• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 16: Cờ? Cờ nào?

7 Bình luận - Độ dài: 1,233 từ - Cập nhật:

(Góc nhìn Thải Hồng)

Papa là nhất!

Đêm qua Thải Hồng được ngủ chung với Papa! Papa thật ấm áp~

Papa căn dặn Thải Hồng đi theo hai chị gái để họ có thể chăm sóc cho Thải Hồng.

Thải Hồng muốn ở bên Papa... Nhưng Thải Hồng là một cô gái ngoan nên Thải Hồng sẽ nghe lời Papa.

Thải Hồng tưởng rằng hai chị gái đó là người xấu, nhưng họ đã dạy cho Thải Hồng rất nhiều điều tuyệt vời!

Họ cho Thải Hồng đọc “Kim Thán”! Thải Hồng học được rất nhiều điều tuyệt vời về Papa! [note78914]

Ngoài ra hai chị còn dạy Thải Hồng cách để trở thành một... Ừm... “Sớ đò” của Papa! Chúng ta cần đi tìm những kẻ xấu muốn hại Papa và bắt chúng đối xử tốt với Papa! [note78915]

Chị Liên Ly đã cho Thải Hồng thấy cách họ xử lý đám người xấu!

Chị Liên Ly dẫn Thải Hồng tới một căn phòng nhỏ, ở đó có rất nhiều kẻ xấu bị trói lại. Họ đang nói lời sỉ nhục Papa và còn không chịu đọc “Kim Thán”.

Mồ~

Vì sao họ lại không biết Papa là người tuyệt vời nhất?

Giờ Thải Hồng đã hiểu tại sao hai chị lại buồn như vậy.

Không ai biết Papa là người tuyệt vời nhất, do đó chúng ta phải dạy cho họ.

Và đám người xấu không chịu tôn sùng Papa này...

Ţ̸̛̜̠̹͚͔̲̰̊͐͗͊͋̌͑̒̅̋̔͘͝͝ǎ̶̧͉͕͓̀̎̈̚̚ ̸̧̛̦̘̫͒͒̈́̿̅͛͗̄̈̇̋̈̚̚s̵̺̥̣͈͉̒̀̾͐̏́͛ẽ̸͓̞͆̈̆͂̒̍̽͗͗̓͋̚͘͜͜͝ ̵͚̟̬̱̭̯̣̝͉͑̄̍́̒̊̚̚͜͠͠ģ̷̡̧̧̜͈̣̖͍̳͉͖̎í̷̬̲͙̭͔͉̙͙͜͜ę̵̰͖̭͎͕͕͕̖̩̟͇̙̘̖̂́̈́̀̽̿̄̕͘t̴̗͈͔͎͕̃̒́ ̶̨̛͓͚̪̥̲̫̞͖̝͇̥̜̓͐̏ṽ̴̡̨͎̟͎̼̟̣͖̫̄͌̈̿̈́̋̓̚͠ͅà̴̞͍̦̊͆͋́͜ ̴͕̻̹̇̃́̓̍͛̀̎̔̒͑̈́̂̏̃n̵̡̦̞͙̜̣͙̩̹̱̤͇̙͂̀̉̅̾͜u̵̙̙̺͍̱̇̇͘ố̴̧̄̀͒̏͂̋̅̉̅͐͂ẗ̸̬͎̥̻̫̯́͑̿͛̐̾̓ͅ ̶̨̧̛̺̪̬̬̻̺̮̣͆̊̍̉͛̀͂͊͗͘̚͜͝ç̸̺̳͍͑̂̾̈́͘͝h̶̯͍̍̏͛́̓̕͠͠ử̷̧̡̙̤̻͎͙̮͈͔͔̗̬̦́͋͠ṉ̸̢̨̛͖̰̠̘͚̣̗̩̳̫̀̈́̅͒̅͐̑͋̔̇̋g̶̨̠̞̹̟̝̭͓̉̅̾̈́͊͐̈́̎̑̅̀͆̓̕ ̴̥͈̝͙̥̬̫̀l̸̼̘̙̈́́̃̎̈́͋̏̀̍͊ỉ̷̧̨̛̟̻͕̘̜̪͖̪͎̰̘͛̌̉̾͠ǹ̷̢̡̘̤̊͆̃͛͆̊̏̌́͠͝h̶̬̿̌̉͛͆͐̚̚ ̴̛̛̩̯̝̅̃͆̏́̎͝͝h̷̦̯̝̭̱͙͖͗́͐̚ǫ̶̛̳͈̬̺̫̦͉̭̯̗̫̣̂̀̒̎̃͋͒͗̊̉̌̓̚̕͜n̷̨̰̖͇̫̥̉̆̎̇̆̓̈́̕ ̶͔̞͆́͆̅́̓̎ç̵͖̼̻͓̱̰̫̫͖̫͎̀ủ̸̢̠̮͈̰̮͂̐́ͅa̸̢̦̖̲̼̙͔̝̝̙̭̬̥̋͜͝ͅ ̸̖̊̆͐͋̀͒́̂̓́͒͋̐̐̈ç̷͔̩̼̫͎͍͕̤̙̯̝̄͗̌̔̆̏̽̈͌̽̐̃̾̄ͅh̷͓́̿́̊̈ứ̷̛͇̥͓̮̒̾̓̈̾̊n̵̢͉̗̖͆ͅg̷͔̹͍͍̯̙͓̺͍̹̱̍́͐͒̽̍͐̀̍̐̇̉͜͝͠͝.̴̲̞̞̺͎͌̈́̒̔̚̕͠͠ [note78916]

Sao chúng dám sỉ nhục Cha?

Lũ đầu đất vô dụng này.

Sự tồn tại của các ngươi vấy bẩn thế giới Cha ta cư trú.

Nhìn lại bản thân mình đi, lũ rác rưởi kinh tởm.

Các ngươi mới nói gì về Cha? Sao giờ co rúm lại hết rồi? Không còn phách lối như vừa nãy sao?

Rác rưởi.

Ta phải thanh tẩy các ngươi khỏi thế giới này.

*Cắn*

Đến thịt của ngươi cũng dở tệ, cả máu của ngươi nữa.

*Cắn*

Linh hồn của ngươi chỉ có thể miêu tả bằng từ rác rưởi.

*Cắn*

Ta chỉ muốn nôn mửa khi biết rằng bọn ngươi dám kịch liệt từ chối ánh sáng của Cha.

Cha có thể tha thứ cho các ngươi bởi lòng nhân từ của mình.

Nhưng bọn ta, là Sứ đồ của Cha, không thể để cho các ngươi vấy bẩn sự tồn tại thần thánh của Cha.

Vì Cha, ta sẽ nuốt chửng tất cả thứ dơ bẩn của thế giới này, bắt đầu từ các ngươi.

Rất nhiều...

Ta sẽ nuốt chửng toàn bộ.

T̵̡̠͔̯͌̂̊̀̌͛̀̊̑̃̓̽̏̏͘͜ấ̴̡̧̦͈̘̼͚̳̪͉͍͈̻̹̬̆̎̎̀͊̆͒̌t̸̨̢̩̭̥̤͇̭̼͊̒̈́̀̇̚͝͠͝ ̴̢̢̩̠̠̭̘̟͕̙̺̜̠̞͈̈͐̋͋̿̀͘c̵̨̓́̉̈́̓͌̿̔̑͆̆̉͘̕͜ả̸̳̣̳̦̱̈́̔̊̈́̂ͅ ̵̞͍͎͚̫̗͔͎͍̋̊v̸̡͇̣̞͍̤̮̖̻̬͑̎̍͑͌͘͝͝ì̶̢̧̯͇̲̟̯̼̭̱͌̈́̈̚ ̵̣̞̖͍͚͈͇̺̺͇̪̟̬͍̂͋̋̎̂ͅC̸̡̛͇̖̩͇̜̃̅̀̀̍̀̏̚͠h̷̖͖̹̪̜͎̔͒̌͛̓̃̏͒̾̀͆̈́̄͘͜a̷̡̩̤͍͓̳͚͓̦̤̭̞͋̊͗̊̎̇̌͜.̵͓̗̜̜̖̬̘̮̮̍̈͐͊͌̕

Ồ, hai chị còn mang Thải Hồng đi làm “nhịm vụ”!

Họ nói đó là một nơi tốt để tìm người tin rằng Papa là người tuyệt vời nhất!

Thải Hồng mong chờ quá đi!

-----

(Góc nhìn main)

“Ừm... Họ... Chết rồi sao?” Tôi hỏi nhỏ.

Tên thủ lĩnh đang quỳ lạy trước mặt tôi, cùng với toàn bộ thành viên băng cướp.

Ít nhất là những tên còn sống.

Tôi thở dài.

Hóa ra đội Mạo hiểm giả đến làm nhiệm vụ diệt trừ bọn cướp lại bị tiêu diệt ngược lại.

Tôi còn tưởng họ chỉ bị bắt giam chứ, có lẽ tôi đã đến muộn...

Hóa ra đây không phải là một lá cờ.

Số tiền ta đã cá cược ư? Không biết ngươi đang nói gì luôn. Ngươi không có bằng chứng! Dù có thì ta cũng không nhìn thấy chúng!

Hài... Tôi nên làm gì đây?

Tôi không nỡ ra tay khi nhìn chúng van xin tha thiết như vậy.

Hãy bỏ qua việc trước đó tôi đã giết một nửa bọn chúng. 

