Gender Bent Loli Is Not C...
Tấu Tấu Tấu Tương (奏奏奏酱)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 02

Chương 14

0 Bình luận - Độ dài: 1,495 từ - Cập nhật:

Chương 14

Mối nguy lớn!

Tôi chẳng hề có ấn tượng về việc đã từng gặp cô ấy.

Nếu như có, cô ấy cũng chỉ giống như người đi đường lướt qua mà thôi —— Mối quan hệ là như vậy.

Thế mà bây giờ cô ấy kêu lên tên tôi.

Tâm trí không ngừng làm việc và cuối cùng cho ra câu trả lời là.

Sợ rằng cô ấy vốn dĩ là người quen của Nagase Sou, khi còn bé. Thế nhưng tôi cũng không thể kết luận được.

Tôi tạm thời không biết mở miệng trả lời như thế nào và chỉ có thể mỉm cười đáp lại.

"Ha... ha ha, thật tuyệt ha..."

Tôi đưa ra câu trả lời mập mờ 'cái nào cũng được' như vậy.

"Chúng mình đã không gặp nhau được ba năm kể từ đó... Sou-chan vẫn trông như vậy này ~"

Dường như tôi không đoán sai.

Xa cách ba năm, chiều cao với khuôn mặt đều không đổi, đây là nơi nào mà xuất hiện Loli hợp pháp vậy...

"Nhưng cậu lại thay đổi không ít ha..."

Bởi vì tôi không biết tên đối phương và lời nói ra cũng biến thành kỳ quái.

Lúc này, nhân viên phục vụ là nhân tố quan trọng đi đến.

"Tiểu thư Ayanokouji Suzunem, bây giờ chọn món ăn sao?"

Đến rồi! Chính là cái này!

Nhân tiện, thông thường thì các nhân viên phục vụ sẽ gọi thẳng tên đầy đủ sao...

Vô cùng cám ơn anh đã giải thích kỹ càng.

"À... Được rồi."

Tôi tạm thời ngồi vào chỗ ngồi, xem thực đơn mà không hiểu làm và gọi một phần Spaghetti theo Suzne ngồi đối diện.

Sau khi nhân viên phục vụ xác nhận yêu cầu xong, anh ta cứ như vậy mà rời đi.

Có lẽ lúc này mình cứ gọi thẳng tên đi.

"Ano... Suzune cũng học ở trường này à."

"Đúng vậy, bởi vì lý do gia đình mà mình chọn học trung học cơ sở ở chỗ này. Nhưng mà tại sao Sou-chan lại ở đây? Nên nói như thế nào đây nhỉ... Học phí nơi này, có lẽ không rẻ đâu."

"À. Thực ra thì mình được người khác nhận nuôi."

Tôi giới thiệu sơ bộ về tình hình một chút.

Để tránh cho tôi nhận được sự thông cảm không cần thiết, tôi chỉ nói chuyện bố ngồi tù và mẹ bỏ đi.

Nhưng chỉ nói những thứ này thôi mà ánh mắt đối diện trở nên dịu dàng.

Từ góc nhìn thứ 3, có lẽ những gì tôi trải qua thực sự hơi phức tạp.

"Nói tóm lại, gia đình nhận nuôi mình đối xử với mình rất tốt và mình không có vấn đề gì trong cuộc sống cả."

Cảm giác được những giọt nước trào ra mắt khóe mắt đối phương, tôi vội vàng kết thúc đề tài.

"Sou-chan cũng rất khổ cực ha..."

Đề tài dừng đột ngột, Suzune dường như hiểu thành tôi không muốn tiếp tục nhớ lại nữa.

Đề tài về những ký ức trước đây kết thúc như vậy.

Cứ như vậy là tốt nhất.

"Nhân tiện, Sou-chan, cậu đã nói chuyện lưu loát không ít rồi đấy! So với hồi tiểu học, bây giờ ở một đẳng cấp hoàn toàn khác rồi!"

"Ha ha... Có lẽ, có lẽ là vậy."

Đối với Suzune thì là trò chuyện với người bạn cũ từng gặ trước kia trong khi đối với tôi là trò chuyện với một người xa lạ. Hơn nữa, tôi còn phải làm ra vẻ như sớm đã nhận ra nữa.

Tôi cũng không phải là người khéo nói và đề tài phát triển theo hướng rất cứng nhắc.

Vậy thì quay trở lại chủ đề chính đi.

"E hèm, ano, Suzune, lá thư này hẳn là do cậu bỏ vào nhỉ."

"A, vâng. Nói vậy thì hộp thư đó là do Sou-chan phụ trách sao! Thật tuyệt vời!"

"Maa... Hầu hết mọi người cũng không chú ý đến nó."

Viết thư nắn nót bỏ vào hòm thư giống như vậy, có lẽ chỉ có cô gái với tính cách nghiêm túc như Suzune mới làm như vậy.

Tôi nhìn Suzune và nói ra cảm tưởng của mình.

"Suzune, tại sao cậu không thử trực tiếp tỏ tình vậy... Không phải là mình tâng bốc cạy nhưng cậu có vẻ bề ngoài lẫn tính cách nghiêm túc như vậy, có lẽ sẽ không có nam sinh nào từ chối cậu đâu."

Cậu còn có hai cục mỡ tròn cực kỳ bắt mắt kia nữa, những lời này bị tôi nuốt ngược vào.

"Không có giống như Sou-chan nói đâu... Hơn nữa, mình đã từng tỏ tình và bị cự tuyệt một cách nghiêm túc lẫn cương quyết."

"Phụt!"

Sợi mì trong miệng suýt chút nữa bị phun ra ngoài.

Đã từng là con trai, tôi không thể hiểu được.

Bất kể là nhìn từ góc độ nào, đối phương là bạn gái hoàn mỹ mới phải.

"Lý do từ chối là 'Mình đã thích cô gái khác rồi, xin lỗi' nhưng ngày thường chỉ có em gái cậu ta ở bên cạnh và mình không hề phát hiện bất kỳ cô gái nào khác cả..."

Có lẽ những lời này chỉ là viện cớ.

"Tạm thời hỏi một chút, Suzune tỏ tình vào lúc nào?"

"À... Có lẽ là hai tuần trước. Mình cũng chưa tìm cậu ta lần nữa kể từ đó..."

"Cậu đừng từ bỏ một cách dễ dàng như vậy! Có lẽ cậu ta chỉ kiêu ngạo thôi!"

Mặc dù tôi chưa từng thấy nam sinh còn có thể kiêu ngạo được lúc được tỏ tình...

"Ồ... Nghe có lý ha! Ngày mai mình sẽ thử đi tìm cậu ta!"

"Đúng! Đầu tiên là thử ăn chung cơm trưa!"

"Ừm!"

"Ano, mình có thể hỏi nam sinh kia là ai hay không..."

Nam sinh có ánh mắt kỳ lạ như vậy, tôi rất tò mò.

Mặt Suzune trở nên đỏ bừng.

"Trước tiên... Trước tiên phải giữ bí mật! Cho dù là Sou-chan, mình cũng không nói!"

Biểu cảm dễ thương đáng yêu quá mức kia khiến tôi ngây người ra trong nháy mắt.

Nếu nam sinh kia không chấp nhận Suzune, hãy để cho tôi di!"

E he he he.

"A! Sou-chan phát ra tiếng cười chán ghét rồi!"

Tôi trao đổi số thư điện tử với Suzune và hẹn mấy ngày này sẽ toàn lực trợ giúp cô ấy.

Có lẽ là tuần này tôi không thể ăn cơm chung với đám Yuu.

Nhưng dù sao cũng là hoạt động câu lạc bộ hiếm có và đối tượng lại là cô em moe như vậy.

Cảm giác hăng hái thoát ra từ trong cơ thể.

Trên đường đi về phía phòng ngủ, chỉ có một vấn đề khiến tôi khốn khổ.

Tại sao mọi người đều gọi tôi là Sou-chan vậy?

Chẳng lẽ tôi trông rất nhỏ sao? —— Dường như cái này không sai.

Tâm tình tôi trở nên phức tạp.

———————————— Chuyển sang góc nhìn của Yuu ————————————

Lúc này Yuu đang hạch toán tài chính của hội học sinh tháng này.

Rin ở bên cạnh lại không có chuyện để làm và chứ như vậy nhìn Yuu khi nằm nhoài ở trên bàn gỗ.

Bên kia thỉnh thoảng truyền đến âm thanh "A ~ Anh trai cố gắng làm việc ~" .

Mặc dù vẻ mặt đầy xấu xa nhưng Yuu cũng đã quen với nó.

Cô em gái có một nửa huyết thống này, bản thân đã có tình cảm vượt quá mức anh em và Yuu không hề ngu ngốc mà nhìn không ra.

Chẳng lẽ là do mình ở bên em ấy trong thời gian quá lâu khi còn bé sao?

Yuu thường xuyên tự hỏi bản thân như vậy.

So với anh em bình thường, câu trả lời cho vấn đề này hiển nhiên là không.

Nhưng chơi với nhau, ngủ chung, không phải anh em đều làm thế sao?

Không thể không nói, có lẽ cái thường thức của Yuu hơi sai lệch.

Thu hồi suy nghĩ, Yuu liền nghĩ đến Tiểu Sou của ngày hôm qua và buổi sáng.

Mặc dù cậu đã bị Rin lấy lý do "Con gái đang 'đến tháng' , tâm tình rất không tốt' giáo dục một phen.

Nhưng quả nhiên là cậu không thể thoải mái.

Phản ứng như vậy, thật sự chỉ là do 'đến tháng' thôi sao?

Vào giờ phút này Yuu thật sự cảm giác được có một sự ngăn cách không thể vượt qua, tách Sou-chan ra với những người khác.

"Anh, anh còn đứng đó làm gì thế."

Mới chú ý đến tay mình đã giữ lơ lửng trên không mấy giây và Yuu tắt máy vi tính của hội học sinh.

Có lẽ hôm nay không thích hợp để tiếp tục công việc.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận