không đủ.”

Cảm ơn vì điều đó nhé. Nhưng đúng là phải mất thời gian thì đòn tấn công của tôi mới có thể chạm vào cậu ấy. Vì Kiba có khả năng phản công, nên tôi thường do dự vì phải suy nghĩ cách tấn công như thế nào.

Gần đây, tôi, Kiba và Gasper đang luyện tập trong một đấu trường kiên cố được tạo ra bởi Azazel-sensei và Sirzechs-sama. Nơi này nằm trong tầng hầm của lãnh thổ gia tộc Gremory ở Địa ngục.

Tôi và Kiba không thể luyện tập hết sức trong các môi trường bình thường vì khả năng của chúng tôi. Nếu thật sự nghiêm túc, chúng tôi có thể phá hủy cả khu vực hoặc phủ đầy nơi đó bằng kiếm.

Chúng tôi đã rất đau đầu vì chỉ có vài nơi cho phép luyện tập một cách an toàn.

Và rồi, chúng tôi nhận được một món quà từ hai người đó!

Dường như đây là phần thưởng cho thành tích trong vụ việc liên quan đến Diodora.

Chúng tôi dịch chuyển từ ma pháp trận tại nhà tôi để tới đây. Nơi này được thiết kế rất đặc biệt nên bọn khủng bố sẽ không thể phát hiện ra.

Có vẻ như những ác quỷ cấp cao tham gia Rating Game cũng có những nơi huấn luyện tương tự, và chúng tôi – những quỷ trẻ tuổi – được trao quyền sử dụng nó như một ngoại lệ.

Những người duy nhất trong thế hệ quỷ trẻ có ngoại lệ này là chúng tôi và – đội của Sairaorg-san.

Các thành viên khác trong nhóm tôi cũng thường xuyên dùng nơi này. Nhưng lần này chúng tôi chỉ muốn huấn luyện kiểu "chỉ có đám con trai", nên giờ chỉ có ba người chúng tôi ở đây.

“Chúng ta mạnh hơn rồi, đúng không...?”

Tôi vừa squat vừa hỏi Kiba.

“Dĩ nhiên. Nói thế này có thể hơi bất kính, nhưng tôi nghĩ cậu và tôi đã vượt qua cả Hội trưởng và Akeno-san. Chúng ta có thể áp đảo những ác quỷ cấp cao tầm trung rồi. Tuy nhiên, chúng ta vẫn không được chủ quan.”

“Ừ, bởi vì khả năng của tôi và cậu đã được nhiều người biết tới, nên việc đối phó với chúng ta sẽ dễ hơn đúng không?”

Kiba gật đầu trước lời tôi nói.

Đúng vậy, năng lực của tôi và Kiba đã được phô bày rộng rãi trong Rating Game được phát sóng khắp Địa ngục. Vì thế, các ác quỷ cấp cao khác có thể xây dựng kế hoạch hoặc chiến lược để đánh bại chúng tôi.

Điểm yếu của tôi là nếu không dùng Balance Breaker, tôi sẽ không thể chống lại các đòn tấn công mạnh, và sự gia tăng sức mạnh của tôi rất dễ bị phát hiện bởi người khác. Khi tôi tăng sức mạnh, luồng khí tức xung quanh cơ thể cũng tăng vọt ngay lập tức.

Nếu đối thủ nhận ra “À, hắn đang tăng sức mạnh,” thì họ có thể tránh hoặc bỏ chạy. Sẽ rất tệ nếu họ khiến tôi tiêu hao thể lực một cách lãng phí.

Nếu muốn đuổi theo kẻ thù đang bỏ chạy, việc phá hủy chiến trường thì không sao, nhưng nếu có luật đặc biệt như trong trận đấu với gia tộc Sitri, thì tôi sẽ không dễ dàng làm được như thế.

Điểm yếu của Kiba là cậu ấy không có khả năng phòng thủ cao vì không có gì bảo vệ thân thể và chân. Dù chân là điểm mạnh của Kiba, nhưng đồng thời cũng là điểm yếu. Nếu họ nhắm vào chân cậu ấy, thì cậu ta sẽ bị loại. Ngghhh, đúng là Rating Game sâu sắc thật.

“Ví dụ, có vẻ như có một Sacred Gear có khả năng làm chậm chân đối thủ, nên tôi sẽ gặp nguy hiểm nếu chạm trán với một kẻ như vậy. Sẽ ổn nếu tôi không bị trúng, nhưng trong thực chiến thì đâu ai biết trước được điều gì.”

Kiba nói vậy khi uống nước.

Ra đó là khắc tinh tự nhiên của Kiba à. Tôi cũng có khắc tinh của riêng mình. Đó chính là các Dragon Slayers.

“Ngay cả tôi cũng phải cẩn thận nếu đối mặt với một Dragon Slayer.”

“Đúng vậy, nên nếu cậu bị đánh trúng một lần thôi thì cũng sẽ rất nguy hiểm. Ngoài ra còn có yếu tố tương khắc trong các trận đấu nữa, nên nếu có ai đó mang sức mạnh sát long xuất hiện thì chúng tôi sẽ đối đầu với hắn. Còn những đối thủ khác thì vẫn phải trông cậy vào Ise-kun thôi.”

Tôi vẫn chưa từng lĩnh đòn của một Dragon Slayer bằng chính cơ thể mình, nhưng chắc chắn nó sẽ đau lắm, giống như sát thương từ ánh sáng vậy.

“E-E-E-E-Em có giúp được gì không.......?”

Gasper rụt rè giơ tay hỏi.

“Trường hợp của em, thay vì chiến đấu đơn lẻ thì tốt hơn là phối hợp cùng mọi người, đúng không?”

Tôi nói vậy rồi nhìn về phía Kiba, và Kiba gật đầu.

“Đúng vậy. Sức mạnh của Gasper-kun phù hợp với việc hỗ trợ, nên tiềm năng thật sự sẽ được phát huy khi kết hợp với ai đó trong nhóm. Chừng nào còn sống với tư cách ác quỷ, thì việc thích nghi với chiến đấu theo tổ đội là điều cần thiết. Bù đắp điểm yếu cho nhau là chuyện đương nhiên.”

“Ừm, việc trở nên mạnh mẽ một mình là tốt, nhưng cũng không chắc sẽ hiệu quả thế nào nếu đối đầu với những đội mạnh.”

“Phải. Đặc biệt là Ise-kun, cậu cần cẩn thận vì đang cố trở thành ‘VUA’ khi rời khỏi Hội trưởng sau này.”

“Sẽ là thua cuộc nếu ‘VUA’ bị hạ đúng không? Ừ, tôi hiểu điều đó rất rõ. Nên tôi sẽ sớm làm quen với các trận chiến tổ đội. Dù sao thì nếu có thể chiến đấu như Sairaorg-san, tức là ‘VUA’ cũng bước ra chiến đấu, thì cũng hay nhỉ.”

“Nhưng nếu có chiến thuật được tạo ra để đối phó với kiểu đó..... Chúng ta cũng nên nghĩ ra chiến lược để đấu với Sairaorg-san, nhưng nếu chúng ta chiến đấu theo cách như anh ấy thì sẽ......”

“Bị loại, nhỉ. Trời ạ, đúng là khó thật! Thế giới của ác quỷ mà! Tôi hiểu rồi, khi tôi trở thành ‘VUA’, tôi sẽ suy nghĩ kỹ lưỡng trước mỗi hành động, trừ một vài trường hợp đặc biệt.”

Như vậy đó, cánh đàn ông tụi tôi tụ tập tại đây mỗi ngày để huấn luyện và thảo luận về chiến lược trong trận đấu. Nếu tôi cứ mãi nói “Tôi không biết!”, thì tương lai sẽ rất bấp bênh, nên tôi học hỏi rất chăm chỉ cùng với Kiba và những người khác. Nhờ vậy, giờ tôi có thể bàn luận về những chuyện này khá ổn rồi.

“Có vẻ kiến thức chiến thuật của cậu đã sắc bén hơn đấy.”

Một giọng nói mới vang lên. Khi tôi quay lại, đó là Azazel-sensei.

“Này, ta mang theo chút đồ ăn. Đây là cơm nắm do các cô gái tự tay làm đấy.”

Chúng tôi – đám con trai – vui mừng và nhét luôn vào miệng. Ngon quá! Cơm nắm này có hương vị của Asia. Một hương vị ‘dịu dàng’.

Sensei ngồi xuống cạnh chúng tôi – những người đang nghỉ ngơi – rồi bật cười.

“Có vẻ cơ thể của cậu đang ở trạng thái tốt đấy, Ise. Chỉ cần nhìn là ta cũng biết cậu đã luyện tập chăm chỉ.”

“Em sẽ không thể trở thành quân ‘TỐT’ tối thượng nếu không mạnh hơn nữa. Đây là điều em đã hứa với Hội trưởng, nên em cần hoàn thành trước khi trở thành người trưởng thành và đọc lập.”

“À đúng rồi, ta có nghe nói. Khi đến lúc cậu tách khỏi Rias, cậu sẽ đưa Asia và Xenovia đi cùng đúng không?”

Ông nghe từ Asia? Hay từ Xenovia? Mà thôi, chuyện đó không quan trọng.

“Vâng, đúng vậy.”

“Cậu làm được rồi đấy.”

“À thì, em không biết nói sao, nhưng em đã hứa với Asia rằng sẽ luôn ở bên cô ấy. Em cũng muốn ở bên cạnh Asia. Em cũng nghĩ làm công việc của quỷ với Xenovia sẽ thú vị đấy.”

Tôi không muốn rời xa Asia chút nào cả.

Sensei nói trong khi xoa đầu tôi một cách mạnh bạo.

“Một điều này, Ise. Nếu cậu định trở thành ‘VUA’ trong tương lai, thì có một điều mà cậu phải ghi nhớ.”

“Là gì vậy?”

Sensei đột nhiên nghiêm mặt lại và nói:

“-Đó là ‘sự hy sinh’. Trong trận đấu, chắc chắn sẽ có lúc cậu phải bỏ rơi những ‘quân cờ’ của mình. Khi thời khắc đó đến, cậu sẽ đối mặt với nó thế nào? Giá trị của cậu với tư cách là ‘VUA’ sẽ được kiểm chứng khi đó.”

“......Ý thầy là em nên từ bỏ lựa chọn cứu họ sao?”

Sensei lắc đầu trước câu hỏi của tôi.

“Cậu có thể cứu họ. Nếu có thể, thì nên làm vậy. Trong chiến đấu thực tế, việc cứu đồng đội là điều rất quan trọng. –Nhưng trong game thì không như thế. Vì sẽ có cơ chế dịch chuyển khi bị loại, khả năng chết là rất thấp. Trong trường hợp đó, cậu có thể sẽ phải bỏ rơi một đồng đội bị thương nặng, và tiếp tục bước tiếp.”

“......Thầy đúng là đưa ra lựa chọn khó thật.”

Tôi không thể bỏ rơi đồng đội. Nếu đồng đội đang trong tình huống nguy cấp, thì tôi sẽ lập tức đi cứu họ.

“Cậu là người có tình cảm sâu sắc nhất với đồng đội trong nhóm này. Và điều đó sẽ trở thành chướng ngại trong các trận game tương lai. –Kiba.”

Sensei sau đó chuyển ánh mắt từ tôi sang Kiba.

“Đúng vậy.”

“Trong trận đấu, nếu rơi vào tình huống tệ nhất, em sẽ chọn ai giữa Rias và Ise?”

“Em sẽ chọn Hội trưởng.”

Kiba trả lời Sensei mà không chút do dự. Ừ, đó là câu trả lời đúng. Ngay cả tôi cũng sẽ đấm cậu ta nếu cậu chọn tôi thay vì Hội trưởng.

Người cần phải sống sót trong tình huống tồi tệ nhất trong trận đấu không phải là tôi. Đó phải là ‘VUA’, tức là Hội trưởng. Nếu ‘VUA’ bị hạ gục, thì mọi thứ coi như kết thúc.

Sensei tiếp tục sau khi xác nhận điều đó.

“Những thành viên khác cũng cần phải giữ quyết tâm đó. Có lẽ vì các em là gia tộc Gremory, nên tình cảm của các em dành cho đồng đội rất sâu sắc. Sự gắn bó của các em với đồng đội cũng thuộc hàng top trong giới ác quỷ. Đó sẽ là vũ khí của các em, nhưng cũng là điểm yếu. Nếu các ác quỷ khác biết rằng ‘những kẻ này sẽ không bỏ rơi đồng đội’, thì họ sẽ xây dựng chiến thuật nhắm vào điểm đó. Việc cứ liên tục thua trận chỉ vì cứu đồng đội sẽ làm giảm xếp hạng của các em. Điều mà các em cần trong những trận đấu sau này là sự quyết tâm từ bỏ đồng đội đã ngã xuống ngay trước mắt mình. Sona Sitri đã cho các em thấy điều đó trong trận đấu vào kỳ nghỉ hè.

Ta không nói rằng các em phải bỏ rơi đồng đội trong trận chiến thực sự. Nhưng hãy ghi nhớ điều đó trong các trận đấu. Đặc biệt là Ise, nếu em định đi theo con đường độc lập – thì người phải sống sót đến cuối cùng khi em là ‘VUA’ chính là em, chứ không phải những ác quỷ hầu cận.”

– Quyết tâm hy sinh đồng đội trong tương lai, huh.

......Ừ, thầy nói đúng. Mình cần hiểu điều đó. Ngay cả khi mình chưa trở thành ‘VUA’, chỉ mới nghĩ tới chuyện đó thôi cũng khiến mình khổ sở đến mức này, thì mình sẽ chẳng thể nào hiểu được hết những gì đang diễn ra trong lòng Hội trưởng.

Hội trưởng. Chị có quyết tâm bỏ rơi em và Kiba không? Chị có thể làm vậy không? Nếu Hội trưởng có thể giành chiến thắng, thì em sẽ vui vẻ hiến dâng thân xác này.

Em cũng cần giữ quyết tâm đó cho tương lai.

Điều đó thật đáng sợ. Can đảm để biến đồng đội thành quân cờ hy sinh... Em thật sự muốn tránh điều đó nếu có thể......

Em sẽ phải suy nghĩ thật kỹ. Cho đến khi thời khắc đó đến.

Em sẽ quyết định điều gì khi tham gia trận đấu với tư cách là một ‘VUA’.

Chờ đã, em còn phải thăng cấp trước đã chứ!

Tôi đang nói những điều to tát về việc sẽ trở nên độc lập, nhưng không biết khi nào điều đó sẽ thành hiện thực! Vali từng nói rằng tôi có thể trở thành ác quỷ cấp cao trong vài năm tới, nhưng không chắc điều đó sẽ xảy ra.

Nggggggh! Từng ngày tiến gần đến giấc mơ của mình! Tôi đang nghĩ đến việc tiến lên từng bước một mà không ngừng nỗ lực!

Nhưng trước tiên, tôi cần nghĩ về trận đấu trước mắt. Tôi đã hiểu được phần nào việc mình phải làm trong trận đấu của Hội trưởng.

Tôi hít một hơi, rồi nói với Kiba và Gasper.

“Kiba, Gasper. Có vẻ như chúng ta cần phải chuẩn bị tinh thần.”

Kiba gật đầu.

“Ý cậu là chuẩn bị tinh thần để từ bỏ đồng đội ngã xuống trước mắt trong trận đấu đúng không?”

“Ừ, chúng ta cần phải --- giúp Hội trưởng chiến thắng trong các trận Rating Game.”

Gasper cũng đáp lại suy nghĩ của tôi trong khi vẫn còn cơm dính quanh miệng.

“V-Vâng! Đúng vậy đó~!”

“Vì thế nên hãy chấp nhận bị đánh bại với nụ cười vì Hội trưởng. Ngoại trừ việc chúng ta sẽ bị hạ gục sau khi đã dốc hết sức, hãy để mình bị đánh bại bằng cách đối mặt trực tiếp với kẻ địch. Trông chúng ta sẽ chẳng ngầu chút nào nếu quay lưng lại với đối thủ. Hãy đối đầu trực diện, đường đường chính chính rồi mới bị đánh bại.”

“Ừ.”

“Vâng!”

Đúng vậy. Nếu phải bị đánh bại, thì đội nam chúng ta sẽ ngã xuống một cách ngầu lòi. Trong khi bảo vệ Hội trưởng.

Nhưng hơn hết, hãy chiến thắng. Chúng ta không thể vứt bỏ khát khao chiến thắng.

Sensei đang gãi má bên cạnh bọn tôi.

“Nghe ngầu đấy Ise, nhưng em biết không? Em có thể làm gì với bản thân khi chiến đấu với phụ nữ không...? Thầy biết là dress-break và bilingual có hiệu quả, nhưng nếu em chỉ tập trung vào việc đó, đối phương sẽ nhắm vào điểm yếu đó. Hơn nữa điểm yếu của nó lại rất dễ bị lộ. Nếu một cô gái nửa trần trụi xuất hiện thì em sẽ làm gì?”

“Mắt em sẽ dán chặt vào họ luôn!”

Sensei hạ vai xuống trước câu trả lời của tôi.

“Thằng này vô vọng rồi. Chắc chắn sẽ thua mất.”

N-Ngay cả khi thầy nói thế thì nếu một người phụ nữ gợi cảm xuất hiện trước mặt em, em cũng không thể giữ bình tĩnh được đâu! Aaa, đó là lý do tại sao họ có thể dễ dàng nhắm vào điểm yếu đó và khiến em mất cảnh giác.

Hmm, vậy tôi nên làm quen với mấy thứ gợi cảm à? Không thể nào! Tôi không thể cứ thế mà lao vào chiến đấu khi trước mặt toàn là mấy thứ kích thích được!

Bởi vì... nếu có vếu trước mặt, thì phải nhìn chứ!

Phù. Thôi kệ. Sau khi ăn xong cơm nắm, tôi xác nhận rằng Kiba và Gasper cũng đã ăn xong và lấy lại tinh thần.

“Được rồi, Kiba, Gasper! Vậy thì bắt đầu một hiệp đấu tập mới từ đầu nào!”

Đúng vậy! Không nên suy nghĩ quá nhiều, giờ chỉ cần tập luyện thôi!

Khi tôi định đấu tập lại với Kiba, Sensei ra hiệu bảo tôi lại gần.

“Ise, lại đây một chút.”

Thầy đang có biểu cảm dâm đãng trên mặt. Lại nghĩ ra cái gì nữa rồi hả.

“Có chuyện gì vậy, Sensei?”

“Chuyện là, lại có một bản mẫu mới của Rồng vếu được gửi tới cho thầy. Xem thử đi.”

Khi tôi tiến lại gần, Sensei lấy ra một thứ từ trong túi.

“C-Cái gì đây.....?”

Thứ mà Sensei lấy ra là... một mô hình nhỏ.

“Người ta đã quyết định cho Rồng vếu hợp tác với một chuỗi cửa hàng hamburger ở Địa ngục. Đây là món đồ chơi đi kèm khi gọi phần ăn cho trẻ em. Cái này là mô hình của em. Còn cái này là mô hình của Rias, hay còn gọi là Công chúa công tắc.”

N-Nó đúng là phiên bản chibi của tôi trong trạng thái Balance Breaker! Còn cái này là phiên bản chibi của Hội trưởng tóc đỏ! Haa, được làm rất tinh xảo. Trông dễ thương ghê.

“Nó còn có hiệu ứng đặc biệt nữa. Nếu em sưu tập cả hai, sẽ có một phần thưởng. Khi em dùng mô hình của em chạm vào Công chúa công tắc...”

Sensei điều khiển tay của mô hình tôi và nhấn vào ngực mô hình Hội trưởng. Sau đó...

[Iyaaan.]

-!?

Giọng của Hội trưởng vang lên! Cái gì thế này!? Không thể tin nổi!?

“Như vậy đấy, nó phát ra âm thanh.”

Sensei nói trong khi ưỡn ngực đầy tự hào.

“Cái gì thế này!? Em muốn có nó quá! Uwaa! Chắc chắn cái này sẽ cháy hàng cho xem!”

Tôi run rẩy khi cầm mấy món đồ chơi đó trong tay.

Tuyệt vời! Đây là món đồ chơi thiêng liêng! C-Có thể làm ra thứ này thật sao!?

“Hahahaha, đúng chứ!? Ngay cả Sirzechs cũng khen là ‘Đây là món đồ chơi làm chấn động thế giới’ đó! Thầy thích suy nghĩ mấy thứ kiểu này lắm! Nghe này, nếu em muốn trở thành ác quỷ cấp cao, thì phải biết trân trọng ý tưởng của mình!”

Sensei cười một cách tự hào, trông thật rạng rỡ!

Tuyệt vời! Tôi vốn nghĩ ngài ấy là một thiên tài, nhưng không ngờ lại là thiên tài đến mức này...

Một ý tưởng đáng sợ thật. Tạo ra một ngành kinh doanh chỉ từ một ý tưởng liên quan đến vếu... Không lạ gì khi Sirzechs-sama lại vui mừng đến thế. Tương lai của Địa ngục sẽ vô cùng sáng lạn!

Thống đốc của các thiên thần sa ngã – Azazel! Quả không hổ danh là một thiên thần sa ngã đầy cuốn hút! Tôi thực sự nghĩ từ tận đáy lòng rằng mình thật may mắn khi ông ấy không phải là kẻ thù của mình...

“Nghe này, Ise. Vếu chứa đựng những giấc mơ. Vậy nên hãy cho lũ trẻ thấy điều đó. Có những giấc mơ trưởng thành nhờ vếu.”

“V-Vâng! Kinh doanh bằng vếu là tuyệt nhất!”

Tôi cứ làm mô hình phát ra tiếng ‘Iyaaan Iyaaan’ liên tục thì Sensei đột nhiên nói với gương mặt nghiêm túc:

“Ta có thể giao Akeno cho em được không?”

-!

Tôi mở to mắt trước lời nhờ vả đột ngột đó. Sensei tiếp tục như thể đang giao phó điều gì đó cho tôi.

“Chắc em cũng biết rồi, nhưng Akeno ghét Barakiel và các thiên thần sa ngã. Vì lần này Barakiel tới, nên em ấy cũng không chịu nghe lời thầy. Người đàn ông duy nhất có thể nói chuyện được với em ấy bây giờ là em. –Nếu có chuyện gì xảy ra, xin hãy hỗ trợ em ấy. Nếu là em thì thầy có thể yên tâm.”

“Em không phiền đâu, nhưng... thật ra em cũng không hiểu rõ tình cảnh của chị ấy lắm.”

“Muốn nghe không? –Nhưng nếu nghe từ thầy, thì thầy sẽ nói theo kiểu đứng về phe thiên thần sa ngã, vì thầy là thủ lĩnh của họ mà. Còn nếu nghe từ Akeno thì sẽ toàn là oán hận. Nếu em muốn hiểu rõ, thì hãy nghe từ Sirzechs hoặc Grayfia. Hai người đó sẽ kể cho em từ góc nhìn khách quan hơn.”

Ra vậy. Akeno-san là thành viên của gia tộc Gremory. Có lẽ đúng là nên hỏi hai người đó – họ là những người hiểu rõ các thuộc hạ của gia tộc Gremory nhất.

Sensei tiếp tục.

“.....Chắc em cũng nhận ra sau thời gian sống cùng cô ấy rồi, nhưng Akeno là người có nội tâm yếu đuối. Bình thường thì em ấy là hình mẫu lý tưởng của học sinh trong trường, một trong hai ‘onee-sama’ thanh tao và quyến rũ. Nhưng khi lớp vỏ đó bị gỡ bỏ, thì người còn lại chỉ là một cô gái cùng độ tuổi với em thôi. Trường hợp rõ nhất là khi em bị đánh bại trong trận đấu với nhà Sitri. Là 1 quân ‘HẬU’ – người đáng ra phải bình tĩnh nhất, lại không thể giữ được bình tĩnh trước chiến lược của ‘VUA’.”

Tôi cũng hiểu phần nào điều thầy đang nói.

Akeno-san bình thường là một onee-sama đầy tự tin, nói mấy câu như “Ara ara” hay “Ufufu”. Nhưng đôi khi, chị ấy lại tỏ ra rất mong manh, như một thiếu nữ đang yêu.

Chị ấy là một người chị đáng tin cậy, và tôi nghĩ đó cũng là một phần con người thật của Akeno-san.

Ít nhất là tôi nghĩ vậy, còn đúng bao nhiêu thì không biết.

Sensei đặt tay lên vai tôi và nhìn tôi bằng ánh mắt buồn:

“Sẽ có lúc em ấy bộc lộ mặt yếu đuối đó với em. Lúc đó, hãy làm gì đó giúp em ấy.”

“Làm gì đó là sao ạ......”

“Đây là lúc năng lực làm đàn ông của em bị thử thách đó, Ise. Không có gì phức tạp cả – con gái sẽ cảm thấy an toàn nếu em ôm họ, hôn họ một hai cái là đủ.”

Năng lực làm đàn ông của mình à..... Đó là thứ mà tôi thiếu nhất! Nếu tôi đủ đàn ông thì đã tam thê tứ thiếp với Hội trưởng và Asia – hai người ngủ cạnh mình mỗi đêm – từ lâu rồi!

Tôi đúng là thằng hèn khi không làm gì vào thời điểm quan trọng nhất......? Không, mình không muốn chấp nhận điều đó!

Dù là vậy, tôi vẫn hướng tới mục tiêu trở thành Vua Harem! Và nhất định sẽ biến điều đó thành hiện thực!

Tôi sẽ trở nên thành thạo trong việc cư xử với con gái!

“Còn về [Juggernaut Drive] nữa.”

Rồi Sensei bắt đầu nói với tôi về [Juggernaut Drive].

“Em sẽ không dùng nó đâu. Dù sao thì em cũng không muốn chết.”

“Ừ, chuyện đó là đương nhiên. Nhưng một khi nó đã thức tỉnh rồi, thì thầy đang nghĩ đến việc nghiên cứu sức mạnh của Xích Long Đế Vương theo một hướng khác.”

Hướng khác? Vậy là vẫn còn cách khác ư?

“Làm thế nào ạ?”

“Vì ảnh hưởng của [Juggernaut Drive], có vẻ như các suy nghĩ của những người từng sở hữu Boosted Gear trước đây đang được giải phóng. Thầy đã hỏi Ddraig, và phát hiện ra rằng những cảm xúc tiêu cực của họ đang bị mắc kẹt trong Sacred Gear. Nói đơn giản thì giống như một lời nguyền vậy, và dường như chúng đang cố điều khiển em bằng sức mạnh của bóng tối để làm loạn, qua đó hút cạn sinh mệnh của em để nuôi Sacred Gear.”

“C-Câu chuyện đó thật đáng sợ.....”

Cảm xúc tiêu cực. Một lời nguyền...... Cái Sacred Gear này giống như thứ trong phim kinh dị hơn là một công cụ chiến đấu....

Nếu nghĩ lại thì, mình vẫn chưa thực sự hiểu rõ Sacred Gear này. Tôi chỉ đơn giản là sử dụng sức mạnh của nó thôi. Vẫn còn nhiều yếu tố chưa được khám phá.

“Người thân và bạn bè của những người từng sở hữu Boosted Gear trước đây cũng từng gặp tai họa vì lời nguyền đó. Vì vậy, nếu em loại bỏ được lời nguyền... những cảm xúc tiêu cực đó, thì thay vì dùng [Juggernaut Drive], thầy nghĩ em có thể đạt được một sức mạnh tương đương nhưng không cần đánh đổi sinh mạng. Muốn vậy, em phải đi sâu vào ý thức của Sacred Gear và giải thoát những suy nghĩ của các Xích Long Đế Vương đời trước khỏi cảm xúc tiêu cực.”

“V-Vậy là em phải an ủi những mảnh ký ức của các chủ nhân trước đây đang cư ngụ trong Sacred Gear, rồi tạo ra một sức mạnh mới, mạnh mẽ nhưng an toàn, không phải ‘Juggernaut Drive’......?”

“Ừ, đại khái là vậy. Hãy thử an nghỉ cho những suy nghĩ còn sót lại của các Xích Long Đế Vương đời trước đi. Ddraig, giúp nó nhé.”

[Được thôi, nhưng những suy nghĩ của các Xích Long Đế Vương trước kia bị bao phủ bởi bóng tối sâu thẳm đến mức ta cũng không thể tiếp cận được.]

“Hyoudou Issei-kun – Rồng vếu – sẽ làm được điều gì đó thôi.”

Thật điên rồ! Tôi thậm chí còn chưa biết liệu có làm được chuyện đó không nữa!

Nhưng tôi không thể sử dụng [Juggernaut Drive] hiện tại được nữa. Không chỉ bản thân, mà còn có thể khiến những người xung quanh gặp bất hạnh – đó càng là lý do để không sử dụng nó. Có vẻ tôi phải tin vào giả thuyết của Sensei và tìm kiếm sức mạnh mới bằng cách đó thôi.

“Ise. Thầy tin vào cơ hội của em. Mỗi Xích Long Đế Vương trước đây đều bị sức mạnh đó nuốt chửng. Em có thể là người có tài năng thấp nhất trong lịch sử. Nhưng thầy tin rằng em là hiện thân của khả năng – vì em đã đạt được Balance-Breaker nhờ vào bộ ngực của một người phụ nữ, và quay trở lại từ trạng thái điên loạn cũng nhờ bộ ngực. Rồng vếu! Đó thực sự là điều gì đó đặc biệt. Em biết không, đã lâu lắm rồi mới có một con rồng được đặt một cái tên độc nhất như thế đấy. Dù cơ thể vật lý và ma lực của em kém hơn Vali và các con rồng huyền thoại khác, nhưng em có thể làm quen với sức mạnh của Xích Long Đế Vương và trở nên mạnh hơn theo cách riêng của mình. Từ giờ trở đi, hãy thể hiện bằng nỗ lực, lòng quyết tâm, và những cách tiếp cận bất ngờ của em.”

“Vâng ạ!”

Có vẻ tôi phải tin vào Sensei, tin vào Ddraig, và tin vào chính khả năng của bản thân.

Tôi sẽ trở nên mạnh mẽ theo cách riêng của mình.

Hơn nữa, thay vì để Sacred Gear này sử dụng tôi, Tôi muốn mình là người sử dụng nó!

Người hiểu rõ Boosted Gear nhất trong lịch sử.

Có một danh hiệu như thế, cũng ngầu phết nhỉ.

Nghĩ vậy xong, tôi quay trở lại tập luyện với Kiba và Gasper.

Phần 4:

Vào một buổi tối sau vài ngày lão Odin tới.

Chúng tôi – Sensei, lão già, và Rossweisse-san – đang ngồi trong cỗ xe kéo của chiến mã tám chân tên là Sleipnir.

Và nói thêm là – chúng tôi đang bay! Chúng tôi đang di chuyển trên bầu trời vào ban đêm.

Có lẽ vì con chiến mã này to lớn, nên cỗ xe cũng rất rộng rãi.

Kiba, Xenovia, Irina và Barakiel-san thì đang bay bên ngoài để bảo vệ. Việc này được thực hiện để có thể đối phó với bọn khủng bố ngay lập tức nếu chúng xuất hiện.

“Phụ nữ Nhật kiểu ‘truyền thống’ đúng là tuyệt thật~. Mấy cô gái geisha[note73965] là số một~.”

Lão già khốn kiếp Odin đang cười “hohoho” với vẻ mặt mãn nguyện.

Khốn nạn thật!

Hãy nghĩ cho bọn tôi là vệ sĩ của ông đi chứ! Dạo gần đây, chúng tôi bị lôi đi khắp nơi ở Nhật bằng con chiến mã khổng lồ này. Nào là đến hộp đêm trong khu đô thị, nào là công viên giải trí, rồi cả nhà hàng sushi nữa. Chúng tôi đi du lịch vòng quanh Nhật Bản đúng như ý muốn của lão già.

Vì chúng tôi là học sinh trung học và chưa đủ tuổi, nên có những nơi không thể vào được, chỉ có thể đứng chờ ngoài cổng!

Khốn kiếp ông già chết tiệt!!

Nếu ông ta cho tôi vào hộp đêm cùng thì có lẽ tôi đã không căm thù lão đến mức này!

Khi tôi nhìn xung quanh, ai trong nhóm cũng đều lộ vẻ mệt mỏi.

Bên cạnh tôi, Asia đang ngủ gục, tựa đầu vào vai tôi.

Còn Akeno-san thì........ Trông như tâm trí chị ấy đang để đâu đó xa xôi. Chị ấy tỏa ra một bầu không khí như là “đừng nói chuyện với tôi”.

Nhưng đúng là việc chăm sóc lão già này thật khó chịu. Khi tôi tức giận thì ông ta lại nói những câu như “Ta bị điếc nên không nghe thấy~” hay “Azazel-san, bộ ngực đã sẵn sàng chưa?” để tránh mặt một cách trắng trợn! Đúng là một lão già quá quắt!

Tuy vậy, lão già này là một vị khách quan trọng. Vì thế, chúng tôi không thể phàn nàn nhiều và chỉ biết ngoan ngoãn đi theo ông ta.

“Odin-sama! Gần tới giờ họp với các vị Thần Nhật Bản rồi, xin hãy dừng cái tâm trạng đi nghỉ dưỡng đó lại. Nếu cứ như thế này thì khi trở về nước ngài sẽ bị người ta mắng cho đấy.”

Vài ngày vừa qua, Rossweisse-san tuy vẫn giữ bình tĩnh và làm theo lời lão Odin, nhưng có vẻ cô ấy đã đến giới hạn và sắp bùng nổ.

“Trời ơi, cô đúng là một người phụ nữ không biết cách thư giãn. Sao không thoải mái một chút đi? Vì thế nên cô mới chẳng có nổi một người đàn ông đấy.”

“Chuyện tôi không có b-b-bạn trai chẳng liên quan gì ở đây cả! Tôi không có bạn trai không có nghĩa là tôi muốn thế!”

Aaaah, lại khóc nữa rồi. Người phương Bắc đúng là khó đối phó thật..... Tôi chỉ mong họ sớm rời đi cho rồi..... Tôi bắt đầu nghĩ như vậy.

KAKUN!

HIHEEEEEEEEEEN!

Đột nhiên cỗ xe dừng lại, và cú dừng gấp khiến mọi người trong xe bị lắc mạnh!

Ai nấy đều mất thăng bằng trước sự việc bất ngờ!

“Chuyện gì vậy!? Đừng nói là bọn khủng bố!?”

“Không rõ! Nhưng khi những chuyện như thế này xảy ra thì thường chẳng phải điều tốt lành gì đâu!”

Rossweisse-san và Sensei lập tức vào trạng thái cảnh giác.

Lúc trước tôi còn nghe thấy tiếng hí của chiến mã. Điều đó nghĩa là đã có chuyện xảy ra với con ngựa khổng lồ kia rồi.

Khi tôi nhìn ra ngoài cửa sổ của cỗ xe...... Kiba, Xenovia và Irina đang vào tư thế chiến đấu, còn Barakiel-san thì đang đứng ở vị trí trung tâm đội hình.

Tôi... tôi vẫn chưa thể bay được. Tôi có thể triệu hồi đôi cánh quỷ, nhưng không thể tự mình bay được.

Sensei từng cười tôi và nói—

“Thật hài là em đạt được Balance-Breaker trước khi học bay.” Nghe nói bình thường thì thứ tự phải ngược lại.

Khi ở trạng thái Balance-Breaker, tôi có thể tạo ra đôi cánh rồng. Khi đó, tôi để Ddraig điều khiển việc bay, thì có thể bay được.

......Xem ra tôi cần tập luyện thêm. Tôi cũng cần luyện bay nữa. Dù có nâng cao sức mạnh đi nữa, nếu không biết bay thì cũng làm tụi trẻ dưới Địa ngục thất vọng.

Tôi mở cửa sổ cỗ xe, và nhìn về phía trước cùng với Hội trưởng và mọi người. Đồng thời, tôi cũng bắt đầu đếm ngược để kích hoạt trạng thái Balance-Breaker.

Không biết chuyện gì sắp xảy ra, nên chuẩn bị trước vẫn hơn.

......Phía trước, một chàng trai trẻ đang lơ lửng giữa không trung. Là một anh chàng đẹp trai, nhưng ánh mắt lại có chút tà ác.

Trang phục của hắn trông giống bộ lễ phục mà lão Odin hay mặc khi nghiêm túc. Nhưng chủ đạo lại là màu đen.

Rossweisse-san khi nhận ra người đó là ai thì lộ vẻ vô cùng sốc, còn Azazel-sensei thì tặc lưỡi đầy khó chịu. C-Chuyện gì vậy...? Hắn là ai?

Khi người đàn ông đó vén áo choàng lên, hắn mỉm cười ngạo nghễ và nói bằng giọng đầy kiêu ngạo.

“Rất vui được gặp mọi người! Ta là Ác Thần Bắc Âu – Loki!”

.....Ác... Ác Thần? Ý hắn là ‘Thần’ thật sao? Nếu là Bắc Âu thì có phải là người cùng thế giới với lão Odin không?

Tất cả mọi người, trừ tôi, đều nhìn hắn bằng ánh mắt nghiêm trọng.

Có vẻ như họ rất sốc. Như thể khuôn mặt của họ đang nói “Không thể nào là thật...” vậy.

Sensei xòe đôi cánh đen của mình và bay ra khỏi cỗ xe.

“......Loki. Một vị thần của Bắc Âu.”

-!

Hội trưởng nói điều đó ngay bên cạnh tôi. Thần!? Thật sao!? V-Vậy người đó là một vị thần cùng phe với lão Odin...

Hắn tới đây làm gì? Cảm giác chẳng có gì là tốt lành cả.

“Nếu không nhầm thì là Loki-dono. Gặp được ngài ở nơi như thế này thật bất ngờ. Ngài có việc gì với chúng tôi sao? Trên cỗ xe này hiện đang có cả chủ thần của Bắc Âu – Odin-dono. Hành động của ngài là có mục đích gì chăng?”

Azazel-sensei hỏi một cách bình tĩnh.

Vị thần tên Loki sau đó khoanh tay và đáp lại:

“Không có gì to tát cả. Chủ thần của chúng ta đã rời khỏi tổ chức để tiếp xúc với các phe phái khác, điều đó thật khó chịu không thể chịu được.”

......Một lời tuyên bố nghe chẳng khác gì phản diện cả!

Nghe đến đó, Sensei đổi giọng nghiêm khắc hơn:

“Ngươi đúng là quá ngạo mạn khi dám nói ra điều đó công khai như vậy, Loki.”

Giọng nói của Sensei cũng pha lẫn cơn giận! Dù trông có vẻ vậy, nhưng Sensei là người yêu hòa bình, nên rõ ràng ông ấy ghét những kẻ ích kỷ đến phá vỡ sự yên bình đó.

Nghe vậy, Loki bật cười đầy thích thú.

“Fuhahahaha, chẳng phải là Thống Đốc của bọn Thiên Thần sa ngã đây sao! Bình thường ta chẳng muốn dây dưa gì với ngươi hay bọn ác quỷ, nhưng lần này thì đành chịu. –Cùng với Odin và đám các ngươi, hãy nhận lấy sự trừng phạt của ta.”

“Thế thì chẳng phải ngươi cũng đang liên hệ với các phe phái khác sao? Mâu thuẫn quá đấy.”

“Nếu là để tiêu diệt các phe phái khác thì không sao cả. Ta không đồng tình với cái gọi là hòa bình. Chính tôn giáo của các ngươi đã đặt chân lên vùng đất của chúng ta và truyền bá Kinh Thánh.”

“........Nói chuyện đó với Michael hay là vị Chúa trong Kinh Thánh đã chết rồi ấy. Nói với ta thì chẳng ích gì đâu.”

Sensei trả lời như vậy, vừa gãi đầu tỏ vẻ phiền phức.

“Dù sao thì việc Odin – vị Chủ Thần – đàm phán với các Thần phương Đông là một vấn đề. Như thế thì ‘Ragnarok’ sẽ không thể xảy ra được. –Ngươi định đạt được gì từ việc trao đổi thông tin về Yggdrasil[note73966]?”

Sensei chỉ tay về phía Loki và hỏi.

“Ta hỏi ngươi một điều! Hành động lần này của ngươi có liên quan tới Khaos Brigade không? Mà khoan, nếu ta nhớ không lầm thì ngươi đâu phải là vị Ác Thần thích trả lời trung thực.”

Loki đáp lại thản nhiên:

“Thật kinh tởm khi ngươi dám đặt ta ngang hàng với đám khủng bố ngu xuẩn đó. –Ta đến đây là vì ý chí của chính ta. Ophis không liên quan gì tới chuyện này.”

Nghe thấy câu trả lời đó, Sensei thả lỏng cơ thể đôi chút.

“......Vậy ra ngươi không thuộc Khaos Brigade. Nhưng như thế thì cũng có vấn đề theo cách riêng của nó. Ta hiểu rồi, lão già. Đây chính là vấn đề mà phe Bắc Âu đang đối mặt.”

Khi Sensei nhìn về phía cỗ xe, lão Odin đã bước ra cùng với Rossweisse-san. Lão ấy triệu hồi một ma pháp trận dưới chân, rồi lơ lửng trong không trung cùng với ma pháp.

“Hừm. Đúng là vẫn còn những kẻ đầu óc cứng nhắc, đó là tình hình hiện tại. Vẫn có những tên ngu ngốc như hắn tự tiện ra mặt như thế này.”

Lão vừa nói vừa vuốt chòm râu trắng.

“Loki-sama! Hành động của ngài đã vượt quá quyền hạn rồi! Dám hướng mũi giáo về phía Chủ Thần như vậy! Không thể tha thứ! Nếu có gì muốn nói thì hãy trình bày tại cuộc họp chính thức!”

Rossweisse-san lập tức thay bộ vest thành bộ giáp, rồi hét lên với Loki.

Nhưng kẻ địch chẳng buồn nghe.

“Một nữ chiến binh hạng thường thì không nên cản đường ta. Ta hỏi Odin. Ngươi vẫn định tiếp tục những hành động vượt ngoài thế giới Norse[note73967] sao?”

Lão Odin đáp lại bình thản:

“Ừm. Nói chuyện với Sirzechs và Azazel thú vị gấp cả chục ngàn lần nói chuyện với ngươi đấy. Ta cũng muốn tìm hiểu về Thần Đạo Nhật Bản. Họ cũng quan tâm đến Yggdrasil của chúng ta. Sau khi hòa bình được thiết lập, ta đang nghĩ đến việc trao đổi văn hóa bằng cách cử sứ giả đôi bên.”

Nghe vậy, Loki nở một nụ cười nhếch mép.

“......Ta đã xác nhận kế hoạch của ngươi. Đúng là hành động ngu ngốc. –Vậy thì để ta thể hiện sức mạnh tại đây.”

RÙNG MÌNH......

Tôi đột nhiên cảm thấy bất an. Một luồng thù địch mạnh mẽ đang đâm xuyên qua da thịt tôi!

Thần Loki đang phát ra sát khí nhắm vào chúng tôi...... Không, tôi cảm nhận được rõ ràng là hắn đang nhắm đến lão Odin!

“Vậy, ta có thể xem đây là lời tuyên chiến, đúng chứ?”

Sensei đưa ra lời cảnh báo cuối cùng, nhưng Loki chỉ cười nhạt.

“Ngươi hiểu sao cũng được.”

DOGAAAAAAAAAAAAAAN!

Ngay sau đó, một luồng sóng mạnh đánh về phía Loki!

Khi tôi nhìn quanh để xem chuyện gì xảy ra..... có vẻ Xenovia đã vung Durandal của cô ấy. Một lượng lớn năng lượng từ thanh thánh kiếm bốc lên.

“Chiến thắng thuộc về kẻ ra tay trước.”

Xenovia nói với giọng bình tĩnh! Cô nhanh tay quá rồi đó Xenovia! Bắt đầu trận đánh hơi sớm quá rồi đấy!

“Có vẻ như không có tác dụng. Đúng là một vị Thần Bắc Âu, không dễ chơi.”

Khi tôi quay lại sau lời nói của Xenovia... Loki vẫn đứng đó như thể chẳng có chuyện gì xảy ra.

Thật sao!? Đòn tấn công của Xenovia hoàn toàn vô dụng!?

“Thánh kiếm à. Sức mạnh cũng ấn tượng đấy, nhưng vẫn chưa đủ để đối đầu với một vị Thần. Chỉ như làn gió nhẹ thôi.”

Kiba tạo ra một thanhThánh-Ma kiếm trong tay, còn Irina cũng tạo ra một thanh kiếm ánh sáng.

Thấy vậy, Loki bật cười:

“Fuhaha! Vô ích! Dù trông thế này nhưng ta vẫn là một vị Thần. Mấy đòn tấn công của một ác quỷ và thiên thần thì chẳng là gì cả.”

Loki từ từ đưa tay ra phía trước.

Bản năng của tôi lập tức hiểu rằng có một luồng áp lực lạ đang tụ lại nơi bàn tay hắn.

Nếu để hắn bắn ra thứ đó thì... nguy hiểm!

[Welsh Dragon Balance Breaker!!!!!!!!]

-!

Thời gian đếm ngược kết thúc! Một luồng hào quang đỏ bao phủ quanh tôi, rồi hóa thành bộ giáp!

Ddraig! Việc bay nhờ ông nhé!

[Ừ, cứ để ta lo.]

Tôi lao ra khỏi cỗ xe đúng lúc trạng thái Balance-Breaker được kích hoạt, rồi lao thẳng tới Loki với tốc độ cực cao!

[JET!!]

Một âm thanh vang lên từ các viên ngọc, và bộ đẩy phía sau lưng tôi bùng cháy!

GON!

Tôi rút ngắn khoảng cách ngay lập tức, rồi tung một cú đấm — nhưng hắn né được. Cú đấm của tôi chỉ sượt qua mũi hắn! Tôi hét lên cùng lúc:

“Hội trưởng! Em xin phép sử dụng [Promotion]!”

Nhận được sự chấp thuận từ Hội trưởng, tôi lập tức thăng cấp lên [HẬU]! Một luồng sức mạnh dâng trào trong tôi!

“-Ồ. Phải rồi. Ta quên mất là Xích Long Đế Vương cũng ở đây. Ngươi cũng mạnh đấy. –Nhưng mà.”

Những hạt ánh sáng lấp lánh tụ lại trong lòng bàn tay Loki!

Chỉ cần nhìn thôi tôi cũng biết! Hắn đang nén một luồng sức mạnh khủng khiếp và chuẩn bị bắn ra nó! Nếu trúng đòn đó thì chắc chắn tiêu đời!

“Ngươi còn quá sớm để đối đầu với một vị Thần!”

Tôi lập tức bắn Dragon Shot với toàn bộ sức mạnh về phía luồng năng lượng của Loki!

[BoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoostBoost!!]

DOBAAAAAAAAAAAAAN!!

Hai luồng sức mạnh va chạm dữ dội và phát nổ!

Luồng gió nổ tung quét qua tôi và đồng đội!

Khỉ thật! Hắn đã dễ dàng phá hủy đòn tấn công toàn lực của tôi! Đây là đòn đánh của một vị Thần sao!?

Khói đỏ từ tay Loki tan biến. Có vẻ như Dragon Shot của tôi cũng gây được chút hiệu quả.

Nhìn thấy điều đó, Loki nở nụ cười:

“......Ta cũng không hoàn toàn kiềm chế đâu. Thú vị thật đấy. Quả thật là khiến ta vui vẻ. Vậy thì ta sẽ đánh nhau cho đã nào. Fuhahahaha!”

Tôi thì chẳng thấy vui vẻ gì cả! Nếu đó chưa phải là toàn lực của hắn, thì đây đúng là đối thủ cực kỳ khó nhằn đối với tôi!

Chống lại một vị Thần chỉ với sức mạnh của Xích Long Đế Vương có lẽ quá sức thật rồi!

Hội trưởng và Akeno-san tung đôi cánh ra và bay ra khỏi cỗ xe. Hội trưởng đang được bao phủ trong luồng khí đỏ thẫm– trạng thái chiến đấu!

“Tóc đỏ. Nhà Gremory... đúng không? Ngươi chắc là người có quan hệ máu mủ với Ma vương đương nhiệm. Hai lãnh đạo của Thiên Thần sa ngã, một thiên thần, nhiều ác quỷ, và còn có cả Xích Long Đế Vương bên cạnh các ngươi. Odin, chỉ là hộ vệ thôi mà, ngươi chuẩn bị thế này có phần quá tay đấy.”

“Chính vì một tên ngốc như ngươi xuất hiện nên mới thấy việc chuẩn bị này là hoàn toàn đúng đắn.”

Lời lão già nói khiến Loki gật đầu và nở một nụ cười nham hiểm hơn.

“Rất tốt. Vậy thì ta sẽ gọi thứ đó ra.”

Vừa nói, hắn vừa dang rộng chiếc áo choàng, rồi cất tiếng lớn:

“Hãy xuất hiện đi! Đứa con đáng yêu của ta!”

Sau tiếng hét của Loki, một khoảng lặng bao trùm… rồi một khe nứt trong không gian xuất hiện.

Cái gì vậy? Hắn đã triệu hồi thứ gì đó sao?

Nuuuuu.......

Thứ xuất hiện từ không gian méo mó đó là...... một con chó xám tro! Không, là một con sói!

Một con sói khổng lồ cao khoảng 10 mét hiện ra trước mặt chúng tôi!

LẠNH SỐNG LƯNG.....

C-Cái gì vậy..... Áp lực khủng khiếp không thể tin nổi này.....

Ngay khoảnh khắc con sói nhìn chằm chằm vào tôi, cơ thể tôi tê liệt như bị đóng băng, không thể nhúc nhích.....

Sau đó, một luồng lạnh buốt chạy dọc cơ thể.

Tôi cảm nhận rõ ràng: nỗi sợ hãi, sát khí, khát vọng muốn bỏ chạy, và cảm giác như trái tim mình bị bóp nghẹt — tất cả mạnh mẽ hơn cả khi đối đầu với Loki.

.....Chết tiệt. Tay mình đang run lên......!

Khi tôi nhìn quanh, không chỉ mình tôi mà các thành viên khác trong nhóm cũng đang run rẩy.

Hội trưởng, Kiba, và cả Xenovia — ngay cả những người gan lì nhất cũng khiếp sợ trước áp lực vô hình mà con sói tỏa ra!

C-Cái gì thế kia!? Rốt cuộc con sói đó là thứ gì......!

Nó vẫn không hề cử động. Chỉ đơn giản là đang nhìn chúng tôi chằm chằm bằng ánh mắt sắc bén.

[......Chiến hữu, nó rất nguy hiểm. Nếu có thể, hãy tránh xa nó.]

Ngay cả Ddraig – Xích Long Đế Vương lừng danh – cũng phải nói như vậy.

Vậy có nghĩa là con sói đó là đối thủ vượt xa cả Loki......!

“Không ổn rồi..... Mọi người, đừng động đến con sói khổng lồ đó! Ise, tránh xa nó ra!”

Vẻ mặt của Sensei lúc này nghiêm trọng đến mức tôi chưa từng thấy bao giờ.

Azazel-sensei gan dạ — người từng đối đầu với các cựu Ma vương — vậy mà giờ lại trở nên căng thẳng thế này......

“Sensei! Con sói đó... rốt cuộc là cái gì vậy!?”

Sensei trả lời tôi, như thể khó khăn lắm mới thốt ra được:

“-Fenrir[note73968].”

[-!?]

Tất cả mọi người đều sững sờ trước câu trả lời, nhưng đồng thời cũng hiểu rõ lý do vì sao họ run rẩy.

“Fenrir! Không thể nào, lại xuất hiện ở nơi thế này sao!?”

“......Đúng là rắc rối thật.”

Kiba và Hội trưởng đều hiểu về kẻ thù trước mắt, và lập tức chuyển sang trạng thái cảnh giác.

Cái gì vậy? Tôi có thể cảm nhận nó cực kỳ nguy hiểm, nhưng không rõ cụ thể thế nào...

“Ise! Đó là một trong những sinh vật tồi tệ và nguy hiểm nhất! Nó sở hữu nanh vuốt có thể giết chết cả Thần! Nếu bị nó cắn, ngay cả bộ giáp của em cũng không trụ nổi đâu!”

-!?

Tới mức đó luôn sao!? Con sói khổng lồ này lại nguy hiểm đến mức có thể giết chết cả Thần!?

Thế thì chơi gì nữa! Không trách Ddraig lại bảo tôi tránh xa nó!

Có lẽ… ngay cả khi cả nhóm dốc toàn lực cũng chưa chắc đánh bại nổi nó...?

Loki vỗ nhẹ vào Fenrir và nói với vẻ đắc ý:

“Đúng vậy. Các ngươi nên cẩn thận đấy. Đây là một trong những con quái vật nguy hiểm nhất mà ta từng tạo ra. Nanh của nó có thể giết bất kỳ vị Thần nào. Ta chưa thử, nhưng chắc chắn nó cũng có tác dụng với cả các Thần của tôn giáo khác. Dù là Ác Quỷ cấp cao hay Thiên Long huyền thoại, nó đều có thể gây trọng thương.”

POINT

Ngón tay Loki chỉ về phía Hội trưởng.

“Thật ra ta không định dùng nanh của Fenrir lên những kẻ không thuộc Bắc Âu...... Nhưng cho nó nếm máu của ngoại đạo cũng sẽ là trải nghiệm tốt.”

-!

.....Tên khốn đó. Đừng nói là...... hắn định......!?

Linh cảm xấu của tôi đã trở thành sự thật qua lời hắn.

“-Hậu duệ của Ma vương. Cho nó nếm máu của ngươi chắc sẽ có ích . –Giết cô ta.”

OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOON!

Dưới bầu trời đêm sâu thẳm, con sói xám tro cất lên một tiếng tru.

Tiếng tru ấy đủ khiến toàn thân chúng tôi rùng mình, và nó đẹp đến mức khiến trái tim chúng tôi bị thu hút bởi âm thanh ấy.

VỤT!

Một luồng gió lướt qua. Con sói trước mặt tôi biến mất khỏi tầm mắt...

Ngay khoảnh khắc đó, cơ thể tôi chuyển động trước cả khi não kịp phản ứng!

[JET!!]

Ta sẽ không để ngươi làm vậy. Ta sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra!

Hội trưởng... người con gái mà ta đem lòng yêu... đừng có mà đụng vào chị ấy...

“ĐỪNG CHẠM VÀO CHỊ ẤY!!!”

BANG!

Tôi lao tới trước mặt Hội trưởng trước cả khi con sói kịp lại gần, và tôi đấm thẳng vào mặt con sói đang lao tới với tốc độ thần thánh!

...............

Uwaa! Tôi cũng bị sốc với hành động vừa rồi của mình!

Bởi vì tôi đã không suy nghĩ gì trước khi hành động!

Chỉ là khi thấy con sói khổng lồ định lao về phía Hội trưởng, cơ thể tôi như nói rằng tôi phải bảo vệ chị ấy!

Khi tôi nhận ra thì mình đã đánh trúng con sói!

“Ise.........”

Hội trưởng cũng có vẻ rất bất ngờ.

“H...Hội trưởng! Chị có sao không? Chị có bị thương không?”

“Kh-Không, chị ổn. Nhờ có em bảo vệ.”

Phù. Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Tôi cũng không rõ chuyện gì vừa xảy ra, nhưng dường như tôi đã kịp bảo vệ Hội trưởng. Con sói khốn nạn đó đã định cắn và giết Hội trưởng của tôi!

Con sói bị tôi đánh nhìn tôi với vẻ mặt bình thản.

...Không ăn thua sao? Hahaha, con sói này thật dai.

“Khụ.”

H...Hả? Tôi vừa nôn ra máu? C-Cái gì thế này...?

Tôi bắt đầu nhận ra sự thay đổi kỳ lạ trong cơ thể mình, và khi nhìn xuống vùng bụng... bộ giáp của tôi đã bị đục một lỗ.

Ngay khi tôi thấy điều đó thì lại tiếp tục nôn ra máu. Rồi cơn đau dữ dội ập đến.

“Ise!”

“Ise-kun!”

Hội trưởng và Akeno-san thét lên như muốn bật khóc.

Bụng tôi nóng rát... Đau quá... K-Khi nào tôi bị thương vậy...?

Khi tôi nhìn con sói, móng vuốt ở chân trước bên trái của nó dính đầy máu.

...Nó đã đâm xuyên giáp của tôi ngay trước khi tôi kịp đánh trúng nó sao...?

CHÓI LÓA...

Cơ thể tôi lảo đảo giữa không trung.

ĐỠ

Cơ thể tôi suýt đổ gục xuống nhưng Kiba đã kịp đỡ lấy.

“Ise-kun. Hãy chữa trị ngay bằng sức mạnh của Asia-san!”

“Ise-san! Mau lại đây!”

Asia, người chữa lành của chúng tôi, vừa khóc vừa gọi từ trên toa xe. Trong tay cô ấy là một luồng hào quang chữa lành. Cô ấy đang cố đưa năng lượng chữa trị đến cho tôi.

“Không, ta sẽ không để ngươi yên. Xích Long Đế Vương, dù chỉ là trong chốc lát nhưng ngươi đã theo kịp chuyển động của Fenrir. Thật sự đáng sợ. Ta sẽ loại bỏ ngươi trước khi ngươi trở thành mối đe dọa.”

Loki lại định ra lệnh cho Fenrir một lần nữa.

– Nếu bị tấn công lần nữa thì nguy to!

Tôi không thể né được! Nếu tôi né thì Hội trưởng sẽ trúng đòn! Tôi không thể để chuyện đó xảy ra! Tôi sẽ bảo vệ Hội trưởng! Tôi sợ chết! Nhưng hơn cả thế, tôi không thể để Rias Gremory chết!

“Lokkkkkkkki!!”

Sensei và Barakiel-san đồng thời phóng ra ngọn thương ánh sáng và thánh lôi với toàn lực về phía Loki.

“Ngay cả khi không dùng đến Fenrir, chỉ hai thiên thần sa ngã tầm thường thì không thể làm gì được ta.”

Một ma pháp trận mà tôi chưa từng thấy trước đây hiện lên, trở thành một tấm khiên của hắn và mở rộng ra khắp bầu trời.

Đòn tấn công của Sensei và Barakiel-san dễ dàng bị chặn lại.

“-! Ma thuật Bắc Âu! Nếu tôi nhớ không nhầm thì ma thuật của họ tiên tiến hơn ma thuật của tôn giáo chúng ta! Cũng đúng thôi, thế giới đó vốn nổi tiếng là nơi có ma pháp và phù thủy mạnh hơn thế giới của chúng ta!”

Sensei nói trong sự bực tức.

Hai thủ lĩnh thiên thần sa ngã đã tấn công cùng lúc, nhưng vẫn không có tác dụng......!

Vậy đây là sức mạnh của một vị thần sao!

“Vậy thì tôi sẽ dùng cùng loại ma pháp!”

BIIIIIIIIN!

Rossweisse-san kích hoạt hàng loạt ma pháp trận có cùng thuộc tính với ma pháp trận của Loki và phóng ra nhiều đòn tấn công một cách dồn dập! Có vẻ như đó là một đợt bắn toàn lực!

Sức mạnh đầu ra thật đáng kinh ngạc! Rossweisse-san quả nhiên cũng là một chiến binh đáng gờm! Cô ấy là vệ sĩ của lão Odin, nên việc cô ấy mạnh như vậy cũng không có gì lạ.

Tuyệt thật. Người đó đúng là có tài về những thứ như ma pháp và phép thuật.

BA BA BA BA BA BA BA BA BAAAAN!

Loki tạo ra các ma pháp trận phòng thủ xung quanh cơ thể để bảo vệ bản thân và dễ dàng chặn đứng đòn tấn công của Rossweisse-san!

Ngay cả khi dùng cùng loại ma pháp cũng không hiệu quả!?

“Giờ thì, tới lượt ta.”

Loki vung tay sang một bên...

Sát khí của Fenrir cũng tăng theo. Đôi mắt vô hồn, lạnh lẽo của nó nhìn chằm chằm về phía chúng tôi....

Koneko-chan và Xenovia bước lên trước cơ thể bị thương của tôi và Hội trưởng, cố gắng làm lá chắn cho chúng tôi! Dừng lại đi! Không có tác dụng đâu! Đó là con sói đã phá nát bộ giáp của tôi! Cả hai người sẽ không thể chịu nổi đâu!

-Đồng đội của tôi sắp bị giết!

Không! Tôi không muốn điều đó xảy ra! Nếu cứ thế này, chúng tôi sẽ bị tiêu diệt! Tôi không muốn kết thúc như thế.....

Khi đầu tôi tràn ngập tuyệt vọng, một luồng sáng lướt qua tầm mắt tôi.

Nó bay ngang qua con sói với tốc độ ánh sáng....

[Half Dimension!]

KUBABABABABABAN!

Không gian méo mó với Fenrir ở trung tâm. Fenrir bị khóa chuyển động bởi sự biến dạng không gian.

-Nhưng chẳng mấy chốc, nó cắn nát sự méo mó của không gian bằng hàm răng của mình.

Một vật thể trắng bạc đáp xuống giữa chúng tôi và con sói.

“Hyoudou Issei, ngươi ổn chứ?”

“Vali.....”

Người vừa xuất hiện trước mặt chúng tôi là Bạch Long – Vali!

Đòn tấn công đó, tôi đã từng thấy ở đâu rồi... hóa ra là của tên này!

Nhưng đòn tấn công đó có thể làm giảm một nửa bất cứ thứ gì trong phạm vi của nó. Vậy mà con Fenrir kia bị trúng đòn trực tiếp mà chỉ bị chậm lại trong thoáng chốc thôi!? Nó mạnh đến cỡ nào vậy!?

“Này này, Rồng vếu mà cũng bị thương sao? Thiệt tình, hắn đúng là kiểu người mà không biết nên gọi là mạnh hay yếu nữa!”

Người xuất hiện từ bên cạnh trên đám mây vàng là Bikou.

......Tại sao mấy người này lại ở đây?

“-! Ô kìa, vậy ra là Bạch Long Đế Vương sao!”

Loki mỉm cười vui vẻ khi thấy sự xuất hiện của Vali.

“Xin chào, Ác thần Loki-dono. Ta là Bạch Long Vali. –Ta đến đây để tiêu diệt ngươi.”

Nghe lời tuyên chiến của Vali, Loki càng cười to hơn nữa....

“Ta rất mãn nguyện khi được nhìn thấy Hai Thiên Long huyền thoại. –Hôm nay ta sẽ rút lui!”

Loki gọi con sói quay lại bên hắn.

Khi Loki xoay áo choàng, một sự méo mó không gian lớn xuất hiện và bao trùm lấy hắn cùng với Fenrir.

“Nhưng, vào ngày gặp mặt của các vị Thần của đất nước này! Ta sẽ quay lại đây một lần nữa! Odin! Lần tới, ta và Fenrir nhất định sẽ xé xác vị Thần tối cao!”

Khi Loki và con sói Fenrir biến mất, ý thức của tôi cũng mờ dần...

-Tôi đã bị mất quá nhiều máu rồi....

......Khi tôi tỉnh lại, Asia đang chữa trị cho tôi.

Một luồng ánh sáng xanh dịu dàng bao bọc lấy tôi, hoàn toàn xóa tan cơn đau ở bụng.

“......Cảm ơn em, Asia.”

Tôi cảm ơn Asia khi nhìn vào mắt cô ấy. Khi thấy tôi tỉnh dậy, Asia rơi nước mắt.

“Ise-san! Em mừng quá!”

“....Anh không thể chết để lại em được, đúng không?”

Tôi ôm lại Asia khi cô ấy ôm lấy tôi.

“.....Senpai, em mừng vì anh an toàn.”

Vậy ra Koneko-chan cũng ở lại với tôi. Vì bàn tay em ấy phát ra khí, chắc là em ấy đang hỗ trợ khả năng tự hồi phục trong cơ thể tôi.

“Cảm ơn em, Koneko-chan.”

Tôi xoa đầu Koneko-chan.

“.....Nyaa. Senpai...”

“Ừ. Anh ổn rồi. –Và Hội trưởng và mọi người đâu rồi?”

Chỉ có tôi, Asia, và Koneko-chan đang ở trong toa xe.

“Rias-oneesama đang nói chuyện với mọi người bên ngoài. .......Cả Bạch Long-san cũng vậy.”

-!

Phải rồi. Vali đã xuất hiện vào cuối trận chiến với Loki.

Tôi từ từ ngồi dậy và rời khỏi toa xe. Nó đã hạ cánh xuống đất và đang ở trong công viên gần Học viện Kuou. Vì vẫn là ban đêm nên không có ai quanh đây.

Tôi đi về phía nơi Hội trưởng, Sensei, ông già và mọi người đang đứng.

Rồi tôi nghe thấy giọng nói của Vali.

“Để buổi gặp mặt của Odin thành công, các người cần phải hạ gục Loki, đúng chứ?”

Vali nói thẳng thắn sau khi nhìn quanh mọi người.

“Với những người hiện tại, các người sẽ không thể chống lại được Loki và Fenrir. Hơn nữa, do cuộc tấn công của phe Anh hùng, cả Địa ngục, Thiên giới và Valhalla đều đang hỗn loạn. Họ sẽ không thể cử thêm người đến giúp.”

Không ai có thể phản bác lại lời của hắn.

Mắt tôi và mắt Vali gặp nhau. Vali nở một nụ cười chua chát, và mọi người quay sang nhìn tôi sau khi thấy Vali đang nhìn tôi.

“Ise! Vết thương của em ổn chứ?”

“Vâng, Hội trưởng. Em ổn rồi. Nhưng quan trọng hơn....”

Tôi nhìn về phía Vali. Khi tôi nhìn, phía sau hắn là Bikou và Arthur – người sử dụng Thánh Kiếm Vương, và cả Kuroka nữa. Có vẻ như họ đang quan sát phản ứng của chúng tôi.

“Ngươi đang nói là ngươi sẽ đánh bại hắn sao?”

Khi tôi hỏi với giọng thấp, hắn nhún vai.

“Tiếc là, ngay cả ta hiện tại cũng không thể đối đầu với cả Loki và Fenrir cùng lúc.”

.......Vậy đó là câu trả lời của hắn sao? Lúc nãy còn nói như thể rất tự tin. Hắn vô dụng thật, đã vậy còn thừa nhận không thể đánh bại chúng một mình.

“Nhưng....”

Vali nhìn thẳng vào tôi.

“Câu chuyện sẽ khác nếu hai Thiên Long hợp tác.”

[---!]

Tất cả chúng tôi, kể cả tôi, đều sững sờ trước đề nghị của Vali! Những người không ngạc nhiên chỉ có Vali và đồng đội của hắn!

Tất nhiên là chúng tôi phải sốc rồi! Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chính hắn sẽ nói ra điều đó!

Chúng tôi quá kinh ngạc đến mức không thể nói thành lời, và Vali tiếp tục:

“Trong trận chiến lần này, ta không phiền khi chiến đấu cùng ngươi, Hyoudou Issei.”

Ghi chú

[Lên trên]
Vanir là tên của một nhóm các vị thần trong thần thoại Bắc Âu, đại diện cho sự sinh sôi, phù thủy, và thiên nhiên. Họ đối lập với Aesir – nhóm thần chiến tranh và sức mạnh (phe Odin). Hai nhóm này từng có một cuộc chiến nổi tiếng, sau đó hòa giải bằng cách trao đổi con tin.
Vanir là tên của một nhóm các vị thần trong thần thoại Bắc Âu, đại diện cho sự sinh sôi, phù thủy, và thiên nhiên. Họ đối lập với Aesir – nhóm thần chiến tranh và sức mạnh (phe Odin). Hai nhóm này từng có một cuộc chiến nổi tiếng, sau đó hòa giải bằng cách trao đổi con tin.
[Lên trên]
Ragnarök là một khái niệm nổi tiếng trong thần thoại Bắc Âu, được xem là "Ngày Tận Thế của các vị thần", nơi diễn ra một cuộc chiến vĩ đại giữa các vị thần (như Odin, Thor, Freyr...) và các thế lực hỗn loạn như Loki, Fenrir, Jörmungandr (Xà Thế Giới), và các người khổng lồ (Jotnar). Đây là một trận chiến kết thúc thế giới cũ và mở ra một thế giới mới. Trong vũ trụ DxD, Ragnarök được đề cập như là một sự kiện mang tính hủy diệt tiềm tàng trong thần thoại Bắc Âu, có thể bị kích hoạt nếu các vị thần Bắc Âu xung đột quá lớn, đặc biệt là giữa Aesir và Vanir, hoặc khi Loki và Fenrir nổi loạn.
Ragnarök là một khái niệm nổi tiếng trong thần thoại Bắc Âu, được xem là "Ngày Tận Thế của các vị thần", nơi diễn ra một cuộc chiến vĩ đại giữa các vị thần (như Odin, Thor, Freyr...) và các thế lực hỗn loạn như Loki, Fenrir, Jörmungandr (Xà Thế Giới), và các người khổng lồ (Jotnar). Đây là một trận chiến kết thúc thế giới cũ và mở ra một thế giới mới. Trong vũ trụ DxD, Ragnarök được đề cập như là một sự kiện mang tính hủy diệt tiềm tàng trong thần thoại Bắc Âu, có thể bị kích hoạt nếu các vị thần Bắc Âu xung đột quá lớn, đặc biệt là giữa Aesir và Vanir, hoặc khi Loki và Fenrir nổi loạn.
[Lên trên]
Pteranodon là một Chi Thằn lằn bay không răng, từ Creta muộn, là chi thằn lằn bay sống cách đây 89,3-70,6 triệu năm trước ở Bắc Mỹ, là một trong những chi thằn lằn bay lớn nhất với sải cách lên đến 6 mét.
Pteranodon là một Chi Thằn lằn bay không răng, từ Creta muộn, là chi thằn lằn bay sống cách đây 89,3-70,6 triệu năm trước ở Bắc Mỹ, là một trong những chi thằn lằn bay lớn nhất với sải cách lên đến 6 mét.
[Lên trên]
Geisha là những nghệ sĩ Nhật Bản được đào tạo kỹ năng ca hát, múa, chơi nhạc cụ truyền thống và khả năng trò chuyện, giải trí trong các sự kiện và tiệc rượu.
Geisha là những nghệ sĩ Nhật Bản được đào tạo kỹ năng ca hát, múa, chơi nhạc cụ truyền thống và khả năng trò chuyện, giải trí trong các sự kiện và tiệc rượu.
[Lên trên]
Yggdrasil là Cây Thế Giới trong thần thoại Bắc Âu, một biểu tượng trung tâm và vô cùng thiêng liêng. Nó là cây tần bì khổng lồ, kết nối và nâng đỡ chín thế giới trong vũ trụ Bắc Âu.
Yggdrasil là Cây Thế Giới trong thần thoại Bắc Âu, một biểu tượng trung tâm và vô cùng thiêng liêng. Nó là cây tần bì khổng lồ, kết nối và nâng đỡ chín thế giới trong vũ trụ Bắc Âu.
[Lên trên]
"Norse" là người Bắc Âu cổ. Ngôn ngữ, văn hóa, và thần thoại của họ – thường là trong thời kỳ Viking (khoảng thế kỷ 8 đến 11).
"Norse" là người Bắc Âu cổ. Ngôn ngữ, văn hóa, và thần thoại của họ – thường là trong thời kỳ Viking (khoảng thế kỷ 8 đến 11).
[Lên trên]
Fenrir là 1 ma thú khổng lồ dạng sói trong thần thoại Bắc Âu, là con của Loki với 1 người khổng lồ.
Fenrir là 1 ma thú khổng lồ dạng sói trong thần thoại Bắc Âu, là con của Loki với 1 người khổng lồ.
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận