Ending Maker
Chwiryong
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Ending Maker

Ch90: Thánh Điện (1)

4 Bình luận - Độ dài: 3,330 từ - Cập nhật:

Tiên Nữ Hoàng Hoang Dã, Eonelle, ngẩng đầu lên.

Ánh sáng chiếu xuống qua những lớp kính rực rỡ sắc màu trên trần nhà.

Ánh sáng được được khuếch tán dựa trên những tính toán kỹ lưỡng tạo cho người xem một cảm giác huyền ảo.

“Ôi…”

Một giọng nói hồn nhiên phát ra từ miệng Eonelle.

Bị bất ngờ bởi chính giọng nói của mình, Eonelle chớp chớp mắt và nhìn lại bản thân, và bà nhận ra rằng tay chân của mình ngắn hơn mọi khi.

Bà hiện không phải là Tiên Nữ Hoàng.

Bà hiện đang là bản thân ở thời điểm trước khi trở thành nữ hoàng.

Đó là lúc mà mẹ bà vẫn còn sống.

Eonelle chớp mắt và mỉm cười.

Bà suy nghĩ như một tiên chứ không phải như một nữ hoàng.

Dù có đang ở trong mơ hay không thì bà nghĩ rằng bản thân nên tận hưởng khoảnh khắc này.

“Thật thú vị làm sao.”

Thay vì một nụ cười tao nhã, bà nở một nụ cười đáng yêu và dễ thương, rồi bà lại quan sát xung quanh.

Bà sớm nhớ ra rằng hiện mình đang ở đâu.

Đây là căn nhà kính của người High Elf nằm sâu trong lòng Endymion.

Bên cạnh ma thuật thì những người High Elf của vương quốc ma thuật Magellan cũng đã đạt được những thành tựu đáng nể trong rất nhiều lĩnh vực nghiên cứu khác nhau.

Họ đã dựng nên một khu vườn dưới lòng đất còn đẹp hơn cái mà họ có trên mặt đất, thế nên những tiên vốn yêu thích những thứ đẹp đẽ và đáng yêu ghé thăm những khu vườn ấy khá thường xuyên dưới sự cho phép của các High Elf.

“Đẹp quá.”

Trước mắt bà là những bông hoa rực rỡ sắc màu. Có nhiều loài hoa đến nỗi nếu nó là một khu vườn được con người tạo nên thì hẳn nó sẽ trông khá lộn xộn vì số lượng loài hoa quá lớn, thế nhưng đây là khu vườn của các High Elf.

Vô số loài cây và hoa được sắp xếp xen lẫn với nhau, nhưng cách bài trí của chúng lại vô cùng hài hòa.

Những bông hoa và cây cối bổ trợ lẫn nhau tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp.

“Thơm quá.”

Eonelle nhắm mắt và tận hưởng hương thơm ngào ngạt của khu vườn. Rồi vọng vào tai bà là âm thanh mà bà hằng nhung nhớ.

“Eonelle.”

“Mẹ!”

Eonelle theo phản xạ hét lên, bà nhảy dựng lên và quay đầu.

Đang đứng ở kia là người mẹ xinh đẹp và ân cần của bà, Tiên Nữ Hoàng đời trước, bà đang mỉm cười tao nhã.

“Mẹ ơi!”

Eonelle chạy tới như một đứa trẻ và ôm lấy eo mẹ mình.

“Con vẫn còn là một đứa trẻ.”

“Vâng, đúng vậy. Con vẫn là một đứa trẻ. Hehehe.”

Đã bao lâu rồi bà mới hành xử nũng nịu như thế này?

Đã rất lâu rồi bà mới ăn nói và cư xử như một tiên thông thường.

Tiên Nữ Hoàng đời trước mỉm cười có chút muộn phiền khi nhìn vào khuôn mặt của con gái mình.

Bởi vì trong đôi mắt có thể nhìn thấu tương lai của bà, bà thấy một Eonelle đã trưởng thành, cô con gái của bà đã trở thành Tiên Nữ Hoàng.

Tiên Nữ Hoàng đời trước vuốt ve má của Eonelle với thứ cảm xúc chỉ có thể được miêu tả là tự hào, hối tiếc và trìu mến.

“Eonelle, con thích nơi này chứ?”

“Vâng, con thích nó lắm. Nó đẹp quá.”

“Ừ, khi những người High Elf ở Magellan rời Endymion…họ đã đặc biệt nhờ chúng ta phải chăm sóc nơi này cẩn thận.”

Khi Eonelle được sinh ra thì người High Elf đã rời Endymion.

Tuy nhiên, Tiên Nữ Hoàng đời trước thì nhớ rõ quãng thời gian mà người High Elf còn sống ở đây.

“Mẹ từng là bạn của những người high Elf đúng không ạ?”

“Đúng vậy. Người High Elf từng là bạn của các tiên hoang dã chúng ta. Họ cho chúng ta dùng suối nước nóng và thăm vườn hoa thỏa thích.”

“Con cũng thích mấy cái suối nước nóng nữa.”

“Con quả là con gái của ta.”

“Hehehe.”

Tiên Nữ Hoàng đời trước xoa đầu Eonelle và Eonelle tỏ ra thích thú với điều đó.

Giây phút này tuy chỉ là một giấc mơ, nhưng bà là tiên mà, bà không bận tâm đến việc phân biệt giữa hiện thực và giấc mơ.

“Eonelle này.”

“Vâng thưa mẹ.”

“Nơi này…Hãy chăm sóc Endymion thật tốt nhé. Một ngày nào đó…cái ngày mà các High Elf trở lại, chúng ta có thể tự hào… tự hào mà nói rằng các tiên chúng ta đã không quên tình bạn với người High Elf.

Họ không thể nào chăm sóc cho toàn bộ Endymion được.

Đến cả những người High Elf cũng đã từ bỏ nó cơ mà.

Thế nên họ chỉ giữ gìn kỹ những nơi là minh chứng cho tình bạn giữa High Elf và các tiên, đó là vườn hoa và suối nước nóng.

“Vâng, thưa mẹ. Con chắc chắn sẽ làm thế.”

“Phư phư phư, thế mới là bé ngoan chứ.”

“Con hứa đấy. Nhất định. Móc ngoéo này.”

“Được rồi, con đã hứa đấy nhé.”

“Vâng, thưa mẹ.”

Eonelle mỉm cười dễ thương và Tiên Nữ Hoàng đời trước ôm bà thật chặt. Họ ôm lấy nhau dưới ánh mặt trời đang chiếu rọi qua trần nhà làm từ kính rực rỡ sắc màu.

“Mẹ ơi.”

Eonelle mở mắt.

Và bà nhận ra rằng mình hiện tại là Tiên Nữ Hoàng.

Nhưng dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, bà đã đắm chìm vào giấc mơ của mình. Thay vì đối mặt với sự thật thì bà chọn tạm thời trốn khỏi nó.

Tíc tắc. Tíc tắc.

Bà bất thình lình đứng dậy và rời khỏi phòng mình, vạt váy của bà kéo lê trên mặt đất.

Bà đối mặt với cảnh tượng ở trước mắt.

“Haha…hahaha…”

Người ta thường nói rằng đôi khi con người chỉ có thể cười trước những hoàn cảnh trớ trêu nhất.

Cảnh tượng trước mắt bà vẫn không thay đổi.

Khung cảnh trong giấc mơ của bà giờ đây vĩnh viễn chỉ còn là giấc mơ.

Nơi đây đã hoàn toàn bị tàn phá.

Địa điểm nơi trận đại sụp đổ diễn ra giờ đây chỉ còn là đống hoang tàn.

Bà lại cảm thấy choáng váng nhưng vẫn quay người lại và đứng vững. Nhưng bà không thể ngăn giọng nói yếu ớt vang lên từ cổ họng mình.

“Nó…không phải là mơ.”

