Phần I Hồi 2: Hina ở thế giới này là cô gái như thế nào?

Chương 31: Cảm giác bứt rứt mơ hồ có chút ghen tị (Hồi tưởng của Hina)

Chương 31: Cảm giác bứt rứt mơ hồ có chút ghen tị (Hồi tưởng của Hina)

Khi sống trong thế giới này, tôi nhận ra rằng tôi đã bị hoán đổi thân xác với chính mình ở một thế giới khác biệt hoàn toàn so với thế giới cũ. 

Ở thế giới này, quan niệm về sự trong trắng đã bị đảo ngược, và các cô gái thì chủ động hơn con trai trong chuyện nhạy cảm.

Ở thế giới này và thế giới ban đầu, cả hai Himekawa Hina đã thực hiện ca phẫu thuật cấy ghép tim vào cùng một ngày, cùng một thời điểm.

Dù chỉ là giả thuyết, nhưng tôi nghĩ rằng linh hồn của hai người cận kề cái chết cùng lúc ở hai thế giới song song gần nhau đã bị có sự nhầm lẫn khi nhập lại vào cơ thể.

Thật khó tin chuyện như vậy có thể xảy ra, nhưng nếu không phải là sự thật thì những điều đang diễn ra trước mắt tôi là gì?

Cũng có khả năng đây chỉ là một giấc mơ trước tôi khi chết, nhưng vì những kiến thức tôi chưa từng học và nội dung các bài giảng mới trong lớp đều có sự thống nhất. Cho nên tôi quyết định chấp nhận rằng mình đã bị hoán đổi với bản thân ở thế giới khác này.

Điều khó khăn nhất là việc Kyou-chan đã không còn nữa. Chính xác là cậu con trai tên Tatara Kyousuke vẫn có tồn tại ở thế giới này. Nhưng người ấy không phải Kyou-chan mà tôi biết.

Nếu ý chí muốn sống đã khiến linh hồn tôi nhập vào một cơ thể gần đó, tôi nghĩ rằng linh hồn của Hina ở thế giới này có thể đã nhập vào cơ thể của tôi ở thế giới cũ. Điều đó khiến tôi cảm thấy cực kỳ ghen tị và mang một cảm giác bứt rứt tựa chừng như ghen tuông.

Tôi tin rằng Kyou-chan ở thế giới ban đầu chắc chắn sẽ làm cho tôi ở thế giới này hạnh phúc. Chính vì tôi không hề nghi ngờ điều đó nên tôi đã bị nỗi buồn này đeo bám suốt một thời gian dài. Thực lòng thì, ngay cả bây giờ tôi vẫn còn bị ám ảnh. Tôi nghĩ mình đúng là một cô gái có chút nặng tình. Dẫu sao thì do hai thế giới khác biệt nên tôi cũng chẳng thể làm gì khác được.

Tôi và Tatara-kun ở thế giới này dần trở nên xa cách. Một phần là vì việc tiếp cận cậu ấy làm tôi nhớ đến Kyou-chan, nhưng quan trọng hơn cả là ánh mắt mà Tatara-kun nhìn tôi... là ánh mắt của một con vật nhỏ nhìn bác thợ săn. Tôi không muốn bị nhìn bằng ánh mắt đó.

Với suy nghĩ rằng nếu có lỡ có thể quay về thế giới ban đầu, tôi muốn sống sao cho không phải hổ thẹn với Kyou-chan. Đó là lý do tôi đã cố gắng mỗi ngày và viết nhật ký như thể đang viết thư gửi cho cậu ấy.

Việc viết nhật ký như những lá thư gửi cho Kyou-chan đã trở thành cơ hội để tôi nhìn lại bản thân, và tôi nghĩ nó cũng giúp tôi chấp nhận những điều đang xảy ra ở thế giới này một cách khách quan.

Những cuốn nhật ký thời tiểu học, tôi đã cố gắng sao chép lại những gì mình còn nhớ và ghi lại. Đối với tôi bây giờ, những ký ức về Kyou-chan khi còn ở thế giới ban đầu tựa như là báu vật.

Sau ca cấy ghép tim, tôi phải uống thuốc ức chế miễn dịch, nhưng sức khỏe tôi đã tốt hơn rất nhiều và cơ thể cũng phát triển.

Việc tôi bị các bạn nam xa lánh vì tin vào sự hiểu lầm rằng tôi là 'bậc thầy dâm đãng dâm dục' khiến tôi hơi mất cảm tình.

Ở thế giới ban đầu, nhờ có Kyou-chan mà cả lớp đều thân thiết và dù cơ thể tôi có chút yếu, mọi người vẫn rủ tôi chơi cùng.

Hiển nhiên không cần phải nói, người đặc biệt sợ hãi những tin đồn đó nhất chính là Tatara-kun.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!