[Tính Danh: Alice
Tuổi Tác: 27 tuổi
Cấp Độ: 1 (707/2000)
Lõi: Không
Danh Hiệu: Sứ Giả Hỗn Loạn
Trang Bị: Vòng Cổ Bị Nguyền Rủa, Hắc Ma Pháp Tổ Truyền.
Phép Thuật: Tử Linh Thuật (Nghiệp Dư), Huyết Ma Pháp (Nghiệp Dư), Điều Khiển Ma Lực (Nghiệp Dư).
Liên Kết: Eviliet Deusy (Khế Ước)
Gối (Thuộc Hạ)
Gấu (Thuộc Hạ)
Bảo Vệ 1 (Thuộc Hạ)
Bảo Vệ 2 (Thuộc Hạ)]
Alice nằm dài trong hang động, đắm trên mình là da của con sói cũ. Đầu nằm lên Gối, tay phải ôm lấy Gấu nhìn lên Rune của chính nàng.
Rune này không chi tiết bằng mấy cái bảng trạng thái mà nàng biết, nó không hiện chỉ số tấn công, sinh mệnh, mana,... Những thứ đó tự người dùng phải cảm nhận. Giống như cách Alice học được điều khiển mana vậy.
Trước hết phải cảm nhận được mana trong người, sau đó mới có thể thi triển phép thuật thành thục. Sau khi nhiều lần luyện tập với Eviliet, nàng đã sơ bộ điều khiển được mana theo ý muốn của mình điều đó khiến nàng có thể thi triển phép thuật nhanh và uy lực hơn.
Nghĩ đến Eviliet, tay Alice vô thức sờ vào trước vòng cổ. Thứ này vốn là của Eviliet đưa cho nàng, nói tốt đẹp rằng đó là nơi nàng cư trú và khôi phục. Mặt của nàng hơi biến đổi khi nghĩ đến cảnh tượng nào đó.
"Quả đúng như cái tên, thứ đồ nguyền rủa!"
[Vòng Cổ Bị Nguyền Rủa]
[Loại: Trang Bị]
[Chú thích: Trang sức bị nguyền rủa bởi một u hồn mạnh mẽ, khao khát báo thù ngưng tụ thành vô số năng lượng tiêu cực mỗi ngày nỗi hận ấy càng trở nên mạnh mẽ hơn. Một vật phẩm tà ác và hỗn loạn, cuối cùng nó rơi vào vòng tay Sứ Giả Hỗn Loạn]
"Nếu người sáng tạo Rune làm ra cái này, chắc chắn cô hay cậu ta rất rảnh háng."
Nhìn phần chú thích, Alice nghĩ vậy. Ôm lấy Gấu, nhéo nhéo chút da thịt cứng như đá của nó. Nàng đứng dậy. Ước lượng thời gian, đã là lúc để tập luyện phép thuật. Đi từ từ vào sâu trong hang một chút, nơi đây từng là nơi đám Goblin cất giữ con cái và đồ dụng sinh hoạt.
Kỳ quái rằng, khi nàng diệt ổ này không tổ còn con cái nào. Vẫn còn dấu vết của sự xáo trộn, có lẽ bằng cách nào đó họ đã trốn thoát hoặc thứ gì đó đã thịt họ. Ai mà biết được cơ chứ, Alice tiến đến nơi này nhìn xem ở đằng xa nằm im Bảo Vệ 1.
Liếc nhìn rồi không để ý nó nữa, nàng bắt đầu tập luyện phép thuật. Nhẹ nhàng vạch cổ tay ra, một dòng máu chảy ra. Một hai giây sau nó mới ngừng lại, máu dần trở nên đông đặc thành một tua máu trông vẻ cứng cáp và sắc bén hơn.
Mùi máu tanh làm tỉnh lại Bảo Vệ 1, con Ghoul đứng dậy nhìn xem Alice đang luyện tạp với máu của chính nàng. Trong ánh mắt nó ẩn chứa sự kiềm chế, khát vọng.
Tua máu lượn quay người Alice, nó biến đổi thành vô số hình dạng. Lúc là dao găm, khi là kiếm ngắn thậm chí còn biến thành cả súng. Tiếc rằng không dùng được, vì Alice không hiểu quá rõ về linh kiện súng và cách nó hoạt động nên không thể phỏng chế thành công.
Theo lượng biến đổi nhiều hơn, vẻ mặt Alice dần trở nên mệt mỏi. Mồ hôi ứa ra liên tục, Alice hợp thời dừng lại một tay chống lên đầu nghĩ.
"Quá yếu thật sự là yếu ớt..."
Alice lắc đầu, nàng không nên trách thân thể. Vừa mới khỏe lại lập tức đi rèn luyện, là cơ thể ai cũng sẽ thấy mệt mỏi. Huống chi là nàng vừa mới từ cửa tử về được một mạng. Có lẽ đó là lí do nhưng không đời nào nàng chấp nhận lý do ấy.
Nàng phải trở nên mạnh mẽ hơn, sống một cuộc sống vui vẻ chân thực nhất so với tất cả.
Đó là mục tiêu chung cực của Alice.
"Đổi lại thực chiến đi."
Tua máu dần ngưng tụ thành một thanh dao găm máu, mùi tanh nhàn nhạt tỏa ra. Bảo Vệ 1 thấy vậy từ từ đứng dậy, nhìn Alice rồi lại nhìn về con dao.
"Tấn công ta đi."
Không do dự, Bảo Vệ 1 lao vào tấn công nàng. Móng vuốt duỗi dài cào về phía Alice, móng tay đen kịt sắc nhọn. Hàm răng của con thú mở hé, để mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi nàng. Alice nghiêm túc cầm thanh dao găm, nhanh chóng chém về phía thân thể Ghoul.
Dao găm chém ra một vết thương dài trên cơ thể nhỏ nhắn ấy, không có máu tươi chảy ra. Nếu có chỉ là một mùi còn thối nát hơn tỏa ra. Móng vuốt Bảo Vệ 1 vồ về hướng Alice bị nàng cúi người né tránh.
Nhìn xem vết thương nàng gây ra, Alice không chút thay đổi tiếp tục tiến công. Liên tiếp là những cú chém nhanh nhẹn, Bảo Vệ 1 bị chém liên tiếp, nó hét lên theo bản năng phản công lại chủ nhân của mình.
Liên tiếp là những cú lao người đầy chết chóc, nếu Alice không cẩn thận rất có thể bị vồ trúng. Cảm giác nguy cơ này khiến nàng có chút hứng thú, làm Alice nhớ lại cuộc chiến với con ma thú sói ấy. Đương nhiên cường độ là nhẹ hơn rất nhiều.
Né tránh rồi nhanh chóng chém thêm một phát vào người Bảo Vệ 1, giờ đây con Ghoul hung hăng ấy trở nên hết sức thảm hại. Đếm không hết vết thương chồng chất lên thân thể nhỏ bé của nó, máu tươi màu xanh lá chảy ra liên tục. Đổi lại nó làm cho thể lực của Alice giảm sút.
Theo tiếng hét tàn bạo, Bảo Vệ 1 lao thẳng về phía Alice. Những vết thương bị Alice cắt ra không ngừng chảy ra máu xanh lục, nó dường như không cảm thấy đau. Vẫn lấy tốc độ đáng sợ vồ về phía Alice.
Nàng cố gắng lăn người sang bên cạnh, chỉ là thể lực tiêu hao quá độ vẫn bị Bảo Vệ 1 quẹt trúng vào người. May mắn rằng nó đánh vào bộ váy đen, thứ mà có độ cứng kì quái. Nhưng phản lực đó vẫn khiến Alice mất thời gian để ổn định lại thân thể.
"Cứ thế này không ổn."
Alice vung tay, lưỡi dao kéo dài chém thẳng về phía Bảo Vệ 1, nhất thời lưỡi dao giống như biến thành cái roi vậy. Liên tiếp là những đòn sắc bén với khoảng cách xa.
Bảo Vệ 1 bị đánh cho bầm dập, trên người vết thương vốn đã tơi tả nay càng thêm rách nát. Nó có gắng tiến công, cuối cùng vẫn không thể thay đổi cái gì.
Bảo Vệ 1 ngã xuống đất, tất cả các xương khớp lẫn cơ bắp của nó đều bị phá tan. Lúc này nó đã mất đi hoàn toàn sức chiến đấu.
Thấy vậy, Alice ngồi bệt xuống đất thở dồn dập. Cuộc chiến này tiêu hao nhiều hơn so với nàng dự tính. Nàng không ngờ rằng Undead lại dai dẳng đến vậy, một phần là do nàng không muốn tiêu diệt sức chiến đấu của phe mình.
Dù là thế sự điên cuồng của Bảo Vệ 1 khiến cho Alice học thêm được nhiều điều mới mẻ, làm cho nàng có nhiều cách vận dụng Huyết Ma Pháp hơn.
Vứt một bên thanh dao găm máu, Alice mệt mỏi ra lệnh.
"Dừng lại, không tấn công ta nữa."
Đang cố gắng lết về hướng Alice Bảo Vệ 1 dừng lại, nằm bất động trên sàn đá. Nàng thở dài, đứng dậy rồi lại thấy hơi choáng váng vì mệt mỏi.
"Phải làm thôi, trước khi nó trở nên tệ hơn."
Alice đi về hướng Bảo Vệ 1, lật người nó ra phía trước. Nhìn xem trên người nó chằng chịt vết thương. Alice lại thở dài, nàng biết rằng công việc phải làm sẽ rất mệt mỏi.
Dựa trên kiến thức về Undead trong Hắc Pháp Sư Tổ Truyền, Alice vận chuyển ma lực trong cơ thể. Từng sợi năng lượng dần hiện lên trên tay nàng, chúng hình thành thứ giống những sợi chỉ.
Alice hai mắt tập trung cao độ nhìn xem sợi chỉ trước mắt, nàng bắt đầu dùng nó để khâu vá lại những vết thương của Bảo Vệ 1. Sợi năng lượng nhìn thế mà có thể dễ dàng xuyên thấu da thịt cứng đờ của Ghoul.
Đây là một loại phép cơ bản cho phép hồi phục Undead bị thương, Alice biết rằng có phép bậc cao hơn giả dụ một trong số đó là "Sương Mù Bóng Tối".
Nó không chỉ gây hiệu ứng xấu cho địch nhân, mà còn có thể khôi phục vết thương cho các Undead đồng minh. Nhưng với kĩ thuật của Alice nàng vẫn chưa thể dùng được thuật này.
Vậy nên nàng bắt đầu với thứ đơn giản nhất, "Khâu Vá" nó chỉ có thể giúp cho duy nhất một cá thể. Hơn nữa lại còn phải biết kĩ năng khâu vá, may mắn thay phần kĩ năng khâu vá chỉ cần ở mức cơ bản.
Khi khâu vá xong, những vết chỉ ấy sẽ phục hồi cho các Undead. Đổi lại nó khiến thẩm mỹ của những kẻ được phục hồi trở nên tệ hại.
Alice tận tâm khâu vá, mồ hôi chảy xuống từng giọt. Từng vết thương sâu với nông đều được nàng tỉ mỉ khâu lại, để lại trên đó là từng vết khâu màu xám tro. Đến vết thương cuối cùng ở sau lưng, Alice cuối cùng đã hoàn thành công cuộc chữa trị cho Bảo Vệ 1.
Duỗi cái vai mệt mỏi, Alice cười nói.
"Không cần cảm ơn đâu."
Nàng lại điều khiển Bảo Vệ 1 khoanh tay lại cúi đầu. Alice gật đầu, trong đầu tự hỏi xem những vết thương ấy của nó bao giờ mới hồi phục hoàn toàn.
"À, cô có thể đưa đống chiến lợi phẩm ra được rồi đó. Trừ Jughe nhé, thứ đó đồ sộ quá."
Tiếng cười mờ ảo truyền ra, viên ngọc vòng cổ lấp lóe một chút. Một làn khói đen biến ra hình thành từng cái xác một mà nàng đã chiến thắng.
Giờ vờ như không nghe thấy tiếng cười đó, Alice nhìn về phía chiến lợi phẩm bao gồm 3 xác thú thường và một con ma thú.
Đầu tiên là xác con rắn bị chặt đứt đầu, Alice nghĩ một lúc nàng không biết được thứ này có thể làm gì. Bản thân nàng không ăn được, sợ độc. Chuyển hóa thành Undead thì phải nối lại đầu, những Undead bậc thấp có khuyết điểm này. Những Undead bậc cao mới thoát được điểm yếu này.
Nàng ném sang cái xác sang chỗ Bảo Vệ 1, đằng nào nó đang cần dinh dưỡng để phục hồi. Không để ý đang xé nhỏ xác rắn Bảo Vệ 1. Alice nhìn về 2 cái xác sói khác, tay nàng duỗi ra thanh dao găm biến thành tua máu nhanh chóng từ đằng xa bay lại.
Khi về tay nàng nó lại trở thành một thanh dao găm sắc đỏ bén nhọn. Nhẹ nhàng bắt đầu sơ chế con sói, lột bỏ da, nội tạng, máu tươi,...
Mùi máu tanh hấp dẫn đến 3 con Ghoul ngoài kia, chúng tụ tập lại nhìn chằm chằm vào đống đồ bỏ đi đấy. Lúc này Alice cả người dính đầy máu tươi, ánh mắt chuyên chú đôi tay không ngừng di chuyển một cách nhịp nhàng.
"Thành công!"
Mái tóc màu đen của nàng bị máu tươi làm bẩn, trở nên nhem nhuốc và tanh hôi. Một màu tím huyền ảo sáng rực trong đôi mắt Alice.
Nàng dơ lên tấm da mà đã kì công lột ra, tấm da nhìn chung còn nguyên vẹn một số chỗ bị cắt không đồng đều. Kể cả vậy, Alice đã thấy hài lòng vì so với lần trước bộ da này lột ra đã là thành quả tốt hơn nhiều.
Nàng có thể dùng nó làm áo khoác, một mẫu thời trang hoang dã đồng thời còn có độ ấm đáng tin cậy có thể chống chọi với mùa đông.
Đắc ý nhìn kiệt tác của mình, Alice nhìn xem đám Ghoul xung quanh. Tâm tình trở nên tươi đẹp hơn.
"Ta biết các ngươi đều đến để chúc mừng ta, thật ra không phải làm quá lên đâu. Một bộ da thôi mà."
Nói thế nhưng nụ cười của Alice không ngừng lại được, hai mắt cong lại thành hình trăng lưỡi liềm. Nghe tiếng mấy con Ghoul gầm nhẹ, nàng phất phất tay.
"Không cần khen, thật là ta dù không biết tiếng Ghoul nhưng vẫn ngại lắm. Đó các ngươi có thể ăn đống nội tạng thừa."
Nàng chỉ ăn phần đùi với một vài phần thịt khác, chứ nội tạng thì không. Có thể nói Alice rất nghe lời khuyên từ kiếp trước, ăn thịt nội tạng nhiều không tốt có thể gây ra nhiều loại bệnh, cứ việc có Eviliet ở đay nhưng nàng vẫn có gắng hạn chế tối đa khả năng bị nhiễm bệnh.
Đám Ghoul được cho phép như điên dại lao vào đống nội tạng còn tươi, nhất thời mọi thứ trở thành một mớ hỗn độn. Bảo Vệ 1 ăn xong xác con rắn, liền nhanh chóng tham gia vào cuộc chiến. Thịt thì ít người thì nhiều, bọn chúng lại quay ra đánh nhau xem ai có thể chiếm được nhiều hơn.
Alice không để ý chúng nó đánh nhau, nàng một lần nữa tập trung vào cái xác sói tiếp theo. Con này là con nàng nổ nát họng nó, vì thế phần cổ nỏ bị thủng nhiều chỗ. Lúc này máu đã chảy cạn, nhìn nó Alice híp mắt lại.
Cảm nhận cơ thể còn thừa ma lực, sau đó nàng dơ tay chỉ hướng xác con sói.
"Chuyển Hóa."
Từ lòng bàn tay nàng, khói đen từ đó bay ra nhanh chóng chúng tập hợp lại và tiến vào xác con sói. Khí tức tử vong dần nồng đậm lên, một mùi hôi thối dần tràn ngập hang động. Mùi vị này khiến Alice nhíu mày và làm nàng lo lắng, lần trước Chuyển Hóa diễn ra không có mùi hôi thối như thế này.
Giống như để đáp lại nghi vấn của nàng, khói đen dung nhập cơ thể con sói dần biến thành ma trận. Nó trông rất không ổn định, giống như chỉ một thao tác sai lầm nữa là nó sẽ sụp đổ.
“Chết tiệt.”
Alice cố gắng cân bằng lại ma trận, khiến nó trở nên ổn định hơn. Vẻ mặt nàng nghiêm trọng, tinh thần tập trung cao độ. Cuối cùng sau một khoảng thời gian dài, ma trận dần trở nên ổn định, số phận hủy diệt của nó đã không xảy ra. Nàng vẫn không yên tâm, tiếp tục ra sức điều khiển.
Ma trận cuối cùng hoàn thành, nó tỏa ra một ánh xám nhạt rồi biến mất. Một sợi dây liên hệ xuất hiện trong đầu Alice, cảm nhận được điều đó nàng thở dài cuối cùng để cơn mệt mỏi chiếm lấy bản thân.
“Trời ạ, tại sao Chuyển Hóa đám Goblin thì dễ còn với một con sói lại mất nhiều sức đến vậy?”
Cả người nàng bây giờ giống như bị móc rỗng vậy, ma lực cạn kiệt khiến suy nghĩ nàng trở nên trì trệ. Nhìn con sói từ từ đứng lên, Alice bật lại Rune bản thân, không ngoài dự đoán phần Liên Kết đã có thêm một thuộc hạ.
Nàng nhịn không được ấn dòng chữ mới ấy, không bất ngờ lắm chẳng có gì xảy ra. Nàng không xem được thông tin chi tiết của đám thuộc hạ, có lẽ nàng chưa đủ mạnh hoặc là chưa biết cách xem xét.
Xoa xoa đầu con sói phía trước bản thân, Alice mỉm cười mệt mỏi.
“Chào mừng đến gia đình mới, ừ ngươi sẽ thích nó đấy.”


0 Bình luận