Broken Glass: Tàn vỡ thế...
Ngài Uyên vĩ đại (Theprimeuyen)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01 - Kẻ lạc loài

Chương 04 - Bãi săn

0 Bình luận - Độ dài: 3,952 từ - Cập nhật:

- Ôi cái đệch! – Varyn cười khổ khi cậu đảo mắt quanh căn phòng – Đùa nhau à!

Căn phòng nhỏ lúc này thật là “đông vui”.

Trước mặt cậu giờ đây là hai con quái khuyển đang chực chờ nhảy bổ vào. Cạnh đó, nơi cậu vừa nằm là một con khác đang cố vùng ra khỏi tấm chăn Varyn vừa ném vào nó.

Varyn khẽ lùi lại một cách chậm rãi trong khi vẫn ngồi xổm trên sàn. Bỗng gót chân anh chạm vào tấm kính ngay sau lưng.

Một âm thanh răng rắc vang lên. Varyn quay đầu lại và thấy tấm kính sau lưng dần xuất hiện nhiều vết nứt chạy dọc theo khung viền.

Con chó đầu tiên nhảy vào cậu lúc này đã thoát ra khỏi tấm chăn bông. Nó quay đầu về phía Varyn và gầm lớn.

Ngay tức thì, một trong hai con quái khuyển khác đang đứng trước mặt Varyn, chồm người nhảy bổ về phía cậu.

Varyn lập tức lăn người sang một bên để tránh né; đồng thời đưa tay bắt lấy một chiếc ghế xếp được dựng sát bức tường gần đó.

Rồi cậu đứng thẳng dậy, nắm một chân cái ghế bằng cả hai tay và dùng hết sức bình sinh tán thẳng cái ghế vào đầu con chó vừa lao đến.

BỤP.

Chiếc ghế đi theo một đường vòng cung rồi nện thẳng vào thái dương con vật. Phần đáy và lưng ghế làm bằng gỗ ép ngay lập tức vỡ nát, những mảnh vỡ rơi vãi đầy dưới đất; phần khung bằng thép ngay lập tức bị ép cong và biến dạng dưới lực tác động khủng khiếp.

Con chó ngay lập tức bị choáng bởi cú đánh. Nó loạng choạng lùi lại ngay mép kính.

Rồi nó lắc lư liên tục cái đầu trước khi ngẩng cổ lên toang gào thét vào mặt Varyn. Nhưng chưa kịp mở miệng thì nó đã thấy phần khung ghế bay thẳng vào mặt mình một cú trời giáng.

Con vật bật ngửa ra sau, người nó đập vào tấm kính.

Tức thì, tấm kính vỡ toang dưới sức nặng của con chó to lớn khiến nó rơi thẳng ra bên ngoài.

Thấy đồng loại bị hạ, hai con chó còn lại cũng lồng lộn lên. Chúng nhe nanh rồi xù lông lên, lấy thế nhảy vào xâu xé Varyn.

Ngay khi hai con chó vừa tiến đến gần, nhanh như cắt, Varyn lao đến góc tường, dùng hết sức đẩy chiếc tủ gỗ nặng kịch ngã xuống.

Hai con thú bị bất ngờ vì hành động nhanh nhẹn của cậu nên không kịp tránh né. Chiếc tủ to lớn ngã sập lên đầu hai con chó, vỡ tan tành, chôn vùi chúng trong đống mảnh vỡ.

Lũ chó bị đè dưới đống mảnh vỡ rên rỉ từng tràn dài. Chúng cào xuống sàn và cắn nhặng cả lên, cố gắng chui ra khỏi đống đổ nát.

Chớp thời cơ đám quái vật đó vẫn đang bị kẹt, Varyn phi người nhảy qua chiếc tủ đồ, nhắm thẳng hướng hành lang mà lao đi.

Vừa chạy đến cửa căn phòng, bỗng xoẹt một tiếng, Varyn chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị đánh bay một đoạn.

Cậu lăn trên sàn rồi tung người bật dậy. Mặt cậu nhói đau.

Thứ vừa đánh bay cậu là một con quái khuyển khác.

Nhưng khác xa với những con cậu đã gặp trước đó, con này to lớn hơn rất nhiều. Nó đứng đó, thân người to lớn gần như lấp kín cả hành lang. Bộ lông của nó đỏ rực như máu, mọc dài ra nhọn hoắc như gai loài nhím, bên trong mõm nó là bốn chiếc răng nanh nhọn hoắc mọc dài đến nỗi lồi cả ra ngoài khuôn miệng. Trên lưng nó là một dải lông mọc dày, nhô cao lên như một cái bờm.

Nó chính là con đầu đàn của đám chó kia.

Không nhanh, không chậm, sinh vật to lớn ấy cứ lững thững tiến đến phía Varyn từng bước một.

Varyn lúc này vẫn còn hơi choáng váng sau khi bị đòn. Máu từ vết thương trên mặt vẫn tuôn xối xả. Máu bắn ra, chảy thành dòng, vấy cả vào con mắt còn lại làm thị lực cậu suy giảm.

Varyn đưa tay lên quệt đi dòng máu đang chảy. Một nửa khuôn mặt cùng mắt trái của cậu đã cú vả vừa rồi thổi bay.

Đống tinh thể lại bắt đầu kết tinh trên mặt cậu, chúng dần lan rộng ra, che khuất một phần tầm nhìn của con mắt phải khiến cậu như đang mù tạm thời.

Trong sự mù mờ, Varyn nhận thấy con đầu đàn chỉ tiến đến một cách đầy chậm rãi. Cậu liều mình vùng người dậy, quay đầu chạy biến.

Nhưng vì tầm nhìn bị giới hạn khiến cậu không quan sát được đường đi mà đâm sầm vào cánh cửa hành lang thay vì rẽ vào lối thang thoát hiểm như dự tính.

Mất đà, Varyn ngã sấp mặt. Đống tinh thể lúc này cũng vỡ ra, để lộ khuôn mặt vừa được hồi phục của cậu; chỉ khi ấy Varyn mới để ý là mình đã chạy nhầm đường.

Đảo mắt xung quanh hành lang, Varyn thấy vô số bọc kén to lớn được làm bằng một loại vật liệu như tơ màu đen kịt. Chúng xếp chồng chất lên nhau, lấp kín cả lối đi.

Đang hoang mang vì va phải đường cụt, bất chợt một giọng nói vang lên bên tai cậu: “Cúi xuống”.

Không kịp suy nghĩ, Varyn lập tức nghiêng mình, cúi rạp thân người xuống sát sàn nhà; cùng lúc đó, một cái gai khổng lồ phòng vút qua.

Cái gai bay ngang qua lưng Varyn, xé rách cái áo rồi cắm xuống ngay trước mắt cậu.

Varyn đứng dậy, ngơ ngác nhìn quanh tìm xem ai đã lên tiếng cảnh báo mình nhưng ngoài cậu ra thì chả còn ai khác ở đây.

Rồi cậu quay mặt lại về phía cái gai phóng đến.

Ở phía ấy, con đầu đàn cùng hai con chó lúc sáng bị tủ đè đang từ từ tiến đến.

Chưa kịp suy nghĩ gì nhiều thì Varyn thấy con đầu đàn dừng lại. Nó ngồi xuống, từ từ ngửa cổ lên rồi tru một hồi thật dài

Bất thình lình, đống kén sau lưng Varyn liền động đây. Bên trong chúng như có thứ gì đang cố gắn xé bỏ lớp vỏ mà thoát ra.

- Chúng mày đùa tao à? – Varyn thốt lên một cách kinh hãi khi quay đầu nhìn lại.

Từ trong những cái kén, vô số con quái khuyển khác đang cố gắng dùng móng vuốt, dùng răng nanh mà phá kén để chui ra. Chúng cứ sủa, cứ gào ầm cả lên.

May cho Varyn, lớp vỏ kén có vẻ khá dày nên đám chó đó không ngay lập tức phá kén chui ra mà nhảy xổ vào xé xác cậu.

Nhưng cậu cũng không có nhiều thời gian.

Nếu không thoát khỏi đoạn hành lang này thì không sớm thì muộn cậu cũng thành bữa sáng của chúng. Tệ hơn, với cái năng lực tái tạo liên tục mà cậu đang có trên người thì việc bị tóm đồng nghĩa với việc cậu sẽ thành nguồn thức ăn vô tận cho đám thú vật này.

Nghĩ tới cái cảnh bị ăn tươi nuốt sống bới đám thú vật này hết ngày này qua tháng nọ khiến cậu thoáng rùng mình.

Trong tình thế ngặt nghèo, Varyn đảo mắt một lượt khắp dãy hành lang cố gắng tìm kiếm một lối thoát. Và trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc ấy, một tia hy vọng chợt lóe lên trước mắt cậu.

Không một phút chần chừ, Varyn liền hướng về phía con đầu đàn mà cắm đầu lao thẳng đến.

Thấy hành động kì lạ của con mồi trước mắt, một trong hai con chó đi cạnh con chó đầu đàn cũng lập tức lao về phía cậu.

Ngay khi móng vuốt nó sắp chạm tới mà xé toạc thân người Varyn, cậu ta liền ngả người ra sau, lợi dụng quán tính mà trượt dưới sàn, thành công chui qua bên dưới chân con chó.

Rồi anh đứng dậy, vung tay đấm thẳng vào trong hộp chữa cháy treo tường cạnh đó và lôi từ trong ra một bình chữa cháy mini cùng một đoạn xích có gắn móc.

Nhanh chóng quấn sợi xích quanh tay, rồi Varyn dùng cả hai tay xé toang phần miệng bình chữa cháy. Ngay lập tức, từ bên trong chiếc bình nhỏ, một làn khói dày đặc ào ạt trào ra, bao phủ kín một đoạn hành lang.

Ngay tức thì con chó đầu đàn nhảy xổ vào trong đám khói hòng nhai sống Varyn.

Nhờ có đám khói mù che phủ, Varyn dễ dàng lộn người né đi cú táp rồi phi vào bên trong đoạn cầu thang thoát hiểm.

Chưa kịp khép lại cánh cửa, con quái khuyển con còn lại đã húc tung nó rồi lao vào bên trong tìm cậu.

Ngay lúc con thú vừa tiến vào, Varyn bất ngờ nhảy lùi lại. Cậu dùng sợi xích quật thẳng vào đầu con chó khiến nó lăn xuống các bậc thang bên dưới.

Uỳnh một tiếng, con chó đập mạng xuống vách thang. Nó đứng dậy, toang lấy đà nhảy về phía cậu thì một bóng đen khổng lồ lao đến.

Là con Slime ăn thịt.

Vốn từ lúc Varyn chạm trán với nó lần đầu đến giờ, sinh vật này vẫn không hề di chuyển khỏi vị trí ban đầu. Lợi dụng đặc tính săn mồi của nó mà cậu đã thấy hôm qua, Varyn khéo léo lừa con chó vào tròng.

Lại nói đến con Slime ăn thịt, ngay khi phát hiện có con mồi trong tầm ngắm, nó ngay lập tức kích hoạt bản năng săn mồi. Nó tung ra các xúc tu dị dạng khổng lồ, bắt trọn lấy thân mình con chó. Rồi chỉ trong thoáng chốc, bằng một sức mạnh phi thường, nó dùng các xúc tu nhấc bổng con chó to lớn mà ít nhất phải nặng đến cả tạ lên không trung. Con Slime lúc này mới mở tung phần thân ra, để lộ hàm răng lởm chởm như một cái máy xay thịt.

Con chó bị bắt kêu gào trong bất lực, nó cố gắng dùng toàn bộ tứ chi lẫn hàm răng mà cào, mà xé những cái xúc tu kia nhằm trốn thoát nhưng vô ích. Con Slime cứ từ từ mà kéo con chó vào sâu bên trong hàm răng khủng khiếp kia. Rồi nó khép miệng lại một cách chậm rãi, tiếng kêu gào của con chó cứ nhỏ dần đi trong tiếng xương gãy và âm thanh lạo xạo khi con Slime đang nhai sống nó.

Varyn lẫn con chó đầu đàn đứng đó và chứng kiến toàn bộ quá trình. Rồi nó nhìn cậu bằng một ánh mắt đầy thù hằn và căm tức; nhưng may cho Varyn, thân hình quá khổ của con đầu đàn đang ngăn nó không lao vào mà nhai sống cậu như cách con Slime kia nhai sống đồng loại của nó.

Không chần chừ, Varyn quay đầu chạy thẳng lên trên sân thượng. Sau lưng cậu, tiếng con đầu đàn tru dài lên vang vọng kèm theo những tiếng chân chạy lầm rầm của đám chó con.

Varyn cứ cắm đầu chạy dọc theo các bậc thang. Vừa đến sân thượng, cậu liền lao ngay đến cánh cửa lần trước bị húc đỏ, cố gắng lắp nó lại.