Thật tốt biết bao nếu đó chỉ là mơ.

Nếu đó chỉ là một giấc mơ…

Nếu đó chỉ là một trò đùa…

“Mẹ ơi, con xin lỗi.”

Eonelle không thể giữ được lời hứa với mẹ rồi.

Con là một đứa con hư.

Con xin lỗi mẹ.

Khi những giọt nước mắt lăn dài trên má Tiên Nữ Hoàng, có những người ở gần đó đang lặng lẽ đứng nhìn.

“Ju-Jude. Làm sao bây giờ? Bà ta đang khóc kìa.”

“…Thì bà ta khóc cũng có lấy gì làm lạ đâu?”

Endymion đã hoàn toàn bị phá hủy.

Nghe Jude vừa nói vừa nheo mắt, Cordelia mím môi, ngượng ngùng chọc hai ngón cái vào nhau.

Jude thở dài khi thấy cô như vậy và nói.

“Hầy…còn nữa…cậu là ác quỷ thật á? Sao cậu có thể nói những lời đó chứ?”

“C-cái gì cơ…”

“Endymion đã không còn, thế nên sẽ không còn quỷ xuất hiện ở Endymion nữa…

Địa ngục cũng có tiêu chuẩn đạo đức riêng đấy.”

Đó quả là một ý tưởng tàn nhẫn.

Không chỉ vậy, bên cạnh việc nghĩ đến ý tưởng đó trong đầu, cô thậm chí còn nói nó ra. Và cô làm thế với khuôn mặt và biểu cảm dễ thương vô cùng.

“Ờ…”

Lời nhận xét của Jude khiến Cordelia càng co rúm lại, nhưng cô phải nói gì đó để biện hộ.

“Đ-đó là cậu dạy tớ mà.”

“Gì cơ?”

“Ý là, cái lần đó đó… cái lần mà chúng ta phá hủy cây cầu…”

Cordelia đang nhắc tới cái lần mà họ phá hủy cây cầu để đánh bại Lacto.

Tuy nhiên, Jude tặc lưỡi trước lời phản bác của Cordelia, cậu vừa nheo mắt vừa nói.

“Có giống nhau đâu? Và cái gì thì cũng phải có lúc có chỗ chứ?”

Cậu nói đúng.

Cordelia càng co lại, Jude thấy thế liền dùng hai tay véo má Cordelia.

“Ấy…”

Thường thì Cordelia sẽ nổi giận và phản kháng, nhưng lần này thì cô không làm vậy.

Cô chỉ chấp nhận hình phạt của mình với vẻ mặt ủ rũ.

Nhưng nó không kéo dài lâu.

“Ta biết các con đang ở đó. Đến đây nào.”

Nghe thấy Tiên Nữ Hoàng gọi, Jude và Cordelia giật mình, rồi họ hắng giọng và bước tới.

“Jude, Cordelia.”

“Thưa Nữ Hoàng.”

Jude đáp lại với giọng lí nhí, còn Cordelia thì cúi đầu sau khi nhìn vào mắt Tiên Nữ Hoàng.

Tiên Nữ Hoàng mỉm cười khi hai người xuất hiện.

“Không sao đâu. Hai con không cần phải ủ rũ như thế. Để bảo vệ Endymion…không phải, để cứu…không phải, dù sao thì đó cũng là vì thế giới này.”

Mặc dù có hơi chần chừ khi nói nhưng Tiên Nữ Hoàng vẫn giữ nụ cười tao nhã đến cuối câu.

“Để đóng Cổng Địa Ngục, đúng chứ?”

“Vâng, nếu cứ để Cổng Địa Ngục mở rộng như thế… thì một thảm kịch sẽ xảy ra. Hành động của Cordelia tuy có phần bồng bột nhưng lúc đó không còn cách nào khác. Nhờ vào quyết định đó của Cordelia mà con đã được cứu. Nếu bà muốn trừng phạt thì xin hãy trừng phạt con thay cho cô ấy.”

Thấy Jude không chỉ thanh minh còn đi xa đến mức chịu phạt thay cho cô, Cordelia ngạc nhiên và chớp chớp mắt, và Tiên Nữ Hoàng chỉ lắc đầu.

“Không, việc trừng phạt các con là không công bằng tí nào cả. Như con vừa nói đấy, Cordelia đã cứu tất cả mọi người. Và…ta nghĩ rằng bản thân cũng có lỗi vì đã bỏ bê không chăm sóc những khu vực khác ngoại trừ những khu vực mà bọn ta thường lui tới. Bởi vì ta thậm chí còn không biết rằng có Cổng Địa Ngục mở ra ở đó.”

Tiên Nữ Hoàng cũng biết rõ sự nguy hiểm của Cổng Địa Ngục.

Như Jude đã nói, nếu cứ để Cổng Địa Ngục mở rộng như thế thì các tiên sẽ là những người đầu tiên gặp nguy.

“Nên là Cordelia này, hãy ưỡn ngực tự hào đi. Vì dù cho Endymion đã không còn…nhưng chẳng phải còn đã cứu thế giới và cả các tiên bọn ta sao?”

“Nữ Hoàng…”

Cordelia vô cùng cảm động và mắt cô ngấn lệ.

Thấy phản ứng của Cordelia như vậy, Tiên Nữ Hoàng bật cười rồi nói tiếp.

“Ta có biết cái tên Lena. Thiên Thần Lena, một trong năm anh hùng đã chấm dứt thảm kịch ở vương quốc Paragon. Nhưng giờ nhìn cô ấy kìa, có vẻ như cô ấy đã mắc phải Hội Chứng Quỷ Hóa.”

“Vâng, đúng là vậy ạ. Chúng ta phải chữa trị cho Lena.”

Cordelia không do dự nói ngay và Tiên Nữ Hoàng cũng gật đầu.

“Ừ, con nói phải. Cô ấy là ân nhân của chúng ta, nên cô ấy cũng xứng đáng nhận được sự giúp đỡ.”

“Nữ Hoàng…”

Khuôn mặt Cordelia lại ửng hồng vì xúc động.

Jude cũng thầm bày tỏ sự ngưỡng mộ dành cho bà.

‘Bà ta quả là một nữ hoàng đích thực.”

Khó mà tin được người phụ nữ nhân hậu trước mặt cậu thuộc cùng một chủng tộc với các tiên mà cậu biết.

Dù sao thì, Tiên Nữ Hoàng kiều diễm quay người lại và nói.

“Hội Chứng Quỷ Hóa là một căn bệnh gây ra bởi sự tích tụ khí của địa ngục trong cơ thể. Nên là ta chỉ cần trục xuất khí của địa ngục bằng thánh khí là có thể chữa được Hội Chứng Quỷ Hóa.”

Bà nói đúng.

Thực ra thì trong game, cách nhanh nhất để chữa Hội Chứng Quỷ Hóa là đi đến một ngôi đền lớn, quyên góp càng nhiều tiền càng tốt và nghe thánh ca trong khi đắm mình trong nước thánh.

“Gần đây có một thánh điện. Đó là nơi mà Rồng Hoàng Kim, vua của các dã thần đã gặp Solari, thần mặt trời cổ đại.”

“Ồ…”

Jude tỏ vẻ ngạc nhiên.

Bởi vì theo như câu chuyện của Tiên Nữ Hoàng thì đó là vùng đất mà hai vị thần đã giáng trần.

Đó là một thánh điện trong số các thánh điện.

“Ta sẽ cho các con biết vị trí của nó, thế nên hãy đưa Lena đến đó để chữa Hội Chứng Quỷ Hóa đi.”

“Thật ạ?”

“Ừ, thật đó.”

“Ôi! Nữ Hoàng là nhất! Con cảm ơn người rất nhiều!”

Cordelia lúc ấy rất muốn ôm Tiên Nữ Hoàng nhưng chênh lệch quá lớn về chiều cao đã ngăn cô làm điều đó.

