Không Ngừng Lưu Lạc
Trâu Tháng Năm Trâu Tháng Năm + AI
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

VOL 1: ĐI TÌM ÁNH SÁNG

Chương 07: Ngọn Lửa Của Heo Con

0 Bình luận - Độ dài: 3,464 từ - Cập nhật:

Cánh cổng lớn thứ ba rung chuyển, rồi từ từ mở ra, để lộ một sảnh đấu khổng lồ và đầy cát. Gió nóng cuộn lên từ dưới nền cuốn theo bụi mù mịt. Bức tường xung quanh phát ra thứ ánh sáng của hổ phách đỏ, phản chiếu lên lớp cát như những đốm lửa chập chờn.

Ở trung tâm, ba xoáy cát lay động dữ dội. Từ trong những cơn lốc ấy, ba sinh vật đang từ từ trỗi dậy.

Bên trái, một sinh vật cao lớn vượt trội hơn người trưởng thành. Đầu ngựa, thân khỉ, bộ lông đỏ rực như ngọn lửa sống. Đôi mắt trắng dã vô hồn, nhưng sát khí tỏa ra vô cùng nặng nề.

Bên phải, một quái vật to lớn như dã thú. Thân gấu, đầu bò, toàn thân phủ một lớp lông bạch kim sáng loáng như thép, đôi mắt đỏ thẫm nhìn trừng trừng, như muốn nghiền nát mọi thứ trước mặt.

Ở giữa… là một chú heo con nhỏ bé – làn da hồng hào, đôi mắt tròn xoe ngây thơ, cái đuôi xoăn tít khẽ động đậy. Nó đứng đó, không có chút gì giống hai con quái vật bên cạnh. Không có sát khí, không có uy hiếp. Chỉ là một con heo nhỏ.

Xin và Gloria nhìn nhau, cả hai đều nhíu mày khó hiểu.

“Cô có thông tin gì về bọn này không?” Xin hỏi, giọng thấp xuống đầy cảnh giác.

Gloria khẽ lắc đầu, ánh mắt vẫn khóa chặt vào ba sinh vật trước mặt.

“Không. Đành phải tìm hiểu thôi.”

Dứt lời, cô chậm rãi rút kiếm ra, từng bước tiến lên. Nhưng trước khi đi, cô nghiêng đầu, dặn dò bằng giọng không cho phép cãi lại.

“Cậu đứng yên ở đây.”

Trước khi Xin kịp phản đối, Gloria đã vung tay, những dây leo liền vươn lên từ lòng đất, đan chặt lại thành một tấm khiên xanh quanh cậu.

Xin cứng người, há miệng định nói gì đó, nhưng rồi phải ngậm ngùi chấp nhận.

Phía trước, con heo nhỏ vẫn đứng im, nhưng hai con quái vật bên cạnh đã bắt đầu di chuyển.

Chúng lao đến. Và trận chiến bắt đầu!

Hai con quỷ khổng lồ lao tới với tốc độ đáng kinh ngạc. Một từ bên trái, một từ bên phải, đồng loạt vung móng vuốt sắc bén, nhắm thẳng vào Gloria.

Cô ngay lập tức phản ứng – nghiêng người ra sau, một nhánh cây từ lòng đất bật lên, đỡ lấy lưng cô. Thanh kiếm trong tay khẽ rung lên khi cô xoay cổ tay, vung kiếm chém ngược.

Keng! – Lưỡi kiếm va chạm với móng vuốt sắt của quái vật, tạo nên một âm thanh chói tai.

Con quỷ đầu ngựa điên cuồng vung tay, đòn đánh của nó nặng nề đến mức làm thanh kiếm của Gloria rung bần bật. Cô mím môi, chủ động xoay người né tránh. Nhưng chưa kịp lấy lại thăng bằng, con quỷ đầu bò đã bổ nhào đến từ phía bên kia.

Gloria gập người né cú vồ, nhưng một cơn gió mạnh đã xoáy đến sau lưng. Cô nhanh chóng dựng lên một bức tường dây leo, còn chưa kịp hoàn thành, một cú đấm như búa tạ của con quỷ đầu bò đã giáng thẳng vào tấm chắn.

Rầm! – Lực va chạm khủng khiếp làm đất cát tung bay dữ dội.

Gloria bị đẩy bật ra sau vài mét, chân cắm sâu vào cát để ghìm lại lực đẩy. Cô chưa kịp đứng vững, thì một chiếc móng vuốt đỏ rực đã vung tới. Gloria gập người xuống, né trong gang tấc, cảm nhận hơi nóng phả vào da thịt. Cô lật cổ tay, dứt khoát đâm ngược kiếm lên.

Phập! – Máu đen phụt ra từ cánh tay con quỷ đầu ngựa. Nó gầm lên, lùi lại, đôi mắt trắng dã tràn ngập sự căm hận.

Gloria hít một hơi sâu. Trận chiến này không dễ như cô nghĩ.

Hai phút trôi qua.

Những cú đánh liên tiếp vang lên, từng nhát kiếm của Gloria ngày càng sắc bén, ép hai con quỷ lùi dần về trung tâm sảnh đấu.

Mồ hôi rịn ra trên trán cô, hơi thở bắt đầu trở nên gấp gáp. Cô có thể cảm nhận sự tiêu hao năng lượng của mình khi liên tục tung đòn.

Nhưng dù vậy, cô vẫn phải để ý đến sinh vật ở giữa – con heo nhỏ vẫn đứng bất động.

Và rồi, trong một khoảnh khắc phân tâm, sự cố xảy ra – thanh kiếm trong tay cô đột nhiên mắc kẹt dưới móng vuốt của con quỷ đầu bò.

Trước khi Gloria kịp rút ra, một cú vung tay mạnh mẽ giáng thẳng vào bụng cô. Không khí trong phổi như bị ép hết ra ngoài, cô văng xa vài mét, lăn mạnh trên nền cát trước khi ngã rạp xuống.

“Cẩn thận, chúng lại đến kìa!” Giọng của Xin vang lên đầy lo lắng.

Gloria cố hít thở, nhưng cơn đau nhói ở bụng khiến cô khựng lại. Tuy bụi cát phủ đầy tầm nhìn, cô vẫn có thể thấy hai con quỷ đang lao đến, sẵn sàng tung ra đòn kết liễu.

Xin đứng sau hàng rào, nhìn rõ thế cục trận chiến, cậu biết rằng – nếu mình không làm gì đó… Gloria sẽ không thể cầm cự được nữa.

Xin lập tức ném toàn bộ hộp gỗ ra ngoài. Một trong số những cái hộp ấy bật mở, giấy hình bên trong bay tứ tán khắp sảnh đấu.

Gloria nhận ra ngay cơ hội. Cô nhanh chóng vẽ một vòng tròn trên cát bằng đầu ngón tay. Lập tức, những mảnh giấy rải rác khắp nơi rung lên, rồi đồng loạt bay về một điểm, hợp lại thành một bông hoa giấy trắng khổng lồ. Từ bông hoa ấy, những chiếc lưỡi giấy dài ngoằng vươn ra như xúc tu sống động, lao thẳng về phía lũ quỷ, quấn chặt lấy chúng.

Hai con quỷ giãy giụa, gầm rú, nhưng không thể vùng ra ngay lập tức. Lớp giấy trắng dần chuyển sang màu xám, run lên theo từng cử động của con mồi.

Bây giờ hoặc không bao giờ!

Gloria siết chặt thanh kiếm, đôi mắt sắc lạnh. Cô lướt tới, từng bước chân dẫm lên cát đều dứt khoát. Lũ quỷ cố vẫy vùng, nhưng những chiếc lưỡi giấy cứ siết chặt hơn theo từng bước tiến của cô.

Đúng khoảnh khắc Gloria nhảy lên chuẩn bị giáng đòn kết liễu…

Xoạt! – Hai con quỷ đột ngột bộc phát sức mạnh, xé tan lưỡi giấy như một món đồ chơi vô hại.

Gloria mở to mắt, muốn lùi lại.

Hai con quái vật rống lên đầy phẫn nộ. Chúng lao về phía cô như hai cơn lốc lửa, cơ thể bùng lên khí nóng dữ dội. Không còn lựa chọn nào khác. Gloria cắm mạnh thanh kiếm xuống đất, vận lực tạo ra một luồng khí, hất mở toàn bộ những chiếc hộp còn lại trên sàn đấu.

Phịch! Phịch! Phịch!

Hạt giống, giấy hình, cánh hoa ma thuật – mọi thứ đồng loạt bắn tung ra. Ngay khi chúng chạm đất, cả sảnh đấu như bừng tỉnh.

Những hạt giống nảy mầm ngay lập tức, cây cối trồi lên từ lòng cát. Đám dây leo xoắn lại như những con rắn khổng lồ, bện chặt vào nhau tạo thành một khu rừng ma trận, treo lơ lửng như những sợi xích thực vật.

Lũ quỷ lao đến, bị ép chậm lại khi vướng vào những thân cây dày đặc.

Ma trận tiếp tục mở rộng, những sợi xích xanh trườn qua không trung, quấn chặt lấy hai con quỷ từ mọi hướng. Chúng điên cuồng vẫy vùng, nhưng càng như thế, dây leo càng siết mạnh hơn.

Gloria lướt hai ngón tay qua nhau, tạo thành một khắc ấn ma pháp trong không trung.

“Khắc xuất!”

Ngay khi lời niệm vừa dứt. Những sợi xích đột ngột căng ra, siết mạnh về nhiều hướng cùng một lúc. Thân thể hai con quỷ bị phanh thây. Máu đen tung lên không trung, rơi lộp bộp xuống thảm thực vật bên dưới.

Tĩnh lặng.

Gloria chống tay lên đầu gối, hơi thở dồn dập. Những chiếc cây quanh cô bắt đầu héo rũ, dấu hiệu rõ ràng của việc cô đã tiêu hao quá nhiều năng lượng.

Từ phía sau, Xin quan sát toàn bộ trận đấu. Cậu mừng rỡ, suýt nữa thì reo lên.

Hay lắm! Mang tiếng là chủ nhân của tôi thì cũng phải được như thế!

Nhưng rồi…

Cái bóng nhỏ bé ở trung tâm sảnh đấu bất ngờ rung lên.

Xin và Gloria đồng loạt nhìn về nó.

Con heo con – nãy giờ vẫn bất động, bỗng nhiên bắt đầu co giật. Da thịt nó căng phồng lên từng hồi, những đường gân tím chạy dọc theo cơ thể, phát ra âm thanh ùng ục như muốn nổ tung.

Xoét! – Cơ thể nó tách ra, để lộ một hình hài khổng lồ với bờm lửa rực cháy.

Gloria chưa kịp phản ứng, con quỷ đã ưỡn ngực, hít một hơi sâu, rồi phun ra hai dòng lửa dữ dội. Ngọn lửa bốc lên như một cơn bão lửa, thiêu rụi toàn bộ ma trận hoa lá chỉ trong nháy mắt.

Gloria đứng lặng người, đôi mắt thoáng chớp kinh hoàng, bất lực nhìn mọi thứ cô vừa dựng lên bị đốt cháy thành tro bụi.

Ngọn lửa đỏ rực phản chiếu trong đôi mắt Gloria. Cô đứng sững, đôi bàn tay nắm chặt đến mức run lên.

Trong bóng lửa bập bùng, Xin ôm mớ hành lý còn sót lại chạy ra, cậu không quên vớ đại một mảnh vải nào đó để che chắn mũi miệng.

Gloria nhìn thấy, cô tức giận kéo phăng mảnh vải đó ra.

“Đồ chết bầm, cậu cố ý đúng không!?”

Xin không ngờ mình lại cầm nhầm nội y của Gloria. Cậu tái mặt, luống cuống xua tay phân bua.

“Không phải như cô nghĩ đâu! Tôi chỉ… chỉ vơ bừa thôi mà!…”

Chưa để Xin nói hết, Gloria đã đưa tay ngăn cậu lại rồi nghiêm túc đề nghị.

“Cậu ra đánh với nó đi…”

Xin chớp mắt, não cậu chậm mất vài giây để xử lý câu nói đó.

“Hả? Tôi đánh với nó…”

Cậu quay sang nhìn con heo nhỏ hiền lành ban nãy. Nhưng giờ đây, nó đã hóa thành một con quỷ giận dữ, đôi mắt đỏ rực ghim chặt vào kẻ thù.

Quỷ Heo nhả ra một cơn cuồng nộ.

ẦM! – Một cột lửa khổng lồ, cuộn tròn lao thẳng về phía họ.

Gloria đẩy mạnh Xin qua một bên.

Cô nghiến răng đứng dậy, vội vàng ném ra chút hạt giống còn sót lại. Từ mặt đất, một tấm khiên thực vật xanh thẫm vươn lên che chắn phía trước.

Nhưng cô biết, nó không đủ lực để cản lại đòn tấn công này.

Không còn lựa chọn nào khác. Gloria vận khí, dồn toàn bộ năng lượng của mình vào thanh kiếm. Lưỡi kiếm rung lên, rồi mở rộng, phồng to lên, biến hóa thành một thanh đại kiếm khổng lồ.

“Tử Thư Linh Kiếm! Giúp ta ngăn nó lại!” Gloria hét lên.

Cô vung kiếm, chém thẳng vào cột lửa đang ập tới.

Bùng! – Ngọn lửa hung hãn nuốt lấy đầu lưỡi kiếm, nhưng nhờ đó, sức nóng của đòn tấn công cũng bị cắt giảm đáng kể.

Dẫu vậy, lửa vẫn xuyên qua, va vào lớp khiên xanh lá.

BÙM! – Một vụ nổ dữ dội bùng lên.

Gloria không kịp tránh. Sóng xung kích đập thẳng vào người, thổi bay cô như một viên đá nhỏ giữa cơn bão. Cả người cô đập mạnh vào bức tường cháy đen đằng sau. Cơn đau lan khắp cơ thể, một vệt máu đỏ từ khóe môi chảy ra.

“Gloria!” Xin lao đến, hốt hoảng đỡ lấy cô.

Gloria gục xuống, cố gắng hít thở, nhưng lồng ngực co thắt từng cơn. Cô chống một tay xuống đất, cố nói, nhưng giọng yếu ớt hơn bao giờ hết.

“Tôi đã hơi quá sức… Tôi cần nghỉ ngơi trước khi có thể vận khí trở lại. Hãy giúp tôi cầm chân nó…”

Cô chưa nói dứt câu, thì toàn bộ cơ thể đã đổ gục, ngất ngay trên cánh tay Xin.

Ngay lúc đó, một tiếng ù ù lại vang lên từ phía sau.

Cậu có thể cảm nhận hơi nóng phả lên gáy mình.

Không cần quay lại, Xin cũng biết chuyện gì đang xảy ra – một quả cầu lửa khổng lồ đang lao đến. Không nghĩ nhiều. Xin vác Gloria lên vai. Cậu biết mình cần phải chạy ngay đi.

Chạy đi đâu khi mà xung quanh đây không hề có lối thoát?

Quả cầu lửa dí theo mỗi lúc một gần hơn, hơi nóng rực cháy thiêu đốt không khí xung quanh. Khi bàn tay của Xin bỏng rát đến mức sắp bén lửa, cậu bất ngờ dồn lực vào chân, đạp mạnh lên bức tường, bật người sang ngang trong tích tắc.

Quả cầu lửa không kịp đổi hướng, chạm vào bức tường, nổ bùng lên.

Thoát chết trong gang tấc, Xin thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chưa được bao lâu, con Quỷ Heo lại bắn ra hàng loạt quả cầu khác, ép cậu phải tiếp tục chạy.

Cậu vừa chạy vừa thét lớn chửi rủa.

“Thứ súc sinh! Sẽ có một ngày… tao quay mày lên, rồi gặm cả xương.”

Con quỷ cảm thấy bị xúc phạm, nó thở mạnh vài nhịp, hai lỗ mùi phì phò đầy khói, bắn ra hai tia lửa đỏ chắn ngang đường chạy của cậu.

Mặc dù kịp nhận ra, nhưng Xin không thể dừng lại.

Cậu lao tới theo quán tính. Ngọn lửa đã gần kề ngay trước mũi chân.

Trong khoảnh khắc quyết định, Xin nghiến răng, dùng hết sức ném Gloria về phía trước, còn bản thân thì xoay người lộn nhào qua ngọn lửa.

Cậu dang hai tay, cố gắng đón lấy cô một cách an toàn. – Hú vía! – Mồ hôi đổ đầy trên gương mặt Xin.

Những quả cầu lửa sau lưng vẫn ào ào lao tới, cậu không thể chạy đến bức tường được nữa. Hết cách, Xin liền đưa ra một quyết định táo bạo – cậu sẽ lao thẳng đến chỗ con quỷ.

Quỷ heo không tỏ ra bất ngờ. Nó há lớn miệng, thổi ra vài quả cầu lửa khác hướng thẳng vào Xin.

Cậu ôm lấy Gloria, siết chặt cô trong vòng tay, dồn toàn bộ trọng tâm về phía trước. Xin muốn biến mình thành một mũi tên sống, lao thẳng vào biển lửa.

Ngay khi ngọn lửa sắp nuốt chửng cả hai, Xin bất ngờ hạ thấp trọng tâm cơ thể, một tay ôm chặt Gloria, tay còn lại chống mạnh xuống mặt đất. Với một cú xoay đầy kỹ thuật, cậu lăn tròn sang ngang, rồi nảy ra xa nhất có thể.

Những quả cầu lửa từ hai hướng đối đầu nhau, va chạm dữ dội, phát nổ liên hoàn, tạo nên một làn khói đen dày đặc.

Xin cõng Gloria trên lưng, lợi dụng làn khói chưa kịp lắng xuống để biến mất khỏi tầm mắt con quỷ, rồi đột ngột xuất hiện sau lưng nó.

Cậu siết chặt nắm đấm, ánh mắt đầy quyết tâm, vận toàn bộ sức mạnh mình có, giáng một đòn chí mạng xuống gáy con quỷ.

Bập! – Bàn tay thô kệch của con quỷ vung ngược về sau, chộp lấy cú đấm của Xin một cách dễ dàng. Nó từ từ xoay người lại, nhìn cậu một cách khinh bỉ.

Xin cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích, lực siết của nó mạnh như một gọng kìm thép, chẳng thể dứt ra. Nhưng rồi, nó đột ngột buông tay, khiến cậu ngã bật về sau nền cát nóng.

Cậu chưa kịp định thần thì một thứ chất lỏng sền sệt, bỏng rát bất ngờ nhỏ xuống tay. Cơn đau nhói buộc cậu phải rút tay ngay lập tức.

Bàng hoàng, Xin ngước lên, và tim cậu như hẫng đi một nhịp.

Trên trần sảnh đấu, một đám mây lửa khổng lồ đang nhỏ từng tia lửa xuống như mưa rơi. Nó chẳng khác gì một cơn đại hồng thủy rực cháy, chỉ chực chờ ập xuống để thiêu rụi tất cả.

Thế là hết… sức mạnh quá chênh lệch, mình không thể đánh bại được nó.

Xin từ từ nhắm mắt lại, một cảm giác tuyệt vọng bao trùm lên trái tim cậu, khiến nó gần như không thể thở. Cậu đã sẵn sàng chấp nhận cái kết không thể tránh khỏi.

Một tiếng rên khe khẽ vang lên bên cạnh.

Gloria!...

Cô ấy vẫn đang bất động, chỉ có đôi môi khẽ thé lên vì đau đớn.

Một ý nghĩ xót xa hiện lên trong tâm trí Xin.

Nếu cả hai chết ở đây, và gặp lại nhau ở thế giới bên kia, mình sẽ phải giải thích với cô ấy thế nào?

Những giọt lửa từ đám mây phía trên tiếp tục rơi xuống, bỏng rát và dày đặc hơn. Chúng chạm vào vải vóc và mái tóc của hai người, tạo ra những âm thanh xì xèo đáng sợ.

Xin ôm chầm lấy Gloria để bảo vệ cô.

Đối diện, con quỷ vẫn đứng đó, tận hưởng khoảnh khắc con mồi tuyệt vọng trước khi bị thiêu cháy. Nhưng…

Xin không chấp nhận trở thành con mồi. Cậu bỗng bật dậy, từ tốn vác Gloria lên vai, tiến đến trước mặt con quỷ, ánh mắt cậu quắc lên, nhìn thẳng vào mắt nó, rồi gằn giọng giận dữ.

“Mày mạnh thật đấy, nhưng muốn tao chịu thua thì… không bao giờ!”

Con quỷ khẽ nhíu mày. Nó giơ tay lên. Đám mây lửa trên cao bắt đầu sôi lên ùng ục, rồi từ mọi hướng, từng dòng lửa đỏ rực bắt đầu trút xuống.

Ngay khoảnh khắc đó, Xin lao đi. Cậu xoay người lách qua cái thân khổng lồ của con quỷ, tận dụng mọi kẽ hở để bứt tốc về phía trước.

Mắt con quỷ co lại, nó đã nhận ra ý đồ của Xin, lập tức há to miệng, phun ra một loạt quả cầu lửa khổng lồ đuổi theo.

Làm ơn đi!… Làm ơn cho nó hoạt động đi mà…

Xin nghiến chặt răng, trong lòng không ngừng cầu nguyện. Cậu biết rằng mình không thể đánh bại con quỷ, cũng không thể cầm cự cho đến khi Gloria tỉnh lại. Cậu đã thử nghĩ cách quay lại sảnh đấu trước đó, nhưng rõ ràng là bất khả thi, cánh cổng đã đóng lại và không thể mở ra bằng sức người.

Nếu đã không thể quay lại, con đường duy nhất là tiến lên.

Xin lao thẳng về phía cầu thang dẫn đến tầng tiếp theo. Những bậc thang tối đen dẫn lối cho cậu – có thể là con đường mở ra hy vọng, hoặc là cái bẫy chết chóc đang đón chờ.

Cánh cổng pha lê xanh đã ở ngay trước mắt, bệ đá cũng vậy. Cậu vội đặt tay Gloria lên đó, rồi tới lượt mình.

Một tiếng cạch vang lên…

Kéo theo bụi từ trên cao rơi xuống, những hoa văn cổ xưa trên cánh cổng bắt đầu phát sáng, nó chầm chậm mở ra như một phép màu.

Xin không thể đợi thêm, cậu ôm lấy Gloria nhảy qua lằn ranh của khe cửa hẹp. Cánh cổng khép dần khi nhận thấy có người bước qua. Những quả cầu lửa của quỷ heo bay đến không kịp lúc, chúng bị chặn lại rồi tan ra như bọt biển.

Xin quay lại nhìn, ánh mắt vẫn chưa hết lo lắng, lồng ngực còn đập mạnh như trống trận.

Con quỷ không có hành động truy đuổi.

Cho đến khi cánh cổng thực sự khép lại. Vài phút sau. Xin mới dám thở phào, rồi cậu tự tát mạnh vào mặt mình một cái.

“Lẽ ra mình phải biết đến điều này sớm hơn… thật không thể tin nổi!”

Xin nhìn xuống Gloria, nhẹ nhàng vén lại những sợi tóc lòa xòa trên trán cô. Ánh mắt cậu thoáng trầm lặng, rồi khẽ thì thầm như nói với chính mình.

“Cảm ơn cô. Nếu không có cô ở bên, tôi gần như đã buông xuôi rồi.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận