Về Apollon
──Thời gian quay ngược trở lại.
Ngay sau khi trận quyết đấu giữa Raika và Quetzalcoatl vừa kết thúc.
Tôi──Apollon, vừa hoàn thành một nhiệm vụ, lại trở về Đông ký túc xá.
“Khà… mệt thật đấy.”
Dù có là thần Mặt Trời đi chăng nữa, việc cản lại mặt trời của một thần thoại khác cũng là một công việc nặng nhọc.
Cũng may là Raika đã sớm kết liễu Quetzalcoatl, nếu không thì…
“…”
Giờ đây, chỉ còn lại chúng tôi là những Thần Cách Phù Hợp Giả.
Mai là Chủ Nhật rồi… Đến mốt, tất cả sẽ kết thúc.
Thật lòng, tôi ghét điều đó.
“Giải thể thao hay lễ hội văn hóa gì đó, tôi cũng muốn thử một lần…”
Đương nhiên là với bọn họ.
Tuy chỉ là những kiến thức lượm lặt thôi, nhưng chắc chắn sẽ rất vui nếu có bạn bè.
“Raika…”
Tôi và cậu ấy, liệu còn có thể làm bạn được nữa không…?
Xét cho cùng, tôi đã lừa dối cậu ấy.
Tôi thật sự không ngờ cậu ấy lại được chọn làm Thần Cách Phù Hợp Giả.
Lúc nghe Zeus-sama nói, tôi đã vô cùng bàng hoàng.
“Haizzz…”
Cũng may là Zeus-sama không trực tiếp ra lệnh tôi phải giết cậu ấy.
Mặc dù vậy, cái dư vị khó chịu này vẫn không hề thay đổi.
“…”
May mà mai là Chủ Nhật.
Tôi vẫn còn chút thời gian cuối cùng để nói chuyện với cậu ấy.
Khi mọi cuộc chiến kết thúc, tôi định sẽ cầu xin Zeus-sama hồi sinh cho Raika và những người khác.
Tuy người đó có chút thất thường, nhưng biết đâu sau khi Chiến Tranh Ủy Thác Thần Thoại kết thúc, người sẽ chấp nhận lời thỉnh cầu của tôi.
Không, nhất định tôi phải làm cho điều đó thành sự thật.
Vì thế mà hôm nay tôi vẫn phải tuân theo chỉ thị.
Tôi đã đành lòng để mặc cho các học sinh của Đông ký túc xá bỏ mạng.
Tất cả là để không làm phật ý Zeus-sama…
“…”
Tôi bước vào ký túc xá, đi lên cầu thang.
Chắc những học sinh đã bỏ chạy vẫn chưa quay lại, nên mọi thứ thật yên tĩnh.
Thỉnh thoảng, tôi lại thấy bóng dáng của những học sinh không kịp chạy thoát.
Họ nằm gục ở đó, và sẽ không bao giờ cử động nữa.
Trong chốc lát, lòng tôi chùng xuống.
Có nên cầu xin hồi sinh cho cả họ, giống như Raika và những người khác không?
Suy nghĩ ấy thoáng qua rồi bị tôi dập tắt ngay lập tức.
Vì cái gì mà tôi phải cố gắng không làm phật ý người chứ?
Ngay cả chuyện của Raika và mọi người, tôi cũng không biết liệu có được chấp thuận hay không nữa là.
Nếu tôi tham lam một cách dại dột, mọi thứ có thể sẽ đổ bể hết.
Tôi không nên mạo hiểm như vậy.
…
…
“A~, tiêu cực như vậy không phải là phong cách của mình.”
Toàn những suy nghĩ tệ hại cứ lảng vảng trong đầu.
Những lúc như thế này, tốt nhất là nên khởi động lại đầu óc.
Trước tiên, phải báo cáo cho Zeus-sama về diễn biến trận chiến vừa rồi.
Sau đó thì về phòng ngủ một giấc.
Và quan trọng nhất, là ngày mai.
Tôi sẽ nói chuyện với Raika.
Để chúng tôi, để cậu ấy, sau khi sống lại vẫn có thể làm bạn.
À, và nếu có thể, thì cả chuyện của Maria-chan nữa.
“Chuyện đó có lẽ là quá sức.”
Tôi tự mình lẩm bẩm, rồi cố gắng thay đổi tâm trạng.
Trong lúc đó, tôi đã đến trước phòng Zeus-sama.
“Zeus-sama. Tôi đã trở về.”
Tôi bước vào phòng.
“A, chào mừng trở về, Apollon.”
Zeus-sama đón tôi với giọng điệu thường ngày của người.
“Về Quetzalcoatl thì…”
“À, ừm. Ta có xem rồi. Chẳng phải cậu thắng rồi sao?”
“A, vâng.”
Bị người nói trước, tôi bỗng chốc mất đi lời định báo cáo.
“~♪”
“…?”
Gì vậy nhỉ?
Tôi cảm thấy Zeus-sama đang có vẻ vui vẻ một cách kỳ lạ.
Việc chiến thắng của thần thoại Hy Lạp được quyết định, liệu có khiến người vui đến vậy không?
“Có chuyện gì sao, Zeus-sama?”
“Ừm, không có gì đâu~.”
Zeus-sama mỉm cười dịu dàng.
“Chỉ là sắp tới… ta đang nghĩ đến việc bắt đầu chuẩn bị cho hồi kết của thần thoại.”
Đôi mắt hiền hậu của người chợt nheo lại… một cách sắc lạnh.
Và rồi, căn phòng này đột nhiên biến thành một dị giới.
Bị Zeus-sama tách rời khỏi thế giới bên ngoài.
“…Zeus-sama?”
Không hiểu ý người, tôi bối rối.
Mặc kệ sự hoang mang của tôi, Zeus-sama càng cười rộ lên.
Dáng vẻ của người thay đổi.
Bộ đồng phục biến mất.
Thần uy bao trùm.
Những tia sét tím mà người phát ra tràn ngập dị giới.
Dáng vẻ ấy, đúng là Vua của các vị thần thống trị trời đất.
Ngay cả thần chứ đừng nói là con người cũng không thể không cảm thấy kính sợ trước người…
“Cảm ơn vì những nỗ lực bấy lâu, Apollon.”
Nói rồi, người chĩa ‘Thần Sét Keraunos’ về phía tôi.
─Hết─


0 Bình luận