Tự Do
Drcow
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 16.Hồ

0 Bình luận - Độ dài: 2,179 từ - Cập nhật:

Lại một ngày mới ở trong khu rừng kì diệu này, Alice sau khi Chuyển Hóa thành công Sói thì quyết định ăn chút đồ ăn rồi ngủ. Nói thật, thịt của lũ sói hoang không ngon lắm, không những mùi vị tệ lại còn cứng như đá không mềm mại như nàng tưởng.

Thế là sau khi ăn xong, cả người mệt mỏi Alice lấy Sói làm chăn nằm lên Gối ôm lấy Gấu đi ngủ. Sói có chút nặng khiến nàng hơi khó chịu, may thay sự mệt mỏi khiến nàng không thèm để ý.

Tỉnh dậy, nàng cố lết người lên đẩy Sói ra, người nàng tràn đầy những thứ vệt bẩn như vết máu khô, thịt vụn. Trông nàng giống như một vị đồ tể vừa mới làm việc xong, giờ đây nàng ngồi im nơi góc hang, lúc này nàng không hề muốn làm gì.

Hành động liên tục mấy ngày nay khiến sức lực nàng cạn kiệt, dù mùi cả người Alice đã tiếp cận với mắm tôm ấy vậy nàng vẫn cho sự mệt mỏi chiếm lấy.

"Có lẽ đây là con người thật của ta, lười biếng sa đọa."

Việc tìm thấy một dòng sông hay hồ là có khả năng, nàng tin chắc rằng với 4-5 tiếng là có thể tìm được. Nhưng nói thật nàng khá là lo lắng, mới đi ra ngoài đi săn mà đã gặp vô số loại ma thú mạnh mẽ. Thậm chí còn có sinh vật giống Jughe nữa.

Nếu đi xa hơn nữa, nàng không rõ bản thân phải đối đầu với sinh vật mạnh mẽ nào nữa. Eviliet là lá bài cuối cũng là vòng bảo hộ tân thủ cho Alice, thời gian có được ba năm nếu nàng không trở nên mạnh mẽ, có được quyền sinh tồn nơi đây thì kết cục nàng không phải đoán.

"Haizzz, Deadline! Đến thế giới khác ngươi vẫn không buông tha ta."

Nàng muốn sống, sống đến khi nào bộ mặt "Chân Thực" nhất lộ ra. Alice muốn biết đến con người thật sự của mình là gì, nàng thật sự là loại người gì. Nhớ lại mục tiêu của chính nàng, Alice như được tiếp thêm sức mạnh.

Theo nàng đứng dậy, những khối cơ trên người đều nhói nhói, khiến cả người nàng trở nên đau nhức. Thấy vậy, Alice làm vài động tác giãn cơ, cơ thể bị mệt mỏi thế này nàng cũng không phải lần đầu tiên bị. Kinh nghiệm nàng phải gọi là phong phú.

Ngửi ngửi khắp hang động mùi máu tươi tanh tưởi, lại thêm với mùi Undead thối rữa. Nàng bắt đầu thấy tầm quan trọng của việc tìm kiếm sông hồ, dù cho nàng có thể dùng Huyết Ma Pháp để tránh đói lẫn khát.

Việc đối mặt với vấn đề tắm rửa, mùi hôi trên cơ thể là rất cần thiết. Nàng không thể dùng máu để tắm giặt, đúng không? Tự hỏi như vậy Alice gọi những Undead đang ngủ say dậy.

Theo từng tiếng xương cốt kêu vang, đám Ghoul đứng dậy. Cả người chúng có những biến đổi kì lạ, sau khi hấp thụ đống tử khí lấy từ Thế Giới Chết phần thịt của đám Ghoul dường như bị teo lại. Nó không giống loại kia bị suy yếu còm nhom, mà các khối cơ bắp giống như bị nén lại vậy. Ẩn chứa lựa lượng khủng khiếp sau những thân hình bé nhỏ ấy.

Xem xét đám Ghoul biến đổi từng con một trở nên vô cùng đáng sợ, Alice vô cùng cao hứng. Cái này khiến cho việc nàng mạo hiểm là có ý nghĩa. Alice thậm chí có chút chờ mong về hai cái xác ma thú.

Nàng có Eviliet cái nhà xác di động này, điều này cho phép nàng có thể đợi đến khi bản thân ở trạng thái tốt nhất cho việc Chuyển Hóa xác ma thú. 4 con Ghoul dần đi lại gần Alice rồi quỳ xuống.

Alice hơi kinh ngạc, nàng không ra lệnh chúng làm vậy.

"Không phải kinh ngạc chủ nhân, đám Ghoul này sau khi hấp thụ tử khí đã sinh ra một chút trí tuệ. Ít nhất chúng đã phân biệt được đâu là địch đâu là bạn."

"Tử khí của Thế Giới Chết còn có công dụng này sao, thật là thú vị ấy."

Nghe được giọng Evileit trong đầu, Alice từ mới đầu không quen lại dần quen thuộc. Vụ việc lần trước nàng vẫn khắc ghi trong lòng, chờ đợi cơ hội nhưng không vì thế mà nàng thay đổi thái độ với Eviliet.

Ra lệnh cho Bảo Vệ 1,2 ở lại trông nhà, hai con Ghoul nhẹ nhàng đứng lên bắt đầu đi loay quanh hang động tuần tra.

"Thật sự là rất tốt."

Alice cảm thán rồi dẫn theo Gấu và Gối, bản thân thì cưỡi lên Sói đi ra ngoài. Không khí lạnh bên ngoài khiến nàng phải khoác thêm bộ da sói ngoài chiếc váy đen, trông nàng giống như một thổ dân đang đi săn vậy.

"Sao mình lại thấy giống Tanzan nhỉ?"

Với ba thuộc hạ quanh người, thật sự không có nhiều kẻ địch dám cản trợ nàng. Thường thì nhìn thấy đám Alice những sinh vật khác thường lựa chọn né tránh, trừ khi có những kẻ săn mồi mạnh mẽ hoặc đã rất đói chứ không ai dám ngăn cản nàng.

Con đường đi khá gồ ghề, trên đường gặp rất nhiều vật cản, cỏ dại mọc um tùm, những cây cao chọc trời che phủ ánh sáng. Gió lạnh mùa đông thổi qua không khỏi khiến Alice siết chặt áo choàng bằng da sói của mình.

Tiếp tục đi tới, nàng không gặp phải điều gì quá nguy hiểm thậm chí còn không có bất cứ động vật nào dám đến gần. Không biết rõ vì sao, bản năng nàng cảm thấy rằng khu rừng này dường như trầm lặng hơn mọi khi, nó trở nên có chút thiếu sức sống.

"Do cái chết của Jughe chăng?"

Cái chết của [Kẻ Bảo Hộ Khu Rừng] có vẻ khiến cả khu rừng này trở nên âm u hơn bình thường, ánh mắt nàng quan sát xung quanh. Những biến đổi nhỏ bé không thoát khỏi mắt nàng, nếu nói trước khi Jughe chết thì khu rừng đầy hiểm nguy và sức sống.

Giờ đây khi sinh vật ấy chết đi, cả khu rừng trở nên trầm lặng độ nguy hiểm có vẻ như càng tăng thêm. Cái cảm giác rờn rợn ấy cứ cuốn lấy Alice khiến nàng hết sức khó chịu, quan trọng hơn nàng không biết nỗi bất an này xuất phát từ đâu.

Cứ như thể cả khu rừng là sống và nó đang nhìn chăm chú nàng.

Rùng mình Alice tiếp tục hành trình của mình, đi loay quanh một hồi nàng bắt gặp được vài dấu vết kì lạ. Xuống khỏi lưng Sói, nàng nhìn kĩ dưới mặt đất vài dấu chân nhỏ bé hiện lên. Trong số đó có vài dấu chân đặc biệt to lớn hiện lên với vẻ đáng sợ.

"Là dấu chân của Goblin."

Alice có thể khẳng định điều này, nàng sống với mấy con Gối đủ lâu để nhận ra dấu chân của chúng. Có vẻ có thêm sự hiện diện của một đàn Goblin khác nơi đây, thậm chí đàn này còn mạnh mẽ hơn nhiều so với đàn trước.

Nhìn xem hướng đi của những dấu chân, Alice cân nhắc chút rồi quyết định từ bỏ. Nếu kẻ địch nhỏ yếu thì nàng không ngại kiếm thêm chút tay sai, ấy vậy ở đây kẻ địch rất có thể là loài tiến hóa của Goblin.

Dựa trên kiến thức Fantasy thì khả năng lớn nhất là nhánh Hob, nhánh chuyên về sức mạnh. Khi nàng mạnh mẽ hơn nàng sẽ tìm kiếm chúng còn bây giờ nàng tạm thời chưa muốn săn chúng, mục tiêu lần này của nàng là nguồn nước.

Mặc kệ những dấu chân, Alice tiếp tục đi tìm kiếm nguồn nước. Đám Goblin lúc trước sống đều quanh đây, nguồn nước không thể quá xa được. Đúng như nàng nghĩ sau một lúc lâu cuối cùng nàng tìm thấy được mục tiêu.

Một hồ nước rộng lớn hiện lên trước mắt nàng, gió thổi qua khiến Alice cảm thấy mát rười rượi. Mùi hôi trên cơ thể nàng như mất đi chút, Alice vui vẻ tiến lại gần hồ nước.

Cởi xuống đôi dày nàng thứ là chiến lợi phẩm của đám Goblin lúc trước, vừa muốn bước xuống động tác nàng lại dừng lại. Alice ra lệnh Gối và Gấu xuống mặt hồ trước, hai con Ghoul nhanh chóng chìm xuống dưới hồ.

Một bên mắt Alice nhắm lại, tầm mắt bây giờ của nàng chia làm hai một là tầm mắt của chính nàng còn lại là của Gối. Tầm nhìn của Ghoul không quá rõ ràng, nó chỉ nhìn rõ trong phạm vi 4-5 mét. Ngoài tầm này thì thị lực bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Bất quá đó cũng là những gì Alice cần, một bên vứt bỏ áo khoác nàng ra lệnh cho Sói.

"Nếu thấy bất cứ sinh vật nào tiếp cận, hú lên và tấn công."

Sói chưa được hấp thụ nhiều tử khí nên không có trí lực bằng đám Ghoul, nhưng ít ra so với đám Ghoul được chuyển hóa lần đầu thì thông minh hơn chút.

Nó không nói gì, lẳng lặng đi ra xa rồi đi xung quanh. Alice thấy vậy triệt để yên tâm, cuối cùng nàng có thể tắm rửa sạch sẽ cởi bỏ lớp váy đen khi nhìn đến món vòng cổ. Nàng chần chờ rồi quyết định không bỏ nó ra.

Tạt tạt nước một chút vào người khiến cơ thể thích ứng nhiệt độ. Nhắm một mắt cả người nàng bắt đầu chìm vào trong hồ nước, cứ việc đã chuẩn bị trước Alice vẫn bị cái lạnh làm cho run rẩy.

"Ý tưởng tắm giặt trên hồ vào mùa Đông khá là tệ."

Nói thế nhưng nếu không tắm thì chắc cả mùa Đông nàng không tắm được mất, Alice thôi phàn nàn rồi tập trung tắm rửa. Thân thể trắng ngà của nàng thấp thoáng giữa dòng nước, vòng cổ với viên đá quý xám tỏa ra ánh sáng kì lạ giữa tâm hồn của nàng.

Mái tóc đen dài xõa tung dưới mặt nước, tất cả vết máu bụi bẩn đều bị rửa trôi. Alice nhìn lại cơ thể của bản thân, không phải nàng chưa bao giờ thấy cơ thể con gái.

Chắc chắn không ai nghĩ rằng việc nhìn thấy và sở hữu hoàn toàn giống nhau chứ? Như thể bạn nhìn thấy một con Lamborghini vậy, việc nhìn thấy và sở hữu một con là hoàn toàn khác nhau.

Nhéo nhéo cánh tay cảm nhận độ mềm mại da thịt. Lại nhìn thấy dáng người cân xứng hiện lên mờ ảo dưới mặt nước, một ý nghĩ không kiềm chế được hiện lên trong đầu nàng.

"Ta thật đẹp."

Giống cảm thán lại như tiếc nuối, Alice không có chút tà niệm nào nghĩ đến. Một thế này, nàng truy cầu chính là "Chân Thực" không có chỗ cho mấy thứ phế liệu đó. Sa vào nhục thể khiến con người trở nên không còn là bản thân, điều này khiến một con người cả đời truy cầu "Chân Thực" không thể chấp nhận.

Mà tình yêu là từ gần với sa đọa nhất, nó khiến con người điên cuồng và mất lý trí. Cứ việc dục vọng là thứ không thể thiếu để khiến một con người trở nên "Chân Thực" nhưng giống như trước, nàng muốn sống theo ý mình không muốn bị treo lên bởi bất cứ gông xiềng nào hay ý kiến của bất cứ ai.

Nàng Alice muốn làm cô độc vương, làm khi nào chán thì thôi, chán cô độc rồi thì đi tìm mỹ nữ lập Harem. Cái gì tìm nam? Không phải không được tùy theo ý nghĩ của nàng, nàng thích thì tìm không thích thì thôi vứt.

"Đã là "Chân Thực" thì không để ý đến giới tính thứ cỏn con này."

"?"

Ở trong vòng cổ Eviliet yên lặng đặt dấu hỏi, nàng tự nhiên là nghe được thậm chí quan sát được mọi cử động của vị chủ nhân này. Chỉ là nàng không thể đọc suy nghĩ khi chủ nhân không cho phép, nên không hiểu lắm tự nhiên đang tắm Alice lại thốt ra câu này.

"Nói sao đây, chỉ có thể nói là vị chủ nhân này có chút kì quái."

Hai mắt Eviliet hơi sáng lên, khóe miệng hơi cong lên.

"Tính cách này, khí thế này có lẽ Chủ Nhân thật sự là kẻ được nhắc đến đó. Nếu thật sự là vậy, điều này sẽ rất thú vị."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận