Ending Maker

Ch92: Chốn Thiêng Liêng (3)

Ch92: Chốn Thiêng Liêng (3)

Hắc Hiệp Sĩ Billvine.

Hắn là một những quỷ nhân cấp trung mạnh mẽ nhất của Mắt Quỷ.

Hắn ngẩng đầu liếc nhìn lưu vực.

“Chốn thiêng liêng à.”

Hắn vốn xuất thân từ một dòng dõi hiệp sĩ đã suy tàn của Đế Quốc Argon nên không biết gì nhiều về vùng đất của dã nhân.

Nhưng dù vậy hắn vẫn không thể không cảm thấy rằng có thứ gì đó đặc biệt ở chốn thiêng liêng trước mắt mình.

‘Theo tin tình báo thì nơi này được canh gác bởi một dã thần và bốn phù thủy cấp thấp.’

Hiện tại thì phía tây của vùng đất của các dã nhân đã hoàn toàn bị thâu tóm bởi tộc Bò Tót và Mắt Quỷ.

Nhờ đó mà Mắt Quỷ đã có thể kiếm được vô số thông tin về vùng đất của dã nhân, bao gồm thông tin về các dã thần ở khu vực phía đông, vị trí của các long mạch, chốn thiêng liêng, vâng vâng…

‘Ria Xanh là một dã thần mang hình dáng của loài rồng.’

Dù là rồng nhưng ông ta vẫn còn rất trẻ so với loài của mình, do đó ông không quá mạnh. Nhưng dù vậy, ông vẫn là một con rồng và một dã thần.

Ông không phải là một đối thủ dễ xơi.

‘Hơn nữa, mục tiêu của chúng ta là bắt sống hắn.’

Nhiệm vụ của Billvine là làm ô uế long mạch, chế ngự Ria Xanh và làm tha hóa vị dã thần với sức mạnh của đấng Belial.

‘Sau khi dụ hắn ra, chúng ta sẽ kích hoạt ma pháp. Nếu đánh bại các Thủ Vệ Cổ Mộ trong khi tên dã thần còn bị không chế thì chốn thiêng liêng sẽ chỉ còn là một vùng đất vô chủ.’

Sau khi xác nhận chiến lược trong đầu, Billvine đứng lại một lúc ở nơi cách cổng vào chốn thiêng liêng chừng trăm mét và ra lệnh cho thuộc hạ vào vị trí chiến đấu.

‘Hắn sẽ buộc phải ra mặt thôi.’

Long mạch lan tỏa như một mạng lưới khắp vùng hoang dã giống như mạch máu trong cơ thể người.

Chốn thiêng liêng là nơi mà các long mạch đó hội tụ và luân chuyển, giống như trái tim của con người vậy.

Để có thể hoàn toàn làm ô uế long mạch, chúng phải khống chế được trái tim, và khi đó các long mạch còn lại sẽ dễ dàng bị ô uế.

“Bắt đầu đi.”

“Xin tuân lệnh, thưa ngài.”

Nghe Billvine khẽ ra lệnh, đám lính giáp đen tuân lệnh và bắt đầu đâm những mũi thương chứa lời nguyền của lãnh chúa Belial xuống mặt đất.

“Cầu cho sức mạnh của ngài Belial truyền xuống vùng đất này…”

Sau khi những ngọn thương bị nguyền rủa bị đâm xuống đất, Billvine niệm thần chú để kích hoạt lời nguyền, và tuyết xung quanh khu vực bắt dầu tan chảy. Một luồng hào quang màu tím bốc lên theo những ngọn thương, và cùng lúc đó, một lời nguyên xanh lục chết chóc phủ lấy mặt đất.

Billvine ngước nhìn và quan sát cổng vào của chốn thiêng liêng.

Điều hắn dự tính sắp xảy ra.

***

Mười phút trước khi Billvine hạ lệnh đâm những ngọn giáo bị nguyền rủa xuống đất.

Jude và Cordelia nhìn nhau vầ vội nói.

“Billvine không chỉ là một gã não cơ bắp điển hình.”

“Hắn cũng có não phết nhỉ? Hắn cũng là một kẻ cẩn trọng.”

“Đúng vậy, cậu nhớ những gì mà Bão Tuyết Dữ Dội đã nói không?”

“Cái cách chúng dùng để chế ngự các dã thần ấy hả?”

“Đúng, cái cách đó đấy. Bão Tuyết Dữ Dội nói rằng ông ta bị khóa chặt bởi thứ năng lượng tà ác và lời nguyền mà chúng đã chuẩn bị. Vì thế nên khả năng cao là lần này chúng cũng đã chuẩn bị một thứ gì đó tương tự.”

“Vậy là chúng ta sẽ ngăn Râu Xanh và cản không cho các Thủ Vệ Cổ Mộ rời đi?”

“Đúng rồi. Ta phải phá hoại kế hoạch của Billvine từ trong trứng nước.”

“Bằng cách nào cơ chứ? Với một vụ đm nổ đi à?”

“Không, trừ cái đó ra. Mặc dù đúng là nếu chúng ta thổi bay chốn thiêng liêng thì chúng sẽ không thể chiếm đóng được nơi này.”

“Tớ đùa thôi, đùa ấy mà. Tớ đâu phải kẻ đánh bom. Tớ nào có phải là loại người như vậy.”

“…Rồi, ngoài trừ cái đấy ra.”

“Ngoại trừ cái gì cơ?”

“Cậu nghĩ Billvine hiện đang thiếu thứ gì?”

“Cậu nói thẳng ra thay vì hỏi lòng vòng như thế được không? Suy nghĩ mệt đầu lắm.”

“…Quý cô à, kẻ hèn mọn này chưa muốn quý cô từ bỏ sớm như thế dâu.”

“Được rồi, được rồi. Cậu muốn tớ nói chứ gì? Điều Billvine đang còn thiếu là.”

Billvine không có thông tin gì về Jude và Cordelia.

Hơn nữa việc Jude và Cordelia hủy diệt đám quỷ nhân của Mắt Quỷ và thuộc hạ của chúng ở chỗ Bão Tuyết Dữ Dội và Gió Đông Nhẹ Nhàng chỉ là vô tình.

Vậy nên khả năng cao là chúng vẫn chưa biết gì về Jude và Cordelia, và dù chúng có biết thì chúng cũng không thể nào suy đoán ra được hai người họ sẽ có mặt ở chốn thiêng liêng.

“Ồ…đúng như mong đợi. Tớ biết cậu có thể nghĩ ra mà. Hãy tiếp tục cố gắng hơn nữa nhé.”

“Động não nhiêu đó là đủ rồi. Tiếp theo thì, trọng tâm kế hoạch của hắn nằm ở Ria Xanh đúng không?”

“Phải, khả năng cao là kế hoạch của tên Billvine bắt đầu với việc khống chế Ria Xanh. Nói cách khác, nếu hắn không thể khống chế được Ria Xanh thì chúng ta có thể phá tan kế hoạch của hắn từ tận gốc rễ.”

“Vậy thì chúng ta làm thế bằng cách nào đây?”

“Kia kìa.”

Jude quay mặt và chỉ về hướng đền thờ của chốn thiêng liêng, Cordelia thì nheo mắt lại.

“Ơ…cậu nói là chúng ta không nên làm nổ tung thứ gì hết mà.”

“Đâu, không phải long mạch. Tớ đang nói đền cái điện thờ của các dã thần và chốn thiêng liêng của Solari kìa.”

Nghe Jude nói, Cordelia chớp mắt một lúc rồi cũng hiểu ra.

Đúng là Jude và Cordelia biết rất ít về các dã thần, nhưng Solari thì là câu chuyện khác.

“Cậu làm nổi không.”

“Tớ làm được.”

“Nhắm kịp không.”

“Thì tớ sẽ bắt đầu khẩn trương từ bây giờ luôn này.”

Cordelia gật đầu đồng tình rồi chạy thẳng về phía cổng vào, cô hét lên.

“Tớ sẽ câu thời gian!”

“Đừng cố quá nhé! Được chứ?!”

“Cậu cũng vậy!”

Cô vội la lên và chạy đi, đầu không ngoảnh lại. Về phía Jude thì cậu hướng về phía điện thờ.

Và khoảng mười phút sau…

Ria Xanh đã phản ứng với những ngọn thương bị nguyền rủa mà tên Billvine đã cắm xuống mặt đất.

***

“Kẻ nào dám làm ô uế long mạch!”

Ria Xanh nổi cơn lôi đình và phóng ra khỏi điện thờ.

Ông sắp sửa lao thẳng về phía Billvine và đám lính của hắn.

Không, đáng lẽ là ông sẽ làm vậy nếu không có ai hỗ trợ.

Ông đã bảo vệ chốn thiêng liêng này gần trăm năm, nhưng đây là lần đầu tiên có kẻ tấn công nó.

Nhưng Cordelia có ở đó.

“Khoan! Xin hãy dừng chân! Ngài không thể rời đi được!”

Cordelia vận sức với năng lực phù thủy và hét lên, điều đó khiến Ria Xanh dừng bước, thế nhưng ông vẫn rất giận dữ.

“Cô nói dừng là có ý gì! Cô không thấy chúng đang làm gì hả!”

Chúng đã đâm những ngọn giáo bị nguyền rủa xuống mặt đất và làm lan tỏa lời nguyền của Belial.

Cordelia đã thấy điều tương tự xảy ra ở vùng đất của Gió Đông Nhẹ Nhàng nên cô hiểu rằng chuyện gì đang xảy ra, thế nhưng cô vẫn không chùn bước.

“Tôi biết! Nhưng đó là bẫy đấy! Đó rõ ràng là một cái bẫy!”

Để có thể hoàn toàn làm ô uế long mạch, chúng phải chiếm được trái tim của nó. Nói cách khác, những gì chúng đang làm chỉ tổ tốn công vô ích, và chỉ có một lý do để chúng tốn công như thế.

‘Thả mồi!’

Đó là mồi nhử để dụ Ria Xanh ra mặt.

“Jude đang ở bên trong, được chứ? Cậu ta đang vẽ một vòng tròn ma thuật trong đấy, được chứ? Chúng ta phải kiên nhẫn đợi cho đến khi Jude xong việc!”

Jude đúng là không biết gì nhiều về long mạch, nhưng cậu biết rất nhiều về Solari.

Cậu đang vẽ một vòng tròn ma thuật sử dụng sức mạnh của chốn thiêng liêng, vì vậy họ không được hành động nóng vội cho đến khi cậu vẽ xong vòng tròn ma thuật.

“Nhưng chúng đang làm ô uế đất thánh kìa!”

“Thì sau này chúng ta tẩy rửa lại thôi!”

“Hừm, cũng đúng.”

Vì đã ở một mình quá lâu trong chốn thiêng liêng nên ông vô cùng dễ dụ, Ria Xanh khựng lại một lúc, nhưng chỉ được một lúc thôi.

“Này! Ta sẽ không ngồi im đâu! Ta là thủ vệ của chốn thiêng liêng này! Ta sẽ đập bọn kia ra bã! Thủ Vệ Hầm Mộ! Đứng dậy và nghênh chiến kẻ địch nào!”

“Gào!”

Bốn con Thủ Vệ Hầm Mộ ở cổng đáp lại mệnh lệnh của Ria Xanh và cùng lúc dang rộng đôi cánh.

Cordelia bồn chồn dậm chân, cuối cùng cô đưa ra quyết định.

“<Tê Liệt>!”

“Cái gì?!”

<Tê Liệt> là phép sở trường thứu hai của Cordelia.

Thế nhưng Ria Xanh dù gì cũng là một dã thần. Phép <Tê Liệt> của Cordelia tuy đúng là có khiến ông ta bất động, nhưng nó sẽ không kéo dài được lâu.

Trên cổ Ria Xanh đang đeo vòng cổ của Solari, thứ đó tỏa ra ánh sáng xanh và đang triệt tiêu ma thuật của Cordelia.

‘Vòng Cổ Giải Nguyền Của Solari!’

Nó là một chiếc vòng cổ có thể bảo vệ người đeo khỏi ma pháp có hại một lần một ngày. Dù cho có giới hạn số lần sử dụng trên ngày đi nữa thì khả năng bảo vệ của nó mạnh đến mức là một vật phẩm cần phải có.

Và hiện tại, sức mạnh của chiếc vòng cổ đang phản kháng lại ma thuật của Cordelia, Ria Xanh giận dữ hét lên.

“Ta tưởng cô là một đứa trẻ ngoan, nhưng thì ra không phải!”

“Không! Cứ nghe theo tôi! Được chứ?!”

“Tránh đường!”

Ria Xanh hét lên đe dọa như thể ông ta sẽ thật sự tấn công cô nếu cô còn cố ngăn cản, rồi ông giẫm lên mặt đất và phóng lên trời. Ông cưỡi trên gió và mây cùng với đàn Thủ Vệ Hầm Mộ để bay đến chỗ Billvine.

“A, thật là!”

Cordelia kìm nén cơn chửi thề và nhìn vào trong đền, vừa nhìn cô vừa nghiến răng.

Cô có lo lắng cho Ria Xanh, nhưng cô cũng phải ở gần ngôi đền phòng có chuyện bất trắc.

‘Làm ơn!’

Nếu đã như vậy thì ông hãy thể hiện sự oai vệ của một dã thần đi.

Ngay khi Cordelia đang cầu mong như vậy.

“Búa Tạ Nguyền Rủa Của Belial! Giáng đòn xuống kẻ địch đi! Lưới Nguyền! Bắt lấy nó di!”

Khi Billvine hét lớn, năm tên thuộc hạ của hắn tự cắt cổ và dâng hiến sinh mạng của chúng.

Dòng máu đỏ tươi chảy vào không khí, và vào khoảnh khắc đó, một luồng sức mạnh màu đỏ đen bốc lên từ những ngọn thương bị nguyền rủa và phóng thẳng về chỗ Ria Xanh.

Lũ Mắt Quỷ đã tốn rất nhiều thời gian và công sức để sáng tạo nên lời nguyền phong ấn dã thần này để có thể thực hiện mưu đồ này.

“Kuahhhh!”

Ria Xanh đúng là có mạnh lên qua năm tháng, thế nhưng ông ta thiếu kinh nghiệm chiến đấu nên không thể chống chọi lại những lời nguyền đáng liên tục được thi triển kia.

Ông bị Búa Nguyền Rủa đập ngã ra đất, và Lưới Nguyền Rủa không chỉ trói buộc thân xác mà còn cả linh hồn của ông.

Vòng cổ của Solari sau khi đã sử dụng lần bảo hộ của hôm nay thì đã trở nên vô dụng.

Không, kể cả khi nó chưa được sử dụng thì kết cục vẫn như vậy.

Vì thứ mà bọn Mắt Quỷ đã chuẩn bị để đối phó với ông là hơn mười lời nguyền liên tiếp.

“Tăng cường sức mạnh cho lời nguyền đi! Hãy áp chế hoàn toàn tên dã thần nào!”

Khi Billvine hét lên, năm tên lính của hắn bước lên phía trước và tự cắt cổ.

Chúng vốn là những vật tế bị tẩy não đã được chuẩn bị từ trước để dùng làm vật tế.

“Kuahhhh!”

Ria Xanh vừa đau đớn gào thét vừa cố chống lại lời nguyền. Sức mạnh của lời nguyền gần như được tăng lên gấp đôi khi lại có thêm năm mạng người được hiến tế.

“Tên dã thần đã bị áp chế rồi. Hãy tấn công chốn thiêng liêng!”

Billvine rút gươm và hô lớn, thuộc hạ của hắn cũng giương cờ và thổi tù và.

Chúng cứ như thể một hội hiệp sĩ của Mắt Quỷ vậy, chúng cứ thế chạy vút qua Ria Xanh và bắt đầu tiến về phía chốn thiêng liêng.

“Kuahhhhh!”

Những con Thủ Vệ Hầm Mộ dang rộng đôi cánh và lao về phía thuộc hạ của Billvine.

Thế nhưng, chúng cũng đã chuẩn bị sẵn biện pháp để đối phó với Thủ Vệ Hầm Mộ. Chúng tạo thành những nhóm mười người để đối phó với từng con trong  bốn Thủ Vệ Cổ Mộ, giống như thể thợ săn và con mồi vậy.

“Ta sẽ tự tay hạ sát chúng.”

Tay nắm lấy thanh kiếm đen của mình, Billvine nhanh chóng chạy đến chỗ những Thủ Vệ Cổ Mộ thay vì lập tức tiến vào chốn thiêng liêng.

Billvine sẽ tự tay hạ sát các Thủ Vệ Cổ Mộ trong khi thuộc hạ của hắn giữ chân chúng, đó là một chiến thuật đơn giản mà hiệu quả.

“Kaaa…”

Thủ Vệ Cổ Mộ đầu tiên mất mạng trong bất lực.

Vừa quan sát cảnh đó, Cordelia vừa nghiến răng và nghĩ.

Cô nghĩ rằng tình hình đã trở nên xấu đi. Vì vậy cô phải ra mặt và bảo vệ các Thủ Vệ Cổ Mộ. Phối hợp với chúng là cách tốt nhất để ngăn Billvine và đám lính của hắn lại.

“Đi thôi.”

Cordelia hít một hơi sâu và phóng đi.

Nhưng vào chính khoảnh khắc đó, một tiếng động lớn phát ra từ đằng sau cô.

Rầm-!

Tiếng động đó phát ra từ ngôi đền.

Ở phía trên ngôi đền của Solari là một không gian mở để ánh nắng có thể chiếu vào, và từ nơi đó, một cột sáng vàng kim đang phát ra.

“Mặt trời vạn tuế!”

Cordelia giơ tay lên để tôn vinh mặt trời.

Hành động của cô tuy không có ý nghĩa gì nhưng cột sáng vẫn đáp lại như thể nó đang phản ứng với cô.

Rắc-!

Cùng với âm thanh tựa như tiếng kính vỡ, cột sáng vỡ thành hàng nghìn mảnh. Những mảnh vỡ ấy vẫn lơ lửng trong không khí như thể thời gian đã ngưng đọng, và không gian nhanh chóng bị bao phủ bởi một ánh sáng mạnh mẽ.

<Lãnh Địa Của Solari>

Đó là một ma pháp dùng để tạm thời tạo ra một thánh địa của Solari bằng cách lan tỏa sức mạnh của Solari đến khu vực chung quanh.

Và hiệu ứng của nó quả thật là đáng kinh ngạc.

“Ô!”

Các Thủ Vệ Hầm Mộ trở nên lớn hơn. Đôi mắt chúng ánh vàng và sức mạnh thần thánh bao bọc lấy cơ thể chúng mạnh mẽ gấp đôi.

Hiệu quả của phép không chỉ có vậy. Lời nguyền của Belial đang áp chế Ria Xanh cũng bị phá vỡ ngay lập tức.

Billvine và thuộc hạ của hắn cũng yếu đi.

“Quả là Jude của mình!”

Ma thuật ấy tuy đã sử dụng hết sức mạnh của Solari được tích trữ trong chốn thiêng liêng, nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là chống lại Billvine và thuộc hạ của hắn.

Cordelia nhoẻn miệng cười và nhìn về phía cổng vào của ngôi đền. Cô đang chờ Jude đi ra để có thể cùng nhau đánh với Billvine.

Nhưng trái với những gì cô nghĩ, Jude không hề bước ra.

Hay nói đúng hơn là cậu không thể bước ra.

Vì có một việc mà cả Cordelia lẫn Jude đều không tính được đã xảy ra.

‘Ma thuật, ma thuật này không dừng lại!’

Ở trung tâm của ngôi đền.

Ở trung tâm của vòng tròn ma thuật khổng lồ, Jude đứng với vẻ khó hiểu.

Cậu đã thành công thi triển <Lãnh Địa Của Solari> bằng cách sử dụng sức mạnh của Solari được trữ trong ngôi đền.

Nhưng ma thuật ấy vẫn không dừng lại.

Dù cho sức mạnh của Solari đã cạn, ma thuật ấy vẫn tiếp tục tập trung sức mạnh.

Và Jude đã nhận ra.

Ngay lúc này, thứ mà vòng tròn ma thuật đang tập trung không phải là sức mạnh còn sót lại của Solari trong chốn thiêng liêng.

Vòng tròn ma thuật thật ra đang hấp thụ sức mạnh của chính long mạch.

“Jude!”

Cordelia hiện ra ở cổng ngôi đền. Cô nhìn Jude và ngay lập tức nhận ra với bản năng thú vật cảu mình.

“Này! Chính cậu đã bảo tớ là đừng làm nổ tung thứ gì cơ mà!”

Long mạch đang rung lắc dữ dội.

Có vẻ như một biến cố giống như cái lúc Cordelia cố tình làm nổ tung long mạch sắp sửa xảy ra bất cứ lúc nào.

Và hai người lại nhận ra.

Jude nhận ra vì cậu đang đứng trên vòng tròn ma thuật, còn Cordelia thì nhận ra nhờ bản năng thú vật của mình.