Nhưng xui xẻo thay, khi cánh cửa còn chưa kịp khép vào bản lề, đàn chó con đã tràn đến. Chúng húc tung cánh cửa lần Varyn ra xa.

Cậu ngã uỵch trên sàn sân thượng, cạnh bên cái đuôi con Manticore hôm qua, xung quanh là đám chó to lớn đang vây lại thành vòng cung. Chúng cứ chậm rãi mà tiến lại, khép chặt vòng vây.

Thấy không thể tiếp tục trốn chạy, Varyn quyết định liều mình đánh trả.

Cậu bung chiếc móc ra rồi dùng lực nện nó vào cái mũi giáo của con Manticore. Chiếc móc sắt đâm thủng đoạn xương cụt, móc chặt vào đoạn đuôi.

Rồi Varyn gồng người, hai chân cậu dẫm nát cả nền xi măng bên dưới rồi với hết sức bình sinh, cậu kéo cả phần đuôi lên khỏi nền xi măng.

Thả đoạn xích khỏi tay, Varyn kéo căng nó ra rồi cậu bắt đầu xoay đoạn xích. Phần mũi giáo từ từ quay tròn trên không trung. Nó quay nhanh dần, thổi tung bụi đất xung quanh lên mù mịt.

Cầm đoạn xích mâu tự chế tay, mặt Varyn hằm hằm sát ý, cậu nhìn vào đám chó mà hét to:

- Chúng mày nhào hết vào đây! Lũ cẩu tặc chúng mày có giỏi thì bu vào đây mà nốc này!

Đám chó lúc này phần nào bị uy lực từ đoạn mâu xích kia dọa cho sợ hãi mà cũng chần chừ không dám tiến gần thêm.

Thấy chúng bị dọa sợ, Varyn liền gầm to hơn nữa. Rồi cậu vung sợi xích loạn xạ.

Mũi giáo dựa vào quán tính mà xoay vòng vòng quanh Varyn. Nó lao đi xé gió, rít lên những tràn dài như tiếng kim loại mài vào nhau.

Bất chợt, Varyn giật cánh tay ra sau. Sợi xích đang xoay lên bất chợt đổi hướng một cách đột ngột rồi; từ trên cao, mũi giáo vẽ một vòng cung mà chém thẳng xuống.

Trọng lượng khổng lồ kết hợp với tốc độ xoáy khủng khiếp khiến mũi giáo tạo ra một lực tác động kinh hoàng.

Từ trên cao, nó lao xuống như một viên thiên thạch, nhắm thẳng vị trí con chó đang đứng cao nhất mà giã xuống.

ẦM!

 Con chó đen đủi không kịp phản ứng bị Varyn giã nát. Chỗ nó vừa đứng lún xuống một khoảng tạo thành một cái hố nhỏ; bên dưới cái hố là thân xác không toàn vẹn của con chó nằm trong một vũng dung dịch bầy nhầy của máu cùng thịt và nội tạng bị nghiền nát.

Đám chó con lại thấy vậy liền nhất tề nhảy lùi lại một bước.

Thấy mình đã chiếm được thế thượng phong, Varyn từ từ tiến tới, đẩy lùi lũ chó.

Bất thình lình, từ bên dưới, tiếng gầm của con đầu đàn vọng lên, xuyên qua nhiều tầng bê tông rền vang khắp sân thượng.

Varyn loạng choạng cố giữ thăng bằng khi cả nền móng dưới chân rung chuyển dữ dội.

Bất ngờ, đám chó con lúc này lập tức trở nên hung tợn hơn. Chúng gầm to rồi tiến đến bao vây Varyn lần nữa.

Một con chó khi này mới đánh bạo, nó từ từ tiến tới rồi chạy nhanh về phía Varyn.

Thấy thế, Varyn liền rút ngược sợi xích về, xoay người né con chó đang lao đến rồi dùng sợi xích quật nó rơi khỏi sân thượng.

Những con chó khác thấy có thêm đồng loại bị hạ lại không sợ hãi như lần trước mà trở nên táo tợn hơn. Lần lượt, nhiều con khác nói gót nhau tiến về phía anh.

Varyn liền cuối người xuống, dùng cả hai tay nắm vào cuối đoạn xích mà vẩy mạnh. Sợi xích bắn lên không trung rồi rơi xuống. Ngay lập tức, phần mũi giáo đang nằm dưới đất bị giật tung lên không.

