Tại một tiểu không gian—loại Elements nhỏ bé nhất, nơi được một vị thần xem là sân chơi của mình.
“… Rốt cuộc ngươi có ý gì, hỡi con người?”
“Ý tôi là, mọi thứ vẫn đang đi đúng theo kế hoạch.”
Hai giọng nói vang lên nối tiếp nhau—một câu hỏi từ vị thần, và một lời khẳng định từ chàng trai trẻ.
Vị thần ấy là Thần Đa Hình Gremoire—Kẻ Đặt Cược, kẻ còn mang nhiều danh xưng khác: Kẻ Bắt Chước, Kẻ Thay Hình Đổi Dạng, và Kẻ Song Trùng1.
Tại chính Elements này, sân khấu cho các trò chơi thần thánh, Gremoire đã hóa thành hình dạng của Nel—người đồng đội của chàng trai trẻ.
Chàng trai trẻ, Fay, quay sang vị thần và buông một lời đã được định sẵn: “Trò này, tôi thắng.”
“Ngươi cái gì?”
“Ngay từ khoảnh khắc ngài chấp nhận trận đấu này, tôi đã biết mình sẽ toàn thắng, bất kể ván đấu diễn ra theo chiều hướng nào. Và mọi thứ đã đi đúng như những gì tôi dự liệu.”
Fay tuyên bố chiến thắng một cách đường đột. “Tôi đã nói rồi mà, phải không Nel? Cô thắng thì tốt, nhưng nếu thua cũng chẳng cần phải dằn vặt làm gì, đúng chứ?”
“Ơ…?”
Cô gái trẻ tóc sẫm màu, người đã quỵ gối sau thất bại, từ từ ngẩng khuôn mặt trắng bệch lên.
Đó là Nel Reckless. Cô là một người chơi đã giải nghệ khỏi các trò chơi thần thánh với thành tích ba thắng, ba thua2.
Để có cơ hội trở lại hàng ngũ người chơi, cô đã thách đấu Kẻ Đặt Cược, đem ba chiến thắng của người khác—cụ thể là của Fay—ra làm vật thế chấp3333.
Nhưng kết quả lại là một thảm họa. Ván cược đã mất. Những chiến thắng của cậu cũng không còn.
Vậy mà… Fay lại đang tuyên bố chiến thắng.
“Được rồi, đổi chỗ cho tôi.” Fay vỗ nhẹ lên vai Nel, người vẫn còn đang ngơ ngác nhìn cậu, và nở một nụ cười trấn an.
“Xem ra cô vẫn chưa hiểu rõ tình hình nhỉ,” cậu nói.
Không phải với Nel—mà là với vị thần đang mang hình dạng của cô. Gremoire đang nhìn cậu với vẻ mặt hoàn toàn không thể tin nổi.
“Không sao. Tôi sẽ giải thích mọi chuyện. Nhưng trước hết…”
Cậu nhìn thẳng vào đôi mắt màu hổ phách của Kẻ Đặt Cược.
“Giờ đến lượt tôi chơi. Sau đó chúng ta sẽ cùng kiểm tra đáp án.”
Và giờ, hãy cùng lật ngược dòng thời gian, trở về chín mươi sáu giờ trước…


0 Bình luận