Trans: GPT
Check Var: Yanbaka
---
Tập kích?
Từ lãnh địa hầu tước Westin đến pháo đài phía Tây chỉ có hai con đường.
Nếu đi theo đường gần, sẽ đụng ngay quân đội Vương quốc.
Còn nếu chọn con đường vòng xa hơn sẽ đụng độ ngay Patrick và các đồng đội.
“Ngài Giám Sát, xin hãy dõi theo thật kỹ bản lĩnh và hành động của tôi.”
“Vâng. Tôi sẽ quan sát thật kỹ và báo cáo lại với bệ hạ.”
“Vậy thì, xuất phát thôi. Hai người, xin hãy bảo vệ vị Giám Sát này.”
Nói rồi Patrick hướng về phía cỗ xe ngựa đang phi đến.
Chỉ một giây sau, bóng lưng anh đã biến mất khỏi tầm mắt ba người còn lại.
---
Một mũi tên găm vào cỗ xe ngựa mang huy hiệu của nhà nam tước Riggsby.
“K-kẻ địch tấn công?”
Giọng người đánh xe run rẩy, như thể chính anh ta cũng không chắc chắn điều mình vừa nói.
Cũng phải thôi — tuy có một mũi tên bay đến, nhưng không thấy bóng dáng hay tiếng động nào của quân địch.
“Này! Có chuyện gì vậy? Là kẻ địch sao?!”
Một giọng nói vang lên từ trong xe.
“Dạ, có một mũi tên bay đến, nhưng sau đó không có động tĩnh gì cả nên tôi không biết xử trí thế nào…”
“Hừ! Chỉ một mũi thôi thì bỏ qua đi! Mau chạy đến pháo đài cho ta!”
“Vâng!”
Người đánh xe định quất roi cho ngựa chạy tiếp — thì bộ khớp nối giữa xe và ngựa bất ngờ bung ra.
Lũ ngựa kéo xe chạy mất, bỏ lại cỗ xe nằm lại giữa đường.
“Hể…?”
Đó là câu nói cuối cùng của người đánh xe.
“Này!! Ngươi làm cái trò gì vậy hả! Mau chạy đi chứ!!”
Mike – người ngồi trong xe – thò đầu ra gào lên.
“Vô ích thôi. Không có ngựa thì đi kiểu gì?”
Trước mắt ông ta là một người mặc giáp da của quân đội Vương quốc, mang phù hiệu cấp bậc thiếu úy trên ngực.
Mái tóc đen quen thuộc, giọng nói như đã từng nghe qua biết bao nhiêu lần…
Và trên hết — đôi mắt đen u ám đến rợn người.
Trong tay hắn là một thanh đoản kiếm.
“P-P-P-P-Patrick?!”
“Chào. Lâu quá rồi nhỉ, đồ khốn cHa yÊu qUý.”
“M-Mi…! Mi dám ăn nói kiểu đó với cha mình sao?! Không biết xấu hổ à?! Đến đây làm gì?! Ngươi là lính của vương quốc mà…”
Lão chỉ tay vào Patrick, đang gào thét.
“Đúng vậy. Tôi đang ở đây với tư cách Thiếu Úy của quân đội Vương quốc.”
“Thiếu úy à?! Mới chưa đầy một năm mà leo lên tới thiếu úy được chắc?! Chắc ngươi ăn trộm phù hiệu của ai đó rồi đeo vào chứ gì! Không khéo lại đào ngũ chạy về! Ngươi tưởng làm bộ làm tịch xong rồi xin quay lại nhà à?! Quên đi! Ngươi chẳng còn liên quan gì đến nhà này nữa! Ta sẽ thành quý tộc đế quốc! Còn ngươi thì chết cùng bọn vương quốc đi… GAAAAAHHH!!”
“Cái miệng đúng là không ngừng được ha. Ồn ào thấy ghét.”
Ngón trỏ của Mike – vẫn đang chỉ thẳng vào Patrick – rơi bịch xuống đất.
Patrick đã chém bay nó.
“Anh…!”
Một giọng the thé vang lên – là Marianne, người vợ chính thất của Mike – hay đúng hơn là một con lợn chính hiệu – ló đầu ra vì tiếng ồn bên ngoài.
“Chào nha, Lợn ?. Đang trên đường bị chở đi trại nuôi nhốt hả?”
Patrick nói với một nụ cười mỉa mai. Marianne đỏ mặt vì giận:
“Patrick! Một đứa đáng khinh và kỳ dị như ngươi dám ăn nói thế với ta sao?! Ta không tha thứ đâu!”
“Không tha thì sao? Thằng tham lam kia đang nằm lăn ra đất kìa.”
“T-ta ra lệnh cho ngươi lập tức rời khỏi đây! Nếu làm vậy, ta sẽ tha thứ! Biến khỏi đây ngay!!”
“Mất trí à, con lợn cái này ?? Trong đầu ngươi nuôi sâu hay gì vậy?
Ta là lính của vương quốc. Còn tụi bây là quân phản loạn.
Ngươi nghĩ ta sẽ để các ngươi thoát chắc?”
Patrick bắt đầu bước về phía Mike – đang lăn lộn trên đất.
Anh đá mạnh vào bụng hắn, khiến thân Mike cong lại như cái cung, rồi đá thêm cú nữa vào đầu.
Sau đó anh lấy cây thương đâm xuyên đùi Mike, ghim hắn xuống đất.
“Giờ thì, đồ keo kiệt chết tiệt. Đến lúc tính sổ nợ nần rồi. Biết chuyện gì sắp xảy ra chưa?”
“Đ-đợi đã! Là ta sai! Xin… xin dừng lại! Nếu cậu làm vậy, tôi sẽ chết mất!!”
“Vậy thì lúc mày làm mấy chuyện đó với con ruột mình, mày nghĩ gì?”
“L-là Marianne ép tôi! Là ả ta xúi tôi làm vậy!!”
“Ông định bán đứng tôi sao hả?!”
“Câm đi! Chính bà là người đã nói vậy! Bà bảo đôi mắt đen là bị nguyền rủa mà!!”
“Ồn quá. Câm miệng cả hai đi.”
Patrick vừa nói vừa tung cú đá vào miệng hai kẻ kia.
Sau đó anh lấy đôi giày chúng đang mang, nhét thẳng vào miệng bọn chúng.
Marianne cũng bị trói lại bằng dây thừng cho chắc ăn.
---
? Nếu bạn muốn tớ dịch luôn phần tiếp (hành động xử lý hai kẻ phản loạn sau đó), tớ làm tiếp liền.
Còn giờ thì… má ơi căng á ?? Patrick lên đồ gắt dễ sợ luôn!


2 Bình luận