Lần này khác.

Dòng chảy của long mạch tuy bất thường nhưng cũng không phải là mất kiểm soát. Và cũng chẳng có vụ nổ nào sẽ xảy ra hết.

Đó là một điều gì đó khác.

Không phải một vụ nổ, mà là thứ gì đó đang khiến sức mạnh của long mạch bừng cháy.

Và nguyên do không phải là vòng tròn ma thuật.

Vòng tròn ma thuật chỉ là cơ hội dể cho thứ gì đó, và chính ý muốn của cái ‘thứ gì đó’ đang hành động.

Vút-!

“Jude!”

Một cột sáng vàng kim bốc lên từ vòng tròn ma thuật. Và ngay khi cô thấy nó ôm trọn lấy Jude, Cordelia liều mạng chạy về phias vòng tròn ma thuật. Cô nhảy vào cột sang và cố nắm lấy Jude.

Và thế là cậu đã có thể nhìn thấy cô.

Vốn chỉ có Jude nhìn thấy nó, nhưng giờ khi cô đã ở đây thì hai người đều có thể chiêm ngưỡng cảnh tượng trước mắt.

Một màu vàng kim.

Một không gian lấp lánh ánh vàng.

“Cordelia!”

Jude vội kéo Cordelia về phía mình và lấy thân mình che chở cho cô.

Đứng sau lưng Jude, Cordelia ngẩng đầu nhìn bầu trời mà không nói câu nào.

Hai người đã không còn ở trong ngôi đền nữa.

Họ không biết rằng mình đang ở một không gian thực hay ảo, nhưng thứ hiện ra trước mắt không còn là hoàng hôn trên nền trời tối mịt, mà là cặp mắt củ một sinh vật khổng lồ.

“Rồng Hoàng Kim.”

Cordelia bất giác thốt lên, Jude cũng ngẩng đầu lên nhìn.

Cordelia nói phải.

Một con rồng khổng lồ với lớp vảy vàng kim đang nhìn họ với đôi mắt xanh sáng chói của nó.

“Ta là Rồng Hoàng Kim.”

Giọng nói vang vọng cả đất trời.

Trước giọng nói của một sinh vật khổng lồ như vậy, Jude và Cordelia cảm thấy mình thật nhỏ bé.

“Ta và long mạch là một-“

Đầu của con rồng hoàng kim chậm rãi hạ xuống chỗ Jude và Cordelia.

Cordelia giật mình nhưng vẫn vận mana, và Jude bước sang nửa bước để che chắn cho cô.

“Gần đây ta có cảm nhận được vài vụ nổ ở long mạch. Và những vụ nổ ấy do hai con gây ra.”

Giọng nói của rồng hoàng kim cứ đều đều khiến họ không thể đọc được cảm xúc của nó.

Sau khi ông ta liệt kê ra những điều ấy, Cordelia mím môi và cau mày trong khi Jude suy tính cách để bảo vệ Cordelia khỏi thực thể mạnh mẽ kia.

‘Chúng mình có nên bỏ chạy không? Không, không thể được. Nếu không gian này là không gian tinh thần của rồng hoàng kim thì chúng mình không tài nào trốn thoát được? Hay là nói rằng vụ nổ là để cứu các dã thần… Nếu ngài có muốn trừng phạt thì hãy chỉ trừng phạt mình con thôi-‘

Trong khi Jude đang bận suy nghĩ thì Cordelia đã bước về phía trước. Với vẻ kiên định, cô hé mở đôi môi đang mím chặt.

‘Con xin lỗi. Xin hãy tha thứ cho con. Xin hãy tha cho Jude. Mọi việc đều là lỗi của con.’

Ngay khi cô đang định lên tiếng.

“Cảm ơn hai con.”

“Con xin lỗi- hể?”

Cordelia sững người, cô chớp chớp mắt. Rồng hoàng kim lại nói tiếp.

“Cảm ơn hai con. Nhờ các con mà ta mới có thể tỉnh giấc.”

Ông ta đang nói cái quái gì gì vậy?

Không phải rồng hoàng kim xuất hiện để trừng phạt chúng mình sao?

“Ta và long mạch là một. Ta sống và chết cùng với long mạch. Bè lũ ma quỷ đã hoàn toàn chiếm quyền kiểm soát khu vực tây vùng hoang dã. Chúng đã lợi dụng lúc ta ngủ để làm ô uế toàn bộ long mạch ở phía tây khiến cho ta càng chìm sâu vào giấc ngủ.”

Trong Legend of Heroes 2 thì rồng hoàng kim không bao giờ tỉnh giấc.

Đó là vì bọn Mắt Quỷ không chỉ làm ô uế long mạch ở phía tây mà còn cả ở phía đông, khiến cho rồng hoàng kim vĩnh viễn rơi vào giấc ngủ.

Nhưng Jude và Cordelia, chính xác hơn thì là Cordelia đã làm thay đổi mọi thứ.

Hai người đã ngăn chặn âm mưu làm ô uế long mạch ở phía đông.

Vì chỉ có long mạch ở phía tây bị ô uế nên rồng hoàng kim vẫn còn có thể tỉnh giấc.

“Việc long mạch mất kiểm soát.”

Jude khẽ nói. Cậu đã nhận ra sau khi suy ngẫm.

Vụ nổ trong long mạch đã làm chấn động toàn bộ hệ thống long mạch.

Và chấn động đó đã chạm đến nhận thức của vị rồng hoàng kim đang say ngủ.

“Ban đầu thì chỉ là chấn động nhỏ thôi. Nhưng ta đã có thể tỉnh dậy nhờ một chấn động lớn gần đây.”

Chấn động lớn đó chính là vụ nổ long mạch khổng lồ ở Endymion đã khiến cả thành phố đổ sập .

Cordelia lại chớp mắt.

Mặc dù cô không hiểu lắm như Jude, cô vẫn hình dung sơ sơ tình hình nhờ bản năng của mình.

Thế nên cô lí nhí nói.

“Ư…vậy là con đã làm tốt đúng không?”

“Con đã giúp ta rất nhiều. Những điều con đã làm xứng đáng được tán dương.”

Cordelia nở một nụ cười thật tươi.

Cái lưng và đôi vai gù sau vài ngày vừa qua giờ đã thẳng trở lại.

“Ahem, ahem.”

Cordelia ngẩng đầu lên và Jude cố tránh ánh nhìn của cô. Cậu hỏi rồng hoàng kim.

“Hỡi Rồng Hoàng Kim, con xin mạn phép hỏi rằng liệu giờ đây ngài đã hoàn toàn tỉnh giấc chưa?”

“Đáng tiếc là chưa. Dù đã tỉnh giấc, chỉ có phần nhận thức của ta là trở lại một lúc nhờ dư chấn. Nên là các con hãy giúp ta một việc. Hãy giúp ta hoàn toàn tỉnh giấc.”

“Con sẽ giúp ngài!”

Cordelia vội hét lên, một nụ cười khẽ nở trên khuôn mặt của rồng hoàng kim.

“Xin cảm ơn con. Giờ thì hãy cẩn thận nghe những chỉ dẫn của ta và thực hiện nó.”

Rồng hoàng kim nhắm mắt, sau đó một tấm bản đồ của vùng hoang dã hiện ra trên bầu trời vàng kim, cùng với đó là các vị trí của long mạch được vẽ trên khắp bản đồ.

“Hãy cho nổ hết toàn bộ phần long mạch bị ô uế ở phía tây để xua tan sức mạnh tà ác và tạo chấn động trên toàn thể hệ thống long mạch. Như thế ta sẽ có thể hoàn toàn tỉnh giấc.”

“…Ể?”

Jude không thể không hoang mang.

Nói tóm lại là giờ chúng ta phải đi đánh bom toàn bộ long mạch ở phía tây?

“Chà, vậy là giờ ta danh chính ngôn thuận rồi ha?”

Jude cố không nhìn vào Cordelia đang trầm trồ kia, cậu suy nghĩ.

‘Ừ nhỉ, đằng nào thì vùng đất đó cũng đã bị ô uế rồi.’

Mọi thứ ở phía tây của vùng hoang dã đều đã bị ô uế. Thế nên chỉ còn cách là thổi bay chúng thôi.

“Bọn quỷ dữ đó chắc chắn sẽ cố bảo vệ các đoạn long mạch đã bị ô nhiễm. Nhưng đừng nản chí mà hãy hủy diệt toàn bộ đi.”

“Vâng, con sẽ làm vậy. Con hứa!”

“Ta hiểu rồi, cảm ơn con.”

Thiện và ác dường như đã đổi chỗ cho nhau. Jude hoang mang trước cuộc trò chuyện ấm áp nhưng lạnh lòng giữa rồng hoàng kim và Cordelia. Nhưng rồi cậu cũng bình tĩnh lại và nói những điều cần nói nhất lúc này.

“Hỡi Rồng Hoàng Kim, chúng con sẽ tuân theo những chỉ dẫn của ngài, vì vậy xin hãy ban cho chúng con sức mạnh để thực hiện chúng.”

Dù tình hình có ra sao đi nữa thì nếu có cơ hội để kiếm chác thì họ vẫn nên bắt lấy nó.

Cordelia cũng nhận ra khi nghe Jude nói và cô cúi đầu kính cẩn.

“Xin hãy phù hộ cho chúng con.”

“Đương nhiên rồi. Ta sẽ phù hộ cho các con, và toàn thể các dã thần sẽ giúp đỡ các con.”

Lúc ấy…

Một cảm giác nóng rát xuất hiện ở mu bàn tay trái của Jude và Cordelia, và dấu ấn của rồng hoàng kim đã xuất hiện trên đó.

‘Ể! Ấn Rồng?!’

Nó là một dấu ấn ban cho người sỡ hữu sức mạnh của rồng.

Trong vô số các loại dấu ấn trong Legend of Heroes 2, nó thuộc hàng hiếm và nó cho phép người sở hữu sử dụng sức mạnh của rồng trong thân xác phàm nhân.

‘Chiến binh trở thành những chiến binh rồng, còn pháp sư thì có thể sử dụng mana của rồng.’

Đặc biệt là đối với những pháp sư, nếu sức mạnh của dấu ấn tiếp tục phát triển thì sẽ đến lúc họ có thể sử dụng ma thuật của loài rồng.

“Ôi trời…”

Cơ mặt Cordelia giãn ra, cô nhìn vào dấu ấn như thể đang nhìn một chiếc nhẫn kim cương. Thực ra thì Jude cũng không khác là mấy.

“Các con, xin hãy cứu lấy. Vùng Hoàng Dã-…Toàn thể thần dân của vùng hoang-”

Sau khi nói những lời cuối, rồng hoàng kim nhắm mắt.

Jude và Cordelia cũng làm theo và nhắm mắt lại. Khi họ mở mắt ra thì hai người đã trở lại ngôi đền.

“Vòng tròn ma thuật đã ngừng hoạt động rồi.”

Jude nói, và Cordelia lại nhìn vào mu bàn tay mình. Tay cô trắng không tì vết, nhưng khi cô tập trung nhìn kỹ thì long ấn của rồng hoàng kim hiện ra trong tâm trí.

“Nó là thật. Hơn nữa là tớ vừa được cấp phép.”

“Cấp phép gì?”

“Cấp phép đi đánh bom ấy.”

Việc đó đã được vua của các dã thần và chủ nhân thật sự của vùng hoang dã, Rồng Hoàng Kim, cho phép.

Giờ thì không gì có thể cản bước được Cordelia nữa rồi.

“M-mơ đi. Đấy không phải giấy phép giết người đâu.”

“Nhưng tớ được cho phép rồi mà? Mà nó là giấy phép đánh bom, đánh bom ấy.”

Cordelia tặc lưỡi và cười, rồi cô siết tay lại rồi mở nó ra.

Tuy không đo đạc gì nhưng cô vẫn nhận ra rằng thời gian thực không trôi qua trong lúc họ gặp rồng hoàng kim.

“Kệ đi, chúng ta đi thôi chứ?”

Đánh bại Billvine và cứu Ria Xanh.

“Đến lúc người tháo dỡ hợp pháp ra tay rồi.”

Cordelia nhe răng cười rạng rỡ rồi bước về phía trước, còn Jude thì chỉ biết nhìn trời một lúc rồi cũng bước đi cùng cô.

‘Rồng Hoàng Kim à.’

Có lẽ ông ta đã phạm phải một sai lầm nho nhỏ.

‘Không, có lẽ không chỉ là một sai lầm nho nhỏ đâu.’

Jude cười gượng rồi hạ đầu xuống để nhìn thẳng về phái trước.

Cậu chạy để có thể đuổi kịp Cordelia hiện đã bước qua cổng của ngôi đền.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!