Truyện sáng tác
Nhóm dịch
-
23/06/2025
-
26/06/2025
6 Bình luận
Hướng ánh mắt của mình về phía những song sắt khổng lồ, ghim ngược xuống nền đất, như lo ngại điều ngoài kia.
Cái câu này như cùng nội dung với đoạn trên mà. Tại sao lại tách ra? Tui không hiểu ấy. Với lại, cái câu ấy nên thêm chủ ngữ "cô" vào. Thật sự mấy câu đặc biệt, khuyết chủ ngữ tui nghĩ nên hạn chế dùng. Vì nó có tác dụng nhấn mạnh. Câu "Chặt đến nổi đốt ngón tay dã tái đi, mà cô còn chẳng biết. " thì tui thấy hợp lý, vì ít ra nó còn có điệp từ "chặt" giúp liên kết và bổ trợ nhấn mạnh. Nhưng cái câu "Hướng ánh mắt của mình về phía những song sắt khổng lồ, ghim ngược xuống nền đất, như lo ngại điều ngoài kia." thì thật sự đã thiếu liên kết, đọc mà không biết "mình" là ai. Đã vậy, tác còn tách ra thành 1 đoạn. Theo tui thì câu này nên để chung 1 đoạn và thêm chủ ngữ vào.