• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 04: Tình người và sói. Và chuyện... tắm rửa?

0 Bình luận - Độ dài: 2,795 từ - Cập nhật:

Ma pháp hỗ trợ nói chung và Ma pháp chữa trị nói riêng là một lĩnh vực mà Gray đã dành ra để nghiên cứu có phần khác so với phép thuật ở thế giới này.

Phép thuật đa dụng và dễ dùng nhất hẳn sẽ là các loại phép thuật tấn công tầm xa. Khi sử dụng chỉ cần chú ý lượng ma lực cần thiết để tránh phản phệ do sử dụng quá độ, cũng như căn chỉnh hướng tấn công thì sẽ không có gì đáng nói. Ma thuật tấn công dạng này hầu như đều xuất hiện ở mọi nguyên tố.

Một số ma thuật khác là sẽ tác động đến môi trường xung quanh như môi trường nước, đất,... thì sẽ là do người sử dụng đã vận ma lực đi ra môi trường xung quanh. Qua đó thực hiện các ma thuật như Đất lở, Thủy triều,.. hoặc tạo hình để tấn công như Selena đã từng nói.

Còn về ma pháp hỗ trợ hay ma thuật chữa trị mà Gray dùng sẽ giống với các ma thuật tăng cường khác. Chúng sẽ được sử dụng bằng cách truyền mana của người sử dụng một cách trực tiếp vào cơ thể người khác, rồi lại đưa mana đó đi khắp cơ thể để nhận các hiệu quả tương ứng như: đưa vào các chi sẽ giúp cho người đó cử động linh hoạt hoặc làm chủ cơ thể tốt hơn, qua đó tấn công sẽ gây ra sát thương mạnh mẽ hơn; đưa mana lên da sẽ tạo cho người đó một lớp giáp có sức chống chịu tương đối tốt,...

Nói chung, so với các ma thuật khác thì ma thuật của Gray nghe thì chỉ đơn thuần có tác dụng giúp cho cậu ta bảo toàn cái mạng nhỏ nhoi đó, ngoài ra thì sẽ vô cùng yếu ớt vô lực do không hề có sức tấn công hay phản kháng...đúng không?

Nói là vậy, nhưng thật sự có một tên quý mạng như Gray lại thản nhiên và tự tin nhận một nhiệm vụ tiêu diệt cả một bầy sói có level tương đương bản thân và cậu ta phải làm một mình à?

Ờm... đáp án cho sự tự tin của cậu ta là: cậu ta ngoài vai trò hỗ trợ trong đội nhóm, ngoài ra còn là một chiến binh tự buff cho bản thân khi đi solo.

 

Trong màn đêm sương phủ khắp cả một khu rừng, dù hiện tại rõ ràng là trời sáng giữa ban trưa nhưng sương mù vẫn cứ bủa vây khiến cho cả một mảnh rừng càng thêm phần u ám và đen tối.

Ẩn trong lớp sương mù dày đặc đó là một bầy sói hoang có hơn mười con, tất cả đều đã qua giai đoạn trưởng thành với đặc điểm là những chiếc sừng nhọn hoắc trên đỉnh đầu. Ở ngay trung tâm bầy sói là một con sói đầu đàn trông vô cùng già dặn. Chúng phát ra những tiếng hú chói tai và ghê rợn, xen lẫn với âm thanh xương thịt thú rừng bị nghiền nát dưới hàm răng sắc nhọn của chúng.

“Làm theo như kế hoạch, hiểu không? Làm sai hay chậm một nhịp thì chuẩn bị bị bỏ đói đi.”

“Tôi làm sai là cậu cho tôi nhịn đói à?”

“Không, tôi không bỏ đói cậu. Chỉ là tôi chết rồi thì ai cho cậu ăn?” – là những gì mà Gray muốn nói ngược lại cho Selena nghe.  Nhưng nghĩ đến việc nói xong sẽ bị cô giận rồi lại phải dỗ dành nhỏ bằng ‘rất nhiều bánh ngọt’ thì Gray đã cảm thấy hơi nản rồi. Vả lại, cậu cũng nghĩ không nên nói mấy lời xui xẻo ấy lúc này làm gì.  Mà dù không có Selena hỗ trợ thì cũng chỉ phải làm việc lâu hơn chứ Gray không thể nào chết được.

Cuối cùng thì cũng chẳng biết nói gì, Gray bước những bước nhỏ về phía lũ sói. Khi đã ở một khoảng cách nhất định, Gray chạm tay lên thanh kiếm mà cậu thường đeo ở thắt lưng, đồng thời cố gắng để điều chỉnh  nhịp thở.

Thấy Gray đã vào tư thế sẵn sàng, Selena cũng cầm chắc cây gậy phép trong tay. Miệng cô bắt đầu đọc những câu thần chú mà không ai có thể hiểu được.

“Bắt đầu là ở tay và chân trước.”

Nói rồi, Gray bắt đầu truyền mana của mình đi khắp các chi. Những thứ được gọi là “Mana” chảy đi khắp cơ thể của Gray, mang theo một hơi ấm nhẹ đồng thời giúp cho cơ bắp của cậu ta mạnh mẽ và vận động dẻo dai hơn.

Gray từ từ cúi người xuống và dồn trọng tâm về phía trước, tay vẫn chạm vào thanh kiếm đeo bên hông. Sau đó, cậu ta mới bắt đầu di chuyển.

Với kinh nghiệm được luyện tập ở vùng quê biên ải của mình ở thế giới này, đồng thời được tăng cường bởi hai phép hỗ trợ là Cường hóa Gia tốc, Gray nhanh chóng tiếp cận bầy sói hoang.

Mục tiêu đầu tiên là những con sói đang thưởng thức bữa tối ngon lành kia vì chúng khá lơ đễnh và không hề phòng bị. Ngay khi tiếp cận chúng, Gray đã nhanh chóng rút kiếm ra...

“Bộp...”  - một ánh kim quang lóe lên, kéo theo sau đó là đầu của một con sói rơi xuống trong âm thanh khô khốc và lạnh lẽo. Không chần chừ, Gray lại xoay mũi kiếm, tấn công thêm một con khác ngay bên cạnh bằng một nhát đâm. Thật đáng tiếc khi không thể lấy đầu nó luôn ngay lập tức.

“Áuuuuuuuuuuu!!!!”

Ngay khi nhận thấy sự nguy hiểm mà bản thân chúng lại chính là kẻ bị săn, lũ sói nhanh chóng tập hợp vây quanh con đầu đàn với ý định phản công. Đúng là một đám sói tinh ranh lâu năm.

Còn về Gray, cậu ta chỉ thản nhiên kết liễu con sói đang nằm hấp hối dưới chân mình rồi ném xác nó vào góc.

“Nào, lại đây. Tao không mạnh lắm, nhưng dùng tụi mày để chơi đùa một lúc thì cũng đủ rồi.”

Cảm thấy như đang bị trêu đùa và thách thức, lũ sói tức giận rú lên rồi nhảy bổ vào người Gray để tấn công. Chúng lần này tấn công bằng cả ba đường: bên trái, bên phải và phía trước.

Đối với con đang tấn công từ phía trước, nó tấn công vô cùng sơ hở khi nhào lên không trung và cho Gray thấy phần bụng yếu ớt và mềm nhũn. Chỉ cần đứng yên thì cũng có thể đỡ được hoặc đâm thẳng và rạch một đường vào bụng. Kết liễu ngay lập tức.

Nhưng với kinh nghiệm đi săn hay là một mạo hiểm giả, Gray nhận ra đó chỉ là một cái bẫy - một đòn cảm tử. Nó sẽ dùng thân mình để dụ dỗ Gray và tạo cơ hội tấn công cho hai con sói ở hai bên mạn sườn.

Do vậy nên Gray đã tránh né sang một bên và chém vào một bên sườn và hai chân của con sói đó. Tạm thời có thể hạn chế khả năng di chuyển của con sói này.

Còn với hai con ở mạn sườn, Gray không thể né cả hai con một lúc được, thế nên đã đưa Mana lên da và tạo thành một lớp khiên mỏng. Nó có thể không chặn được đòn tấn công từ một thanh đại kiếm, nhưng cản lại đòn cắn từ hai con sói là đủ.

Và rồi, thế trận cứ tiếp diễn và giằng co mãi. Lũ sói cứ nghĩ có thể tiêu hao Gray cho đến chết, thế nhưng lại không thể ngờ rằng bản thân cậu ta lại rõ ràng là một tấm khiên di động.

Sói hoang suy cho cùng cũng chỉ là những ma vật cấp thấp. Dù chúng nó có thể lực và tốc độ vượt trội hơn con người đồng cấp, thế nhưng lối tấn công lại quá đơn điệu và dễ đoán. Gray chỉ cần cứ né hoặc đỡ đòn qua lớp khiên trên da rồi lại tấn công và kết liễu con sói ngay khi có cơ hội. Mỗi khi gần cạn HP thì cậu ta lại dùng phép trị liệu.

Không cần những động tác hoa mĩ, cũng chẳng có những chiêu thức mạnh mẽ. Gray chỉ đơn giản là chiến đấu bằng tất cả những gì cậu ta có: Cơ thể được rèn luyện qua thời gian cùng với ma thuật mà cậu ta tự tin. Có thể nói rằng: “Nếu không thể kết liễu Gray trong một đòn thì cuối cùng người bị tiêu hao và thất bại sẽ chính là kẻ thù của cậu ta.”

Bây giờ đây, trên mảnh rừng ấy chỉ còn lại Gray và hai con sói – một con sói con và con đầu đàn.

“Chà, chỉ còn một con thôi là đủ nhiệm vụ rồi.”

Gray nói với giọng điệu bình thản cùng với nụ cười khô khốc. Nhìn cậu ta lúc này thật sự trông không hề giống một trị liệu sư hiền lành chút nào, mà lại trong giống như một tên chiến binh cuồng loạn trên chiến trường.

Chỉ một con sói nữa thôi thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ, Gray nhanh chóng lao thẳng vào con sói con vì nghĩ rằng nó sẽ là con mồi dễ ăn hơn, cũng như con sói già sẽ bỏ nó mà chạy. Nhưng không, khi âm thanh va chạm của thanh kiếm vang lên, Gray đã thấy thứ đang cọ xát với thanh kiếm dính đầu máu tươi của lũ sói là chiếc sừng mạnh mẽ của con sói đầu đàn. Cảm nhận được sự che chở và bảo vệ, con sói con kia chỉ tru lên một tiếng thay cho lời từ biệt rồi bỏ chạy.

...

...

“Công nhận, nó tĩnh nghĩa ghê ha?”

“Chịu, đừng hỏi tôi. Sao mà tôi tha cho cái đầu của nó được?”

Sau khi con sói con rời đi, cứ nghĩ rằng Gray sẽ nghiến chặt răng rồi tự trách sao bản thân mình lại làm ra tội ác như vậy... thì không. Cậu ta bắt đầu kế hoạch để đánh với con sói đầu đàn này. Bởi vì ngay từ đầu thì Selena không xuất hiện mà chỉ đứng một bên để tạo băng là vì vai trò của Selena được sắp xếp là để hạ con sói đầu đàn.

Đối với loài sói thì chúng nó càng thăng cắp thì tốc độ sẽ luôn luôn là thứ được tăng lên. Dù Gray có dùng cả cơ thể mạnh mẽ cùng với hàng loạt buff từ Cường hóaGia tốc thì cũng khó có thể bắt kịp được một con đầu đàn như vậy.

Và vai trò của Selena là thứ sẽ đảo ngược lại vấn đề. Ai bảo là phải nhanh hơn con sói này thì mới hạ được nó? Chả phải chỉ cần một cục băng to đùng để hạn chế di chuyện của nó là xong à?

Đối với điều kiện môi trường nắng gắt và nóng, thì khi tạo một cục băng to lớn trên đầu kẻ địch thì đối phương sẽ phát giác do chúng sẽ thấy bóng của tảng băng và chạy đi. Còn trong môi trường sương mù và không có ánh mặt trời này, chỉ cần thu hút sự chú ý và khiến chúng không thể nào nhìn lên trời thì chúng sẽ mãi mãi không nhận ra sự nguy hiểm đang đe dọa chúng cho đến khi tảng băng rơi xuống và nghiền nát chúng.

Nói chung, kế hoạch thành công mĩ mãn. Gray chặn và giết được 14 con, Selena nghiền nát con sói đầu đàn, còn một con chạy thoát thành công.

“Vậy, cậu có muốn rượt theo và bắt con đã chạy thoát không?”

“HẢ? Không, tôi không muốn.”

Sau khi đã chặt những cái sừng như của lũ sói vì chúng là vật phẩm giao nộp của nhiệm vụ, Gray và Selena quyết định sẽ dừng chân lại ngay tại đó và dùng thịt của lũ sói thay cho bữa tối của tối này.

“Sao thế? Cậu thương hại nó sao, Gray?”

Selena lại hỏi Gray thêm một câu hỏi khác. Câu này không phải là quá khó, Gray vẫn trả lời được.

“Không hẳn. Nó chạy đi cũng xa rồi, rượt theo thì phiền lắm. Vả lại, số lượng cần thiết đã đủ rồi. Nếu mà trong nhiệm vụ yêu cầu thêm một con nữa thì tôi không ngần ngại rượt theo nó đâu.”

Nói rồi, cậu ta lấy một cái đùi sói đã được tẩm gia vị và nướng đưa cho Selena. Mùi vị và hương thơm của hương liệu, cùng cơ thể mệt mỏi sau khi bị rút cạn Mana đã hoàn toàn kích thích cơn thèm ăn của Selena.

“Được rồi... không hỏi nữa.”

Cuối cùng, cơn đói đã chiến thắng cái miệng và tính tò mò của Selena, buộc cô im lặng và thưởng thức bữa tối mà Gray nấu cho dù trong đầu cô vẫn chứa đầy những câu hỏi về cái cách kì lạ mà Gray sử dụng ma pháp.

Còn về Gray, cậu ta cũng ý thức được rằng người trước mặt mình hoàn toàn nóng tính. Hồi trước ở trong “Silver Wolf” do cậu là người nhỏ tuổi nhất nên có thể được chăm chước, còn bây giờ đi cùng cậu là một cô nàng tuổi trẻ khí thịnh. Nếu mà cái miệng của cậu đi trước bộ não thì kết cục vẫn là mất “rất nhiều lương thực” mới có thể dỗ dành cô nàng.

Thế nên, Gray cũng đã chọn yên lặng để kết thúc một ngày. Nhưng mà... nếu vậy thì có vẻ dễ quá.

“Này...”

Ngay cái lúc mà Gray quyết định yên lặng cho đến hết ngày thì “nguồn cơn” khiến cậu không dám mở miệng đã cất lời, và đưa ra một lời đề nghị hấp dẫn.

“Bên cạnh có một con suối. Đã đi lang thang trong rừng khoảng hai tuần rồi nên tôi muốn đi tắm một chút. Cậu giúp tôi canh chừng được không?”

Cái khoảnh khắc mà Selena thốt ra từng câu từng chữ trước mặt Gray khiến cậu ta bỗng chốc hóa đá. Lời đề nghị này nói đúng ra thì có một chút... kích thích?

Nhìn vào khuôn mặt khác hẳn sự thờ ơ thường ngày của Selena, lại cũng chẳng giống khuôn mặt lạnh nhạt hay tức giận khi cô bị Gray trêu chọc. Nó cũng không phải là khuôn mặt dễ thương như một con sóc ham ăn của cô hằng ngày. Khuôn mặt Selena lúc này đỏ ửng lên vì ngượng ngùng, hai tay đưa lên trước ngực như thể cố gắng bảo vệ bản thân khỏi những suy nghĩ có chút trần trụi của những gã đàn ông.

Không phải là thứ gì khác. Đây chính là sự quyến rũ ở tuổi xuân của người thiếu nữ.

Khác hẳn với lúc ở trong cùng đội nhóm trước đây dù ở đó hoàn toàn có một người phụ nữ trưởng thành như Selle. Đối với cô ấy thì mỗi lần muốn đi tắm thì sẽ kéo Gray theo để cậu ấy canh chừng. Nhưng thái độ khi Selle nhờ vả rõ ràng giống như thái độ của một người chị gái vậy. Suồng sã và tự nhiên.

Còn Selena bây giờ thì lại ngại ngùng và dè dặt. Sự thay đổi có chút đột ngột khiến Gray có chút không thích ứng kịp.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ thì bữa tối cũng đã bị chén sạch. Gray cuối cùng cũng cho ra câu trả lời đơn giản, nhưng khó có thể nói ra.

“Được rồi, tôi sẽ canh giúp cậu. Chỉ cần cảm thấy không ổn thì hét lên ngay lập tức nhé.”

“Ừm... ừm...”

Selena chỉ đáp lại nhẹ nhàng. Cô ấy hoàn toàn biết rằng việc mà cô nhờ Gray cũng khá xấu hổ nên không nói gì thêm.

Và thế là, Gray đã đi canh chừng cho Selena khi cô đi tắm. Còn việc gì đã xảy ra, “cái gì đó” trong ra sao, và... cái gì nữa nhỉ? Tôi không nhớ, Gray lại càng không nhớ.

Vì ngay sau khi Selena tắm xong, Gray đã tự tay reset ký ức của cậu ta qua tác động vật lý rồi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận