Tập 03

Chương 3

Chương 3

【~Hội học sinh và buổi phỏng vấn~】

Báo trường Học viện Hekiyou - Số đặc biệt mùa hè về Hội học sinh

Kính chào quý vị và các bạn. Quý cô đây là Toudou Lilicia, một "mỹ thiếu nữ ngực khủng, không như vị hội trưởng nào đó" đấy ạ. Lần này, đích thân trưởng câu lạc bộ báo chí là tôi đây sẽ tiến hành phỏng vấn dựa trên những câu hỏi được các học sinh gửi về.

Mời quý vị cùng chiêm ngưỡng bản ghi chép phỏng vấn hoa lệ của tôi đây. O-hohohoho!

Vậy thì, chúng ta bắt đầu thôi ạ.

Khụ khụ. Vậy thì, tôi xin được phép bắt đầu buổi phỏng vấn. Các vị đã sẵn sàng chưa ạ?

「…………」

Ôi chà chà. Thân là Hội trưởng Hội học sinh mà lại có thái độ như vậy với hoạt động câu lạc bộ của học sinh, không biết là chị có dụng ý gì đây.

「Ưm hự...」

Vậy thì, trước hết, xin mời chị tự giới thiệu về bản thân.

「………… (Với vẻ mặt cau có) Tôi là Hội trưởng Hội học sinh, Sakurano Kurimu」

Vâng, làm tốt lắm ạ (xoa xoa).

「Đừng có đối xử với tôi như con nít thế chứ---!」

Và cứ như thế, trước tiên chúng ta sẽ trò chuyện với vị hội trưởng bé nhỏ này đây.

「Cái màn giới thiệu của cô đã đầy ác ý rồi đấy, Lilicia!」

Vậy thì chúng ta hãy nhanh chóng chuyển sang phần câu hỏi nhé. Đầu tiên... phải rồi. Chiều cao của chị là?

「Yêu cầu thay đổi người phỏng vấn ngay lập tức!」

Ôi chà, đúng là một đứa trẻ không biết đùa. Đành chịu vậy. Vậy thì... Chị đã hoạt động với tư cách Hội trưởng Hội học sinh từ mùa xuân năm nay, chị cảm thấy thế nào ạ?

「Ư... Dù là câu hỏi nghiêm túc, nhưng vẫn có gai, một câu hỏi khó chịu đúng kiểu...」

Việc chị cảm thấy lời nói này có gai, chẳng phải vấn đề nằm ở người tiếp nhận hay sao?

「T-Tôi đến giờ vẫn đang hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hội trưởng! Chẳng có gì phải xấu hổ cả!」

............ Cuộc phỏng vấn này, mong chị hãy trả lời một cách thẳng thắn...

「Cô có ý gì hả!」

Thôi được rồi ạ. Vậy thì, hãy vào vấn đề cụ thể. Về Hội học sinh kể từ đầu năm nay, có nhiều ý kiến từ các học sinh cho rằng "các hoạt động kỳ quặc ngày càng nổi bật", chị nghĩ sao về điều này?

「Nói kỳ quặc là thất lễ đấy! Phải nói là 'đột phá' mới đúng chứ!」

Ý chị là chị rất tự tin vào các hoạt động của mình?

「Đúng vậy! Về những hoạt động nổi bật của tôi trong nhiệm kỳ này, tôi nghĩ các bạn chỉ cần tham khảo các ấn phẩm đã phát hành như 『Hekiyou Gakuen Seitokai Ichizon』 là được!」

............ Phì.

「Người phỏng vấn vừa cười khẩy kìa!」

Khụ khụ. Vậy thì, chúng ta sẽ sang câu hỏi tiếp theo.

「Cơ bản là người phỏng vấn này ác ý ngập tràn luôn ấy! Chẳng có chút tôn trọng nào cả!」

Có một số học sinh cho rằng "Nếu chỉ có thế mà đã hài lòng thì Hội học sinh cũng sa sút quá rồi nhỉ"...

「Đó là tiếng lòng của cô thì có!」

Chị có ý định từ chức hội trưởng không ạ?

「Không có! Cuộc phỏng vấn này thất lễ đến mức nào vậy hả!」

Có một số học sinh cho rằng "Nếu giao chức hội trưởng cho Toudou Lilicia thì mọi chuyện sẽ thú vị hơn nhiều"...

「Đã bảo là đừng có giả vờ làm người phát ngôn rồi nói ra ý kiến của mình nữa! Cô đã vượt xa phạm vi của một người phỏng vấn rồi đấy!」

Vì chị hội trưởng có vẻ đang hơi kích động, nên chúng ta sẽ tạm nghỉ giải lao tại đây.

Trong lúc nghỉ giải lao...

Giờ thì, chúng ta hãy bắt đầu lại nào. Thưa chị Hội trưởng, chị đã bình tĩnh lại chưa ạ?

「Chỉ vì bị cô cho xem cảnh tượng tao nhã uống hồng trà mà sao tôi bình tĩnh lại được chứ!」

Cuộc tranh luận đã bắt đầu nóng lên rồi. Dù sao thì, vị hội trưởng này cũng rất sôi nổi.

「... Thôi được rồi」

Vậy thì, lần này tôi muốn hỏi những câu hỏi về phương diện cá nhân hơn ạ. Chị có thường thân thiết với các thành viên khác trong Hội học sinh không? Có một ấn tượng mạnh mẽ rằng các chị chỉ là một nhóm bạn thân chơi với nhau thôi...

「Lúc nào cũng nói chuyện có gai nhỉ! ...Nhưng mà, thực tế thì ngoài Chizuru học cùng lớp ra, tôi gần như không gặp những người còn lại ở đâu ngoài phòng Hội học sinh cả.」

Điều đó có hơi bất ngờ đấy ạ.

「Vậy sao? Vì chúng tôi nói chuyện với nhau khá lâu sau giờ học mà. Thế chẳng phải là vừa đủ sao.」

Hừm hừm... "Chỉ toàn tán gẫu trong phòng Hội học sinh, chẳng làm việc gì cả..." à.

「Đừng có bóp méo phát ngôn của tôi rồi đưa tin như thế!」

Giới truyền thông là thế đấy ạ.

「Hãy hoạt động một cách lành mạnh đúng chất học sinh đi!」

...Đành chịu vậy. Thế thì, câu hỏi tiếp theo. Nhắc đến chị hội trưởng là nhắc đến "loli", chị nghĩ sao về vấn đề này?

「Đây có lẽ không phải là phỏng vấn mà là một màn bắt nạt thì đúng hơn!」

Thật quá đáng. Tôi luôn mang trong mình "tinh thần bóc phốt", và luôn tự hào về công việc của mình đấy ạ!

「Cô đúng là cặn bã của nhân loại」

Thay vì nói những chuyện đó, bây giờ hãy trả lời câu hỏi đi.

「T-Tôi chỉ đang trong 'giai đoạn phát triển' thôi! Đừng có gọi tôi là loli!」

Một số người còn đưa ra "thuyết thực ra vẫn còn là học sinh tiểu học" nữa đấy.

「Học sinh trường này toàn đồ ngốc cả à! Đúng là tôi bắt đầu mất tự tin vào hoạt động của mình rồi đấy!」

Hừm. "Về vấn đề này, chị hội trưởng đã trả lời một cách mập mờ..." ghi vào.

「Đã bảo là đừng có viết kiểu đấy nữa mà!?」

Gần đây các quy định về biểu hiện loli cũng đang bắt đầu được thắt chặt, chắc chị cũng cảm thấy nguy cơ rồi chứ?

「Không hề! Tôi có làm gì sai đâu!」

Vậy là, trong tương lai chị cũng sẽ không xuất hiện trong các tác phẩm 18+? Bất ngờ thật đấy.

「Bất ngờ á!? Vốn dĩ đã chẳng có kế hoạch nào như thế cả!」

Chỉ cần ghi chú rằng tất cả nhân vật trong tác phẩm này đều trên hai mươi tuổi là ổn thôi mà.

「Bảo đảm cái gì chứ!? Đây còn không phải là phỏng vấn nữa rồi!」

Vậy thì cuối cùng. Một lời phát biểu về quyết tâm cho lần đầu tham dự Giải vô địch Lolita toàn quốc.

「Tôi chẳng nhớ là mình có tham gia cái thứ đó đâu!」

... "Đến cuối cùng, chị hội trưởng vẫn phủ nhận việc mình là trẻ vị thành niên"... ghi vào.

「Tôi có phủ nhận đâu! Trời ạ, đây còn chẳng phải là sửa đổi bài viết mà là bịa đặt rồi!」

Vậy thì, hôm nay xin chân thành cảm ơn chị. Tôi rất mong chờ vào những hoạt động của chị trong "lĩnh vực đó" trong tương lai.

「Lĩnh vực nào hả! Tôi thề sẽ không bao giờ đáp lại sự mong chờ đó của cô đâu!」

Và đó là Sakurano Kurimu-san, một người luôn trong trạng thái kích động đến phút cuối. Chà, tuổi trẻ thật là tuyệt vời. Vậy thì, xin tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt.

「Cách kết thúc kỳ cục ghê---!」

Tiếp theo, chúng tôi đã mời đến đây thư ký của Hội học sinh, Akaba Chizuru-san. Chào chị, Akaba-san.

「Chào cô (Mỉm cười)」

Đúng là một nụ cười giả tạo tuyệt vời. Tôi cũng muốn học hỏi theo đấy.

「Vâng. Nụ cười giả tạo của tôi càng tỏa sáng khi tôi càng cảm thấy khó chịu đấy (Cười toe toét)」

............ ...Vẫn tàn nhẫn với người ngoài như mọi khi...

「Cô nên biết rằng, người được phép bắt nạt Aka-chan của tôi chỉ có tôi và những người được tôi công nhận thôi đấy (Cười toe toét)」

... Kh-khụ khụ. V-Vậy thì tôi muốn chuyển sang phần câu hỏi. Trong số các học sinh, có ý kiến cho rằng không phải Sakurano-san mà chính Akaba-san mới là người xứng đáng với chức vụ hội trưởng──

「(Cườiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii)」

............ ...Ng-Nghỉ giải lao thôi!

Trong lúc nghỉ giải lao...

Tôi xin thất lễ. Chúng ta bắt đầu lại nhé.

「Ufufu」

...T-Tôi xin đổi câu hỏi. Khụ khụ. Thưa Akaba-san, chị nghĩ sao về chức vụ thư ký của mình.

「Để xem nào... Vốn dĩ Hội học sinh nhiệm kỳ này, ngoài vai trò của Hội trưởng Aka-chan là người quyết định phương hướng chung ra thì không có sự khác biệt gì đặc biệt cả. Cho nên, dù có hỏi tôi về chức vụ thư ký thì cũng khó trả lời lắm.」

Theo như tôi quan sát các hoạt động thường ngày, có vẻ như Akaba-san nắm quyền chủ đạo và điều khiển các cuộc họp khá nhiều đấy chứ?

「Đó không phải là với tư cách thư ký, mà đơn giản là do tính cách của tôi thôi. Tôi chỉ làm những gì mình muốn làm. Cho nên...」

Cho nên? Là sao ạ?

「Đừng có đánh giá thấp Aka-chan và các thành viên khác nhé☆ (Cườiiiiiii!)」

............ Ng-Nghỉ giải lao ạ!

Trong lúc nghỉ giải lao...

Phù, phù... T-Tôi xin đổi câu hỏi. Được không ạ?

「Ara, cô cứ tự nhiên hỏi đi chứ? (Mỉm cười)」

C-Chị nói hay thật đấy... Khụ khụ. Vậy thì, về những câu hỏi không liên quan đến Hội học sinh mà là về phương diện cá nhân...

「Fufufu... nhát gan rồi nhỉ.」

Ư... K-Không có chuyện đó! Sự quan tâm của học sinh đối với cuộc sống thường ngày của một Akaba Chizuru bí ẩn là rất cao đấy.

「Thôi, cũng được. Vậy thì?」

Phải rồi... Vậy, những ngày nghỉ chị thường làm gì?

「…………」

Có chuyện gì vậy ạ?

「Không, nói thì cũng được thôi... nhưng mà, chuyện này, e là không viết lên báo được đâu?」

? Chuyện đó, rốt cuộc là...

「Ví dụ như, ở nhà thì dùng máy tính để ×××× cái ○○○○ của nước nọ, còn khi ra ngoài thì lại chĩa ○○ vào cái ×× đẫm máu──」

Th-Thôi khỏi đi ạ. Vậy thì xin đổi câu hỏi. Chị có thể cho chúng tôi biết món ăn chị yêu thích được không ạ.

「Ara, một câu hỏi thật nhẹ nhàng. Nhưng mà... để xem nào. Về cơ bản thì tôi ăn được mọi thứ, nhưng tôi thích đồ cay.」

Ví dụ như?

「Đường đen vị Habanero chẳng hạn」

Đó là món ăn lạ đời gì vậy!

「Habanero vị đường đen cũng được」

Thế thì lại ngọt quá rồi còn gì! Sao không ăn đường đen bình thường cho xong!

「Sô cô la vị chuối cũng được」

Thế thì chắc chắn là ngọt rồi! Chị thích đồ cay cơ mà!?

「Chẳng phải ngay từ đầu tôi đã trả lời là về cơ bản ăn được mọi thứ rồi sao」

C-Chuyện đó thì đúng nhưng mà... Vậy, trong số đó thì chị đặc biệt thích món nào nhất?

「Vanilla Cream Frappuccino」

Chắc chắn là người hảo ngọt rồi còn gì!

「Thất lễ thật. Trông thế này thôi chứ ở S〇bucks, tôi là người phụ nữ chỉ uống Frappuccino đấy.」

Hoàn toàn không phủ nhận được việc chị là người hảo ngọt đâu!

「À, nói theo nghĩa đó thì có lẽ tôi thích đồ lạnh chăng.」

À, à... Phải rồi. Cái đó thì, có vẻ hợp với chị đấy.

「Vâng... À, xin lỗi một chút. Tôi gửi mail được không.」

? Vâng, được ạ. Xin chị hãy làm nhanh một chút.

「Không sao đâu. Tôi chỉ gửi cho mẹ tôi một tin là, 'Bữa tối nay con muốn ăn lẩu' thôi mà.」

Chị cũng rất thích đồ nóng còn gì! Mùa hè thế này mà còn ăn lẩu!

「Để cô chờ rồi. Chúng ta đang nói về món ăn yêu thích, phải không.」

Thôi được rồi...

「Vậy sao? Tôi còn nhiều chuyện muốn nói lắm chứ... Tôi ấy à, rất kén ăn, cô biết không?」

Chị nghĩ buổi phỏng vấn này là cái gì vậy! Đây là lần đầu tiên tôi gặp một đối tượng phỏng vấn mà chẳng có chút phản ứng nào như chị đấy!

「Được cô khen tôi thật vinh hạnh」

............ Phù. Được rồi, thôi bỏ đi. Chúng ta sang câu hỏi tiếp theo. Ừm, vậy thì, xin hãy cho chúng tôi biết về xu hướng đọc sách của chị.

「Để xem nào... Về cơ bản thì tôi đọc mọi thứ.」

Lại nữa à...

「Từ G〇yan, F〇mu-A, tạp chí tìm việc, cho đến Tor〇vail...」

Lại toàn là những thứ kỳ cục! Sao một học sinh cao trung lại đọc những thứ đó!

「... Vì một mục đích mà hơi khó nói ra một chút.」

Xin đừng sử dụng tạp chí thông tin việc làm cho mục đích đó!

「Với lại, tạp chí manga yêu thích của tôi là 『Ch〇o』」

Không hợp chút nào!

「... (Mỉm cười)」

À-à không, không có gì đâu ạ. Rất thú vị phải không ạ, 「Ch〇o」.

「Tôi luôn cảm thấy đồng cảm với 『Hapiha〇 Clover』」

V-Vậy sao ạ.

「Nói không ngoa thì, tôi sống mỗi ngày chính là để mong chờ phụ lục của số tiếp theo của 『Ch〇o』. Năm mươi phần trăm lý do sống của Akaba Chizuru là do 『Ch〇o』 chiếm giữ đấy.」

... Thôi, chắc cũng không sao.

「Mặt khác, tôi cũng không quên mua tạp chí Bungei〇shunju」

Chỉ có thể nghĩ rằng đó là lĩnh vực của đa nhân cách giai đoạn đầu thôi.

「Cô nói gì vậy. Tạp chí nào cũng là tạp chí bán rất chạy cả. Chẳng phải có thể nói đây là một cảm tính hết sức bình thường sao.」

...Thôi được rồi. Vậy thì, đây là câu hỏi mà các nam sinh hỏi rất nhiều, về mẫu người lý tưởng──

「Aka-chan. Ngoài ra không có ai khác」

...Chỉ riêng điểm này, không những không phải ăn tạp mà còn rất chung thủy... Thôi, chuyện đó cũng được, nhưng mà, phiền chị trả lời với đối tượng là khác giới được không?

「Vậy thì, một người giống như Ki-kun.」

Nghĩa là sao ạ?

「... Dù có bị hành hạ S đến đâu cũng không gục ngã, một sự dẻo dai cả về thể chất lẫn tinh thần. Nội tâm dễ điều khiển. Sự thẳng thắn nam tính, nhưng không ngu ngốc. Sự khác biệt giữa lúc bình thường và lúc đỏ mặt. Dễ dàng nhuốm màu của mình. Còn nhiều thứ khác nữa, nhưng hiện tại Ki-kun là người nổi bật nhất.」

...Đó là thông tin mà chẳng ai muốn tham khảo...

「Chẳng phải cô hỏi sao」

Hỏi cái gì cũng không nhận được câu trả lời như mong đợi cả.

「Cô đánh giá tôi cao quá rồi. Tôi cũng chỉ là một học sinh cao trung bình thường thôi.」

Lại nói những lời không thật lòng rồi.

「... Không. Tôi thực sự nghĩ vậy. Đúng là, có lẽ bản thân tôi hơi khác người một chút... Nhưng mà, đó là điều có thể nói về tất cả mọi người, phải không. Dĩ nhiên, cả cô nữa.」

... Có lẽ, là vậy.

「Fufufu. Tạm thời cứ thử phỏng vấn các thành viên Hội học sinh khác đi. Khi tiếp xúc với họ, cô sẽ nghĩ rằng, có lẽ việc 'khác người' mới chính là 'người bình thường thực sự'. ... Xin lỗi nhé, vì buổi phỏng vấn đã không được nghiêm túc cho lắm.」

... Không ạ, đó là một khoảng thời gian rất có ý nghĩa.

「Vậy sao. Thế thì tốt rồi」

Vậy thì, xin chân thành cảm ơn chị.

「Vậy thì, tiền thù lao khi nào sẽ được chuyển khoản v──」

Xin chân thành cảm ơn chị ạ!

Giờ thì, người tiếp theo là vị này đây.

「Vị cứu tinh của thế kỷ yêu chuộng chính nghĩa... Rising Air chính là tôi đây!」

Và đó chính là Shiina Minatsu-san. Vì nghĩ cho cả em gái chị ấy, nên để tiện cho sau này tôi sẽ gọi là Minatsu-san. Chào chị, Minatsu-san.

「... Chết tiệt, phỏng vấn sau Chizuru-san quả là một sai lầm... Giờ thì, có chuyện gì cũng không thể làm mình dao động được nữa...」

Chúng ta vào câu hỏi ngay được chứ ạ?

「Được thôi. Cứ tới đi!」

Minatsu-san, chị là les phải không?

「Guh! H-Hỏi thẳng thừng thật đấy!」

Nói toạc ra thì, sức hấp dẫn của tình yêu đồng giới, tóm gọn trong một từ là gì ạ?

「Làm sao mà nói được chứ!」

Phù, sâu sắc thật. "Thứ đó, không thể nào nói hết trong một từ được..." à.

「Bóp méo sự thật!」

Vốn dĩ, đâu là cơ duyên khiến chị thức tỉnh?

「Trước hết cô hãy tỉnh lại đi!」

Phù, quá sâu sắc! "Tình yêu đích thực nằm ở tình yêu đồng giới! Hỡi tất cả phụ nữ, hãy tỉnh lại đi!" ... ý là vậy phải không ạ!

「Tôi đang dần bị biến thành một bậc thầy trong lĩnh vực đó rồi!」

Tự xưng là bậc thầy... Thật đáng kinh ngạc!

「Yêu cầu thay đổi người phỏng vấn! Bị tôn trọng quá mức thế này khó chịu lắm!」

Vậy thì, chúng ta hãy chuyển sang câu hỏi khác thôi.

「Đừng có chuyển sang câu hỏi khác trong tình trạng này chứ!」

Vâng, tôi hiểu cảm giác "Vẫn chưa nói đủ về tình yêu đồng giới đâu!" của Minatsu-san, nhưng tôi cũng có công việc của mình.

「... Ư ư, càng cố gắng thì càng lún sâu vào vũng lầy thì phải... Thôi được, câu hỏi tiếp theo hay gì cũng được, cứ làm những gì cô muốn đi!」

Cảm ơn chị ạ. Vậy thì, Minatsu-san.

「Gì thế」

Một lời về mối quan hệ của chị với em gái mình.

「Là chị em! Ngoài ra còn có gì khác nữa chứ!」

Tôi muốn hỏi điều đó đấy ạ. ...À, xin hãy trả lời trong phạm vi không bị gắn mác R.

「Không cần cô phải yêu cầu thì nó vẫn lành mạnh! Chỉ là chị em bình thường thôi!」

Trước đây, trong một chương trình radio của trường, chị đã tiết lộ mối quan hệ cấm đoán của mình mà...

「Đó là hư cấu!」

Ra là vậy. Thực tế còn kinh khủng hơn. ...Tôi hiểu rồi. Tôi cũng không phải là quỷ dữ. Tôi sẽ không hỏi thêm nữa. Hãy biết ơn đi.

「Cảm ơn, và cho tôi đấm một phát!」

Giờ thì, vì Minatsu-san đang xấu hổ nên chúng tôi sẽ đổi chủ đề. Minatsu-san thường có phản ứng với những từ như "nhiệt huyết", "mạnh nhất", có vẻ như chị rất say mê manga shounen...

「Đúng vậy! Cứ hỏi tôi bất cứ điều gì về shounen manga đi!」

Vậy thì tôi xin hỏi. Chắc hẳn, Minatsu-san là người "công" phải không?

「Sao câu hỏi dành cho tôi toàn thế này vậy---!」

Hừm hừm. "Không cần phải trả lời" à. Một câu trả lời hay.

「Có muốn tôi dùng Snake B〇te để bịt miệng cô lại không?」

Đành chịu vậy. Vậy, bộ manga mà Minatsu-san yêu thích nhất là gì?

「Hừ... Không có bộ nào như thế cả.」

Dạ?

「So sánh hơn thua giữa những câu chuyện nhiệt huyết, thật là vô vị hết sức!」

Haa.

「Tôi thích cả những bộ có quy mô lớn, dễ dàng phá hủy các hành tinh, cả những vòng lặp vô hạn khi đối thủ mạnh lên thì mình cũng mạnh lên, và những biểu hiện nhanh nhẹn mà chỉ cần 'trong nháy mắt đã vòng ra sau lưng' mỗi lần cũng hoàn toàn ổn!」

Dù không hiểu rõ lắm, nhưng tôi cảm nhận được rằng kiến thức của chị rất sâu rộng.

「Tôi cũng không ghét tiểu thuyết đâu nhé? Trong 『Mo〇yo Ken』 của Shiba〇taro, khi Hijikata tung ra chiêu cuối 'Gầm lên đi, Heat Blade của taaaa!', tôi đã phấn khích lắm.」

Xin lỗi vì đã làm phiền lúc chị đang say sưa, nhưng tôi khuyên chị nên xem lại ký ức đó một lần nữa.

「Ngoài ra, tôi cũng rất thích Mushi-Uta, Index và Baka to Test.」

Chẳng phải Hội học sinh có mối quan hệ sâu sắc với Fujimi Shobo sao?

「... Khỏi phải nói, tôi rất thích các tác phẩm của Fantasia rồi」

Chắc chắn là chị vừa quên mất vị trí của mình rồi, đúng không.

「K-Không có chuyện đó đâu. Chắc chắn là tôi rất thích Fantasia Bunko rồi! Nếu nói về sự nhiệt huyết, thì không có nhãn hiệu nào khác có thể liên tục tung ra những tác phẩm kinh điển và hợp gu tôi đến thế!」

Vậy sao ạ. Chị thích tác phẩm nào?

「Ví dụ như 『Hekiyou Gakuen Seitokai Ichizon』」

Không ngờ lại là tự khen mình thế này!

「Ư... Kh-Không, tôi chỉ muốn nói là, ờ thì, đúng vậy, 'Cuộc sống thường ngày này... mới thực sự là điều đáng trân quý nhất', ừm.」

Chị đang cố lái sang một câu chuyện hay, nhưng mắt chị đang đảo lia lịa đấy.

「Không có chuyện đó! Tôi thích Fantasia! Tôi đã luyện tập 『Drag Slave』 không biết bao nhiêu lần rồi!」

À, hồi nhỏ ai cũng làm những chuyện như thế nhỉ.

「Đúng vậy. Từ nhỏ đến tận hôm kia, khi cuối cùng cũng học được, tôi chưa bỏ lỡ một ngày luyện tập nào.」

Hóa ra là chị vẫn còn làm cho đến gần đây! Mà lại còn học được nữa chứ!?

「À... Cô muốn xem không? Cả tòa nhà này, thậm chí cả thành phố này cũng sẽ biến mất đấy.」

Tôi xin kiếu!

「Tôi có thể thừa kế danh hiệu Lina Đệ Nhị luôn ấy chứ! Dù sao thì tôi cũng có thể dùng 'Drag Slave' mà! Chiêu cuối 'triệu hồi một lượng lớn xúc tu kim loại để xé nát đối tượng', 'Drag Slave' đấy!」

Đó có vẻ không phải là "Drag Slave"... Chị đã học được cái gì vậy...

「Lần tới tôi sẽ cho cô nếm thử, Toudou-senpai.」

Đã bảo là không cần mà! Khụ khụ. ... Thôi, tôi sẽ chuyển sang chủ đề khác.

「Êêê. Vẫn chưa nói đủ mà.」

À, phải rồi. Đây là một câu hỏi mà tôi nhận được từ rất nhiều người, cả nam lẫn nữ...

「Gì thế」

Ngày dự định tổ chức hôn lễ với Sugisaki Ken là khi nào vậy?

「Cái g──!」

Nếu không sớm thông báo, thì mọi người cũng có lịch trình của mình...

「Kh-Không có kế hoạch nào như thế cả! Tại sao chứ! Sao lại có nhiều câu hỏi như vậy!」

Màn tấu hài vợ chồng của hai người trong lớp rất được yêu thích mà.

「Sao tôi toàn nhận được những lời đánh giá mà mình không mong muốn thế này!」

Vậy là chị không hề để ý đến Sugisaki Ken?

「Không hề! Lấy một tên như cậu ta, chết tôi cũng không chịu!」

Thế mới là Minatsu-san chứ! "Tôi sẽ sống trọn đời với tình yêu đồng giới!" ... à.

「A, chết rồi! Lại nói năng không suy nghĩ rồi!」

Ara? Sugisaki Ken, người dự định được phỏng vấn tiếp theo, vừa mới khóc lóc chạy dọc hành lang đi mất rồi.

「Cậu ta là con gái à!」

... Đuổi theo đi, Shiina Minatsu. Bây giờ thì vẫn... còn kịp đấy. Phì.

「Không không không không! Cô đang đóng vai 'nhân vật phụ có duyên' gì thế hả! Tôi chẳng có ý định đuổi theo đâu!」

Và cứ thế, đó là Shiina Minatsu-san. Xin cảm ơn chị.

「Kết thúc ở đây á! Một buổi phỏng vấn chẳng có lợi ích gì cho tôi cả!」

Kìa... Đi đi chứ, Minatsu-san. Cậu ấy... đang chờ chị đấy.

「Toudou-senpai... ...đã bảo là đừng có cố tạo ra không khí lãng mạn vô ích nữa mà!」

Vừa nói thế, nhưng cuối cùng Minatsu-san vẫn "đành chịu thôi" rồi đi đón Sugisaki Ken về.

Và vì Sugisaki Ken vẫn chưa quay lại, nên trước hết tôi sẽ phỏng vấn Shiina Mafuyu-san. Chào em, Mafuyu-san.

「Ch-Chào chị」

Có vẻ em đang căng thẳng nhỉ.

「A, au... Mafuyu vẫn chưa quen nói chuyện với người khác ngoài các anh chị trong Hội học sinh...」

Chúng ta nghỉ giải lao một chút nhé?

「A, vâng. Vậy thì, em xin phép ạ...」

Trong lúc nghỉ giải lao...

... Em ơi, Mafuyu-san. Chị muốn bắt đầu lại rồi...

「(Vừa nghịch DS vừa nói) Chờ một chút ạ. Giờ đang đến đoạn hay. Mới ở tầng hai mà đã có 'Bình Tổng Hợp' và 'Khiên Phong Ma' rồi... Lần này ổn rồi!」

H-Haa. Vậy chị sẽ đợi thêm một chút nữa...

Trong lúc nghỉ giải lao...

「Tuyệt vời, 'Cuộn giấy Thiên Ân'! Lần này việc cường hóa rất thuận lợi!」

Em ơi... chị muốn bắt đầu lại buổi phỏng vấn──

「Nyah! Lại có bẫy gỉ sét ở đây... Bực mình ghê!」

............

Trong lúc nghỉ giải lao...

Ừm, em ơi, nếu em không sớm bắt đầu lại thì, quả thực là──

「Oaaaa!」

Hí! S-Sao thế, tự dưng la lớn vậy!

「... Chị tính sao đây. Đang trong giai đoạn quan trọng thế này mà chị lại bắt chuyện, thành ra Sh〇ren của Mafuyu bị hạ gục rồi còn gì! Bị combo địa lôi với đá rơi hạ gục rồi còn gì! Chị tính sao đây! Oa oa! Một cuộc phiêu lưu với điều kiện tốt như vậy mà!」

V-Vậy thì chị xin lỗi nhé... Nhưng mà, nếu trò chơi kết thúc rồi, thì chúng ta bắt đầu lại buổi phỏng vấn được chư──

「Thay đĩa game... Bấm. Được rồi, lần này mình sẽ từ từ nuôi nấng Pich〇 có chỉ số cá thể kỳ diệu mà hôm qua mới có được──」

Đủ rồi đấy! Đồ con nghiện!

Trong lúc thuyết giáo...

「Hic...」

Haa, haa. V-Vậy thì, chúng ta bắt đầu phỏng vấn nhé.

「Vâng... Em xin lỗi...」

Chỉ qua cuộc trò chuyện vừa rồi, chị đã cảm nhận được rằng, Mafuyu-san có sở thích chơi game nhỉ.

「Vâng. Mafuyu rất thích game ạ」

... Bình thường em cũng mù quáng đến mức này sao?

「Không có chuyện đó đâu ạ! Mafuyu cũng biết tiết chế mà!」

Ch-Chị xin thất lễ.

「Em luôn tự rèn luyện bản thân nghiêm khắc rằng chỉ được chơi game 24 giờ một ngày!」

Em đang đặt giới hạn ở mức tối đa luôn rồi đấy!

「Thì, thỉnh thoảng cũng có lúc vượt quá...」

Tình yêu game đã giúp em vượt qua cả rào cản thời gian rồi nhỉ!

「Vì vậy, Mafuyu bận lắm ạ. Chị phỏng vấn nhanh gọn giúp em nhé」

Sao tự dưng lại ra vẻ bề trên thế! Chị là đàn chị mà! ... Khụ khụ. Được rồi. Thôi, chúng ta đừng nói về chủ đề game nữa.

「Em không thích」

Từ chối à!? Thôi đi!

「... Hic. Em xin lỗi ạ」

Cứ nhắc đến game là lại mất kiểm soát nhỉ...

「E hèm. Mafuyu cũng mất kiểm soát khi nói về boys love nữa đấy ạ!」

Sao lại tự hào thế! Chị có khen đâu!

「Hic...」

Cảm xúc thay đổi thất thường quá... Chị thấy mệt đấy...

Dù sao thì, hãy bắt đầu lại. Ừm... phải rồi. Chúng ta sẽ không nói về sở thích nữa... à đúng rồi, có nhiều câu hỏi về sức khỏe của em nhỉ.

「Sức khỏe... ạ?」

Ừ. Có thông tin rằng Mafuyu-san hơi yếu đuối, điều này có đúng không?

「A, vâng. Nhưng đó là chuyện hồi nhỏ thôi ạ. Bây giờ thì... như chị thấy đấy, em là một cô bé khỏe mạnh có thể thức đêm chơi game!」

Đó là một căn bệnh khác rồi. ... Thôi được, vậy là cơ thể em không yếu như mọi người vẫn tưởng.

「Vâng, em rất khỏe mạnh. Chỉ là, cứ đi một bước là lại mất máu thôi...」

Đó không phải là bệnh, mà là trạng thái trúng độc rồi!

「Nếu đi đúng cách, em vẫn có thể đi đi về về giữa nhà và trường học nên không sao đâu ạ!」

Nếu đi không đúng cách là sẽ chết trên đường đi học à! Mà thôi, đừng có nói đùa kiểu đó trong lúc phỏng vấn chứ!

「Hic... Em xin lỗi. Mafuyu không bị trúng độc đâu ạ」

Vậy thì, có thể coi là sức khỏe của em nhìn chung là tốt phải không.

「À, nhưng mà... Mafuyu không có chút thể lực nào cả. Cho nên, cơ thể em yếu thì vẫn yếu ạ. Có lẽ là do hồi nhỏ em không vận động nhiều được」

Vậy... ra là thế.

「Cho nên, vận động quá sức là điều cấm kỵ. Sinh hoạt bình thường thì không sao, nhưng nếu gắng sức là sức khỏe sẽ xấu đi ngay. Từ xưa đã vậy rồi, nên Mafuyu cũng rất khó ngủ. Thành ra lại chơi game...」

Vậy, về sở thích cũng là...

「Em không thể tham gia các hoạt động năng nổ được. Nhưng nếu là game, thì chỉ cần bấm nút là em có thể quậy tưng bừng hơn cả người bình thường! Game thật tuyệt vời!」

Ừm, đang dần trở thành một câu chuyện hay, nhưng cuối cùng vẫn là ca ngợi game nhỉ.

「Game là cuộc sống!」

... Việc sinh ra với cơ thể như vậy, có phải em đang dùng nó làm lá bài miễn tội không.

「Giật mình. ... K-Không có chuyện đó đâu ạ! Mafuyu, thực sự, chỉ là, bất đắc dĩ~ mới sa vào game thôi! N-Nếu cơ thể này không yếu đuối, thì giờ này Mafuyu đã đang chạy chân trần trên những ngọn núi Alps hùng vĩ rồi!」

Chị nghĩ là tuyệt đối không có chuyện đó đâu.

「... Nhưng, chị gái em có vẻ nghĩ vậy. Chị ấy vốn thích vận động, nhưng việc chị ấy vận động đối lập với Mafuyu đến thế, có lẽ là vì chị ấy muốn tung hoành ngang dọc thay cả phần của Mafuyu, và muốn chia sẻ một chút cảm giác thỏa mãn cho Mafuyu khi nhìn thấy điều đó」

... Em có một người chị tốt nhỉ.

「Vâng... Nhờ vậy mà Mafuyu có thể tập trung vào sở thích trong nhà của mình. Ufufufu」

Lệch lạc quá rồi! Đứa em gái này lệch lạc trầm trọng rồi!

「Chị gái và Mafuyu là một lòng một dạ. Chị ấy vận động thật nhiều, nên Mafuyu không cần phải làm. Chị ấy học hành thật nhiều, nên Mafuyu được phép chơi game thật nhiều.」

Đúng là kiểu con nít được nuông chiều mà!

「A, tình chị em thật đẹp biết bao」

Chị có cảm giác tình cảm này chỉ đi một chiều thôi, hay chỉ có mình chị thấy vậy!

「Th-Thất lễ! Mafuyu cũng có báo đáp lại cho chị ấy đàng hoàng mà! Mafuyu đã ân cần và tỉ mỉ kể cho chị ấy nghe diễn biến tiếp theo của game RPG mà chị ấy đang chơi...」

Đúng là một lòng tốt phiền phức!

「Mafuyu còn lén cho chị ấy xem 'Tuyển tập BL ảo tưởng về Sugisaki-senpai phiên bản R' bí mật của mình nữa. ... Không hiểu sao chị ấy lúc nào cũng có vẻ cười gượng, nhưng Mafuyu nghĩ đó là chị ấy rất vui」

Là chị em mà chẳng hiểu lòng nhau chút nào cả!

「... Mừ. Sao thế ạ, Toudou-senpai. Chị phải tâng bốc Mafuyu lên chứ. Đây là phỏng vấn mà」

Thái độ của em khác hẳn lúc đầu đấy! Em cũng là một người khá trơ trẽn nhỉ!

「... Khụ, khụ... Đây là... máu...」

Làm gì có máu! Đừng có cố diễn vai nhân vật yếu đuối nữa!

「Xin lỗi... có vẻ như mạng sống của Mafuyu không còn bao lâu nữa... Được gặp chị lần cuối... thật tốt... Gục. ... (Ở đây, xin hãy bật một bài hát của Hira〇 Ken)」

Đừng có tự tiện kết thúc buổi phỏng vấn bằng một cái kết cảm động như thế chứ!?

「Cắt. Vâng, mọi người vất vả rồi ạ. Mafuyu về đây~. ... Hôm nay là ngày phát hành phiên bản mới nhất của Ta〇es」

Hóa ra là vì thế nên em mới cố kết thúc một cách gượng ép à! Cuối cùng vẫn là game nhỉ!

「La la là la la~♪」

Á! Vừa ngân nga vừa nhảy chân sáo về nhà một cách nhanh chóng! Chuyện không thể vận động quá sức cũng là nói dối phải không!?

Ừm, và cuối cùng, là Sugisaki Ken-san, người cuối cùng cũng đã quay trở lại.

「Chào mọi người. Idol của các bạn, Sugisaki Ken đây」

Anh ta đang làm cho răng mình lấp lánh một cách vô ích. Nỗi đau lòng về Minatsu-san đã nguôi ngoai chưa?

「Ngay từ đầu tôi đã chẳng đau lòng gì cả. Vâng, tôi tự tin rằng mình đã nắm chắc trái tim của các thành viên Hội học sinh rồi」

Nói thế chứ cách đối xử với cậu có vẻ hơi mờ nhạt nhỉ.

「Mọi người chỉ là đang ngại ngùng thôi」

Vẫn là cái bộ não hạnh phúc đó, tôi thấy yên tâm rồi. Giờ thì, chúng ta vào câu hỏi ngay được chứ?

「Được thôi. Hiện tại tôi đang hẹn hò với bốn người」

Bỏ qua lời thú nhận ảo tưởng bắt cá bốn tay đó đi. Vẫn là câu hỏi được hỏi nhiều nhất...

「Là gì vậy?」

Khi nào thì Sugisaki-san sẽ chuyển trường đi?

「Tỷ lệ ủng hộ của tôi là 0% à!?」

Nhìn lại những hành động thường ngày của mình, cậu có nghĩ rằng có yếu tố nào để được ủng hộ không?

「Không, tôi, tôi đã rất cố gắng mà! Để được nổi tiếng!」

Không phải vì học sinh à.

「Tại sao! Tại sao con gái trường này lại không đổ tôi!」

Bởi vì các nữ sinh trường chúng tôi cũng biết phân biệt thứ gì ăn được và thứ gì không.

「Mặc dù tôi là một mỹ nam tươi rói, mới hái, mơn mởn như thế này!」

Trước khi nói đến tươi hay không, thì vốn dĩ cái nguyên liệu là cậu đã không được ưa chuộng rồi.

「Lilicia-san, cô thích tôi mà, phải không?」

............ ............ ............ Vâng, thì, tôi cũng thích cậu đấy (Mỉm cười).

「Rõ ràng là cô vừa nói dối vì buổi phỏng vấn đấy nhé!」

V-Vậy thì, chúng ta sẽ sang câu hỏi tiếp theo. Rốt cuộc thì, Sugisaki-san thích ai nhất?

「Đã bảo là, tôi luôn nói rồi mà. Trong tôi, mọi người đều là số một」

Đây không phải là đại hội thể thao của trường tiểu học nửa vời đâu.

「Mọi người đều là duy nhất trên thế giới, vốn dĩ đã đặc biệt, only one」

Tôi nghĩ câu đó tuyệt đối không mang ý nghĩa "khuyến khích harem" đâu.

「Đúng là, tôi hiểu nỗi lo của mọi người rằng nếu không sớm xác định một route riêng lẻ thì có thể sẽ đi thẳng đến bad end」

Không, không ai nghĩ vậy cả...

「Nhưng, tôi vẫn sẽ tiếp tục bước đi! Con đường harem tuyệt vời mà tôi có thể đạt được bằng cách nâng đều độ hảo cảm!」

... Rốt cuộc, không phải là cậu yêu thật lòng một ai đó.

「Sai! Chỉ là tôi yêu sâu đậm tất cả mọi người cùng một lúc thôi!」

Thôi được rồi. Nhưng mà... ở đây tôi có một thông tin thú vị đấy, Sugisaki-san.

「C-Cái gì vậy... cái ánh mắt tà ác đó là...」

Sau khi điều tra thêm về nghi vấn bắt cá hai tay gần đây, tôi phát hiện ra rằng đối tượng là bạn thuở nhỏ và em gái nuôi.

「... À thì, chuyện đó tôi cũng đã viết trong 『Hekiyou Gakuen Seitokai Ichizon』 rồi, nên bây giờ cũng chẳng có gì phải giấu giếm──」

Nhưng, dù nói rằng đã gặp bad end, thực ra hai người họ gần đây──

「Oaaaaa──! Đ-Đừng nói những điều thừa thãi! Sẽ gây xôn xao cho các thành viên Hội học sinh mất!」

Harem đang trên đà mở rộng nhỉ. Cứ tiếp tục tăng lên như thế này, cậu nghĩ mình có chịu nổi không?

「Nếu là chuyện giường chiếu thì bao nhiêu tôi cũng chiều!」

Cái sự tự tin đáng ghét này!

「Dù sao thì tôi cũng sẽ lao thẳng trên con đường harem. Cả Asuka và Ringo... cả các thành viên Hội học sinh, tôi nhất định sẽ làm cho tất cả mọi người hạnh phúc. Không có ai là nhất cả. Mọi người đều là những người quan trọng của tôi」

Tư tưởng đó có vẻ một ngày nào đó sẽ sụp đổ.

「Tôi sẽ phá vỡ cả những lẽ thường tình đó. Làm được điều đó, chính là tất cả của tôi」

............

「... Vừa rồi tôi ngầu lắm phải không? Cô có bất giác đổ tôi không?」

Không, vì cậu quá ngốc nên tôi đã có chút suy nghĩ về việc dừng buổi phỏng vấn lại.

「Đừng bỏ rơi tôi mà!」

Đành chịu thôi. Chúng ta đổi chủ đề. Sở thích của Sugisaki-san là──

「Eroge ạ!」

Cậu nghĩ rằng cứ nói thẳng ra mọi thứ một cách đường hoàng là ngầu thì cậu nhầm to rồi đấy!

「Sở thích này, tôi nghĩ nếu mà xấu hổ thì là thua」

... Vậy thì, sức hấp dẫn của eroge, rốt cuộc là gì.

「Đó là nơi mà chỉ cần nỗ lực là chắc chắn sẽ tán đổ được nữ chính! À thì, thỉnh thoảng cũng có bi kịch là trong thông báo trước khi phát hành thì giới thiệu nhân vật như một nữ chính có thể chinh phục, nhưng đến khi phát hành thì nhân vật đó lại không phải là đối tượng chinh phục...」

Theo cá nhân tôi, eroge nào trông cũng na ná nhau, kể cả phần hình ảnh...

「Thì, tôi cũng không phủ nhận. Chắc chắn là có những khuôn mẫu. Nhưng, điều này cũng tương tự như lý luận nhiệt huyết của Minatsu, như vậy là được rồi! Thậm chí là nên như vậy! Có rất nhiều cô gái xuất hiện, tất cả đều thích nhân vật chính, dù có một chút sóng gió, nhưng cuối cùng vẫn đến được với nhau! Cho nên, với xu hướng gần đây chỉ đánh giá cao những tác phẩm cố tình làm khác người, tôi kịch liệt──」

Đủ rồi. Tôi đã hiểu rõ nhiệt huyết của cậu rồi. Tôi cũng đã đọc về quá trình cậu đam mê đến mức đó trong 『Hekiyou Gakuen Seitokai Ichizon』, nhưng làm sao mà cậu có thể tiếp tục mãi mà không chán nhỉ.

「Điều kiện đầu tiên để trở thành một người chơi eroge chân chính, chính là 'sự kiên nhẫn'. Năng lực thưởng thức những câu chuyện tình yêu tương tự nhau chỉ thay đổi một chút về bố cục mà không thấy chán. Một trái tim bao dung, không bực bội trước hành động của nhân vật chính nhu nhược. Và, một lòng từ bi sâu hơn biển cả, có thể bỏ qua những lần hoãn phát hành liên tục bằng câu 'cũng phải thôi, là nhà sản xuất đó mà, lol'!」

Phù, sâu sắc thật! Một cách vô nghĩa!

「Hơn nữa, là tinh thần hy sinh bản thân khi vui vẻ chấp nhận những Fandisc mà rõ ràng nội dung không tương xứng với giá tiền, và cống hiến nó như một khoản tiền sản xuất cho tác phẩm tiếp theo! Những chiến binh được chọn lọc, sở hữu tất cả những điều đó! Đó, chính là người chơi eroge chân chính!」

Dù không hề muốn trở thành, nhưng không hiểu sao lại thấy kính nể!

「Bây giờ, tôi sẽ kêu gọi cả thế giới! Thay vì mua một đĩa DVD eroge dởm với giá ba nghìn yên, hãy tiết kiệm sáu nghìn yên và mua một kiệt tác eroge! Làm vậy, quan niệm giá trị của cậu chắc chắn sẽ thay đổi!」

Đừng có kêu gọi những điều kỳ lạ trên tờ báo của chúng tôi!

「Với lại, dù mang danh là 'phần 2', nhưng việc thay đổi cả người viết kịch bản và họa sĩ thì tôi thấy không ổn lắm」

Tôi không biết đâu!

「Và hỡi các bạn, việc mua game theo nhà sản xuất đôi khi không đáng tin cậy đâu!」

Đã bảo là cái kiến thức vặt vãnh đó không quan trọng mà!

「Dù biết là một chiêu trò kinh doanh bẩn, nhưng việc chuyển thể phiên bản mọi lứa tuổi sang bản 18+ vẫn khiến tôi không khỏi xao xuyến」

Cậu đã hoàn toàn vượt ra ngoài phạm vi của một học sinh cao trung rồi nhỉ!

「Được rồi... nếu đã vậy, chúng ta hãy bắt đầu một chuyên mục đi, Lilicia-san! Một chuyên mục có tên 'Cuộc sống Eroge của Sugisaki Ken', trên tờ báo này──」

Cậu có thể đừng tự ý hạ thấp chất lượng tờ báo của chúng tôi được không?

「Thật đáng tiếc」

Thôi, chủ đề eroge đủ rồi...

Vậy thì, cuối cùng tôi xin hỏi một câu nghiêm chỉnh đây.

「Chuyện gì thế? Tự nhiên nghiêm túc vậy」

Khụ khụ...

Đối với Sugisaki-san,「Hội học sinh」có ý nghĩa như thế nào?

「Đương nhiên, đó là dàn harem của──」

Cảm ơn cậu nhiều nhé. Nào, rút quân rút quân.

「Khoan, đ-đợi đã! Tôi đùa thôi! Là một trò đùa kiểu Mexico thôi!」

Trò đùa kiểu Mexico là cái gì chứ... Mà thôi kệ vậy. Tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội nữa. Lần này hãy trả lời cho nghiêm túc vào.

「OK luôn」

Vậy thì, đối với cậu,「Hội học sinh」là gì?

「Là một giấc mơ」

Giấc mơ ư? Tôi cứ ngỡ cậu sẽ trả lời là「gia đình」hay gì đó tương tự chứ.

「Đúng là cũng như gia đình thật. Nhưng mà, đối với tôi thì đó vẫn là một『giấc mơ』. Theo nhiều nghĩa khác nhau. Đó là một không gian thoải mái tột cùng như khi đang mơ một giấc mơ đẹp. Đồng thời, đó cũng là nơi hội tụ tất cả các mục tiêu của tôi, và hơn nữa, đó còn là một công việc lý tưởng khi chỉ cần suy nghĩ cho hạnh phúc của người khác. Đó là... một『giấc mơ』theo nhiều nghĩa như vậy. Hội học sinh ấy」

............ Cậu thật là gian xảo.

「? Gian xảo chỗ nào cơ?」

Không có gì đâu. Vậy thì, hôm nay cảm ơn cậu nhiều. Đối với tôi mà nói, buổi phỏng vấn hôm nay thực sự rất có ý nghĩa.

「Tức là, tôi có thể coi như cậu đã phải lòng tôi rồi được không?」

Không được. Hay là cậu cứ chết đi một lần cho xong chuyện?

「Vừa phỏng vấn xong đã lạnh lùng ngay được!」

Vậy thì, tôi xin được kết thúc buổi phỏng vấn các thành viên Hội học sinh tại đây.

Từ nay về sau... không phải Hội học sinh, mà là hãy trông đợi vào những hoạt động của Câu lạc bộ Báo chí chúng tôi nhé!

Ô-ho-ho-ho-ho

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!