Arifureta Shokugyou de Se...
Shirakome Ryou (Chuuni Suki) Takayaki
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arifureta After V

Chương 454: Arifureta After VTortus lữ hành kí59Tôi sẽ không chấp nhận mấy thứ như event buộc phải thua!

5 Bình luận - Độ dài: 6,593 từ - Cập nhật:

Arifureta chương 454: Arifureta After VTortus lữ hành kí59Tôi sẽ không chấp nhận mấy thứ như event buộc phải thua!

Tàu tuần dương cỡ vừa với độc một màu đen.

Chiếc tàu ngầm đang trấn tọa *potsu* ở trung tâm của không gian hình cầu khổng lồ, có hình dạng mà diễn tả như vậy cũng không thành vấn đề.

Phần trước của nó có cửa sổ một cách bình thường, và cũng nhìn được cả bên trong. Nếu có bánh lái thì cũng có chỗ ngồi, một cấu trúc bình thường. Như một lẽ đương nhiên, không có người nào cả.

Trên thân tàu đang được khảm vào vô số ma pháp trận, dựa trên những gì đọc được qua cấu thành của chúng thì đại khái là ma pháp công kích. Việc nó là thứ đã được chế tạo lại vì mục đích chiến đấu thì quá rõ ràng.

Thật sự, một dáng vẻ thậm chí nên gọi là tầu ngầm chiến đấu ma trang.

Nhưng, có một điểm đặc dị còn hơn cả những điều đó nổi bật lên trong mắt họ.

「Trong việc tạo ra một chiếc tầu ngầm thì, ngay từ đầu sẽ không bị nước chạm vào, mình đã không có phát khiến như vậy ha......」

Hajime thì thầm bằng giọng nói hơi chua chát.

Phải, phần khác biệt một cách quyết định với tàu ngầm của Hajime, có ở tàu ngầm ma trang chiến đấu của Merujiine.

Một tấm màn không khí phát sáng mờ nhạt đang bao bọc lấy toàn thể chiếc tàu theo hình quả trứng, ngay từ đầu thì nó đang không hề bị nước biển chạm vào. Và nó đang nổi trên không trung với trạng thái đó.

Shuu, vừa gợi nhớ lại Ferrner của con trai, vừa chỉ ra.

「Thứ kia, thay vì tàu ngầm...... thì chẳng phải nó cũng có thể bay trên trời một cách bình thường hay sao? Thủy không lưỡng dụng, kiểu vậy ha?」

「......Maa, đúng vậy ha.」

Lần này thì Hajime-san đến cả biểu cảm cũng chua chát. Người chế tác không nghi ngờ gì chắc là Oscar Orcus nhưng, thế nào đó cũng chẳng phải là cậu không cảm thấy mình đã thua về sức mạnh lên ý tưởng.

Phải chăng đoán ra tâm tình của cậu, khóe miệng của Shuuzou và Kirino nở nụ cười.

「Thứ được tạo ra nhằm cho con người có thể hoạt động dưới nước mà không bị ướt là phương tiện hệ tiềm thủy. Phát kiến không làm ướt chính phương tiện đó thì, đối với người trái đất đã hiểu biết rõ ràng về tàu ngầm một cách bình thường thì khó mà nghĩ tới đúng chứ.」

「Chắc chắn, lấy một chiếc tàu bình thường làm tiền đề, và chẳng phải họ đã có phát kiến rằng liệu nó không thể cứ thế vào đi vào cả trong nước hay sao, đúng không nhỉ? Nếu thế thì, thay vì làm cơ cấu bít kín cho bản thân con tàu, chỉ cần khiến cho nước không đến gần bằng ma pháp là được...... việc đó thì, chẳng phải là phát kiến rất ra dáng thế giới fantasy hay sao?」

「Maa, đúng vậy nhỉ.」

Nhà sáng tạo Hajime-san thể hiện ra sự chua chát đến cả trong biểu cảm.

Việc nhà sáng tạo là Oscar Orcus thì quá rõ ràng rồi. Bởi vậy, có vẻ như lòng đối kháng của cậu đã cháy lên khi bị khoe cho xem sức lên ý tưởng trên tư cách một nhà sáng tạo tương tự.

Thực ra thì, anh ấy không phải là nguyên tác giả của nó, mà chỉ tham khảo chiến hạm ma trang khổng lồ――căn cứ chính mà giải phóng quân đương thời hoạt động――đã được tạo ra vào cùng thời đại với ma kiếm Ignis và ma thực đại liềm Exes thôi nhưng mà......

Vì không có cách nào để cậu biết được điều đó cả nên là.

「Fu-, được thôi đúng chứ, Oscar. Tôi chấp nhận lời khiêu chiến dành cho biến đổi sư của hậu thế.」

「! Không xong rồi, thói xấu của Hajime đã!」

Khi Yue đã thiết lập ma pháp trọng lực lên từng người một trong tàu thì,

「Phân thắng bại xem tác phẩm của ai tốt hơn!」

Cũng đồng thời với lúc Hajime để cho tàu ngầm lao thẳng đến.

Kẻ thách đấu là đằng này à! hay là, Chẳng có ai thách thức hay gì cả!, chẳng có sơ hể để kịp tsukkomi như vậy.

Nếu bất ngờ áp sát mà không sử dụng chứng nhận chinh phục, thì đương nhiên, nó sẽ phản úng để hoàn thành vai trò bản lai của mình như là một tàu ngầm ma trang chiến đấu.

Kết giới phát sáng ngăn thấm nước bừng lên một hơi, ngay sau đó, nó đã kéo theo đuôi một dòng chảy xiết. Nhờ ơn đặc tính ngay cả khi ở trong nước thì vẫn không phải là trạng thái như thế, mà nó đã đạt đến tốc độ gần 50km/h chỉ trong một cái chớp mắt.

Trước chicken race một cách trực diện với tàu ngầm ma trang chiến đấu đang áp sát trong giây lát, những giọng nói ngăn cản nghe như tiếng hét nối nhau vang lên「Khoa----nn!?」「Chờ đã chờ đã chờ đãã-」song, Hajime-san đã được thắp lên ngọn lửa trong linh hồn của nhà sáng tạo thì, dĩ nhiên chẳng thể ngăn cản! Như mọi khi!

Trên miệng cậu là nụ cười gan góc, đồng tử thì trừng lên nhiệt ý-. Giống như Shia cho đến ban nãy! Không hề nghe lời người khác!

「Đừng có coi thường hybrid của binh khí hiện đại-. Đồ già lẩm cẩm!」

「Uoi-, Hajime-kuun!? Cháu rốt cục là đang làm gì vậy!?」

「Không được đâu, Otou-san! Cha cũng đã thấy ở Đại mê cung Ransen rồi đúng chứ!? Không thể ngăn cả Hajime-kun ở MAD mode một cách dễ dàng đâu đóó!」

「Ai-chansensei――」

「Cô đã làm rồi nhưng mà hoàn toàn không có hiệu quả-」

「Em muốn anh ấy đừng có phát huy sức đề kháng ở khoản đó nhưng mà-」

「Nhầm rồi noja, Lily này. Chinkon của Aiko đang có hiệu quả! Chỉ là trước khi có thể trấn áp thì passion đã tuôn trào và đang không thể theo kịp mà thôi!」

「Chị, nói gì cơ!?」

Vừa cố tình ngồi xuống ghế lái, và cười một tràng dài, Hajime vừa liên tục bắn ngư lôi. Nghe về sự nhiệt tình vượt mặt ngay cả Ma pháp của Thần đại, không chỉ Liliana và Aiko, mà đến cả mọi người trong nhà Shirasaki với nhà Yaegashi cũng đang làm gương mặt kiểu「Đùa thôi đúng chứ......」.

「......Xin lỗi, mọi người. Hajime đã trở nên thế này thì ngoài bằng vật lí ra thì không có cách nào để ngăn lại nên là.」

Với vài chục phát ngư lôi đã được sơn hình cá mập ở chính diện, tuy nhiên, tàu ngầm ma trang chiến đấu cũng không hề cho thấy thái độ né tránh mà để cho một ma pháp trận của nó phát sáng. Ngay lập tức, một dòng chảy xiết xoắn ốc giống như pháo kích được giải phóng về phía trước và khiến cho đường tiến của đám ngư lôi bị chệch đi một cách dữ dội.

Với tàu ngầm ma trang chiến đấu đang áp sát đến ngay trước mắt, nhóm Tomoichi tái mét「Sẽ va chạm sao!?」.

Mặc dù chắc chắn là tình huống cấp bách như thế vậy mà,

「......Trông có vẻ như anh ấy đang vui mà, xin hãy theo dõi thêm một lúc nữa.」

Một người khó xử nhỉ? Nhưng mà, thỉnh thoảng có chỗ giống trẻ con nên dễ thương ạ. Yue-san nói thế và nở nụ cười nhẹ hòa trộn giữa gương mặt khó xử và biểu cảm yêu thương.

「「Không phải là lúc để nói thế đâu!?」」

Tsukkomi từ Kaoruko và Akiko. Dù có được cho xem thái độ ngọt ngào vô hạn trong cái tình huống thế này đi nữa!, họ lỡ thể hiện biểu cảm có hơi cáu gắt. Như chỉ muốn nói rằng, Cái cặp đôi ngốc này!

「S, sẽ đâm vào-」

Tomoichi ngay lập tức ôm chặt lấy để che chắn cho Kaoruko-san nhưng, vào khoảnh khắc đó, cùng với tiếng tặc lưỡi「Tch-」, tàu ngầu của Hajime đã né tránh khỏi cú va chạm bằng quỹ đạo giống như barrel roll.

Với tàu ngầm chiến đấu ma trang đang băng qua ở bên cạnh cửa sổ trong một khắc, tiếng thở dài nhẹ nhõm bật ra từ khắp nơi.

「Ara, thật đáng ngạc nhiên nhỉ? Vừa rồi, dù chắc chắn là đã lộn ngược lại vậy mà vẫn có thể đứng một cách bình thường. Là Yue-chan đã làm đúng không ta?」

「......Vâng, Okaa-sama. Nhưng mà, trên bản thân con tàu này thì chế ngự trọng lực đối với hành khách cũng đang hoạt động rồi, nên con dù sao cũng chỉ hỗ trợ thêm thôi nhưng mà.」

「Đương nhiên! Vì không có nguy hiểm nên nhất định hãy thong thả quan sát giùm con!」

「Đã nói là, con nhéé......」

「Kaa-sama, tính sao đây? Con backdrop như mọi khi được không ạ?」

「Mọi khi thì cháu làm đến mức bị dừng lại bằng backdrop hả, Hajime-kun!?」

Tsukkomi bằng biểu cảm chưng hửng của Tomoichi-san bị lờ đi.

Thêm vào đó, Kaoruko-san cười tươi tắn *nikko niko* như thể sự rúng động cho đến tận ban nãy chỉ là một lời nói dối. Dù tình hình đang chẳng hề thay đổi vậy mà. Có lẽ, vì bà vẫn đang được Tomoichi-san ôm chặt đúng chứ.

Quả không hổ danh Okaa-san của Kaori. Tình yêu sẽ biến mọi thứ thành những điều vặt vãnh. Akiko-san đang gửi tời họ ánh mắt chằm chằm dữ dội rằng, Cái cặp đôi ngốc này!......

Cơ quan khu động ma lực gầm lên *KIiIIIIII-*, tàu ngầm vẽ ra một vòng bằng chuyển động cứ như thể chiến hạm, và tàu ngầm chiến đấu ma trang lại lọt vào tầm nhìn của họ lần nữa thông qua kính trước.

Song, vì cơ thể của họ hoàn toàn không chịu sức nặng nào, cũng chẳng cảm thấy thậm chí là lực quán tính làm cho thân người mất thăng bằng, cảm giác cứ như đang thong thả dạo ngắm những cơn sóng hiền hòa trên biển, nên cả nhóm Tomoichi lẫn nhóm Liliana cũng đều đã lấy lại sự bình tĩnh.

「Uuooo-, ghê gớm haa-. Phải chăng tại vì ở trong nước, nên chẳng phải là thậm chí giống hệt như một trận chiến vũ trụ hay sao!」

「Thấy bừng cháy đó haa-, Tou-san!」

「Được rồi, Shia-chan. Lâu lâu mới có mà nên hãy để nó chơi thôi!」

「A, vâng. Kaa-sama cũng đang hào hứng nhỉ......」

「A, ara ara...... Q, quả không hổ danh quý song thân của Hajime-san, không, là nhà Nagumo nhỉ......」

「Papa, ở đó nano! Hãy làm đi nanoo!」

「Remia này. Có vẻ như con gái của em cũng đang hoàn toàn ở đằng đó rồi đấy?」

「......」

Dù đến cả nhà Yaegashi cũng căng cứng nét mặt vào lúc chiến đấu vậy mà, thật ra thì Shuu-otousan ngay từ đầu đã lấp lánh đôi đồng tử kira kira. Rồi, Sumire-okaasan đang thậm chí là nhẹ mỉm cười và chấp nhận điều đó.

Bởi thế này mà nhà Nagumo thì...... cơ mà, biểu cảm ngắm nhìn ông xã mình của Sumire-san và Yue-chan giống hệt nhau......, nhóm Akiko nghĩ vậy và cũng chấp nhận tình hình xen lẫn với tiếng thở dài. Có vẻ như họ đã vượt qua sự cạn lời và chạm đến cảnh giờ từ bỏ.

Kể cả giữa lúc đó thì cuộc tấn công và phòng ngự cũng vẫn diễn ra như một lẽ đương nhiên.

Từ tàu ngầm chiến đấu ma trang, lần này laser beam đã bắn ra. Dĩ nhiên, trong nước. Không đời nào có laser có thể được sử dụng. Nói cách khác, là ma pháp pháo kích quang thuộc tính có thể trông như thế.

「Ngây thơ-. Nó đã bị phá hủy những hai lần vì magma và Akujiki. Về mặt phòng ngự thì nó có bảo chứng đầy đủ và chắc chắn đây!」

Một lá chắn hình nón xuất hiện ở chính diện. Ma pháp pháo kích ánh sáng bị đánh bật như nó đang khuếch tán đi. Như chỉ muốn nói rằng đây là đáp trả, một số lượng ngư lôi khủng khiếp đã được bắn ra từ hai bên của phần boong tàu và đáy tàu.

「Là theo đuôi tự động. Chẳng những thế còn là đầu đạn phá nát không gian đấy! Nếu có thể chống chọi được thì thử chống chọi xem cái- gìì---!?」

Nó đã chống chọi được. Ở phía trước của tàu ngầm chiến đấu ma trang xuất hiện “Gate”, và ngay trước khi ngư lôi phá nát không gian ập đến từ mọi phương hướng thì nó đã tránh thoát bằng bước nhảy không gian.

Với chuyện này thì những người khác đã vào chế độ quan sát cũng giật mình.

「Cái-, ở phía sau à!?」

Cảm tri phản ứng ma lực, Hajime thậm chí không thèm xác nhận mà khởi động toàn bộ trọng lực thạch đã được lắp vào. Một áp lực khủng khiếp nhưng bị dập xuống bên dưới được sinh ra, và tàu ngầm hạ độ sâu trong nháy mắt.

Thiểm quang lan rộng ngay trên đầu họ. Là điện kích.

「......Nee, Tio. Là suy nghĩ của em thôi nhưng, họ không có ý định để người ta hoàn thành thử thách đúng không ta?」

Shizuku đã hỏi suy luận của Tio bằng gương mặt co giật.

Trong khi cười khổ với「Nó định kết liễu mình-. Nhưng, nếu ngươi nghĩ rằng chuyển di là độc quyền của mình thì lầm to rồi đấy!」 của Hajime, hay là sự phấn khích「Mấy thứ như dog fight trong nước thì thật romance haa!」của Shuu & Sumire, hay là dáng vẻ hưng phấn「Papa! Biến hình thì!? Không có cơ chế biến hình sao!?」của Myuu, Tio khoanh tay lại「Fumu......」.

Đúng thật, cái này thì quá đáng.

Kể cả lúc này, tàu ngầm chiến đấu ma trang vừa đâm đầu vào đám mìn Hajime đã rãi ra ngay trước khi vòng ra sau lưng của nó bằng chuyển di để trả đũa, vẫn vừa khỏe khoắn chỉ với ít nhiều chỗ hư hại có thể nhìn thấy.

Thêm vào đó, chỗ mìn này cũng đã qua cải tạo, iya thật sự là chỗ muốn tsukkomi rằng cậu đã dự đoán về cái gì mà làm lại chúng nhưng, nói tóm lại, là phiên bản nâng cấp rất xa, và được chế tạo đặc biệt để vặn xoắn phá hủy đối tượng bằng bóp méo không gian.

Một chiếc tàu có thể chịu nổi thứ đó với ít nhiều tổn hại thì, rốt cục là loại trò đùa gì vậy. VIệc ma pháp thuộc tính sẽ không có tác dụng đang được chứng minh.

Bởi vậy, Kaori cũng đã chỉ đích lại với gương mặt co giật.

「Nếu không có người như Hajime-kun, thì sẽ ở mức độ về cơ bản là sử dụng kết giới, và xoay sở để trở nên có thể hoạt động kể cả dưới nước đó? Là vô lí đó. Một thứ như thế này, chính nó nếu như không có tàu ngầm ở cấp độ tạo tác thì thậm chí nó còn chẳng thể trở thành một thử thách đó.」

「......N~, đúng thật. Tôi nghĩ rằng nếu ở trong nước thì ma pháp hữu hiệu cũng bị giới hạn, và ngay từ đầu thì đối phương quá nahnh nên không thể trúng được. Nó sẽ không phải là một trận chiến phân thắng bại đâu.」

「Đúng thế ha...... nếu nghĩ về chuyện lấy việc chinh phục Guryuuen làm tiền đề, thì có lẽ sau khi đã thành thạo Ma pháp không gian, em thấy lối suy nghĩ đó thế nào?」

「Phá hủy bằng bộc toái không gian, hay bắt lấy bằng cố định không gian à...... hay có lẽ, hãy trốn thoát bằng chuyển di đi, là chuyện như vậy đúng không ta?」

Kể cả trong khi họ đang suy luận như thế, thì giọng nói hào hứng và high rằng「Fuha-, fuhahahaha-. Sao vậy, Oscar! Máy móc của ông chỉ đến mức này thôi à!?」từ Hajime, câu hỏi trộn lẫn với sự lo lắng rằng「Oi-, Nagumo Shuu! Con trai của anh, chẳng phải là thậm chí đã uống thứ thuốc nguy hiểm nào hay sao!?」của Tomoichi, và câu nói có vẻ như chỉ toàn là vấn đề rằng「Không sao đâu, chẳng có vấn đề gì cả! Là bản tính của nhà Nagumo!」vẫn vang vọng.

Và, vào lúc đó.

「Myu? Vừa rồi, Myuu đã nhìn thấy gì đó!」

Myuu bất thình lình nói thế, và dán người vào cửa sổ. Giữa trận kịch đấu thay đổi vị trí khiến người ta hoa mắt. Tuy đã lọt khỏi tầm nhìn trong một khắc, nhưng vào lúc thay đổi phương hướng tiếp theo thì những người khác cũng đã nhận ra.

「Vừa rồi...... bức tường đã phát sáng đó nhỉ?」

「Là ánh sáng giống như hoàng hôn nhỉ? Nhớ không nhầm là ánh sáng ma lực của Meiru-san sao ạ?」

Kaori và Liliana nhìn mặt nhau. Không nhầm đi đâu được, ánh sáng giống như hoàng hôn rực rỡ đã được sinh ra ở bức tường sâu nhất phía chính diện chỗ họ vào đây,

Là một trong số ánh sáng bảy màu đã chạy trên bầu trời vào lúc quyết chiến cuối cùng, ánh sáng chính xác là tương tự với ánh sáng ma lực của Meiru Merujiine.

「Papa! Papa! Bức tường ở sâu bên trong nano! Có cái gì đó!」

「A n? Bức tường ở sâu bên trong?」

Đối với đám ngư lôi đông đúc lao đến tấn công, tàu ngầm chiến đấu ma trang chống đỡ bằng pháo kích toàn phương vị giống như một con nhím, và với điều đó thì bản thân không gian đã trở nên sáng lên tạm thời.

Với căn giờ đó, Hajime để cho chiếc tàu lộn ngược theo phương thẳng đứng tới chỗ Myuu chỉ.

Cứ thế, thứ họ đã nhìn thấy một cách chính diện, là dấu ấn khổng lồ của Merujiine đã được đào vào trong bức tường, và quang cảnh một nửa dấu ấn đỏ đang được lấp đày bằng ánh sáng ma lực màu hoàng hôn.

「A, vừa rồi, phần phát sáng đã tăng lên một chút đó ạ!」

Ở cạnh Aiko đã chỉ ra, Tio vỗ tay một tiếng *pon-* khi đã lĩnh hội được.

「Ra là vậy. Có lẽ là tính giờ ha.」

「......Nói gì cơ?」

Không hiểu sao, người phản ứng đầu tiên nhất là Hajime-san.

Ngay sau đó, vì một vòng xung quanh tàu ngầm đã bắt đầu đóng băng, nên cậu gấp rút chuyển di để né tránh. Trong khi trả đũa công kích băng kết bằng ngư lôi băng kết tương tự, đồng thời với khi chúng phát nổ thì cậu rải mìn làm cố định không gian xung quanh.

「Giả như dù có sự dụng đủ thành thạo Ma pháp không gian đi nũa, việc người của thế giới này đánh thắng thứ kia trong nước thì, quả nhiên là quá sức hà khắc. Dĩ nhiên, nếu nào là có nhiều Ma pháp thần đại, hay có tài năng phá cách về Ma pháp sáng tạo như Goshujin-sama thì sẽ là chuyện khác nhưng mà......」

「......N. Nói cách khác, giả như không thể đánh bại được nó đi nữa――」

「Umu. Hãy chống chọi cho đến khi toàn bộ dấu ấn của Merujiine sáng lên. Việc đó hẳn là ý đồ của thử thách này ha.」

「Iya, dẫu thế đi nữa thì cũng đủ độ khó cục súc rồi đó ạ? Nếu là loại chuyên môn về vật lí giống như em thì sẽ hoàn toàn bị dồn vào thế bí mà.」

「Nói cách khác, chỉ có thế thì sẽ không được nhỉ. Hoặc là có thể sử dụng ma pháp một cách đàng hoàng, hoặc là phải có đồng đội như thế đó.」

Vì bản thân cô cũng thuộc loại chuyên môn trong chiến đấu tiếp cận, nên Shizuku bất giác cười khổ. Kaori vừa gõ ngón trỏ vào trước cằm *ton ton*, vừa bổ sung thêm.

「Còn nữa, dù là “nơi bất lợi mang tính áp đảo” như dưới nước đi nữa, nếu không ít nhất là có thể sống sót thì không được đâu, có lẽ họ muốn nói thế không chừng nhỉ?」

「Theo một nghĩa, là ngược lại hoàn toàn với Đại mê cung Raisen nhỉ.」

Aiko nhớ lại Đại mê cung Raisen mà mình đã tham quan. Đúng thật, đại mê cung đó ngoài Miredi Golem là guardian cuối cùng ra, thì cũng chẳng có kẻ địch nào nếu không đánh bại thì tuyệt đối sẽ không thể tiến về trước.

Đại mê cung không có sự khoan dung. Chuyện đó, là điều mà họ đã bị bắt phải hiểu rõ trong chuyến tham quan cho đến lúc này.

Tuy nhiên, Liliana thì thầm bằng biểu cảm thần bí.

「Cũng gần như tương tự với “sức mạnh đả bại thần”, không, có lẽ còn hơn cả điều đó, nhóm Miredi-san có lẽ đã muốn truyền lại “sức mạnh để sống sót” nhỉ.」

Giả như không thể đánh bại thần, và bị thế lực hung bạo đó tấn công đi nữa.

Để có thể sống sót cùng với ai đó quan trọng trong thời đại đó, và lại tiếp nối tới ai đó trong tương lai.

Có lẽ là vẽ rắn thêm chân không chừng.

Nhưng, tổ chức tên là giải phóng quân, ngoài bảy người nhóm Miredi, và một phần những đứa con mà người trong tổ chức đã trối chết bảo vệ đến cùng, đã toàn diệt, là điều mà mọi người đều biết.

Khi nghĩ về biểu cảm trên ảo ảnh của Miredi khiến người ta cảm giác chính xác sự từ ái và phù phiếm kể cả trong khi cô ấy đang giỡn mặt, mà họ đã nhìn thấy ở Đại mê cung Raisen......

Thì cảm giác như điều đó không nhất thiết phải là suy nghĩ sai.

Ai nấy đều có bầu không khí thần bí, giống như thậm chí đang dâng lên sự mặc niệm một lần nữa――

「Nếu vậy thì sao!? Ý nói là trận chiến có thời gian giới hạn à!? Dựa trên tốc độ ánh sáng đầy hẳn...... còn chưa đến 2 phút nữa à. Tch-! Dù lúc bình thường thì nó đã bền chắc rồi vậy mà! He-, maa được rồi. Độ khó cao thì mới đáng vạch ra công lược mà!」

「「Hajime, quả nhiên là đọc bầu không khí đi.」」

Một cách thậm chí là hiếm hoi thuyết giáo mang tính thường thức từ song thân đã chèn vào. Hajime-san, phát động「Ể? Nói cái gì cơ?」. Tên khốn otaku bị romance chi phối này, hết thuốc chữa rồi.

Shia-chan, vừa để cho xương khớp ngón hai tay và cổ của mình kêu lên *paki paki*, vừa stand by!

Kể cả trong lúc đó, tàu ngầm chiến đấu ma trang vừa cố né tránh đám ngư lôi dạng bám đuôi, vừa bị dẫn dắt theo ý đồ của Hajime mà đâm đầu vào mìn cố định không gian.

Vì nó đã lập tức đối kháng nên không thể hoàn toàn ngăn chặn được nhưng, dẫu thế đi nữa thì việc nó đã ăn sự giữ chân đáng kể vẫn không hề thay đổi.

Ngư lôi phá nát không gian đã ập đến chỗ đó.

Cái này thì quả nhiên có vẻ như nó đã chịu nổi. Lúc nó đã thoát khỏi lao ngục của không gian và cơn bão của sự phá hủy, thì kết giới chống nước đã băng hoại. Tàu ngầm chiến đấu ma trang bị nước biển ngập vào đến bên trong thân, chuyển động của nó chậm chạp đáng kể, và ma pháp trận dùng cho pháo kích cũng trong trạng thái nửa phần bị phá hủy. Phải chăng tổn hại cũng thấm vào cả ma pháp trận dùng để chuyển di. Vặn xoắn không gian chỉ có thể khởi động một chút và “Gate” không được mở ra.

「Hyahhaa!! Đòn kết liễu nàyy!」

「Hyahhaa nano! Hãy làm luôn đi nanoo!」

「Kora, Myuu! Không được bắt chước Papa!」

Với thuyết giáo của Remia-mama, Myuu trả lại rằng「Ể? Nói cái gì cơ? Nano」. Remia-mama một cách thậm chí là hiếm hoi dốc hết sức bình sinh véo má của Papa nhưng, Papa đang say mê với tựa game dogfight dưới nước hoàn toàn chẳng thấy đau gì cả.

Shia-chan, đang vào trạng thái shadow backdrop! Động tác sắc bén sắc bén! Sống lưng dẻo dai một cách khủng khiếp!

Như chỉ muốn nói rằng đây là sự kháng cự cuối cùng, tàu ngầm chiến đấu ma trang tiến tới chỗ mặt đá một cách suýt sao, và vừa khuấy động nước biển ở xung quanh một cách dữ dội, nó vừa liên tục phóng ra công kích từ những họng pháo còn sót lại.

Xét theo sự phát sáng của dấu ấn, thì còn mười mấy giây nữa đến khi trận đấu kết thúc.

「Suýt sao! Nhưng mà...... chiến thắng là của taa----!!」

Tới chính diện bằng chuyển di. Tàu ngầm mọc ra trang bị mới, đao đoạn tuyệt không gian từ phần đáy giống như tấm vải sa, theo đà tốc độ tối đa, đâm vuông góc vào tàu ngầm chiến đấu ma trang.

Khẩn trương xoay vòng, họ thấy bóng dáng phía sau của tàu ngầm chiến đấu ma trang đang di chuyển qua kính trước.

Tuân theo quán tính, nó nhẹ nhàng tiến lên chỉ một chút, và ngay sau đó, tàu ngầm chiến đấu ma trang đã bị chẻ làm đôi.

「Thắng lợiiiiiiiiii!!!」

「Wryyyyyyyy!! Nanoo---!!」

Hajime vẫn ngồi nguyên trên ghế điều khiển, guts post theo kiểu banzai bằng hai tay, và Myuu ở bên cạnh cậu tạo dáng ăn mừng chiến thắng giống hệt như Shia ban nãy.

Dù sao đi nữa, chuyện cậu đã chiến thắng trận kịch đấu thì không có gì thay đổi, nhìn quang cảnh bức tường có dấu ấn phát sáng như công nhận điều đó, tách làm 4 và mở ra *GOGOGO-*, đầu tiên là Shuu và Sumire, rồi tới các phụ huynh khác cũng vừa cười khổ vừa gửi tới cậu tràn pháo――

「A, Papa......」

Papa đã định ôm Myuu lên, dừng chuyển động trước biểu cảm ngơ ngác của con gái, và lần theo ánh mắt đó.

「A......」

Có lẽ, mọi người đều đang mang cùng một biểu cảm.

Tại vì, tàu ngầm chiến đấu ma trang tả tơi và cuối cùng là bị bổ làm đôi bởi một đòn gấp đôi chắc chắn, ngay sau khi được ánh sáng màu hoàng hôn quấn quanh, thì ở khoảnh khắc kế tiếp, nó đã phục hồi nguyên trạng như thể chẳng có chuyện gì mà.

Thiệt sự là chỉ trong một khắc. Thế này, thân tàu nhập lại làm một mà chẳng ai động vào với sự hời hợt như thể chắp hai bàn tay vào nhau *pashin-*, cả kết giới lẫn những phần bị tổn hại cũng đã trở về như cũ.

Đồng thời với khi nét mặt của Hajime sầm xuống, tàu ngầm chiến đấu ma trang quay vòng tại chỗ đó và hướng mũi tàu về phía này.

Cứ thế, nó phát sáng mạnh mẽ trong khoảnh khắc như thể thậm chí là đang chào hỏi, và cứ thế khiến cho “Gate” xuất hiện ở phia sau. Thế nào đó, cảm giác như nó đang nói mấy thứ như「Vất vả rồi ạ~~-」với bầu không khí nhẹ nhàng một cách khủng khiếp.

「Fumu. Có vẻ như việc đả bại nó ngay từ đầu đã là không thể rồi ha. Nếu nói theo phong cách của game thì, a~, sự kiện chiến đấu, event buộc phải thua, tên gọi là vậy ha?」

「Tio-chan, cái đó thì không được nói ra lúc này đâu......」

「Hajime thì ha, không thích kiểu sự kiện chiến đấu như thế lắm đâu. Nó là một đứa trẻ sẽ không cảm thấy bình tâm được nếu không thử xem liệu rằng để cho level đạt tối đa thì sẽ có thể thắng không, ngay cả trong khi nói rằng, Nếu chỉ là một đoạn phim thôi thì được nhưng...... Việc có thể chiến đấu trong thực tế mà xác định sẽ thua thì cảm thấy bức rứt lắm!, và làm gương mặt hư vô ở khu vực đầu game.」

Cứ thế, sau khi đã thử hết một chuỗi thì cuối cùng lí giải rằng quả nhiên không thể thắng, cậu sẽ có thể chuyển sang phương hướng vui vẻ rằng「Un, maa, là cái story kiểu này ha. Un」.

Thực sự là phiền phức. Nhóm Tomoichi không thể giấu nổi biểu cảm như vậy.

Dù sao đi nữa.

「Cái đó thì không được đúng chứ!? Phân thắng bại cho đàng hoàng đi! Dù có sửa chữa đi nữa, thì ít nhất hãy chờ sau khi bọn ta đã tiến lên thì hẳn làm chứ! Cái cảm giác bứt rứt này thì phải làm sao đây――A-, chờ đã! Đừng có bỏ về! Kora- ta đã bảo là chờ đã rồi màà---!!」

Tàu ngầm chiến đấu ma trang-san, dễ dàng lờ đi vị khách khó tính phiền phức và biến mất về phía bên kia của “Gate”.

「Vẫn chưa đâu-. Truy ra vị trí chuyển di bằng La bàn rồi tái chiến. Với tiền đề là năng lực phục nguyên, thì chỉ cần vượt qua cả thứ đó――」

「Kaa-sama, Yue-san, OK desu?」

「「OK!」」

「Thế thì, Hajime-san!」

「A? Gì vậy, Shia. Hiện giờ anh đang hơi bậ――」

「Fun nuu----!!」

Âm thanh của chấn động dữ dội vào phần sau đầu có vẻ đau điếng, đã vang vọng trong phòng điều khiển.

