Tóm tắt
Trong bối cảnh hiện đại hóa khiến tín ngưỡng xưa dần mai một, ở sườn núi Arashiyama vẫn còn một ngôi đền cũ kỹ thờ thần Shukaku. Chủ trì đền là Jinja Minami, một cô gyaru vừa đi học, vừa làm vu nữ để giữ gìn mảnh đất cuối cùng của truyền thống.
Một sáng nọ, Minami cứu một người đàn ông bị thương bên bể nước. Anh ta là Hagihara Atsushi, chuyên gia bất động sản nổi tiếng vừa bị đồng nghiệp phản bội, vu cho tội danh kỳ quặc “sát thủ toilet” khiến anh trở thành kẻ bị truy nã.
Trớ trêu thay, mảnh đất Atsushi đang tìm cách thu mua lại chính là ngôi đền Minami thừa kế. Mang theo toan tính riêng, anh đề nghị giúp cô vực dậy ngôi đền để đổi lấy quyền tiếp cận khu đất.
Một thỏa thuận chóng vánh được ký kết, kéo theo những biến động lớn trong cuộc đời cả hai. Minami liệu có cứu được ngôi đền? Atsushi có thể rửa sạch nỗi oan và trở lại đỉnh cao? Hồi sau sẽ rõ…
Đây là một tác phẩm thuộc darkside series.
-
04/10/2025
-
04/10/2025
-
21/10/2025
-
28/10/2025
-
12/11/2025
-
24/11/2025
-
01/12/2025
-
14/12/2025
-
24/12/2025
27 Bình luận
Mị là một người rất, rất tôn trọng bối cảnh bản thân sử dụng nên luôn cố gắng đem đến sự sát sao nhất cho những thứ ở trong truyện. Từ các vấn đề nghi lễ, vật dụng cho đến những thứ đơn thuần như dango hay món bánh cá. Lẽ vậy, đôi khi ở một chương nào đó, các bác va phải "bức tường chú thích" thì cũng đừng trách mị nhé.
TFNC!
Chương này thực ra tôi chỉ mất khoảng năm ngày để hoàn thành và thêm một hai ngày nữa để chau chuốt lại thôi. Lý do tiên quyết cho điều đó là vì tôi đã viết xong cốt truyện đến tầm chương 19 rồi nên khi viết cũng không cần nghĩ nhiều làm gì, cứ ngó sang cốt truyện coi tí rồi viết là xong ngay à.
Một lần nữa cảm ơn bác vì đã đọc nhé, mong bác tiếp tục ủng hộ ạ 😆
Thực sự thì khi viết ra tôi cũng không nghĩ là nó dài như vậy đâu, cứ tưởng cũng chỉ tầm 7k hay 8k chữ thôi... Mà nói chứ, chương này ban đầu tôi còn định để làm phụ chương nhưng suy đi nghĩ lại vẫn quyết định ném nó lên làm chương chính.
Ừ thì một phần là do nó quá dài cho một phụ chương rồi...
Thôi thì, lần này về đây coi như là thắp sáng lại ngọn lửa đam mê hồi xưa. Tôi biết văn phong của bản thân vẫn không mượt mà cho lắm nên mong các bác cầm vữa ném thôi chứ đừng cầm gạch nhé...