Thôi thì, chắc là cứ dắt bọn chúng đến thành phố Kim cho Hội giải quyết vậy. Có lẽ là họ sẽ bị phạt lao động công ích trong vài năm, đỡ hơn là cái chết đúng chứ?

“Đội ơn Lâm đại sư đã tha mạng!”

Eh, sao cũng được, giờ nó là chuyện của Markus. Tôi sẽ lụm hết đồ của bọn chúng và trở về.

Sau khi chắc chắn rằng tất cả bọn cướp đã rời khỏi hang trú ẩn, tôi tiến vào bên trong.

Hửm? Thế còn việc chắc chắn rằng bọn chúng thật sự ra đầu thú? Nói thật thì tôi dí buoi quan tâm.

Nếu tôi lần nữa thấy mặt bọn chúng mà không có đồ đệ đi cùng, tôi sẽ tiêu diệt chúng nếu có chuyện xảy ra.

Đòi lại công lý cho những Mạo hiểm giả đã khuất? Eh... Tôi còn không biết họ là ai, nếu biết thì có thể tôi sẽ thấy chút gì đó. Nhưng với tôi thì cái chết của họ không khác gì việc một người lạ ở nơi xa xôi chết vì tai nạn.

Vô tâm?

Chắc vậy.

Tôi đâu phải anh hùng cố gắng giải cứu thế giới?

Nhắc tới anh hùng, bọn chúng là một trong những loại người ích kỷ nhất. Lúc nào cũng áp đặt sự chính nghĩa và lý tưởng cao cả lên người khác.

Khi tôi bị con tâm thần đó giam giữ cũng làm gì có ai đến cứu.

Nói chung mục tiêu của tôi là sống một cuộc sống an nhàn. Nghĩ về mấy chuyện này không khác gì đi ngược lại với mục tiêu ấy.

Nếu bất kỳ đồ đệ nào của tôi muốn trở thành anh hùng, tôi sẽ chỉnh đốn họ khỏi suy nghĩ đó.

Tôi không muốn mấy tên phản diện mà anh hùng đối mặt tới gõ cửa nhà mình, dọn dẹp phiền phức lắm.

Tôi chỉ cần quan tâm tới người thân là đủ rồi. Để việc giải cứu thế giới hay gì đó cho người khác đi.

Mà khoan, tôi đã gián tiếp cứu lấy thế giới bằng việc thu nhận Liên Ly...

Ấy, tôi phân tâm quá rồi.

Xem nào, bọn chúng cất của cải ở đâu nhỉ?

Có mấy thùng thực phẩm ở đây, nơi này hẳn là kho chứa.

Ồ nhìn này, một cánh cửa kim loại bị khóa. Để tôi đạp đổ nó.

*Rầm*

Hmmm? Cánh cửa bị phá dễ hơn tôi nghĩ. Gì đây? Chỗ này nhìn không giống nơi bọn chúng cất của cải lắm. Căn phòng này tối và bốc mùi.

*Lách cách*

Ể? Có thứ gì đang chuyển động ở góc phòng.

Một người?

Ừm... Là một người gầy guộc đang bị xích vào tường.

“Ừmm... Có mục tiêu mới rồi sao? Tôi... Tôi sẽ có thức ăn nếu làm tốt đúng không?”

Ồ, là một cô gái.

“Tôi xin lỗi vì sai lầm trước đó! Tôi... Tôi sẽ không bảo đám Mạo hiểm giả đó chạy đi nữa! Lần này tôi sẽ làm Mồi như chỉ thị!

Hóa ra đây mới là lá cờ huh?

Cô gái vội bám lấy chân tôi, “Tôi sẽ không mắc sai lầm nữa đâu! Làm ơn! Hãy để tôi làm mồi câu! Một cái bánh bao hấp còn thừa... Không! Một quả thối cũng được!”

Tôi đã nói mình không phải anh hùng nhỉ...

Hết rắc rối này đến rắc rối nọ...

...

Tôi lại phải cứu người đúng không?

Không phải tôi đang cố trở thành anh hùng ok?

Tôi chỉ muốn có một cuộc sống an nhàn ok?

...

...

Không biết mình nên nấu gì trước nhỉ?

Ghi chú

[Lên trên]
"Kinh Thánh"
"Kinh Thánh"
[Lên trên]
"Sứ đồ"
"Sứ đồ"
[Lên trên]
và thế là hết...
và thế là hết...
Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Mấy cái chữ bác làm trông ảo phết :v
Xem thêm
+1 flag, tfnc
Xem thêm
hơi ít , đọc ko đã , tfnc
Xem thêm
CHỦ THỚT
2 chap này hơi ngắn nên mới up cả 2 đó :))) đang hơi nghiện cờ nhân phẩm nên chắc up chương mới chậm lại
Xem thêm
@boiloveyami: thế off vài thập kỉ r làm của bom chap full truyện chs :))
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời