Chương 201 - 300

Chương 235: Ngựa hắn banh xác, hình như không chỉ có ngựa...

Chương 235: Ngựa hắn banh xác, hình như không chỉ có ngựa...

Đối mặt với cảnh tượng quái dị này, viên chỉ huy Bazel chỉ ngẩn người trong chốc lát rồi lập tức bừng tỉnh.

“Toàn thể chú ý! Chuẩn bị phá vây!”

Nghe lệnh, hai nghìn kỵ binh phía sau cũng định thần lại, lập tức vào thế trận.

“Vòng ra! Xung phong!”

Kỵ binh lập tức đổi hướng, bắt đầu tăng tốc.

Phía trước là chi chít chướng ngại vật, lao thẳng vào chẳng khác nào tự sát.

Họ buộc phải vòng ra, kéo giãn khoảng cách để lấy đà.

Con đường này là tuyến đường nhanh nhất dẫn đến Thành Phỉ Thúy, đi đường vòng sẽ trễ mất đại sự.

Vì vậy, lựa chọn duy nhất chính là đánh tan quân địch, san phẳng chướng ngại vật!

Kỵ sĩ đoàn bắt đầu vòng ra, người chơi bắt đầu vây hãm.

Tuy nhiên, trận chiến vừa khai màn chưa được bao lâu, phe người chơi đã phát hiện có gì đó không ổn.

Khoan... có gì đó không đúng. Sao mình đánh chúng nó không mất tí máu nào thế này?

Trong khi đó, kỵ sĩ đoàn xông lên, mỗi cú đâm là một mạng, còn ai bị chiến mã húc phải cũng trọng thương.

Mãi đến khi giáp lá cà, người chơi mới có cơ hội xem thông tin của đối thủ.

“Vãi chưởng! Sao cấp cao thế này!”

Lính quèn của Kỵ sĩ đoàn đã cấp 25, cao thì đến cấp 30, trung bình là 27.

Tên tướng lĩnh dẫn đầu còn cao tới cấp 50, phó quan cấp 35-40, thế này thì ăn một hit là bay màu rồi!

“Cái quái gì vậy? Tình báo giả à? Không phải nói là ngang kèo sao?!”

“Thằng khốn nào đưa tin thế!”

“Tôi... tôi thề là tôi thấy trong pháo đài toàn cấp hai mươi mấy mà!”

“Thế mẹ nó là quân đồn trú cũ! Không phải cái Kỵ sĩ đoàn này! Đậu má!”

Phong Hỏa Liên Thiên nhổ toẹt một bãi nước bọt: “Mẹ kiếp, tao đã nói mà, nhiệm vụ cấp Truyền thuyết đâu có dễ xơi thế!”

Chỉ trong chốc lát, kỵ binh địch đã phát động vài đợt xung phong, mỗi đợt đều chọc thủng một lỗ trên vòng vây, hàng trăm người chơi đã bay màu.

Bây giờ đã chết hơn một nghìn người!

Còn đối phương thì sao, cũng chỉ có vài người bị thương, về cơ bản không ảnh hưởng đến sức chiến đấu.

Thế này mà là phe ta chiếm ưu thế à? Ưu thế cái búa!

Cứ đà này thì chưa kịp đợi đám anh em hồi sinh chạy về tiếp viện thì có khi cả đám đã bị diệt gọn rồi!

“Không nhịn được nữa!” Phong Hỏa Liên Thiên nghiến răng, “WZC! Quả ‘Hộp Trứng’ chết tiệt của cậu đâu! Lôi ra cho chúng nó một phát đi!”

WZC có chút do dự: “Dùng bây giờ luôn à? Năm triệu vàng một quả đấy!”

Nhân Vị Miên thở dài: “Giờ không xài thì còn nước ăn hành thôi. Nhân lúc thương vong còn ít, quyết đoán lên, muộn là chết oan thôi!”

WZC gật đầu, nhưng lại thắc mắc: “Chúng ta dùng thế nào đây? Trước giờ cũng chưa thử qua hàng khủng thế này, cách dùng còn không biết.”

Cái này đúng là không thử được, bỏ ra năm triệu vàng chỉ để nghe một tiếng nổ ư? Huống hồ tổng cộng cũng chỉ có ba quả.

Nhân Vị Miên chỉ huy lấp vào lỗ hổng trong vòng vây, Phong Hỏa Liên Thiên quán xuyến toàn cục, WZC được giao trọng trách bắn ba phát pháo.

“Vừa đánh vừa thử! Không phải nói là có thể chọn mục tiêu sao! Bắn nổ ngựa của bọn nó trước đi!”

Nhiệm vụ yêu cầu hạn chế tối đa thương vong cho NPC, lần đầu sử dụng có thể thao tác sai, lỡ tay nổ to quá, một phát bay sạch cả đám, đến lúc công chúa lên ngôi trừ hết phần thưởng thì họ chỉ có nước khóc ròng.

Vậy nên ban đầu cứ cẩn thận trước, bắn người không được thì bắn ngựa.

Ai cũng biết, kỵ binh mà mất ngựa thì cũng như... mất ngựa thôi, cực kỳ khó chịu, đau khổ tột cùng!

“Được!”

WZC lùi về phía sau, lấy ra một chiếc hộp nhỏ trông vô cùng bình thường.

Mở nắp, đưa tay chạm vào nút bấm màu đỏ.

Ngay khoảnh khắc tiếp xúc, một bảng điều khiển hiện ra.

Đây là bảng điều khiển, có rất nhiều lựa chọn.

WZC chụp màn hình lưu lại, sau đó nhanh chóng tìm đến mục chọn mục tiêu, giới hạn mục tiêu sát thương là “tất cả thú cưỡi”, các tùy chọn còn lại đều để mặc định.

Sau đó... phóng!

Anh chàng dứt khoát nhấn nút.

Tít!

Đồng hồ đếm ngược bắt đầu.

WZC lập tức hét toáng lên theo đồng hồ.

Nghe tiếng đếm ngược, các người chơi đều dốc sức chống đỡ, mong chờ một đòn kinh thiên động địa.

Mà bên Kỵ sĩ đoàn, Bazel cũng đã nhận ra sự bất thường của đối phương.

Ban đầu hắn chỉ thấy kỳ lạ, đến khi đếm ngược đến “5”, hắn cảm nhận được luồng khí xung quanh có gì đó không ổn. Giống như có thứ gì đó đang đè nén cả thể xác lẫn tinh thần của mình.

Hắn đột ngột nhìn quanh, lớn tiếng hét: “Toàn thể chú ý! Có thứ gì đó sắp đến! Phòng ngự! Phòng ngự!”

Và áp lực này tăng lên nhanh chóng theo thời gian đếm ngược, mỗi giây đều tăng cường gấp mấy chục lần.

Đè nén đến mức hắn có chút khó thở.

Đến hắn còn như vậy, những người khác còn thảm hơn.

Người chơi ở phía bên kia cũng chẳng khá hơn là bao.

Bên tai một số người đã bắt đầu xuất hiện tiếng ong ong.

Tất cả mọi người đều bất giác thót tim.

Họ đồng loạt nhìn về phía WZC.

Không lẽ... cái thằng chết tiệt này chọn nhầm mục tiêu rồi chứ?

Mẹ nó, không lẽ một phát này tiễn tất cả chúng ta lên bảng đếm số luôn à!!!

WZC mếu máo, lắc đầu lia lịa.

Anh cũng khó chịu lắm chứ bộ!

Nhưng mà, tôi thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra mà!

Lúc này, nếu có người quan sát từ bên ngoài sẽ phát hiện trên bầu trời không biết từ lúc nào đã xuất hiện một cái lồng hình bát trong suốt bao phủ một phạm vi cực lớn.

Mọi thứ bên trong cái lồng bắt đầu bị bóp méo, co rút lại, trộn lẫn các màu sắc vào nhau, hội tụ về chính giữa.

Cuối cùng, đồng hồ đếm ngược về không.

Tại trung tâm của cái lồng, cũng chính là chiến trường nơi người chơi và Kỵ sĩ đoàn đang giáp lá cà, một chấm đen đột nhiên xuất hiện.

Trong lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, chấm đen nhanh chóng khuếch đại, bao trùm cả chiến trường.

Và bên trong chấm đen là ánh sáng trắng chói lòa.

Là màu trắng của vạn sắc quy về một cõi;

Là màu trắng khắc sâu vào mắt người, vào tim người, vào tận cùng linh hồn!

Nơi ánh sáng trắng đi qua, tất cả đều bị nhấn chìm.

Một tiếng rít chói tai tột độ theo sát phía sau như khúc ai ca cho mặt đất.

Động tĩnh kịch liệt trên phạm vi rộng lớn như vậy, tuy không kinh thiên động địa như dị tượng trời đất lúc trước nhưng cũng có thể xem là khí thế ngút trời.

Tại Thành Phỉ Thúy xa trăm dặm, người chơi và NPC vừa mới xem xong một màn cực kỳ chấn động, còn chưa hoàn toàn hết sốc, một hướng khác lại truyền đến động tĩnh lớn như vậy.

Người chơi: Tình hình gì đây? Mấy ông lớn trong thế giới game này về già cũng thích đốt pháo à?

NPC: Hả? Lẽ nào lại có một chí cường giả nữa ngã xuống?

Họ đã bị sốc đến mức hơi mệt rồi.

Không ít người bắt đầu hú hét rủ nhau sang hóng biến.

Hoàng thành họ không vào được, không xem được, chứ ngoài đồng hoang thì đi được chứ?

May mà chỗ đó cách Thành Phỉ Thúy rất xa, họ phải mất mấy tiếng đồng hồ mới đến nơi.

Đợi đến lúc họ tới nơi, nhìn thấy cảnh tượng tan hoang và thảm khốc, thì chuyện đã sớm kết thúc rồi.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!