Anh hùng trở về
"Ibeyam, đã đến lúc kết thúc rồi chứ. Dù sao thì ta còn có mục đích cao cả phía trước."
Lời này là của Aforos, kẻ đã hấp thụ Ma Thần Nezapha.
"Mục đích... là chuyện liên quan đến 'Thần La tộc' phải không?"
"Ồ... ngươi biết sao. Không, ngươi nghe từ Ishuka bị bắt giữ phải không?"
Thực tế, Ibeyam đã nghe Ishuka giải thích từ Hiiro.
"【Areata】 ẩn mình trên mặt trăng. Đó là nơi 'Thần La tộc' cư trú... không, là nơi đặt hệ thống của thế giới."
"Hệ thống... của thế giới?"
"Ta đã nói rồi mà. Trên thế giới này tồn tại những kẻ thống trị, chúng dùng hệ thống đó để điều khiển 【Edea】 này."
"...Cái đó ở trên mặt trăng sao?"
"Đúng vậy. Một kiến trúc khổng lồ phát ra ánh sáng đáng ghét. Cái thứ mà các ngươi vẫn gọi là mặt trăng bấy lâu nay. Nó nằm ở mặt sau của mặt trăng."
Nói cách khác, thứ bấy lâu nay vẫn ban ân huệ cho những người sống trên thế giới này, dùng ánh sáng của mình chiếu rọi màn đêm, thực chất là nơi ở của những kẻ tự xưng là thần.
"Mục đích của ta là đột nhập vào mặt trăng, cướp lấy hệ thống đó."
"Cướp, cướp lấy hệ thống đó rồi, ngươi định làm gì!"
"Có nhiều cách nói. Trở về, sáng thế... nhưng điều ta tìm kiếm là hòa bình đã từng tồn tại trong quá khứ."
"Hòa bình... đã từng tồn tại? Ngươi đang nói gì vậy?"
Cảm thấy lời nói của Aforos có một sự kỳ lạ không phù hợp, Ibeyam nhíu mày.
"Không cần phải nói nhiều nữa."
"Đừng có đùa! Dù không biết ngươi định làm gì, nhưng ngươi định hủy diệt thế giới hiện tại phải không!"
"Đúng vậy. Cứ thế này, thế giới này sẽ chỉ là món đồ chơi của những kẻ đó thôi. Ta tuyệt đối không thể dung thứ chuyện này."
"Nói gì ngu ngốc vậy... Ngay cả khi ngươi cướp lấy hệ thống đó, cũng chỉ là đổi người thống trị thôi! Chẳng có gì thay đổi cả!"
"Sẽ thay đổi. Ta không phải những kẻ ngu xuẩn như chúng. Điều ta cầu mong là hòa bình thật sự. Cuộc sống ấm áp thường ngày đã từng tồn tại. Ta chỉ muốn đoạt lại những điều đó. Ta thề sẽ không bao giờ thực hiện hành vi kiểm soát ý thức một cách vô lý. Điều đó cũng trái với mỹ học của ta. Ta chỉ muốn tái tạo lại thế giới theo đúng bản chất của nó."
Ánh mắt kiên định, thẳng thắn và đầy quyết tâm. Bị ánh mắt không chút dao động đó nhìn chằm chằm, Ibeyam không khỏi căng thẳng nuốt khan một ngụm nước bọt.
"Những kẻ đó vì muốn giết thời gian mà đã gieo rắc vô số bi kịch. Coi thế giới như món đồ chơi, điều khiển con người như quân cờ tùy ý. Đôi khi chúng thao túng con người gây ra chiến tranh, đôi khi lại để dịch bệnh lây lan, giảm bớt dân số. Cứ thế này, trong tương lai không xa, những kẻ đó sẽ khiến tất cả sinh vật sống bị tuyệt diệt. Và có lẽ chúng sẽ tạo ra một chủng tộc mới như 'Cupitus tộc' kế thừa ý chí của chúng. Duy nhất điều này là tuyệt đối phải ngăn chặn."
"'Cupitus tộc'... do 'Thần La tộc' tạo ra sao?"
"Và kẻ đã tạo ra Ma Thần Nezapha chính là 'Cupitus tộc'. Lý do rất đơn giản. Chúng muốn lợi dụng điều đó để khiến thế giới chìm vào hỗn loạn, làm cho loài người diệt vong."
Không chỉ Ibeyam, ngay cả Akivenus đang lơ lửng trên không định bảo vệ Ibeyam cũng như lần đầu nghe chuyện này, kinh ngạc trợn tròn mắt.
"Chỉ là Ma Vương đời đầu Adams đã nhận ra âm mưu của chúng, nên đã tiêu diệt 'Cupitus tộc'... Bà ấy định làm như vậy, nhưng chủng tộc đó vẫn còn người sống sót. Kẻ sống sót đó lại tích lũy sức mạnh, khiến Ma Thần hồi sinh. Tuy nhiên, điều đó cũng đã bị Shingetsu và đồng đội của hắn phong ấn."
Aforos nói một cách thản nhiên, nhưng có thể thấy đáy mắt hắn đang trào lên một sự tức giận và căm ghét.
"Cho nên những kẻ đó mới loại bỏ Shingetsu khỏi thế giới này. Kết quả là Shingetsu vẫn thua..."
Lần này hắn lộ ra vẻ mặt mang một chút cô độc.
"Đợi, đợi đã! Vậy, vậy tại sao ngươi lại để Ma Thần hồi sinh! Nếu lời ngươi nói là thật, để Ma Thần hồi sinh chẳng phải đúng ý 'Thần La tộc' sao?"
Nếu Aforos muốn đánh bại 'Thần La tộc', việc để Ma Thần – binh khí của chúng – hồi sinh chẳng phải đồng nghĩa với việc tự dồn mình vào chỗ chết sao?
Thế nhưng Aforos "khà khà khà" cười nhẹ.
"Ma Thần chỉ là một tập hợp các sức mạnh. Nói Ngài ấy chính là ma lực cũng không quá lời."
"Chí, chính là ma lực...?"
"Đúng vậy. Tức là bản thân Ma Thần không có ý thức riêng. Nếu có, thì đó cũng chỉ là vô số linh hồn bị lợi dụng để tạo ra Ma Thần, là những năng lượng tiêu cực như oán hận, đau buồn, ghen tị, đau đớn. Ma Thần Nezapha là một tồn tại được ngưng tụ từ những năng lượng đó. Điều Ngài ấy mong muốn là hủy diệt... chỉ có vậy thôi."
"...Vậy nên... ngươi muốn nói... Ma Thần thực sự chỉ là một binh khí?"
Lần này đến lượt Akivenus với vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
"Đúng vậy, chẳng khác gì kiếm hay dao găm. Đương nhiên, có chút khó vận dụng thôi."
Dù Ibeyam muốn phản bác rằng "chút" gì mà "chút", nhưng Aforos đã ngay lập tức nói tiếp.
"Ta sẽ lợi dụng sức mạnh của Ma Thần này để đi đến ngọn tháp đó. Để kết thúc mọi chuyện. Dù sao thì các ngươi cũng định ngăn cản ta phải không?"
"Đó, đó là đương nhiên! Sao có thể để ngươi phá hủy thế giới!"
"Hừm hừm hừm, vậy thì ta mau chóng... kết thúc chiến trường này vậy."
Từ Aforos truyền ra luồng ma lực cuồn cuộn đáng kinh ngạc.
"Ư! Ma lực thật khổng lồ! Chỉ cần lơ là một chút thôi là cảm giác sẽ bị thổi bay đến tận phương trời nào."
Ma lực trên người hắn có sức phun trào và áp lực đến mức đó.
"Ma Thần là tồn tại được gọi là 'Thần Ma lực' đấy. Nói đúng ra thì là một chủng tộc tương tự tinh linh."
Ma lực khó chịu không ngừng phun ra, những binh lính chạm vào ma lực đó liên tiếp ngã xuống.
"Cho binh lính lùi lại! Chỉ những người cấp độ đội trưởng mới có thể chịu đựng áp lực ma lực này!"
"Rõ, công chúa!"
Akivenus dù hoảng loạn vẫn ra lệnh cho binh lính tránh xa chiến trường, nhưng Aforos không ngăn cản hắn, bình tĩnh nói:
"Hừm hừm hừm, các ngươi đã không còn hy vọng rồi. Cũng không còn... nơi nào để chạy trốn nữa. Bởi vì kể từ khi kẻ ngoại lệ tên là Hiiro biến mất, các ngươi đã không còn một chút cơ hội nào để thắng được ta nữa. Còn không hiểu tại sao việc đầu tiên ta làm lại là đưa Hiiro quay về sao? Hiiro là một chuyện khác, các ngươi những đám ô hợp này dù tập hợp bao nhiêu người, đối với ta cũng chỉ là những khối thịt di động mà thôi."
Giọng nói đầy vẻ tàn khốc của Aforos vang vọng quanh đó. Những lời lẽ lạnh lùng như băng giá khiến liên quân nếm trải mùi vị của tuyệt vọng.
Chỉ là vào lúc này, có một người từ dưới đất ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Aforos.
"............Vẫn chưa............"
Aforos cũng chú ý đến người vừa lên tiếng, chuyển ánh mắt qua. Đó là một cô gái. Là Muir với mái tóc bạc bị gió chiến trường thổi tung.
"Đồ nhóc 'Ngân Long'... Ngươi nói gì?"
Dù đang chịu áp lực ma lực, Muir vẫn cố gắng di chuyển cơ thể đang hơi run rẩy, từng bước một tiến lên. Sau khi đi vài bước, cô bé hít một hơi thật sâu rồi lớn tiếng gọi:
"Chúng ta vẫn chưa thua!"
Thấy Muir tuyên bố như vậy, Aforos im lặng cúi nhìn cô bé, lạnh nhạt nói:
"Vậy thì hãy đối đầu bằng binh khí đi. Nếu ngươi cho rằng một chủng tộc truyền thuyết cỏn con có thể thắng được thần."
"...Chúng tôi vẫn chưa từ bỏ! Chỉ cần như vậy, Hiiro-nii-san nhất định sẽ đánh bại ngươi!"
Aforos nhíu mày.
"Ngươi sợ Hiiro-nii-san, điều này có thể thấy rõ từ lời nói vừa rồi của ngươi."
"............"
"Hiiro-nii-san là hy vọng của chúng tôi. Ngươi tin rằng ngươi đã cướp đi hy vọng của chúng tôi."
"Thực tế thì tên đó không có ở đây. Và hắn đã không thể quay lại đây nữa rồi."
"Anh ấy sẽ quay lại!"
"............"
"Hiiro-nii-san nhất định sẽ quay lại đây, quay về nơi chúng tôi đang ở! Hy vọng——"
Muir dùng ánh mắt sắc bén nhìn Aforos, dốc toàn lực hét lớn vào hắn:
"————Hy vọng luôn ở bên cạnh chúng ta!"
Im lặng. Phát biểu của Muir khiến xung quanh chìm vào tĩnh mịch.
Lúc này, người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, lên tiếng một cách tĩnh lặng là Aforos.
"Ánh mắt đầy niềm tin đó của ngươi. Khiến ta nhìn mà muốn nôn. Được thôi. Vậy thì ngươi hãy cùng với hy vọng mà ngươi đang ôm giữ biến mất khỏi nơi này đi."
"Muir!"
"Ông chú!"
Arnold cầm đại kiếm đứng chắn trước Muir.
"Thật là, dám trực tiếp cãi lại con quái vật đó! Cháu đã lớn rồi đấy, Muir!"
Aforos nhìn Arnold, khó chịu lên tiếng:
"Ngươi cũng là kẻ nói những câu đùa như hy vọng luôn ở bên cạnh sao?"
"Ha! Tiếc là tôi là một người theo chủ nghĩa hiện thực! Thật lòng mà nói bây giờ tôi chỉ cảm thấy tuyệt vọng! Run rẩy không ngừng đây này! Nhưng mà, nếu cô bé này tin, tôi cũng sẽ tin. Đó chính là cha mẹ!"
"Ông chú!"
Arnold cười như muốn che giấu sự sợ hãi. Dù biết hắn đang cố gắng, nhưng lời nói của hắn vẫn khiến Muir rất vui.
"...He he... Khà ha ha ha ha ha!"
"Có, có gì mà buồn cười vậy! Tên khốn ngươi!"
Aforos không trả lời câu hỏi của Arnold, cười một lúc rồi nhìn Arnold bằng ánh mắt đầy sát khí. Ngay sau đó——
"——————Ể?"
Muir phát ra một tiếng ngây ngốc. Bởi vì ngay lúc đó, từ phía sau lưng người đang đứng trước Muir, một vật thể chưa từng thấy đâm ra.
Và khi nhận ra đó là một khối ma lực hình lưỡi kiếm phóng ra từ tay phải của Aforos, sắc mặt Muir ngay lập tức tái mét.
(Minh họa p005)
"Ngay cả vậy ngươi vẫn muốn nói có hy vọng sao... nhóc con?"
"Ông chú á á á!"
Muir lao về phía Arnold đang bị ma lực của Aforos xuyên thủng cơ thể.
"Khụ a!"
Arnold phun ra rất nhiều máu từ miệng. Máu không ngừng nhỏ giọt, nhuộm đỏ mặt đất. Đây thực sự là chuyện xảy ra trong tích tắc. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi chỉ cần chớp mắt là sẽ bỏ lỡ, khi nhận ra thì lưỡi kiếm của Aforos đã xuyên qua cơ thể Arnold.
Không một ai có thể phản ứng. Có thể nói đó là thần kỹ.
Sau khoảnh khắc đó, tất cả những người có mặt đều sững sờ.
Hắn rút lưỡi ma lực ra khỏi người Arnold.
"Giờ thì các ngươi đã hiểu chưa? Ta có thể giết các ngươi trong nháy mắt. Ngay cả khi cách xa thế này, các ngươi cũng không thể phản ứng lại đòn tấn công của ta. Khoảng cách lớn đến như vậy đấy. Hãy hiểu điều này đi, như ta vừa nói, các ngươi chẳng qua chỉ là những khối thịt. Ngoan ngoãn chờ đợi bị xử lý là được rồi."
Những lời lạnh lùng của Aforos đâm vào tim Muir. Cô bé dùng cơ thể nhỏ bé của mình đỡ lấy Arnold đang ngã xuống đất.
"Ông chú! Ông chú! Tỉnh táo lại đi, ông chú!"
Dù Muir khóc gọi hắn, Arnold vẫn gương mặt đau đớn, không nói một lời.
"Yên tâm đi. Ta sẽ nhanh chóng đưa tất cả những người ở đây đến cùng một nơi với người đàn ông đó."
Aforos vươn tay phải về phía Muir và Arnold.
"——《Bộc Quyền·Nhị Thức》!"
Một khối ma lực hình nắm đấm phóng ra từ vị trí cao hơn Aforos, nhắm vào hắn.
Đó là đòn tấn công của Nikki, người cùng Camus cưỡi trên cát bay đến.
Thế nhưng Aforos búng ngón tay vào 《Bộc Quyền》. Từ ngón tay hắn bắn ra một khối ma lực cực nhỏ, va chạm với 《Bộc Quyền》. Đồng thời gây ra một vụ nổ... nhưng hai luồng sức mạnh không triệt tiêu lẫn nhau.
Đòn tấn công của Aforos mạnh hơn, khối ma lực cứ thế bay thẳng về phía Nikki và Camus.
Bị đối phương nắm được sơ hở, Nikki và đồng đội chuẩn bị tinh thần bị thương, giữ tư thế phòng thủ tại chỗ.
Lúc này, một tảng đá khổng lồ từ dưới đất bay tới với tốc độ kinh người, va chạm với khối ma lực và phát nổ trước khi nó kịp tấn công Nikki và đồng đội.
Aforos nhìn về hướng tảng đá bay tới.
Vương thú nhân đáng tin cậy Leovardo và Marione cùng đứng đó.
"...Vượt qua Kuro đến đây rồi à."
Aforos nói bằng giọng không mấy hứng thú, phía sau hắn là Akivenus đang lặng lẽ áp sát và Vika đang cưỡi trên Habaru.
Cả hai dùng kiếm và giáo trong tay chém về phía Aforos, nhưng Aforos thản nhiên dùng cánh đỡ lấy.
"Sao vậy? Sức mạnh của các ngươi chỉ đến mức này thôi sao?"
Aforos biến mất khỏi chỗ cũ trong nháy mắt, ngược lại di chuyển ra sau Akivenus và đá bay hắn một cách mạnh mẽ, Akivenus bị đánh rơi xuống đất như một thiên thạch.
Hơn nữa, Aforos còn dùng một trong ba cái đuôi của mình nhanh chóng quấn lấy Habaru và Vika, sau đó kéo dài ra như cao su, ném họ về phía Nikki và Camus vẫn còn đang trên không.
Nikki và đồng đội thậm chí không kịp né tránh đã bị Habaru và Vika va phải, rơi xuống đất do va chạm.
Hắn đồng thời sử dụng hai cái đuôi còn lại quấn lấy Leovardo và Marione, quăng họ vào tảng đá lớn bên cạnh.
Đồng đội của Muir lần lượt, và cực kỳ dễ dàng bị đánh bại.
Mặc dù Aforos hầu như không hề động đậy...
"Được rồi, tiếp theo là cái này."
Aforos đưa tay phải lên trời, sau đó một khối ma lực khổng lồ xuất hiện phía trên.
"Dám phóng ra ma lực như vậy trong nháy mắt! Chẳng lẽ hắn muốn ném cái đó xuống đất sao!"
Ibeyam hét lên.
Khi Aforos vung tay phải xuống đất, khối ma lực cũng bắt đầu rơi xuống.
Để chặn đòn tấn công đang đến gần, Ibeyam vẫn còn có thể di chuyển đã lao ra đứng trước khối ma lực, định phóng phép thuật ngăn cản nó. Tuy nhiên, hướng đi của khối ma lực đột nhiên thay đổi, vòng qua Ibeyam, vẽ một đường cong hình bầu dục rồi lao xuống.
"...Ể?"
Khi nhìn thấy vật gì đó ở hướng khối ma lực bay tới, Ibeyam sững sờ.
Ở đó là Muir và Arnold hiện đang không có phòng bị.
"——Mục tiêu của ta ngay từ đầu chính là nhóc con và người đàn ông đó."
Lời nói của Aforos vang lên lạnh lùng.
Cảnh tượng trước mắt cũng khiến Muir không thể động đậy. Thật lòng mà nói, việc những người bạn như Nikki đến giúp đỡ quả thực khiến cô bé yên tâm đôi chút. Bởi vì như vậy Arnold sẽ không bị thương thêm nữa.
Thế nhưng khi biết mục tiêu của Aforos ngay từ đầu chính là mình và Arnold, vẻ mặt Muir cũng nhuốm màu tuyệt vọng.
"Muir... mau... chạy đi...!"
Arnold cử động cơ thể đã bị khoét một lỗ, chắn trước Muir.
"Ô, ông chú!"
Cơ thể Muir hoàn toàn cứng đờ vì sợ hãi. Arnold dang rộng hai tay trước Muir, mỉm cười.
"Đến đây... Tôi sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương con gái tôi đâu!"
Nhìn bóng lưng hắn bảo vệ mình, tim Muir đập dữ dội, cảm giác thời gian trôi chậm lại.
(Lại nữa rồi... Mình lại được người khác bảo vệ... Không... Không được như vậy! Mình trở nên mạnh mẽ không phải để được bảo vệ! Chẳng phải mình đã cố gắng hết sức để có thể đứng bên cạnh ông chú và Hiiro-nii-san sao?)
Rõ ràng là như vậy, nhưng bản thân lại được Arnold bảo vệ. Cứ thế này Arnold sẽ chết vì cô bé mất. Đã bị thương nặng như vậy rồi, chịu thêm đòn tấn công đó chắc chắn sẽ mất mạng.
(...Không... Không được đâu... Mình đã... đã không muốn mất mát thêm nữa!)
Trong tích tắc—— cơ thể Muir phát ra ánh sáng bạc, xung quanh cô bé được bao phủ bởi ánh sáng chói lóa.
"Gì chứ!"
Aforos cũng không khỏi nhíu mày, nheo mắt lại vì chói.
Tuy nhiên, dù vậy đòn tấn công của Aforos vẫn không dừng lại, bay về phía vị trí của Muir và đồng đội—— nhưng không nổ tung.
Khối ma lực ngay khi bất ngờ chạm vào thứ gì đó, đã biến mất như thể bị hấp thụ.
"...Ư...? ...Ể? C, cái này là...?"
Arnold mở mắt ra, đôi mắt đã nhắm lại vì chuẩn bị chịu thương, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến hắn kinh ngạc tột độ. Bởi vì cơ thể Arnold đã được một thứ gì đó khổng lồ bao bọc.
Đó là một đôi cánh tỏa ra những đốm sáng bạc, mang theo hơi ấm dịu dàng.
"...Ông chú... để cháu bảo vệ!"
Đôi tai mọc trên đầu Muir hóa thành đôi cánh khổng lồ, bao bọc lấy Arnold từ phía sau.
"Muir...? ...Ư!"
"Ông chú!"
Đôi cánh "soạt" một tiếng mở ra, nhẹ nhàng bao phủ lấy Arnold đang ngã xuống.
"Muir... cháu... cái này là...?"
"Cháu cũng không rõ lắm. Chỉ là... cháu nghĩ muốn bảo vệ ông chú... tai cháu liền to ra như thế này."
Nhìn chằm chằm vào đôi tai đã hóa thành cánh của Muir, Aforos im lặng lên tiếng:
"Ra vậy, đã có thể hiển hiện 《Ngân Nhĩ Dực》 rồi à. Dù còn nhỏ tuổi, nhưng quả không hổ danh là 'Ngân Long'..."
Aforos lại quay mặt về phía Muir và đồng đội, lần này hắn vươn ra khối ma lực hình lưỡi kiếm vừa xuyên thủng Arnold. Thế nhưng đôi mắt xanh lam của Muir đã nhìn rõ luồng ma lực đó.
(Có thể nhìn thấy...?)
Muir cũng lại dùng 《Ngân Nhĩ Dực》 phòng thủ, lần này "tách" một tiếng đẩy bật ma lực ra.
「Ừm,『Rồng Bạc』hộ vệ đúng là không phải hư danh.」
Điều khiển 《Ngân Nhĩ Dực》 tiêu tốn thể lực hơn mức tưởng tượng. Hơn nữa, từ trước đến giờ Muir chưa bao giờ khiến đôi tai mình lớn đến thế.「Hộ, hộ vệ?」Muir vừa thở hổn hển, bờ vai lên xuống, vừa hỏi.
「『Rồng Bạc』là chủng tộc được cường hóa đặc biệt về phòng thủ. Nghe nói đôi cánh ấy có thể xua tan mọi thứ, bảo vệ vạn vật. Sở hữu sức mạnh hộ vệ mạnh nhất.」
Muir căng thẳng nuốt khan một ngụm nước bọt, cảm thấy đôi cánh đang dần thu nhỏ lại.
「Có điều, sức mạnh ấy dường như vẫn chưa được giải phóng hoàn toàn.」
「Ưm…!」
「Để sức mạnh ấy thức tỉnh ở đây cũng phiền phức. Mau biến mất đi.」
Thế nhưng, nhờ Aforos tốn chút thời gian, những đồng đội xung quanh cũng đã kịp thời đến cứu Muir và những người khác. Nhưng ba chiếc đuôi từ phía trên ập xuống tấn công họ.
Aforos lại tùy ý bắn ra những viên đạn ma lực về phía xung quanh, khiến nhiều người bị sức mạnh kinh hoàng ấy đánh bay.
「Người đầu tiên chính là ngươi,『Rồng Bạc』… Cứ thế mà chết đi.」
Muir cảm nhận được sát khí đáng sợ và bành trướng của Aforos bao trùm khắp cơ thể, khiến cô cứng đờ. Mặc dù cô muốn sử dụng 《Ngân Nhĩ Dực》 một lần nữa, nhưng đôi tai không thể lớn như vừa nãy được nữa.
Cứ thế này Arnold sẽ chết. Muir nhìn vào mặt anh ấy, rồi hạ quyết tâm.
「… Cô đang làm gì vậy?」
「Cháu… tuyệt đối sẽ không để chú ấy chết đâu!」
Muir đứng chắn trước Arnold, giang rộng hai tay, giống hệt như anh ấy đã làm vừa nãy.
「Chỉ có mỗi lòng tự trọng ư? Trẫm không nghĩ cơ thể nhỏ bé của ngươi có thể bảo vệ bất cứ thứ gì. Sức mạnh sẽ đoạt đi tất cả một cách vô lý. Giống như thế này!」
Aforos ngưng tụ ma lực với lượng hoàn toàn khác biệt so với từ trước đến nay, rồi tung đòn đánh về phía Muir.
(Sao, sao có thể…! Mức độ tấn công này… hoàn toàn không thể đỡ được!)
Đó không phải thứ cô có thể đối phó một mình. Mặc dù Muir cắn chặt răng đầy hối hận, nhưng vẫn che chắn cơ thể mình lên người Arnold. Cố gắng hết sức để giảm bớt tổn thương mà Arnold phải chịu.
Nhưng làn da của cô có thể cảm nhận được. Cứ thế này Arnold rất có thể sẽ chết cùng với cô. Đối mặt với đòn tấn công đang dần áp sát trước mắt, cảm giác bất lực mạnh mẽ giày vò tâm trí cô.
Nếu mình có nhiều sức mạnh hơn…
(Cháu xin lỗi… chú.)
Cô tự trách mình vì chỉ có thể xin lỗi.
(Mọi người… mong là mọi người đều bình an…)
Cô giận bản thân mình không làm được gì ngoài việc cầu nguyện. Rồi đột nhiên cô nhớ đến một thiếu niên nào đó.
(Hiiro-nii-san… cháu muốn… gặp lại anh một lần nữa…)
Nghĩ đến Hiiro, lồng ngực cô nóng bừng lên. Nhận ra rằng nếu mình chết thì sẽ không bao giờ có thể gặp lại anh ấy nữa, khiến khao khát sống của cô mạnh mẽ hơn hẳn.
(… Mình quả nhiên vẫn không muốn chết! Mình muốn gặp… mình muốn gặp Hiiro-nii-san!)
Nếu là anh ấy, nhất định sẽ như thường lệ vừa than phiền phiền phức vừa cứu họ. Dù trong tình huống nguy cấp thế này, anh ấy cũng sẽ như một người hùng đến bảo vệ họ.
Trong quá khứ luôn là như vậy. Vì thế Muir cầu xin Hiiro.
(Làm ơn đi, Hiiro-nii-san…! Cứu chúng cháu với…!)
Muir dùng hết sức mình có thể phát ra âm lượng lớn nhất, gọi tên anh ấy bằng tiếng kêu đủ để lay động linh hồn.
「Hiiro-nii-san————————!」
Phép màu————就在这里。
Như thể hiện thực hóa câu nói đó, một luồng sáng từ trên trời giáng xuống về phía Muir và những người khác.
Luồng sáng ấy đã đẩy bật đòn tấn công ma lực của Aforos.
Tất cả mọi người đều không thốt nên lời. Đột nhiên xuất hiện một luồng sáng bí ẩn.
Luồng sáng ấy đã bảo vệ Muir và những người khác.
Tuy nhiên, quan trọng hơn thế là… nhìn thấy bóng người xuất hiện từ luồng sáng ấy, nữ chính Muir đang mong chờ anh ấy trở về, trái tim cô tràn ngập niềm vui.
「————Thật là, cậu vẫn như cũ vì bảo vệ ai đó mà rơi vào nguy hiểm.」
Đứng trước mặt là thiếu niên tóc đen mặc áo choàng đỏ.
「Nhưng cậu đã rất cố gắng rồi.」
Nước mắt tự nhiên trào ra khỏi khóe mi. Đó không nghi ngờ gì nữa, chính là chàng trai mà cô hằng mong đợi.
「Phần còn lại cứ giao cho tôi đi, nhóc con.」
Người hùng của Muir, Hiiro, đã trở về.
Muir từ phía sau ôm chầm lấy anh ấy.
Hiiro tuy đang trừng mắt nhìn Aforos, không thể dời mắt, nhưng anh ấy quả thực đã thở phào nhẹ nhõm vì hơi ấm quen thuộc ấy.
「Hiiro-nii-san… Hiiro-nii-san… May quá rồi…」
Trực tiếp nghe thấy giọng nói của cô, khiến Hiiro thực sự cảm nhận được mình đã trở về nơi đây.
「Nhóc con, tôi phải cảm ơn cậu. Nhờ cậu cố gắng liên lạc được với tôi ở bên kia. Cảm ơn nhé.」
「… Hiiro-nii-san… Vâng!」
Má Muir hơi ửng hồng, vui vẻ đáp lời anh ấy. Hiiro liếc nhìn tình trạng của Arnold. Nhanh chóng viết và sử dụng chữ『Hoàn Trị』lên người Arnold.
「Mau đưa chú ấy rời khỏi đây.」
「À, vâng! À… cảm ơn anh, Hiiro-nii-san.」
Hiiro nhìn cô gái đang cảm ơn mình, phát hiện thanh yêu đao 《Tuyệt Đao – Trảm Kích》 yêu quý của mình được cô đeo bên hông.
「Là cậu giữ giúp tôi à.」
「À, phải!」
Muir cũng nhận ra ánh mắt của Hiiro, liền đưa thanh đao cho anh ấy.
Hiiro rút đao ra khỏi vỏ.
「Ngươi cũng sắp phải dậy rồi đấy, khỉ vàng.」
Anh ấy vừa nói xong, thân đao liền phát ra ánh sáng mờ nhạt, một Đăng nhỏ bé liền hiện ra từ đó.
「Ưm ồ…? Ồ, ồ ồ! Không phải là Hiiro sao! Cuối cùng ngươi cũng trở về rồi à! Thật là, ta đột nhiên bị đưa về 【Khu Rừng Tinh Linh】, mãi không thể quay lại đây, đang sốt ruột lắm đấy!」
Có vẻ như khi Hiiro trở về thế giới ban đầu, Đăng, người đã lập khế ước với Hiiro, vì mất đi nơi nương tựa nên đã bị đưa trở về thế giới của tinh linh.
「So với chuyện đó, ngươi đã sẵn sàng chưa?」
「Đương nhiên rồi! Ta đã ngủ no say, tràn đầy năng lượng đây!」
Ngay khi Hiiro chuẩn bị chiến đấu, anh ấy cảm thấy sát khí từ trên không truyền đến, lập tức vung đao về phía sát khí đó.
Khoảnh khắc này, những hạt màu xanh trắng bay lả tả xung quanh. Hiiro đã chặn được lưỡi đao được tạo thành từ ma lực.
「Ngươi trông đã thay đổi khá nhiều đấy… Ma Vương mẫu mực.」
「Hiiro… Sao ngươi lại ở đây.」
Từ biểu cảm của Aforos có thể thấy rõ sự hoảng loạn trong lòng hắn.
Hiiro vung đao hất Aforos ra, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
「… Nhóc con, mau đưa chú ấy đi đi.」
「Cháu, cháu biết rồi! Hiiro-nii-san anh cũng phải cẩn thận đấy!」
Nhờ phép thuật của Hiiro, vết thương của Arnold đã lành, nhưng anh ấy vẫn chưa tỉnh lại. Muir đỡ cơ thể anh ấy, từ từ rời khỏi hiện trường. Lúc này Nikki và những người khác cũng vừa kêu lên:「Sư phụ——!」vừa tiến lại gần.
Nikki và Camus an toàn xuất hiện ở đây, điều đó có nghĩa là họ đã báo được thù.
「Đám đệ tử ngốc, các cậu cũng rời khỏi đây đi. Đi giúp nhóc con một tay.」
「Ơ… nhưng cháu muốn ở lại cùng sư phụ!」
「Đừng nói nhiều nữa, nghe lời tôi đi.」
Anh ấy quay lưng lại với Nikki lạnh nhạt nói xong câu này, khiến Nikki khá chán nản.
「Hiiro… Cô ấy chỉ muốn ở bên Hiiro thôi mà.」
「Ơ?… Cô gái râu ria? Cậu cũng ở đây à. Với cả Hanemaru cũng… lớn rồi nhỉ.」
「Gâu!」
「Khoan đã, đừng liếm tôi! Bây giờ không phải lúc đó! Cô gái râu ria, nghĩ cách đi.」
「Hanemaru, không được.」
Bị cô gái râu ria, tức Vika, cảnh cáo, Hanemaru thất vọng lùi lại.
「Phù. Tóm lại các cậu đều rời khỏi đây đi.」
「Vika cũng muốn chiến đấu.」
「Không được. Tôi sẽ chiến đấu hết sức, rất có thể sẽ làm liên lụy đến các cậu.」
Vika cũng giống như Hanemaru, lộ ra vẻ mặt thất vọng.
「Cho nên các cậu hãy đi bảo vệ những người ở gần đó. Nhờ các cậu đấy.」
Nhưng Nikki và những người khác dường như không thể chấp nhận, vẫn không có ý định rời đi.
Lúc này có một người cất tiếng khiến hiện trường trở nên xao động.
「——Đủ rồi, các ngươi mau rời đi.」
Người xuất hiện là Lily. Shivba cũng ở phía sau cô ấy.
「Lily-dono…」
「Nikki, hãy tin sư phụ của con, và làm những gì con có thể đi.」
「Ưm!… Con biết rồi.」
Cuối cùng họ dường như đã chấp nhận điều này, liền đi giúp Muir cùng rời khỏi đó.
Tiếp theo, chỉ có Lily tiến lại gần Hiiro, lặng lẽ nắm lấy vạt áo anh ấy.
「…………Đừng làm người khác lo lắng chứ, đồ ngốc.」
「… Xin lỗi.」
Giọng cô ấy run rẩy, vì cô ấy đang cúi đầu nên không biết biểu cảm trên mặt cô ấy thế nào. Mặc dù vậy, Hiiro biết rằng chỉ có cô ấy cũng đang chờ đợi mình trở về.
Lily chỉ nói câu này, rồi cùng Shivba rời khỏi đó.
Lúc này có một người lặng lẽ đáp xuống trước mặt Hiiro, đó là Ibeyam.
Để không ai cản trở cuộc hội ngộ của họ, Akivenus tập trung chú ý vào Aforos để cảnh giác.
Đáp xuống đất, Ibeyam chạy đến bên Hiiro, tiện đà ôm chầm lấy anh ấy.
Lực tác động không hề nhỏ khiến Hiiro rên lên「Ưm gừ」. Cánh tay cô ấy va vào cằm Hiiro, truyền đến một cơn đau.
「Này! Buông tôi ra, Ma Vương!」
Vì Ibeyam ôm quá chặt, khiến Hiiro có chút khó chịu. Mặc dù Hiiro cố gắng giằng ra khỏi vòng tay cô ấy, nhưng phát hiện cơ thể cô ấy hơi run rẩy, khiến Hiiro dừng lại động tác.
「May quá rồi… vì em đã luôn tin tưởng… tin tưởng anh.」
「Ư!… Vậy à.」
「Hiiro… thật sự là may quá rồi…」
「Đi cảm ơn bà thầy bói đi. Mặc dù phải đợi đến khi tôi đến thế giới kia mới có thể cảm ơn cô ấy đàng hoàng được.」
Nghe vậy, lần này đến lượt Ibeyam dừng động tác, từ từ buông Hiiro ra.
Có lẽ Aforos cũng đồng thời nghe thấy lời Hiiro nói, hắn ta cũng mở to mắt, lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị.
「… Ra vậy. Là cô ta đã giúp Hiiro nhỉ.」
「Phải, tôi phải gánh lấy tính mạng của cô ấy mà.」
「… Ra vậy… đúng là như vậy nhỉ…」
Cô ấy cũng nhớ ra điều gì đó, nhắm mắt lại, rơi một giọt lệ rồi nói「Cảm ơn」. Sau đó Ibeyam lặng lẽ mở mắt, mỉm cười dịu dàng với Hiiro.
「Nhưng anh đã giữ lời hứa rồi đấy, chào mừng trở về, Hiiro.」
Nụ cười của cô ấy rất đẹp, có sức hấp dẫn khiến người ta mê đắm.
Hiiro nhìn cô ấy, nhớ lại lời Alisha.
『Cuối cùng là… xin anh hãy bảo vệ những người kính trọng, ngưỡng mộ anh.』
Anh ấy không hiểu tại sao việc gặp lại mình lại khiến họ vui mừng đến vậy, nhưng Hiiro từ khi quyết định gánh lấy tính mạng của Alisha, đã cảm thấy mạnh mẽ hơn rằng mình sẽ không bao giờ muốn trải qua chuyện như vậy nữa nữa.
Những người đã rơi nước mắt vì anh ấy. Nếu họ cũng như Alisha, định hy sinh bản thân để cứu mạng Hiiro, Hiiro tuyệt đối sẽ không để họ làm vậy.
Hiiro hạ quyết tâm, nếu sự việc có thể diễn biến như vậy, anh ấy sẽ dùng hết sức loại bỏ yếu tố nguy hiểm đó.
Anh ấy nói「Rời khỏi đây」với Ibeyam, rồi bước vài bước về phía trước, kéo giãn khoảng cách với Ibeyam.
Akivenus cũng đã nhận ra, liền rời khỏi vị trí, trở về bên cạnh Ibeyam.
Hai kẻ thù không đội trời chung đối đầu. Hiiro và Aforos.
「Thật đáng tiếc, mưu đồ của ngươi…………đã bị bà thầy bói phá vỡ rồi.」
「Alisha à… Ra vậy, cô ta đã lợi dụng Laconis ở đó lúc bấy giờ.」
Aforos cũng đã nhận ra Laconis ở bên cạnh ma pháp trận hoàn trả. Nhưng hắn ta cho rằng đó là chuyện nhỏ không đáng kể, nên không nghĩ nhiều.
「Ngươi nói ngươi gánh lấy tính mạng của Alisha… là để đưa ngươi trở về đây sao?」
「… Đúng vậy.」
「Làm chuyện ngu xuẩn như vậy… cô ta hẳn phải biết làm chuyện này phải đánh đổi bằng tính mạng.」
「Mặc dù vậy cô ấy vẫn dùng. Để tôi… trở về thế giới này.」
Lúc này ở một nơi khác cũng có một luồng sáng từ trên trời giáng xuống như sao băng, va chạm vào mặt đất, Daishi và Chika từ đó xuất hiện. Điều này khiến những người bạn của họ là Shinobu và Akari vui mừng chạy đến.
Có vẻ như họ được đưa trở về sau một khoảng thời gian.
「… Ngay cả những người đó cũng trở về à… Trẫm hoàn toàn không thể hiểu nổi.」
「Điểm này tôi đồng ý, nhưng đó là sự lựa chọn của chính bọn họ.」
「Chậc… Ngươi quả nhiên là một trường hợp đặc biệt. Hoàn toàn phản lại dự đoán của ta.」
Aforos không hài lòng nhìn xuống Hiiro từ trên đầu ma thần.
Và còn một người nữa cũng đang lơ lửng trong cùng khu vực với hắn, lặng lẽ nhìn chằm chằm Hiiro. Đó chính là Pepin, người đã đóng vai trò quan trọng khi Hiiro bị cưỡng chế quay trở về.
「Ôi chao ôi chao, cái này thì đúng là… quả nhiên đã trở về rồi, 《Kẻ Sĩ Văn》. Không thế thì chẳng có gì vui cả. Thôi được, cứ để ta xem kết cục sẽ thế nào đây.」
Pepin nói những lời đầy ẩn ý, nhưng hắn ta dường như lập tức di chuyển đến nơi khác, biến mất khỏi hiện trường.
「… Hừm hừm hừm, ra vậy. Trẫm và ngươi cuối cùng vẫn phải đối mặt với số phận này. Vậy thì trẫm sẽ dùng toàn lực, hủy diệt luôn cả ngươi!」
「Làm được thì ngươi cứ thử xem. Tôi của bây giờ rất mạnh đấy.」
Hiiro nắm chặt cán đao, thì thầm:「Lên đi, khỉ vàng.」
「Được!」
Thân đao quấn quanh ánh sáng chói mắt. Hiiro dùng đao đâm vào ngực mình.
「Tỏa sáng khắp thiên hạ đi————————Tề Thiên Đại Thánh!」
Một cột sáng lại xuất hiện, lần này là cột sáng từ Hiiro vươn thẳng lên trời.
Từ trong cột sáng xuất hiện, là Hiiro đã được 《Hợp Tỉnh》 và hiện thân ở trạng thái 《Chế Độ Tề Thiên Đại Thánh》, từng được sử dụng khi chiến đấu với Akivenus.
「Tôi sẽ giải quyết ngươi ở đây.」
「Không, là trẫm sẽ giải quyết ngươi.」
Họ nhìn chằm chằm vào nhau.
「Tôi——」
「Trẫm——」
Biến ý chí của bản thân thành ngôn ngữ.
「「——Tuyệt đối sẽ thắng!」」
Những nhân vật quan trọng của cuộc chiến đối đầu nhau, người hành động trước là Hiiro.
「Khỉ vàng, 《Kim Đẩu Vân》!」
Hiiro nhảy lên không trung, dưới chân anh ấy xuất hiện một vật thể trông giống như một đám mây nhỏ được tạo thành từ ánh sáng. Hiiro cưỡi trên đó, từ từ bay lên ngang tầm với Aforos đang ở trên không.
(Ma thần à… Cảm giác tồn tại này thật kinh khủng…)
Nhìn thẳng từ phía trước như thế này, có thể trực tiếp cảm nhận được mật độ tồn tại của ma thần cao đến mức nào. So với ma thần, tất cả các quái vật cấp SSS mà Hiiro từng thấy cho đến nay đều trông dễ thương hơn nhiều.
「Khỉ vàng, từ đầu phải lao lên rồi đấy.」
Hiiro vừa dứt lời, chỉ thấy một chiếc đuôi của Aforos từ phía bên phải quét về phía anh ấy. Anh ấy linh hoạt điều khiển 《Kim Đẩu Vân》, né tránh chiếc đuôi.
Thế nhưng, ngay khi anh ấy né tránh, đối phương lại tung ra một đòn chém được tạo thành từ ma lực.
Hiiro tặc lưỡi, dùng cây gậy màu đỏ trong tay—《Kim Cương Như Ý》đâm từ dưới lên trên, đẩy bật đòn chém đó. Tuy nhiên, vừa mới đẩy bật, lần này chiếc đuôi thứ hai lại vung xuống từ phía trên. Nếu bị trúng, sẽ trực tiếp bị đánh xuống đất.
Hiiro xoay 《Kim Cương Như Ý》 tại chỗ, ném về phía chiếc đuôi đang tấn công từ phía trên.
「——《Thiểm Cực Hồi Toàn》!」
《Kim Cương Như Ý》 quay với tốc độ cao hóa thành một đĩa sáng, cắt đứt chiếc đuôi đó.
Nhưng từ vị trí bị cắt đứt, một chiếc đuôi mới lại mọc ra ngay lập tức.
「Ra vậy, điều này có nghĩa là dù có chặt đứt đuôi bao nhiêu cũng vô ích ư…」
Không, bởi vì toàn bộ cơ thể hắn ta cũng giống như đuôi, đều sở hữu khả năng tái sinh mạnh mẽ, những tổn thương thông thường không thể gây ra sát thương cho hắn ta.
「Vậy thì quả nhiên chỉ có thể chiến đấu bằng 《Ma Pháp Chữ Viết》 thôi.」
「Hiiro, dùng 《Thái Xích Triền》 quan sát tình hình trước có lẽ tốt hơn đấy?」
「Khỉ vàng… Lời ngươi nói quả thực có lý.」
Tay phải là ma lực, tay trái là thể lực, hai bàn tay Hiiro “bộp” một tiếng chắp vào nhau, đồng thời toàn thân được bao phủ bởi 《Xích Khí》. Anh ấy muốn thử xem trạng thái này có thể chiến đấu đến mức độ nào.
「Cứ thế này xuyên thủng cơ thể hắn ta!」
Hiiro áp sát đối thủ với tốc độ kinh ngạc đến mức để lại tàn ảnh.
Thế nhưng lúc này sáu con mắt trên đôi cánh của Aforos mở ra, phát ra ánh sáng yêu dị, sau đó lập tức phát ra sáu tia laze màu đỏ đen từ trong mắt.
(Hắn ta lại có thể làm được chuyện này sao!)
Hiiro lập tức nhổ tóc mình ra tạo ra phân thân, nhờ đó đánh lừa thị giác đối thủ, làm trò đùa với những đòn tấn công bằng tia laze.
Mọi việc cũng đúng như anh ấy dự đoán, tia laze dường như không thể phân biệt đâu là bản thể, xuyên thủng phân thân.
Trong khoảng thời gian này Hiiro lại càng áp sát Aforos hơn nữa.
《Xích Khí》 bành trướng cực lớn bao bọc Hiiro, anh ấy trông chẳng khác nào một viên đạn pháo màu đỏ.
「Ưm ồ ồ ồ ồ ồ ồ ồ!」
Anh ấy dùng toàn lực vung 《Kim Cương Như Ý》 xuống, nhưng Aforos chỉ dùng bức tường ma lực từ cơ thể mình đã dễ dàng đỡ được đòn tấn công này.
Hơn nữa, Aforos từ sau khi khai chiến đến giờ vẫn không hề động đậy, hai tay luôn khoanh trước ngực, trên mặt treo nụ cười bất cần.
「Sao vậy? Hiiro. Sức mạnh đánh bại Akivenus chỉ có mức độ này thôi sao?」
「Chậc, lại biến thành quái vật khó nhằn thế này!」
Đối phương chỉ dùng bức tường ma lực đã chặn được đòn toàn lực của anh ấy, khiến Hiiro chịu đả kích không nhỏ.
Tạm thời rời khỏi đó, Hiiro thở phào, điều chỉnh hơi thở của mình.
"Hiiro, ma lực của Ma thần cũng không phải vô hạn. Tuy không nhiều, nhưng chỉ cần đánh trúng đối phương thì sẽ giảm."
"Tôi biết. Nhưng không được bao nhiêu cả."
Đòn tấn công của Hiiro quả thật có thể làm giảm ma lực của đối thủ, nhưng thật sự chỉ có một chút mà thôi.
Muốn đánh bại Aforos, nhất định phải làm tiêu biến toàn bộ ma lực nhiều đến mức tưởng chừng không có giới hạn của hắn, nhưng nếu vậy, cảm giác phải tốn một khoảng thời gian phi thường, Hiiro hoàn toàn không muốn làm thế.
"Phải tìm cách giảm ma lực của hắn đi đáng kể mới được."
Đã vậy thì, quả nhiên là—
"Chỉ có thể dùng 《Chế độ Thiên Hạ Vô Song》 để phân định thắng thua trong một đòn!"
Trong tình huống chiến đấu này, việc viết chữ mà tránh được tai mắt của Aforos có rủi ro rất cao. Cậu muốn tiết kiệm thời gian viết chữ nhiều nhất có thể.
Nếu ở trong 《Chế độ Thiên Hạ Vô Song》, chỉ cần hình dung trong đầu, 《Xích Khí》 sẽ tự động tạo thành chữ trong nháy mắt, nên dù đang di chuyển cũng có thể dễ dàng sử dụng ma thuật.
"Hừ hừ hừ, nhìn vẻ mặt ngươi, là muốn dùng văn tự của 《Thiên Hạ Vô Song》 à."
"—Ưm!"
Thông tin mà Shinku và Yuka cung cấp quả nhiên rất phiền phức. Aforos hiểu khá rõ về 《Văn Tự Ma Thuật》, điều này làm cho rủi ro Hiiro sử dụng ma thuật lại càng cao hơn. Nhưng để đối kháng với Aforos, cậu buộc phải sử dụng 《Chế độ Thiên Hạ Vô Song》, nên nhất định phải viết ra chữ đó.
Hiiro định cử động đầu ngón tay phải, thì Aforos từ trong ngực lấy ra một thứ gì đó và ném lên không trung.
Thứ đó kèm theo tiếng vỡ vụn mà tan ra, xung quanh bị bao phủ bởi bột màu đỏ.
"Cái, cái này là?"
Hiiro đương nhiên đã từng thấy thứ này. Cậu cũng đã trải nghiệm nó khi đối đầu với Aforos ở 【Thành Satan】. Đó là Ma cụ có thể tạo ra 《Lĩnh Vực Vô Hiệu Ma Thuật》.
Thấy Hiiro im lặng nhìn bột màu đỏ, Aforos nở nụ cười khoái trá.
"Tiện thể nói, Trẫm vẫn chưa giải thích nhỉ. Bột màu đỏ này được làm từ thành phần chiết xuất của 《Xích Vũ〈Red Rain〉》. Trẫm gọi nó là 《Xích Chú〈Red Curse〉》. Hiệu quả của nó không cần Trẫm nói… ngươi cũng biết nhỉ?"
Aforos dang rộng hai tay, với vẻ mặt đầy ưu việt tiếp tục nói:
"Trong tình huống này, ma thuật có thể sử dụng là 《Tinh Linh Ma Thuật》, tức là sức mạnh được gọi là 《Tuyệt Đối Ma Thuật》. Nhưng rất tiếc, 《Văn Tự Ma Thuật》 không phải là 《Tuyệt Đối Ma Thuật》."
Trước đó quả thật đã chứng minh rằng không thể sử dụng 《Văn Tự Ma Thuật》 trong lĩnh vực này.
"Được rồi, Hiiro, ma thuật mà ngươi dựa vào không thể sử dụng, ngươi sẽ làm gì?"
"…………"
"Đoạt đi năng lực đặc biệt duy nhất của ngươi, ngươi nghĩ ngươi còn có thể thắng được Trẫm, Ma thần Aforos sao? Việc ngươi quay lại 【Edea】 quả thật khiến Trẫm kinh ngạc. Thậm chí đến mức khiến Trẫm có chút dao động. Nhưng dù ngươi đã quay lại, Trẫm cũng có cách đối phó. Cách để giết ngươi bất cứ lúc nào."
Trong mắt Aforos lóe lên tia sáng hung dữ. Mắt của Hiiro bị tóc che khuất nên không nhìn thấy. Tuy nhiên, từ góc nhìn của người ngoài, Hiiro chỉ đứng đó một cách mơ hồ.
"《Văn Tự Ma Thuật》, 《Thái Xích Triền》, 《Hợp Tỉnh》, ngươi quả thực giống như một hộp bí ẩn. Ngay cả 《Hợp Tỉnh》 mà Shinku cũng không thể làm được, ngươi cũng đạt được. Thật lòng mà nói, khi thấy bộ dạng đó của ngươi, Trẫm đã rất sốc. Quả không hổ là người mà Trẫm xem là kẻ thù."
Từ lời nói này có thể thấy Aforos dù coi Hiiro là kẻ thù, nhưng cũng công nhận thực lực của cậu.
"Hơn nữa ngươi còn hoàn thành được công trạng vĩ đại khi quay lại đây. Alicia dù phải đánh đổi tính mạng cũng muốn gửi gắm hy vọng vào ngươi………… ngươi cũng là đối tượng mà Trẫm e sợ."
Nụ cười trên mặt Aforos biến mất. Đối với hắn, Hiiro quả nhiên là trở ngại lớn nhất.
"Vì vậy Trẫm mới phải giải quyết ngươi trước khi ngươi trở nên quá đáng hơn. Coi như là bày tỏ sự kính trọng đối với ngươi, người hiếm hoi trở lại…"
Aforos lặng lẽ vươn tay phải về phía Hiiro.
"Đừng chống cự nữa nhé? Kết thúc ở đây đi… Hiiro."
Hiiro đưa tay phải vào trong ngực, nắm lấy một thứ gì đó, rồi đưa thứ đó lên miệng.
"Hử?…………! Ngươi, cái tên ngươi, là, là từ đâu lấy được cái đó!"
Thứ Hiiro cầm trên tay là một bông hồng phát ra ánh sáng vàng. Cậu thô bạo nhét bông hồng vào miệng, nuốt xuống dạ dày. Sau đó Hiiro nhanh chóng cử động tay phải viết chữ.
『Thiên Hạ Vô Song』.
Ngay khi kích hoạt, cơ thể Hiiro bùng lên 《Xích Khí》 đáng kinh ngạc, trên đầu Hiiro hiện lên dòng chữ Thiên Hạ Vô Song và 《Xích Khí》.
"Thật đáng tiếc, Ma Vương kiểu mẫu. Ma thuật của tôi vẫn dùng được!"
"Làm sao có thể! Tại sao ngươi lại có cái đó! Trẫm đã ra lệnh cho thuộc hạ xử lý hết tất cả những thứ đó trước trận chiến này rồi mà—cái 《Kim Hồng》 đó!"
Lần đầu tiên gặp bông hồng này là khi Hiiro và Shivba lần đầu gặp nhau.
Bông hoa vàng chỉ nở trên 【Núi Venom】, thường được gọi là 'Núi Độc'.
Hiệu quả của nó là sau khi nuốt vào, trong một khoảng thời gian nhất định, cơ thể sẽ có khả năng 《Hoàn Toàn Bình Thường》.
Ngay cả trong 《Xích Vũ》, cũng có thể tự do sử dụng ma thuật.
"À, tôi có thứ muốn đưa cho Hiiro."
Khi Hiiro vẫn còn ở trong không gian trắng đó cùng Ivara Idyll, cô ấy đã đưa cho Hiiro một vài thứ. Đó chính là chiếc áo choàng đỏ tượng trưng cho Hiiro.
Vì vẫn còn mặc đồng phục, Hiiro rất vui khi nhận được chiếc áo choàng đỏ.
Mặc chiếc áo choàng đỏ nhận từ cô ấy xong, Hiiro phát hiện trong lòng mình có một thứ.
Đó chính là 《Kim Hồng》.
"Tôi nghĩ cậu sắp tới… sẽ cần đến cái này."
"Ra vậy, chuẩn bị thật chu đáo nhỉ."
Thực ra, khi biết Aforos sở hữu kỹ thuật có thể tạo ra 《Lĩnh Vực Vô Hiệu Ma Thuật》, liên quân đã vội vàng đi thu thập 《Kim Hồng》.
Thế nhưng, sau khi đến 【Núi Venom】, nơi duy nhất có thể thu thập 《Kim Hồng》, họ kinh ngạc phát hiện ngọn núi đã bị đốt cháy, rõ ràng "Matar Zeus" đã xử lý hết tất cả 《Kim Hồng》 trước đó.
"Xin lỗi. Thực ra tôi muốn thăng cấp ma thuật của Hiiro lên thành 《Tuyệt Đối Ma Thuật》, nhưng đối với tôi hiện tại thì đây là giới hạn rồi. Nhưng nếu là Hiiro, chắc chắn trên đường đi sẽ có thể tự mình thăng cấp ma thuật."
"Hử? Không sao, tôi vốn không trông mong vào cô, nên cũng không bận tâm lắm."
Lời nói này của Hiiro khiến Ivara Idyll vẫn mặt không cảm xúc rũ vai thất vọng.
"So với chuyện đó, khi nào tôi mới có thể quay về?"
"…Sẽ nhanh quay về thôi, cậu nhìn xem."
Phần màu trắng mà cô chỉ bắt đầu xuất hiện vết nứt, dần dần sụp đổ. Phía trước là một vùng tối tăm.
"Có tin những gì tôi vừa nói hay không thì tùy Hiiro quyết định."
"…Vậy sao."
"Cuối cùng, Hiiro, đưa tay ra."
"Hả?"
"Không còn thời gian nữa, nhanh lên."
"Nếu vậy thì cô đừng liếm kẹo mút nữa, thể hiện sự khẩn cấp một chút đi."
Việc cô liên tục và nhanh chóng liếm kẹo mút bằng lưỡi quả thật khiến người ta cạn lời.
Hiiro vừa thở dài, vừa đưa tay phải ra.
"Đây là chút sức lực còn lại của tôi. Mong là có thể hữu ích."
Cô ấy tập trung ma lực vào ngón trỏ tay phải, viết một chữ gì đó lên mu bàn tay phải của Hiiro. Hành động đó y hệt như khi Hiiro sử dụng 《Văn Tự Ma Thuật》.
"Cô, cô rốt cuộc…?"
Dù biết cô ấy có thể dùng, nhưng khi nhìn người khác dùng ma thuật này thì cảm giác thật phức tạp.
"Phù… Sức mạnh này tốt nhất là không nên được dùng đến. Hiiro…"
"Cái, cái gì?"
"…Đừng để bị bóng tối nuốt chửng."
"Hả?"
"Tuyệt đối không được bị sự thù hận và tức giận giam cầm."
"Này, này…"
Hiiro không hiểu cô ấy đột nhiên đang nói gì, cậu nhíu mày.
"Nếu cảm thấy khó chịu—"
"Hắp!"
Cô ấy đột nhiên nhét cây kẹo mút vào miệng Hiiro.
"Thì hãy nghĩ đến vị ngọt của viên kẹo này nhé."
Ivara Idyll nói xong thì "vút" một tiếng biến mất. So với lời khuyên của cô ấy, Hiiro bực mình hơn vì cô ấy nhét cây kẹo mút đầy nước bọt vào miệng cậu.
Và cuối cùng cô ấy đã nói thế này.
"Cậu phải… cẩn thận mặt trăng."
Hiiro từ tận đáy lòng mong cô ấy đừng nói thêm những lời khó hiểu nữa.
《Kim Hồng》 nhận được từ Ivara Idyll lập tức phát huy tác dụng, nhờ có nó mà cậu mới có thể kích hoạt 《Chế độ Thiên Hạ Vô Song》, khiến Hiiro lòng đầy biết ơn cô ấy.
Aforos từ nãy đến giờ đương nhiên vẫn chất vấn cậu với vẻ mặt kinh ngạc tột độ, hỏi tại sao cậu lại có 《Kim Hồng》 trong tay.
"Trả lời Trẫm, Hiiro! Tại sao ngươi lại có cái đó!"
"Tôi không có nghĩa vụ trả lời ngươi. Tùy ngươi giải thích đi."
Nghe lời Hiiro phun ra, Aforos khó chịu trừng mắt nhìn cậu.
"Cũng không còn thời gian nữa, mau để tôi đánh bại ngươi đi!"
Hiiro cầm lấy 《Kim Cương Như Ý》, đồng thời cưỡi 《Kim Đẩu Vân》 lao thẳng về phía Aforos.
Lúc này cậu đã tạo và kích hoạt chữ "siêu gia tốc".
Tốc độ này đủ để khiến Aforos mang vẻ mặt nghiêm trọng.
Khi đến gần Aforos, các chữ "bốp bốp bốp bốp" liên tiếp hiện lên xung quanh Hiiro.
『Gọt bỏ』, 『Gọt bỏ』, 『Gọt bỏ』, 『Gọt bỏ』.
Cậu định cứ thế gọt bỏ ma lực từ bức tường ma lực trong một hơi. Hiiro kích hoạt tất cả các chữ một lượt, và một phần của bức tường ma lực lập tức vỡ vụn.
"Ưm! Ngươi dám làm Trẫm mất ma lực ngay lập tức sao?"
"Tôi sẽ cứ thế một hơi đánh bay ngươi!"
"Trẫm làm sao có thể để ngươi toại nguyện!"
Có lẽ cuối cùng cũng có chút sốt ruột, Aforos di chuyển bàn tay đang khoanh trước ngực, đâm ra một thanh kiếm được tạo thành từ ma lực.
Hiiro lập tức tạo ra chữ "tường bảo hộ", khiến một bức tường được cấu tạo từ 《Xích Khí》 xuất hiện bên cạnh cậu. Thanh kiếm của đối thủ bị chặn lại, không thể chạm tới Hiiro.
"Chưa xong đâu, Hiiro!"
Thanh kiếm hóa thành nhiều xúc tu, quấn lấy Hiiro đang được bảo vệ bởi quả cầu 《Xích Khí》.
Hiiro cứ thế bị xúc tu bọc thành một cái kén, Aforos ném cậu lên không trung.
"Ngươi cứ thế biến mất đi—《Đại Pháo Tiêu Diệt》!"
Aforos dùng hai tay tạo hình miệng thú há to. Từ tay hắn xuất hiện một khối đen không ngừng phồng lên, phóng ra đòn tấn công laser ma lực về phía Hiiro.
Các đồng đội của Hiiro thấy cảnh này, tất cả đều mặt cắt không còn giọt máu mà kêu gọi tên Hiiro. Điều này đương nhiên rồi. Bởi vì nếu cứ thế thì Hiiro sẽ bất động và trở thành mồi ngon cho 《Đại Pháo Tiêu Diệt》.
Nếu hứng trọn đòn này, sẽ biến mất không còn một chút tro bụi nào. Thế nhưng, kỳ vọng của mọi người đổ vỡ, Hiiro cùng với bức tường bảo hộ bị 《Đại Pháo Tiêu Diệt》 nuốt chửng. Các đồng đội hét lớn.
Tia laser cứ thế xuyên qua bầu trời, dần dần biến mất. Vị trí mà Hiiro vừa ở đã trở thành một không gian trống rỗng.
Mọi người dù đều lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng—
"————Ngươi cứ thế bị đánh nát đi, Ma Vương kiểu mẫu!"
Từ trên cao xa xăm vang vọng tiếng của Hiiro.
Mọi người theo tiếng đó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Xuất hiện ở đó là Hiiro hoàn toàn không hề hấn gì.
Hiiro đã tạo chữ "chuyển dịch" để thoát ra trước khi bị 《Đại Pháo Tiêu Diệt》 đánh trúng. Và bây giờ cậu đã dùng chữ "cự đại hóa" lên 《Kim Cương Như Ý》, lao xuống đầu Aforos.
Cậu định cứ thế đánh Aforos xuống mặt đất.
"Đừng có coi thường Trẫm chứ, Hiiro!"
Aforos đưa hai tay về phía 《Kim Cương Như Ý》, dồn một lượng lớn ma lực trong một hơi, tạo ra một tấm khiên mười hai góc khổng lồ.
Pạch tách tách tách tách tách tách tách tách tách——————!
Trận công phòng đối kháng hoàn toàn không khoan nhượng, hai sức mạnh ngang nhau va vào nhau, cả hai đều bị văng ra bởi sóng xung kích đáng kinh ngạc. Mặc dù nói vậy, nhưng chỉ có 《Kim Cương Như Ý》 bị bay ra ngoài. Aforos cũng chỉ có tấm khiên bị văng đi.
Hiiro thu nhỏ 《Kim Cương Như Ý》 đang bay ra rồi nắm chặt trong tay.
Trận công phòng cấp độ cao áp đảo của hai người khiến tất cả những người chứng kiến đều không nói nên lời.
Đó quả là một trận chiến ở đẳng cấp hoàn toàn khác, một chiều không gian khác.
Thế nhưng, lúc này chữ 『Thiên Hạ Vô Song』 hiện trên đầu Hiiro, một trong số đó là chữ 『Song』 đã biến mất.
(Còn ba chữ… Phải nhanh lên mới được.)
Nếu tất cả các chữ này biến mất thì thời gian sẽ kết thúc. Cậu sẽ không thể sử dụng ngay cả một chữ của 《Văn Tự Ma Thuật》 trong một thời gian dài, thể lực và ma lực cũng sẽ giảm đáng kể, khi đó cậu chắc chắn sẽ bị giết ngay lập tức.
"Vươn dài ra, 《Kim Cương Như Ý》!"
Lần này cậu từ xa vươn dài 《Kim Cương Như Ý》 về phía Aforos, liên tục thực hiện các đòn tấn công đâm xuyên. Nhưng Aforos dường như đã nhìn thấu đòn tấn công của cậu, dễ dàng né tránh đồng thời nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Hiiro.
Aforos túm lấy cổ Hiiro, và tăng thêm lực bóp. Tuy nhiên, ngay khoảnh khắc tiếp theo bóng dáng Hiiro đã biến mất.
Hiiro đã dùng chữ "ảo thuật" khi hắn lao thẳng đến, khiến hắn nhìn thấy ảo ảnh Hiiro bị bắt.
Hiiro thật đã vòng ra phía sau hắn, rút ngắn khoảng cách đến mức có thể dùng 《Kim Cương Như Ý》 giáng một đòn.
Thế nhưng một câu nói vượt qua lưng hắn truyền vào tai Hiiro.
"—Ảo ảnh cũ rích không có tác dụng với Trẫm."
Hiiro tưởng mình đã tóm được hắn nên ra tay tấn công, nhưng lại vung hụt. Cằm Hiiro trong tích tắc bị một lực tác động, khiến đầu cậu ngửa lên.
Là nắm đấm của Aforos đã đánh trúng hàm dưới của Hiiro. Lực tác động vượt quá sức tưởng tượng này khiến Hiiro mất ý thức trong một khoảnh khắc.
"Chậc… ăn đòn này đi!"
Lần này dùng chữ "đóng băng" nhốt Aforos vào trong tảng băng do cậu tạo ra, khiến Aforos không thể cử động—
『Bùng nổ』, 『Bùng nổ』, 『Bùng nổ』, 『Bùng nổ』, 『Bùng nổ』, 『Bùng nổ』, 『Bùng nổ』.
Cậu tạo ra một lượng lớn chữ dán lên tảng băng. Aforos vẫn không thể cử động.
"Chưa xong đâu!"
Cậu lại phóng chữ "đại bùng nổ" về phía tảng băng.
Rồi bổ sung và kích hoạt chữ "kết giới trận". Lấy tảng băng làm trung tâm, bốn phía đều bị vây bởi bức tường đỏ. Như vậy dù có kích nổ, ảnh hưởng bên ngoài kết giới cũng có thể được kiểm soát ở mức tối thiểu, đồng thời cũng có thể tập trung sức mạnh vụ nổ, tăng cường lực tấn công.
Sau khi Hiiro sử dụng chữ "chuyển dịch" để thoát khỏi kết giới.
"Tất cả bùng nổ đi! 《Văn Tự Ma Thuật》!"
Cậu kích hoạt tất cả các 《Văn Tự Ma Thuật》 liên quan đến vụ nổ trong một hơi. Điều duy nhất không ngờ tới là bức tường tạo ra bằng "kết giới trận" không thể chịu được sức mạnh của vụ nổ mà sụp đổ.
Mặc dù vậy, có vẻ như hiệu quả của kết giới vẫn được phát huy, sức mạnh vụ nổ lấy tảng băng làm trung tâm đã gây ra sự phá hủy kinh hoàng. Tạo ra một sóng xung kích mạnh mẽ đến mức như muốn đánh rụng những ngôi sao lấp lánh trên trời. Hơn nữa, mặt đất không chỉ bị lõm xuống, mà còn như bị xuyên thủng, tạo thành một cái hố sâu không đáy.
Khói đen đáng ngại kể lể sức mạnh khủng khiếp đó, che khuất bầu trời sao rộng lớn.
Cậu tin rằng sức mạnh này có thể gây ra thiệt hại đáng kể cho Aforos.
…………Khói đen dần tan đi. Có thể nhìn thấy một cái bóng ở vị trí mà tảng băng ban đầu tọa lạc.
(Quả nhiên không thể tiêu diệt hoàn toàn hắn… nhưng chắc chắn đã gây ra sát thương. Cứ thế một hơi phân định—)
Ngay khi Hiiro hạ quyết tâm hành động, vô số vật nhọn đâm ra từ trong khói. Đó là những vật thể hình giáo được tạo thành từ ma lực.
Hiiro lật người né tránh những đòn tấn công đó. Nhưng luồng ma lực liên tiếp vươn tới quá phiền phức, cậu ném 《Kim Cương Như Ý》 về phía nguồn ma lực đang vươn tới.
Thế nhưng không có cảm giác đánh trúng vật gì, Hiiro đón lấy 《Kim Cương Như Ý》 bay ngược về như boomerang, nhìn chằm chằm vào làn khói.
Trong làn khói không tiếp tục phóng ra ma lực, hiện trường nhất thời bao trùm bởi sự tĩnh lặng. Nhưng Hiiro cảm thấy hơi thở đột nhiên xuất hiện sau lưng nên quay lại, chỉ thấy luồng ma lực vừa phóng ra tụ lại, dần dần thành hình.
Rồi khối ma lực đó trong nháy mắt biến thành hình dáng của Aforos.
"…Ngươi…!"
"Đòn tấn công vừa rồi dù là thứ tự hay uy lực đều không chê vào đâu được. Duy nhất một điểm đáng tiếc cho ngươi, đó là Trẫm không bị thương quá nặng."
Có vẻ như Aforos chỉ bị thương nhẹ, lập tức bắt đầu tái sinh. Hiiro thực sự không hiểu, tại sao dưới đòn tấn công như vậy mà hắn chỉ bị thương nhẹ. Ngay cả là Aforos, phải chịu đựng đòn tấn công uy lực đến thế…
"Hiện tại Trẫm giống như một thể tập hợp ma lực. Vụ nổ thông thường dù có thể làm Trẫm bị thương một chút, nhưng hầu như không thể gây ra thiệt hại cơ bản."
Hiiro tặc lưỡi với Aforos cố tình giải thích. Nói cách khác, hắn hiện tại đã trở thành một tồn tại giống như tinh linh được cấu tạo từ ma lực. Đòn tấn công đơn thuần không những không thể gây ra sát thương quyết định cho hắn, mà vết thương cũng có thể lập tức phục hồi nhờ ma lực.
"Tên phiền phức."
"Hừ, điểm này là đôi bên cùng có thôi—nhưng điều đó cũng sắp kết thúc rồi."
Aforos nhẹ nhàng chỉ lên phía trên đầu Hiiro.
Mồ hôi phản xạ chảy ra từ trán Hiiro. Bởi vì Hiiro cũng hiểu rất rõ hàm ý trong lời nói của hắn.
Dòng chữ 『Thiên Hạ Vô Song』. Cách đây không lâu chữ 『Song』 đã biến mất, nhưng thật đáng ngạc nhiên là chữ 『Hạ』 và 『Vô』 cũng đã biến mất, chỉ còn lại chữ 『Thiên』.
"Khi những chữ đó biến mất hết, thời hạn của ngươi cũng sẽ hết. Nào, ngươi còn trụ được mấy phút nữa?"
Aforos nở một nụ cười khó chịu. Hiiro nghiến răng nghiến lợi.
(Cứ tưởng vẫn còn thời gian, lẽ nào việc sử dụng 『Thiên Hạ Vô Song』 dưới trạng thái Hợp Tỉnh lại tiêu hao kịch liệt hơn ư?)
Đây không phải lần đầu tiên cậu thử làm điều này. Khi tu luyện với To, cậu cũng từng thử, và lúc đó đã kéo dài hơn.
(Dù sao thì bây giờ cũng khác so với lúc đó, mình cũng đã dùng không ít ma pháp. Chết tiệt… lẽ ra phải tính đến những chuyện này mới phải.)
Cảm giác căng thẳng trên chiến trường, việc sử dụng ma pháp liên tục, sự tiêu hao thể lực và nhiều yếu tố khác cộng lại đã khiến thời hạn của Chế độ Thiên Hạ Vô Song trở nên ngắn hơn.
"Chỉ cần đánh bại ngươi trước lúc đó là được!"
"Hừ hừ hừ, hay lắm. Vậy thì hãy để chiêu thức của trẫm tiêu hao thời gian của ngươi đi."
Aforos nói xong thì bay vút lên cao.
Dừng lại ở độ cao xa xăm, Aforos dang rộng đôi cánh đỏ mọc sau lưng hắn.
Hiiro tưởng hắn lại phóng tia laser từ đôi mắt trên cánh, nhưng…
"Hỡi những kẻ yếu đuối, hãy để trẫm chấm dứt sinh mạng của các ngươi — 『Điện Hồng Thạch Hóa』."
Sau khi sáu con mắt trên cánh mở lớn, ngay lập tức từ mỗi mắt bắn ra những luồng sét mang màu đỏ thẫm. Chúng dữ dội giáng xuống mặt đất như sét đánh, không chỉ tấn công liên quân mà cả những tử binh cũng không thoát khỏi.
"Ối giời ơi!"
"Á a a a a!"
"Dừng, dừng lại đi!"
Những người bị sét đánh xuyên qua cơ thể đều kêu thảm thiết — và đúng như nghĩa đen của từ hóa đá, họ biến thành tượng đá.
Sét đỏ gần như không ngừng nghỉ, với sức mạnh của lửa cháy, càn quét mặt đất như súng máy.
(Ư! Cứ thế này thì lũ nhóc kia cũng sẽ…!)
Phạm vi tấn công của đối thủ quá rộng, thậm chí còn lan đến Muir và những người khác ở một khoảng cách xa.
Để bảo vệ họ, Hiiro đã sử dụng chữ 『Kết Giới Trận』 vừa dùng, tạo ra một bức tường phòng thủ bao phủ khu vực họ đang đứng, chặn đứng những tia sét.
Tuy nhiên, bên ngoài phạm vi đó, một cảnh tượng bi thảm đã diễn ra.
※
Ở phòng tuyến tây bắc, hai người vẫn đang giao chiến.
Đó là Onovoz, con lai giữa ma nhân và thú nhân, và Titroy, kẻ được Aforos triệu hồi làm người chết.
Hai người đã giao chiến nhiều lần, nhưng sức mạnh của cả hai hoàn toàn ngang nhau, cho đến nay vẫn chưa phân thắng bại.
"Ừm. Quả không hổ danh là bạn của ta, Onovoz. Xem ra ngươi đã tinh tiến hơn rất nhiều sau khi ta qua đời. Nếu trên người ta không có sức mạnh của Aforos, giờ đây chắc hẳn ta đã bị đánh bại rồi."
Các tử binh ít nhiều đều mang ma lực của Aforos. Đặc biệt là Titroy và Kirtz, những kẻ sở hữu thân xác khi còn sống, nhận được ân huệ sức mạnh lớn hơn.
"Sao, ít nói thế… quả nhiên rất để tâm đến Ma Vương Bệ hạ hiện tại sao?"
Titroy dường như cảm thấy vẻ mặt của Onovoz có vẻ lo lắng hơn trước.
"…Cũng không còn cách nào khác. Sức mạnh của Aforos từ lúc nãy đến giờ không ngừng bành trướng. Hắn đã hấp thụ Ma Thần đó, khiến sức mạnh của hắn trở nên vô hạn. Nói chung, không ai có thể thắng được hắn."
"…Mặc dù vậy… mặc dù vậy Bệ hạ và bằng hữu của Người cũng không đơn độc. Nhất định sẽ tìm ra hy vọng."
"…Ngươi rất tin tưởng họ nhỉ."
Đối mặt với Titroy đang mỉm cười, Onovoz đáp lại một câu: "Đúng vậy."
Chuyện xảy ra ngay khoảnh khắc này. Một thứ gì đó kèm theo tiếng lách tách ngắn và sắc nhọn từ trên không, lao nhanh như chớp về phía Onovoz và những người khác.
"Cái gì! Sét màu đỏ…?"
Hơn nữa, số lượng đó nhiều đến mức bất thường. Những tia sét dường như có ý chí riêng, không phân biệt gì mà tấn công tất cả mọi người đang đứng trên chiến trường.
Những người bị sét đánh xuyên qua đều biến thành tượng đá, ngưng mọi cử động.
"Cái, cái này là…!"
Onovoz theo trực giác cảm thấy nếu bị tia sét này đánh trúng thì sẽ rất tệ, anh ta tận dụng sức chân của mình, tập trung tránh né những tia sét. Tuy nhiên, Titroy với tốc độ không bằng Onovoz, cơ thể của anh ta đã bị sét đánh xuyên qua.
"Titroy!"
"Khụ… thế này… à. Ngay từ đầu… hắn đã định… tất cả…!"
Titroy, bắt đầu hóa đá từ chỗ bị xuyên thủng, chuyển sự chú ý sang xung quanh.
Các tử binh đồng đội của anh ta cũng không nói không rằng bị hóa đá.
"Ngươi… hãy cẩn thận… Onovoz. Đây là… năng lực của Aforos…"
"Cái gì! Nếu đã thế tại sao ngay cả ngươi là tử binh cũng bị tấn công!"
"Đối với tên đó… mà nói… chúng ta… chỉ là quân cờ… mà thôi…"
Trước hành động tàn nhẫn đến kinh hoàng của Aforos, Onovoz tức giận siết chặt nắm đấm.
"…………Onovoz, ngươi hãy… sống… sót."
"Titroy…"
"Và nữa………… hãy nói lời xin lỗi với Teikell… giúp ta…"
Nói xong câu đó, toàn thân Titroy hóa đá hoàn toàn.
Onovoz bất giác vươn tay về phía anh ta, nhưng ngay lập tức dừng lại.
"Chiến tranh vẫn chưa kết thúc. Điều tôi có thể làm bây giờ là cứu đồng đội khỏi những tia sét này."
Nuốt xuống nỗi buồn, Onovoz lại lao vào chiến trường mới.
Phòng tuyến phía đông cũng hứng chịu thiệt hại to lớn do sét của Aforos.
"Cái… cái này là… không phải sự thật… sao? Tại sao… ngay cả ta cũng… Bệ hạ…!"
Kẻ phát ra giọng run rẩy là một ma nhân có thân hình khổng lồ — Iraola.
Hắn cũng không thể tránh được tia sét, và trở thành một nạn nhân.
"Thật đáng thương, Iraola."
"Khốn kiếp, Supraz…"
"Bị kẻ mình tôn thờ đến mức không tiếc ra tay với đồng bào phản bội, đúng là kết cục thích hợp cho ngươi. Nhưng ta sẽ tự tay tiễn ngươi một đoạn."
Supraz chụm tay phải thành thế chém, móng tay của cô ta thẳng tắp dài ra.
Cô ta từ từ tiếp cận Iraola đang bất động.
"…Đợi, đợi đã! Thế này quá hèn hạ rồi! Tôi bây giờ không thể động đậy được!"
"Đúng vậy. Chắc chắn ta là kẻ hèn hạ."
Dừng chân trong vòng tay Iraola, Supraz nở một nụ cười rạng rỡ với hắn.
—Xoẹt!
"Gào lên!"
Móng tay của Supraz xuyên qua lồng ngực của Iraola, nơi chưa bị hóa đá.
Sau đó cô ta thu lại nụ cười, với vẻ mặt lạnh lùng nhìn Iraola đang méo mó vì đau đớn tột cùng, rồi nói:
"Mặc dù vậy, chỉ cần có thể giết ngươi, bất cứ tiếng xấu nào ta cũng cam lòng gánh chịu. Đồ ngốc."
Iraola chìm trong tuyệt vọng hoàn toàn hóa thành đá, rồi đổ rầm xuống đất, cơ thể vỡ vụn vì cú va chạm khi ngã.
Ngay sau đó, Supraz cũng quỵ gối, vai phập phồng kịch liệt.
Nhìn kỹ, khắp người cô ta đầy vết thương. Đó là vì cho đến tận lúc nãy cô ta vẫn liên tục giao chiến với Iraola trong một trận chiến suýt mất mạng. Nếu không có sét, ngược lại cô ta đã bị giết rồi.
Thật nực cười làm sao, cô ta lại được Aforos cứu.
"Grayelldo………… ta đã… báo thù… cho ngươi rồi."
Nói ra tên của đồng đội đã từng bị Iraola cướp đi sinh mạng trong quá khứ, Supraz cứ thế ngã xuống với vẻ mặt mãn nguyện.
※
Khi những người đứng trên chiến trường lần lượt bị Điện Hồng Thạch Hóa của Aforos biến thành đá, Hiiro cuối cùng cũng đợi được lúc hắn dừng tấn công.
"Hộc, hộc, hộc, hộc…"
Hiiro kiểm tra tình hình mặt đất từ phạm vi có thể nhìn thấy từ trên không.
Rõ ràng, không phân biệt địch ta, hơn chín mươi phần trăm số người đã không thể chiến đấu được nữa.
Trên chiến trường này vẫn bình an vô sự chỉ có những người nhờ vào năng lực của bản thân mà tránh được sét, và những người được Hiiro bảo vệ bằng bức tường phòng thủ.
Hiiro từ từ hạ xuống mặt đất, trước tiên điều chỉnh lại hơi thở của mình. Sau đó…
"Ngươi… coi đồng đội là gì?"
"Ồ, không ngờ lại nghe được những lời này từ miệng ngươi đấy."
Aforos hạ xuống cách Hiiro không xa phía trước, vui vẻ nói.
"Ngươi tưởng trẫm ra tay với tất cả mọi người mà không phân biệt gì sao?"
"Ngươi nói gì?"
Lúc này Hiiro cảm thấy có vài người đang tiến đến đây.
Chạy từ mặt đất đến là Dòng Valkyrie do Aforos tạo ra.
"Tốt lắm. Số 01, số 02, số 03, số 04, số 05."
Chỉ có năm Kiria, bình an vô sự từ vô số tia sét mà đến được đây ư…?
Không, điều này thực sự không thể. Tức là… những tia sét đó không hề nhắm vào họ.
"Hừ hừ hừ, Hiiro à. Xem ra thời hạn của ngươi đã hết rồi."
Sau khi phòng thủ xong những tia sét vừa rồi, Chế độ Thiên Hạ Vô Song đã được giải trừ.
"Được rồi, tiếp theo những người này sẽ là đối thủ của ngươi. Các Kiria, hãy tranh thủ thời gian cho đến khi trẫm chuẩn bị xong."
Nghe thấy câu nói đó, Hiiro nhận ra Aforos cũng đang gánh chịu một số rủi ro.
Dù sao thì hắn đã tung ra đòn tấn công như vậy. Có lẽ hắn cần nghỉ ngơi một thời gian trước khi có thể hoạt động trở lại.
Nhưng chế độ mạnh nhất của cậu đã bị giải trừ.
(Hơn nữa kẻ địch lại tăng thêm năm người… Mình nhớ những tên này không thể dùng ma pháp.)
Ngược lại, họ có năng lực thể chất rất mạnh. Họ quả thực khó đối phó, nhưng cũng là đối thủ mà Hiiro hiện tại có thể đánh bại. Ngay khi cậu định đánh bại các Kiria trước, một cảm giác kiệt sức nặng nề ập đến cơ thể cậu.
Cùng lúc đó, trạng thái Hợp Tỉnh của cậu và To cũng tức thì "phập" một tiếng mà giải trừ.
"Cái gì!"
Hiiro và To đồng thời kêu lên.
"Chuyện này là sao! Tên khỉ vàng kia!"
"Tô, tôi không biết! À, có phải vì thể lực và ma lực của cậu giảm mạnh rồi không?"
Khi Chế độ Thiên Hạ Vô Song kết thúc, thể lực và ma lực sẽ giảm xuống chỉ còn mười phần trăm.
Hơn nữa, đây là điều không thể hồi phục bằng thuốc. Trước khi thời hạn một giờ trôi qua và hồi phục về trạng thái bình thường, cậu chỉ có thể dựa vào hồi phục tự nhiên.
Thái Xích Triền và Hợp Tỉnh đều tiêu hao rất nhiều thể lực và ma lực. Điều đó có nghĩa là, có lẽ cơ thể đã giảm năng lượng đến mức đó đã vô thức đạt đến giới hạn, nên tự động giải trừ.
Nhưng thế này thì thực sự rơi vào nguy hiểm. Không chỉ Hợp Tỉnh, mà ngay cả Thái Xích Triền cũng không thể sử dụng, thì dù đối thủ là Dòng Valkyrie cũng khó mà giành chiến thắng.
Số 03 lợi dụng lúc Hiiro bối rối mà áp sát, đâm xuyên người cậu bằng đòn quán thủ. Hiiro vội vã vặn người né tránh, nhưng vẫn không thể tránh hoàn toàn, sườn trái bị thương chảy máu.
"Đau quá!"
"Hiiro, cái này không ổn rồi! Bây giờ ngay cả ma pháp hồi phục cũng không có tác dụng với cơ thể cậu! Nếu cứ tiếp tục bị thương thì thực sự tệ rồi đấy!"
"Chuyện đó không cần ngươi nói!"
Đúng như To nói, cơ thể không thể hồi phục này, thể lực sẽ chỉ không ngừng bị bào mòn. Chỉ cần bị tấn công, dù chỉ là vết xước nhỏ, tích tụ lại vẫn sẽ trở thành vết thương chí mạng.
Số 03 dường như cho rằng thời cơ hiện tại là tuyệt vời, không cho Hiiro chút không gian thở nào, tiếp tục truy kích.
Hiiro nhảy lùi về phía sau để cố gắng thoát khỏi đó, nhưng Số 01 và Số 02 không biết từ khi nào đã đứng sẵn phía sau cậu.
Hai người còn lại thì bay lơ lửng trước mặt Aforos để bảo vệ. Tình hình trước mắt thật phiền phức đến cực điểm.
"Tội chống đối Bệ hạ, vạn lần chết cũng chưa hết tội."
Cánh tay của Số 01 thẳng tắp áp sát ngực Hiiro. Nếu chịu đòn này trực diện thì không chỉ là bị thương nặng. E rằng — sẽ chết.
Hiiro nghiến chặt răng, chuẩn bị chịu đựng cơn đau thì có thứ gì đó từ trên không rơi xuống, gọn gàng chém đứt cánh tay của Số 01. Đó là một nhát chém ánh trăng.
Sau đó có người lại từ trên không trung ra đòn chém tương tự vào Số 02 và Số 03. Họ lùi khỏi vị trí đang đứng vì nhát chém ập tới.
Mặc dù toàn thân đẫm mồ hôi, Hiiro vẫn nhìn về phía người đã ra tay cứu mình.
Người nhẹ nhàng từ trên không đáp xuống cạnh Hiiro là Vika. Có vẻ như cô ấy cưỡi Hane Maru đến.
"Hiiro là người quan trọng của Tiểu Vi… Tiểu Vi sẽ không để ai giết Hiiro đâu."
"Con nhỏ Ăng-ten…! Không phải cô đã đi lánh nạn rồi sao…"
Sau đó Vika chỉ vào một nơi nào đó.
"Ừm… mọi người đều rất lo lắng cho Hiiro."
Ở đó là Muir, Lily, Ibeyam, và những người khác yêu mến Hiiro, những người lẽ ra phải đi lánh nạn, tất cả đều đã quay trở lại.
"Mấy tên đó…!"
"Hiiro, chuyện Phản Đạn, Ma Vương đã nói với chúng tôi rồi. Trước khi hồi phục, Tiểu Vi chúng tôi sẽ bảo vệ Hiiro!"
"Đúng vậy! Cứ để ta dùng cái cơ thể được ngươi chữa lành này thật tốt đi!"
Người nói tiếp sau Vika là Arnold, người đã được ma pháp của Hiiro chữa lành.
"Ngươi mau rời khỏi đây, tập trung hồi phục đi! Đồ ngốc!"
"Ô hô hô hô hô! Mặc dù nói vậy, nhưng tiểu thư là người lo lắng cho ngài nhất đấy, Hiiro-sama!"
"Đừng, đừng nói vớ vẩn! Ta chỉ là không muốn người hầu của mình biến mất!"
Lily và Shivba cũng đã đến kịp. Hai người này trong tình huống này vẫn không khác gì bình thường.
"Sư phụ! Con cũng sẽ ủng hộ người!"
"Ừm, tôi là thuộc hạ của Hiiro. Nên tôi sẽ bảo vệ cậu ấy!"
Nikki, Camus cũng đã đến.
Ngoài ra, Marione và Akivenus cũng hạ xuống từ trên trời, Leovardo và Barido cùng các Tam Thú Sĩ cũng ở cách đó không xa. Judon cũng có mặt. Có vẻ như họ đều bình an vô sự sau trận sét đó. Việc họ xuất hiện ở đây cũng có nghĩa là đã đánh bại kẻ địch của mình, hoặc đối thủ đã bị hóa đá.
"Đúng vậy, Okamura. Ngay cả chúng tôi cũng không muốn thế giới này bị phá hủy."
"Đúng vậy. Ngay cả chúng tôi, những người luôn đưa ra lựa chọn sai lầm, cũng còn có thể làm được điều gì đó."
"Chúng tôi cũng coi như nhờ phúc của cậu mới có thể trở lại đây. Tôi cũng sẽ làm điều tôi phải làm."
"…Tôi cũng… phải cố gắng làm mới được…!"
Shinobu, Shuri, Chika, Taishi, nhóm bốn Dũng giả cũng lần lượt bày tỏ quyết tâm của mình. Họ vừa vặn được bức tường phòng thủ của Hiiro bảo vệ.
"Hiiro-ca! Hãy để chúng con chiến đấu cùng anh!"
Muir nói lên tiếng lòng của mình với Hiiro.
Trong trận chiến này, thực ra Hiiro cảm thấy họ thật vướng víu. Với tiền đề chiến đấu với Aforos, thật lòng mà nói Hiiro hoàn toàn không thể vừa bảo vệ họ vừa tác chiến. Vì vậy Hiiro mới định xa lánh họ.
Thế nhưng Muir và những người khác đã tập hợp lại, và cứ thế này mà cứu mạng cậu. Chuyện này quả thực đã trở thành một ngọn đèn trong lòng Hiiro, khiến lồng ngực cậu nóng lên.
"…………Toàn là lũ ngốc cả…"
Tuy nhiên, thật kỳ lạ, cậu lại có một cảm giác thoải mái. Có những người đang cố gắng hết sức vì cậu. Cho đến nay cậu chỉ cảm thấy đây là một gánh nặng, nhưng bây giờ cảm xúc trỗi dậy trong lòng lại là một sợi dây liên kết mạnh mẽ.
Điều này khiến cậu muốn thử tin tưởng Muir và những người khác.
"Chúng ta phải cố gắng cầm cự một tiếng! Nhất định phải bảo vệ Hiiro!"
Tất cả những người có mặt tại hiện trường đều đồng thanh tán thành lời của Ibeyam.
Tuy nhiên, họ không hề nhận ra.
"Hừm hừm hừm, đây chính là lựa chọn của ngươi… Hiiro…"
Không ai để ý đến tiếng thì thầm của Aforos, còn u ám hơn cả bóng đêm.
Và việc lựa chọn này, cuối cùng sẽ lại tạo ra một bi kịch mới —
※
Hiiro rời khỏi tiền tuyến, tránh xa khỏi hiện trường. Tóm lại, cậu phải cầm cự một giờ, sau đó dùng thuốc hồi phục, tự mình hoàn toàn phục hồi.
Các đồng đội của Hiiro phải tranh thủ thời gian cho việc đó, vì vậy họ bắt đầu bao vây Aforos đang được Dòng Valkyrie bảo vệ.
"Một đòn mạnh nhất tiêu diệt hết bọn chúng!"
Người chỉ huy là Leovardo. Anh ta phán đoán việc tiếp cận sẽ nguy hiểm, nên định giữ khoảng cách và tung ra đòn tấn công mạnh nhất từ xa.
Đối thủ là Aforos không biết vì sao lại không tự mình ra tay, và năm Valkyrie. Anh ta phỏng đoán rằng làm vậy ít nhất cũng có thể đánh bại các Kiria.
Nhưng đúng lúc mọi người chuẩn bị ra tay tấn công, ánh sáng mạnh mẽ phát ra từ mắt Aforos.
Sau đó, có một vài thứ từ xung quanh Aforos chui ra khỏi mặt đất.
Đó không nghi ngờ gì nữa là những thứ được gọi là "búp bê xấu xí", là thuộc hạ của Aforos. Số lượng có — ba con. Những thứ đó trở thành bức tường thịt, chắn ngang xung quanh Aforos.
Thêm vào tư thế phòng thủ hoàn hảo mà các Kiria tạo thành, khiến biểu cảm của mọi người cũng trở nên căng thẳng.
"Chậc! Lại triệu hồi thuộc hạ ra sao!"
Người trả lời lời nói lẫn tiếng tặc lưỡi của Leovardo là Akivenus.
"Hắn ta là 'Tử Linh Sư Tối Thượng'. Chuyện như thế này chẳng đáng là gì."
"Ma pháp của tên phiền phức…"
"Không, đây không phải là ma pháp đâu, Thú Vương."
Từ phía bên kia bức tường thịt, giọng của Aforos vang lên.
"Aforos, ngươi nói đây không phải ma pháp thì là cái gì?"
Akivenus dừng tấn công, hỏi. Có lẽ anh ta muốn lấy thông tin từ Aforos, đồng thời tranh thủ thời gian.
"Ha, ngay cả ngươi sở hữu 《Ma Nhãn》 cũng không biết sao. Về cái 《Ma Nhãn》 mà Trẫm sở hữu đây – 《Nhãn Hoàng Tuyền》."
"Nhãn… Hoàng Tuyền?"
Ibeyam hỏi lại.
Mắt của Aforos lóe lên thứ ánh sáng yêu dị như vừa rồi, rồi những binh sĩ zombie liên tiếp trồi lên từ mặt đất.
"Bất cứ kẻ nào do đích thân Trẫm chôn vùi, Trẫm đều có thể khiến chúng sống lại một lần từ Hoàng Tuyền Quốc, trở thành bộ hạ của ta. Đây chính là 《Ma Nhãn》 của Trẫm."
Binh sĩ zombie lao tới tấn công Akivenus và những người khác. Thế nhưng, chỉ những binh sĩ zombie yếu ớt này không thể nào là đối thủ của Akivenus cùng đồng đội có thực lực cao cường.
Dù đánh tan kẻ địch một cách đẹp đẽ, những binh sĩ zombie mới vẫn liên tiếp trồi lên từ mặt đất.
"Ư! Aforos rốt cuộc đã đoạt đi bao nhiêu sinh mạng vậy!"
Ibeyam vừa đánh hạ binh sĩ zombie, vừa kêu lên với vẻ mặt đau khổ. Có thể hiểu được tâm trạng của cô ấy. Nếu tin vào lời Aforos nói, điều đó có nghĩa hắn chỉ có thể triệu hồi những binh sĩ zombie này một lần. Và hơn nữa, phải là những kẻ do đích thân hắn giết hại.
Tức là, hắn đã giết chết một lượng người khổng lồ như vậy. Hành động tàn khốc đến mức khiến người ta không tự chủ được mà run rẩy vì sợ hãi.
Điều này cho thấy trong cuộc đời hắn đã có những hành vi tàn sát bất thường mà ngay cả từ "thảm sát" cũng không thể diễn tả hết. Đó là một điều cực kỳ kinh hoàng, đồng thời cũng cực kỳ đau buồn.
"...Hiiro, Trẫm bây giờ sẽ chứng minh cho ngươi thấy rằng lựa chọn của ngươi là sai."
Từ toàn thân Aforos, những khối ma lực biến thành hình kim sắc nhọn đâm xuống đất. Chúng xuyên qua cả binh sĩ zombie, và những người bị hắn nhân cơ hội tấn công cũng bị thương.
Chỉ là không ai bị thương chí mạng. Arnold và Muir cũng vì luôn đề phòng Aforos nên hầu như không bị thương. Những người khác cùng lắm chỉ bị đâm xuyên chân hoặc vai, không nguy hiểm đến tính mạng.
Thế nhưng, đa số những người bị tấn công là những người đã tiêu hao rất nhiều thể lực. Nikki và Camus cũng vậy. Ngay cả Akivenus cũng không thể hoàn toàn né tránh, bị đâm xuyên vai phải.
"Ừm, thật phiền phức. Cuối cùng cũng hồi phục sức mạnh..."
Khoảnh khắc nghe thấy lời của Aforos, Kiria và những người khác như nhận ra điều gì đó, giương cánh bay lên không trung cao hơn Aforos.
"—Hãy thổi bay tất cả!"
Aforos đưa tay phải về phía mặt đất, từ tay hắn phát ra một khối ma lực to bằng nắm đấm. Ngay lập tức gây ra một vụ nổ lớn trên mặt đất.
Những mảnh đá vỡ và đất đá bay tới tấn công Ibeyam cùng đồng đội đang ở gần đó.
Sức phá hủy kinh hoàng trong khoảnh khắc đã làm tan rã nhóm của họ. Đừng nói là phòng thủ, họ thậm chí còn bị thổi bay cùng với mặt đất, nên hoàn toàn không thể chống đỡ.
Khi họ định thần lại, chỉ thấy trên mặt đất xuất hiện một cái hố lớn lấy Aforos làm trung tâm, còn Ibeyam và những người khác thì nằm rải rác xung quanh, mình đầy thương tích. Những "con rối xấu xí" được tạo ra đặc biệt cũng đã biến mất.
"...Quả nhiên rất yếu ớt. Những kẻ nhàm chán."
Aforos dang rộng đôi cánh. Tất cả mọi người đều nhận ra hành động này của hắn là định làm gì.
"Là chiêu hóa đá đó! Phải tránh đi! Tuyệt đối không được để bị trúng!"
Ngay khi Leovardo hét lớn, tất cả mọi người đều di chuyển.
Thế nhưng, tia sét đỏ mà Aforos tung ra ở cự ly gần như vậy rất khó để né tránh hoàn toàn.
Cánh tay trái của Leovardo, người gần Aforos nhất, đã bị trúng. Cơ thể anh bắt đầu hóa đá dần từ đó.
"Ư! Sao ta có thể ở nơi này...! Hự!"
Anh ta nghiến răng, biến tay phải thành một lưỡi dao lửa bao bọc, rồi đưa khuỷu tay trái đến gần tay phải, dùng sức cắt đứt tay trái của mình.
Máu phun ra rất nhiều từ vết cắt, cánh tay trái rơi xuống đất và hoàn toàn hóa đá.
"Leovardo-sama!"
"Đừng bận tâm đến tôi! Mọi người hãy tập trung né tránh!"
Ánh sáng đỏ rực tiến đến gần Barido đang gọi tên Leovardo. Dù anh ta bay lượn trên không trung để trốn chạy, nhưng tia sét dường như có chức năng truy đuổi, khiến anh không thể cắt đuôi đòn tấn công. Lúc này, Barido chợt nghĩ ra một điều, nói với những thú nhân khác:
"Đúng rồi! Dùng 《Chuyển Hóa》! Biết đâu chỉ cần vứt bỏ thân thể là có thể tránh được!"
Kurea, Putis và các thú nhân khác nghe đề xuất của Barido đều gật đầu đồng tình, và cũng như anh, khiến toàn thân mình 《Chuyển Hóa》. Thế nhưng—
"《Chuyển Hóa》 chỉ là sự giãy giụa hấp hối để gần hơn với tinh linh. Kẻ không phải tinh linh thì không thể thoát khỏi 《Điện Hồng Thạch Hóa》 này."
Aforos tự tin nói. Như để kiểm chứng lời hắn, cơ thể của Barido và những 《Tam Thú Sĩ》 khác sau khi dùng 《Chuyển Hóa》 vứt bỏ thân thể, ngay khi chạm phải 《Điện Hồng Thạch Hóa》, đều bắt đầu hóa đá giống như cánh tay trái của Leovardo.
"Ưm... Leovardo-sama... xin lỗi rất nhiều...!"
"Meow~! Tôi không muốn hóa đá đâu... meow...!"
Barido và Kurea đều đã hóa đá. Putis cũng dần hóa đá, nhưng chỉ thấy phần đầu của cô bé chợt nhảy vọt lên không trung, từ đó xuất hiện một vật nhỏ.
"...............Suýt nữa thì xong rồi."
Trên đầu có đôi tai thú, gần mông có cái đuôi lớn và xù lông như sóc. Cái đuôi đó to bằng khoảng một phần ba cơ thể, trông rất mềm mại.
"Ồ ồ, Putis, cô bé không sao chứ?"
"Vâng, Leovardo-sama. Vì tôi vội vàng thoát khỏi bộ đồ chim cánh cụt."
Putis đã trốn thoát trước khi bộ đồ chim cánh cụt cô bé đang mặc hóa đá toàn bộ.
Nhìn bề ngoài, thể hình của cô bé có lẽ nhỏ hơn tất cả mọi người ở đây. Cô bé là một thiếu nữ đáng yêu với mái tóc xoăn màu nâu, đôi mắt rủ xuống trông buồn ngủ rất ấn tượng.
Leovardo gật đầu đáp lại Putis đã thoát hiểm an toàn, rồi nhìn quanh. Chỉ thấy những người khác vẫn đang cố gắng hết sức né tránh đòn tấn công của 《Điện Hồng Thạch Hóa》.
"Thật là một sức mạnh phiền phức..."
"Leovardo-sama, trước hết xin hãy cầm máu."
Putis tiến lại gần và nhẹ nhàng chạm vào cánh tay trái của Leovardo, một khối băng "chanh keng" xuất hiện, bao bọc vết thương trên cánh tay trái của anh.
"Xin lỗi nhé, Putis."
"Không có gì, nhưng chúng ta hãy di chuyển Kurea và những người khác ra khỏi đây để lánh nạn trước đi."
"...Cô bé muốn nói là những kẻ đó vẫn chưa chết sao?"
"Tôi không biết. Chỉ là nếu cứ để ở đây thì chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến mà tan nát. Như vậy thì dù có thể sống lại cũng sẽ không thể sống lại được."
Vẫn chưa biết có thể giải trừ hóa đá được hay không. Nhưng nếu có thể giải trừ, thì phải bảo vệ họ cẩn thận. Suy nghĩ này của Putis là đúng.
"Tôi biết rồi. Vậy thì chúng ta hãy mang Barido và những người khác rời khỏi đây."
Bốn người họ đã rút lui khỏi chiến tuyến tại đây.
"Tiểu thư!"
"Shivba!"
Shivba đứng chắn trước Lily, bảo vệ cô khỏi đòn tấn công 《Điện Hồng Thạch Hóa》. Hai luồng sét đánh trúng cơ thể anh, nhưng bất ngờ bị chặn lại, rồi "pachang" một tiếng biến mất.
Lily nhíu mày, cảm thấy khó hiểu trước hiện tượng đang xảy ra.
"Này, Shivba, anh đã làm gì vậy?"
"Không, không... Không, vừa rồi cảm giác này giống như khi chặn ma pháp."
"Nói vậy đây là chiêu thức tương tự tấn công ma pháp sao?"
"Có vẻ là vậy. Điều đó có nghĩa là nó không có tác dụng với tôi, một tinh linh."
"Ừm, vậy anh hãy đi chặn những đòn tấn công phóng ra cho những người khác đi."
"Tuân lệnh."
Shivba cúi đầu chào, rồi hành động theo chỉ dẫn của Lily. Anh ta đầu tiên dùng cơ thể chặn 《Điện Hồng Thạch Hóa》 nhắm vào Vika đang ở bên cạnh mình.
"Ưm!... Cảm ơn."
"Không có gì, tôi chỉ đang làm những gì một quản gia nên làm thôi."
Nói xong câu đó, Shivba lại chuyển mục tiêu, vội vã đến bên Ibeyam, người gần thứ hai với anh, và dùng cơ thể chặn đòn tấn công.
"Hả? Thi-Shivba-kakka?"
"Hehehe, quý cô cao quý, cô không sao chứ?"
"À, c-cảm ơn anh."
Aforos chăm chú theo dõi hành động của Shivba, nhưng hắn ta nở một nụ cười chế giễu, rồi tụ tập 《Điện Hồng Thạch Hóa》 phát ra từ sáu con mắt thành một luồng duy nhất.
Năng lượng cô đọng lại, biến thành 《Điện Hồng Thạch Hóa》 mang đầy địch ý nồng đậm.
Lily nhìn thấy điều đó liền lên tiếng nhắc nhở Shivba: "Shivba! Anh bị hắn nhắm tới rồi!"
Shivba cũng nhận ra điều đó, quay người đối mặt với Aforos cùng lúc hắn phóng ra 《Điện Hồng Thạch Hóa》.
Dù Shivba chăm chú nhìn thẳng về phía trước định chặn đòn tấn công, nhưng khi nhìn chằm chằm vào 《Điện Hồng Thạch Hóa》 đang đến gần, anh ta không khỏi nín thở.
"Thế... thế này thì không ổn rồi!"
Anh ta theo phản xạ muốn thoát khỏi vị trí ban đầu, nhưng đã chậm một bước. Ánh sáng đỏ rực xuyên qua cơ thể Shivba. Tuy nhiên, lần này tia sét lại không bị anh chặn lại, khiến cơ thể anh dần hóa đá.
"Shivba!"
"Tiểu... thư... mau chạy...!"
Và thế là, lại có thêm một nạn nhân nữa.
Lily nhìn chằm chằm Aforos với ánh mắt giận dữ.
"Ngươi...!"
"Ngay cả tinh linh, cũng nên chú trọng hơn đến ưu nhược điểm của 《Tuyệt Đối Ma Pháp》. 《Điện Hồng Thạch Hóa》 do Trẫm nghiêm túc tung ra, không phải thứ mà 'Tinh Linh Bóng Tối' yếu ớt có thể chặn được."
Thông thường, ma pháp không có tác dụng với tinh linh. Chỉ là vẫn tồn tại những ma pháp có hiệu quả. Đó là những ma pháp được gọi là 《Tuyệt Đối Ma Pháp》. Và 《Tuyệt Đối Ma Pháp》 có sự phân chia ưu nhược, nếu sức mạnh của ma pháp vượt quá sức mạnh của tinh linh đó, ma pháp sẽ có hiệu lực.
《Điện Hồng Thạch Hóa》 mà Aforos tung ra trước đó chỉ mang tính thử nghiệm, nên ngay cả Shivba cũng có thể chặn được, nhưng sức mạnh của Shivba không đủ để chặn 《Điện Hồng Thạch Hóa》 mà hắn dùng hết sức.
"Dám động đến người hầu của ta!"
Ma lực tràn ra từ toàn thân Lily tuôn về phía Aforos.
"Ồ, có vẻ đã trưởng thành hơn một chút. Bản kém chất lượng của Adams cũng có chút tài cán đấy chứ."
"Đừng gọi tôi bằng cái cách đó!"
Aforos cũng dùng ma lực tràn ra từ cơ thể mình chặn lại ma lực của Lily.
"Nói về khả năng điều khiển ma lực, Trẫm ở trên ngươi. Ngoan ngoãn để Trẫm đánh bại đi."
Dù là chất lượng hay số lượng ma lực, Aforos đều chiếm ưu thế.
Ma lực của hắn dần nuốt chửng ma lực của Lily.
"Chậc... Tôi sẽ không bỏ cuộc chỉ vì chuyện này!"
Lily lại phóng ra nhiều ma lực hơn nữa. Hơn nữa, ma lực biến thành hình kim sắc nhọn, liên tục đâm tới như muốn xuyên qua ma lực của Aforos.
"Cái gì!"
Ma lực biến thành hình kim đã đâm xuyên qua cơ thể Aforos.
"Cuối cùng cũng tóm được ngươi rồi————Ma Thần."
Tóc của Lily bay phấp phới, trong mắt cô ấy lay động đấu khí màu đỏ rực.
"Adams...?"
Aforos trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm Lily.
※
Mặc dù cơ thể Aforos đã bị ma lực của Lily đâm xuyên, nhưng hắn ngay lập tức phóng ra khối ma lực về phía Lily để phản công. Khối ma lực to bằng nắm đấm đã tạo ra một cái lỗ trên cơ thể Lily.
Lily ho ra một lượng lớn máu từ miệng, nhưng không hiểu sao trên mặt cô ấy vẫn mang theo ý cười.
"...............Chậc, vậy mà lại để Trẫm trúng ảo thuật."
Cảnh vật xung quanh đã thay đổi lúc nào không hay. Dưới chân truyền đến cảm giác nhẹ bẫng như đang đứng trên mây.
Màu sắc bầu trời cũng là một màu tím nhạt kỳ lạ, dưới chân là một biển mây đỏ thẫm, không gian trống rỗng.
Trong đó chỉ có Lily, người đáng lẽ đã bị ma lực xuyên thủng cơ thể. Hơn nữa, Lily đó còn liên tiếp tạo ra nhiều phân thân khác.
"...Ảo thuật vốn dĩ không có tác dụng với Trẫm, kẻ sở hữu 《Hạt Nhân Adams》, thế nhưng năng lực đó lại bị suy yếu vì hạt nhân đã bị Trẫm nuốt vào trong cơ thể, thật là một sai lầm lớn."
Bản thân Adams là một ảo thuật gia — người có thể sử dụng 《Huyễn Mộng Ma Pháp〈Fantasia Magic〉》, ngay cả Lily, người có thể sử dụng ma pháp tương tự, vẫn chưa đạt đến trình độ của Adams.
Hơn nữa, ma pháp của Adams đã thuộc về 《Tuyệt Đối Ma Pháp》. Thông thường, hắn nên có thể nhận ra ma pháp của Lily ngay lập tức, nhưng do Aforos đã nuốt 《Hạt Nhân Adams》 vào trong cơ thể, sức mạnh đã phản lại, dẫn đến khả năng ban đầu bị suy yếu.
Lily áp sát Aforos từ phía sau, vươn những móng tay sắc nhọn định đâm xuyên hắn. Đương nhiên, bình thường đòn tấn công như vậy không thể trúng Aforos. Thế nhưng khi hắn định né tránh, dưới chân hắn không biết từ lúc nào đã bò ra mấy Lily, khiến hắn không thể động đậy.
Aforos cảm thấy nỗi đau khi cơ thể bị xuyên thủng. Hắn nhìn những móng tay của Lily đâm ra từ ngực mình, phát ra tiếng rên đau đớn.
Và như muốn thừa thắng xông lên, những Lily xung quanh liên tiếp lao vào tấn công Aforos. Toàn thân hắn bị xuyên thủng, cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể.
"Ưm...............Hừm hừm hừm, xem ra tấn công trong thế giới tinh thần đúng là không thể phòng ngự."
Máu liên tục tuôn ra từ cơ thể Aforos, hắn đứng không vững.
"Sao rồi, cựu Ma Vương? Tiếp theo ta sẽ ban cho ngươi đủ loại đau khổ, cho đến khi trái tim ngươi tan nát."
"Ồ, ngươi thật sự nghĩ mình có thể làm được chuyện đó?"
"Đây là thế giới của ta. Cho dù hợp nhất với Ma Thần, năng lực và sức mạnh của trái tim vẫn là của ngươi. Không liên quan đến Ma Thần. Để ta nói cho ngươi biết, như vậy chúng ta sẽ ở vị trí ngang bằng nhau."
Cánh tay phải của Aforos trong chớp mắt bị nổ tung. Nhiệt độ cao và cơn đau dữ dội ập đến Aforos.
"Ưm!"
Mùi thịt cháy khét kinh tởm xộc vào mũi. Khói đen bốc lên từ vị trí cánh tay phải.
Lúc này, những sợi xích không biết từ đâu xuất hiện quấn lấy cơ thể Aforos, kéo hắn lên không trung trong tư thế bị giằng ra thành hình chữ đại. Cơ thể hoàn toàn không thể cử động.
"Ở đây ta sẽ cho ngươi chết một nghìn lần."
Lời của Lily vừa dứt, cổ Aforos "xoẹt" một tiếng bị cắt đứt từ bên cạnh. Đứng phía sau hắn là một Thần Chết mặc đồ đen cầm lưỡi hái khổng lồ.
Tầm nhìn của Aforos trong chớp mắt tối sầm, khi hắn định thần lại, thì đã ở trong trạng thái không hề hấn gì, bị xích trói.
Hình minh họa p006
"...Ra là vậy, đây chính là cái chết trong thế giới tinh thần sao..."
Kinh nghiệm về cái chết xé nát trái tim hắn hơn cả tưởng tượng. Khi cổ bị cắt đứt, hắn không cảm thấy đau đớn. Thế nhưng, một cảm giác mất mát như có thứ gì đó quan trọng tuyệt đối không được phép bị cướp đi đã bị lấy mất, cùng với nỗi đau tinh thần ập đến hắn.
"Còn chín trăm chín mươi chín lần nữa... Hãy để oán niệm của những vong linh đã bị ngươi giết hại cho đến nay xé nát ngươi đi."
Cơ thể Lily đột nhiên biến thành màu tím như có kịch độc, hóa thành hình dáng của một vong linh. Bàn tay vươn dài bắt đầu siết chặt cổ Aforos.
"Ục... khặc... A!"
Sức mạnh dần tăng lên — rồi một tiếng "pachigi" vang lên rõ ràng khắp xung quanh.
Aforos đột nhiên mở to mắt. Cảm giác như lại tỉnh dậy từ một cơn ác mộng.
"...Lại bị giết rồi sao?"
Toàn thân hắn đẫm mồ hôi. Dù muốn dùng sức, nhưng toàn thân mềm nhũn, không thể nhúc nhích.
"Ảo thuật... thật là một sức mạnh đáng sợ."
Cho đến nay, hắn chưa từng đích thân trải nghiệm ảo thuật cấp độ cao như vậy. Hầu hết đều là những thứ yếu ớt mà hắn có thể phá vỡ chỉ bằng ý chí của mình. Nhưng ảo thuật lần này dường như có khả năng vượt quá mức thông thường.
Cái gọi là ảo thuật là cuộc chiến giữa tâm hồn và tâm hồn. Bên nào giữ được ý chí tự chủ hơn sẽ giành chiến thắng. Aforos tin rằng sức mạnh tinh thần của mình là không ai sánh kịp. Thế nhưng cho đến bây giờ hắn vẫn để Lily tự ý hành động, điều đó cho thấy tâm hồn của Lily có sức mạnh như vậy.
(Quả không hổ danh là người đáng lẽ sẽ trở thành vật chứa của Adams.)
Thành thật mà nói, hắn vốn cho rằng Lily cực kỳ yếu kém, chỉ là phiên bản lỗi của Adams. Nhưng trong cuộc chiến này, cô ấy đã vô số lần vượt qua giới hạn của bản thân để trưởng thành, không, là tiến hóa.
"Ngươi cũng giống như Hiiro, là một sự tồn tại đặc biệt vậy."
"Ngươi đang cười gì? Còn quá sớm để hóa điên đấy."
"Không, Trẫm chỉ đang điều chỉnh đánh giá về ngươi. Quả không hổ danh là người được 《Huyễn Mộng Ma Pháp》 chọn lựa."
"Đến nước này thì đã quá muộn rồi. Ngươi sẽ chỉ chết ở đây thôi."
"Vậy thì ngươi cứ thử xem. Liệu chỉ một nghìn cái chết có thể đánh bại Trẫm hay không."
Tạo ra một thế giới tinh thần như vậy không phải là điều dễ dàng. Nếu đối thủ là người bình thường thì không sao, nhưng đây lại là Aforos.
Có lẽ thời gian có thể sử dụng ảo thuật cũng có hạn. Chỉ cần có thể trụ được qua thời gian đó, Aforos sẽ thắng. Nếu hắn thật sự trụ được, Lily cũng sẽ cạn kiệt ma lực mà không thể tiếp tục chiến đấu.
"Nào, chúng ta hãy xem ai trụ được lâu hơn, Lily Li Reishis Redorosu."
Trên mặt Aforos, người không hề nghi ngờ mình sẽ chiến thắng, hiện lên một nụ cười đáng ghét.
※
Aforos và Lily đột nhiên dừng động tác.
Ibeyam thầm nghĩ nếu có thể nhân cơ hội này đánh bại Aforos thì tốt, nhưng 《Điện Hồng Thạch Hóa》 mà hắn phóng ra vẫn đang lưu chuyển khắp nơi, phải xử lý vấn đề này trước đã.
Cô bắt đầu kiểm tra tình hình xung quanh, xác nhận ai đã bị hóa đá và ai vẫn đang tránh né các đòn tấn công của 《Điện Hồng Thạch Hóa》.
Số người bị hóa đá và rời khỏi chiến tuyến không hề ít. Marione, Ionis, Kurobutsu Nana, Barido, Shivba.
Leovardo và Putis cũng không có mặt ở đó để sơ tán Barido và những người khác.
Muir, Arnold, Vika, Nikki, Camus dường như vẫn an toàn.
Chỉ còn Judon và Akivenus vẫn đang chạy trốn.
Trong khi Judon bỏ chạy, ánh mắt anh vẫn không ngừng dõi theo Akivenus.
Akivenus cũng đã gần đến giới hạn rồi, anh không thể bay lên không trung, chỉ có thể dựa vào phản xạ để liên tục né tránh những đòn 《Điện Hồng Thạch Hóa》 đang ập đến. Nhưng tốc độ né tránh của anh cũng ngày càng chậm lại.
Judon liếc nhìn ánh chớp đỏ đuổi theo từ phía sau, rồi lại chuyển ánh mắt về phía Akivenus, vẻ mặt anh trở nên kiên quyết.
"Akivenus!"
Judon lớn tiếng gọi tên anh.
"Judon...?"
Judon dường như có ý định gì đó, sau khi đến gần Akivenus, anh nắm lấy cơ thể Akivenus.
"Anh làm gì vậy...!"
Nhưng Judon không trả lời. Ánh chớp đỏ thẳng tắp tấn công Akivenus. Mối đe dọa tương tự cũng đang tiếp cận từ phía sau Judon.
"Chính là lúc này!"
Judon ôm lấy Akivenus nhảy vọt lên cao. Sau đó, hai đòn 《Điện Hồng Thạch Hóa》 đang kẹp chặt họ đã va vào nhau.
"Được! Đúng như mình nghĩ!"
Judon đã tính toán được điều này. Anh đến gần Akivenus là để hai nguồn sức mạnh tương tự va chạm và triệt tiêu lẫn nhau. Tuy nhiên, có một điểm anh đã tính sai.
Đòn 《Điện Hồng Thạch Hóa》 tưởng chừng sẽ triệt tiêu lẫn nhau lại hợp thành một tia sét khổng lồ lao về phía Judon và Akivenus. Cứ thế này, cả hai người sẽ bị hóa đá.
Thế là Judon dùng sức mạnh ném Akivenus ra xa.
"Judon!"
"Phần còn lại nhờ cả vào cậu đấy, Akivenus!"
Tia sét xuyên qua cơ thể Judon, thẳng thừng biến anh thành đá. Nhưng nhờ anh đã ném Akivenus ra, Akivenus đã thoát khỏi số phận bị hóa đá.
Judon sau khi bị hóa đá cứ thế rơi xuống. Cứ thế này có thể sẽ tan nát. Akivenus đưa tay phải ra, dùng ma thuật tạo ra một khối đen làm đệm ngay dưới Judon để đỡ anh, giúp anh từ từ hạ cánh xuống đất.
Lúc này Ibeyam cũng vừa gọi tên anh vừa chạy đến.
"Cậu không sao chứ? Akivenus."
"Hộc, hộc, hộc... Ừm, không sao... Nhờ có Judon."
Lúc này Ibeyam nhìn thấy Lily đã quỳ xuống.
"Cứ, cứ như đã trở về... Aforos thì sao?"
Aforos cúi đầu, không động đậy.
Lily thì quỳ trên mặt đất, thở hổn hển nhìn chằm chằm vào anh ta.
Từ cảnh tượng này không thể biết bên nào đã giành chiến thắng. Việc Aforos không động đậy có lẽ là do Lily đã đánh bại anh ta về mặt tinh thần và giành chiến thắng.
Thế nhưng Lily toàn thân đổ rất nhiều mồ hôi, dưới mắt cũng xuất hiện quầng thâm. Cứ như thể cô đã chạy marathon không ngừng nghỉ, rõ ràng là rất mệt mỏi.
"Hộc, hộc, hộc... Chậc."
Lily nghiến chặt răng hối hận, vẻ mặt khó chịu.
"............ Hừm hừm hừm hừm hừm."
Những người xung quanh ngây người ra cũng là điều khó tránh khỏi. Bởi vì Aforos run rẩy vai, cười vang.
Aforos từ từ ngẩng đầu lên. Mặc dù anh ta cũng có vẻ hơi mệt mỏi, nhưng vẫn trông gần với trạng thái bình thường hơn Lily. Trên mặt anh ta là nụ cười của người chiến thắng.
"Mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng trận đấu này—ta đã thắng."
Lily nghe thấy câu nói đó, ánh mắt cô bỗng nhiên mất đi sức lực, ngã sấp xuống đất.
"Lily-sama!"
Nikki gọi tên cô và vội vàng chạy đến. Camus, Muir, Arnold cũng theo sau cô.
"...Không sao. Dường như không nguy hiểm đến tính mạng."
"C, có thật không! Arnold-sama! ...Phù, may quá."
"Nhưng thế này thì không thể chiến đấu nữa rồi. Thể lực và ma lực đều đã cạn kiệt."
"Ông chú, đưa Lily-san đến nơi an toàn đi!"
Bị Muir nói vậy, Arnold ngạc nhiên hỏi lại: "T, tôi sao?" và chỉ vào mình.
"Đúng vậy. Cả Shivba-san nữa."
"Được, được, đúng vậy. Chuyện này vẫn là để người có sức lực lớn như tôi làm thì tốt hơn. Tôi biết rồi!"
Arnold cõng Lily và Shivba rời khỏi hiện trường.
Nikki với vẻ mặt cay đắng nhìn chằm chằm vào Aforos, người đã đánh bại cả Lily.
"Hầu hết mọi người đều đã bị đánh bại rồi. Camus-sama, bây giờ chỉ có thể dựa vào chúng ta thôi!"
"Ừm... nhưng tình hình rất khắc nghiệt. Ở đây bây giờ còn có thể chiến đấu tốt thì—"
Ibeyam vẫn ổn. Nhưng Akivenus dù thoát khỏi bị hóa đá, vẫn không thể chiến đấu tốt. Như vậy, bao gồm Ibeyam, những người có thể chiến đấu chỉ còn Nikki, Camus, Muir, Vika, tổng cộng năm người.
Không, thể lực còn lại của Nikki và Camus cũng không đủ để chiến đấu tốt.
"Đối đầu với tên đó... chỉ có năm người... Nói thật là gần như không thể. Hơn nữa... còn có Kiria-chan và những người khác nữa."
"N, nhưng trước khi sư phụ hồi sinh, chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức!"
"Ừm... Đây cũng là vì Hiiro."
Camus cũng lấy lại tinh thần. Lúc này Vika và Ibeyam cùng những người khác cũng xúm lại.
"Ồ, vậy mà vẫn chưa bỏ cuộc à, đúng là những kẻ kỳ lạ."
Aforos từ từ bước một bước, nhưng cơ thể anh ta lại mất thăng bằng và lắc lư.
"Ưm! ...Ra vậy, xem ra tổn thương phải chịu lớn hơn ta dự kiến."
Xem ra 《Ảo Mộng Ma Pháp》 của Lily cũng không hoàn toàn vô hiệu. Hơn nữa, vì là tổn thương tinh thần, nên để hồi phục chắc hẳn cũng cần nhiều thời gian hơn vết thương thể xác.
"Thế nhưng các ngươi căn bản không đáng được gọi là chướng ngại."
Nhưng đúng lúc này, một khối ánh sáng từ phía sau bên phải đánh trúng Aforos đang gây áp lực lên đối thủ.
"Hửm?"
Aforos nhẹ nhàng vẫy đuôi quét bay đòn tấn công, rồi trừng mắt nhìn về phía khối ánh sáng bay tới.
Ở đó là—
"Phải rồi, mặc dù ta đã quên, nhưng vẫn còn các ngươi ở đây mà."
Bốn Dũng giả đã vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
"Đừng quên sự tồn tại của chúng tôi!"
"Đúng vậy!"
Đòn tấn công vừa rồi dường như là do Shinobu và Shuri phát ra. Chỉ cần nhìn hai người họ đứng ở phía trước là biết.
"Những Dũng giả tầm thường yếu ớt như các ngươi có thể làm gì? Nói thật, ngay cả so với các Dũng giả trong quá khứ, các ngươi cũng yếu kém hơn rất nhiều. Haizz, mặc dù điều này cũng là do bên cạnh họ có Shinku, nhưng cho dù loại bỏ điểm đó, kinh nghiệm và thực lực của các ngươi cũng thiếu thốn một cách áp đảo."
Khí thế bất thường tỏa ra từ Aforos đã khiến bốn Dũng giả kinh hãi, lùi lại vài bước.
"Sự tồn tại mà ta sẽ quên. Có nghĩa là các ngươi chẳng khác gì đám cỏ dại mọc ở đằng kia. Không những không cảm thấy bất kỳ mối đe dọa nào, ta cũng không có hứng thú với các ngươi."
"Ồn ào! Ngay cả là cỏ dại cũng có linh hồn! Chúng tôi sẽ không dễ dàng để anh giẫm nát như vậy đâu!"
Chika tuy lớn tiếng đáp trả, nhưng Taishi vẫn luống cuống không biết phải làm sao. Bởi vì trước đó anh vẫn luôn ở bên Aforos cảm nhận sức mạnh của anh ta, chắc hẳn cũng kinh sợ hơn những người khác.
Mặc dù vậy, nhìn thấy ba người đứng ở phía trước, Taishi vẫn nuốt một ngụm nước bọt, sau khi hạ quyết tâm, anh bước những bước chân bất an đứng ra phía trước họ.
"Ồ? Ngươi cũng muốn chiến đấu sao? Nếu cứ ở lại thế giới ban đầu thì đã có thể thoát chết rồi. Ta rõ ràng đã thực hiện điều ước mà ngươi khao khát đến vậy, ngươi thật là ngu xuẩn."
"Tùy, tùy, tùy anh nói! Tôitôitôitôi! Tôi cũng thấy anh rất chướng mắt!"
Không thể phủ nhận anh vẫn có chút sợ hãi, nhưng Taishi vẫn vừa run rẩy vừa dồn hết dũng khí đối đầu với Aforos.
"Tôi đã phản bội rất nhiều lần... làm tổn thương rất nhiều người. Thậm chí đã vứt bỏ những người quan trọng... bỏ mặc họ chết."
"Taishi-kun..."
Chika từ phía sau nhìn chằm chằm vào đầu anh.
"Cho nên tôi không muốn phản bội mọi người nữa! Tôi muốn chiến đấu vì những đồng đội tin tưởng tôi!"
"Taishi-kun!"
"Hê hê hê, cuối cùng cậu cũng ra dáng đàn ông rồi đấy, Taishi!"
Shuri và Shinobu cũng nở nụ cười. Chika cũng như trút được gánh nặng mà tiếp tục nhìn anh.
"...Xin lỗi đã dội gáo nước lạnh vào lúc cậu lấy lại tinh thần, nhưng cậu định làm gì? Các ngươi dù có một trăm người cũng không thể thắng được ta. Ngay cả điều này cũng không biết sao, những Dũng giả yếu ớt?"
"Chỉ có chúng tôi chắc chắn là không thắng được! Nhưng mà, ở đây có rất nhiều đồng đội! Chúng tôi sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy đâu!"
Nghe Shinobu nói, Aforos vẻ mặt không chịu nổi, thở dài một tiếng. Ngay lập tức, anh ta tung ra 《Điện Hồng Thạch Hóa》 về phía bốn người họ.
"「Hào Quang Thần Thánh!」"
Shinobu và Shuri sử dụng ma thuật ánh sáng. Một cột sáng vút lên trời xuất hiện từ vòng tròn ma thuật dưới chân bốn người, bảo vệ họ. Ma thuật mà những người có cấp độ thấp như họ sử dụng đáng lẽ không phải là đối thủ của 《Điện Hồng Thạch Hóa》, thế nhưng 《Điện Hồng Thạch Hóa》 lại không hiểu sao bị bức tường phòng thủ đó chặn lại và biến mất.
Ibeyam và những người khác nhìn thấy cảnh tượng này cũng câm nín, Aforos cũng kinh ngạc nheo mắt vì hiện tượng này.
"Ra vậy, Ma thuật ánh sáng đặc trưng của Dũng giả. Ta đã quên rằng sức mạnh của Ma Thần bất lợi với thuộc tính ánh sáng. Quả nhiên là sức mạnh của Dũng giả, đối lập hoàn toàn với Ma Thần."
"Đừng có quá coi thường chúng tôi!"
"Tuy nhiên, nó cũng yếu đến mức chỉ cần ta tập trung sức mạnh là có thể xuyên thủng."
Giống như khi tấn công Shivba, Aforos lại bắt đầu tập trung sức mạnh. Nhưng anh ta dường như đột nhiên mất ý thức trong giây lát, cơ thể lắc lư mạnh.
"Ưm... Là tổn thương do ảo thuật gây ra sao...!"
Shinobu dường như nhận thấy khoảnh khắc này là cơ hội vàng, liền hét lớn về phía Ibeyam và những người khác: "Tấn công anh ta ngay bây giờ!"
Ibeyam và những người khác cũng lấy tiếng gọi đó làm dấu hiệu, đồng loạt tấn công Aforos, thế nhưng, năm Kiria-chan từ trên không hạ xuống, bao vây Aforos, những người cho đến nay vẫn đợi chỉ thị của Aforos và đứng canh giữ một bên.
"Ưm... Kiria-chan...?"
Ibeyam nhìn số 05... người đã từng ở bên cô trong quá khứ, với cảm xúc phức tạp.
Thế nhưng số 05 không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào với Ibeyam, cô ta tiến lại gần Aforos.
"Bệ hạ, ngài không sao chứ?"
"Kh, không sao... Xem ra đã gây ra gánh nặng tinh thần ngoài sức tưởng tượng. Nếu tùy tiện sử dụng sức mạnh Ma Thần có lẽ sẽ mất kiểm soát."
"Vậy thì ở đây hãy để chúng tôi tranh thủ thời gian đi."
Số 01, số 02, số 03 như thể bị bắn ra, từ vị trí ban đầu tấn công về phía các Dũng giả và Ibeyam cùng những người khác.
Chỉ có số 04 và số 05 vẫn ở lại bên cạnh Aforos, đứng ở vị trí sẵn sàng hy sinh để bảo vệ anh ta bất cứ lúc nào.
※
Một lúc sau khi các Kiria-chan bắt đầu chiến đấu, Aforos liên tục nắm chặt rồi lại mở bàn tay, nhẹ nhàng dậm chân, xác nhận cơ thể có thể tự do hoạt động.
(Ừm, hồi phục đến mức này thì chắc không vấn đề gì.)
Tổn thương tinh thần mà Lily gây ra cho anh tuy không nhỏ, nhưng...
(Nghìn lần cái chết ư... Ta đã cảm nhận được nỗi tuyệt vọng sâu sắc hơn thế. Một cái chết nhỏ bé sao có thể thắng được điều đó.)
Trái tim anh không phải lần đầu tiên chịu đựng cú sốc mạnh mẽ như vậy. Anh cũng đã trải qua vô số lần trải nghiệm tương tự cái chết. Mặc dù không thể quen được, nhưng không phải là điều không thể chịu đựng.
Hơn nữa, cũng bởi vì anh đã nếm trải hương vị tuyệt vọng hơn thế, nên trái tim anh cũng hồi phục nhanh hơn.
(Bị người khác phản bội, bị quốc gia phản bội, bị thế giới phản bội, sống một thời gian dài như vậy trong thế giới mục nát này. Đừng quá tự đắc, vật chứa của Adams. Dù là ai cũng không thể giết chết trái tim của ta!)
Aforos dang cánh từ phía sau lưng.
"Bệ hạ... ngài không sao chứ?"
"Số 05... Ta ra lệnh cho ngươi. Đi cứu Yuka."
"...Như vậy có được không?"
"Đừng để ta phải nói lần thứ hai."
"Vâng lệnh."
Số 05 cung kính cúi chào, sau đó cũng dang cánh, rời khỏi vị trí.
"Đợi, đợi đã, Kiria-chan!"
Ibeyam phát hiện ra điều này, gọi tên cô ta, nhưng số 05 như thể từ chối đáp lại tiếng gọi của cô, nhắm mắt bỏ đi.
"Đối thủ của cậu là tôi đấy nhé?"
"Ưm!"
Số 01 lao vào lòng Ibeyam sử dụng貫手 (quán thủ), thế nhưng một bức tường ánh sáng xuất hiện trước Ibeyam, chặn đứng đòn tấn công của số 01.
"Không thể để cậu dễ dàng đánh bại Đại tướng của chúng tôi đâu!"
Shinobu dùng ma thuật ánh sáng bảo vệ cô ấy. Số 01 nhanh chóng lùi lại một bước, sau đó số 03 bị đánh bay tới, ngã xuống chân số 01.
Số 01 lập tức quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ thấy Vika và Muir đang đứng ở đó.
Xem ra dù được chế tạo chuyên dùng cho chiến đấu như Valkyrie, một mình đối phó với hai người vẫn rất khó khăn. Nếu đối thủ là các Dũng giả cấp thấp thì không vấn đề gì.
Nhưng để đồng thời đối phó với Vika, người sở hữu sức mạnh có thể chém đứt đuôi Ma Thần bằng một đòn, và Muir, người là 『Ngân Long』, hẳn là rất vất vả. Aforos cũng phần nào hiểu rõ thực lực của họ.
Số 02 cũng không thể giải quyết Nikki và Camus.
"...Các Kiria-chan, các ngươi hãy lui ra một chút."
"「「「Bệ hạ... Vâng ạ.」」」"
Các Kiria-chan gật đầu đáp lại Aforos, lập tức thu lại tư thế chiến đấu.
Đồng thời, Nikki và Camus cũng với vẻ mặt như được cứu vớt, quỳ một chân xuống đất. Quả nhiên, trận chiến với Hidoku đã vượt quá giới hạn của họ từ lâu.
(Thật không ngờ họ lại có thể thắng được Hidoku như vậy.)
Aforos suy đoán rằng Hidoku có lẽ đã bất cẩn vì đối thủ là kẻ yếu, nên đã bại trận trước đòn tấn công phối hợp của Nikki và đồng đội.
Ibeyam và những người khác nhìn về phía Aforos. Họ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: "Không ngờ anh ta đã hồi phục rồi."
"Được rồi, bây giờ hãy để ta giải quyết các ngươi một lượt."
Aforos vẫn giữ nguyên tư thế đứng, đưa tay phải về phía Vika.
Từ đầu năm ngón tay phải của anh ta, từng đốm sáng đỏ đen lấp lánh 'bốp, bốp, bốp, bốp, bốp'. Như thể để hưởng ứng những đốm sáng đó, những quả cầu lửa đỏ đen xuất hiện xung quanh Vika. Số lượng nhiều đến không thể đếm xuể.
"Được rồi, ngươi không còn đường nào để trốn thoát."
Aforos từ từ nắm chặt bàn tay phải đang mở ra. Những quả cầu lửa lơ lửng quanh Vika liền đồng loạt lao về phía cô.
Thế nhưng trước khi quả cầu lửa chạm vào Vika, ngay khoảnh khắc chúng tiếp xúc với nhau, một vụ nổ đã xảy ra.
Sau một vụ nổ, các quả cầu lửa khác cũng bị kích nổ, những làn sóng nổ liên tiếp ập đến Vika.
"Các ngươi cũng vậy."
Lần này anh ta dùng tay trái đối diện Ibeyam và các Dũng giả, sử dụng chiêu thức tương tự.
"「Hào Quang Thần Thánh!」"
Shinobu và Shuri vội vàng dùng ma thuật ánh sáng tạo ra bức tường phòng thủ, thế nhưng...
"Bức tường phòng thủ yếu ớt đó vô dụng thôi."
Các quả cầu lửa liên tiếp va vào bức tường phòng thủ gây ra các vụ nổ, bức tường phòng thủ dần dần sụp đổ.
"Kh, không được!"
"M, mọi người chạy mau!"
Mặc dù Shuri nói vậy, nhưng xung quanh họ đều là những quả cầu lửa đang chờ đợi, đã không còn đường thoát. Aforos nhẹ nhàng bay lên không trung, nheo mắt tinh tường nhìn xuống Ibeyam và những người khác từ phía trên.
"Tất cả hãy bị thổi bay đi."
Anh ta dùng sức nắm chặt hai bàn tay. Tất cả các quả cầu lửa đều tụ lại với nhau, gây ra một vụ nổ lớn.
"Vika—!"
"Vika————!"
Muir và Arnold, người không biết từ khi nào đã quay lại, kêu lớn khi nhìn thấy cảnh tượng này. Chứng kiến đồng đội bất lực bị cuốn vào vụ nổ, cả hai người đều tái mặt.
Nikki và Akivenus cùng những người khác cũng hô tên Ibeyam.
Vụ nổ bốc lên một làn khói bụi, dần dần có thể nhìn rõ tình hình ở trung tâm vụ nổ. Aforos nhìn sang bên phải, mở to mắt thán phục.
"Ồ... vẫn còn sống à."
Mặc dù phải dùng vũ khí để chống đỡ, nhưng Vika vẫn chưa ngã xuống. Tuy nhiên, toàn thân cô đầy vết thương, máu phun ra từ khắp nơi trên cơ thể.
"Ưm... Mạnh quá..."
Sức mạnh phi lý của Aforos khiến Vika lộ ra vẻ mặt hối hận.
Aforos thuận thế chuyển ánh mắt sang bên trái. Ở đó là Shinobu và Shuri nằm sấp trên mặt đất đầy máu, cùng với Taishi và Chika cũng đầy vết thương nhưng đang ôm lấy họ.
Đáng ngạc nhiên hơn là Ibeyam mặc dù quỳ gối trên mặt đất, nhưng vẫn giữ được ý thức.
(Ta đáng lẽ đã tập trung tấn công Ibeyam...)
So với Dũng giả, đòn tấn công của anh ta chủ yếu lấy Ibeyam làm trung tâm. Bởi vì anh ta cho rằng chỉ cần dư chấn từ đòn tấn công cũng đủ để đánh bại Dũng giả rồi. Đúng như dự đoán của anh ta, hai Dũng giả đã gần như hấp hối.
Thế nhưng Ibeyam, mặc dù bị thương, vẫn tỉnh táo trừng mắt nhìn Aforos.
"Chống đỡ được sao... Ngươi đã trưởng thành vượt quá dự kiến của ta, Ibeyam."
Nếu thực lực của Ibeyam giống như anh ta nghĩ ban đầu, bây giờ chắc chắn đã rời khỏi chiến tuyến rồi. Tuy nhiên, có lẽ cuộc chiến lần này cũng đã khiến Ibeyam tự rèn luyện lại bản thân, cô ấy sở hữu sức chịu đựng vượt ngoài dự kiến.
"...Hửm? Ra vậy, đã tăng cường ma lực và thêm thuộc tính lửa sao."
Aforos quan sát và phân tích ma lực bao phủ lấy Ibeyam. Hắn phát hiện Ibeyam đã dùng ma lực mật độ cao bao bọc lấy bản thân, đồng thời thêm vào thuộc tính Hỏa có khả năng kháng nổ, nhờ đó trụ vững qua đợt tấn công này.
"Ngươi lại có thể làm được chuyện như vậy, điều này khiến trẫm có chút kinh ngạc, nhưng mà..."
Ibeyam chuyển sang tư thế chống đỡ cơ thể bằng bốn chi, máu tí tách không ngừng nhỏ xuống đất.
"Thực lực cơ bản ban đầu của ngươi quá kém. Đừng nghĩ rằng với mức độ phòng thủ đó mà có thể hoàn toàn chặn được đợt tấn công này."
Lúc này, Taishi đang ôm Shinobu, cao giọng gầm lên:
"Khốn kiếp—! Aforos! Ngươi dám làm Shinobu-san và những người khác...!"
"Ồ, chết rồi sao?"
Vừa nhìn qua, Chika-san cũng đang ôm lấy họ với gương mặt đầm đìa nước mắt. Hai người họ có lẽ đã trở thành lá chắn, hứng chịu ảnh hưởng từ vụ nổ vừa rồi. Chỉ vì điều đó mà họ phải chịu tổn thương cực lớn và mất mạng... có lẽ là như vậy.
Taishi nhặt thanh kiếm Shinobu-san đeo ở thắt lưng, dùng sức nhảy lên, lao về phía Aforos.
"Ngươi dám! Ngươi dám—!"
Anh ta dồn hết sức vung kiếm về phía Aforos, nhưng Aforos dùng đuôi đỡ lấy, rồi thuận thế dùng lực bẻ gãy lưỡi kiếm.
"Cái gì!"
"Các ngươi chỉ là những tồn tại còn không bằng lũ sâu bọ."
Cái đuôi cứ thế quấn lấy cơ thể Taishi, ném anh ta xuống đất.
"Taishi!"
Chika-san lao đến bên cạnh Taishi.
"Grừ... Khốn... kiếp... Tôi... rốt cuộc... vì cái gì... mới...!"
Taishi toàn thân bị chấn động mạnh, máu trào ra từ miệng. Aforos liếc nhìn anh ta với ánh mắt như thể nhìn một viên đá ven đường, rồi vươn dài đuôi, cuốn lấy Ibeyam.
"Ư... Thả... thả tôi ra...!"
Ibeyam cố gắng phản kháng, nhưng lực nắm của cái đuôi mạnh hơn một bậc, giam cầm Ibeyam.
Aforos cứ thế nắm lấy Ibeyam, chầm chậm bay lên không trung. Bay đến một độ cao nhất định, Aforos hít sâu một hơi rồi lớn tiếng nói:
"Nghe thấy không, Hiiro! Đừng có trốn mãi như thế, ra đây thì sao! Nếu không, đồng đội của ngươi sẽ lần lượt mất mạng đấy. Giống như thế này."
Ibeyam bị hắn dùng đuôi nắm giữ, mạnh mẽ quăng xuống đất. Trong tình trạng gần như không có phòng bị mà va chạm xuống đất, nếu không cẩn thận sẽ chết mất.
Tuy nhiên lúc này, một bóng người từ trong bụi cây hiện ra, viết chữ "Mềm" xuống đất, rồi ở trên đó đỡ lấy Ibeyam.
Nhờ mặt đất như cao su hấp thụ lực xung kích, cả hai người đều không bị thương.
"Hừ hừ hừ, cuối cùng cũng chịu ra rồi à— Hiiro."
Kẻ tốt bụng không thể làm ngơ trước cái chết của đồng đội〈Hiiro〉 đã xuất hiện.


0 Bình luận