Tập 01: Học Viện Hoàng Gia
Chương 04: Cuộc sống thường nhật (4)
0 Bình luận - Độ dài: 2,983 từ - Cập nhật:
Một cơn gió nhẹ thổi qua kéo theo đó là những chiếc lá héo úa. Những con nai đang ăn cỏ, những con kiến đang mang chiến lợi phẩm về tổ cùng với những chú chim đang hót líu lo trên cành. Đột nhiên, có một tiếng động lớn khiến chúng giật mình và ngoái lại nhìn. Một tiếng nổ lớn vang lên, những cái cây lớn gần đó đổ sầm xuống khiến chúng phải di chuyển sang nơi khác.
Lại một tiếng động lớn khác vang lên, một cái cây khổng lồ ngã xuống và thân cây có nhiều vết chém sâu. Ở gần cây có một chàng trai với thanh kiếm hơi sứt mẻ trong tay, người đó là Fergus. Anh đang luyện kiếm cũng như tập trung vận dụng Arelex.
Fergus nhắm mắt lại, cảm nhận mọi thứ xung quanh. Anh cảm nhận được cơn gió nhẹ thổi qua khiến những chiếc lá rơi xuống. Ngay lập tức, anh dịch chuyển đến trước chiếc lá và dùng kiếm chém vài đường. Chiếc lá tiếp tục rơi xuống đất và tách thành từng mảnh nhỏ.
Anh mở mắt ra và nhìn vào chiếc lá. Một nụ cười thỏa mãn hiện lên, xem ra anh đã kiểm soát khá tốt kiếm thuật. Fergus cắm thanh kiếm xuống nền đất cứng, rồi nằm xuống mặt đất và ngắm nhìn từng gợn mây với nhiều hình dạng khác nhau đang lướt qua. Lại một cơn gió nhẹ khác thổi qua khiến cảm giác nóng bức trong anh giảm đi một phần, kèm theo đó là hương thơm của cây cối, hoa lá trong khu rừng.
Anh nằm một lúc rồi ngồi dậy và đến gần một cái cây. Bên dưới gốc cây có một bó củi được sắp xếp gọn gàng. Hôm nay đến lượt anh đi lấy củi nên anh vừa lấy củi vừa tranh thủ luyện tập. Mặt trời sẽ sớm lặn nên bây giờ anh phải về nhà. Anh đeo đống củi trên lưng, vắt thanh kiếm bên hông và đi về nhà.
Hai bên đường mọc đầy cỏ dại cùng hàng cây lớn có thể che khuất hoàn toàn ánh sáng mặt trời. Xa xa, anh còn nhìn thấy vài con vật đang ăn cỏ. Khi nhìn về phía thị trấn, anh thấy những cột khói bốc lên, có vẻ như mọi người đã bắt đầu nấu cơm tối. Trong số những cột khói đó, anh nhận ra có một cột khói kì lạ. Nó nhỏ hơn bình thường mà còn có đủ thứ màu sắc, nào là đỏ, sau đó lại tím, và giờ là đen.
Cảm thấy hơi kì lạ nên anh quyết định đến đó xem tình hình. Anh rẽ sang phải và lần theo hướng của cột khói. Gần đến nơi, anh mới nhận ra đó là thứ gì.
"Lại làm thí nghiệm nữa à, Lysanna?"
"Fergus, anh ở đây làm gì vậy?" Lysanna hơi giật mình vì sự xuất hiện của Fergus, hành động của cô trở nên luống cuống, bởi vì cô muốn giấu đống thí nghiệm của mình đi. Cô đứng chặn trước thí nhiệm nhưng không thể che được cột khói đen đang bốc lên. Cô nở nụ cười gượng, sau đó cô nhận ra anh đến đây làm gì. "Anh đi lấy củi à?"
"Đúng vậy. Hôm nay, cậu định làm thí nghiệm gì vậy? Tôi dám chắc cậu vừa thất bại, đúng không?"
"Haha... Đúng vậy. Ngại quá! Bị anh bắt gặp trong lúc thí nhiệm thất bại như vậy." Lysanna gãi đầu, nở một nụ cười gượng.
"Cậu không làm ở nhà sao?"
"Hiện tại, ở nhà đang có Tina học bài và ba anh chàng kia cần nghỉ ngơi. Nếu tôi làm thí nghiệm thất bại thì sẽ gây ra một vụ nổ, lúc đó sẽ ảnh hưởng đến họ lắm. Tôi nghĩ đến đây làm sẽ tốt hơn."
"Cậu nói cũng đúng." Fergus nhìn cột khói phía sau Lysanna rồi cũng gượng cười. Quả thật, mỗi lần làm thí nghiệm thất bại thì cô sẽ tạo ra một vụ nổ và khiến nhiều người gặp nguy hiểm. Anh nhìn trời đang tối dần rồi nhanh chóng chuyển chủ đề. "Tôi định đi về, câu về không?"
"Được thôi. Chờ tôi một chút."
Nói xong, Lysanna nhanh chóng thu dọn đống thí nghiệm của mình. Dưới đất có đầy lọ thủy tinh với các chất lỏng đầy màu sắc. Có một cái hộp gỗ đựng đầy cành cây, lá khô, và các loại côn trùng. Cô nhét hết những thứ đó vào một chiếc túi và mang bên hông.
Trong lúc Lysanna đang thu dọn mọi thứ thì Fergus ngửi thấy một mùi hôi thối gần đó. Anh nhìn xung quanh nhưng vẫn không biết mùi đó đến từ đâu. Mùi này giống mùi tanh của máu và xác thịt phân hủy. Không thể chịu đựng được mùi hôi, anh lấy tay che mũi lại và quay sang hỏi Lysanna.
"Lysanna, cậu có ngửi thấy mùi gì không? Mùi này khá hôi giống như mùi thịt thối rữa vậy."
Lysanna dừng hành động thu dọn lại, ngước lên và nhìn sang phải, rồi lại tiếp tục thu dọn. Làm xong, cô quay lại nhìn anh cùng một nụ cười.
"Chẳng ngửi thấy gì cả. Tôi thu dọn xong rồi, chúng ta về thôi."
Fergus hơi nghi ngờ về câu nói đó của Lysanna bởi vì mũi cô thường rất thính, một thứ hôi thối như thế này mà cô không ngửi được thì rất là lạ. Tuy nhiên, anh cũng gạt suy nghĩ đó sang một bên và cho rằng mùi đó đến từ một loài ăn thịt nào đó đang ăn con mồi, dù gì khu rừng này cũng có nhiều động vật nguy hiểm. Sau đó, cả hai về nhà.
Tuy nhiên, họ đã không chú ý có một con nai gần đó đã chết, nôi tạng bị moi ra khỏi cơ thể, máu chảy ra không ngừng nhưng là máu đen thay vì máu đỏ. Phần thịt bên ngoài bị phân hủy nặng đến nỗi nhiều động vật gần đó khi ngửi mùi cũng phải tránh xa. Nó phân hủy nhanh đến mức chỉ mới trôi qua năm phút đã để lộ phần xương bên trong. Năm phút sau đó, phần xương cũng bị phân hủy và trên mặt đất chỉ còn một bãi màu đen.
Khu chợ nhộn nhịp ban ngày đã trở nên yên tĩnh. Người đi trên đường cũng ít đi. Các quán rượu bắt đầu mở cửa, người ra người vào tấp nập giống như một khu chợ nhỏ. Trước hiên nhà, mọi người treo một chiếc đèn lồng để vào đêm muộn có thể thấy rõ đường đi. Một số gia đình đã chuẩn bị xong bữa tối và đang sắp xếp chén đũa để dùng bữa.
Chỉ vừa đến cổng, Lysanna và Fergus đã nghe thấy tiếng nói rôm rả phát ra từ trong nhà. Hai người nhìn nhau và nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu. Cả hai nhanh chóng đi vào trong nhà và nhận ra Nemo đã trở về. Tina đang xem xét hộp bánh mà Nemo đưa, còn ba người kia đang giúp ông sắp xếp vài chậu hoa. Những thứ này được người bạn của ông tặng.
Nhìn thấy Lysanna và Fergus đã về, Tina nhanh chóng chạy lại và ôm chầm lấy Fergus. Anh nhấc cậu nhóc lên cao rồi xoay vài vòng. Trong khi đó, Lysanna đến gần Nemo và chào hỏi.
"Mừng chú đã về."
"Chào Lysanna, cháu vẫn khỏe chứ? Mấy ngày không gặp cháu lại xinh hơn rồi."
"Trời ơi! Chú kì quá đi!" Được Nemo khen, Lysanna quay sang hướng khác, hai tay ôm mặt và ửng hồng.
Fergus bế Tina trên vai và đi đến gần Nemo, đặt Tina trên ghế rồi lấy từ túi một viên kẹo. Anh gỡ vỏ rồi đưa viên kẹo cho cậu nhóc.
"Mừng chú đã về."
"Chào cháu, Fergus. Cháu mới đi lấy củi à?"
Fergus gật đầu rồi đi xuống nhà bếp. Anh đặt đống củi xuống, chuẩn bị đun nước và nấu cơm. Tuy nhiên, giọng của Nemo từ phòng khách vọng lại.
"Đừng nấu cơm, Fergus. Hôm nay, chúng ta sẽ đi ăn ngoài."
Nghe vậy, Tina nhảy cẫng lên và ôm lấy người Nemo. Đôi mắt trong veo của cậu nhóc sáng lên và nụ cười tươi hiện trên môi.
"Ăn ngoài sao? Chúng ta sẽ ăn ở đâu vậy ạ?"
"Để xem nào... Khi nãy đi về nhà, ta thấy có một quán ăn mới mở ở đầu đường. Ta nghe đồn đồ ăn ở đó rất ngon. Khoảng một tiếng nữa, chúng ta sẽ xuất phát." Nemo vừa xoa đầu cậu nhóc vừa trả lời.
"Hoan hô."
Tina buông khỏi người Nemo rồi chạy nhảy khắp phòng, sau đó cậu nhóc chạy lên phòng và tắm rửa sạch sẽ. Cả ba anh em Arthur cũng đã khỏe hơn nên cũng quyết định đi luôn. Fergus và Lysanna cũng lên phòng và tắm rửa.
Lysanna đi được nửa cầu thang thì Nemo đã gọi cô lại. Cô nhìn xuống và thấy ông đang vẫy tay như muốn gọi cô xuống nói nhỏ. Dù hơi kì lạ nhưng cô vẫn đi xuống bên dưới.
"Có chuyện gì vậy chú?"
"Cháu đã quyết định chưa?" Nemo ghé sát người Lysanna và nói nhỏ.
"Chuyện này... cháu vẫn đang suy nghĩ." Lysanna hơi ngập ngừng trước câu hỏi của Nemo. Ánh mắt cô nhìn sang hướng khác như muốn lảng tránh câu hỏi của ông.
Nhận ra thái độ do dự của Lysanna, ông chỉ biết thở dài rồi quay lưng đi.
"Cháu cứ suy nghĩ đi. Vẫn còn thời gian mà."
Nói rồi, ông đi thẳng về phòng. Lysanna đứng đó và nhìn theo bóng lưng của ông. Cô thở dài như muốn giải tỏa tâm sự này. Sau đó, cô đi lên phòng để tắm rửa.
Một lúc sau, mọi người đã chuẩn bị xong và bắt đầu xuất phát đến quán ăn.
Quán ăn nằm ở đầu đường và được làm toàn bộ bằng gỗ, xung quanh có hai bồn hoa hướng dương. Khi bước chân vào quán, ánh đèn mờ ảo từ ngọn nến gần đó chiếu sáng toàn bộ không gian bên trong và những chiếc bàn gỗ mộc mạc. Quán có nhiều khách hàng từ người già đến trẻ con, từ những người nông dân bình dị đến những thương buôn giàu có đang trò chuyện rôm rả. Hương thơm từ các món ăn do người phục vụ mang ra lan tỏa khắp nơi. Mùi hương của thịt nướng, bánh mì, rượu vang nồng nàn khắp quán ăn.
Một chàng trai phục vụ đi đến trước mặt Nemo và nở nụ cười. Anh ta đứng sang một bên rồi đưa tay về một chiếc bàn gần đó.
"Xin mời quý khách sang bàn bên này."
Mọi người di chuyển đến bàn mà anh chàng phục vụ nói. Khi vừa ngồi thì chàng trai lấy từ trong túi ra một xấp giấy và một cây bút.
"Các vị muốn dùng gì nào?"
"Ta nghe nói quán này mới khai trương và được nhiều khách hàng khen ngon. Chàng trai trẻ, hay là cậu giới thiệu đi."
"Tuy quán chúng tôi mới mở nhưng có thể cạnh tranh với các quán ăn lâu năm ở đây. Những khách hàng đến đây hay dùng món thịt heo nướng nguyên con. Thịt heo được ướp nhiều lại gia vị sau đó được quay trên lửa lớn cho đến khi lớp da bên ngoài trở nên giòn rụm. Có thể nói, đây là món ăn đặc trưng của quán chúng tôi."
"Vậy thì lấy một con heo nướng đi."
"Sẽ có ngay trong ít phút nữa."
Chỉ mới nghe lời giới thiệu từ chàng phục vụ mà mọi người đã không chịu được. Trong khi đó, một người phục vụ khác cũng mang một con heo nướng ra và đi đến bàn của một thương nhân. Con heo nướng với toàn thân được bao phủ bởi màu vàng nâu được đặt trên một chiếc dĩa lớn, xung quanh được trang trí thêm vào rau củ.
Người phục vụ mang đến bàn và dùng một con dao lớn chặt nửa con heo ra. Chất lỏng từ trong con heo chảy ra ngoài cùng với mùi hương của các gia vị như tiêu, gừng, và nhiều lại thảo mộc. Toàn bộ cơ thể của con heo được chặt nhỏ ra, chỉ chừa lại cái đầu để trang trí. Những người trên bàn đó vừa ăn vừa tắm tắt khen ngon.
Sau một lúc chờ đợi, người phục vụ đã mang một con heo nướng đến bàn của Lysanna. Mùi hương lan tỏa khắp bàn và khiến bụng của mọi người càng trở nên cồn cào hơn. Cũng giống như bàn của các thương buôn, người phục vụ này cũng trình diễn khả năng chặt thịt. Từng nhát dao nhẹ nhàng xuyên vào lớp da giòn rụm và từ từ xuyên qua lớp thịt mềm bên trong. Con heo bị chặt ra làm đôi, chất lỏng cũng chảy ra và lan đến mép dĩa. Anh ta tiếp tục chặt từng phần khác nhưng hành động của anh ta chẳng khác gì đang trình diễn nghệ thuật.
Từ một con heo lớn đã được anh phục vụ chặt thành từng phần nhỏ. Làm xong, anh ta nở một nụ cười rồi lui xuống phía dưới. Không thể chần chờ được nữa, mọi người nhanh chóng gắp lấy một miếng và cho vào miệng. Độ nóng của thịt khiến lưỡi của mọi người bị bỏng nhưng không ai nhả ra và tiếp tục cắn lấy miếng thịt. Họ nhai miếng thịt trong miệng và cảm nhận được hương vị đậm đà của thịt và độ hăng của ớt.
Sau khi ăn một miếng lại muốn ăn miếng tiếp theo vì không thể cản nổi cám dỗ này. Hương bị này thật tuyệt giống như lời anh chàng phục vụ khi nãy nói. Quả thật, quán ăn này tuy mới mở nhưng chắc chắn không kém cạnh các quán lâu năm khác quanh đây. Chỉ cần vài tháng nữa thôi thì quán này có thể thu hút một lượng khách khổng lồ và kiếm được bộn tiền.
Mọi người đã có một bữa tối ngon miệng, rồi ngồi ngã ra sau ghế và xoa bụng. Anh chàng phục vụ lúc nãy lại đến, và nụ cười đặc trưng đó lại hiện lên.
"Quý khách có muốn dùng thêm gì không?"
"Mấy đứa muốn ăn gì nữa không?" Nemo hỏi mọi người rồi quay sang hỏi Tina, người đang ngồi cạnh ông. "Tina này, cháu muốn ăn gì nữa không?"
"Cháu muốn ăn bánh nướng." Tina chỉ tay về mẻ bánh trên tay người phục vụ ở bàn đối diện. Hương thơm của sữa, trứng, bột mì hoà trộn vào nhau. Những chiếc bánh nóng hổi luôn mang đến cảm giác thêm ăn.
"Những người khác thì sao?" Nemo quay sang hỏi mọi người.
"Bánh nướng đi." Tất cả đồng thanh đáp.
Nemo quay sang nhìn người phục vụ, đưa ngón trỏ lên cao.
"Bảy phần bánh nướng và một chai ru..."
Chưa kịp để Nemo nói hết câu thì Lysanna đã đập bàn và đứng dậy. Ánh mắt cô nheo lại, người hơi chếch về phía Nemo, giọng điệu có hơi tức giận.
"Chú muốn uống rượu sao?" Cô liếc mắt sang người phục vụ khiến anh ta hơi giật mình. "Này, anh phục vụ, chỉ lấy bánh nướng, không lấy thêm bất kì thứ gì khác."
Hành động đó của cô khiến mọi người chú ý và quay sang nhìn với vẻ mặt tò mò. Không khí sôi nổi trong quán ăn đột nhiên biến mất, mọi người đều im lặng để hóng chuyện.
Khi nghe Lysanna nói vậy, Nemo không nói gì mà chỉ ngồi đó, vẻ mặt không cam tâm. Người phục vụ cảm thấy tình hình không ổn liền lên tiếng.
"Bảy... bảy phần bánh nướng. Tôi sẽ mang ra ngay."
Người phục vụ nhanh chóng chạy vào bếp để lấy bánh, còn Lysanna cũng ngồi xuống và dựa người ra sau ghế. Những người khác cũng chẳng dám hó hé gì, họ ngồi đó và chờ bánh được mang lên.
Người phục vụ quay lại khá nhanh, trên tay là một khay bánh nướng. Anh ta lần lượt đặt trước mặt mọi người một cái bánh rồi lui về bếp. Mùi hương của bánh càng hiện rõ, hương thơm của sữa tươi cùng với đó là hương thơm của phần nhân bên trong, đó là dừa. Lớp bánh bên ngoài hơi cứng nhưng bên trong lại mềm và ngọt.
Không khí căng thẳng lúc nãy cũng biến mất khi mọi người dùng bánh.
Sau khi ăn xong, Nemo thanh toán còn mọi người ra trước quán ăn để chờ. Trời đã tối hoàn toàn, trên trời đã xuất hiện những ngôi sao lấp lánh cùng cơn gió nhẹ thổi qua làm dịu đi không khí ngày hè. Tuy trời đã tối nhưng không vì thế mà tiếng nhộn nhịp của mọi người biến mất. Xung quanh quán ăn này có nhiều cửa hàng khác nhau, người ra kẻ vào tấp nập.
Đợi một lúc, Nemo cuối cùng cũng thanh toán xong. Ông bước ra ngoài rồi vươn vai một cái.
"Mấy đứa muốn ăn gì nữa không? Hay đi về?"
"Thôi về đi chú. Tina ngủ mất rồi." Fergus bế Tina trên tay và nhẹ nhàng vỗ vào lưng cậu bé.
Mọi người nhanh chóng bịt miệng lại để không phát ra tiếng nhưng vẫn phát ra tiếng cười khúc khích. Sau đó, tất cả quyết định đi về.


0 Bình luận