Tearmoon Empire
Nozomu Mochitsuki Gilse
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 10

Chương 8: Cô gái và con sói

2 Bình luận - Độ dài: 1,688 từ - Cập nhật:

Trans: Kirito_chan~~

--------------------------------------

   

   

   

Ngay sau khi đến nơi đóng quân của Lâm Tộc, Mia cùng những người còn lại đã đi tắm ở một con suối gần đó. Một con ngựa nào đó đã hắt hơi thẳng vào Mia, khiến cho mọi người cảm thấy buộc phải dành sự quan tâm đặc biệt cho cô nàng!

“Lối này, thưa Công chúa Mia.”  

Hai nữ chiến binh của Lâm Tộc—cũng là người được giao nhiệm vụ bảo vệ họ—đã dẫn đường. Dù bước đi đầy uy nghi, cùng thanh kiếm lưỡi cong đeo bên hông, cả hai lại chẳng giấu nổi sự lo lắng khi đứng trước vị công chúa của Đế quốc Tearmoon.

“Phụ nữ trong tộc chúng tôi thường tắm tại đây sau một ngày làm việc.”  

Mia được đưa đến một dòng suối hiền hòa chảy xuyên qua khu rừng. Nó khá rộng nhưng cũng không quá sâu. Khi vốc nước lên tay sẽ cảm nhận được độ mát nhè nhẹ cực kỳ dễ chịu. Miễn là ánh mặt trời còn rọi xuống, nơi đây sẽ thật tuyệt vời.  

“Đúng là một nơi thú vị. Ô hô hô! Cảm ơn các cô nhiều nhé. Ta không thể nào bình tĩnh nổi khi bị phủ đầy chất nhầy của ngựa.”  

“Thật sự xin lỗi về chuyện đó, thưa Công chúa. Mặc dù... thần nghĩ nhiêu đây là chưa đủ để ngài tha thứ cho con ngựa ấy...”  

“Ta chẳng phiền lòng chút nào đâu! Quen rồi ấy mà. Nhân tiện, chuyện này có thường xảy ra ở Vương quốc Kỵ Sĩ không?” Nụ cười đi kèm với câu hỏi của Mia toát lên một vẻ bao dung tuyệt đối, nhưng...  

“À... V-Vâng. Đúng vậy. Chúng thần cũng thường bị ngựa hắt hơi vào lắm.”  

Nét cười trên gương mặt của vị nữ chiến binh Kỵ Sĩ có phần gượng gạo. Mia nhận ra điều đó, nhưng cô nàng chỉ khẽ nhún vai kiểu “ờ thì thôi kệ”. Vì thật ra… cô nàng vẫn đang nhớ rõ lời hứa của Malong.  

Mình sẽ được uống sữa hảo hạng... rồi cả bơ nữa... Một cuộc gặp gỡ tuyệt vời chắc chắn đang chờ đón mình!  

Nghĩ thế thôi là Mia lại nở một nụ cười sung sướng.  

Đi cùng Mia đến tắm có Anne, Rafina, một nữ hầu cận của Rafina. Và còn...

“Đúng là một nơi tuyệt vời. Rất thích hợp để gột rửa mồ hôi sau chiến trận.”  

Aima, người đang khoanh tay đầy vẻ tự đắc dù chẳng hiểu vì lý do gì.

“Ta sẽ không chấp nhận việc bị giam giữ bởi Vương quốc Kỵ Sĩ như một nỗi nhục. Thay vào đó, ta sẽ bằng lòng trở thành tù nhân vì đã bị thuyết phục bởi lời lẽ của Đại Hiền Giả Đế quốc và cũng là người bạn của ta, Công chúa Mia, và vì thế ta đến đây với tâm thế tự nguyện. Mà như vậy, thì tất nhiên việc ta đi tắm cùng cậu ấy cũng là chuyện hết sức hợp lý...”  

Ít nhất thì đó là những gì Aima đang lẩm bẩm. Nhưng lý do thực sự có vẻ là cô sợ phải ở riêng với Dion mà không có Mia bên cạnh. Suốt đoạn đường đi bằng xe ngựa, Dion chính là người bảo vệ Aima—và điều đó dường như đã khiến cô ấy sợ xanh mặt. Vừa bước xuống khỏi xe là Aima đã lao thẳng đến bên Mia như bay.  

Mà, Mia cũng quá hiểu độ đáng sợ của Dion, nên cô nàng đã rũ lòng thương và rủ Aima đi cùng. Chỉ có điều...  

“Thật không ngờ cô ấy lại có thể coi Mia như bạn thân một cách tự nhiên đến vậy...”  

Rafina thì đang lẩm bẩm câu đó với vẻ không vui. Má cô nàng phồng lên, rõ ràng là đang giận dỗi. Nhìn thấy thế, Mia cuống lên vội vàng mời gọi. 

“Ờ, à, Tiểu thư Rafina, hay là cậu cũng đi cùng luôn nhé? Tắm cùng nhau như những người bạn lâu ngày không gặp cũng hay mà.”  

Mia luôn hào hiệp, và cô nàng khéo léo thể hiện sự quan tâm chân thành dành cho người khác. Sự tinh tế ấy—cùng với Kỹ Thuật Chạm Đến Trái Tim—của một vị hoàng đế tương lai vẫn không ngừng được tôi luyện. Đúng vậy, tất cả những chuyện này chẳng qua là huấn luyện để trị vì Đế quốc mà thôi.  

   

Với quyết tâm đó trong lòng, Mia nhanh chóng thay đồ tắm rồi tiến về mép suối. Cô nàng đặt mông xuống một tảng đá đặc biệt êm ái, và rồi một nữ chiến binh Vương quốc Kỵ Sĩ bước đến, thoáng có chút căng thẳng. “Thành thật xin lỗi Điện Hạ. Đây là thứ chúng thần dùng để gội đầu, nhưng như ngài thấy đấy...”  

Thứ được đưa ra cho Mia là... đúng loại dầu gội mà cô nàng vẫn hay dùng! Thấy vậy, Mia bất giác mỉm cười. Ôi trời! Không ngờ loại này lại lan truyền đến tận Vương quốc Kỵ Sĩ... Thật đúng như mong đợi mà, Abel! Cậu đúng là chọn hàng chất thật! Đó chính là những gì lướt qua trong tâm trí của Mia.  

“Ngài có thể thấy hơi khiếm nhã, nhưng thần cam đoan đây là một sản phẩm rất tốt, nên, ưm...”  

Giữa dòng suy nghĩ ấy, Mia liền đáp ngay:  

“Hửm? Không khiếm nhã chút nào! Đây là loại cao cấp mà. Ta cũng rất thích dùng nó đấy!”

“Hể…?”  

Gương mặt người nữ chiến binh Vương quốc Kỵ Sĩ bất ngờ đông cứng, nhưng Mia chỉ mỉm cười dịu dàng với cô ấy.  

“Cảm ơn nhé. Miễn là có loại này thì ta chẳng có gì để phàn nàn cả.”  

Sau đó, Mia quay sang Anne, người đã gật đầu đầy vẻ hiểu ý. Anne xắn tay áo rồi bắt đầu gội đầu cho Mia với một sự nhiệt tình hiếm thấy.  

“Thưa công chúa, hình như tóc của ngài đã bị tổn thương một chút.”  

“Ừ, giờ nghĩ lại thì... ta cũng chẳng có thời gian để chị chăm sóc đàng hoàng cho mái tóc của ta nữa.” Mia quay sang Anne, nở một nụ cười ấm áp: “Cảm ơn vì tất cả, Anne. Ta thực sự rất trông cậy vào chị đó.”  

“Không cần cảm ơn đâu, thưa công chúa.”  

Sau màn tâm tình dễ thương ấy, Mia lên tiếng: “Vậy thì... ta nghĩ ta sẽ...”  

Mia đứng lên. Mặc dù dòng nước khá lạnh, cô nàng vẫn bước xuống để ngâm mình. Thế nhưng—bỗng nhiên, những bụi cây phía sau bắt đầu xào xạc! Chẳng lẽ là kẻ rình mò nào đó đến xem lén họ tắm? Hay là sát thủ nhằm vào cô nàng? Mia lập tức cảnh giác, chuẩn bị tinh thần đối mặt với những tình huống tồi tệ nhất. Nhưng rồi—thứ xuất hiện lại hoàn toàn ngoài dự đoán. Thứ đầu tiên ló ra từ đám lá là một cái mõm đen. Nó khẽ động đậy như đang thăm dò xung quanh, và rồi... nó chậm rãi bước ra...  

“Một con sói?! Ngay tại đây ư?!” Nữ chiến binh Vương quốc Kỵ Sĩ khẽ hét lên. Mọi người giờ đang đối mặt với một con sói đen tuyền. Các chiến binh lập tức rút kiếm lưỡi cong[note79825] ra… nhưng rồi nét mặt họ lập tức tái xanh. Một con thứ hai xuất hiện—rồi con thứ ba.  

“Các vị, xin hãy rời khỏi đây! Chúng tôi sẽ—”  

Những nữ chiến binh dũng cảm đứng chắn giữa Mia và bầy sói, chuẩn bị khai chiến. Nhưng...

“Không cần đâu.” Người lên tiếng lại chính là một trong những vị khách của Vương quốc Kỵ Sĩ—hay đúng hơn, đó là Aima. Gương mặt cô nàng nở một nụ cười đầy gan dạ. “Bọn sói này chẳng phải là mối đe dọa gì cả.” Nói rồi, cô nàng đặt tay lên miệng thổi một tiếng huýt dài, cao vút vang khắp khu rừng. “Tiến lên!” Aima hô to đầy khí thế. Từ phía xa vang lên tiếng sột soạt, kèm theo tiếng giậm chân dồn dập, và rồi… thứ đó xuất hiện.  

Như một cơn gió đen khổng lồ lướt qua, thứ xuất hiện sau bầy sói... Lại là một con sói đen nữa, nhưng con này to hơn gấp bội!

“Cái—Cái gì thế này…?” Đám người Vương quốc Kỵ Sĩ sững sờ, miệng không thốt nên lời. Còn Mia thì... cô nàng đã từng thấy con sói ấy trước đây.

Con sói đó... Chẳng phải là cùng một loại với đám đã tấn công mình lần đó sao?  

Nó giống y hệt giống sói mà tên lang sư chỉ huy. Một giọt mồ hôi lạnh chảy dọc lưng Mia. Con sói khổng lồ liếc nhìn cô nàng qua khóe mắt, rồi bất ngờ quay sang lườm ba con sói còn lại. Trong giây lát, chúng sững người vì sợ hãi, rồi ngay lập tức cụp đuôi, tán loạn bỏ chạy vào rừng. Con sói khổng lồ khẽ gầm lên sau lưng chúng, rồi quay ánh mắt lại với Mia và những người còn lại.  

“Hmph! Sói Chiến binh của Hỏa Tộc đúng là quá áp đảo đối với đám sói hoang tầm thường kia mà.” Aima mỉm cười đầy hãnh diện và bắt đầu vuốt ve phần cổ của con sói.  

“Chắc không có chuyện cô dự định dùng có sói đó để tẩu thoát đâu nhỉ…?” Một nữ chiến binh Vương quốc Kỵ Sĩ lên tiếng, giọng hơi run.  

Aima đáp lại bằng một nụ cười khiêu khích. “Nếu ta có ý định đó thì ta đã trốn từ lâu rồi. Đáng tiếc thay, ta chẳng nghĩ mình có thể thắng được Dion Alaia.” Cô nàng ưỡn ngực đầy vẻ kiêu hãnh. “Hơn hết, ta là một chiến binh. Một khi đã bị bắt, ta sẽ không bao giờ hạ mình vùng vẫy trong nỗi nhục.”  

Khi thốt ra những lời ấy, nét mặt của Aima hoàn toàn bình thản—và chân thành đến đáng kinh ngạc.

Ghi chú

[Lên trên]
gốc là scimitar, một loại kiếm cong (hình lưỡi liềm) có nguồn gốc từ Trung Đông, Ba Tư, Ấn Độ và sau này phổ biến trong thế giới Hồi giáo thời Trung cổ.
gốc là scimitar, một loại kiếm cong (hình lưỡi liềm) có nguồn gốc từ Trung Đông, Ba Tư, Ấn Độ và sau này phổ biến trong thế giới Hồi giáo thời Trung cổ.
Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

sói này nấu dc mấy bát nhỉ 🐧
Xem thêm