Chớp thời cơ, Varyn bước tới, kéo căng sợi xích rồi quay mạnh. Mũi giáo ngay lập tức bị kéo giật về đằng sau rồi nhờ sức nặng của chính nó, lực ly tâm mạnh mẽ mà nó tạo ra kèm theo quán tính khi rút về khiến mũi giáo lại quay tít mù trên không.

Ngay lúc đó, vài con chó lao đến, vồ về phía Varyn.

Cậu liên xoay người, kéo hai bàn tay nắm sợi xích lại gần nhau, vẽ mũi giáo thành một vòng cung.

Mũi giáo đang xoay với tốc độ cao đột ngột chuyển hướng, nhắm phía mấy con chó mà cắt tới.

Xoẹt một tiếng, lưỡi giáo cắt xuyên qua thân người lũ chó như là dao nóng cắt qua bơ. Những âm thanh lộp bộp phát ra thì các mảnh cơ thể bị cắt rời của chúng rơi rụng xuống sàn.

Trên đầu Varyn mũi xích mâu vẫn liên tục xoay.

Đám chó lúc này như bị dại mà không còn sợ chết nữa; chúng ùn ùn kéo nhau lao về phía cậu.

Không còn đường lùi, Varyn nắm chặt sợi xích, chuẩn bị cho trận tử chiến. Đột nhiên có một đám chó bất ngờ tách đàn, lao đến cắn chặt lấy một đầu dây xích rồi kéo ngược lại.

Varyn thấy thế mới vội gồng người lên giữ sợi xích lại. Nhưng cậu ta quên mất đám chó vẫn còn những con khác. Chúng thấy vũ khí của Varyn đã bị vô hiệu thì cứ nhè người cậu mà lao đến.

Con đầu tiên lao vào ngoạm chặt lấy bắp chân phải Varyn. Hàm răng sắc lẻm của nó cắm sâu vào từng thớ cơ của cậu, chạm đến tận xương. Varyn thét lên một cách đầy đau đớn rồi quỵ xuống. Cậu liền buông một tay khỏi sợi xích rồi nhè đầu con chó mà đấm xuống.

Những âm thanh bùm bụp vang lên khi Varyn giã từng cú đấm như búa bổ lên cầu con chó; nhưng nó vẫn cắn chặt mà không chịu nhả. Tức mình, Varyn buông tay còn lại khỏi sợi xích; hai tay cậu chắp lại, nâng lên cao. Varyn tính đập nát đầu con chó.

Nhưng hai cánh tay cậu vừa mới đưa qua đầu thì một con chó khác đã nhảy đến. Nó nhảy bổ vào ngực khiến Varyn ngã ngửa ra sau. Con đầu tiên lúc này cũng thuận thế mà giằng một tảng thịt từ bắp chân Varyn rồi nuốt chửng.

Varyn nằm đó, trên người cậu là một con chó đang đè lên, cắn vào bả vai cậu. Hai cánh tay Varyn chưa kịp đưa lên để giằng con chó ra thì đã bị những con khác lao vào mà cắn lấy.

Rồi cứ thế, đám chó hết con này đến con khác lao vào xâu xé thân thể Varyn.

Chúng bâu vào, chen lấn, trèo lên nhau, chất thành một đống.

Bên dưới, đám chó đang tranh nhau mà xâu xé Varyn.

Những âm thanh lèo xèo, răng rắc liên tục phát ra khi máu của cậu nóng lên và bay hơi cùng với những tinh thể chưa kịp chữa lành đã bị lũ chó dẫm nát pha lẫn với âm thanh chóp chép khi đám thú vật đó đang nhai sống cậu.

Varyn lúc này không còn la hét nữa, cậu cứ nằm đó mặc sức đám chó gặm nhấm thân thể.

Cậu lúc này đã hoàn toàn mất nhận thức.

- Thật thảm hại! – Một giọng nói xa lạ từ trong đầu Varyn vang lên – Tên con người yếu đuối và vô dụng này, ta phải làm mọi thứ à?

Rồi bất chợt, từ bên dưới “núi chó” kia, những làn hơi nước buốc lên dữ dội kèm theo một tiếng gầm đầy hung ác không phải từ một con người phát ra.

Rồi một tiếng nổ chói tai vang lên. Ầm!

Varyn trong “thể lột xác” thổi tung đám chó mà đứng dậy.

Cơ thể cậu nham nhở như chó gặm, theo đúng nghĩa đen. Những thớ cơ bị cắn rách tơi tả đang treo lòng thòng, máu thì cứ chảy ồ ạt.

Bằng mắt thường, có thể thấy được cơ thể cậu đang liên tục lành lại với tốc độ phi nhân loại nhưng không cần đến đống tinh thể như trước kia. Các bộ phận, mô, cơ, xương và nội tạng cậu cứ như được hình thành từ hư vô, mọc ra, nối liền và lành lại.

Thế rồi, chẳng mấy chốc, từ một “cái xác” nham nhở và nát bấy, Varyn hồi phục trở lại nguyên dạng ban đầu.

Varyn lúc này tuy mang hình hài như một con người, nhưng sâu bên trong cậu, có thứ gì đó khác cũng đang thức tỉnh.

Một thứ hung ác, cổ xưa và xa lạ. Một thứ mà có lẽ ...không phải là con người.

Varyn đứng đó một lúc, rồi cậu khẽ nhúc nhích cơ thể như đẻ khởi động các tế bào mới được tái tạo.

Rồi cậu ngửa mặt lên trời, rống to một tiếng như loài dã thú.

Đám chó từ khi bị cậu thổi bay ra, giờ đã tập hợp lại. Chúng nhìn con mồi trước mắt như thăm dò.

Rồi, như bị tiếng rống của Varyn khiêu khích, chúng đồng loạt xông lên, nghĩ rằng có thể một lần nữa có thể xẻ thịt cậu dễ dàng như trước.

Nhưng chúng đã lầm.

Chỉ trong một một cái chớp mắt, Varyn lướt tới, vung tay đấm một cú vào con chó gần nhất.

Bụp một tiếng, con chó đang nhảy tới bỗng rơi bịch xuống đất, đầu đứt lìa.

Chỉ với một đòn, Varyn đã thổi bay đầu nó.

Rồi cậu đứng đó như trời trồng, đảo mắt liếc qua đám chó.

Cảm thấy khí tức mà cậu tỏa ra quá nguy hiểm, đám chó chần chừ không dám tiến.

Bất chợt, ngay phía sau Varyn, tự bao giờ, đã có một con chó phục sẵn. Nó lợi dụng lúc Varyn không chú ý mà nhảy bổ đến, toang dùng hàm mà cắn đứt cổ anh.

Thật không ngờ, khi con chó vừa nhảy đến, bằng một chuyển động lạ thường, Varyn xoay người, dùng hai tay mà bắt lấy hai hàm răng con chó.

Cậu xách con chó lên bằng hàm của nó, tiến về phía đám còn lại.

Rồi cậu nhấc bổng con chó trên tay lên cao, dùng lực, Varyn nắm chặt lấy hai cái hàm con chó đó mà xé nó ra làm hai nửa như tác một trái sầu riêng.

Máu và nội tạng con chó cứ thế mà xổ ra ngoài, phủ kín người Varyn.

Cậu khẽ lè lưỡi liếm lấy máu quanh mép rồi cười khúc khích một cách bệnh hoạn.

Đám chó còn lại thấy cảnh tượng hãi hùng vừa rồi, cong đuôi mà bỏ chạy

Những đã quá trễ, giờ đây kẻ đi săn và con mồi đã chính thức đổi vai.

Rồi chỉ trong thoáng chốc, mấy chục con chó đã bị Varyn “thức tỉnh” tàn sát.

Máu, thịt và nội tạng của chúng vương vãi khắp nơi, nhuốm đỏ cả khoảng sân thượng

Rồi giữa bãi chiến trường đầy máu và xác thịt, Varyn đứng đó, cười ngặt nghẽo như một kẻ điên.

Sau một thoáng, cậu dần dần trở về trạng thái ban đầu.

Cậu ngồi phịch xuống, thở hổn hển vì mệt mỏi. Nhìn khung cảnh xung quanh đầy những vũng máu đỏ ối, ngập quá mắt cá chân và la liệt những xác chó không còn nguyên vẹn, Varyn ngơ ngác rồi từ từ chuyển dần sang kinh hãi tột độ, không biết thứ gì đã gây ra màn thảm sát này.

Nhưng chính Varyn cũng không thể ngờ, tác giả của khung cảnh ấy, lại chính là cậu.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận