Trở lại với hiện thực.
Sau khi biết được tin tức từ Sakura, Tanaka gọi mọi người vào trong phòng họp để bàn bạc chi tiết. Sakura đang ngồi ở ghế, đôi mắt sáng lên vì phấn khích. Tanaka thì đứng dựa vào chiếc bàn trầy xước, tay đưa lên cằm với vẻ trầm ngâm. Kaito ngồi đó, nhìn vào tập tài liệu về chiến dịch BoxMuzic một cách lơ đãng, tâm hồn của cậu ta thực chất vẫn đang lạc trong quá khứ.
"Được rồi, Sakura. Em nói lại lần nữa xem. Cụ thể là như thế nào?"
Tanaka cuối cùng cũng lên tiếng, phá vỡ sự im lặng trong gian phòng.
"Vâng! Cụ thể là thế này. Em có nói chuyện với chị Hanazawa. Chị ấy là quản lý của ca sĩ Aya thuộc công ty HoshiTalent. Chị ấy nói là... chị ấy đồng ý sắp xếp một buổi gặp mặt trực tiếp để chúng ta có thể trình bày kỹ hơn về đề nghị hợp tác quảng cáo cho BoxMuzic."
Sakura cố gắng giữ giọng bình tĩnh nhưng vẫn không giấu được sự hào hứng.
Aya. HoshiTalent.
Hai cái tên đó như tiếng sét đánh ngang tai Kaito. Cậu ta chỉ biết cố gắng giữ cho khuôn mặt mình không biểu lộ ra cảm xúc gì quá khác thường. Cậu ta lén liếc nhìn Sakura và thầm nghĩ rằng, vận mệnh đúng là trớ trêu.
"HoshiTalent... Đó là một công ty lớn đấy. Rất lớn là đằng khác. Họ quản lý toàn những tên tuổi hàng đầu."
Vẻ mặt anh ta không hào hứng cho lắm, ngược lại khá đăm chiêu lo lắng.
"Kaito, em thấy sao?"
Anh ta quay sang nhìn Kaito rồi hỏi. Nghe vậy, Kaito hít một hơi thật sâu, cố gắng ổn định lại cảm xúc của mình rồi nói.
"Nếu không có gì sai biệt lắm, Aya là một Ngôi sao hạng B. Xét theo hợp đồng thì chúng ta có thể dùng tối đa 50% ngân sách được ghi. Nhưng..."
Cậu ta dừng lại một nhịp, nuốt một hơi rồi nói tiếp.
"Đối với một công ty như HoshiTalent thì, yêu cầu của họ về phí hợp đồng và các điều khoản đi kèm chắc chắn sẽ rất cao. Cho dù là 50% ngân sách thì em nghĩ là cũng khó mà đủ được. Đó là chưa kể chi phí làm quảng cáo. Vì vậy em nghĩ rủi ro tài chính này là cực kỳ lớn và khó khả thi."
Nói ra những lời đó, Kaito cảm thấy một sự mâu thuẫn gay gắt trong lòng. Một phần, cậu ta muốn đây sẽ là một bước tiến lớn cho văn phòng nhỏ bé này. Một phần khác, cậu ta lại muốn chạy trốn khỏi quá khứ, không muốn dính líu chút nào tới Tsukino Airi nữa cả.
"Anh cũng nghĩ vậy. Họ không phải đối tác dễ chơi. Và văn phòng chúng ta cũng không đủ sức để chơi với họ. Chỉ cần một bước sai lầm là mất cả chì lẫn chài."
Tanaka cũng chỉ biết lắc đầu và thở dài sau khi nghe phân tích của Kaito.
"À... còn chuyện này nữa em chưa nói..."
Sakura ngập ngừng nói thêm, khuôn mặt hơi ửng đỏ.
"...Thật ra thì... em là bạn cùng lớp của Aya hồi cấp hai. Và em cũng đã nói điều đó với chị quản lý. Em nghĩ... vì lý do đó nên chị ấy mới đồng ý gặp mặt chúng ta."
Kaito nhíu mày. Cậu ta không thích dựa dẫm vào những mối liên kết mong manh như vậy trong công việc.
"Bạn cùng lớp hồi cấp hai à? Ừm... có lẽ đúng là vì lý do đó thật. Nhưng anh nghĩ là đừng nên đặt nặng quá vào mối quan hệ đó, Sakura à. Hợp đồng là hợp đồng, không phải buổi họp lớp đâu em."
Tanaka nhìn Sakura rồi nói.
"Kaito, em nghĩ rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào?"
Anh ta lại quay qua nhìn Kaito. Anh ta luôn tin tưởng Kaito có những quyết định sáng suốt nhất. Và Kaito cũng chỉ chờ có vậy. Đây là cơ hội để cậu ta rút lui.
"Em nghĩ là, vì Sakura đã hứa hẹn với họ rồi nên chúng ta vẫn sẽ đi gặp họ. Người đi sẽ là anh và Sakura. Anh là người đàm phán chính và đưa ra các quyết định. Còn Sakura sẽ đóng vai trò mở cầu nối nhờ mối quan hệ của cô ấy."
Kaito chậm rãi nói ra phương án của mình.
"Còn em thì sao, Kaito?"
Tanaka hỏi.
"Em sẽ tiếp tục ở lại văn phòng và đánh giá các mục tiêu hạng C và D, hoàn thiện phương án dự phòng. Dù sao thì chúng ta cũng không thể đặt cược hết vào HoshiTalent được. Chúng ta vẫn cần đường lui."
Đó là giải pháp tốt nhất mà cậu ta nghĩ ra. Vừa có thể hoàn thành trách nhiệm với công việc, chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, vừa có thể tránh phải đối mặt trực tiếp với Airi.
Tanaka nhìn vào hai người và cân nhắc một hồi lâu.
"Được rồi. Kaito nói phải. Rủi ro là quá lớn nên chúng ta cần có phương án dự phòng. Thế nên Kaito sẽ ở lại chuẩn bị đường lui. Còn anh và Sakura sẽ đến HoshiTalent để đàm phán với họ. Cứ quyết định như vậy đi."
Cuối cùng, anh ta gật đầu.
"Vâng! Em sẽ cố gắng hết sức!"
Sakura nói với ánh mắt quyết tâm. Mặc dù cảm thấy Kaito có gì đó hơi lạ, nhưng cô ấy không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Cơ hội gặp lại người bạn cũ, và quan trọng là mang về một hợp đồng lớn, đang ở ngay trước mắt rồi.
***
Sau khi Sakura trao đổi với Hanazawa qua tin nhắn, họ quyết định sẽ tổ chức cuộc gặp mặt vào 10 giờ sáng hôm sau tại trụ sở HoshiTalent. Một đêm dài trôi qua với việc chuẩn bị tài liệu và cố gắng dự đoán các câu hỏi có thể xảy ra.
Sáng hôm sau, Tanaka và Sakura ngồi taxi để đi đến địa điểm gặp mặt. Đó là một tòa nhà cao ngút, tỏ rõ vị thế của một công ty lớn. Nó lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của Tanaka. Nhìn vào nó, Tanaka càng cảm thấy tự ti hơn về cái văn phòng bé nhỏ của mình.
"Trông anh căng thẳng quá đấy."
Sakura nhận xét khi nhìn vào nét mặt của Tanaka. Hôm nay, Sakura đã chọn cho mình một bộ trang phục công sở chỉnh tề và đắt tiền nhất. Có lẽ vì thế mà cô ấy cảm thấy bình tĩnh hơn.
"À... không có gì."
Tanaka lẩm bẩm rồi chỉnh lại cà vạt.
Sau đó, hai người bước vào sảnh chính rộng lớn của tòa nhà. Không khí trong đây khác hẳn so với bên ngoài nhờ vào hệ thống không khí. Trên sàn nhà sạch bóng là các chậu cây cảnh trang trí đắt đỏ được đặt ở các góc thích hợp không chắn lối đi.
"Chào anh chị. Em có thể giúp gì cho hai anh chị ạ?"
Thấy hai người bước đến quầy lễ tân, cô gái trẻ ở đó lập tức mỉm cười hỏi.
"Xin chào, chúng tôi đến từ Văn Phòng Quảng Cáo Tanaka. Chúng tôi có hẹn trước với chị Hanazawa."
Sakura lên tiếng hỏi với giọng tự tin.
"Vâng, chị Hanazawa đã thông báo. Mời hai anh chị đi lối này để đến thang máy dành riêng cho khách ạ."
Cô lễ tân thao tác nhanh nhẹn trên máy tính rồi đưa cho hai người một chiếc thẻ để dùng trong thang máy.
Sau khi được chỉ dẫn đến thang máy và bước vào trong, họ dùng chiếc thẻ để kích hoạt thang máy. Tim Tanaka đập nhanh hơn mỗi khi số tầng hiển thị thay đổi.
Cửa thang máy mở ra ở một tầng cao. Sau khi họ bước ra ngoài, một nhân viên đã đến và chào hỏi họ.
"Chào anh chị. Chị Hanazawa đang bận với một cuộc họp đột xuất, phiền hai anh chị ngồi ở khu vực ghế chờ một lát."
Họ được dẫn đến khu vực chờ với ghế sofa êm ái, cửa kính lớn nhìn bao quát một phần thành phố.
"Công ty lớn có khác, ai cũng bận rộn cả."
Sakura cảm thán, mắt nhìn xung quanh với vẻ hứng thú.
Tanaka chỉ im lặng gật đầu, cố gắng hít thở đều.
Khoảng mười phút sau, một người phụ nữ với dáng vẻ chuyên nghiệp bước nhanh về phía họ, người đó chính là Hanazawa mà Sakura nói tới.
"Thật xin lỗi đã để hai vị phải chờ. Tôi là Hanazawa, quản lý của Aya. Hai vị chắc hẳn là Tanaka và Sakura của Quảng Cáo Tanaka."
Hanazawa chìa tay ra để bắt tay từng người với một nụ cười lịch sự.
"Xin chào."
"Em chào chị!"
"Mời hai người vào phòng của tôi để nói chuyện."
Hanazawa dẫn hai người họ vào phòng mình. Cô ta mời họ ngồi xuống ghế sofa, rồi nhanh chóng tự rót trà mời khách.
"Aya đang trên đường đến, chắc chỉ vài phút nữa thôi. Lịch trình của em ấy dạo này hơi dày."
Hanazawa nói trong lúc đặt tách trà xuống trước mặt họ.
"Không sao đâu chị."
Sakura mỉm cười nói hộ Tanaka.
"Sakura à, em là bạn học của Aya đúng không? Dạo này Aya bận quá nên ít người nói chuyện cùng, chắc gặp lại em Aya sẽ vui lắm đấy."
Hanazawa cũng cười đáp lại.
"Vâng, hồi cấp hai bọn em khá thân. Lâu lắm rồi em cũng không gặp cậu ấy."
Sakura nói, ánh mắt có chút hoài niệm.
"Mời mọi người uống trà."
Hanazawa mỉm cười rồi nhấc tách trà của mình lên.
Cuộc trò chuyện phiếm đang diễn ra thì cửa phòng khẽ mở. Một cô gái với mái tóc đen dài quen thuộc bước vào, người đó chính là Aya. Cô ấy mặc một bộ váy đơn giản nhưng thanh lịch, gương mặt xinh đẹp có chút mệt mỏi nhưng đôi mắt vẫn sáng.
"Em xin lỗi vì đã đến muộn. Chào anh Tanaka, chào... Sakura."
Ánh mắt Aya dừng lại ở Sakura, lộ rõ vẻ ngạc nhiên và vui mừng.
"Chào em."
"Chào cậu! Lâu quá không gặp!"
Hai người đứng dậy chào. Sakura không giấu được sự vui vẻ của mình.
Aya cũng mỉm cười đáp lại.
Sau màn chào hỏi ngắn gọn, Hanazawa ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.
"Được rồi, vì mọi người đều khá bận, chúng ta vào việc chính luôn nhé?"
Hanazawa nhìn về phía Tanaka và Sakura.
"Vâng, cứ theo ý chị đi ạ."
Tanaka im lặng gật đầu, để Sakura nói thay mình.
"Tôi đã xem qua bản tóm tắt rồi. Nhưng có thể phiền mọi người giới thiệu kỹ hơn một chút về thương hiệu BoxMuzic và chiến dịch quảng cáo lần này không?"
Tim Tanaka lại đập mạnh.
"Là như này, BoxMuzic là một thương hiệu mới..."
Tanaka hắng giọng, cố gắng trình bày một cách mạch lạc nhất có thể. BoxMuzic là một thương hiệu mới, tập trung vào các thiết bị âm thanh chất lượng tốt với giá cả phải chăng, hướng đến giới trẻ. Mục tiêu của chiến dịch là tăng độ nhận diện thương hiệu và thúc đẩy doanh số cho dòng sản phẩm tai nghe không dây sắp ra mắt.
Hanazawa chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu, không biểu lộ cảm xúc gì. Aya ngồi bên cạnh cũng im lặng lắng nghe.
"Cảm ơn anh, tôi đã hiểu rồi. Vậy, về phương án quảng cáo cụ thể, bên anh đã có ý tưởng sơ bộ nào chưa?"
Sau khi Tanaka nói xong, Hanazawa liền hỏi tiếp.
"À... chúng tôi dự định sẽ... xây dựng một chiến dịch trực tuyến, có thể là một video quảng cáo sáng tạo, cũng có thể là..."
Đây là phần khó khăn. Tanaka và Kaito chưa kịp xây dựng một bộ kế hoạch chi tiết nào cho một ngôi sao tầm cỡ như Aya. Anh ta chỉ biết nói ra những ý tương đơn giản và thông thường nhất.
Nghe những lời nói mơ hồ của Tanaka, Hanazawa cũng không bình luận gì. Cô ta vốn không hy vọng rằng một văn phòng nhỏ bé có thể dựng lên một kế hoạch quảng cáo chi tiết.
"Anh có thể nói thêm về ngân sách dự kiến cho toàn bộ chiến dịch, bao gồm cả chi phí đại diện thương hiệu không?"
Hanazawa đi thẳng vào vấn đề cốt lõi.
Vấn đề quan trọng nhất cuối cùng cũng tới. Đây là khoảnh khắc quyết định. Tay Tanaka hơi run khi anh ta lấy ra một tờ giấy A4 được cất cẩn thận trong cặp tài liệu. Đây là thứ mà anh ta và Kaito đã chuẩn bị với những con số 'thực tế' nhất mà họ có thể chi trả. Anh ta đặt nó lên bàn và đẩy về phía Hanazawa.
Hanazawa cầm lấy tờ giấy và nhìn vào nó. Ánh mắt cô ta lướt nhanh qua các con số. Khuôn mặt vẫn giữ vẻ chuyên nghiệp không đổi, không một chút biểu cảm. Nhưng Tanaka có cảm giác không khí trong phòng như lạnh đi.
Aya ngồi bên cạnh cũng liếc nhìn tờ giấy, rồi lại nhìn sang Hanazawa, vẻ mặt có chút khó xử.
Quá thấp. Dù không ai nói ra lời đó, nhưng Tanaka biết chắc là vậy. Anh ta cảm thấy mặt mình nóng bừng.
"Cảm ơn anh đã cung cấp thông tin..."
Hanazawa đặt tờ giấy xuống bàn rồi nói với giọng đều đều.
"...Tuy nhiên, thẳng thắn mà nói, xét theo quy mô của chiến dịch và yêu cầu thông thường cho một ca sĩ như Aya, mức ngân sách này... có phần eo hẹp so với tiêu chuẩn của chúng tôi."
Cô ta đã cố tránh dùng các từ ngữ bi quan, nhưng ý của cô ta rất rõ ràng.
Cuộc đàm phán rơi vào im lặng. Tanaka không biết nói gì thêm. Sakura cũng chỉ biết im lặng, cô ấy thật sự không mỉm cười nổi nữa.
Đúng lúc này, Aya bất ngờ lên tiếng.
"Nhưng mà... em thấy ý tưởng về một thương hiệu mới, hướng tới giới trẻ cũng khá thú vị. Nó có vẻ phù hợp với định hướng âm nhạc gần đây của em..."
Cô ấy nhìn sang Hanazawa.
"...Có lẽ chúng ta có thể xem xét kỹ hơn về khía cạnh sáng tạo của chiến dịch?"
Nghe thấy lời của Aya, Hanazawa im lặng một lúc. Cô ta nhìn về phía Tanaka và Sakura, dường như đang cân nhắc. Có lẽ bản chất của dự án này, và cả mối quan hệ bạn bè cũ kia nữa, đã tác động đến quyết định của Aya.
"Được rồi. Tôi hiểu mỗi dự án đều có những giới hạn riêng. Chúng tôi cần thêm thời gian để thảo luận nội bộ và đánh giá kỹ hơn về tiềm năng cũng như các phương án hợp tác khả thi."
Hanazawa cuối cùng cũng nói. Sau đó, cô ta đưa ra một đề nghị khiến Tanaka và Sakura hoàn toàn bất ngờ.
"Để tiện cho việc trao đổi và tìm hiểu thêm, hay là buổi đàm phán tiếp theo, chúng ta hẹn ở văn phòng của anh Tanaka nhé?"
Tanaka và Sakura đều giật mình trước lời đề nghị của Hanazawa.
Hanazawa muốn đến văn phòng của họ? Cái văn phòng chật chội, bừa bồn đó? Tanaka cảm thấy đầu óc choáng váng.
"À... được... tất nhiên rồi. Rất hân hạnh được đón tiếp!"
Anh ta cố gắng lấy lại bình tĩnh và nở một nụ cười.
"Tốt. Vậy tôi sẽ liên lạc với Sakura sau để sắp xếp lịch cụ thể nhé."
Hanazawa đứng dậy, ra hiệu buổi họp kết thúc.
Sau khi bắt tay chào tạm biệt Hanazawa, Tanaka và Sakura chuẩn bị rời đi.
"Sakura, đợi một chút!"
Aya đột nhiên gọi Sakura lại và kéo cô ấy ra một góc riêng.
"Lâu quá không gặp, mừng thật đấy! Cho tớ xin số điện thoại được không? Hôm nào rảnh mình nói chuyện nhiều hơn."
Aya hỏi Sakura.
"Được chứ!"
Sakura vui vẻ lấy điện thoại ra và trao đổi số với Aya. Cuộc trò chuyện ngắn ngủi nhưng thân mật khiến tâm trạng Sakura tốt hơn hẳn.
***
Bước ra khỏi tòa nhà HoshiTalent tráng lệ, cả Tanaka và Sakura đều thở dài nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng cảm thấy một áp lực mới đè nặng lên.
"Không thể tin được... Hanazawa lại muốn đến văn phòng của chúng ta."
Tanaka lẩm bẩm, vẻ mặt vẫn còn chút hoang mang.
"Anh Tanaka à, chúng ta phải trở về báo ngay cho anh Kaito thôi. Em thấy chuyện này lớn rồi!"
Sau khi Sakura gấp gáp nói, cả hai vội vã bắt một chiếc taxi để trở về.
Tin tức này thật sự quá khẩn cấp, và họ cần phải bàn bạc với Kaito ngay lập tức để tìm ra đối pháp thích hợp.


0 Bình luận