Chuyện là, ngay đêm trước ngày tôi quay trở lại ký túc xá. Chiếu trên tivi lại là hình ảnh thủ tướng kèm theo gương mặt mệt mỏi đang đọc thông báo.
『Ngày hôm nay, chúng tôi quyết định kéo dài ban hành thông cáo tình trạng khẩn cấp.』
“Thật luôn à…”
Tôi buột miệng thốt lên khi xem bản tin.
Việc kéo dài thời gian cách ly là do diễn biến bệnh dịch phức tạp. Tôi cứ nghĩ lần này chắc chắn sẽ gỡ bỏ cơ, xem ra vẫn phải tiếp tục sống như này trong khoảng thời gian sắp tới rồi. Cơ mà vậy thì có sao, việc tôi quay lại ký túc xá vẫn chưa thay đổi…
Vừa lúc đó, điện thoại tôi vang tiếng thông báo qua LIEN.
Là thông báo từ trường của tôi. Hơn nữa còn liên quan tới ký túc xá…
“... Hả? Ể, đùa đấy à?”
“Sao vậy, Yoshino-kun?”
Có lẽ là thấy tôi cau mày nhìn vào điện thoại, Hoshikawa liếc tôi với vẻ mặt lo lắng. Hôm nay cậu ấy vẫn dễ thương như mọi khi… À mà không phải chuyện đó.
“À thì, ký túc xá cũng kéo dài thời gian phong tỏa luôn rồi.”
“Ế… Nếu vậy… Tức là, Yoshino-kun sẽ…”
“Chưa thể quay lại ký túc xá chứ sao.”
Khoảnh khắc tôi nói câu đấy, Hoshikawa dường như đã suýt nở một nụ cười tươi rói thì phải, nhưng đã kịp ngăn lại rồi. Chắc cô nghĩ như thế là không phải phép. Nhưng nhờ phản ứng đó đã giúp tôi cảm thấy an ủi phần nào. Sau tất cả, dù sao thì tôi vẫn không thể về được nhà. Nếu đã vậy thì,
“Hoshikawa.”
“Ưm.”
“À thì, thật là áy náy quá nhưng mà,”
“Tớ, còn trống một phòng đó nha.”
“... Cậu có thể cho tớ ở nhờ được không?”
“Đương nhiên rồi ♡”
Hoshikawa gật đầu, và lần này thì cô đã nở một nụ cười thật rạng rỡ. Có lẽ đây là lần đầu tiên tôi thật lòng chấp nhận lời mời dụ của Hoshikawa đấy.
Và thế là, cuộc sống giữa hai người bọn tôi lại tiếp tục kéo dài. Chỉ là, cuộc sống mới này sẽ còn kéo dài tới khi nào… Vẫn chưa ai biết cả.
----
tôi đã đợi tới ngày báo điểm bk để up, và giờ nó dời sang 22/8.
edit: vinhx (2 chương trước luôn)


3 Bình luận