Tiên Nữ Hoàng cười một chút trước dáng vẻ do dự của Cordelia khi cô cố ôm lấy bà, nhưng rồi bà nhìn Jude và nói.

“Jude này.”

“Vâng, thưa Tiên Nữ Hoàng.”

“Ta nói điều này để phòng hờ thôi…”

Giọng nói của Tiên Nữ Hoàng nhỏ dần về cuối câu, rồi đột nhiên bà hắng giọng và vừa nói vừa đảo mắt nhìn đi chỗ khác.

“Các con không được phá hủy chỗ đó đâu nhé.”

Thánh điện.

Đặc biệt là thánh điện.

“Đương nhiên rồi. Con sẽ cố ngăn điều đó xảy ra.”

Khuôn mặt Cordelia đỏ bừng lên khi nghe Jude nói với vẻ quyết tâm như thể đang tuyên thệ vậy.

Sau khi chật vật một chút, cô khẩn khoản nói với Tiên Nữ Hoàng.

“C-con hứa! Con sẽ đi đến đó thật lặng lẽ! Thật đó!”

“Ừ, ta tin các con. Thật sự. Rất nhiều đó. Nên làm ơn. Làm ơn…”

Nụ cười tao nhã của bà vẫn như vậy nhưng đến cuối cùng vẫn có sự tuyệt vọng trong lời nói của Tiên Nữ Hoàng.

Đó không chỉ đơn thuần là một thánh điện.

Họ phải bảo thánh điện đó.

Đặc biệt là cái thánh điện đó!

“C-con hứa đấy. Thật mà…”

Cordelia hứa, cô ủ rũ buông thõng vai và Jude lại bước lên.

“Thưa Nữ Hoàng, con sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ thánh điện khỏi tay Cordelia.”

“Ừ, trông cậy vào con đấy.”

“Mình không phải là quỷ mà…”

Cordelia lí nhí nói sau khi thấy vẻ mặt lo lắng của Tiên Nữ Hoàng và nghe được lời tuyên thệ của Jude.

Tiên Nữ Hoàng lại quay sang Cordelia và nói.

“Ta xin lỗi. Có vẻ là ta đã làm con xuống tinh thần rồi. Như ta đã nói khi nãy, đúng thật là con đã cứu bọn ta. Con hãy ưỡn ngực tự hào về điều đó. Con là chiến binh đã ra một quyết định khó khăn.”

“Hịc hịc,  Nữ Hoàng.”

 Tiên Nữ Hoàng trêu chọc cô rồi sau đó lại quay sang an ủi.

Tiên Nữ Hoàng mỉm cười tinh nghịch khi thấy suy nghĩ của Cordelia lộ rõ trên mặt như thế, Jude cũng mỉm cười theo.

***

“A may quá. Có cách cứu chữa cho Lena.”

“Cậu nói phải.”

Nơi ở của các tiên, thứ nằm ở một không thời gian khác so với những nơi thông thường, không phải là một chỗ đủ tốt để nghỉ ngơi.

Vì lý do này mà Lena và Kaplan đã ở lại trong một cái nhà tăm nằm ở rìa Endymion không bị sụp đổ.

“Phư, phư, tớ hào hứng quá. Nếu chúng ta đến được thánh điện, Lena sẽ được chữa khỏi Hội Chứng Quỷ Hóa, rồi Lena sẽ lấy lại được sức mạnh thiên thần và chúng ta sẽ lấy được máu của Lena. Đúng chứ?”

Trên đường đến nhà tắm, Cordelia hứng khởi vừa bước vừa cười, và thậm chí cô còn bắt đầu hát bữa.

“Máu của Le~na~la la la la la~

Thánh điện~la la la la la

Trạng thái thiên thần~la la la la la~

Máu của Lena~”

Giọng hát và cử chỉ của cô thật sự quá đáng yêu và dễ thương, thế nhưng Jude cố giữ khoảng cách với cô. Cordelia đã để ý điều đó, cô lườm cậu.

“Sao?”

“Không, ý là cậu không biết thật đấy à? Tự nhìn lại bản thân đi.”

Một cô gái xinh đẹp hát về máu trong khi mỉm cười rạng rỡ.

“Ờm…”

“Chẳng phải là lạ lắm sao?”

“Hừm. Có gì mà lạ chứ?”

Tuy nhiên, có vẻ như cô cũng cảm thấy chút ngượng ngùng khi mà khuôn mặt cô đã ửng đỏ rleen.

Jude mỉm cười và tiếp tục nói.

“Thôi bỏ đi, như thế này cũng tốt. Chúng ta đã cứu được Lena, và cứ cái đà này thì chúng ta sẽ có được máu thiên thần.”

“Đúng vậy, và tớ sẽ có thể thi triển Hồi Quy Thủy Tổ…rồi tớ sẽ dùng được thứ này!”

Cordelia nói lớn, cô lấy thanh Thiên Phạt mà cô đã mang trên lưng trong suốt chuyến đi ra.

Nó là một trong một trăm thanh kiếm được đích thân tổng lãnh thiên thần Auriel rèn nên, và là một vật phẩm ma thuật mạnh mẽ có thể thi triển ‘Ngày Phán Xét.’

Hiện tại nó đang bị phong ấn nên trông giống một chiếc chày hơn là kiếm, nhưng khi cô có được sức mạnh của thiên thần, cô sẽ có thể phá vỡ phong ấn.

“Đây là một dịp vui, một dịp vui.”

“Ừ, tớ đặc biệt vui khi mà chúng ta đã cứu được Lena.”

Cô đã chứng kiến cô ấy chết một cái chết đơn độc và đau khổ trong đoạn phim, và khung cảnh đó vẫn còn hằn sâu trong tâm trí cô.

Nhưng họ đã cứu được Lena.

Họ đã cứu một anh hùng từ phần một của Legend of Heroes, người đáng ra đã chết.

‘Điều này có ý nghĩa rất lớn.’

Trong số năm nhân vật chính ở phần một của Legend of Heroes, chỉ có Kiếm Ma Kamael là còn hoạt động tích cực sau phần hai.

Nếu mọi thứ không diễn ra như vậy.

Nếu cả năm nhân vật chính đều sống sót và tham gia vào trận chiến để ngăn tận thế…

‘Chúng ta phải khiến điều đó xảy ra.’

Không chỉ Lena.

Họ bằng cách nào đó đã cứu được Người Sắt Landius dù nguyên nhân cho cái chết của anh ta vẫn chưa rõ.

‘Cả hai người kia nữa.’

Chiêu Hồn Sư Velkian và Ẩn Sĩ Fran.

Và hơn nữa là cả những anh hùng trong Legend of Heroes 2.

“Cậu đang nghĩ gì vậy?”

“Một ý tưởng hay.”

“Cậu lại nói linh tinh nữa rồi.”

Jude cười trước lời châm chọc của Cordelia và quay trở lại chủ đề về thánh điện.

“Dù sao thì, tớ hi vọng là lần này không có long mạch ở chỗ chúng ta định tới.”

“Cậu nói cái gì vậy?”

“Không, không có gì.”

Jude tỉnh bơ đáp lại và giả vờ không biết gì, trong khi Cordelia thì bặm môi một lúc.

“Nhanh nào. Tớ muốn báo tin tốt này cho Lena.”

“Ừ.”

Hai người nãy giờ vẫn đi bộ giờ bắt đầu tăng tốc.

Và ở dưới chân hai người.

Sâu trong lòng đất.

Những dòng long mạch mất kiểm soát liên tục gây ra những hiện tượng bất thường.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Ayo trans ngoi lên rồi nà
Xem thêm
Đoạn 202 hình như lỗi tên đúg ko nhờ
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi Thích Kamiya
TRANS
💀💀
Xem thêm