Lưu ý:
"..." : đối thoại.
"(...)" : thì thầm.
(...) : độc thoại.
[...] : các lời đặc biệt.
◇ : chuyển cảnh.
___________________
Quay lại cảnh lúc ở trụ sở cảnh sát.
[9:50]
Kaiser lúc đó xin phép thanh tra Gage có một cuộc nói chuyện riêng với Alruna.
"Vậy thưa cô Alruna. Cô mới lần đầu tham gia vào những vụ như vậy phải không?"
"Đúng vậy! Đây là lần đầu tiên tôi tham gia vào đây."
Kaiser quyết định hỏi thăm dò thêm thông tin từ Alruna. Biết được điều đó nên Alruna định đưa ra những câu trả lời đã được xem xét trước trong đầu.
"Tôi đã nghe cô đã đọc và nhớ hết mọi thứ đã được ghi chép bên trong hồ sơ của vụ án này. Nếu không phiền, liệu cô có thể cho tôi biết thêm thông tin đó được không?"
Alruna gật đầu xác nhận câu hỏi của Kaiser, một chút tò mò hiện lên trên khuôn mặt cô. Cô tự hỏi tại sao anh lại đột nhiên quyết định hỏi cô một câu hỏi như vậy.
"Được thôi, khoan bộ anh không được Gage cho xem chiếc hồ sơ đó sao?"
Kaiser lắc đầu nhẹ khi nghe Alruna hỏi thanh tra Gage đã cho anh ấy xem thông tin từ hồ sơ chưa.
"Hai người đó có chỉ cho tôi biết vài thứ nhưng chưa nhiều lắm, và tôi muốn thử nhìn nghe ở một góc độ khác. Thế nên tôi mới nhờ cô, thưa cô Alruna."
"Hiện tại tôi chỉ có thể nhờ cô giúp đỡ." anh khoanh tay lại dựa lưng vào tường kiên nhẫn chờ đợi cô sẽ nói cho anh biết thêm vài thứ.
Alruna gật đầu, hiểu rằng Kaiser muốn có một góc nhìn mới về vụ án. Cô suy nghĩ, nhớ lại những gì cô đã đọc trong hồ sơ.
" 'Bóng đêm của nghệ thuật' được ghi nhận từ ngày 7 tháng 7 năm 1867. Một gac đàn ông đeo mặt nạ joker và mặc một bộ đồ ảo thuật ra màu tím đậm . Hồi đó hắn nổi tiếng với những trò chọc phá người khác. Hắn viết một đống thư và gửi cho trụ sở cảnh sát về những trò chơi khăm mà hắn sẽ làm. Ban đầu chỉ là những trò chơi khăm nhỏ như chọc phá cửa kính, trộm cắp xe đồ ăn vặt hay vẽ bậy lên tường,... "
Càng về sau những trò chơi khăm bắt đầu có sự đầu tư hơn như cho nổ một kinh khí cầu do riêng hắn tạo ra hay mở tiệc pháo hoa giữa đêm khuya. Đặc biệt hơn là ăn trộm các đồ bảo vật quý giá xong rồi lại dấu nó đi tạo ra trò chơi tìm kho báu cho các cảnh sát. Hành động của hắn giống các nhà ảo thuật gia được trình diễn trên sân khấu hơn là các pháp sư hay niệm chú. Hắn hay hành đồng vào ban đêm, cộng thêm những trò chơi khăm có đầu tư vui nhộn không làm hại đến bất cứ tính mạng của ai cả thế nên người ta đã gọi hắn là 'Bóng đêm của nghệ thuật' hay 'Nhà ảo thuật gia dưới ánh trăng' . Đã có thời hắn trở thành một trong các biểu tượng của thị trấn Ornate này suốt hơn 10 năm. Các cảnh sát đã nhiều lần cố gắng bắt hắn nhưng đều không thành công.
Và rồi bỗng nhiên hắn biến mất trong 3 năm, không ai thấy hắn biểu diễn các màn ảo thuật dưới ánh trăng nữa. Vào cuối mùa đông năm 1880 đã có một vụ nổ lớn từ nhà máy làm thuốc trừ sâu, khiến cho hơn 58 người thiệt mạng và 912 người bị thương ở đó. Nhưng rồi con số cũng ngay lập tức tăng lên chỉ sau đêm đó. Vì nhà máy nổ ra và một đống khí độc từ trong bồn chứa đều bị tỏa ra khắp thị trấn khiến cho nạn nhân bị tăng thêm. Khoảng thêm hơn 500 người bị nhiễm độc và thêm 200 người thiệt mạng lúc đó.
"Khoan đến cái vụ nổ nhà máy thì liên quan gì đến tên Bóng đêm đó." Kaiser thắc mắc.
"Đáng lẽ là thế, nhưng khi khám xét bên trong nhà máy đó. Các đội tìm kiếm đã thấy một lá bài Joker được đặt ở bên trong trung tâm kiểm soát của nhà máy." Alruna lập tức trả lời ngay sau khi nhận câu trả lời.
"!...Là của cái tên đó ư?"
"Cảnh sát vẫn chưa thể xác minh nó, thế nên nó không được công khai trong bất cứ bài báo nào cả. Nhưng trong hồ sơ có ghi lại."
"Chà, cô đọc kĩ thật. Đừng nói là cô đã đọc hết mọi thông tin khi ở bên trong trụ sở đấy nhé?"
Lúc này Alruna nghiêng đầu trả lời.
"Không, thanh tra Gage đã đưa nó cho tôi lúc ở trên xe của ổng. Anh có thể thấy lúc đó mà, cái thùng chứa đựng một đống tập tài liệu ở đằng sau xe đó."
"À...bảo sao. Lúc lên xe ngồi tôi đã tự hỏi sao xe của một cảnh sát lâu năm lại bừa bộn như vậy."
"Anh không xem ư?"
"Tôi sẽ không chạm vào mấy thứ bảo mật hay riêng tư đó nếu không được cho phép đâu."
"Mà thực sự cô đã đọc và ghi nhớ được hết đống tài liệu chất đống trong thùng đó trong khoảng thời gian ngắn ư?" một nụ cười ểu ả lộ ra từ phía Kaiser khi anh hỏi Alruna.
"Tộc elf có bộ nhớ lớn lắm, chuyện ghi nhớ hết đống đó là một chuyện dễ như ăn cháo đối với tôi." Alruna đẩy kính lên với khuôn mặt nghiêm nghị. Nhưng Kaiser vẫn cảm thấy được vẻ tự mãn của cô ấy phát ra dưới khuôn mặt nghiêm nghị đó.
Kaiser không thể không cảm thấy sự dễ thương phát ra từ người phụ nữ thích làm mặt nghiêm túc này. Anh đang cố kìm nén bàn tay của mình không xoa lên đầu của Alruna.
Vì phải chuyên nghiệp Kaiser lắc đầu, cố chuyển chủ đề.
"Bỏ qua chuyện đó đi. Rồi sao nữa, cái tên bóng ma đó đã bắt đầu hành động từ khi nào vậy?"
Bỏ qua những tình tiết không quan trọng Alruna liền kể cho Kaiser biết thêm những cái mà anh ta muốn.
"Cũng vào khoảng mùa đông năm 1890, khoảng 10 năm sau khi biến mất một cách đột ngột, lần này hắn xuất hiện trở lại một cách khó hiểu..."
Lúc hắn xuất hiện lại thì hắn đã gây ra một vụ giết người vào ngày 17 tháng 6. Nạn nhân là phụ nữ độc thân mới ở độ tuổi trên 20.
Cảnh sát đã xác nhận đó là hắn, từ những vật để lại cho đến những bức thư đã gửi thẳng đến trụ sở cảnh sát. Rồi hắn lại biến mất tiếp.
Và rồi đến năm nay tức là đã trôi qua 9 năm, hắn đã thực thi tận 7 vụ án giết người hàng loại khi mới quay lại vào mùa hè này.
[15/4: Alnder Laisa ]
[18/4: Gande Ulana ]
[ 24/4: Halnu Luna ]
[ 28/4: Oliva Ana ]
[ 3/5: Solana Like ]
[ 14/5: Harvey Lior ]
Và vụ mới hôm nay 16/6 Luguls Anne. Hầu như cách gây án đều y hệt nhau cả, ngay cả cái cách xử lý và để lại thi thể đều theo hướng "nghệ thuật" trong mắt của hắn.
Nói đến đây Kaiser đưa tay lên ra hiệu cho Alruna dừng lại được rồi.
"Thôi được rồi, cô Alruna.*thở dài* Haih~~ Tôi đã nắm được phần thông tin cần thiết rồi."
Anh ta bắt đầu hỏi cô thêm thông tin khác lần này là về Harly.
"Nhân tiện lúc đến gần Harly, sao cô lại lùi lại vậy?"
"Vì lúc đến lại gần Harly, tôi thấy anh ấy có một mùi hương rất nồng...Thực sự đó không phải mùi hôi hay gì đâu nhé!!"
"Không phải là do anh ấy có mùi hôi hay gì đâu! Tôi nói thật đó!"
Alruna hơi hoảng loạn giải thích rằng cô ấy không định nói xấu Harly hay gì đâu.
Kaiser khẽ cười khúc khích khi nghe Alruna giải thích. Anh có thể thấy cô không có ý xúc phạm Harly, và sự hoảng loạn nhẹ của cô khá đáng yêu.
"Không sao đâu," anh mỉm cười trấn an cô. "Tôi hiểu ý cô mà. Tôi chỉ muốn biết tại sao cô lại lùi lại."
Anh lại dựa lưng vào tường, khoanh tay trước ngực và tiếp tục lắng nghe Alruna.
Alruna gật đầu lấy lại hơi. "Tôi cảm thấy Harly còn có thêm một thứ gì khác ở anh ấy ý. Cứ như có thêm một ai đó đang sát bên cạnh anh ấy vậy. Nó thực sự rất nồng.". "Vì tôi cảm nhận thấy có tận hai mùi hương riêng biệt khi tiến đến gần Harly."
"Bỗng một trong hai có một mùi hương rất quen thuộc, cứ như thể Harly với tôi là người quen với nhau từ lâu vậy."
Kaiser nhướng mày lên khi nghe lời giải thích từ Alruna. Có một thứ gì đó từ Harly khiến cho anh quan tâm.
"Vậy à? Thế thì cảm ơn cô nhé, Alruna." Kaiser bỗng nhiên cười lại. "Có lẽ chúng ta lên nói đến đây thôi, chúng ta lên quay lại trụ sở."
Khi Kaiser quay lại vào bên trong trụ sở cảnh sát, anh bỗng nhiên đưa cho Alruna một tờ giấy và thì thầm bên tai cô rằng. "Hãy đọc nó một cách bí mật nhé."
Nói xong Kaiser thản nhiên bước vào trụ sở như chưa có chuyện gì xảy ra.
Alruna có chút kinh ngạc trước sự thay đổi đột ngột trong thái độ của Kaiser và tờ giấy anh ta đưa cho cô. Cô nhìn tờ giấy trong tay mình, sự tò mò trỗi dậy. Cô nhanh chóng giấu tờ giấy vào túi và đi theo Kaiser trở lại trụ sở cảnh sát.
◇
<Quay trở lại cảnh ban đầu, khi Kaiser bỗng tuyên bố chỉ rằng Harly chính là Bóng ma nghệ thuật trước mặt mọi người.>
Thanh tra Gage vẫn đang vật lộn để hiểu được sự thật bất ngờ rằng Harly, đồng nghiệp và bạn của họ, chính là kẻ giết người hàng loạt mà họ đang truy đuổi. Bản thân Harly cũng đứng hình tại chỗ, vẻ mặt đầy vẻ sốc và không tin.
Ngược lại, Alruna vẫn đang cố gắng xử lý thông tin, tâm trí cô quay cuồng vì bối rối và ngạc nhiên.
"Cậu có chắc chắn đã suy nghĩ thật kĩ trước khi nói chưa đó hả Kaiser?" Gage hơi bực mình vì kết luận của Kaiser, anh vẫn chưa tin rằng Harly là kẻ sát nhân mà bấy lâu nay mình đang truy lùng. "Phải có những bằng chứng để cáo buộc Harly đó, nếu cậu không thể đưa ra những thứ đó, tôi sẽ không tin đâu."
"Anh cảm thấy điều đó thật vô lý và khó tin cũng phải thôi, Thanh tra," Kaiser thản nhiên nói. "Bởi vì ngay cả Harly cũng không biết về điều đó."
"Ý cậu nói vậy là sao hả Kaiser!? Tôi không rảnh đâu mà nghe cậu khẳng định vớ vẩn đâu." Gage quát tháo lên một cách bực tức nhưng chẳng hiểu sao trong lòng ông ta lại không thể phủ nhận rằng Kaiser đang nói sai.
Phía bên kia, Alruna bắt đầu lấy tờ giấy mà Kaiser đã đưa cho cô ở lúc buổi sáng. Cô nhìn thẳng vào nó với cảm xúc khó hiểu, dòng ghi chú của tờ giấy nó chỉ ghi.
[Bóng ma của nghệ thuật thực sự đã chết.]
"Từ lúc chúng ta đi dạo đến đây. Tôi đã đi đến những địa điểm đã xảy ra vụ án."
Kaiser bắt đầu đi dạo quanh Harly, quan sát anh ta đang trạng thái hoảng loạn và mất đi sự nhiệt quyết ban đầu.
Thấy vậy Kaiser cũng chỉ cười trừ.
"Trung tâm văn hóa, nhà thờ, quán rượu,... và cuối cùng là khu vực khách sạn dành cho khách du lịch. Nhưng kì lạ rằng tôi lại không thấy cái nơi được gọi là "công viên" mà vụ án đầu tiên được phát hiện. Tại sao vậy nhỉ?"
"Vì cái công viên đó đã đóng cửa vào...8 năm... trước..!."
Khi trả lời câu hỏi của Kaiser, thanh tra Gage bắt đầu nhận ra rằng.
《Nạn nhân đầu tiên được phát hiện vào ngày 17 tháng 6 năm nay.》
Nhớ lại lời nói lúc đó của mình với Alruna ban đầu, Gage đã phát hiện ra điểm kì lạ với thông tin mà mình đã biết.
Ngay từ đầu nạn nhân đầu tiên bị giết vào 9 năm trước nhưng tại sao mọi thông tin từ bản thân Gage và tất cả mọi người trong thị trấn lại cho rằng là nạn nhân bị giết vào năm nay.
Không chỉ vậy trong hồ sơ về Bóng ma nghệ thuật được ghi rằng nạn nhân đầu tiên là vào năm nay ở công viên nhưng công viên đó đã đóng cửa và được xây lại thành khu nhà cho người dân sau 1 năm vụ án được phát hiện.
Vậy tại sao?
"Càng đi sâu vào các vấn đề ta sẽ càng thấy vô số điểm sai sót."
"Tôi nghe nói vào cách đây 10 năm Harly, anh đã gặp một vụ tai nạn dẫn đến não của anh bị tổn thương và bắt đầu có các chứng hay quên phải không?" Kaiser hỏi Harly.
Harly, người vẫn im lặng cho đến bây giờ, chậm rãi gật đầu đáp lại câu hỏi của Kaiser. Anh nhìn Kaiser, vẻ mặt bối rối.
"V-Vâng...đúng vậy...Lúc đó tôi đang ở bên trong một nhà máy bỏ hoang để làm bài tập thuyết trình cho bài thi tốt nghiệp, và bỗng nhiên lúc đó có một tia sét đánh vào bên trong khiến cho tầng trên bắt đầu rung lắc rơi ra những tảng đá. Một trong số chúng đã rơi vào đầu tôi khiến cho tôi ngất đi. Lúc đó tôi khá may mắn do phát hiện sớm nên được cứu kịp thời." Harly giải thích lại với giọng điệu run rẩy.
"Hiii~ Đó là những gì người ta nói cho anh biết Harly. Nhưng thực chất Harly, lúc đó anh không chỉ bị gặp tai nạn mà còn bị "thay đổi" nữa."
""""?""""
Harly, thanh tra Gage và Alruna đều nhìn Kaiser với vẻ bối rối và không tin vào thông tin mà anh ta tiết lộ.
Thanh tra Gage, rõ ràng đang vật lộn để xử lý tiết lộ mới này, lên tiếng trước. "Thay đổi? Ý anh là gì, Kaiser?"
"Cái tên Bóng ma của nghệ thuật đã chết từ lâu rồi. Trong vụ nổ nhà máy năm 1880 cái tên đó vì mục đích gì đó đã kéo theo một đống kẻ thù xuống mồ cùng hắn. Hắn đã thành công nhưng đổi lại hắn đã kéo theo thêm những người không liên quan nữa."
Kaiser đi bộ ra giữa đường, đứng trước mặt Harly.
"Tôi không phải là một thám tử, không phải là một cảnh sát hay hiệp sĩ gì cả. Thế nên..."
"Ta sẽ nói thật tóm gọn và đơn giản lại thôi. Vì đây không phải một bộ tiểu thuyết trinh thám đâu. Vào ngày nào đó ta cũng chẳng biết nữa, theo một cách tâm linh ngươi đã vô tình trở thành Harly, và sống bên trong đó như thể đó là cơ thể của mình. Ngươi nhân lúc những lúc Harly mất đi nhận thức mà thay đổi ý thức của anh ta với ngươi, tự do điều khiển cơ thể của anh ta để thực hiện mệnh lệnh đã ăn sâu vào bên trong linh hồn của ngươi."
"Vì sao mọi người lại không nhận ra một điều dễ nhận thấy như vậy ư? Đơn giản là vì ngươi đã thay đổi thông tin và kiểm soát nhận thức của họ đúng chứ?"
"Phải không, thưa quý ngài Bóng ma của Nghệ thuật? Hay ta phải nói rằng Johnny Stare, nhà ảo thuật gia dưới ánh trăng."
Kaiser nhấn mạnh cái tên của hắn.
Bỗng một tiếng vỗ tay vang lên trong không gian yên tĩnh của màn đêm này. Tiếng vỗ tay được phát ra từ phía của Harly.
Không, không còn phải là Harly nữa mà chính là Johnny Stare. Kẻ tự nhận là Bóng ma của Nghệ thuật. Chính là kẻ sát nhân máu lạnh và tàn bạo đã gây ra vô số vụ án mạn rã man không thể tả nổi.
Kẻ mà hơn chục năm về trước đã được vô số kẻ tung hô.
Thanh tra Gage và Alruna đều sửng sốt nhìn sự biến đổi đột ngột trước mắt. Harly, hay đúng hơn là Johnny Stare, đứng đó với nụ cười méo mó trên khuôn mặt, vỗ tay chế giễu.
Thanh tra Gage trông hoàn toàn choáng váng và không nói nên lời, tâm trí anh ta đang vật lộn để xử lý những gì anh ta đang nhìn thấy. Ngược lại, Alruna có phản ứng linh hoạt hơn, cô ngay lập tức đi vào tư thế phòng bị và lui lại đằng sau. Là một đội trưởng đến từ Nhà Thờ lên cô có nhiều kinh nghiệm trong việc này.
Harly, hay bây giờ là Johnny Stare vẫn đứng đó vỗ tay với nụ cười chế giễu. Không còn là bộ đồ làm việc của cảnh sát nữa mà một bộ đồ của các nhà ảo hay mặc, nó có màu xanh dương đen và một chiếc mũ tròn đen. Hắn đeo một chiếc mặt nạ trắng chỉ che mỗi mắt của hắn.
"Rất xuất sắc thưa phù thủy à. Đúng như mong đợi của ta, ngươi không hề làm ta thất vọng." Johnny, hắn ta khen Kaiser người đã nhìn thấu hắn một cách mỉa mai. " Xem ra mọi thứ của ta đã bị ngươi nhìn thấy rồi nhỉ?"
"Haha~ Có gì đâu~" Kaiser chỉ lên đôi mắt của mình. "Ta có thể nhìn thấy nhiều thứ hơn những gì đôi mắt này có thể thấy đó~." Đối đáp với giọng mỉa mai của Johnny, Kaiser vẫn thản nhiên đáp lại hắn với tông giọng bình tĩnh dịu dàng đó.
"Ta công nhận là ngươi đủ thông minh để có thể nhận ra ta đang ở bên trong Harly bằng đôi mắt đó. Nhưng làm sao ngươi có thể biết ta có khả năng thay đổi nhận thức của họ? Đôi mắt đó không toàn năng như vậy đâu."
"Khi cô Alruna tiến đến gần ngươi, cô ấy có nói rằng Harly có tận hai mùi hương. Mỗi con người đều chỉ có một mùi hương riêng đặc chưng của họ, kể cả khi có thêm những mùi hương khác thì mùi hương của riêng bản thân vẫn sẽ nồng hơn."
"Nghe đến đây ta đã ngay lập tức khẳng định rằng Harly bị đa nhân cách, vì một cơ thể không thể nào tồn tại được hai mùi hương riêng được. Và kì lạ rằng, cô Alruna vốn là một đội trưởng của thánh kị sĩ nhưng cô lại không thể biết được điều đó. Và khi nghe ngóng xung quanh từ những người dân và các cảnh sát khác mọi thông tin đều không hề khớp với nhau khi nói đến vụ án này. Người dân thì không nói nhưng đến cả người trong cuộc như cảnh sát mà sai thì ta đã cảm thấy nghi ngờ rồi."
"Như ta đã nói càng đi sâu vào cuộc điều tra ta sẽ càng nhận ra có nhiều điểm sai sót thậm trí là hạt sạn. Ta tự hỏi có nhiều điểm sai như vậy tại sao các cảnh sát lẫn người dân lại không để ý đến?"
"Lúc đó ta đã nghĩ đùa rằng, mấy người này chắc bị ai đó đứng đằng sau kiểm soát rồi, chứ con người không thể ngốc nghếch như vậy được. Và vô tình đoán ra được ngươi có thể kiểm soát nhận thức của họ."
"Hoan hô!" Johnny vỗ tay tán thưởng Kaiser. "Ai ngờ rằng khả năng của ta lại bị biết được chỉ bằng câu nói đùa của ngươi cơ chứ?" Hắn bắt đầu cười đùa.
"Ngươi là lai elf phải không?"
"! Sao ngươi!?" Johnny bất ngờ quay sang hỏi Kaiser.
"Đơn giản thôi, cô Alruna còn nói rằng cô ấy cảm nhận được một trong hai mùi hương đó có cảm giác rất quen thuộc như thể đã ngửi nó từ lâu rồi. Giác quan của loài Elf rất nhạy nhưng rất chậm trong việc ghi nhớ nó. Để nhớ một mùi hương của ai đó họ sẽ phải mất đến một tháng đó nhanh nhất cũng chỉ là một tuần. Với Harly người chưa bao giờ tiếp xúc với một người Elf bao giờ thậm trí là chưa bao giờ rời khỏi thị trấn thì việc Alruna thấy quen thuộc là điều khó hiểu. Còn ngươi thì càng không vì ngươi đã chết cách đây tận hơn 10, lúc đó Alruna vẫn chỉ là một đứa trẻ vẫn chưa thể rời khỏi nhà mình."
"Cô ấy đã nói 'cảm nhận' được chứ không phải 'ngửi' thấy được cái mùi đó quen, tức là phản ứng an tâm bên trong cơ thể cô ấy đã hoạt động. Cái phản ứng đó chỉ xảy ra khi ta gặp một người thân của mình hoặc...gặp lại đồng loại của mình! Và chẳng có ai trong cái thị trấn này là elf cả!"
Nghe đến Johnny không thể không bật cười, hắn khen ngợi tài suy luận của Kaiser. Chỉ với một vài lời nói và phản ứng ngu ngốc mà anh ta đã đoán đúng hết mọi thứ về hắn.
"Haha!!. Từ lúc mới nghe về ngươi, ta có hơi nghi ngờ về việc tại sao bọn chúng lại muốn ngươi? Giờ khi chứng kiến tận mắt ta đã hiểu vì sao rồi!"
"Trong hồ sơ có hình ảnh của ngươi, trên đó ngươi không cái tai dài nhưng đầu tai lại trông nhọn hơn tai bình thường nên ta đã khẳng định rằng ngươi là một lai elf."
"Dù sao sinh vật giống con người nhất trên thế giới này là elf mà."
"Ngươi không bị ảnh hưởng bởi ma thuật thay đổi nhận thức của ta chắc là vì cái lớp phòng thủ gì đó. [phù thủy] mà lại? Thật tuyệt vời ta chưa thấy ai tuyệt vời như ngươi cả, đáng lẽ ta nên gặp ngươi sớm hơn thay vì làm mấy điều này."
"Có lẽ hiện tại ngươi không cần phải bận tâm cái vấn đề đó đâu. Vì..."
".? Vì?...!!"
*BỤP!!*
*-Soẹt!!*
Ngay một khoảnh khắc một tiếng vỡ của nền đường phát lên cũng là khoảnh khắc đầu của tên Johnny ngay lập tức bị chém bay đi.
Người tạo ra cú chém đó không ai khác là Alruna, cô đã chán phải nghe từng lời phun ra từ cái tên sát nhân đó rồi. Là một hiệp sĩ của Nhà thờ cử tới sẽ không có chuyện cô sẽ để cái tên sât nhân này tự tung tự tác đâu.
Alruna đang cầm trên tay một thanh kiếm dài trong tư thế quay ngang ra sau, thanh kiếm mà cô đang cầm cũng ngược luôn.
◇
Trước đó, từ đâu ra Alruna lấy một thanh kiếm, cô ngay lập tức hạ người xuống đi vào tư thế sẵn sàng. Cô dậm chân một bước bay tới cái tên Stare với tốc độ cực kỳ khủng khiếp, cú dậm chân đó của cô mạnh đến mức gây ra cú nứt lớn trên đường. Cô xoay người 360 độ hướng đường kiếm theo cú xoay đó tạo ra cú chém giống hình của một lưỡi cưa. Ngay lập tức Johnny bị trúng đòn, đầu của hắn bị lìa ra khỏi xác. Vẫn còn vết do thanh kiếm của cô để lại trên nền đường ở gần cái tên Johnny đó.
Thanh tra Gage đứng chết lặng ở đó, cả buổi tối nay đã xảy ra quá nhiều chuyện khiến cho anh không thể nào theo kịp được. Dù vậy Gage vẫn cố gắng bình tĩnh lại, anh cảm thán trước kĩ năng của Alruna. Anh ta biết một đội trưởng của các thánh kị sĩ rất mạnh nhưng đây là lần đầu anh chứng kiến nên màn thể hiện của Alruna vượt qua mong đợi của anh. Hành động của Alruna rất nhanh, đến mức nếu cái đầu của Johnny không bay ra thì anh cũng chẳng nhận ra được hành động của cô.
Thanh tra Gage quay đầu sang nhìn Kaiser người đang theo dõi diễn biến với một vẻ mặt bình tĩnh không biến sắc. Kaiser, anh ta bỗng đưa tay lên cằm và mỉm cười.
"Không hổ danh là một trong các đội trưởng của các thánh kị sĩ! Không một hành động thừa thãi nào khi đối đầu với kẻ thù. Nhưng..."
""Cô phải đợi ta/hắn nói hết đã chứ!?""
""!""
Có hai giọng nói được cất lên cùng lúc, một là Kaiser hai là kẻ đáng lẽ phải chết bởi cú chém đó Johnny.
Hắn đứng trên bức tường của tòa nhà ngay cạnh đó, thật lạ khi hắn không rơi xuống khỏi tòa nhà đó bởi hoạt động vật lý.
Thanh tra Gage và Alruna đều kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt. Làm sao mà hắn vẫn còn sống sau khi Alruna chặt đầu hắn!?
"Không thể nào..." Gage lẩm bẩm, mắt mở to vì không tin nổi.
"Khoan nếu hắn ở đó, thì cái thứ mà tôi đã chém là..."
"Chỉ là hình nhân của hắn thôi."
Alruna quay đầu lại nhìn cái thứ mà cô đã chém ngay lúc đó. Đấy không phải là Johnny mà chỉ là một hình nhân giả của tên đó mà thôi. Tên thật đang đứng trên bức tường của tòa nhà ngay trước mặt họ.
Thanh tra Gage nghiến răng vì thất vọng khi nhận ra anh và Alruna đã bị lừa.
"Khốn nạn! Tên khốn đó dùng con rối để lừa chúng ta," anh ta chửi thề, giọng nói đầy tức giận và thất vọng.
Trong khi đó, Alruna vẫn nhìn con rối giả một cách ngạc nhiên trong giây lát, rồi quay sang nhìn chằm chằm vào Johnny.
"Có lẽ các ngươi nên Oái?!? Này hãy để ta nói hết đã đi!"
Johnny bực tức hét lên khi bị thanh tra Gage rút súng ra bắn hắn nhưng bị cản lại bởi Kaiser.
"Thiệt là...*haiz* ". Johnny hắn thở dài phàn nàn, sau đó hắn quay lưng lại đi bộ trên bước tường ngang đó tiến lên sân thượng của tòa nhà đó.
Hắn cởi bỏ lớp mặt lạ da ra. Bộ đồ trên người hắn cũng thay đổi, từ đồng phục của một cảnh sát biến thành âu phục của một nhà ảo thuật gia.
Hôm nay trăng non nên cảnh tượng hắn đứng trên sân thượng và được ánh trăng chiếu xuống làm cho Johnny có vầng hào quang cho riêng hắn. Đây đúng là mở đầu cho màn biểu diễn ảo thuật của hắn dưới ánh trăng đẹp đẽ này.
Gage lại nghiến răng, tay nắm chặt khẩu súng. Anh muốn bắn tên khốn đó hơn bất cứ thứ gì, đó chính là kẻ đã khiến cho người con gái duy nhất của anh sống không bằng chết nhưng Kaiser vẫn giữ anh lại.
"Tại sao cậu lại cản tôi lại hả Kaiser!?" Gage tức giận quát lên chất vấn Kaiser. Sự hận thù bên trong đã khiến cho anh không thể nào bình tĩnh nổi.
"Đạn thường sẽ không có tác dụng với hắn đâu thưa thanh tra vì sẽ không trúng đâu. Anh nên bình tĩnh lại đi, hắn vẫn chưa khai hết." Kaiser an ủi.
Thanh tra Gage rõ ràng là bực bội và mất kiên nhẫn, nhưng anh biết Kaiser đã đúng. Bắn chết bằng đạn thường là một nỗ lực vô nghĩa đối với những kẻ có thể sử dụng ma thuật ở cấp độ cao, nhất là với hắn.
Anh hít một hơi thật sâu và cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng cơn giận dữ trong anh vẫn đe dọa sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào. Anh nhìn Johnny, vẫn đứng tự tin trên mái nhà, và chờ đợi bất cứ điều gì kẻ giết người sẽ nói tiếp theo.
"Để đấu với một pháp sư thì sử dụng vũ khí có thể gây ra sát thương ở tốc độ cao thì đó là một kế hay. Thế nên hãy lui xuống nhé, vì cái kế đó không hoạt động trong hoàn cảnh này đâu." Kaiser nói đùa.
Kaiser bắt đầu tiến đến gần tòa nhà nơi mà Johnny đứng trên sân thượng đó.
Anh cười đùa và bắt đầu vén tay áo bên trái lên, lộ ra một hình xăm hình thanh kiếm đen bị quấn bởi một con rắn độc.
Khi anh búm ngón tay ngay lập tức hình xăm trên cổ tay của anh di chuyển. Nó bắt đầu hình thành lên một thanh kiếm nhỏ chỉ dài 35cm. Thanh kiếm nhỏ này có màu đen với lưỡi kiếm đỏ rực, đó được gọi là ma kiếm nhưng phiên bản nhỏ hơn do chính anh thiết kế.
(Đó là ma kiếm ư, nhưng sao trông nó lại nhỏ vậy?)
Alruna vừa nhìn cái ma kiếm đó của Kaiser vừa phân tích nó.
"Cái đó là đua phép của ngươi ư? Trông nó ng--*Oái!!* "
Chưa để Johnny nói xong đã có 5 phát đạn ánh sáng được bắn vào người hắn. Hắn ta đã né được hết trong phút chốc, nơi mà hắn đang đứng bị đổ vỡ làm cho hắn phải chuyển đổi chỗ đứng.
"Ma thuật ánh sáng ư? Nghe chẳng hợp với vẻ bề ngoài của ngươi một chút gì cả!"
"Ngươi lên chú ý đến bản thân hơn là ta đi đồ ngu."
"Cái.!!"
Mỉa mai Kaiser với tông giọng đùa giỡn nhưng hắn ngay lập tức câm nến họng khi từ đâu ra Alruna xuất hiện ngay trước mắt hắn. Cô di chuyển với tốc độ nhanh như âm thanh, tạo 4 cú chém hướng bên trái 1 nhắm vào chân phải, bên phải 2 nhắm vào tay trái, bên trái 3 nhắm vào ngực, và cuối cùng nhắm thẳng lên cổ hắn.
Johnny suýt soát né được nhưng vẫn còn đó những vết thương ngoài da do không né được hết.
Nhưng hắn đã lọt vào bẫy của Alruna. Ngay khi Johnny nhảy lên né những đòn đánh của cô, hắn nhảy ra sau định lấy đà.
(Chết tiệt! Ngay khoảnh khắc cái tên phù thủy đó bắn ra 5 phát đạn ma thuật đó, ngay lập tức hắn tạo ra một bàn đạp cho con ả Alruna này bay lên đây trong phúc chốc.)
Johnny phải xử lý với những đòn tấn công dồn dập đến từ Alruna, hắn ta cảm nhận được cơn tức giận phát ra từ cô ấy. Johnny hắn thò tay vào trong túi áo của mình cố gắng lấy ra những dụng cụ hỗ trợ của mình.
(Chết tiệt! Mình không thể lấy được dụng cụ hỗ trợ nếu cứ bị con ả này tiếp cận. À! Đúng rồi!)
Johnny hắn đã nghĩ ra một cách để rời xa tầm đánh của Alruna, càng ở trong tầm đánh của Alruna sẽ khiến cho hắn gặp nhiều khó khăn hơn. Tốc độ ra đòn lẫn di chuyển đều không bằng Alruna lên hắn chỉ còn cách phải nghĩ kế thôi.
Cuối cùng hắn thò được con dao lớn đánh xoay được đường chém của Alruna trong phút chóc.
Alruna ngay lập tức bị chặn đòn nhưng cô không dễ dàng bị đối phó dù chỉ bị lệch đi một đường chém đâu.
Cô lùi lại và rút thanh kiếm lại, rồi cô cúi xuống lùi thanh kiếm ra đằng sau lấy lực. Và một phát ăn luôn, cô tạo ra một cú đâm siêu tốc. Cú đâm với siêu tốc độ đã đâm xuyên qua giữa ngực của hắn. Mọi hành động đều xảy ra và kết thúc ngay chưa đến một giây.
Một tiếng kêu đau của người phụ nữ lại được cất lên trong đêm nay.
______________________________
Chương tiếp theo.


0 Bình luận