Hồi II: Giáo Hội Bí Ẩn -Đang Tiến Hành/Đang Chỉnh Sửa-
Chương 97: Tôi mơ một ngày kia...
7 Bình luận - Độ dài: 5,702 từ - Cập nhật:
Translator: Kouji
✫ ✫ ✫
Tòa thị chính Arkham, trong một văn phòng trên tầng cao.
“Tôi hiểu rồi, chúng tôi sẽ họp ngay lập tức để thúc đẩy quyết định thu hồi đất đai của tộc người Kamui.” Viên chức chính phủ mặc âu phục, đi giày da bóng loáng ngồi bên bàn làm việc, trò chuyện qua điện thoại với gương mặt vô cảm.
Gần đó là hai người đang đứng cạnh cửa sổ sát đất.
Do lạm dụng năng lực, Eugene hiện có vẻ rất tiều tụy, mái tóc cũng đổi sang màu hoa râm, trông như thể đã già đi cả chục tuổi chỉ trong một thời gian ngắn.
“Như vậy, kế hoạch trục xuất người Kamui sẽ được tiến hành bằng tốc độ nhanh nhất.” Eugene lẩm bẩm, liếc sang Amos đứng bên cạnh. “Dungeon đó thực sự sẽ bị đóng lại vĩnh viễn sau khi người Kamui rời đi chứ?”
“Chắc chắn rồi.” Amos cười trong khi nhìn chằm chằm Eugene. Những lời thốt ra từ y tạo thành những gợn sóng kỳ lạ trong không khí, chui vào tai Eugene.
“Chủ nhân Dungeon đó chính là vị thần mà Giáo Hội Bí Ẩn tôn thờ, cũng là đức tin chính của người Kamui. Một khi họ bị trục xuất, vị thần đó sẽ chẳng khác nào bèo tây mất rễ, tất nhiên sẽ không còn đủ sức mạnh để duy trì một Dungeon to lớn như vậy.”
Thực tế, nếu Kerry có mặt ở đây, anh ta chắc chắn sẽ phản bác những lời không có cơ sở khoa học của Amos một cách gay gắt.
May mà Amos không cần hiểu những thứ đó, vì bản thân Eugene cũng không hiểu. Chưa kể, y luôn vận dụng một loại năng lực ám thị tâm lý tương tự cái của Eugene.
Mặc dù khả năng này có phần yếu hơn, Amos vẫn đạt được cơ hội nhờ khao khát diệt khẩu Miskatonic chất đầy trong đầu đối phương.
Eugene im lặng, đôi mắt đầy tơ máu nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn chẳng còn tâm trạng để ngắm nhìn cảnh thành phố nhộn nhịp. Ánh mắt kia xuyên thấu qua các tòa nhà, như thể đang nhìn đại học Miskatonic lơ lửng trong Dungeon.
Hắn biết rõ sự hủy diệt của Miskatonic có liên quan mật thiết với người nào đó ở Cục Điều tra hơn ai hết, vì chính hắn từng là người phụ trách liên lạc với Albert.
Bởi vậy, khi nhìn thấy thứ đáng lẽ đã biến mất lại xuất hiện trong Dungeon, Eugene không chỉ cực kỳ khiếp sợ mà còn hạ quyết tâm không để Miskatonic trở lại hiện thực bằng mọi giá.
Hắn tuyệt đối không thể để danh tiếng của người đó bị tổn hại!
Đúng lúc này, điện thoại của viên chức chính phủ đột nhiên reo lên. Anh ta nhấc máy, sắc mặt lập tức thay đổi, vẻ xu nịnh và cung kính hiện rõ trên mặt.
“Vâng, vâng, tôi hiểu rồi, được, tôi sẽ cho người hủy cuộc họp ngay lập tức.”
Eugene nhíu mày, đi đến trước mặt viên chức và hỏi, “Cuộc gọi vừa nói gì?”
Viên chức chính phủ đáp lại bằng gương mặt ngây ngốc, “Thông báo từ phía trên, dừng toàn bộ chính sách thu hồi đất đai của tộc Kamui.”
Eugene sửng sốt, “Tại sao?”
Viên chức chính phủ im lặng trong một thời gian dài. Trái lại, Amos đang nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất dường như phát hiện ra điều gì đó. Y tựa đầu vào kính, khóe miệng toét ra.
Bên dưới cửa sổ sát đất, trước cửa chính của tòa thị chính, đột nhiên xuất hiện một nhóm người thuộc các dân tộc thiểu số đang giơ cao băng rôn biểu tình.
“Phản đối phân biệt chủng tộc!”
“Phản đối mê tín dị đoan!”
“Đây là xã hội dân quyền!”
“Hãy bắt giữ tên tội phạm đã gây ra vụ tấn công trong video!”
Eugene cũng nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ ở bên dưới. Đúng lúc này, viên chức chính phủ bị thôi miên nói, “Có lẽ các ngài nên xem tin tức.”
Anh ta bật chiếc tivi nhỏ trong văn phòng, trên màn hình đang truyền phát một bản tin.
Nội dung chủ yếu nói về việc người dân địa phương tấn công một nhóm thiểu số. Nhưng điểm mấu chốt không phải là hành vi bạo lực, mà ở những lời lăng mạ và phân biệt chủng tộc được thốt ra từ miệng thủ phạm trong lúc gây án.
Đoạn video nhanh chóng trở lên viral trên các nền tảng mạng xã hội, thu hút hàng loạt hãng truyền thông đánh hơi được mùi máu. Viên chức chính phủ liên tục chuyển từ kênh này sang kênh khác, nhưng tất cả đều đưa tin về vụ việc này.
Vì nhiều lý do khác nhau, chủ nghĩa phân biệt chủng tộc đã ăn sâu bén rễ ở đây, chỉ thiếu một mồi lửa để bùng cháy. Giờ đây, với sự sắp xếp của [Thần Ở Nhân Gian], thùng thuốc súng ấy đã thành công phát nổ.
Đồng thời, một vài kênh truyền thông vô đạo đức đã lần theo tin tức và xâm nhập vào mạng nội bộ của thành phố Arkham, thông qua phương thức kỹ thuật để khôi phục những video bị xóa cùng những bình luận liên quan, làm dấy lên một làn sóng phẫn nộ khổng lồ.
[Thật không thể tin được là chúng ta đang sống trong thời hiện đại.]
[Oắt đờ heo? Săn phù thủy thời trung cổ à? Sao họ có thể tàn bạo đến thế? Sao họ có thể thiêu sống đồng loại của mình như vậy?]
[Họ gán nhãn chủng tộc kia là ác quỷ, nhưng bản thân họ mới là ác quỷ.]
[Tôi đã thử tìm hiểu xem tại sao người dân ở thành phố này lại có những suy nghĩ đó. Mấy người biết không? Cách đây không lâu, đã có một vụ rò rỉ chất ảo giác từ một nhà máy gần đó dẫn đến thảm họa cướp đi sinh mạng của hàng trăm người! Vậy mà chúng ta hoàn toàn không hay biết về chuyện này! Ai đó đã cố gắng che giấu số thương vong và vụ việc! Lúc này, họ đã tìm ra người để đổ lỗi!]
[Tởm, tởm quá. Đây rõ ràng là lỗi của chính phủ. Vậy mà họ lại đổ lỗi cho những người Kamui vô tội. Liệu chính phủ của chúng ta còn có cái gọi là liêm sỉ không?]
Xen lẫn trong những bình luận có vẻ đến từ người ngoài cuộc này là những bình luận đầy nhiệt tình của người chơi.
[Nghe nói chính phủ đang bí mật tiến hành chính sách đòi lại đất của người Kamui và trục xuất họ khỏi thành phố, thật hèn hạ, thật đáng khinh bỉ!]
[Mấy người thì biết gì? Mấy kẻ ngồi trên cao kia làm như vậy chính là để giành phiếu bầu của thị dân. Cuộc bầu cử thị trưởng sắp diễn ra rồi, hiểu ý tôi chứ? (nháy mắt ra hiệu)]
[Địa ngục trống rỗng, ác ma ở nhân gian.]
[Tuyệt đối không thể để chính phủ đạt được mục đích. Nếu hôm nay họ có thể nhắm vào Kamui thì ngày mai họ sẽ nhắm vào ai? Một vài tộc thiểu số khác?]
[Chính nghĩa không nên bị bụi đất che mờ, tông giáo không nên trở nên lý do để hãm hại người khác!]
[Yêu cầu chính phủ giao báo cáo điều tra sự kiện lần trước, hãy công bố chân tướng trước bàn dân thiên hạ, xin đừng tổn thương người dân vô tội!]
Eugene vội vàng rút điện thoại ra, đăng nhập một ứng dụng mạng xã hội. Vụ việc đã trở nên “viral” một cách nhanh chóng, đạt được hơn một trăm triệu lượt tương tác chỉ trong thời gian ngắn, vụt lên vị trí số một của “top trending”. Thậm chí còn là top 1 trên tất cả các trang mạng xã hội chứ không chỉ riêng một nền tảng nào. Tức là có đổ bao nhiêu tiền thì cũng không thể gỡ nó xuống.
Phân biệt đối xử vốn là một trong những mâu thuẫn xã hội sâu sắc nhất. Huống chi đất nước này từng trải qua không ít cuộc biểu tình và bạo động quy mô lớn trong quá khứ. Chẳng qua, kể từ khi bước vào thời kỳ hiện đại, những sự kiện như vậy đã trở nên hiếm hoi. Điều này không có nghĩa là vấn đề đã được giải quyết, chúng chỉ trở nên tinh vi, kín đáo hơn. Những mâu thuẫn luôn âm ỉ dưới bề mặt, chực chờ một cơ hội để bốc cháy hoàn toàn.
Hiển nhiên, việc này đã có tác động đến tầng lớp lãnh đạo. Tình hình này giống như cách Eugene thao túng một bộ phận những người có tiếng nói trong giới thượng lưu vậy. Việc vu khống tộc Kamui có lợi cho họ. Vì đó là những con người không có quyền bầu cử, mà họ đương nhiên phải ưu tiên ý kiến của những công dân có quyền bỏ phiếu hơn.
Hiện cũng không khác gì. Arkham đang có cuộc bầu cử thị trưởng, các bang khác cũng đang bầu thống đốc, thậm chí bầu cả tổng thống. Nếu giải quyết được những vấn đề xã hội quan trọng như thế này thì đó có thể trở thành bước đệm cho sự thăng tiến chính trị.
…
Vào khoảnh khắc Lann tỉnh lại, cậu đã có một linh cảm chẳng lành, bèn lập tức hỏi Ogilvy đang đứng gần đó về tình hình của Kamui.
Ogilvy đáp, “Mọi thứ vẫn ổn.”
Lann thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục hỏi thăm tình hình của người chơi.
Ogilvy, “…Mọi thứ vẫn ổn.”
Lann: “Vậy thì sao cậu lại phải ngập ngừng lâu thế?”
Cảm giác bất an ngày càng mãnh liệt. Lann gắng gượng đăng nhập diễn đàn người chơi, để rồi xây xẩm mặt mày.
《 Diễu hành chống phân biệt chủng tộc! Tụ họp nào các anh em! Yêu cầu thẻ nhân vật Kamui. 》
《 Đăng ký tham gia biểu tình trước tòa thị chính! 》
《 Chúng tôi cung cấp biểu ngữ, bảng trắng và may đồ theo yêu cầu với giá ưu đãi! 》
《 Nơi báo danh CLONE, cùng tôi tấn công mạng xã hội! 》
《 Lời tự thú của một CLONE trong trò chơi. 》
Lann: Tôi là ai? Đây là đâu? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lann lướt qua các bài đăng với vẻ mặt tối sầm. Nhưng càng đọc, cậu càng thấy kinh ngạc.
Mỗi khi cậu nghĩ rằng người chơi đã thực hiện những pha nghịch ngợm nhất, táo bạo nhất thì đám thiên tài này lại nghĩ ra điều gì đó còn phi lý và khiến người khác choáng váng hơn.
Tất nhiên, lý do người chơi có thể tập hợp được nhiều lực lượng như vậy chủ yếu là vì [Thần Ở Nhân Gian] thình lình phát hiện thanh tiến độ của màn khai mạc đã tăng vọt sau khi dư luận bùng nổ. Những người chơi phụ trách biểu diễn trong video cũng nhận được nhiều điểm cống hiến cho nhiệm vụ chính.
Nó chứng tỏ hành động của [Thần Ở Nhân Gian] thực sự hiệu quả!
Druid: Nói sao nhỉ? Đây là lần đầu tiên tôi thấu hiểu được lời bài hát “Tôi đã cho các bạn quá nhiều tự do”.
Druid: Tôi sẽ nhắc lại một lần nữa, trò chơi này quá tự do rồi!
Thầy Tu Công-Dung-Ngôn-Hạnh: Đây là lần đầu tiên tôi thấy một trò chơi có cách hoàn thành nhiệm vụ như thế này! Than ôi, vui quá đi chăng thôi! Tôi cũng muốn tham gia biểu tình trong trò chơi!
If You Dare, Send It: Quả là một trò chơi tự do tuyệt đối! Tôi cũng muốn tham gia! Cách chơi của mấy người thật sự rất tuyệt!
Võ Công Bất Bại Chỉ Sau Mèo: Ngài [Thần Ở Nhân Gian] đâu rồi? Tôi nghe danh mà đến!
Tiếp theo là một chuỗi bình luận bày tỏ sự ngưỡng mộ tương tự, hầu hết là những username xa lạ với Druid.
Druid: Nghe danh mà đến? Mấy người đến từ đâu? Cloud Gamer mới à?
Đêm Lặng Yên: Chúng tôi đến từ các nền tảng khác. Lối chơi của đức ngài nào đó đang cực kỳ “viral”, giờ thì ai ai cũng biết về trò chơi “tự do” này, độ tự do của nó có thể sánh ngang Minecraft.
Thải Vi: Tôi nghĩ có thể không cao bằng Minecraft, dù sao thì đó cũng là game sandbox hoàn toàn, nhưng ở một số khía cạnh thì nó đã vượt quá sự tự do của Minecraft rồi…
Dice Gambler, Leave Me Alone: Tôi đến chủ yếu để chứng kiến những nước đi thần thánh của [Thần Ở Nhân Gian] và chờ khoảnh khắc game này bị cấm cửa.
Ba Đồng Một Bánh Đậu Xanh: Tôi cũng thế (giơ tay). Tôi biết nó qua một nền tảng khác. Tại sao trò chơi này vẫn còn là Closed Beta vậy? Ít slot thế?! LET ME INNN, tôi cũng muốn khởi binh tạo phản…
Black Cat: Trời ạ, mấy người kinh thật đấy! Ngay cả Kẻ Gây Rối cũng không lắm chuyện như mấy người (cười ra nước mắt).
Matcha Latte: Trò chơi này toàn hút những thể loại nào vậy? Ha ha, tôi đã bảo rồi mà, đây không phải là Troublemakers Simulator!
Black Cat: Nhà phát hành game đã cho người chơi quá nhiều tự do…
Lann hoàn toàn tán thành.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Họ thậm chí còn khơi mào chiến dịch chống phân biệt chủng tộc, chẳng lẽ bước tiếp theo sẽ là bầu cử tổng thống? Khoan…
Lann đột nhiên trầm mặc.
Kiếp trước, thực sự có người chơi tham gia tranh cử tổng thống.
Thôi kệ vậy.
Lann nhìn cái tên thường xuyên xuất hiện trong các bài đăng trên diễn đàn – [Thần Ở Nhân Gian].
Tại sao cái tên đó lại có vẻ quen quen nhỉ?
À, hình như là người chơi từng đi truyền giáo.
Lann xoa cằm rồi làm theo những chỉ dẫn tận tình của các người chơi trên diễn đàn, tìm được một buổi livestream.
Đây không phải là livestream từ [Thần Ở Nhân Gian]. Hắn ta là một trong số ít người từ chối phát sóng trực tiếp dù có bị thúc giục như thế nào. Tuy nhiên, hắn không ngại xuất hiện trong stream của người khác.
Hiện tại, trong mục livestream bên cạnh diễn đàn, livestream được nhiều người xem nhất là stream có sự góp mặt của hắn.
Khi Lann tiến vào phòng stream, cậu lập tức sững sờ.
“… Tôi mơ một ngày kia, đất nước của chúng ta sẽ vươn lên và thực sự tồn tại với niềm tin ‘tất cả con người đều được sinh ra bình đẳng’.”
“… Tôi mơ một ngày kia, trên mảnh đất thành phố Arkham, những người thuộc mọi màu da, mọi chủng tộc, mọi tôn giáo, mọi giới tính, sẽ cùng ngồi lại như những người anh em.”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, được bao quanh bởi một đám đông, [Thần Ở Nhân Gian] đứng giữa quảng trường trung tâm thành phố Arkham và phát biểu bài diễn văn đầy xúc động.
Người chơi từng đóng vai linh mục ở khu phố nghèo nàn và lạc hậu nhất thành phố, từng tranh giành tín đồ của các tôn giáo khác, giờ đang toát lên một vẻ thánh thiện bất khả xâm phạm. Có tới hàng ngàn người tụ tập, đứng chen chúc khắp quảng trường. Thế nhưng bầu không khí lại không hề ồn ào, thậm chí còn khá yên tĩnh. Tất cả những người xem, kể cả người chơi, đều nín thở tập trung theo dõi bài diễn thuyết của người đàn ông ngồi dưới chân tượng thần.
“… Tôi mơ một ngày kia, thành phố Arkham sẽ thay đổi. Ngay cả khi chính quyền vẫn tiếp tục phớt lờ tiếng nói của chúng ta, tiếp tục soạn thảo chính sách trục xuất tộc Kamui, thì một ngày nào đó, những người dân Kamui và những người dân Arkham sẽ cùng nắm tay nhau như anh chị em một nhà…”
“… Nếu Arkham muốn trở thành một thành phố vĩ đại, nếu quốc gia này muốn trở thành một quốc gia vĩ đại, thì hãy để giấc mơ này được vang vọng, hãy để tiếng nói của bình đẳng được cất cao, hãy để tự do được ngân vang khắp mọi miền tổ quốc!”
[Ôi… Quá xuất sắc, quá tuyệt vời! Tôi đã xem bài phát biểu này vô số lần, nhưng vẫn cảm thấy bồi hồi xúc động như thuở ban đầu. QwQ!]
[Bạn à, đây chính là sức hút của diễn thuyết đấy, đây hoàn toàn là kỹ năng cá nhân, [Thần Ở Nhân Gian] không hề sử dụng bất kỳ ‘skill’ nào! Đây là một bài diễn thuyết ngoài đời cực kỳ xuất sắc.]
[Và cả bầu không khí ở hiện trường nữa. Không thể tin nổi. Đông người thế này mà chỉ có thể nghe thấy lời diễn thuyết của [Thần Ở Nhân Gian]. Xung quanh câm lặng như tờ. Đó mới là phần đáng sợ nhất.]
[Thực ra có âm thanh đấy. Tôi nghe thấy có người khóc.]
[Cảm ơn, thế càng đáng sợ hơn.]
[Ahhhh, nghe mà tôi hứng khởi quá, tôi đã đấm không khí trong phòng mấy lần rồi.]
[Tôi vừa nghe vừa chạy, giờ thì chân đau nhưng không thể dừng lại.]
[Tôi đã ghi âm rồi. Lần sau khi giáo viên yêu cầu phát biểu, tôi sẽ luyện tập theo phiên bản của [Thần Ở Nhân Gian].]
Chuyện này thực sự vô lý… Vô lý khủng khiếp… Lann nghĩ thầm, người này có thể là ai trong thực tế nhỉ? Với thân phận như vậy, người đó thực sự có đủ thời gian để chơi game sao?!
Nhưng, nhưng mà…
[Aron, nhanh, di chuyển camera!]
“Gì?” Aron vẫn chưa hoàn hồn sau bài phát biểu của đại thần.
[Di chuyển đi, sang trái, hơi sang trái một chút!]
Aron nghe lời và hơi di chuyển camera sang bên trái.
Chẳng mấy chốc, hai bóng hình nhỏ bé xuất hiện trong khung hình, và đó là…
[Người thiểu số?]
[Không, nhìn trang phục của chúng, đó là người Kamui!]
Aaron cũng nhận ra được điều đó. Nó không có gì đáng để ngạc nhiên. Người chơi, đặc biệt là người chơi thuộc Giáo Hội Bí Ẩn đã trở nên thân thiết với tộc Kamui, đến mức có không ít người đã dùng trang phục hiện đại để đổi lấy trang phục truyền thống từ những người phụ nữ của bộ tộc.
Nhưng tại sao hai đứa trẻ đó lại ở đây? Đã cảnh báo chúng là không được ra khỏi nhà trong khoảng thời gian này rồi mà?
Hai đứa nhỏ này có vẻ là anh em, một đứa hơn bảy tuổi, một đứa hơn năm tuổi. Đứa bé trai nắm tay em gái đứng trên một bậc thềm nhỏ, phía dưới là biển người đông nghịt, cùng nhìn chằm chằm về phía [Thần Ở Nhân Gian] bằng đôi mắt lấp lánh ánh sao.
Trẻ em ở độ tuổi này có lẽ chưa thể hiểu hết ý nghĩa của bài phát biểu, nhưng chắc chắn chúng cũng bị cuốn hút bởi bầu không khí, và đặc biệt là sức hút từ [Thần Ở Nhân Gian].
Bé gái hơn năm tuổi vô thức tiến thêm một bước, nhưng chẳng may bước hụt chân. Đứa bé trai bên cạnh bèn vội túm lấy em, nhưng do không có thanh chắn nào để bám, thằng nhỏ cũng nghiêng người ngã theo.
[AAAAAAAAAAAA! CẨN THẬN!]
Mục chat livestream tràn ngập những lời nhắc nhở và cảnh báo muộn màng. Aron vô thức chen người về phía đó, nhưng đám đông quá dày đặc, thậm chí còn chẳng có chỗ để ngồi xuống. Hắn chỉ có thể đứng nhìn hai đứa nhỏ rơi từ độ cao ba mét.
… Chúng không rơi.
Đám đông tự động nâng hai đứa trẻ lên, truyền tay nhau như dòng chảy về phía [Thần Ở Nhân Gian]. Nỗi sợ hãi còn chưa kịp tiêu tan trên mặt hai đứa trẻ đã nhanh chóng nhường chỗ cho sự hiếu kỳ.
Những cánh tay đen, cánh tay nâu, cánh tay trắng, cánh tay vàng…
Những người thuộc các chủng tộc khác nhau, với màu da khác nhau cùng nâng đỡ hai đứa trẻ, để chúng lướt trên không trung, cuối cùng hạ cánh an toàn ở khoảng trống duy nhất của quảng trường, bên cạnh [Thần Ở Nhân Gian].
[Thần Ở Nhân Gian] mỉm cười ôm lấy hai đứa trẻ, nắm tay từng em rồi cúi chào đám đông.
Hai đứa trẻ ngơ ngác bắt chước theo [Thần Ở Nhân Gian] và cúi người. Hàng nghìn người trước mặt chúng bắt đầu vỗ tay. Tràng pháo tay lác đác hệt như mưa phùn nhanh chóng chuyển thành một cơn mưa dữ dội kèm tiếng sấm động trời, cùng những tiếng reo hò không ngớt.
[Không thể tin được… Chúa ơi!]
[Một màn này đủ để tranh cử tổng thống đấy, tôi thề.]
[Ai ghi lại không? Ghi lại đi? Tải lên đi!]
[Oh my god, oh my god, đây đúng là tuyệt tác bất hủ!]
[Đỉnh quá trời! Tôi có cảm giác game này sắp trở nên hot lần nữa rồi. Team dev chắc chắn sẽ được thưởng đậm].
[Đù, game bá cháy!]
[Tự do đến không thể tả!]
[Một tình huống kinh điển được sinh ra từ sự tình cờ, thực sự bất hủ!]
Lann nhìn [Thần Ở Nhân Gian] nắm tay hai đứa trẻ, chậm rãi nở nụ cười.
Mặc dù người chơi luôn hoành hành không biết kiêng nể, được mệnh danh là [Thiên Tai Thứ Tư].
Nhưng lúc thiên tai qua đi, phong ba biến mất, vẫn sẽ có những mầm non đâm chồi nảy lộc trên mảnh đất này.
......
Đúng như những dự đoán trong mục bình luận livestream, video được đăng tải đã nhanh chóng đạt hơn 10.000 lượt xem trên diễn đàn người chơi chỉ trong một thời gian ngắn, chính thức trở thành một hiện tượng mạng bên ngoài cộng đồng game.
Ở mạng xã hội trong trò chơi, video cũng đạt tới hơn một trăm triệu lượt tương tác, nhà nhà đều biết đến [Thần Ở Nhân Gian], khụ, hay đúng hơn là bí danh của hắn ta, Norman Kin.
Hắn nhanh chóng trở thành tâm điểm của các phương tiện truyền thông chính thống và trở thành KOL nổi tiếng trong trò chơi. Không bị ràng buộc bởi bất kỳ thứ gì, [Thần Ở Nhân Gian] sẵn sàng nhận lời tham gia các talk show và diễn thuyết, khiến độ uy tín tăng vọt theo.
Một số người chơi suy đoán rằng [Thần Ở Nhân Gian] sẽ sớm trở thành người chơi có điểm uy tín cao nhất. Nếu biết cách tận dụng làn sóng nổi tiếng này để đi diễn thuyết ở khắp nơi, hắn thậm chí có thể bước chân vào chính trường.
Những người chơi trên diễn đàn nhất thời không thể ngồi yên.
Lann cũng nhấp nhổm theo.
Hóa ra ngài đây chính là người chơi từng tham gia tranh cử tổng thống trong kiếp trước của cậu?
Xịn quá! Xịn đến mức Lann cảm thấy tóc gáy dựng ngược.
...
Khi phong trào chống phân biệt đối xử dâng cao, các quan chức cao cấp lập tức buộc chính quyền Arkham đình chỉ chính sách trục xuất người Kamui.
Trong tòa thị chính ở Arkham, mặt Eugene tái mét.
Hết, hết cả rồi. Eugene biết rằng kế hoạch của mình đã hoàn toàn thất bại.
Eugene vốn định thôi miên các quan chức chính phủ một cách nhanh chóng nhằm đẩy mạnh tiến độ ban hành chính sách kia, để mọi thứ xong xuôi trước khi các bên khác kịp phản ứng. Dù những chính khách bị thôi miên có tỉnh táo trở lại thì cũng không ai đặt nghi vấn về những điểm bất hợp lý. Với chính sách đã được thông qua và lợi ích nằm túi, họ tất nhiên sẽ im lặng và tự động gia nhập phe Eugene.
Nhưng giờ đây, mọi thứ đã tan tành.
Eugene không bao giờ có thể tưởng tượng được tình hình sẽ leo thang mạnh mẽ đến vậy. Không, chắc chắn phải có người đứng sau chuyện này…
Nhìn chằm chằm vào những video đầu tiên, Eugene đột nhiên nhận ra điều gì đó, bèn quay đầu chỉ thị cho nhân viên chính phủ điều tra về các nhân vật xuất hiện trong đoạn phim.
Chẳng bao lâu sau, báo cáo điều tra từ chính phủ được đưa ra. Không một cá nhân nào trong các video bị bắt giữ. Từ những thủ phạm lý ra vẫn còn sống đến thi thể nạn nhân, tất cả đều biến mất như thể bốc hơi khỏi mặt đất.
Đến lúc này, mọi thứ đã trở nên rõ ràng.
“Ha ha ha ha…” Eugene vò đầu bứt tóc, không thể tin nổi, “Đây là một cái bẫy! Sao chúng dám… Sao chúng dám…”
Hắn cuối cùng cũng nhận ra nguyên nhân khiến vụ việc trở nên hỗn loạn như bây giờ. Tất cả là do các thành viên của Giáo Hội Bí Ẩn. Đây chính là những kẻ đã thúc đẩy, tạo ra những video và châm ngòi cho mọi sự. Thế nhưng, Eugene vẫn không tài nào hiểu được tại sao chúng có thể táo bạo và điên rồ đến vậy. Những người bị tra tấn và thiêu sống trong các video kia, chẳng lẽ cũng là đồng bọn của chúng?
Thật là…
“Thật là một sự cuồng tín khiến người ta phải trầm trồ.” Amos thì thầm, cười đầy ý vị.
Eugene không có tâm trạng thảnh thơi như người kia. Hắn bồn chồn cắn móng tay, “Nếu chúng ta thất bại, không, hiện thì không thể đuổi tộc Kamui đi được nữa, chúng ta thất bại rồi, sức mạnh thôi miên của tôi không thể duy trì quá lâu, một khi họ tỉnh lại…”
Hắn sẽ xong đời.
Cục Điều tra hoạt động như một tổ chức bán chính thức. Nó được che chở bởi bộ máy nhà nước, đồng thời cũng phải chịu sự giám sát nhất định. Một trong những luật cấm của chính quyền là không được phép sử dụng năng lực khởi nguyên lên công chức nhà nước.
Thế nhưng, Eugene hiện đã công nhiên phá vỡ điều cấm kỵ này. Một khi những người này lấy lại sự tỉnh táo và yêu cầu Cục Điều tra vào cuộc, mọi thứ sẽ be bét. Vị trí thư ký cục trưởng của hắn chỉ khiến tình hình trở nên tệ hại hơn. Trường hợp xấu nhất... thậm chí có thể kéo theo cả ngài ấy.
Đợi đã, tại sao hắn lại làm như vậy? Nếu việc thôi miên các quan chức chính phủ bị phơi bày, Cục Điều tra sẽ phải đối mặt với rắc rối lớn hơn.
Ây dà, bị phát hiện rồi. Amos quan sát biểu cảm thay đổi xoành xoạch trên mặt Eugene. Khi ánh mắt đó rơi vào người, y không khỏi híp mắt cười, “Có chuyện gì vậy cưng?”
“Mi… Là mi…” Môi Eugene run rẩy. Trải qua cuộc đấu tranh ý thức dữ dội, hắn cuối cùng cũng thoát khỏi năng lực của Amos và hiểu ra tất thảy.
Thế nhưng, hiện đã quá trễ.
Amos đã nắm được nhược điểm lớn nhất của Cục Điều tra.
Y di chuyển ra sau lưng Eugene, giơ tay nắm cổ hắn, “Eugene thân mến của tôi ơi, chúng ta đã phối hợp với nhau khá tốt, không phải sao?”
Eugene nhất thời không nói nổi lên lời. Hắn biết mình đã phạm sai lầm như thế nào. Một khi chính phủ điều tra và phát hiện ra những gì hắn làm, họ sẽ xé toạc Cục Điều tra.
Hắn đã bị quỷ dữ mê hoặc, bị hoang tưởng che mờ đôi mắt và mắc lỗi nghiêm trọng.
“Nên là… hãy nghĩ xem anh có thể làm gì để chuộc lỗi...” Những ngón tay của Amos siết mạnh. Eugene lập tức thiếu oxy, cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Những gì hắn có thể làm để chuộc lỗi...
“Tôi sẽ giết tất cả người Kamui rồi tự sát.” Eugene lầm bầm. Tâm trí hắn vang vọng câu nói duy nhất ấy.
Amos khúc khích, “Hãy làm cho họ mất dấu của anh, đồng thời giúp ngài cục trưởng thân yêu dọn dẹp mớ hỗn độn, nhé?”
Eugene thở gấp, lồng ngực không ngừng nhô lên rồi xẹp xuống, hắn đau đớn nhắm mắt.
Là một chuyên gia trong lĩnh vực thôi miên và tâm lý học, hắn biết Amos đang thao túng mình.
Thế nhưng, lợi thế của y là nhìn thấu chấp niệm trong lòng Eugene. Hắn dường như không còn lựa chọn nào khác, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc nhảy xuống một vực sâu vạn trượng.
“Tôi…” Eugene lắp bắp, “Tôi hiểu rồi.”
Dứt lời, sự mệt mỏi càng lộ rõ trên mặt hắn, mái tóc hoa râm trở nên bạc phơ trong chốc lát, đáy mắt thấp thoáng nỗi thất bại.
“Một quyết định khôn ngoan.” Amos cong môi.
Eugene không tỏ thái độ nào trước “lời khen” của Amos. Hắn đã không còn cảm thấy vinh dự hay tức giận nữa. Giống như một kẻ có trái tim chết lặng, hắn nói, “Vậy thì, tiếp theo nên làm gì? Không thể trục xuất người Kamui nữa. Về việc giết họ như mi đề nghị… Người Kamui đã trở thành tâm điểm của xã hội, rất nhiều người đang bảo vệ chúng.”
“Anh biết về 'Ngài Trừ Tà' không?” Amos hỏi, tiếp tục giải thích trước khi Eugene mở miệng thắc mắc, “Đó là một lễ hội truyền thống ở thành phố Arkham, nhằm tưởng nhớ ngày thần thánh trục xuất quái vật để bảo vệ người dân ở đây. Vào ngày này, thị dân Arkham sẽ tổ chức nghi thức hoành tráng, mọi người sẽ hóa trang thành quái vật hoặc thần linh. Anh không nghĩ đó là sân khấu hoàn hảo sao?”
Eugene: “...Mi định làm gì?”
Amos khúc khích nhưng không trả lời. Đột nhiên, y hướng mắt về phía lối vào.
“Cốc, cốc.”
Tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài.
“Trưởng ban có ở đây không ạ? Chúng tôi mang một số tài liệu đến.”
Amos và Eugene vẫn im lặng, căn phòng trở nên yên tĩnh. Chốc lát sau, ai đó đẩy cửa ra và tiến vào.
Đó chính là Black Cat trong bộ dáng cải trang, giờ đang mặc một bộ vest bảnh bao, thoạt nhìn rất có phong thái của một nhân viên chính phủ.
Hắn thản nhiên nhìn xung quanh như bất kỳ thư ký bình thường nào trước khi lạnh lùng đặt một chồng tài liệu lên bàn, rồi bình tĩnh bước ra ngoài.
“Chậc, cũng không phải tên này.” Black Cat lầm bầm, cau mày khi rời khỏi văn phòng.
Các khán giả livestream an ủi hắn.
[An ủi, an ủi, cậu lợi hại lắm rồi, thậm chí còn xâm nhập được vào văn phòng chính phủ thành phố Arkham. Tôi cũng phải ngạc nhiên đấy.]
[Hức hức, tại sao xúc xắc của mấy người toàn tung ra ưu thế trong khi cái của tôi thì toàn kéo chân tôi vậy? qwq]
“Điều này không hợp lý. Theo suy đoán của tôi, kẻ chủ mưu phải ở đây.” Black Cat thì thào. “Theo thông tin từ The Strongest Man và No Sane, hôm nay có một cuộc họp quan trọng của chính phủ, trong đó chính sách trục xuất Kamui sẽ được đưa ra thảo luận và quyết định. Kẻ chủ mưu chắc chắn sẽ có mặt.”
Vì thông tin này, Black Cat mới dành thời gian đến đây vào hôm nay, đồng thời điều tra được tin tức về sự hiện diện của hai người không phải nhân viên chính phủ giấu ở tầng này.
Căn phòng hắn vừa tiến vào nằm đối diện phòng họp, có thể thấy rõ bất kỳ ai ra vào và nhanh chóng biết được kết quả. Ban đầu, Black Cat cho rằng kẻ chủ mưu sẽ đẩy mạnh chính sách bằng mọi giá, nên ắt hẳn sẽ có mặt ở đây.
Vậy mà, lại không có ai…
Black Cat đột nhiên nhớ ra điều gì đó và ngay lập tức lao về phía phòng giám sát. Hắn thở hổn hển khi nói với nhân viên phụ trách, “Xin… xin lỗi, tài liệu mật của trưởng ban mà tôi để trong văn phòng đã bị mất. Đó là những tài liệu quan trọng cho cuộc họp. Anh có thể chuyển camera sang căn phòng đó được không? Tôi muốn xem có ai vào mà không được phép không.”
[Nghệ Thuật Nói Chuyện: Thành công]
“Ồ... Chà, điều đó không thành vấn đề.” Nhân viên tin rằng Black Cat đang vội, còn thoáng thấy thẻ nhân viên trước ngực đối phương, bèn nhanh chóng trích xuất màn hình giám sát.
Trong màn hình camera, có hai người đang đứng trong phòng trưởng ban.
Black Cat liếc nhìn thời gian hiển thị, nhận ra đó là khoảnh khắc hắn vừa tiến vào!
Đồng tử Black Cat thu hẹp. Trên màn hình, hắn trông thấy người đàn ông có mái tóc ngang vai và vẻ ngoài thân thiện ngẩng đầu lên, nở nụ cười với camera.
“Hẹn gặp lại.” Y nói.


7 Bình luận
"Xương rồng đơm lá đơm hoa
Nước đong đầy trên cao nguyên đá
Là ngày hoàng đế trở về nhà"
Con dân NCACTTLTT luôn mơ về thời khắc tái sinh của nhà vua, và cuối cùng, ngày đó đã trở thành sự thật 🗣️🗣️🗣️🗣️🔥🔥🔥🔥🔥