Vừa để cú back drop nghệ thuật lọt vào tầm nhìn, Remia-mama vừa thầm thì gì đó bên tai của Myuu. Biểu cảm của Myuu trở nên sầm xuống.

Và,

「Dù chuyện gì đi nữa thì quá say sưa là không tốt! Lời ăn tiếng nói cũng phải để ý mới được! Saa, mọi người, hãy tiến về phía trước thôi nano!」

Với gương mặt tươi cười trông không có vẻ gì là đang cười「Ufufu-」của Remia-mama ở sau lưng, cô bé trở thành trẻ ngoan hiểu chuyện, và lên tiếng kêu gọi mọi người thay cho Papa.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Từ lúc đó.

Cả đoàn đã tiến sâu vào dấu ấn khổng lồ, đã có thể ngay lập tức ra khỏi lòng biển. Tương tự như lúc đã đến đây, phía bên kia cánh cổng thì ngay lập tức bức tường nước và hành lang đã được sắp xếp gọn gàng.

Hajime cũng đã lấy lại tỉnh táo, vừa tạ tội về việc làm loạn, vừa tiến lên trong một lúc.

Thứ đã xuất hiện là một con đường hình chữ Y. Hajime xác nhận phía trước bằng La bàn.

「Đúng như dự đoán của Kaori ha. Có vẻ nếu đi bên trái là bãi chôn tàu mà anh với Kaori bị cuốn đến, còn nếu đi bên phải sẽ là đô thị bỏ hoang trong lời kể của nhóm Yue. Có vẻ sẽ bị chuyển di bằng ma pháp trận ha.」

Đương nhiên, sẽ trở thành chuyện, Đi phía nào đây?

Shizuku, ngẩng mặt nhìn trời như đang nhớ lại câu chuyện mà cô bị Kaori bắt phải nghe suốt.

「Nhớ không nhầm thì, mọi người đã bị kéo vào thế giới ảo ảnh quy mô lớn đó nhỉ? Đằng nào cũng vậy.」

「Ưm, đúng vậy đó. Tớ và Hajime-kun thì bị kéo vào trận hải chiến ngày xửa ngày xưa...... đột nhiên xuất hiện trên một con thuyền giữa đại dương làm tớ hết hồn luôn đó.」

「Đằng này là chiến tranh đô thị haa. Là chiến tranh giữa các chủng tộc đúng như thủ tục. Có vẻ như là tái hiện về phút cuối của một đất nước đã tồn tại ở quá khứ xa xôi ha.」

「Thật rắc rối đó nhỉỉ. Dù là ảnh ảo nhưng lại gây tổn hại lên cả người lẫn vật, chẳng những thế, công kích vật lí ở đàng này hoàn toàn vô hiệu đó ạ? Em thì nào là trùm lên ma lực, và có sóng xung kích ma lực nên chiến đấu được nhưng mà.」

「Cái đó thì...... thật khó chịu nhỉ. Dù có katana đen đi nữa, nếu là chị vào lúc đó thì hẳn là sẽ khốn đốn rồi.」

Giờ thì, thế xem trận hải chiến trước, hay là xem trận chiến đô thị......

Lúc nhóm phụ huynh nghĩ thế và nhìn mặt nhau, thì Yue đã đặt điểm dừng cho suy ngẫm đó.

「......Em có đề xuất nhưng mà, em nghĩ rằng nên lờ đi thử thách của ảo tưởng.」

「Ara, Yue-chan. Tại sao vậy? Dựa theo câu chuyện mẹ nghe, thì sẽ có thể trải nghiệm cảm giác giống như hòa mình vào dị giới, không, thế giới của quá khứ đúng chứ?」

「Là một thử thách mà kể cả với nhóm Yue-chan hiện giờ cũng phải khổ chiến hay sao?」

Sumire và Shuu nghiêng đầu. Những phụ huynh khác, Liliana, và cả Aiko với nhóm Myuu cũng tương tự.

Song, nhóm Hajime thực tế đã trải nghiệm thử thách thì, sẽ hiểu điều mà Yue muốn nói đúng chứ. Họ khẳng định đề xuất của Yue bằng biểu cảm lĩnh hội.

「......Ưm. Em cũng nghĩ rằng cái đó không xem cũng được...... Không, phải là không nên xem.」

「Đúng vậy ha. Không phải là thứ nên xem vì lòng hiếu kỳ. Thứ đó, là cơn ác mộng nhuộm con người bằng cuồng khí.」

「Nếu là thử thách như thế thì, sẽ hiểu ra nhưng mà nhé...... Hiện giờ, dù nhớ lại thôi thì em cũng thấy buồn nôn ạ.」

「Đúng vậy ha. Nếu nói rằng đến cả Yue cũng đã thấy muốn nôn mửa, thì chẳng phải nhóm Hahaue-dono cũng có thể tưởng tượng ra một chút rằng nó là ảo ảnh ghê rợn đến mức nào haa.」

「Chuyện đó thì......」

Nhóm Sumire nghẹn lời. Bốn người đã trải nghiệm, sở thữu hực lực ở cấp độ mạnh nhất thế giới, những người đã ngụp lặn qua hàng đống chốn tàn sát, cùng nhau nói rằng không nên xem.

「......Ai cũng phát điên, chà đạp lên sinh mạng, và tiếp tục chiến đấu đến lúc diệt vong. Những đứa trẻ thơ ngây đón chào kết cục tàn khốc. Quang cảnh như thế, nếu không phải thử thách thì không nên xem. ......Quang cảnh mà người đang sống bình thường không được xem.」

Biểu cảm nghiêm túc không thể hơn được nữa của Yue, có áp lực không thể diễn tả bằng lời. Đây là cảnh cáo thật lòng, đã được truyền tải đến họ dù muốn hay không.

Rằng đó là quang cảnh không được phép ghé mắt nhìn vào với cảm xúc ở mức độ của lòng hiếu kỳ và muốn xem thử dấu chân của nhóm con trai mình, trong thế giới này.

Rằng bức tranh địa ngục do thần tạo ra, sẽ mời gọi người thường tới thế giới của sự điên cuồng một cách dễ dàng.

「Dĩ nhiên, nếu muốn xem bằng bất cứ giá nào thì con sẽ toàn lực bảo vệ tinh thần nhưng...... Nếu nói dứt khoát thì, chỗ này không phải là thứ nên cố gắng đến mức đó để xem đâu đấy.」

「Vậy nhỉ. ......Ưm, được rồi. Mẹ sẽ hân hạnh nhận lấy cảnh cáo của con nhé.」

「Aa, cha cũng sẽ làm thế.」

Với quyết định của Sumire với Shuu làm điểm mốc, nhóm Tomoichi cũng đều lựa chọn là không xem. Một quyết định khôn ngoan, Yue và nhóm Kaori dù hiểu rằng họ sẽ làm thế giúp họ, vẫn vuốt ngực xuống một cách nhẹ nhõm.

「Muu, hơi tiếc nhưng mà, Myuu cũng sẽ nhẫn nhịn. Nhưng mà...... nếu vậy, bở bớt cả hai bên thì chúng sẽ đi tới căn phòng cuối cùng luôn sao?」

Myuu kéo tay áo của Hajime ra chiều tiếc nuối. Hajime hướng ánh mắt hỏi ý tới Yue ở bên cạnh「Đúng vậy haa」.

「......Đằng này thì chiến tranh sẽ bắt đầu ngay, và sau đó cho đến khi bọn em hủy diệt luôn cả đô thị thì chỉ có chiến tranh hết sức bi thảm tiếp tục thôi. Không có thứ gì đặc biệt nên xem cả. Bởi vậy, em nghĩ rằng nên đi tới bãi chôn tàu.」

「Đúng vậy ha. Mới chỉ nghe kể qua thôi mà, thiếp cũng hứng thú.」

「Hơn hết! Chắc chắn có cảnh mà không đời nào chúng ta lại không xem nhỉ!」

Ánh mắt của Shia đã bắt lấy Kaori. Không, cả Yue với Tio cũng vậy. Họ đang cười toe toét. Phải chăng với điều đó cô đã nhận ra, đến cả Shizuku đã nghe kể cũng nhìn Kaori bằng biểu cảm có chút trêu chọc「Aa, nhắc mới nhớ......」.

「Iya, ưm, maa...... đúng vậy đấy nhỉ. Tôi, ở Đại mê cung này thì thật sự ăn hại mà, vì đã lỡ cho cả Hajime-kun thấy cả đống chỗ đáng xấu hổ, dẫu thế thì việc có thể ở ở đó mà không bị bẻ gãy con tim thì――」

「......Đồ Bakaori. Cảm xúc đối lập như thế thì sao cũng được!」

「Quá đáng!?」

「Desu desu! Chẳng phải là nơi chị có nụ hôn đầu với Hajime-san hay sao ạạ!」

「Ể, chỗ đó à!? Iya, đúng là quan trọng nhưng mà!」

「Em đã tự cướp lấy nó đúng chứ!? Chị đã thấy tò mò suốt rồi noja! Cho・xem・đi! Nhanh lên cho・xem・đi!」

「Kaorii!? Là chuyện như thế nào vậy!? Otou-san, chưa nghe con kể chuyện như thế đâu đó!? N, nnnnnn, nụ, hhhhô- mmmmấy thứ như thếế-」

「Tomoichi-san, xin hãy bình tĩnh lại. Nó đang trở thành tiếng kêu kỳ lạ rồi đó ạ. Còn nữa, xin hãy dừng việc vừa hỏi dồn Kaori, vừa siết vào gáy của cháu. Xin dừng có lắc qua lắc lại.」

Với phát ngôn của Shia thì bầu không khí nặng nề đã tan biến khỏi nơi đó liền một hơi. Đồng tử của nhóm nữ giới đang lấp lánh kira kira

Có vẻ như họ đã quyết định được điểm đến.

Yue vừa nói gì đó rằng「Hãy theo ta! Sở nghiệp của con đàn bà xấu xa đã lừa đảo cướp đoạt đôi môi của Hajime, chính lúc này phải bốc phốt!」, vừa dẫn đầu tiến vào hành lang bên trái.

Ngoài Akiko với Kirino, thì nhóm Shia và Sumire, Kaoruko, rồi đến cả Remia cũng chạy đi với sự hào hứng「Oooo~~~!」.

「Yue-chan! Hãy đính chính ngay! Kaori nhà chú không phải là một đứa trẻ như thế...... Đúng-, là Hajime-kun đã bị mỵ lực của thiên sứ thổi bay lí trí, rồi làm c, chuyện này chuyện kìa――thằng khốnn tao sẽ giết mày aaaaa!!」

「Lí trí, đang bay mất rồi đó ạ, Tomoichi-san.」

Koichi cười khổ kéo Tomoichi đang tự tiện tưởng tượng ra đủ thứ và sắp sửa làm loạn ra xa khỏi cậu, và cứ thế lôi ông đi xềnh xệch.

Hajime vừa được Shuu và Shuuzou vỗ vai *pon pon*, vừa theo sau.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Nay không có neta gì để giải thích cả à
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Chương này không thấy ổng nói gì về Neta.
Xem thêm
Thank trans ❤️
Xem thêm
Bộ này vẫn là cái gì đó. Vui điên. Tfnc. Cảm ơn ad đã dịch đến giờ ạ
Xem thêm