Vol 1: 10 chương đầu
Chương 1: Thức tỉnh dã tâm, khởi đầu thật kì lạ
0 Bình luận - Độ dài: 2,174 từ - Cập nhật:
Phàm là vật sống thứ gì cũng sẽ có ham muốn, ham muốn sinh ra thứ năng lượng thần bí được gọi là “dã tâm". Dã tâm hiện hữu trong mọi sinh vật sống nhưng nó được thể hiện rõ nhất ở con người. Năng lượng dã tâm mà con người sinh ra có thể thay đổi mọi thứ, nó có thể mang đến hạnh phúc, cũng có thể mang đến tai họa. Một chiến binh hết mình vì khao khát lẽ phải hay một ác nhân với tà tâm ác độc. Liệu loài người sẽ chọn đi trên con đường nào đây.
Hiện tại, ở một nơi nào đó sâu dưới lòng đất hiện hữu một cây đại thụ màu trắng sáng, trên một nhánh cây ánh lên một ánh sáng màu đỏ, cùng lúc đó xuất hiện bóng dáng một người.
[Dã thú đầu tiên đã tỉnh giấc rồi, vậy là chúng lại bắt đầu xuất hiện rồi.]
Ánh sáng màu đỏ bay vút ra khỏi căn phòng bí mật đó cùng với một câu nói từ người bí ẩn.
[Nhanh như vậy đã tìm thấy người rồi sao, vậy mình cũng phải nhanh lên mới được.]
Lúc này, ở một ngõ vắng có một cậu thanh niên đang hớt hải chạy trốn, vẻ mặt như vừa gặp phải thứ gì đó kinh khủng lắm, cậu là Nekamo Hyuga, cậu là một kĩ sư bình thường. Ngay lúc này cậu đã dừng lại do quá mệt, bây giờ cậu mới bắt đầu nhớ lại chuyện vừa nãy. Hôm nay cậu đã phải tăng ca nên về muộn hơn bình thường.
[Chết thật, mình mải mê quá nên trời tối lúc nào không hay luôn. Có lẽ nên đi đường tắt thôi]
Hyuga vào một con hẻm nhỏ, cậu bước thật nhanh mong về nhà càng sớm càng tốt, bỗng nhiên có một âm thanh khá to thu hút sự chú ý của cậu, cậu tò mò mà lần theo âm thanh đó.
[Có ai ở đằng đó sao? Là một tên say rượu sao]
Hyuga đã vô tình gặp một tên say xỉn ở một nơi vắng vẻ. Vì tính tò mò mà cậu đã quyết định lại gần tên đó để xem thử, nhưng cậu sẽ không bao giờ ngờ được đây là một quyết định sai lầm.
[Này anh gì đó ơi, anh có vẻ không ổn đâu, anh có cần giúp không?]
[Aaaaa, không đủ, không đủ, cho ta thêm!!!!]. Tên say xỉn rống lên một tiếng dài, miệng không ngừng lẩm bẩm muốn có thêm rượu.
Mùi rượu nồng nặc bốc lên khiến Hyuga bất giác lùi ra, cũng không rõ người say xỉn kia đang nói cái gì.
Sau một tiếng hét chói tai tên say rượu bỗng chốc hoá thành một hình dạng quái dị, miệng liên tục gầm gừ, tên đó hướng ánh nhìn về phía Hyuga. Hắn lao đến khiến cậu hoaảng sợ chỉ còn biết đâm đầu chạy trốn. Trở lại hiện tại, cậu vốn tưởng đã cắt đuôi được hắn nhưng không ngờ hắn bỗng tình lình xuất hiện bên cạnh cậu.
[He he he, cơ thể ngươi…có mùi thơm...đem làm rượu…thích hợp…he he]
Hyuga lập tức cảm thấy mình sắp không xong rồi, cậu tuyệt vọng nhắm mắt lại, nhưng đến cùng vẫn không có chuyện gì xảy đến. Hyuga từ từ mở mắt, cậu thấy có một luồng sáng đỏ đang không ngừng quấy nhiễu tên quái vật kia, sau đó nó lập tức hướng về phía cậu, bao trùm cậu và mang cậu đi, cậu được mang tới một căn phòng rộng lớn, ở đó có một cái cây khá lớn và một gian phòng không có tường bao quanh gồm một gian bếp, bốn cái ghế sofa và một chiếc bàn. Trong lúc cậu vẫn còn chưa hết hoang mang thì có một người bước đến, đó là một người phụ nữ đang mặc trên mình bộ đồ như của nhân viên phòng nghiên cứu, cô ấy bước lại gần cậu và nói
[Chào mừng cậu, tôi tên là Yaki Sae, xin lỗi về sự đường đột này nhưng từ bây giờ cậu đã chính thức được lựa chọn bởi linh hồn dã thú để trở thành một Yaseiger]
[Yasei…gì cơ, mà linh hồn dã thú là cái gì? Tại sao lại là tôi, mà chỗ này là đâu]
[Tôi biết cậu đang có rất nhiều câu hỏi, tôi sẽ giải thích mọi thứ cho cậu]
Nói rồi cô ấy chỉ vào cái cây to ở gần, Hyuga nhìn về hướng đó và thấy tia sáng đỏ đã cứu cậu vừa nãy chính là một con mèo toàn thân đỏ rực
[Đó chính cây linh thể nơi sinh ra các dã thú, thứ ánh sáng đã cứu cậu là một dã thú và chính nó đã chọn cậu, con quái vật cậu thấy lúc nãy chính là hậu quả của một dã tâm đã được thức tỉnh dưới dạng một khối năng lượng tiêu cực, chúng tôi gọi nó là dã quái, và các Yaseiger là những người sẽ tiêu diệt chúng]
[Nhưng tôi thấy con quái đã bị đánh bật đi mà, bộ các linh hồn dã thú không thể tiêu diệt chúng sao]
[Điều đó là không thể vì các dã thú chỉ có thể ngăn chúng chứ không thể tiêu diệt hoàn toàn, để tiêu diệt chúng thì các dã thú cần chọn những người xứng đáng, như cậu chẳng hạn]
[Những người như tôi là sao ?]
[Thực ra các dã thú chỉ chọn theo sở thích của chúng thôi, nhưng theo thống kê, tất cả những người từng được dã thú chọn đều có dã tâm rất tốt]
[Dã tâm tốt, đó là gì ?]
[Chắc cậu cũng biết vạn vật đều có hai mặt, có tốt thì có xấu, dã tâm của con quái vật cậu gặp đã biến xấu đến mức báo động rồi, chúng ta cần một loại dã tâm hướng thiện để chống lại chúng]
[Nghe giống như tham vọng vậy, nhưng tôi không có thứ đó, tôi chỉ muốn bình thản qua ngày thôi]
[Đó cũng là một loại dã tâm đấy]. Chị Sae nói với nụ cười mỉm trên môi.
Nói rồi cô đưa ra một chiếc hộp, bên trong là một thiết bị đeo tay và một đồng xu
[Đây là Yasei ring và yaju core: change, xin hãy sử dụng thứ này, xin hãy giúp chúng tôi]
Hyuga đắn đo một hồi, sau đó cậu đã quyết định nhận lấy
[Xin hãy đặt core vào Yasei ring và kích hoạt]
[Như vầy sao….]. Hyuga đặt core vào Yasei ring và ấn nút kích hoạt.
<SET> <YAJU CHANGE>
Cậu làm theo và sau một tia sáng loé lên, cậu đã khoác lên một bộ đồ chiến đấu màu đỏ và phần helmet được thiết kế theo hình đầu mèo
[Đây là Yaseiger sao, cảm giác thật kỳ lạ]
[Đây chính là tác dụng của chiến phục Yaseiger, nó sẽ chuyển hóa dã tâm của cậu thành năng lượng và đồng thời cũng tăng cường nó]
[Dã tâm, người như tôi cũng có thứ như vậy sao]
[Nếu cậu cảm thấy mình không có dã tâm, sao cậu không thử chiến đấu đi, biết đâu cậu sẽ tìm ra dã tâm của mình thì sao]
[Được rồi, tên vừa nãy muốn tấn công tôi, đến lúc trả đũa rồi]
[Dã thú sẽ đưa cậu đến đó, tôi sẽ hướng dẫn cậu thông qua thiết bị]
[Được rồi, tôi đi đây]
Sau đó con mèo màu đỏ nhảy lên vai cậu
[Lúc trước là cậu đã cứu tôi nhỉ, từ giờ tôi sẽ gọi ngươi là Jungel nhá]. Hyuga vui vẻ chào hỏi và đặt tên cho dã thú, đây vừa là ân nhân vừa là đồng đội từ giờ sẽ sát cánh cùng cậu.
Nó có vẻ hài lòng và rồi Hyuga được bao bọc bởi một luồng sáng màu đỏ, rồi lao đi với tốc độ cao như một tia chớp đỏ
[Đến nơi rồi, ta thấy người rồi tên quái vật, hừ ngươi sặc mùi rượu thật khó chịu, giờ ta sẽ bắt đầu trả đũa ngươi đây]
[Gừ….gừ..đưa ta….đưa ta thêm rượu…..ta muốn nhiều hơn]
--Xin hãy tiêu diệt nó ngay lập tức—
[Được rồi]
Dứt lời, Hyuga trong hình dạng Yasei Red lao lên tấn công, bộ đồ dã tăng tốc độ và khả năng nhạy bén của cậu cũng được tăng lên, nó giúp cậu trở nên linh hoạt hơn, các đòn tấn công của cậu khiến tên quái vật choáng váng.
Tên dã quái phun ra một loại dung dịch tương tự như rượu sau đó hắn lợi dụng ma sát đốt cháy đống dung dịch nhằm bao vây Red. Nhưng ngọn lửa không làm khó được cậu vì bộ vuốt đã ngay lập tức hấp thu ngọn lửa.
[Hể, thứ này có thể làm như thế này nữa sao]
Thấy cảnh này, tên dã quái đang có ý định bỏ chạy.
[Grừ grừ, chết tiệt…ta chưa nếm đủ rượu…phải…chạy…]
[Nè nè, đừng bỏ chạy chứ ở lại đánh tiếp đi chứ]
--Cậu có thể dùng vũ khí của mình để kết liễu nó—
[Hể, có cả vũ khí sao, vậy lấy như nào thế?]
--Cậu có thể dùng core arm, tôi đã gửi nó vào hộp đựng trên thắt lưng của cậu rồi đấy—
[Cái này hả, được rồi]
<Arm claws>
Một đôi vuốt mèo được trang bị cho Yasei Red, bộ vuốt được tạo ra từ thứ kim loại bền và nhẹ nhất để đảm bảo sự linh hoạt.
[OAA, là vuốt sao, cái này có vẻ hợp với mình đấy]
Sau khi gọi được vũ khí Hyuga hướng người về phía tên quái đang bỏ chạy, bộ vuốt đang tụ năng lượng, <Jungle Slash> Hyuga lao nhanh và lia hai đường vuốt vào người tên quái, hắn nổ tung sau khi bị tấn công, sau đó ở nơi tên quái vật là một người dần ông đang nằm đó, đây chính là người đã hoá quái, ông ta đứng dậy ngơ ngác không nhớ chuyện gì, còn Hyuga đã kịp rời đi.
[Cậu đã làm rất tốt, dù đây mới chỉ là lần đầu cậu đối mặt với quái vật]
[Chính tôi còn bất ngờ đây, chỉ vậy là xử được dã quái rồi sao]
[Cậu chỉ có thể làm dã tâm tạm thời bị triệt tiêu thôi, nhưng sẽ phải mất một khoảng thời gian dài để nó có thể tích tụ lại được nên người đó coi như đã ổn rồi]
[Coi như đã ổn sao, mà nó cần bao lâu để tích tụ lại vậy]
[Chắc tầm nửa đời người, nhưng theo nghiên cứu của tôi thì nó đang bị rút ngắn]
[Rút ngắn là sao]
[Hiên tại tôi đã phát hiện ra một tổ chức đang gia tăng số lượng dã quái, tuy không biết mục đích thực sự của chúng nhưng nếu cứ để chúng tồn tại dưới dạng dã quái thì sẽ không còn cách nào biến chúng trở lại người được nữa]
[Vậy nên phải triệt tiêu dã quái trước khi quá muộn phải không]
[Đúng vậy và còn phải tìm cách ngăn chặn tổ chức kia nữa]
[Được thôi, dù sao tôi thấy chúng cũng không mạnh lắm]
[Mong cậu đừng chủ quan, vì sức mạnh của chúng sẽ tỷ lệ thuận với thời gian bị biến đổi, tên cậu vừa đánh bại mới biến đổi không lâu, cho nên hắn chính là tên yếu nhất]
[Vậy thì chẳng phải nó hơi quá sức với tôi sao]
[Tôi hiểu, nhưng cậu sẽ không phải chiến đấu một mình đâu, khi dã quái bắt đầu xuất hiện, các dã thú khác cũng sẽ sớm thức tỉnh và tìm người phù hợp thôi, đến lúc đó mọi người sẽ chiến đấu cùng nhau]
Ngay lúc đó, trên cây linh thể, một nhánh cây lại sáng lên rồi tụ lại tạo nên hình dáng của một dã thú mới
[Lần này là cá mập sao, mong là sẽ sớm tìm được người phù hợp. à đúng rồi Hyuga hay là cậu dẫn nó ra ngoài đi]
[Dẫn nó đi sao, lỡ người ta nhìn thì sao]
[Không sao đâu, các dã thú sẽ không dễ bị nhận ra như vậy đâu]
[Vậy thì được rồi, mà khoan….A còn công việc của tôi tính sao giờ]
[Chuyện đó tôi đã lo xong rồi, từ giờ cậu sẽ là người của công ty cải thiện đời sống Y.A đây cũng là vỏ bọc của chiến đội. Bây giờ cậu đi được rồi, dã thú đỏ..à không, Jungel từ giờ sẽ do cậu chăm sóc, tôi rất hi vọng ở cậu, Yasei Red]
[Tuy ban đầu khá sợ nhưng bây giờ tôi cảm thấy khá hứng thú rồi đó. Từ giờ tôi sẽ cố gắng hết sức].
Và đó là cách mọi chuyện bắt đầu.
Hết.


0 Bình luận